• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

30 tuổi,tiết kiệm đc hơn 1 tỷ nhưng tao thấy thất bại

  • Tạo bởi Tạo bởi wind
  • Start date Start date

wind

Bò lái xe
Chúng mày cho tao lời khuyên với !
Tóm tắt tao đã đầu 3, như tit tao cũng tiết kiệm được 1 khoản, tao chưa lập gia đình, trước đó thì cũng bôn ba đủ nghề nhưng hiện tại thì tao có 1 công việc với thu nhập khoảng 2x 3x nhưng là 1 công việc ko cho tao phát triển kĩ năng hay quan hệ gì cả, và công việc này có thể mất đi trong tương lai tao ko chắc chắn được ( công việc với mức lương ổn và nhàn hạ kiến tao dần ỉ lại và lười biếng và mất dần sự năng động và giá trị phát triển tao đang thấy như vậy - cảm giác dần bị thụt lùi )
Tao là người khá an toàn nên đầu tư hay kinh doanh đã vài lần lên kế hoạch nhưng rồi tao lại không bước ra khỏi vùng an toàn được. Chuyện nhà cửa thì giá cứ tăng liên tục tao cũng ko biết phải làm gì
Về chuyện tình cảm hay lập gia đình tao cũng có đi gặp gỡ hẹn hò ( mặc dù rất lười nhưng cố đi )nhưng chả hiểu sao tao cứ vô cảm sao ý mãi ko thấy yêu hay dành tình cảm cho ai được
Cảm giác của tao bây h là khá vô định tao ko biết tao muốn gì, phải làm gì tiếp theo, cứ để cuộc sống trôi nhưng cứ thấy khó chịu ko an yên trong lòng, cảm giác rất tệ ! tao chả biết cuộc sống có đang ổn hay không ?
Chúng mày cho tao lời khuyên với ! hay chửi tao cũng được để tao sống khác đi với
 
Sửa lần cuối:
dkp1613706741.jpg

hai-long-voi-nhung-gi-minh-dang-co-5.jpg
 
vấn đề của m là động lực
bình thường thì động lực sẽ đến từ gia đình
k có gia đình thì phải tìm động lực khác
m thấy khó vì m chưa chịu thật sự dấn thân làm cái gì đó nghiêm túc, chưa thất bại.
khi m đã làm cái gì đó nghiêm túc thì động lực, cảm giác hưng phấn khi đạt được mục đích nó sẽ trở lại
 
Tiền bao nhiêu cũng hết.
Chỉ có kiến thức là vĩnh cửu.
Học thêm cái gì đi
 
Chúng mày cho tao lời khuyên với !
Tóm tắt tao đã đầu 3, như tit tao cũng tiết kiệm được 1 khoản, tao chưa lập gia đình, trước đó thì cũng bôn ba đủ nghề nhưng hiện tại thì tao có 1 công việc mới thu nhập khoảng 2x 3x nhưng là 1 công việc ko cho tao phát triển kĩ năng hay quan hệ gì cả, và công việc này có thể mất đi trong tương lai tao ko chắc chắn được ( công việc với mức lương ổn và nhàn hạ kiến tao dần ỉ lại và lười biếng và mất dần sự năng động và giá trị phát triển tao đang thấy như vậy - cảm giác dần bị thụt lùi )
Tao là người khá an toàn nên đầu tư hay kinh doanh đã vài lần lên kế hoạch nhưng rồi tao lại không bước ra khỏi vùng an toàn được. Chuyện nhà cửa thì giá cứ tăng liên tục tao cũng ko biết phải làm gì
Về chuyện tình cảm hay lập gia đình tao cũng có đi gặp gỡ hẹn hò ( mặc dù rất lười nhưng cố đi )nhưng chả hiểu sao tao cứ vô cảm sao ý mãi ko thấy yêu hay dành tình cảm cho ai được
Cảm giác của tao bây h là khá vô định tao ko biết tao muốn gì, phải làm gì tiếp theo, cứ để cuộc sống trôi nhưng cứ thấy khó chịu ko an yên trong lòng, cảm giác rất tệ ! tao chả biết cuộc sống có đang ổn hay không ?
Chúng mày cho tao lời khuyên với ! hay chửi tao cũng được để tao sống khác đi với
Chắc là bán hàng chạy ads à
 
10 năm trước là ngon , giờ đất nó lên cao thì công nhận là ít thật.

