• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live Tôn giáo và sự cực đoan – Cần sự nhìn nhận lại.

Thế Giới Mới

Đẹp trai mà lại có tài

Hệ luỵ của tôn giáo và sự cực đoan

Tôn giáo, trong bản chất của nó, vốn là một công cụ để kết nối con người với niềm tin cao hơn, giá trị đạo đứctinh thần cộng đồng. Tuy nhiên, khi những niềm tin này bị lạm dụngquá cứng nhắc, chúng có thể gây ra những hệ lụy nghiêm trọng cho cả cá nhân và xã hội.

1.​

Một trong những hệ quả lớn nhất của tôn giáo là sự sợ hãicảm giác tội lỗi mà nó có thể tạo ra trong tâm trí con người. Niềm tin vào một địa ngục vĩnh viễn, nơi những người không tuân theo giáo lý sẽ phải chịu đau khổ suốt đời, có thể khiến người ta sống trong nỗi lo âu không nguôi. Sự sợ hãi này giam giữ tâm trí của họ, không cho phép họ sống tự do, không thể đặt câu hỏi về những gì họ được dạy và thậm chí họ có thể từ bỏ quyền tự quyết trong cuộc sống vì sợ làm phật lòng một đấng tối cao hoặc một giáo lý nào đó.

2.​

Sự cực đoan của tôn giáo cũng có thể dẫn đến những xung đột tôn giáo và sự phân biệt giữa các tín đồ. Khi một nhóm người tin vào tôn giáo của mình là chân lý duy nhất, họ có thể dễ dàng coi những người không cùng niềm tin là kẻ thù, kẻ tội lỗi hoặc kẻ cần phải cải đạo. Điều này không chỉ tạo ra sự chia rẽ, mà còn dẫn đến những xung đột đẫm máutrong lịch sử, với hàng triệu sinh mạng bị cướp đi chỉ vì những khác biệt tôn giáo.

Khi niềm tin của một nhóm bị xem là duy nhất và không thể tranh cãi, bất kỳ ai không đồng ý đều có thể bị xem thường, bỏ qua hoặc thậm chí bị trừng phạt. Điều này khiến cho xã hội trở nên cực đoan và không dung hòa với sự đa dạng ý thức hệ, dễ dàng phát sinh mâu thuẫnđối đầu giữa các nhóm người khác nhau.

3.​

Tôn giáo cực đoan có thể làm giảm khả năng suy nghĩ độc lập của con người. Khi một tôn giáo yêu cầu tín đồ của mình tin tưởng mù quáng vào những giáo lý không thể nghi ngờ, người ta có thể bị tước đoạt khả năng phê phánđặt câu hỏi về những điều không hợp lý. Tư duy phản biện trở thành điều cấm kỵ, và thay vào đó, tín đồ chỉ cần chấp nhậnnhững điều được giảng dạy mà không hề nghi ngờ.

Điều này không chỉ kìm hãm sự phát triển trí tuệ, mà còn dẫn đến việc duy trì những quan niệm lỗi thời, không phù hợp với sự thay đổi của xã hội. Khi không được phép đặt câu hỏi, con người sẽ bị giam cầm trong những giáo lý cũ kỹ, không thể nhận thức được những tiến bộ mới trong khoa học, xã hội và tư tưởng.

4.​

Khi tôn giáo trở nên cực đoan, nó tạo ra một xã hội không khoan dung, nơi mà sự khác biệt bị coi là sai tráikhông thể chấp nhận. Điều này dẫn đến việc những người có niềm tin khác biệt hoặc không theo tôn giáo bị coi là kẻ ngoại đạo, thậm chí là người ngoài lề xã hội. Một xã hội như vậy sẽ không thể phát triển mạnh mẽ và toàn diện vì không có sự đồng cảmhòa hợp giữa các cá nhân và nhóm người. Mỗi người bị ép phải tuân theo một giáo lý chung, không có chỗ cho sự tự do tín ngưỡng và tư tưởng.

Kết quả là, thay vì gắn kết và phát triển, tôn giáo cực đoan chia rẽ và làm yếu đi những mối quan hệ xã hội, tạo ra xung độtkhủng hoảng. Những người không theo hoặc không tin vào tôn giáo sẽ phải đối mặt với sự kỳ thị, áp bức, và phân biệt.

