Johnny Lê Nữu Vượng
Già làng

Thuở xưa, vào năm 624 (trước Tây lịch) tại thành Ca Tỳ La Vệ (nay thuộc phía Bắc - Ấn Độ, giáp với Nepal), có một vị vua tên là Tịnh Phạn. Ngài có hai người vợ, là hai chị em ruột: vợ cả là hoàng hậu Ma Da; vợ thứ tên là Ma Ha Ba Xà Ba Đề.
Lấy nhau đã lâu nhưng nhà vua và hoàng hậu vẫn không có con. Đức vua và hoàng hậu rất mong có con, nên họ cầu lễ khắp nơi, phát tâm làm việc thiện, bố thí cho dân nghèo và làm các việc phúc.
Tại thành Ca Tỳ La Vệ có vị vua tên là Tịnh Phạn, hoàng hậu là Ma Da
Một hôm, sau một buổi lễ bố thí cho người nghèo, hoàng hậu nằm mơ thấy một con voi trắng như tuyết xuất hiện, cưỡi mây từ trên trời bay xuống. Con voi có sáu ngà, vòi ngậm một bông sen rất đẹp; chui vào hông bên phải của hoàng hậu. Bà bỗng thấy một hương thơm kỳ lạ thoảng qua và bà tỉnh giấc.
Hoàng hậu kể cho đức vua Tịnh Phạn về giấc mơ. Nhà vua liền cho các nhà tiên tri tới để đoán về giấc mộng của hoàng hậu. Họ tiên đoán rằng, hoàng hậu sẽ thọ thai một hoàng tử vô cùng đặc biệt.
Hoàng hậu nằm mộng voi trắng sáu ngà, ngậm cành hoa sen từ trên trời bay xuống
Quả nhiên, một thời gian sau hoàng hậu thụ thai. Trong thời gian mang thai, thân tâm hoàng hậu rất thơ thới và an lạc, tâm của hoàng hậu lúc nào cũng an vui, từ bi.
Theo tục lệ của đất nước, con gái bắt buộc phải về nhà mẹ đẻ để sinh nở; khi sắp đến ngày sinh, hoàng hậu cũng về quê mẹ. Trên đường về, đến một khu rừng rất đẹp (nay là vườn Lâm Tỳ Ni), hoàng hậu chuyển dạ. Bà xuống xe, vịn một tay lên cây hoa vô ưu và liền hạ sinh Thái tử.
Lúc Thái tử chào đời, chim ca hót líu lo, muôn hoa đua nở; mây trời tuyệt đẹp; trên trời vang lên những khúc nhạc rất hay chào đón sự đản sinh của Thái tử.
Khi vừa mới hạ sinh, Thái tử bỗng bước đi bảy bước, mỗi bước đều có hoa sen đỡ chân. Đến bước cuối cùng, Ngài một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, cất tiếng: “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn”.
Hoàng hậu hạ sinh Thái tử tại vườn Lâm Tỳ Ni
Sau đó, các cung phi đưa Thái tử lên xe và rước về cung. Nghe tin, đức vua Tịnh Phạn mừng vui khôn xiết, lệnh cho dân chúng mở tiệc ăn mừng Thái tử ra đời.
Ngay khi vừa nhìn thấy Thái tử, ông đã lễ sụp xuống, ngạc nhiên vì vẻ đẹp của Thái tử với 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp cùng nước da sáng vàng. Ông tâu với nhà vua rằng đây sẽ là bậc vĩ nhân: Nếu còn ở tại gia sẽ là bậc Chuyển luân Thánh vương; còn nếu đi xuất gia sẽ tu hành thành Phật, cứu độ cho tất cả chúng sinh.
Vẫn còn nghi ngờ về lời tiên đoán của đạo sĩ A Tư Đà, đức vua cho triệu năm vị tướng sư thuộc dòng dõi Bà La Môn vào cung để tiếp tục xem tướng cho Thái tử. Và cả năm vị tướng sư đều nói đây là bậc vĩ nhân đặc biệt nhất thế gian. Một vị tên là Kiều Trần Như khẳng định rằng, y khi Thái tử lớn lên, Ngài chắc chắn sẽ đi xuất gia. Nghe những lời này, đức vua Tịnh Phạn vô cùng bàng hoàng, lo lắng.
Đạo sĩ A Tư Đà xem tướng cho Thái tử và đưa ra lời tiên tri về cuộc đời của Ngài