Nhưng để tiết kiệm dc 1 tỷ đi làm thuê giờ cũng khó
 
sao mày biết hay vậy :(((
Sản phẩm hết win thì nguồn thu chấm dứt. Nhưng m cứ đều đều tìm ra mẫu win thì chả lo, rồi lại x3 x4 tiền. Nhân tiện đợt này t đang ôn thi công chức nên rảnh. Ok thì để t vít chung.
 
vấn đề của m là động lực
bình thường thì động lực sẽ đến từ gia đình
k có gia đình thì phải tìm động lực khác
m thấy khó vì m chưa chịu thật sự dấn thân làm cái gì đó nghiêm túc, chưa thất bại.
khi m đã làm cái gì đó nghiêm túc thì động lực, cảm giác hưng phấn khi đạt được mục đích nó sẽ trở lại
chuẩn mày ạ, hiện tại bị ì quá khiến tao chưa nhấc chân được
 
Sản phẩm hết win thì nguồn thu chấm dứt. Nhưng m cứ đều đều tìm ra mẫu win thì chả lo, rồi lại x3 x4 tiền. Nhân tiện đợt này t đang ôn thi công chức nên rảnh. Ok thì để t vít chung.
mày chạy ads ah ! tao thì không hẳn thế tao kiểu chạy cho công ty ( họ làm thương hiệu sản phẩm lâu dài ), nhưng tao thấy công ty này ko đi đường dài được !
 
M cũng phải xem bản thân m nữa chứ. M có máu liều phù hợp chơi mạo hiểm hay an toàn.
Tốt nhất là cơ cấu lại đám tiền, dành 1 khoản ra mà m xác định mất r làm xem sao.
Như t chỉ phù hợp làm phu hồ, ngày 10 tiếng r té :too_sad:
 
chạy ads ah ! tao thì không hẳn thế tao kiểu chạy cho công ty ( họ làm thương hiệu sản phẩm lâu dài ), nhưng tao thấy công ty này ko đi đường dài được !
Thế thì khó đấy m. Thường cty khi m chạy được nó tôn m lên như bố. Nhưng chạy ads này thì may rủi quá m, sau media bão hòa k chạy được, doanh số kém đi nó đào thải luôn. Nên lời khuyên của t, nếu m muốn tiếp tục công việc như vậy thì bỏ vốn riêng tự làm, rồi xây dần dần lên. Chạy ads thuê cả đời sao được
 
Thế thì khó đấy m. Thường cty khi m chạy được nó tôn m lên như bố. Nhưng chạy ads này thì may rủi quá m, sau media bão hòa k chạy được, doanh số kém đi nó đào thải luôn. Nên lời khuyên của t, nếu m muốn tiếp tục công việc như vậy thì bỏ vốn riêng tự làm, rồi xây dần dần lên. Chạy ads thuê cả đời sao được
uhm ads chỉ là công đoạn gần như cuối rồi ! nhiều cái phụ thuộc công ty tao tham vấn nhiều về sản phẩm, chính sách bán mà ko chịu nghe nên tao thấy tương lại sắp tới là toang
 
Xời, mán hum nay khác vậy bây ơi, lạ thế k biết nữa, @Hoàng Tử DiNa xem bạng mán có bị tẩu hoả nhập lợn k thế :waaaht: hum nay thơ văn triết lý đầy mình chứ k thích liếm loz liếm đít như mọi khi:vozvn (21): thặc nà quan ngại sâu sắc:smile:
Ham muốn (tham lam, tham ái, tham dục, dục vọng) là phiền não căn bản tồn tại trong tất cả mọi người. Tham ái và vô minh chính là cội nguồn của mọi tranh chấp, khổ đau. Vì lòng tham vốn vô hạn, dục vọng không có điểm dừng nên Phật giáo dạy người phát huy tỉnh thức để chuyển hóa, giảm thiểu và buông xả bớt ham muốn nhằm thiết lập bình an, lợi mình và ích người. Xả ly toàn bộ ham muốn vị kỷ chính là bậc Thánh A-la-hán, hoàn toàn giải thoát sinh tử, khổ đau.

Vì bản chất của con người là tham-ái-dục nên xả bỏ ham muốn hoàn toàn (ly tham, đoạn tham) là ước vọng, là cứu cánh, còn sống trong đời thường giảm thiểu ham muốn đã là quý hóa lắm rồi. Nói cụ thể, mục tiêu của người Phật tử là buông xả bớt ham muốn, không bo bo vị kỷ, sống san sẻ vị tha để mình và người đều lợi ích, an vui. Nên phải xác định ly tham là mục tiêu sau cùng, bớt tham là mục tiêu hiện tại.


Ham muốn thì vô cùng, phân loại thì có tham ngũ dục (tiền bạc, sắc đẹp, danh tiếng, ăn uống, ngủ nghỉ), đắm lục trần (đối tượng của sáu giác quan: sắc- cảnh đẹp, thanh- tiếng hay, hương- mùi thơm, vị- ngon ngọt, xúc- êm ái, pháp- những đối tượng của tâm ý). Dĩ nhiên khó có thể đạt được những tham muốn này, thường thì được cái này lại mất cái kia, dù sao thỏa mãn các tham muốn vẫn là hạnh phúc của thế thường. Thực tiễn đời sống phải có ngũ dục (không có là nguy), phải có đời sống dễ chịu (lục trần, ngoại cảnh không chướng nghịch) nhưng quá tham đắm lại là điều không tốt, nhiều mong cầu sẽ phiền não khổ đau.

