bọn tàu đổ tiền ra nước ngoài vì nó đéo còn tin vào đồng nội tệ nữa. Thứ nữa là đéo tin vào nền kinh tế nữa, thêm chút nữa là đéo tin vào lãnh đạo nữa, dấn thêm xíu nữa là đéo tin vào thể chế nữa.
mà lạ lồn là đéo xuống thằng em mua, mua toàn của tư bẩn. Gần thì có nhật, xa thì có anh quốc, mỹ canada, úc. Tụi tàu đặc điểm tụi nó rất là thính. Mũi thính tai thính mà não cũng thính. Vì buôn bán khắp nơi nên nguồn tin nó vô cùng nhiều và phong phú. Chưa kể đợt nó xuất khẩu văn hoá thì chúng nó kết bạn được một mớ - giống như hàn cuốc bây giờ vậy. Nhiều chuyên gia tư bẩn nó đã vạch rõ ra sự sụp đổ của nền kinh tế dựa vào bds bơm thổi tốc độ cao để hình thành một hệ tư tưởng tập cận bình mới.
tụi nó là những người ăn đậm vào chính sách nhà nước. Tay trái nhận tiền tay phải đổi ngay ngoại tệ cho con cái dông thẳng đi nước ngoài. Sau đợt covid tụi nó càng thấy áp lực hơn vì bị xích cổ kiềm kẹp thành ra đẩy nhanh tốc độ tẩu tán tài sản bằng cách đổ tiền vào các quỹ ngoại, hay mua bds nước ngoài. Vô hình nhưng đầy hữu ý giúp các nước tư bẩn có ngay một dòng tiền mà ko cần phải bóc lột lao động hay chịu bất kỳ rủi ro tài chính nào, đẩy ngay gdp lên trong sự sung sướng.
thằng trung quốc ô nhiễm, bệnh tật,... dùng mọi con bài để đẩy tốc độ tăng trưởng, nhưng vì chế độ độc tài độc đảng cầm quyền nên đẩy giới tinh hoa ôm lượng lớn tài sản đi chỗ khác.
Việc Trung quốc phát triển kéo theo các nước khác phát triển nhiều người cứ nghĩ rất đơn thuần rằng đó là hoạt động trao đổi hàng hoá. Nhưng ẩn rất sâu bên trong các nước tư bản được lợi lớn hơn quá nhiều so với cái trung quốc nhận được.
Trung quốc bán hàng, nhận tiền. Trên giấy là tăng trưởng kinh tế, nhưng nhận lại là thuế, ô nhiễm, hao mòn lao động, hao hụt tài nguyên, và phần tiền lời sau thuế lại chảy ngược lại tư bản. Thành ra tư bản phải trả một cái giá quá rẻ để có được một sản phẩm là vậy. Nếu dòng tiền được xoay vòng trong nội địa trung quốc, thì trung quốc ngày nay phải là đối trọng rất ác liệt với đầu tàu Mỹ chứ ko phải là miệng hùm gan thỏ như bây giờ. Dám nói nhưng ko dám làm.
Các nước độc tài đua nhau suy thoái, khủng hoảng kinh tế. Các nước tư bản vì lượng tiền trôi nổi trên thị trường quá lớn nên dính nhẹ " lạm phát ". Nhưng đéo hề gì, vui vẻ. Tiền nhiều thì dễ kiếm, người dân tư bản lại giàu càng thêm giàu, tích luỹ tư bản càng thêm sâu và dày. Địa vị càng đéo thể lung lay.
Sự cao tay khi phát triển từ gốc lên ngọn của tư bản đã đánh đổ tất cả toan tính mánh mun lọc lỏi của những cái đầu " 1 kg rau muống bằng 1 kg thịt bò ". Nếu thực hiện đúng câu nói của tổ tiên tàu khựa " quan nhất thời - dân vạn đại ", thực hiện nghiêm túc, rõ ràng, có lộ trình, và làm đúng, làm đủ, nghiêm túc, mà ko phải chỉ là khẩu hiệu suôn thì đã ko phải là " miếng bánh " ngon mà tư bản xâu xé.
Ngày nay đánh nhau về kinh tế thiệt hại kinh khủng hơn tay bo nhiều. Nó lâu dài, nó kiệt quệ tài nguyên, nó làm cho ko vực dậy nổi chứ ko phải đánh nhau xâm chiếm đồng hoá nữa, quê mùa rồi.
Việc tao chửi chế đụ này ko phải vì ghen ghét nhất thời. Các quan đều thấy, nhưng các quan vẫn húp, vì chính các quan biết rằng nếu đéo húp thì đéo còn cơ hội. Cả VN và trung quốc nói riêng, hay các nước độc tài nói chung đều dính phải lỗi này do cơ chế. Nên sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian.