• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live 1 nửa tri thức hà nội đã chết vô nghĩa trong trận quảng trị

Nguyvoky

Con chim biết nói
Đợt nhập ngũ ngày 4/9/1971 của Hà Nội gồm 3 tiểu đoàn (khoảng 1.800 người). Sau đó 2 ngày là đợt nhập ngũ của sinh viên các trường đại học trên địa bàn thành phố và các giảng viên, thầy giáo của các trường đại học danh tiếng thủ đô như Tổng hợp, Bách khoa.

Phần lớn họ tham gia chiến dịch đẫm m.á.u, ác liệt nhất trong cuộc chiến: Thành cổ Quảng Trị.

Đặc biệt, các giảng viên, thầy giáo tham gia khẩu đội pháo còn được gọi vui là "những cỗ máy tính chạy bằng lương khô" khi vận dụng kiến thức toán học để dạy cho kẻ địch biết học giỏi để làm gì.

3/4 người nhập ngũ đợt đó không có được may mắn nhìn thấy ngày Tổ quốc hòa bình thống nhất.
Và cuối cùng trận này bắc việt vẫn thua và hi sinh cực nhiều
 
Đợt nhập ngũ ngày 4/9/1971 của Hà Nội gồm 3 tiểu đoàn (khoảng 1.800 người). Sau đó 2 ngày là đợt nhập ngũ của sinh viên các trường đại học trên địa bàn thành phố và các giảng viên, thầy giáo của các trường đại học danh tiếng thủ đô như Tổng hợp, Bách khoa.

Phần lớn họ tham gia chiến dịch đẫm m.á.u, ác liệt nhất trong cuộc chiến: Thành cổ Quảng Trị.

Đặc biệt, các giảng viên, thầy giáo tham gia khẩu đội pháo còn được gọi vui là "những cỗ máy tính chạy bằng lương khô" khi vận dụng kiến thức toán học để dạy cho kẻ địch biết học giỏi để làm gì.

3/4 người nhập ngũ đợt đó không có được may mắn nhìn thấy ngày Tổ quốc hòa bình thống nhất.
Và cuối cùng trận này bắc việt vẫn thua và hi sinh cực nhiều
Anh biết vì sao phải ra thành cổ đánh ko?
Nghe nói anh 3 xe lửa muốn đưa thông điệp với mẽo là chúng tao không thiếu người vào trận và chúng tao sẽ đánh cho đến khi bọn mày vào đàm phán
Nhưng thực tế thì Mỹ đàm phán hay không và đàm phán thế nào không đến lượt anh 3 quyết định
Mà Mao với Nichxon mới có tư cách quyết định
 
Sửa lần cuối:
Nhưng cuối cùng phe chúng nó lại thắng.
Còn mấy thằng hay phân tích đạo lý lại đánh như Lồn.
Chục năm sau chúng nó vẫn kỷ niệm chiến thắng đã đành.
Mà mấy thằng kia đu càng chạy vẫn vỗ ngực tao giỏi lắm.
=))
 
Nhưng cuối cùng phe chúng nó lại thắng.
Còn mấy thằng hay phân tích đạo lý lại đánh như lồn.
Chục năm sau chúng nó vẫn kỷ niệm chiến thắng đã đành.
Mà mấy thằng kia đu càng chạy vẫn vỗ ngực tao giỏi lắm.
=))
cái gì sai thì nói sai, đúng thì nói đúng.
nó đang nói câu chuyện về cái chết vô nghĩa của bao con người .
mày tự nhiên nhảy vào hằn học như thằng thần kinh.
 
Nhưng cuối cùng phe chúng nó lại thắng.
Còn mấy thằng hay phân tích đạo lý lại đánh như lồn.
Chục năm sau chúng nó vẫn kỷ niệm chiến thắng đã đành.
Mà mấy thằng kia đu càng chạy vẫn vỗ ngực tao giỏi lắm.
=))
cái gì sai thì nói sai, đúng thì nói đúng.
nó đang nói câu chuyện về cái chết vô nghĩa của bao con người .
mày tự nhiên nhảy vào hằn học như thằng thần kinh.
Đó gọi là trí tuệ của bò đỏ. Đem cả loạt trí thức, nhân tài ra đánh trận xong vẫn thua trận đó, còn làm kiệt quệ nhân tài, về sau đem toàn thằng ngu lên làm lãnh đạo
 
Anh biết vì sao phải ra thành cổ đánh ko?
Nghe nói anh 3 xe lửa muốn đưa thông điệp với mẽo là chúng tao không thiếu người vào chúng tao sẽ đánh cho đến khi bọn mày vào đàm phán
Nhưng thực tế thì Mỹ đàm phán hay không và đàm phán thế nào không đến lượt anh 3 quyết định
Mà Mao với Nichxon mới có tư cách quyết định
Mày nghĩ nếu ko có vụ watergate thì liệu nixon có bem việt cộng khi đã ký hiệp định paris ko
 
Chết cho cái tên mỹ miều là "giải phóng" miền Nam, chết cho cái gọi là cứu đồng bào miền Nam đang rên xiết từng ngày dưới ách kìm kẹp của Mỹ Ngụy
Lấy cái chết để rồi đưa một thằng thiến heo làm tổng bí thư, một thằng trốn lính làm tổng bí thư
Nếu giữ nguyên hiện trạng chia cắt 2 miền như vậy, liệu bánh xe lịch sử có khác không?
 