5.​

Sự cực đoan trong tôn giáo cũng mở ra cơ hội cho những người cầm quyền lợi dụng niềm tin của tín đồ để thực hiện những hành động lạm dụng quyền lực. Các tổ chức tôn giáo có thể trở thành công cụ cho các thế lực quyền lực để thống trị, kiểm soátmanipulate những người theo, thay vì thực sự là nguồn động viên cho sự phát triển tinh thần. Khi niềm tin được khai thác để duy trì quyền lực của một nhóm nhỏ, nó có thể gây ra bất cônglạm quyền trên quy mô lớn.

Kết luận:
Tôn giáo, khi bị lạm dụng và bị đóng khung trong những giáo lý cực đoan, có thể hạn chế sự phát triển của cá nhân và xã hội, gây ra sự phân biệt, xung đột, và tư duy bị kiểm soát. Sự tự do tư tưởng và khả năng suy nghĩ độc lập là những yếu tố quan trọng giúp xã hội phát triển một cách lành mạnh. Việc tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng và khuyến khích mỗi cá nhân tự quyết định niềm tin của mình mà không bị áp đặt là bước đầu tiên để giải phóng khỏi những xiềng xích tôn giáo cực đoan và hướng đến một xã hội hòa hợp và phát triển.
 
Niềm tin vào kiếp sau, thiên đàng và địa ngục đã tồn tại hàng nghìn năm, nhưng khi những khái niệm này bị lạm dụng, chúng có thể tạo ra nhiều hệ quả tiêu cực. Kiếp sau được vẽ ra như một phần thưởng hay hình phạt cho hành động trong cuộc sống hiện tại, nhưng điều này dễ khiến con người sống trong sự sợ hãi và hy vọng mù quáng về một thế giới sau cái chết, thay vì tập trung vào việc sống tốtxây dựng cuộc sống ý nghĩa ngay hôm nay. Hơn nữa, những niềm tin về thiên đàng và địa ngục thường được dùng như công cụ kiểm soát, khiến người ta sợ hãi và tuân theo những quy định của tôn giáo mà không dám đặt câu hỏi hay phản biện. Thậm chí, nó có thể dẫn đến sự phân biệt giữa những người theo tôn giáo và những người không theo, tạo ra sự chia rẽ trong xã hội.

Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể giải thoát khỏi những xiềng xích này, không còn bị gò bó bởi những niềm tin mơ hồ về kiếp sau, chúng ta sẽ có thể sống tự do, trách nhiệmphát triển bản thân trong hiện tại. Không cần phải chờ đợi một thiên đàng hư ảo hay sợ hãi trước địa ngục, chúng ta có thể tập trung vào những giá trị thực tế như yêu thương, tôn trọng và trách nhiệm để xây dựng một cuộc sống có ý nghĩa hơn, trong một xã hội mà mọi người đều được tôn trọng quyền tự do tư tưởng
 
Thiên đàng đâu, đừng mơ nữa,
Cái gọi là “chúa” chẳng thèm trả lời.
Sống trên đời, cứ theo đuôi,
Bị trói buộc bằng những lời nói hão!

Địa ngục dọa, nghe mà buồn cười,
Một tí sai lầm là chết ngập trời,
Bảo “tội lỗi”, nhưng ai xác nhận?
Ai nhìn thấy cái địa ngục mù mịt ấy?

Cứ theo đi, đừng đặt câu hỏi,
Đừng tự suy nghĩ, chẳng có quyền phản đối!
Giáo lý cũ kỹ như đá tảng,
Đừng dám hỏi tại sao, chỉ biết cúi đầu!

Dạy đi dạy lại một lý thuyết cũ,
Giết hết suy nghĩ, hủy hoại trí tuệ,
Cứ bảo là “thiên đàng ở cuối con đường”,
Thế sao lòng vẫn trống rỗng và đầy lo âu?

Tôn giáo là công cụ quyền lực,
Kẻ cầm quyền dùng để thống trịkiểm soát.
Lừa dối qua từng câu khẩu hiệu,
Để con người mù quáng tin theo, bỏ qua tự do!

Ai cũng như những con robot,
Với niềm tin sai lầm xâm chiếm tâm trí.
Tôn giáo chỉ là chiêu bài để lợi dụng,
Giữ con người trong bóng tối, không cho tự do tư tưởng!
 