Sau khi các vị tướng sư đoán tướng, đức vua đặt tên cho Thái tử là Tất Đạt Đa, có nghĩa là thành tựu tất cả ước nguyện của mình. Cùng với đó, nhà vua bắt đầu lên kế hoạch để ngăn cản ý chí xuất gia của Thái tử sau này. Đức vua cho xây ba cung điện theo ba mùa: cung điện mùa nắng, cung điện mùa mưa và cung điện mùa đông. Vào mùa nắng, trong cung có hồ sen xanh; mùa mưa là hoa sen đỏ; còn mùa đông là hoa sen trắng. Trong cung đều có cung nữ phục vụ, hát ca cho Thái tử. Vua Tịnh Phạn muốn Thái tử được sống trong cảnh dục lạc sung sướng, không phải tiếp xúc với những sự khổ bên ngoài. Ngài nghĩ, chỉ có cách này mới có thể giúp Thái tử mãi mãi ở lại hoàng tộc.
Sau khi hạ sinh Thái tử 7 ngày, hoàng hậu Ma Da băng hà. Thái tử được dì ruột Ma Ha Ba Xà Ba Đề - cũng là người vợ thứ hai của Đức vua nhận nuôi. Bà hết lòng yêu thương Thái tử như chính con ruột của mình.
Một hôm, nhân ngày lễ Hạ Điền - ngày lễ cúng thần nông đầu mùa để cầu mong một mùa màng bội thu, Thái tử theo đức vua ra đồng. Trong không khí tươi vui, hoa lá tươi tốt, muôn chim hót vang, tiết xuân nắng ấm, Thái tử còn nhỏ nhưng không ham thích khung cảnh tưng bừng của buổi lễ. Ngài lặng lẽ quan sát cảnh vật, chim muông,...
Khi mọi người cày đất, những con giun ngoi lên, nằm quằn quại; những chú chim bay xuống để mổ giun; lại có một chú thợ săn giương cung để bắn chim. Chứng kiến cảnh đó, Thái tử trầm tư, nghĩ rằng thế gian này thật khổ đau, Ngài khởi lên sự thương xót chúng sinh; kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu; chúng sinh ăn nuốt, ác hại lẫn nhau,...
Trong tư duy non trẻ của Ngài hiện lên nét suy tư về muôn loài. Ngài chọn một bóng cây, ngồi bắt chéo chân, lặng lẽ, lắng nghe hơi thở, định tâm và trú vào định sơ thiền. Khi đó, kỳ lạ thay khi mặt trời đã ngả xế, mà bóng đại thụ của cội hồng táo vẫn đứng yên, phủ bóng quanh Thái tử như một tản lọng vĩ đại. Trông Thái tử rất an nhiên, uy nghi như một tiểu đạo sĩ.
Nhà vua Tịnh Phạn thấy hình bóng Thái tử uy nghi, thoát tục, Ngài tự quỳ xuống và đảnh lễ con trai mình.
Thái tử ngồi thiền trong buổi lễ Hạ Điền
Lần khác, trong một cuộc thi bắn cung, các vị xạ thủ tài giỏi nhất cũng chưa bắn xuyên được ba lớp mâm đồng. Trong khi đó, Thái tử bắn một mũi tên xuyên qua bảy lớp mâm đồng.
Một con người tài giỏi là thế, nhưng Ngài còn là một người giàu lòng từ bi, thương người và yêu quý muôn loài; là một người vừa có tài vừa có đức.
Thái tử Tất Đạt Đa rất tinh anh, văn võ song toàn
Thời gian trôi qua, Thái tử lớn lên trong tình yêu thương của mọi người. Còn Đức vua Tịnh Phạn vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch ngăn cản Thái tử đi xuất gia. Ngài không cho Thái tử gặp cảnh khổ thế gian. Những ai bị bệnh, già, chết, đức vua ban lệnh không được phép ở cung thành. Thái tử có một cuộc sống sung sướng, hạnh phúc và xa hoa.
Lấy nhau đã lâu nhưng nhà vua và hoàng hậu vẫn không có con. Đức vua và hoàng hậu rất mong có con, nên họ cầu lễ khắp nơi, phát tâm làm việc thiện, bố thí cho dân nghèo và làm các việc phúc.
Tại thành Ca Tỳ La Vệ có vị vua tên là Tịnh Phạn, hoàng hậu là Ma Da

