• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Vì sao các nhà kinh tế hết thiêng?

đéo có hình chó nó tin

Cái nồi có lắp
Cambodia
(KTSG) - Tại một hội thảo kinh tế gần đây tổ chức ở San Francisco, Jason Furman từng làm cố vấn cho Tổng thống Barack Obama quay sang nói với Kimberly Clausing, là tác giả một cuốn sách ca ngợi thương mại tự do: “Mọi người trong căn phòng này đồng ý với bà nhưng ở bên ngoài không ai đồng tình với bà cả”.


13-1.jpg

Sự thành công của một nền kinh tế không chỉ dựa vào sản xuất mà còn phụ thuộc vào việc làm chủ công nghệ cốt lõi. Trong ảnh: Công nhân trong nhà máy Samsung tại Hàn Quốc. Ảnh: Asia.nikkei.com


Đúng là trong giới kinh tế gia, tự do hóa thương mại toàn cầu là một giá trị ai cũng đề cao, ai cũng coi như là chân lý. Nhưng không chỉ Tổng thống Donald Trump, người từng nói thuế quan là “từ đẹp nhất trong từ điển”, ngay chính người tiền nhiệm của ông, Tổng thống Joe Biden cũng áp thuế cao lên Trung Quốc, cũng phản đối một hãng của Nhật mua lại US Steel…

Không chỉ dùng thuế quan để bảo hộ mậu dịch, ông Trump còn đưa ra nhiều chính sách ngược hẳn với lý thuyết của nhiều nhà kinh tế. Chẳng hạn nhà kinh tế nào cũng nói nguồn nhân lực nhập cư đem lại lao động giá rẻ cho Mỹ, rất cần thiết để duy trì tăng trưởng kinh tế, nhưng ông Trump chủ trương đóng cửa biên giới, trục xuất dân nhập cư trái phép. Nhiều nhà kinh tế từng cảnh báo trong nhiều năm qua về chuyện thâm hụt ngân sách của nước Mỹ, cho rằng chính sách tài khóa dễ dãi sẽ dẫn tới lãi suất cao, gánh nặng trả nợ ngày càng lớn. Thế nhưng chính quyền Mỹ, dù thuộc đảng Dân chủ hay Cộng hòa đều tăng chi ngân sách, bất kể thâm hụt và không hề quan ngại đến tỷ lệ nợ công của chính phủ.

Có thể nói, khác với những thập niên trước, những năm gần đây quan chức điều hành nền kinh tế Mỹ hầu như không còn coi trọng các ý kiến tư vấn của các nhà kinh tế. Lý giải chuyện này, tờ New York Times cho rằng đơn giản vì nhiều chính sách dựa vào lập luận của các kinh tế gia đã thất bại và các dự báo của họ thường sai. Tại hội thảo nói ở đầu bài, Oren Cass, một chuyên gia về chính sách, liệt kê các thất bại thấy rõ như toàn cầu hóa theo ca tụng của nhiều nhà kinh tế lại gây ra hệ lụy phi công nghiệp hóa nhiều vùng rộng lớn ở nước Mỹ, kéo theo sự tiêu điều của nhiều khu, hàng triệu công ăn việc làm biến mất. Cuộc khủng hoảng 2008 hoàn toàn bất ngờ với các nhà kinh tế và những năm suy thoái sau đó chính là hậu quả của việc bãi bỏ sự kiểm soát chặt chẽ khu vực tài chính từng được nhiều nhà kinh tế chủ trương.

Ở góc cạnh này, tờ Politico đã đưa ra những dẫn chứng thời sự. Trước cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào cuối năm 2024, nhiều nhà kinh tế tỏ ra ngạc nhiên khi thấy theo số liệu và phân tích thì nền kinh tế Mỹ rất sáng sủa, trong khi đó người dân bình thường vẫn than khó, vẫn nói lạm phát là nỗi lo lớn nhất của họ. Có những nhà kinh tế như Paul Krugman, người đoạt giải Nobel năm 2008, nhiều lần khẳng định lạm phát đã được kiềm chế, kinh tế tăng trưởng tốt còn cảm nhận của người dân là do họ thiếu hiểu biết hay do cánh hữu tác động!

