Pavel Korchagin
Bò lái xe
Văn hóa chửi của người miền Bắc, đặc biệt là miền Bắc xưa, được các chuyên gia đánh giá là thâm thúy, hóm hỉnh, khéo léo trong việc dùng ngôn từ.
1.Có vần điệu, hình ảnh sinh động:
Mày như cái rổ rách, vá đi vá lại vẫn lòi ruột ra!
Ra đường quạ kêu mày, về nhà chó đuổi mày, trời không dung, đất không tha mày!
2.Ẩn dụ, so sánh hình tượng.
Đêm mày nằm, mày tức hộc máu mà chết
MÀY ra ngoài đường, gió thổi gió bốc mày vào quan tài.
3.Chửi khéo, mát mẻ mà sâu cay
Đi đến đâu, trời sụp đến đó, gió thổi tan cửa nhà mày luôn!
"Cá ăn mày, cua kẹp mày, lươn quấn chân mày chết đứng!
Bụng dạ mày như cái vại chua, đi đến đâu người ta tránh đến đó
1.Có vần điệu, hình ảnh sinh động:
Mày như cái rổ rách, vá đi vá lại vẫn lòi ruột ra!
Ra đường quạ kêu mày, về nhà chó đuổi mày, trời không dung, đất không tha mày!
2.Ẩn dụ, so sánh hình tượng.
Đêm mày nằm, mày tức hộc máu mà chết
MÀY ra ngoài đường, gió thổi gió bốc mày vào quan tài.
3.Chửi khéo, mát mẻ mà sâu cay
Đi đến đâu, trời sụp đến đó, gió thổi tan cửa nhà mày luôn!
"Cá ăn mày, cua kẹp mày, lươn quấn chân mày chết đứng!
Bụng dạ mày như cái vại chua, đi đến đâu người ta tránh đến đó