Đây là câu chuyện rất Đời. Đọc được trên blog những năm trước thấy hay và có tý gì đấy chất chơi thanh niên của những năm 2010. Hnay xin phép Tác giả up lại để cho ae trong xamvn được thưởng thức.
Truyện được biên soạn lại và mời ae thẩm:
- Con mẹ mày. Có anh "Đại" đầu kia kìa. Thằng đầu Chiến “trọc” ghé tai tôi và chỉ cái bàn tay run run như sợ thằng cha Đại thấy. Hay thằng này nó ảo thuốc lắc tưởng bố mẹ nó đang ngồi xem nó chơi cái thứ thuốc “khô miệng” không biết nữa.
Tôi nhìn về phía thằng ku mới chỉ, ánh đèn xanh đỏ như làm thằng cha Đại đẹp trai hơn hay sao mà tôi tưởng nó là thạc sỹ kinh tế đi giảng về tạt vào vũ trường chơi. Nhìn sang 2 bên. Chà! lão này thuộc loại giáo viên dạy giỏi nha. Mấy thằng nhìn như mới ở “đơn vị” ra mà cũng theo lão đi uống rượu. Thằng nào thằng đấy mặt cô hồn, lạnh tanh như muốn nhai luôn mấy chai Louis trên bàn vậy (mà lão Đại cũng là người này biết ăn chơi, rượu uống chai mấy chục “đồng” thế này chắc là lắm tiền). Tôi quay lại, chỉ mặt thằng lùn có mái tóc vuốt keo ướt và chỉ tay ra ngoài cửa rồi bước ra.
Ra ngoài cửa, cách mấy thằng sờkutí khoảng chừng 10m để khỏi làm phiền bon nó làm việc, thấy thằng “tóc ướt” bước ra cùng 2 thằng chọi tóc vàng ngồi bên bàn nó. Nghĩ thầm trong bụng, bọn này ra 3 thằng định ăn thịt mình sao? Kiểu này không úp sọt nó trước là mình bị sọt nó úp ngay. Hít một hơi thuốc lá vào phổi, Mẹ! chút xíu ho sặc sụa. Thở được đống khói ra hất hàm hỏi thằng ku.
- Con mẹ mày! mày định rủ con bồ tao đi ngủ à? Tao kêu nó ra, điện ra sheraton thuê phòng cho mày luôn nhé? (cái kiểu phủ đầu này tôi học được của một anh Đại thời trốn ở miền trung).
Thằng này cũng không phải vừa nha. Nó tính đi 3 thằng là nghĩ đến chuyện ăn thua với tôi rồi. Đứa đi sau thằng “tóc ướt” hất hàm trả lời:
- Mày gọi luôn con mẹ mày ra đây mới đủ.
Sau câu nói đó là miệng nó cũng đầy một ngụm "trà sữa chân răng" bởi quả đấm của tôi vào miệng nó. Được cái tôi yêu bà gia tôi nhất, ai nói gì bả mà khó nghe tôi sẽ không tha thứ và bất kể đó là ai (không biết ông già mình mà chửi bả thế thì làm sao đây trời?).
Nói về mẹ. Nhớ gia đình quá. Kể anh em nghe chút xíu.
Tôi sinh ra và lớn lên ở giữa thủ đô Hà Nội. Bố người Hải Phòng, mẹ tôi người miền trung, Nghệ An. Nhà có 3 mạng, tôi hiện giờ đang ngồi trước máy tính gỗ cọc cọc đây (28 tuổi); Thằng anh trai đang ở làm “nông nghiệp” bên Sứ xở sương mù. Đứa em gái đang học 12. Nhà không giàu có gì cho lắm. Ông già buôn bất động sản và mở cái nhà hàng nho nhỏ ở Tây hồ, mẹ yêu của tôi làm “xổ số” với mấy bà bạn (nghe nói mới trúng 4 tỷ mà chẳng thèm gọi cho thằng con quý của bà một lần). Tóm lại là thế, hiên nay tôi đang thuê nhà ở một minh cho nó tự do (Đùa thế thôi chứ tôi bị ông già đuổi ra khỏi nhà).
