Ngày cuối cùng của tháng cô hồn mặt Lồn. Một tháng mà tại đất SG này tao có biết bao nhiêu kỉ niệm buồn vui. Hôm nay lẽ ra tao say rồi. Nhưng có lẽ bản thân tao ko muốn say. Muốn viết một cái gì đó cho một tình cảm mà tao ko bao giờ nghĩ nó sẽ xuất hiện và cũng ko bao giờ trở thành hiện thực. Nên bây giờ tao ngồi đây. Viết ra những dòng này. Quả thật. Với tao chưa bao giờ tao muốn viết những điều từ tận đáy lòng như lúc này. Tại tháng cơ hồn này tao trải qua rất nhiều cái xui xẻo. Hẹn đi chơi với em mà thằng ml nào giới thiệu bên Bình Tân. Xong ôm em nó ngủ mà ko làm gì cả. Sang tuần đi với một em khá hợp thì em đến ngày nên CIA 2 lần rồi ôm em nó ngủ. Tuần sau thì ĐKM. Định mệnh của đời tao. Cho đến giờ phút này. Tao vẫn đéo quên đc nó. Cả ban ngày làm việc lẫn khi tan giờ. Tao ko tin có lúc tao như bây giờ. Đêm gần như thức trắng. Uống bia uống rượu hút thuốc... đến đi massage hay đi hẹn hò Tinder tao cũng ko ko hứng thú. Hậu quả là tao ko tập trung đc công việc. Tao bị mất một hợp đồng tiền tỷ. Tao nhậu say quá mượn xe bạn về rồi bị bắt xe do đi nhầm đường và nồng độ cồn quá mức cho phép. Tao bị bong gân tay phải do đá bánh ham quá. Tao bị mất ví do nhậu xỉn. Nên phải nhờ vợ gửi hộ chiếu vào để cuối tuần ra. Bao nhiêu cái đen đấy. Nhưng với tao. Giờ phút này. Cái tao nhớ nhất vẫn là cô gái đó. Một cô gái tao chỉ nói chuyện 2 ngày rồi hẹn đi chơi 1 buổi tối. 1 đêm định mệnh với tao mà tới giờ tao vẫn ko quên đc. Nhiều thằng khuyên tao cứ tiếp tục rồi Sẽ quên mau. Nhưng tao xl mấy tml chúng mày. Tao nhận thấy bệnh tao nặng quá. Nên tao thà chấp nhận chịu 1 mình chứ cũng ko liên lạc lại. Tao sợ tao ko giữ đc mình. Những đêm dài đó. Tao uống bia uống rượu hút thuốc dù nhà tao tiền sử K phổi nên tao bỏ lâu rồi. Tao suy nghĩ rất nhiều, nhớ nhung rất nhiều. Tự nói chuyện, tự tưởng tượng tự suy diễn ra các tình huống. ĐKM. Buồn cười thật. Tao như đang yêu. Tình yêu mãnh liệt như chưa bao giờ có. Kể cả vợ tao. Ngày thứ 6 sau 1 tuần đi chơi. Nằm nhà mà tao lồng lộn lên. Tao qua đợi bên nhà em chỉ để biết em đang ở nhà mà ko phải đi với ai khác. Tao đợi 18 tiếng chỉ để nhìn thấy em nó xuất hiện . Bây giờ. Khi cơ thể tao nó báo động rồi. Ngủ quá ít, bia rượu thuốc lá quá nhiều, ít vận động, nhiều suy nghĩ làm tao đau dạ dày, mỡ máu, mỡ gan, suy giảm chức năng phổi.. tao biết đã đến lúc phải dừng lại rồi. Kết thúc. Tao phải học cách chấp nhận rằng em nó ko thuộc về 1 thằng đã có gđ như tao. Dù tao suy nghĩ bao nhiêu cách bao nhiêu tình huống thì điều tốt nhất vẫn là dừng lại.
Em. Chắc em ko đọc đc những dòng này đâu. Anh ko phải là người xấu nhưng anh là 1 thằng tồi. Em hãy sống cs như em đang sống. Hãy cười như em đang cười. Anh mong em Sẽ gặp đc người đi với em đến cuối con đường. Anh Sẽ nhớ mãi kỉ niệm của hai chúng mình. Chúc em hạnh phúc.
Em. Chắc em ko đọc đc những dòng này đâu. Anh ko phải là người xấu nhưng anh là 1 thằng tồi. Em hãy sống cs như em đang sống. Hãy cười như em đang cười. Anh mong em Sẽ gặp đc người đi với em đến cuối con đường. Anh Sẽ nhớ mãi kỉ niệm của hai chúng mình. Chúc em hạnh phúc.