Thế nên, người Phật tử cũng có mong muốn chính đáng như sức khỏe, bình an, hạnh phúc; mong muốn đầy đủ phước báo để lợi mình và lợi người. Thực tập buông bớt tham đắm, người Phật tử lập hạnh muốn ít và biết đủ (thiểu dục và tri túc). Muốn ít là vì biết nghĩ đến người, mong muốn được sẻ chia với người nên không gom hết cho mình. Biết đủ là không quá tham cầu, chấp nhận thực tiễn, vui với những gì mình đang có (vì muốn nhiều hơn chưa hẳn đã được mà càng nặng nề, bận tâm thêm).

Cần phải thấy rõ, các duyên bên ngoài (có vật chất, ngũ dục) chỉ là những điều kiện cần, bình an trong tâm mới là điều kiện đủ cho hạnh phúc, cho chất lượng cuộc sống. Chạy theo ngũ dục mà đánh mất bình an bản thân và gia đình là một sự trả giá quá đắt, một sự thiếu trí tuệ. Cho nên, người Phật tử lập hạnh muốn ít và biết đủ không phải là sự thụ động, kìm hãm sự phát triển kinh tế của bản thân và xã hội mà đó chính là thiết lập sự thăng bằng giữa phát triển vật chất và tinh thần, hài hòa giữa sự thành đạt và bình an.
Thiện tay!
 
Ham muốn (tham lam, tham ái, tham dục, dục vọng) là phiền não căn bản tồn tại trong tất cả mọi người. Tham ái và vô minh chính là cội nguồn của mọi tranh chấp, khổ đau. Vì lòng tham vốn vô hạn, dục vọng không có điểm dừng nên Phật giáo dạy người phát huy tỉnh thức để chuyển hóa, giảm thiểu và buông xả bớt ham muốn nhằm thiết lập bình an, lợi mình và ích người. Xả ly toàn bộ ham muốn vị kỷ chính là bậc Thánh A-la-hán, hoàn toàn giải thoát sinh tử, khổ đau.

Vì bản chất của con người là tham-ái-dục nên xả bỏ ham muốn hoàn toàn (ly tham, đoạn tham) là ước vọng, là cứu cánh, còn sống trong đời thường giảm thiểu ham muốn đã là quý hóa lắm rồi. Nói cụ thể, mục tiêu của người Phật tử là buông xả bớt ham muốn, không bo bo vị kỷ, sống san sẻ vị tha để mình và người đều lợi ích, an vui. Nên phải xác định ly tham là mục tiêu sau cùng, bớt tham là mục tiêu hiện tại.


Ham muốn thì vô cùng, phân loại thì có tham ngũ dục (tiền bạc, sắc đẹp, danh tiếng, ăn uống, ngủ nghỉ), đắm lục trần (đối tượng của sáu giác quan: sắc- cảnh đẹp, thanh- tiếng hay, hương- mùi thơm, vị- ngon ngọt, xúc- êm ái, pháp- những đối tượng của tâm ý). Dĩ nhiên khó có thể đạt được những tham muốn này, thường thì được cái này lại mất cái kia, dù sao thỏa mãn các tham muốn vẫn là hạnh phúc của thế thường. Thực tiễn đời sống phải có ngũ dục (không có là nguy), phải có đời sống dễ chịu (lục trần, ngoại cảnh không chướng nghịch) nhưng quá tham đắm lại là điều không tốt, nhiều mong cầu sẽ phiền não khổ đau.

Thế nên, người Phật tử cũng có mong muốn chính đáng như sức khỏe, bình an, hạnh phúc; mong muốn đầy đủ phước báo để lợi mình và lợi người. Thực tập buông bớt tham đắm, người Phật tử lập hạnh muốn ít và biết đủ (thiểu dục và tri túc). Muốn ít là vì biết nghĩ đến người, mong muốn được sẻ chia với người nên không gom hết cho mình. Biết đủ là không quá tham cầu, chấp nhận thực tiễn, vui với những gì mình đang có (vì muốn nhiều hơn chưa hẳn đã được mà càng nặng nề, bận tâm thêm).

Cần phải thấy rõ, các duyên bên ngoài (có vật chất, ngũ dục) chỉ là những điều kiện cần, bình an trong tâm mới là điều kiện đủ cho hạnh phúc, cho chất lượng cuộc sống. Chạy theo ngũ dục mà đánh mất bình an bản thân và gia đình là một sự trả giá quá đắt, một sự thiếu trí tuệ. Cho nên, người Phật tử lập hạnh muốn ít và biết đủ không phải là sự thụ động, kìm hãm sự phát triển kinh tế của bản thân và xã hội mà đó chính là thiết lập sự thăng bằng giữa phát triển vật chất và tinh thần, hài hòa giữa sự thành đạt và bình an.
Thiện tay!
@dungdamchemnhau nhập nhầm ng r bạng.
 
Top