Thằng ku loạng choạng ôm vào gốc cây gần đó và 2 thằng kia xông vào túm cổ áo tôi. Mẹ kiếp, tiếp theo bố phải vàu nát mớ tóc óng mượt của thằng lùn này mới được. Nghĩ là làm, tôi cầm tóc thằng lùn kéo ngược ra sau và hỏi nó.
- Mày thì sao, con chó?
Thằng còn lại xông vào tôi rất hùng hổ, vừa cầm vào cổ áo phía sau của tôi vừa hét lên:
- A! Con mẹ mày.
Nó cầm áo tôi lôi ra phía sau lưng, cúc áo bung hết còn lại duy nhất cái cúc dưới cùng, chiếc áo thằng khốn kéo tuột ra phía sau. Ngoảnh lại thấy mặt nó biến sắc đi chút xíu, tay nó nới cái áo nhẹ hơn khi nó thấy con rồng trên vai tôi đang thè lưỡi, nhe răng ra định cắn vào tay nó (cái này tôi vẽ tận trong đơn vị đấy chứ không phải Shop hay cửa hàng tattoo gì đâu nhé, đấy là một kỷ niệm nhớ đời của một thằng lưu manh).
Tiện tay lúc mặt thằng ku ngệt ra, quai nó một cùi vào mỏm, thế là 2 thằng chọi chụm đầu uống trà sữa ở gốc cây luôn một lần. Thả tóc thằng lùn ra định tát cho nó mấy cái, ai ngờ trong suy nghĩ tôi chợt loé lên ý nghĩ cực kỳ táo bạo. Mở ngay một hiệu salon làm tóc, chẳng cần quay về cái nhà mà chằng ai cần mình nữa làm gì cho mệt, cái nghề này bây giờ kiếm lắm chứ chẳng chơi đâu. Tay nghề có kém máy thằng cha Kéo vàng kéo bạc gì đó ở Hàng Gà, hàng cháo đâu. Đầu tóc thằng lùn giờ giống con chó lông xù hơn là người.
- Có chuyện gì vậy Nam? ( đêt mệ, đang đánh nhau mà có thằng nào hỏi ngu thế không biết).
Giọng thằng Gà vang lên (bạn thân chí cốt của tôi), chưa kịp trả lời nghe cái cộp, một trong hai thằng chọi ôm đầu chạy về phía bãi đỗ xe, máu chảy thành dòng trên cánh tay nó. Thằng Gà táng thằng chọi cái báng súng vào đầu thằng chọi. Thằng còn lại bị thằng gà dí khẩu k59 vào đầu, đẩy vào tường. Tôi thấy mệt quá, tiện có thằng Gà ra nên lấy chân đạp thằng lùn có mái tóc mới lại phía tường chỗ thằng chọi và thằng Gà đang đứng.
Thằng Gà đưa khẩu súng ra sau lưng, giắt vào quần thả cái áo thun Mochino xuống che khẩu súng.
Bốp, cái tát của thằng Gà làm thằng Lùn cúi gập mặt xuống.
- Cháu …. Cháu xin chú! Cháu xin …
- Chỗ này là để chúng mày vào đánh nhau à? Giọng thằng Gà hôm nay như mấy thằng quản giáo trong đơn vị. Hằng ngày tôi nói gì nó nghe răm rắp, chửi thì nó cúi mặt xuống, gọi thì nó ngẩng mặt lên cười.
- Bọn cháu không biết, cháu xin lỗi. Thằng chọi đã tè ra cả quần vì thấy khẩu súng di vào đầu.
Mà thằng Gà nó già so với tuổi, bon này goi nó bằng chú là không sai chút nào.
Lúc này mới thảnh thơi nhìn ra xung quanh, người đâu mà lắm thế này. Toàn mắt xanh mỏ đỏ, mấy thằng ku hóng hớt chạy trong Bar ra, đang ngó xem chuyện gì, bọn gái đú cũng đứng nhìn như bọn phóng viên đang chớp tin tức để mai viết bài vậy. Mà phải nói gái trong Bar con nào con đấy như bọn tiểu thư đài các, nhưng chẳng ai biết được về nhà đóng cửa, lột cái mặt nạ ra là những con bé chân đất mắt toét, cũng có thể là cô nàng sinh viên ngoan ngoãn hoặc nhân viên văn phòng đeo kính cận. Nhưng cũng có một số là dân ăn chơi đúng kiểu, nhưng loại này rất hiếm.
