phapsu7dan
Đẹp trai mà lại có tài
Thế rồi tình cờ (hoặc là đéo), một ngày laptop của Hồng Anh bị hỏng. Thực ra nó đéo làm sao cả, chỉ là nó chậm thôi. Nguyên nhân tao biết thừa là do Ram 1GB không đủ. Đéo nhớ laptop gì, nhưng chỉ nhớ là trông nó cũng nặng nề vl. Hồng anh bảo máy tính bố em đi công tác xách từ nc ngoài về, gần nghìn đô. Không phải khoe của, tao chơi thân tao biết tính em ngây thơ thật thà có sao nói thế.
Nhưng mà là nghìn đô thời điểm mới mua. Dùng mãi rồi thì nó cũng phải cài phần mềm này kia vào nó sinh ra file rác rồi đầy ổ cứng nó chậm đi. Cơ bản xem task manager thì biết là Ram 1gb tới hạn.
Giải pháp là xóa bớt các thứ không dùng thôi chứ không cài lại win được, phần vì tao gà phần vì đéo có tool. Ngày đấy toàn kiểu 1 hdd chia phân vùng ra làm 2 3 ổ, không có chỗ backup dữ liệu thì format 1 phát là ăn cứt. USB đắt lòi kèn, 128mb hình như là hơn 5 lít mua ở lý nam đế, đm.
Hồng Anh bảo em đã hì hục cả tối hôm qua xóa đủ các thứ có thể xóa rồi mà vẫn chậm. Tao được em nhờ xử lý, tại sao lại là tao, vì mấy tm zai còn lại trong nhóm chỉ biết có Dota với đột kích, chứ bảo cài win cài quét virus là mặt nghệt cmn ra.
Tao đầu tư hẳn 16 nghìn ra lý nam đế mua hai cái đĩa (hồi đấy đồng giá 8 nghìn 1 cái), 1 cái đĩa Win XP với 1 cái đĩa Office crack để sau buổi học ngày hôm nay tao ở lại xử lý cho em. Em tặc lưỡi bảo nếu không cần cài lại win thì tốt, thực ra dữ liệu cũng chả có gì, em up gửi qua email hết rồi (mấy cái file word với powerpoint, thêm ảnh ca sĩ hàn quốc, ánh chó mèo cute, v.v..), nhưng không cần cài lại thì tốt hơn. Tao bảo thế để tôi cố gắng xem.
Hết buổi học có mấy đứa thấy tao ở lại cũng tò mò ở lại ngó nghiêng 1 lúc. Xong có sấm. Thế là mấy ml con trai chạy hết (hồi đấy bọn nó dc giao xe máy đi học rồi, kẹp 2 hoặc 3 thằng 1 xe). Con gái thì còn 2 đứa ở lại chơi với hồng anh và tao. Nhưng bọn nó ngồi xem 1 lúc thì cũng chán nên rủ nhau xuống mua đồ ăn và nấu ăn cơ, bảo tao ở lại ăn luôn. Tất nhiên tao k từ chối. Nghe loáng thoáng bọn nó rủ nhau đi mua miến trộn hay bánh đúc nóng gì đấy. Ngày đấy chưa có ship đồ ăn kiểu grab hay sóp pi phút như bây giờ. Tao còn mặc cả trước bảo tôi ăn phải x2 các cô, trả công tôi sửa máy tính cho đê.
Nhưng mà là nghìn đô thời điểm mới mua. Dùng mãi rồi thì nó cũng phải cài phần mềm này kia vào nó sinh ra file rác rồi đầy ổ cứng nó chậm đi. Cơ bản xem task manager thì biết là Ram 1gb tới hạn.
Giải pháp là xóa bớt các thứ không dùng thôi chứ không cài lại win được, phần vì tao gà phần vì đéo có tool. Ngày đấy toàn kiểu 1 hdd chia phân vùng ra làm 2 3 ổ, không có chỗ backup dữ liệu thì format 1 phát là ăn cứt. USB đắt lòi kèn, 128mb hình như là hơn 5 lít mua ở lý nam đế, đm.
Hồng Anh bảo em đã hì hục cả tối hôm qua xóa đủ các thứ có thể xóa rồi mà vẫn chậm. Tao được em nhờ xử lý, tại sao lại là tao, vì mấy tm zai còn lại trong nhóm chỉ biết có Dota với đột kích, chứ bảo cài win cài quét virus là mặt nghệt cmn ra.
Tao đầu tư hẳn 16 nghìn ra lý nam đế mua hai cái đĩa (hồi đấy đồng giá 8 nghìn 1 cái), 1 cái đĩa Win XP với 1 cái đĩa Office crack để sau buổi học ngày hôm nay tao ở lại xử lý cho em. Em tặc lưỡi bảo nếu không cần cài lại win thì tốt, thực ra dữ liệu cũng chả có gì, em up gửi qua email hết rồi (mấy cái file word với powerpoint, thêm ảnh ca sĩ hàn quốc, ánh chó mèo cute, v.v..), nhưng không cần cài lại thì tốt hơn. Tao bảo thế để tôi cố gắng xem.
Hết buổi học có mấy đứa thấy tao ở lại cũng tò mò ở lại ngó nghiêng 1 lúc. Xong có sấm. Thế là mấy ml con trai chạy hết (hồi đấy bọn nó dc giao xe máy đi học rồi, kẹp 2 hoặc 3 thằng 1 xe). Con gái thì còn 2 đứa ở lại chơi với hồng anh và tao. Nhưng bọn nó ngồi xem 1 lúc thì cũng chán nên rủ nhau xuống mua đồ ăn và nấu ăn cơ, bảo tao ở lại ăn luôn. Tất nhiên tao k từ chối. Nghe loáng thoáng bọn nó rủ nhau đi mua miến trộn hay bánh đúc nóng gì đấy. Ngày đấy chưa có ship đồ ăn kiểu grab hay sóp pi phút như bây giờ. Tao còn mặc cả trước bảo tôi ăn phải x2 các cô, trả công tôi sửa máy tính cho đê.