Một hôm, sau một buổi lễ bố thí cho người nghèo, hoàng hậu nằm mơ thấy một con voi trắng như tuyết xuất hiện, cưỡi mây từ trên trời bay xuống. Con voi có sáu ngà, vòi ngậm một bông sen rất đẹp; chui vào hông bên phải của hoàng hậu. Bà bỗng thấy một hương thơm kỳ lạ thoảng qua và bà tỉnh giấc.
Hoàng hậu kể cho đức vua Tịnh Phạn về giấc mơ. Nhà vua liền cho các nhà tiên tri tới để đoán về giấc mộng của hoàng hậu. Họ tiên đoán rằng, hoàng hậu sẽ thọ thai một hoàng tử vô cùng đặc biệt.
Hoàng hậu nằm mộng voi trắng sáu ngà, ngậm cành hoa sen từ trên trời bay xuống

Quả nhiên, một thời gian sau hoàng hậu thụ thai. Trong thời gian mang thai, thân tâm hoàng hậu rất thơ thới và an lạc, tâm của hoàng hậu lúc nào cũng an vui, từ bi.
Theo tục lệ của đất nước, con gái bắt buộc phải về nhà mẹ đẻ để sinh nở; khi sắp đến ngày sinh, hoàng hậu cũng về quê mẹ. Trên đường về, đến một khu rừng rất đẹp (nay là vườn Lâm Tỳ Ni), hoàng hậu chuyển dạ. Bà xuống xe, vịn một tay lên cây hoa vô ưu và liền hạ sinh Thái tử.
Lúc Thái tử chào đời, chim ca hót líu lo, muôn hoa đua nở; mây trời tuyệt đẹp; trên trời vang lên những khúc nhạc rất hay chào đón sự đản sinh của Thái tử.
Khi vừa mới hạ sinh, Thái tử bỗng bước đi bảy bước, mỗi bước đều có hoa sen đỡ chân. Đến bước cuối cùng, Ngài một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, cất tiếng: “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn”.
Hoàng hậu hạ sinh Thái tử tại vườn Lâm Tỳ Ni

Sau đó, các cung phi đưa Thái tử lên xe và rước về cung. Nghe tin, đức vua Tịnh Phạn mừng vui khôn xiết, lệnh cho dân chúng mở tiệc ăn mừng Thái tử ra đời.
Lời tiên đoán trở thành bậc vĩ nhân
Sau khi đón Thái tử về cung, đức vua cho mời các vị tiên tri đoán tướng Thái tử. Đầu tiên là một vị đạo sĩ tu lâu năm ở núi Hy Mã Lạp Sơn, tên A Tư Đà.Ngay khi vừa nhìn thấy Thái tử, ông đã lễ sụp xuống, ngạc nhiên vì vẻ đẹp của Thái tử với 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp cùng nước da sáng vàng. Ông tâu với nhà vua rằng đây sẽ là bậc vĩ nhân: Nếu còn ở tại gia sẽ là bậc Chuyển luân Thánh vương; còn nếu đi xuất gia sẽ tu hành thành Phật, cứu độ cho tất cả chúng sinh.
Vẫn còn nghi ngờ về lời tiên đoán của đạo sĩ A Tư Đà, đức vua cho triệu năm vị tướng sư thuộc dòng dõi Bà La Môn vào cung để tiếp tục xem tướng cho Thái tử. Và cả năm vị tướng sư đều nói đây là bậc vĩ nhân đặc biệt nhất thế gian. Một vị tên là Kiều Trần Như khẳng định rằng, y khi Thái tử lớn lên, Ngài chắc chắn sẽ đi xuất gia. Nghe những lời này, đức vua Tịnh Phạn vô cùng bàng hoàng, lo lắng.
Đạo sĩ A Tư Đà xem tướng cho Thái tử và đưa ra lời tiên tri về cuộc đời của Ngài