Nhìn lại mình thấy bộ dạng như thằng móc túi ngoài chợ đồng xuân bị mấy thằng bên số 7 Thuyền Quang táng xong vậy, áo lệch về một bên lòi cả hình xăm rồng phượng chẳng ra giáng công tư đi chơi chút nào cả.
Bỗng nhiên trong đám người loi nhoi, lão Đại gì đó bước xuống, với vẻ mặt lạnh lùng. Thôi chết rồi, thằng lùn này em thằng cha Đại này không chừng. Định bảo thằng Gà chạy nhưng thấy lão vẫn không thèm nhìn lại phía chúng tôi. Lão đi đến chiếc Land Rover màu đen đỗ trước cổng, lão mở cửa sau.
Lần đầu tiên tôi thấy cặp đùi ngon như vậy của một con nhóc, mái tóc màu đen hơi xoăn chút xíu thả ngang bờ vai trần, chiếc ao thun 2 giây màu vàng nhạt và cái quần xóc bò bạc màu có rách chút xíu ở mông lòi cái ren quần lót màu đỏ làm quyến rũ vô cùng, gương mặt trái xoan như búp bê đang lóng ngóng như lần đầu bước vào quán bar vây. Lão Đại lại ghé tai con nhóc nói mấy câu gì đó rồi cả 2 bước vào trong.
Tôi đang định bước theo cái bóng con nhóc nhưng tiếng thằng Gà làm tôi tỉnh lại.
- Bọn mày biết tao là ai không?
- Dạ biết a! Hình sự ạ!
Chút xíu nữa tôi bế thằng bé chạy lại Bà triệu cấp cứu mắt cho nó mất. Ngoài trừ khẩu súng ra, tôi thấy thằng Gà giống nhất là thằng tổ lái về hưu ngồi ngoài quán trà đá hút thuốc lào, chẳng thấy nó anh em mẹ gì với máy thằng bên số 7, số 8 Thuyền Quang gì hết.
- Chúng mày đi lại đây. Thằng Gà quát.
Bắt hai thằng chọi ngồi vào quán nước cạnh quán Bar, thằng Gà hất hàm.
- Chúng mày ở đâu? Băng nào?
- Dạ! bon em ở Nam Định ạ.
- Nam Định? Tạo gọi thằng Thắng “chập” ra đây đưa chúng mày về nhé, Biết nó không?
- Dạ không a!
Thằng Gà này được cái đọc báo hay nghe ai kể chuyện giang hồ là nó nhớ dai lắm.
Cái tên Thắng “ chập” gì đó chắc nó đọc trong Dân trí hay VNnet đây. Tí nữa vãi đãi với thằng này. Bà béo bán nước với tay khều kều vào vai thằng Gà:
- Thôi, bọn nó biết lỗi rồi, cho nó về đi Gà. Mà chúng mày dám đến đây đánh nhau là sai rồi đấy.
Thằng Gà này có tính hễ cứ chơi “kẹo” vào là muốn cho lên hàng là phải ra ngoài ngồi trà đá chút xíu mới vào nghe nhạc nên bà này chắc là bạn thân nó rồi. Chắc toàn buôn dưa lê với nó khi phê thuốc đây. Hồi trước, đi Bar lúc nào nó cũng mang theo ít hàng để nghe nhạc. Thằng Gà nghe Bà béo nói thì chậm rãi nói như một bậc đàn anh thực thụ:
- Bây giờ bọn mày mua bao thuốc ở đây vào mời bên bàn tao xin lôi rồi biến. Để tao gặp lại 1 lần nữa là tao chở chúng mày về Nam Định luôn nghe chưa? Phắn.
Thằng Gà quay lại nhìn bộ dạng tôi cười một cái rồi thò tay vào trong túi tối lấy chia khoá xe, án nút.
Đầu bãi xe đèn chiếc BMW X6 chớp đỏ, nó chạy lại mở cốp sau lây cái áo sơ my Louis Vuitton của nó đưa cho tôi mặc vào và quảng chiếc áo rách cho bà bàn nước rồi chúng tôi bước vào Bar uống rượu tiếp.
