• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live 1 nửa tri thức hà nội đã chết vô nghĩa trong trận quảng trị

Nghe giang hồ đồn thì thế này

, ở Đông Hội, Đông Anh có một bà mẹ cũng chí khí như bà Nhữ Thị Thuần thân mẫu của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bà mẹ này có đứa con tên là Nguyễn Tnu

Ngày ấy chiến tranh ác liệt, trường đại học tổng hợp văn Hà Nội sơ tán lên trên Thái Nguyên. Nhiều sinh viên khoa văn tổng hợp phải điều vào chiến trường. Nghe tin ấy bà mẹ hốt hoảng, bà liền lên thăm con trai mang theo 20 quả trứng gà.

Không muốn cho con trai của mình biết, bà gặp bạn học của nó là Dương Đức Quảng nhờ dẫn đến gặp trưởng khoa. Gặp trưởng khoa của con trai mình, bà mẹ biếu hai chục trứng gà mang theo. Ngày ấy thế là quý lắm, ông trưởng khoa hỏi thăm gia cảnh nhà bà, khen cháu Tnu hiền lành rồi nhận hai chục trứng mà bà mẹ nói là gà nhà đẻ, ông khen.

- Toàn trứng tươi, gà nhà bà đẻ tốt quá. Giá như có gà đẻ để cải thiện bữa ăn cũng tốt.

Là người thông minh, bà mẹ hiểu ý người thầy của con mình, bà nói.

- Đàn gà nhà em đẻ nhiều lắm, ăn không hết. Để em mang biếu bác mấy con nuôi cải thiện.

Bà tức tốc đạp xe mấy chục cây số về nhà, bắt ba con gà mái đẻ nhốt vào bu. Sáng sau bà đạp xe lên trường con gặp vị trưởng khoa.

Đến năm 1967 chiến tranh ác liệt, trường điều động sinh viên đi vào Nam. Bạn cùng khoá với Tnu nhiều người đã phải vào Nam chiến đâu và hy sinh, có người bây giờ vẫn còn sống. Trong số còn sống đó có Dương Đức Quảng và Vũ Duy Thông. Hai người này xét về mặt tài năng vượt trội Nguyễn tnu nhiều lần.

Tnu nhờ ba con gà mái của mẹ, được nhà trường kết nạp đảng, giữ làm hạt giống và không phải bị ra chiến trường. Con đường quan lộ của Tnu bình yên và êm ả, không gặp gian nan, nguy hiểm như bao người cùng lứa. Bởi êm ấm như thế, nên Tnu rất coi thường những lãnh đạo nào từng phải vào sinh ra tử. Tnu coi đó là lũ võ biền, không nho nhã như Tnu

Dương Đức Quảng tài hoa và khái tính, con đường sự nghiệp của ông gian nan với nghiệp nhà báo. Còn Vũ Duy Thông khéo léo hơn, nhờ ảnh hưởng của Tnu cũng kiếm được chút danh giá sau này.

Bước ngoặt đổi đời của Nguyễn tnu chính là những năm tháng ác liệt hồi 1967. Khi mọi người khác phải điều vào chiến trường hứng bom đạn, Tnu nhàn nhã được vào đảng và được phân về công tác tại tờ báo chính của đảng CSVN, từ đó cứ êm đềm leo đến chức Tổng ngày nay.

Nhớ lại chuyện này, ngày nay mấy bạn học của Tnu gặp nhau, vẫn đùa rằng.

- Ngày ấy không có ba con gà mái, chúng ta đâu có vị tổng lỗi lạc như bây giờ.

Có khi đến bây giờ, Nguyễn Tnu không biết lý do vì sao y được nhà trường kết nạp đảng hồi đó. Vì bà mẹ Tnu giấu biệt chuyện ấy, nên Tnu vẫn tự hào về mình là người xuất chúng hơn tất cả đám bạn, cho nên mới thành người đứng đầu cảng như hôm nay.

Cuộc đời có những khoảnh khắc mà chỉ cần một tác động nhỏ, có thể khiến người ta đổi hướng thành vua của một nước hay thành một nhà báo quèn, một nhà thơ con cóc.

Trớ trêu thay, những tác động ấy không cần đến cái gì quá lớn lao. Đôi khi chỉ làm tấm lòng của bà mẹ với ba con gà mái mà thôi.