Thiên đàng đâu, đừng mơ nữa,
Cái gọi là “chúa” chẳng thèm trả lời.
Sống trên đời, cứ theo đuôi,
Bị trói buộc bằng những lời nói hão!

Địa ngục dọa, nghe mà buồn cười,
Một tí sai lầm là chết ngập trời,
Bảo “tội lỗi”, nhưng ai xác nhận?
Ai nhìn thấy cái địa ngục mù mịt ấy?

Cứ theo đi, đừng đặt câu hỏi,
Đừng tự suy nghĩ, chẳng có quyền phản đối!
Giáo lý cũ kỹ như đá tảng,
Đừng dám hỏi tại sao, chỉ biết cúi đầu!

Dạy đi dạy lại một lý thuyết cũ,
Giết hết suy nghĩ, hủy hoại trí tuệ,
Cứ bảo là “thiên đàng ở cuối con đường”,
Thế sao lòng vẫn trống rỗng và đầy lo âu?

Tôn giáo là công cụ quyền lực,
Kẻ cầm quyền dùng để thống trịkiểm soát.
Lừa dối qua từng câu khẩu hiệu,
Để con người mù quáng tin theo, bỏ qua tự do!

Ai cũng như những con robot,
Với niềm tin sai lầm xâm chiếm tâm trí.
Tôn giáo chỉ là chiêu bài để lợi dụng,
Giữ con người trong bóng tối, không cho tự do tư tưởng!
Đảng congsan là một tôn giáo khá lớn ở Việt Nam.
Với lượng tín đồ cỡ ~ 5,4 triệu người :vozvn (17):
 
Không cục đoan tức là vô cùng cực đoan. Nam mô bồ Alah Hù, nam mô bồ tát phạm nhật vượng
mà cực đoan ko phải nghĩa là tiêu cực mà cực đoan ý chỉ 1 bộ phận nhỏ diễn biến khác thôi chứ ko đại diện toàn bộ nên mày nói tôn giáo cực đoan là ko đúng
có thể có cực đoan tốt, cực đoan xấu
 
mà cực đoan ko phải nghĩa là tiêu cực mà cực đoan ý chỉ 1 bộ phận nhỏ diễn biến khác thôi chứ ko đại diện toàn bộ nên mày nói tôn giáo cực đoan là ko đúng
có thể có cực đoan tốt, cực đoan xấu
Cực đoan là cuồng tín, bất kỳ cái gì mà cuồng tín đều là xấu xa.
 
Óc bé ơi, m nghĩ m là ai mà Chúa - God - Đấng sáng tạo phải trả lời m vậy?

Đấng sáng tạo không có hình dáng như con người tưởng tượng, nên Đấng ấy qui định: "Cấm thờ ảnh tượng", không đúc tượng thờ lạy, vì đó không phải hình ảnh của ta.
Bên Công giáo thờ Chúa Jesus, đúc tượng theo hình ảnh thế gian của Ngài, là do có sự kiện Xuống thế để kiện toàn giáo lý mà dân Do Thái đã chỉnh sửa đi quá xa, giữ cứng nhắc, giáo điều, và tàn ác theo luật Moise.

Nói về Tôn giáo thì dài dòng, nhưng chung qui thế này, Phật là người giác ngộ, một nhà phát minh nhìn ra được qui luật đất trời. Còn "Đấng sáng tạo" - God - Chúa, con người chưa thể tưởng tượng ra hình hài, đã đặt qui luật khắp vũ trụ, cài đặt công thức vận hành cho vạn vật, mà giờ con người vẫn đang nghiên cứu. Tôn giáo về Đấng sáng tạo là tối thượng nhất "In God we trust", nhé.

M xem, óc m nhỏ cỡ nào mà đòi hiểu sự việc?
Người ta ước tính rằng có từ 200 tỷ (2×10^11 ) đến 2 nghìn tỷ thiên hà trong vũ trụ quan sát được. Hầu hết các thiên hà có đường kính từ 1.000 đến 100.000 parsec (khoảng 3.000 đến 300.000 năm ánh sáng) và cách nhau theo khoảng cách hàng triệu parsec (hoặc megaparsec).
 
Top