Theo Politico, hóa ra cảm nhận của người dân đúng với thực tế hơn là phân tích của các nhà kinh tế dù dựa vào số liệu chính thức. Chẳng hạn số liệu thất nghiệp công bố thường xuyên đã không tính đến nhiều yếu tố khác, như vẫn tính là có việc làm đối với hàng triệu người chỉ làm vài giờ trong tuần. Thống kê cũng không tính là thất nghiệp đối với hàng triệu người khác, đã quá nản chí nên không còn ý định kiếm việc nữa. Nói cho cùng số liệu vô hồn không giúp người ta có cái nhìn chính xác vì vẫn tính là có việc làm đối với một người vô gia cư có thu nhập không thường xuyên và chẳng đáng là bao. Tờ báo này cho rằng thay vì con số thất nghiệp 4,2% rất đẹp mắt ghi nhận vào tháng 11-2024, nếu loại trừ những người làm bán thời gian và những người có thu nhập quá thấp (tức dưới 25.000 đô la/năm) thì tỷ lệ thất nghiệp thực tế có thể lên đến 23,7%.

Một vấn đề khác là lạm phát, được các nhà kinh tế, đầu tiên cho là “hiện tượng nhất thời”, “chóng qua” sau đó khẳng định đã được kiềm chế. Đó là do họ dựa vào chỉ số giá tiêu dùng của hơn 80.000 mặt hàng và dịch vụ được công bố chính thức.

Tuy nhiên, theo Politico, người dân bình thường chỉ mua một phần rất nhỏ trong rổ hàng hóa 80.000 món, chủ yếu họ chỉ mua các món cơ bản như thực phẩm, chăm sóc y tế hay tiền thuê nhà. Nếu giá trứng, giá thuê căn hộ tăng nhanh hơn các món hàng xa xỉ khác, chứng tỏ chỉ số giá tiêu dùng đã tính sai tác động của lạm phát lên cuộc sống của người dân. Theo cách tính này, Politico cho rằng chi phí cho cuộc sống của người dân Mỹ đã tăng nhanh hơn CPI đến 35%. Cụ thể hơn, năm 2023 CPI tăng 4,1% nhưng chi phí cho cuộc sống thật sự đã tăng đến 9,4%, hơn gấp đôi lạm phát công bố.

Chẳng lạ gì khi người dân Mỹ không nghe theo các nhà kinh tế và hơn một nửa cử tri Mỹ vẫn bỏ phiếu cho ông Trump như chúng ta đã thấy.

 
(KTSG) - Tại một hội thảo kinh tế gần đây tổ chức ở San Francisco, Jason Furman từng làm cố vấn cho Tổng thống Barack Obama quay sang nói với Kimberly Clausing, là tác giả một cuốn sách ca ngợi thương mại tự do: “Mọi người trong căn phòng này đồng ý với bà nhưng ở bên ngoài không ai đồng tình với bà cả”.


13-1.jpg

Sự thành công của một nền kinh tế không chỉ dựa vào sản xuất mà còn phụ thuộc vào việc làm chủ công nghệ cốt lõi. Trong ảnh: Công nhân trong nhà máy Samsung tại Hàn Quốc. Ảnh: Asia.nikkei.com


Đúng là trong giới kinh tế gia, tự do hóa thương mại toàn cầu là một giá trị ai cũng đề cao, ai cũng coi như là chân lý. Nhưng không chỉ Tổng thống Donald Trump, người từng nói thuế quan là “từ đẹp nhất trong từ điển”, ngay chính người tiền nhiệm của ông, Tổng thống Joe Biden cũng áp thuế cao lên Trung Quốc, cũng phản đối một hãng của Nhật mua lại US Steel…

Không chỉ dùng thuế quan để bảo hộ mậu dịch, ông Trump còn đưa ra nhiều chính sách ngược hẳn với lý thuyết của nhiều nhà kinh tế. Chẳng hạn nhà kinh tế nào cũng nói nguồn nhân lực nhập cư đem lại lao động giá rẻ cho Mỹ, rất cần thiết để duy trì tăng trưởng kinh tế, nhưng ông Trump chủ trương đóng cửa biên giới, trục xuất dân nhập cư trái phép. Nhiều nhà kinh tế từng cảnh báo trong nhiều năm qua về chuyện thâm hụt ngân sách của nước Mỹ, cho rằng chính sách tài khóa dễ dãi sẽ dẫn tới lãi suất cao, gánh nặng trả nợ ngày càng lớn. Thế nhưng chính quyền Mỹ, dù thuộc đảng Dân chủ hay Cộng hòa đều tăng chi ngân sách, bất kể thâm hụt và không hề quan ngại đến tỷ lệ nợ công của chính phủ.