Bước vào tôi chui thẳng vào WC. Thằng cha lau chùi WC vừa đưa tay mở cánh cửa thì tôi bước vào định rửa tay. Nghe tiếng xoẹt, chiếc Iphone màu trắng của con bé nào rơi tỏm xuống sàn nhà, trượt xuống vũng nước cuối phòng rửa tay nhìn thấy thảm.
- A..aaaaa. Đui hả?
Ngước mắt lên định táng cho nó 1 cái, nhìn khuôn mặt trái xoan, mũi cao, đôi mắt sắc lẹm và gò má hồng hào làm tôi như điện giật. Nếu không có tiếng nhạc chắc tiếng tim trong ***g ngực tôi còn hay hơn thứ bản nonstop nào từng nghe. Bây giờ mà bàn DJ trong bar bị hỏng thì chỉ cần lấy cái dây cắm của hệ thống loa nhét vào cái lỗ sau mông tôi chắc cũng hay không kém những bản Nonstop bất hủ.
Ngoảnh lại nhìn chiếc iphone con bé mới biết mình va vào con bé mới được lão Đại đưa vào, làm văng chiếc Iphone vào vũng nước, chạy lại nhặt lên cho con nhóc, ấn cái nút hôm, máy có vẻ chập chà chập chờn. Ngày hôm nay toàn thứ chuyện đâu đâu. Hôm nay chắc bước chân ra khỏi nhà, chắc có con nào mới bị hiếp dâm đi qua là cái chắc luôn. Mẹ kiếp, khốn nạn thật.
Con bé giật cái điện thoại từ tay tôi, bật lên xem.
- Đen thế.
Cái môi con bé cong lên, hất hàm sang phía Tôi.
- Đi đứng kiểu gì vậy, hỏng máy rồi, có mắt cho chật mặt à.
Con bé lẩm bẩm trong miệng mấy câu, tuy nhạc đang đập phía ngoài nhưng tôi vẫn nghe rõ.
Không lẽ táng nó một cái vào mỏm, nhìn xuống dưới thấy mình có con ku to đùng thế mà oánh con bé này chắc tí ra ngoài kia bằng cửa sổ chắc luôn. Con bé này được đấy, chưa có ai bảo tôi xấu trai, từ khuôn mặt đến hình thể không thấy thừa bộ phận nào. Cao 1.72, người vừa phải. Ông Đàm Vĩnh Hưng trong miên nam, nó chỉ hơn tôi cái cổ họng là cùng, à tiền nữa. Thế mà con bé này chọc vào cái tự ái của tôi.
- Đưa đây.
Giựt cái điện thoại từ tay con bé, rút trong túi ra con TAG Heuer mua gần 5.000 bên Sing đưa cho con nhóc (cả cái sim ở trong máy luôn, tôi lúc nào cũng dùng 2 máy nên không phải lo). Vì cái Iphone của nó bây giờ trong Toilet nếu muốn lấy sim ra chi có cách chạy ra chợ mua cái búa. Sau đó làm gì chắc anh em hiểu rồi. Tôi không đến nỗi nào ngu như vậy.
- Xin lỗi, cầm dùng tạm, chút xíu nữa tôi trả lại. Tôi ngồi bàn đối diện bàn kia kìa.
Mở hé cánh cửa WC chỉ tay về phía bàn tôi đang ngôi cho con nhóc.
Lúc này nhìn nó có vẻ hơi lo lắng, nhìn kiểu tiểu thư như nó chắc không phải lo chiếc điện thoại. Chắc nó lo thông tin trong cái máy chăng? Mà cũng chẳng biết đường nào mà lần, vào đây mấy con bán ve chai có khi cũng thành hót girl ấy chứ. Con bé đang lớ ngớ, tôi bước thẳng vào cái buồng vệ sinh không phải cho nữ, rút con Ku ra xả nước xuống cái phễu có mấy hòn long não mùi bốc lên tận mũi.

Truyện được biên soạn lại và mời ae thẩm:
- Con mẹ mày. Có anh "Đại" đầu kia kìa. Thằng đầu Chiến “trọc” ghé tai tôi và chỉ cái bàn tay run run như sợ thằng cha Đại thấy. Hay thằng này nó ảo thuốc lắc tưởng bố mẹ nó đang ngồi xem nó chơi cái thứ thuốc “khô miệng” không biết nữa.