Là sao mậy ? Kể ra nghe với
Nghe giang hồ đồn thì thế này

, ở Đông Hội, Đông Anh có một bà mẹ cũng chí khí như bà Nhữ Thị Thuần thân mẫu của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bà mẹ này có đứa con tên là Nguyễn Tnu

Ngày ấy chiến tranh ác liệt, trường đại học tổng hợp văn Hà Nội sơ tán lên trên Thái Nguyên. Nhiều sinh viên khoa văn tổng hợp phải điều vào chiến trường. Nghe tin ấy bà mẹ hốt hoảng, bà liền lên thăm con trai mang theo 20 quả trứng gà.

Không muốn cho con trai của mình biết, bà gặp bạn học của nó là Dương Đức Quảng nhờ dẫn đến gặp trưởng khoa. Gặp trưởng khoa của con trai mình, bà mẹ biếu hai chục trứng gà mang theo. Ngày ấy thế là quý lắm, ông trưởng khoa hỏi thăm gia cảnh nhà bà, khen cháu Tnu hiền lành rồi nhận hai chục trứng mà bà mẹ nói là gà nhà đẻ, ông khen.

- Toàn trứng tươi, gà nhà bà đẻ tốt quá. Giá như có gà đẻ để cải thiện bữa ăn cũng tốt.

Là người thông minh, bà mẹ hiểu ý người thầy của con mình, bà nói.

- Đàn gà nhà em đẻ nhiều lắm, ăn không hết. Để em mang biếu bác mấy con nuôi cải thiện.

Bà tức tốc đạp xe mấy chục cây số về nhà, bắt ba con gà mái đẻ nhốt vào bu. Sáng sau bà đạp xe lên trường con gặp vị trưởng khoa.

Đến năm 1967 chiến tranh ác liệt, trường điều động sinh viên đi vào Nam. Bạn cùng khoá với Tnu nhiều người đã phải vào Nam chiến đâu và hy sinh, có người bây giờ vẫn còn sống. Trong số còn sống đó có Dương Đức Quảng và Vũ Duy Thông. Hai người này xét về mặt tài năng vượt trội Nguyễn tnu nhiều lần.

Tnu nhờ ba con gà mái của mẹ, được nhà trường kết nạp đảng, giữ làm hạt giống và không phải bị ra chiến trường. Con đường quan lộ của Tnu bình yên và êm ả, không gặp gian nan, nguy hiểm như bao người cùng lứa. Bởi êm ấm như thế, nên Tnu rất coi thường những lãnh đạo nào từng phải vào sinh ra tử. Tnu coi đó là lũ võ biền, không nho nhã như Tnu

Dương Đức Quảng tài hoa và khái tính, con đường sự nghiệp của ông gian nan với nghiệp nhà báo. Còn Vũ Duy Thông khéo léo hơn, nhờ ảnh hưởng của Tnu cũng kiếm được chút danh giá sau này.

Bước ngoặt đổi đời của Nguyễn tnu chính là những năm tháng ác liệt hồi 1967. Khi mọi người khác phải điều vào chiến trường hứng bom đạn, Tnu nhàn nhã được vào đảng và được phân về công tác tại tờ báo chính của đảng CSVN, từ đó cứ êm đềm leo đến chức Tổng ngày nay.

Nhớ lại chuyện này, ngày nay mấy bạn học của Tnu gặp nhau, vẫn đùa rằng.

- Ngày ấy không có ba con gà mái, chúng ta đâu có vị tổng lỗi lạc như bây giờ.

Có khi đến bây giờ, Nguyễn Tnu không biết lý do vì sao y được nhà trường kết nạp đảng hồi đó. Vì bà mẹ Tnu giấu biệt chuyện ấy, nên Tnu vẫn tự hào về mình là người xuất chúng hơn tất cả đám bạn, cho nên mới thành người đứng đầu cảng như hôm nay.

Cuộc đời có những khoảnh khắc mà chỉ cần một tác động nhỏ, có thể khiến người ta đổi hướng thành vua của một nước hay thành một nhà báo quèn, một nhà thơ con cóc.

Trớ trêu thay, những tác động ấy không cần đến cái gì quá lớn lao. Đôi khi chỉ làm tấm lòng của bà mẹ với ba con gà mái mà thôi.