Có thể nói, khác với những thập niên trước, những năm gần đây quan chức điều hành nền kinh tế Mỹ hầu như không còn coi trọng các ý kiến tư vấn của các nhà kinh tế. Lý giải chuyện này, tờ New York Times cho rằng đơn giản vì nhiều chính sách dựa vào lập luận của các kinh tế gia đã thất bại và các dự báo của họ thường sai. Tại hội thảo nói ở đầu bài, Oren Cass, một chuyên gia về chính sách, liệt kê các thất bại thấy rõ như toàn cầu hóa theo ca tụng của nhiều nhà kinh tế lại gây ra hệ lụy phi công nghiệp hóa nhiều vùng rộng lớn ở nước Mỹ, kéo theo sự tiêu điều của nhiều khu, hàng triệu công ăn việc làm biến mất. Cuộc khủng hoảng 2008 hoàn toàn bất ngờ với các nhà kinh tế và những năm suy thoái sau đó chính là hậu quả của việc bãi bỏ sự kiểm soát chặt chẽ khu vực tài chính từng được nhiều nhà kinh tế chủ trương.

Ở góc cạnh này, tờ Politico đã đưa ra những dẫn chứng thời sự. Trước cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào cuối năm 2024, nhiều nhà kinh tế tỏ ra ngạc nhiên khi thấy theo số liệu và phân tích thì nền kinh tế Mỹ rất sáng sủa, trong khi đó người dân bình thường vẫn than khó, vẫn nói lạm phát là nỗi lo lớn nhất của họ. Có những nhà kinh tế như Paul Krugman, người đoạt giải Nobel năm 2008, nhiều lần khẳng định lạm phát đã được kiềm chế, kinh tế tăng trưởng tốt còn cảm nhận của người dân là do họ thiếu hiểu biết hay do cánh hữu tác động!

Theo Politico, hóa ra cảm nhận của người dân đúng với thực tế hơn là phân tích của các nhà kinh tế dù dựa vào số liệu chính thức. Chẳng hạn số liệu thất nghiệp công bố thường xuyên đã không tính đến nhiều yếu tố khác, như vẫn tính là có việc làm đối với hàng triệu người chỉ làm vài giờ trong tuần. Thống kê cũng không tính là thất nghiệp đối với hàng triệu người khác, đã quá nản chí nên không còn ý định kiếm việc nữa. Nói cho cùng số liệu vô hồn không giúp người ta có cái nhìn chính xác vì vẫn tính là có việc làm đối với một người vô gia cư có thu nhập không thường xuyên và chẳng đáng là bao. Tờ báo này cho rằng thay vì con số thất nghiệp 4,2% rất đẹp mắt ghi nhận vào tháng 11-2024, nếu loại trừ những người làm bán thời gian và những người có thu nhập quá thấp (tức dưới 25.000 đô la/năm) thì tỷ lệ thất nghiệp thực tế có thể lên đến 23,7%.

Một vấn đề khác là lạm phát, được các nhà kinh tế, đầu tiên cho là “hiện tượng nhất thời”, “chóng qua” sau đó khẳng định đã được kiềm chế. Đó là do họ dựa vào chỉ số giá tiêu dùng của hơn 80.000 mặt hàng và dịch vụ được công bố chính thức.