Nhân ngày phụ nữ Việt Nam mùng 8 tháng 3. Nhớ đến hành động thương con, đạp xe đi về mấy chục cây số trong những năm tháng chiến tranh của bà mẹ tổng Nguyễn Tnu chúng ta nên vinh danh bà là người phụ nữ Việt Nam xuất sắc nhất trong thế kỷ 20.
Đời, đm đời. Người xưa để lại những câu nói luôn đúng với mọi thời đại "Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn"
 
Học giỏi ở xứ này đều đứng sau con của quan hết =)) đm suốt ngày rên rỉ chảy máu chất xám, Lồn mẹ nó chứ, chất xám về xứ này nghe bọn chất thải chỉ đạo thì nó dí lồn mà về, mà cống hiến:feel_good:
 
Nhà tao cũng có ông chú hy sinh năm 71. Và tao có đọc quyển nhật ký của tiểu đoàn thì chết nhiều nhất ở Quảng Trị và ở Tây Nguyên. Lúc đó VNCH mẽo nó để lại gần như toàn bộ khí tài cứ cho máy bay rải bom xong cho tăng với trực thăng đi càn. Bộ đội thì phát cho khẩu Ak thì đỡ thế l nào đc. Đúng nghĩa nướng quân.
Cho Ckc còn AK số ít thôi. Ai cũng AK thì đạn đâu mà dùng đủ
 
Đợt nhập ngũ ngày 4/9/1971 của Hà Nội gồm 3 tiểu đoàn (khoảng 1.800 người). Sau đó 2 ngày là đợt nhập ngũ của sinh viên các trường đại học trên địa bàn thành phố và các giảng viên, thầy giáo của các trường đại học danh tiếng thủ đô như Tổng hợp, Bách khoa.

Phần lớn họ tham gia chiến dịch đẫm m.á.u, ác liệt nhất trong cuộc chiến: Thành cổ Quảng Trị.

Đặc biệt, các giảng viên, thầy giáo tham gia khẩu đội pháo còn được gọi vui là "những cỗ máy tính chạy bằng lương khô" khi vận dụng kiến thức toán học để dạy cho kẻ địch biết học giỏi để làm gì.

3/4 người nhập ngũ đợt đó không có được may mắn nhìn thấy ngày Tổ quốc hòa bình thống nhất.
Và cuối cùng trận này bắc việt vẫn thua và hi sinh cực nhiều
Trí thức chứ, k phải tri thức. Trí thức thời đó giỏi thật, mà toàn nhân cách lớn, đéo tèm nhèm như giờ đâu.
 
Trí thức chứ, k phải tri thức. Trí thức thời đó giỏi thật, mà toàn nhân cách lớn, đéo tèm nhèm như giờ đâu.
thời đó ng đc ăn học đàng hoàng đã ít, còn bị đem đi ra cái chỗ địa ngục nướng quân để chết thuê, đám ở lại thì 99% là ngu si dốt đặc, để rồi hậu quả sau đó là hòa bình nhưng nòng cốt tinh anh chết gần hết nên đem đám ngu dốt lên làm lãnh đạo và vn có 10 năm dậm chân tại chỗ
 
thời đó ng đc ăn học đàng hoàng đã ít, còn bị đem đi ra cái chỗ địa ngục nướng quân để chết thuê, đám ở lại thì 99% là ngu si dốt đặc, để rồi hậu quả sau đó là hòa bình nhưng nòng cốt tinh anh chết gần hết nên đem đám ngu dốt lên làm lãnh đạo và vn có 10 năm dậm chân tại chỗ
1 thằng trốn lính ní nuận lên làm lãnh đạo nên kéo đất nước đi lùi mấy chục năm
 
Anh biết vì sao phải ra thành cổ đánh ko?
Nghe nói anh 3 xe lửa muốn đưa thông điệp với mẽo là chúng tao không thiếu người vào trận và chúng tao sẽ đánh cho đến khi bọn mày vào đàm phán
Nhưng thực tế thì Mỹ đàm phán hay không và đàm phán thế nào không đến lượt anh 3 quyết định
Mà Mao với Nichxon mới có tư cách quyết định
anh 3 cũng đâu có quyền quyết đưa người vào đâu
 
Nghe giang hồ đồn thì thế này

, ở Đông Hội, Đông Anh có một bà mẹ cũng chí khí như bà Nhữ Thị Thuần thân mẫu của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bà mẹ này có đứa con tên là Nguyễn Tnu

Ngày ấy chiến tranh ác liệt, trường đại học tổng hợp văn Hà Nội sơ tán lên trên Thái Nguyên. Nhiều sinh viên khoa văn tổng hợp phải điều vào chiến trường. Nghe tin ấy bà mẹ hốt hoảng, bà liền lên thăm con trai mang theo 20 quả trứng gà.