Nhân ngày phụ nữ Việt Nam mùng 8 tháng 3. Nhớ đến hành động thương con, đạp xe đi về mấy chục cây số trong những năm tháng chiến tranh của bà mẹ tổng Nguyễn Tnu chúng ta nên vinh danh bà là người phụ nữ Việt Nam xuất sắc nhất trong thế kỷ 20.
 
Đợt nhập ngũ ngày 4/9/1971 của Hà Nội gồm 3 tiểu đoàn (khoảng 1.800 người). Sau đó 2 ngày là đợt nhập ngũ của sinh viên các trường đại học trên địa bàn thành phố và các giảng viên, thầy giáo của các trường đại học danh tiếng thủ đô như Tổng hợp, Bách khoa.

Phần lớn họ tham gia chiến dịch đẫm m.á.u, ác liệt nhất trong cuộc chiến: Thành cổ Quảng Trị.

Đặc biệt, các giảng viên, thầy giáo tham gia khẩu đội pháo còn được gọi vui là "những cỗ máy tính chạy bằng lương khô" khi vận dụng kiến thức toán học để dạy cho kẻ địch biết học giỏi để làm gì.

3/4 người nhập ngũ đợt đó không có được may mắn nhìn thấy ngày Tổ quốc hòa bình thống nhất.
Và cuối cùng trận này bắc việt vẫn thua và hi sinh cực nhiều
Nhà tao cũng có ông chú hy sinh năm 71. Và tao có đọc quyển nhật ký của tiểu đoàn thì chết nhiều nhất ở Quảng Trị và ở Tây Nguyên. Lúc đó VNCH mẽo nó để lại gần như toàn bộ khí tài cứ cho máy bay rải bom xong cho tăng với trực thăng đi càn. Bộ đội thì phát cho khẩu Ak thì đỡ thế l nào đc. Đúng nghĩa nướng quân.
 
Nhà tao cũng có ông chú hy sinh năm 71. Và tao có đọc quyển nhật ký của tiểu đoàn thì chết nhiều nhất ở Quảng Trị và ở Tây Nguyên. Lúc đó VNCH mẽo nó để lại gần như toàn bộ khí tài cứ cho máy bay rải bom xong cho tăng với trực thăng đi càn. Bộ đội thì phát cho khẩu Ak thì đỡ thế l nào đc. Đúng nghĩa nướng quân.
71 thì vẫn còn Mỹ
 
Hồi còn đi học thì được dạy là sau khi đất nước bị chia đôi, miền bắc ra sức xây dựng xhcn.
Mẹ nó, xây cái đéo gì. Toàn là gom được cái gì dùng được ở ngoài đó là ném vào miền nam đốt hết.
 
Đợt nhập ngũ ngày 4/9/1971 của Hà Nội gồm 3 tiểu đoàn (khoảng 1.800 người). Sau đó 2 ngày là đợt nhập ngũ của sinh viên các trường đại học trên địa bàn thành phố và các giảng viên, thầy giáo của các trường đại học danh tiếng thủ đô như Tổng hợp, Bách khoa.

Phần lớn họ tham gia chiến dịch đẫm m.á.u, ác liệt nhất trong cuộc chiến: Thành cổ Quảng Trị.

Đặc biệt, các giảng viên, thầy giáo tham gia khẩu đội pháo còn được gọi vui là "những cỗ máy tính chạy bằng lương khô" khi vận dụng kiến thức toán học để dạy cho kẻ địch biết học giỏi để làm gì.

3/4 người nhập ngũ đợt đó không có được may mắn nhìn thấy ngày Tổ quốc hòa bình thống nhất.
Và cuối cùng trận này bắc việt vẫn thua và hi sinh cực nhiều
Trận này nướng quân vô nghĩa.
Đánh du kích thì VC ăn, đánh cấp sư đoàn trở lên thì Mỹ ăn. Không lực Mỹ đế áp đảo VC.

Đọc sách của tướng lĩnh VC cũng có nhắc
 
Chết cho cái tên mỹ miều là "giải phóng" miền Nam, chết cho cái gọi là cứu đồng bào miền Nam đang rên xiết từng ngày dưới ách kìm kẹp của Mỹ Ngụy
Lấy cái chết để rồi đưa một thằng thiến heo làm tổng bí thư, một thằng trốn lính làm tổng bí thư
Nếu giữ nguyên hiện trạng chia cắt 2 miền như vậy, liệu bánh xe lịch sử có khác không?
Có, việc duy nhất của Namke là giữ cho VNCH sống đến 1991, khối CS tự sập (vì học thuyết ngu Lồn, đói quá dân đen tự nó phá).

Mỹ đế sai lầm khi tài trợ lật đổ Diệm và thiết lập ngoại giao với Trụng cộng (nghĩ rằng "giàu lên thì sẽ dân chủ").
 
Top