Tuy nhiên, theo Politico, người dân bình thường chỉ mua một phần rất nhỏ trong rổ hàng hóa 80.000 món, chủ yếu họ chỉ mua các món cơ bản như thực phẩm, chăm sóc y tế hay tiền thuê nhà. Nếu giá trứng, giá thuê căn hộ tăng nhanh hơn các món hàng xa xỉ khác, chứng tỏ chỉ số giá tiêu dùng đã tính sai tác động của lạm phát lên cuộc sống của người dân. Theo cách tính này, Politico cho rằng chi phí cho cuộc sống của người dân Mỹ đã tăng nhanh hơn CPI đến 35%. Cụ thể hơn, năm 2023 CPI tăng 4,1% nhưng chi phí cho cuộc sống thật sự đã tăng đến 9,4%, hơn gấp đôi lạm phát công bố.

Chẳng lạ gì khi người dân Mỹ không nghe theo các nhà kinh tế và hơn một nửa cử tri Mỹ vẫn bỏ phiếu cho ông Trump như chúng ta đã thấy.

Hỏi đĩ bút tại sao không cách chức Phạm Vedan đi?
Hay là Trump lên chúng mày sun vòi đéo dám ngạo nghễ phỏng dái miền Nam? :vozvn (21):
 
Trước cuộc bỏ phiếu lựa chọn Tổng bí thư vào cuối năm 2024, nhiều nhà kinh tế tỏ ra ngạc nhiên khi thấy theo số liệu và phân tích thì nền kinh tế Việt Nam rất sáng sủa, trong khi đó người dân bình thường vẫn than khó, vẫn nói lạm phát là nỗi lo lớn nhất của họ.

Quá chính xác


Người dân Việt Nam bình thường chỉ mua một phần rất nhỏ trong rổ hàng hóa 700 món, chủ yếu họ chỉ mua các món cơ bản như thực phẩm, chăm sóc y tế hay tiền thuê nhà. Nếu giá trứng, giá thuê căn hộ tăng nhanh hơn các món hàng xa xỉ khác, chứng tỏ chỉ số giá tiêu dùng đã tính sai tác động của lạm phát lên cuộc sống của người dân

Không thể chính xác hơn
 
Bọn Kinh tế trung bình thì hết thiêng, chứ bọn đầu ngành thì bố cả cái nền tảng. Daron Acemoglu đây, đâu ra. 15 năm nghiên cứu, 2012 phán thẳng câu tml Tung Của sẽ hết lực. 10 năm sau ứng nghiệm ngay, bế giải Nobel là dễ :sure:
Hết cl mà hết

TQ bây giờ chỉ nói 1 câu là không thể ngăn cản
 
Hết cl mà hết

TQ bây giờ chỉ nói 1 câu là không thể ngăn cản
:vozvn (21): =)) như Lô Xiên hồi đó à =)) cứ yên tâm kịch còn dài. Ko thể ngăn cản vì còn bú dc tiền từ rân chủ thoai, chứ từ khi sinh ra Tung Của dc định sẵn sẽ sụp rồi. :vozvn (19):
 
HP mới rút toàn bộ dây chuyền sx laptop từ Tàu dời qua Thái, tao nghe mà chân tay bủn rủn, rồi sau này VN đéo còn làm trung gian xuất hàng qua Mĩ nữa thì làm đẹp số liệu GDP sao đây?
Thì in tiền ra mà đầu tư công, năm nay gdp 8% là cái chắc, nhưng quy đổi tiền đô thì chỉ tăng trưởng tối đa 5%
 
Vì xã hội toàn thằng ngu nên các nhà kinh tế mới múa mõm đc chứ sao. Toàn đọc sách, phân tích thông số chứ thực tế có biết con cặc gì đâu. Ví dụ:

Theo Politico, hóa ra cảm nhận của người dân đúng với thực tế hơn là phân tích của các nhà kinh tế dù dựa vào số liệu chính thức. Chẳng hạn số liệu thất nghiệp công bố thường xuyên đã không tính đến nhiều yếu tố khác, như vẫn tính là có việc làm đối với hàng triệu người chỉ làm vài giờ trong tuần. Thống kê cũng không tính là thất nghiệp đối với hàng triệu người khác, đã quá nản chí nên không còn ý định kiếm việc nữa.

Ko riêng kinh tế. Có rất nhiều nghiên cứu khoa học khác đều vô dụng. Chúng m thử nói chuyện với mấy thằng Phd xem có thấy chúng nó như trên trời rơi xuống ko?
 