Sau khi các vị tướng sư đoán tướng, đức vua đặt tên cho Thái tử là Tất Đạt Đa, có nghĩa là thành tựu tất cả ước nguyện của mình. Cùng với đó, nhà vua bắt đầu lên kế hoạch để ngăn cản ý chí xuất gia của Thái tử sau này. Đức vua cho xây ba cung điện theo ba mùa: cung điện mùa nắng, cung điện mùa mưa và cung điện mùa đông. Vào mùa nắng, trong cung có hồ sen xanh; mùa mưa là hoa sen đỏ; còn mùa đông là hoa sen trắng. Trong cung đều có cung nữ phục vụ, hát ca cho Thái tử. Vua Tịnh Phạn muốn Thái tử được sống trong cảnh dục lạc sung sướng, không phải tiếp xúc với những sự khổ bên ngoài. Ngài nghĩ, chỉ có cách này mới có thể giúp Thái tử mãi mãi ở lại hoàng tộc.
Sau khi hạ sinh Thái tử 7 ngày, hoàng hậu Ma Da băng hà. Thái tử được dì ruột Ma Ha Ba Xà Ba Đề - cũng là người vợ thứ hai của Đức vua nhận nuôi. Bà hết lòng yêu thương Thái tử như chính con ruột của mình.
Tư chất của Thái tử
Càng lớn, Thái tử càng biểu lộ nhiều đức tính khác người. Thái tử rất tinh anh, văn võ song toàn, tài trí hơn người; học ai thì cũng trong một thời gian ngắn đã học hết được kiến thức của thầy.Một hôm, nhân ngày lễ Hạ Điền - ngày lễ cúng thần nông đầu mùa để cầu mong một mùa màng bội thu, Thái tử theo đức vua ra đồng. Trong không khí tươi vui, hoa lá tươi tốt, muôn chim hót vang, tiết xuân nắng ấm, Thái tử còn nhỏ nhưng không ham thích khung cảnh tưng bừng của buổi lễ. Ngài lặng lẽ quan sát cảnh vật, chim muông,...
Khi mọi người cày đất, những con giun ngoi lên, nằm quằn quại; những chú chim bay xuống để mổ giun; lại có một chú thợ săn giương cung để bắn chim. Chứng kiến cảnh đó, Thái tử trầm tư, nghĩ rằng thế gian này thật khổ đau, Ngài khởi lên sự thương xót chúng sinh; kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu; chúng sinh ăn nuốt, ác hại lẫn nhau,...
Trong tư duy non trẻ của Ngài hiện lên nét suy tư về muôn loài. Ngài chọn một bóng cây, ngồi bắt chéo chân, lặng lẽ, lắng nghe hơi thở, định tâm và trú vào định sơ thiền. Khi đó, kỳ lạ thay khi mặt trời đã ngả xế, mà bóng đại thụ của cội hồng táo vẫn đứng yên, phủ bóng quanh Thái tử như một tản lọng vĩ đại. Trông Thái tử rất an nhiên, uy nghi như một tiểu đạo sĩ.
Nhà vua Tịnh Phạn thấy hình bóng Thái tử uy nghi, thoát tục, Ngài tự quỳ xuống và đảnh lễ con trai mình.
Thái tử ngồi thiền trong buổi lễ Hạ Điền

Lần khác, trong một cuộc thi bắn cung, các vị xạ thủ tài giỏi nhất cũng chưa bắn xuyên được ba lớp mâm đồng. Trong khi đó, Thái tử bắn một mũi tên xuyên qua bảy lớp mâm đồng.
Một con người tài giỏi là thế, nhưng Ngài còn là một người giàu lòng từ bi, thương người và yêu quý muôn loài; là một người vừa có tài vừa có đức.
Thái tử Tất Đạt Đa rất tinh anh, văn võ song toàn

Thời gian trôi qua, Thái tử lớn lên trong tình yêu thương của mọi người. Còn Đức vua Tịnh Phạn vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch ngăn cản Thái tử đi xuất gia. Ngài không cho Thái tử gặp cảnh khổ thế gian. Những ai bị bệnh, già, chết, đức vua ban lệnh không được phép ở cung thành. Thái tử có một cuộc sống sung sướng, hạnh phúc và xa hoa.