Tôi nhìn về phía thằng ku mới chỉ, ánh đèn xanh đỏ như làm thằng cha Đại đẹp trai hơn hay sao mà tôi tưởng nó là thạc sỹ kinh tế đi giảng về tạt vào vũ trường chơi. Nhìn sang 2 bên. Chà! lão này thuộc loại giáo viên dạy giỏi nha. Mấy thằng nhìn như mới ở “đơn vị” ra mà cũng theo lão đi uống rượu. Thằng nào thằng đấy mặt cô hồn, lạnh tanh như muốn nhai luôn mấy chai Louis trên bàn vậy (mà lão Đại cũng là người này biết ăn chơi, rượu uống chai mấy chục “đồng” thế này chắc là lắm tiền). Tôi quay lại, chỉ mặt thằng lùn có mái tóc vuốt keo ướt và chỉ tay ra ngoài cửa rồi bước ra.
Ra ngoài cửa, cách mấy thằng sờkutí khoảng chừng 10m để khỏi làm phiền bon nó làm việc, thấy thằng “tóc ướt” bước ra cùng 2 thằng chọi tóc vàng ngồi bên bàn nó. Nghĩ thầm trong bụng, bọn này ra 3 thằng định ăn thịt mình sao? Kiểu này không úp sọt nó trước là mình bị sọt nó úp ngay. Hít một hơi thuốc lá vào phổi, Mẹ! chút xíu ho sặc sụa. Thở được đống khói ra hất hàm hỏi thằng ku.
- Con mẹ mày! mày định rủ con bồ tao đi ngủ à? Tao kêu nó ra, điện ra sheraton thuê phòng cho mày luôn nhé? (cái kiểu phủ đầu này tôi học được của một anh Đại thời trốn ở miền trung).
Thằng này cũng không phải vừa nha. Nó tính đi 3 thằng là nghĩ đến chuyện ăn thua với tôi rồi. Đứa đi sau thằng “tóc ướt” hất hàm trả lời:
- Mày gọi luôn con mẹ mày ra đây mới đủ.
Sau câu nói đó là miệng nó cũng đầy một ngụm "trà sữa chân răng" bởi quả đấm của tôi vào miệng nó. Được cái tôi yêu bà gia tôi nhất, ai nói gì bả mà khó nghe tôi sẽ không tha thứ và bất kể đó là ai (không biết ông già mình mà chửi bả thế thì làm sao đây trời?).
Nói về mẹ. Nhớ gia đình quá. Kể anh em nghe chút xíu.
Tôi sinh ra và lớn lên ở giữa thủ đô Hà Nội. Bố người Hải Phòng, mẹ tôi người miền trung, Nghệ An. Nhà có 3 mạng, tôi hiện giờ đang ngồi trước máy tính gỗ cọc cọc đây (28 tuổi); Thằng anh trai đang ở làm “nông nghiệp” bên Sứ xở sương mù. Đứa em gái đang học 12. Nhà không giàu có gì cho lắm. Ông già buôn bất động sản và mở cái nhà hàng nho nhỏ ở Tây hồ, mẹ yêu của tôi làm “xổ số” với mấy bà bạn (nghe nói mới trúng 4 tỷ mà chẳng thèm gọi cho thằng con quý của bà một lần). Tóm lại là thế, hiên nay tôi đang thuê nhà ở một minh cho nó tự do (Đùa thế thôi chứ tôi bị ông già đuổi ra khỏi nhà).
Thằng ku loạng choạng ôm vào gốc cây gần đó và 2 thằng kia xông vào túm cổ áo tôi. Mẹ kiếp, tiếp theo bố phải vàu nát mớ tóc óng mượt của thằng lùn này mới được. Nghĩ là làm, tôi cầm tóc thằng lùn kéo ngược ra sau và hỏi nó.
- Mày thì sao, con chó?
Thằng còn lại xông vào tôi rất hùng hổ, vừa cầm vào cổ áo phía sau của tôi vừa hét lên:
- A! Con mẹ mày.