Vì xã hội toàn thằng ngu nên các nhà kinh tế mới múa mõm đc chứ sao. Toàn đọc sách, phân tích thông số chứ thực tế có biết con cặc gì đâu. Ví dụ:



Ko riêng kinh tế. Có rất nhiều nghiên cứu khoa học khác đều vô dụng. Chúng m thử nói chuyện với mấy thằng Phd xem có thấy chúng nó như trên trời rơi xuống ko?



Tôi hiểu bạn đang cảm thấy bức xúc về những người làm trong lĩnh vực kinh tế và nghiên cứu khoa học, đặc biệt là những người có học hàm cao như tiến sĩ (PhD). Bạn cho rằng họ chỉ giỏi lý thuyết suông, xa rời thực tế và những nghiên cứu của họ không mang lại giá trị thiết thực.

Tôi có thể hiểu tại sao bạn lại có suy nghĩ như vậy. Đôi khi, có một khoảng cách lớn giữa lý thuyết và thực tế, và không phải ai có kiến thức chuyên môn sâu rộng cũng có khả năng áp dụng nó một cách hiệu quả vào cuộc sống. Cũng có những nghiên cứu khoa học mang tính hàn lâm, khó tiếp cận và không có ứng dụng rõ ràng trong ngắn hạn.

Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng việc đánh giá một cách tổng quát như vậy có thể không hoàn toàn công bằng.

* **Về các nhà kinh tế:** Đúng là có những nhà kinh tế chỉ tập trung vào lý thuyết và phân tích số liệu mà ít quan tâm đến thực tế. Nhưng cũng có rất nhiều nhà kinh tế giỏi, họ có kiến thức sâu rộng về kinh tế và có khả năng phân tích, dự báo tình hình kinh tế một cách chính xác. Họ cũng có thể đưa ra những giải pháp, chính sách kinh tế phù hợp để giúp đất nước phát triển.
* **Về các nhà khoa học:** Nghiên cứu khoa học là một quá trình lâu dài và phức tạp. Không phải nghiên cứu nào cũng mang lại kết quả ngay lập tức. Nhiều khi, những nghiên cứu tưởng chừng như vô dụng lại là nền tảng cho những phát minh, sáng chế vĩ đại sau này. Hơn nữa, không phải tất cả các nhà khoa học đều "trên trời rơi xuống". Có rất nhiều người làm khoa học tâm huyết, họ dành cả cuộc đời để nghiên cứu và cống hiến cho xã hội.
* **Về trình độ học vấn:** Việc có bằng cấp cao như tiến sĩ (PhD) không đồng nghĩa với việc người đó không thực tế. Quá trình học tập và nghiên cứu để đạt được học vị này đòi hỏi sự nỗ lực, kiên trì và khả năng tư duy logic, phân tích vấn đề. Những kỹ năng này có thể rất hữu ích trong công việc và cuộc sống.

Thay vì chỉ trích một cách chung chung, có lẽ chúng ta nên nhìn nhận vấn đề một cách khách quan và đa chiều hơn. Chúng ta nên khuyến khích những người làm trong lĩnh vực kinh tế và khoa học gắn bó hơn với thực tế, lắng nghe ý kiến của người dân và tìm cách áp dụng kiến thức của mình vào giải quyết những vấn đề cụ thể. Đồng thời, chúng ta cũng nên đánh giá cao những đóng góp của họ cho xã hội, dù là trực tiếp hay gián tiếp.

Bạn nghĩ sao về điều này? Bạn có những ví dụ cụ thể nào về những trường hợp bạn cảm thấy bất bình không? Chia sẻ thêm thông tin có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về quan điểm của bạn và có một cuộc thảo luận hiệu quả hơn.
 
Tây cũng lươn lẹo vl, lúc cần bán hàng thì mậu dịch tự do, kinh tế thị trường, lúc ko cạnh tranh dc thì lại hô cân bằng thương mại, thuế quan, nói xuôi nói ngược tiêu chuẩn kép hay ho vl
 
Học kinh tế để đéo tin mấy thằng kinh tế học. Nhà kinh tế học đéo khác gì mấy thằng sử gia hay bình luận viên bóng đá, chém huơu chém vượn nhưng đa số là trật lất, chỉ có 1 cái là đúng thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top