• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Vài dòng...

Nãy đi mua gói thuốc về vẽ cho xong cái nhà, gặp lại cảnh nầy nhớ tới tau hồi trước mới vô Sài Gòn.
Độ đó lang bạc vô đây sống với mấy đứa nhỏ bụi đời, tối đến mấy đứa chia nhau đi khắp mấy con hẻm ở Sài Gòn lượm ve chai, cái chi bán được, ăn được là lượm hết, khi thì mấy chai nước suối uống dỡ, khi thì bịch bánh còn sót lại mấy cái, khi thì ít bọc cơm nguội ( gói cơm thêm mà tụi mày đi mua cơm bụi hay có )...
Tối về mấy đứa tụ tập dưới gầm cầu Bình Thuận ngủ, chia nhau, có con bé T nó lượm được con gấu bông mà nó ôm cười tũm tĩm cả đêm, về khoe với bọn tao, kêu là hôm nay em có bạn mới rồi... Lúc đó đéo biết nghĩ gì tới ngày mai, qua được ngày hôm nay là đã tốt lắm rồi, đêm nằm co ro ngoài trời, tiếng xe cộ, muỗi chích, chó sủa, đôi khi cười giỡn, đôi khi im lặng, bọn tao sống như mấy con thú hoang ngoài đường.
Bọn nó dạy cho tao cách tồn tại ở Sài Gòn, dạy cho tao biết bỏ qua sĩ diện mà kiếm ăn ( đm đói rã họng sĩ diện mẹ gì nữa )
Tau nhớ mấy đêm ngồi dưới gầm cầu, cả bầy bâu quanh đống rác, gom ít lá cây đốt lên cho đỡ muỗi, đỡ lạnh. Nghe tụi nó kể mấy câu chuyện không đầu không đuôi, đứa thì cha mẹ bỏ rơi, đứa thì không có nhà để về, đứa thì không biết mình ở đâu, tên gì, chúng nó chưa từng than thở, oán trách số phận, chỉ biết sống tiếp qua ngày.
Những ngày đó có lẽ là những ngày tháng khốn khó nhứt của tao, nhưng có lẽ đó là những ngày tao cảm nhận được rõ nhứt cái tình người, sự chia sẽ, đùm bọc của những con người không còn gì để mất.
 
Giống thằng bake hihiheehe gì trên xàm bữa quote tao,
nó nói phóng khoáng là cho tụi nhà nghèo thôi, chứ thượng lưu đẳng cấp như nó thì tính toán lắm.

Hehe, đời mà, mỗi tầng lớp là mỗi hương vị.
Ví như khi chiến tranh thì chỉ cần lo cái mạng sống, thì tụi nào dư ăn dư mặc thì đòi hỏi đồ xịn, đẹp để mà đi khoe.
 
Mà tao thà đói ăn đói mặc, ít ra còn thấy được sự chân thật của loài người.
Sống ở cái tầng trung + cao, phù phiếm vãi Lồn, vật chất chết cũng đéo đem đi theo được gì, lúc nào cũng phải giả tạo với nhau, giữ gìn mối quan hệ này nọ. Sống mà đeo mặt nạ vậy đéo mệt cũng hay, với tao sống vậy thì như địa ngục chứ vui sướng mẹ gì.
 
Giống thằng bake hihiheehe gì trên xàm bữa quote tao,
nó nói phóng khoáng là cho tụi nhà nghèo thôi, chứ thượng lưu đẳng cấp như nó thì tính toán lắm.

Hehe, đời mà, mỗi tầng lớp là mỗi hương vị.
Ví như khi chiến tranh thì chỉ cần lo cái mạng sống, thì tụi nào dư ăn dư mặc thì đòi hỏi đồ xịn, đẹp để mà đi khoe.
Uhm, mà bài này đăng đúng 0:00
 
Giống thằng bake hihiheehe gì trên xàm bữa quote tao,
nó nói phóng khoáng là cho tụi nhà nghèo thôi, chứ thượng lưu đẳng cấp như nó thì tính toán lắm.

Hehe, đời mà, mỗi tầng lớp là mỗi hương vị.
Ví như khi chiến tranh thì chỉ cần lo cái mạng sống, thì tụi nào dư ăn dư mặc thì đòi hỏi đồ xịn, đẹp để mà đi khoe.
Tình cờ ta gặp lại ta
Bồng bềnh trong cái gọi là nhân gian
Nãy vừa về nhà vừa đốt thuốc tao vừa ngâm 2 câu thơ nầy.
 
Hay đó tml. Đời nó ấn đầu m xuống vũng bùn rồi để tự m ngóc lên, cuộc sống có những giây phút như vậy quả là thú vị
 
Tình cờ ta gặp lại ta
Bồng bềnh trong cái gọi là nhân gian
Nãy vừa về nhà vừa đốt thuốc tao vừa ngâm 2 câu thơ nầy.
Tao đây đã bỏ thuốc rồi
Xin mày chớ nhắc để hồi tao mua
 
Thế hồi đó mày đang bao nhiêu tuổi, mày bỏ nhà đi à? Mấy đứa ngày xưa gặp ở đâu?
 
Thế hồi đó mày đang bao nhiêu tuổi, mày bỏ nhà đi à? Mấy đứa ngày xưa gặp ở đâu?
20 tuổi, đoạn đó tao bị đuổi học, gia đình đuổi đi, tao tự ái bỏ nhà đi bụi luôn cho máu.
Tối đó tau mệt quá nằm ở góc gầm cầu ngủ, đéo biết chổ đó có người rồi, đang nằm thiu thiu ngủ bị lôi dậy cho ăn đấm.
Tau trình bày hoàn cảnh, lý do, kêu tau đéo biết chổ này của mấy anh.
Rồi nói chuyện ba láp ba xàm một hồi rồi quen nhau, thằng lớn kêu:" từ giờ mày thích thì theo tụi tao, có gì ăn nấy, có gì làm nấy."
 
Top