Không muốn cho con trai của mình biết, bà gặp bạn học của nó là Dương Đức Quảng nhờ dẫn đến gặp trưởng khoa. Gặp trưởng khoa của con trai mình, bà mẹ biếu hai chục trứng gà mang theo. Ngày ấy thế là quý lắm, ông trưởng khoa hỏi thăm gia cảnh nhà bà, khen cháu Tnu hiền lành rồi nhận hai chục trứng mà bà mẹ nói là gà nhà đẻ, ông khen.

- Toàn trứng tươi, gà nhà bà đẻ tốt quá. Giá như có gà đẻ để cải thiện bữa ăn cũng tốt.

Là người thông minh, bà mẹ hiểu ý người thầy của con mình, bà nói.

- Đàn gà nhà em đẻ nhiều lắm, ăn không hết. Để em mang biếu bác mấy con nuôi cải thiện.

Bà tức tốc đạp xe mấy chục cây số về nhà, bắt ba con gà mái đẻ nhốt vào bu. Sáng sau bà đạp xe lên trường con gặp vị trưởng khoa.

Đến năm 1967 chiến tranh ác liệt, trường điều động sinh viên đi vào Nam. Bạn cùng khoá với Tnu nhiều người đã phải vào Nam chiến đâu và hy sinh, có người bây giờ vẫn còn sống. Trong số còn sống đó có Dương Đức Quảng và Vũ Duy Thông. Hai người này xét về mặt tài năng vượt trội Nguyễn tnu nhiều lần.

Tnu nhờ ba con gà mái của mẹ, được nhà trường kết nạp đảng, giữ làm hạt giống và không phải bị ra chiến trường. Con đường quan lộ của Tnu bình yên và êm ả, không gặp gian nan, nguy hiểm như bao người cùng lứa. Bởi êm ấm như thế, nên Tnu rất coi thường những lãnh đạo nào từng phải vào sinh ra tử. Tnu coi đó là lũ võ biền, không nho nhã như Tnu

Dương Đức Quảng tài hoa và khái tính, con đường sự nghiệp của ông gian nan với nghiệp nhà báo. Còn Vũ Duy Thông khéo léo hơn, nhờ ảnh hưởng của Tnu cũng kiếm được chút danh giá sau này.

Bước ngoặt đổi đời của Nguyễn tnu chính là những năm tháng ác liệt hồi 1967. Khi mọi người khác phải điều vào chiến trường hứng bom đạn, Tnu nhàn nhã được vào đảng và được phân về công tác tại tờ báo chính của đảng CSVN, từ đó cứ êm đềm leo đến chức Tổng ngày nay.

Nhớ lại chuyện này, ngày nay mấy bạn học của Tnu gặp nhau, vẫn đùa rằng.

- Ngày ấy không có ba con gà mái, chúng ta đâu có vị tổng lỗi lạc như bây giờ.

Có khi đến bây giờ, Nguyễn Tnu không biết lý do vì sao y được nhà trường kết nạp đảng hồi đó. Vì bà mẹ Tnu giấu biệt chuyện ấy, nên Tnu vẫn tự hào về mình là người xuất chúng hơn tất cả đám bạn, cho nên mới thành người đứng đầu cảng như hôm nay.

Cuộc đời có những khoảnh khắc mà chỉ cần một tác động nhỏ, có thể khiến người ta đổi hướng thành vua của một nước hay thành một nhà báo quèn, một nhà thơ con cóc.

Trớ trêu thay, những tác động ấy không cần đến cái gì quá lớn lao. Đôi khi chỉ làm tấm lòng của bà mẹ với ba con gà mái mà thôi.

Nhân ngày phụ nữ Việt Nam mùng 8 tháng 3. Nhớ đến hành động thương con, đạp xe đi về mấy chục cây số trong những năm tháng chiến tranh của bà mẹ tổng Nguyễn Tnu chúng ta nên vinh danh bà là người phụ nữ Việt Nam xuất sắc nhất trong thế kỷ 20.
Tau nghĩ là 4 con gà mái chứ ko phải 3 ;))
 
thời đó ng đc ăn học đàng hoàng đã ít, còn bị đem đi ra cái chỗ địa ngục nướng quân để chết thuê, đám ở lại thì 99% là ngu si dốt đặc, để rồi hậu quả sau đó là hòa bình nhưng nòng cốt tinh anh chết gần hết nên đem đám ngu dốt lên làm lãnh đạo và vn có 10 năm dậm chân tại chỗ
Những người giỏi nhất ở mb đã chết ở quảng trị, còn những người giỏi nhất của miền nam thì đã chết ngoài biển
Quá đen cho dân tộc này
 
Top