Nó cầm áo tôi lôi ra phía sau lưng, cúc áo bung hết còn lại duy nhất cái cúc dưới cùng, chiếc áo thằng khốn kéo tuột ra phía sau. Ngoảnh lại thấy mặt nó biến sắc đi chút xíu, tay nó nới cái áo nhẹ hơn khi nó thấy con rồng trên vai tôi đang thè lưỡi, nhe răng ra định cắn vào tay nó (cái này tôi vẽ tận trong đơn vị đấy chứ không phải Shop hay cửa hàng tattoo gì đâu nhé, đấy là một kỷ niệm nhớ đời của một thằng lưu manh).
Tiện tay lúc mặt thằng ku ngệt ra, quai nó một cùi vào mỏm, thế là 2 thằng chọi chụm đầu uống trà sữa ở gốc cây luôn một lần. Thả tóc thằng lùn ra định tát cho nó mấy cái, ai ngờ trong suy nghĩ tôi chợt loé lên ý nghĩ cực kỳ táo bạo. Mở ngay một hiệu salon làm tóc, chẳng cần quay về cái nhà mà chằng ai cần mình nữa làm gì cho mệt, cái nghề này bây giờ kiếm lắm chứ chẳng chơi đâu. Tay nghề có kém máy thằng cha Kéo vàng kéo bạc gì đó ở Hàng Gà, hàng cháo đâu. Đầu tóc thằng lùn giờ giống con chó lông xù hơn là người.
- Có chuyện gì vậy Nam? ( đêt mệ, đang đánh nhau mà có thằng nào hỏi ngu thế không biết).
Giọng thằng Gà vang lên (bạn thân chí cốt của tôi), chưa kịp trả lời nghe cái cộp, một trong hai thằng chọi ôm đầu chạy về phía bãi đỗ xe, máu chảy thành dòng trên cánh tay nó. Thằng Gà táng thằng chọi cái báng súng vào đầu thằng chọi. Thằng còn lại bị thằng gà dí khẩu k59 vào đầu, đẩy vào tường. Tôi thấy mệt quá, tiện có thằng Gà ra nên lấy chân đạp thằng lùn có mái tóc mới lại phía tường chỗ thằng chọi và thằng Gà đang đứng.
Thằng Gà đưa khẩu súng ra sau lưng, giắt vào quần thả cái áo thun Mochino xuống che khẩu súng.
Bốp, cái tát của thằng Gà làm thằng Lùn cúi gập mặt xuống.
- Cháu …. Cháu xin chú! Cháu xin …
- Chỗ này là để chúng mày vào đánh nhau à? Giọng thằng Gà hôm nay như mấy thằng quản giáo trong đơn vị. Hằng ngày tôi nói gì nó nghe răm rắp, chửi thì nó cúi mặt xuống, gọi thì nó ngẩng mặt lên cười.
- Bọn cháu không biết, cháu xin lỗi. Thằng chọi đã tè ra cả quần vì thấy khẩu súng di vào đầu.
Mà thằng Gà nó già so với tuổi, bon này goi nó bằng chú là không sai chút nào.
Lúc này mới thảnh thơi nhìn ra xung quanh, người đâu mà lắm thế này. Toàn mắt xanh mỏ đỏ, mấy thằng ku hóng hớt chạy trong Bar ra, đang ngó xem chuyện gì, bọn gái đú cũng đứng nhìn như bọn phóng viên đang chớp tin tức để mai viết bài vậy. Mà phải nói gái trong Bar con nào con đấy như bọn tiểu thư đài các, nhưng chẳng ai biết được về nhà đóng cửa, lột cái mặt nạ ra là những con bé chân đất mắt toét, cũng có thể là cô nàng sinh viên ngoan ngoãn hoặc nhân viên văn phòng đeo kính cận. Nhưng cũng có một số là dân ăn chơi đúng kiểu, nhưng loại này rất hiếm.
Nhìn lại mình thấy bộ dạng như thằng móc túi ngoài chợ đồng xuân bị mấy thằng bên số 7 Thuyền Quang táng xong vậy, áo lệch về một bên lòi cả hình xăm rồng phượng chẳng ra giáng công tư đi chơi chút nào cả.
Bỗng nhiên trong đám người loi nhoi, lão Đại gì đó bước xuống, với vẻ mặt lạnh lùng. Thôi chết rồi, thằng lùn này em thằng cha Đại này không chừng. Định bảo thằng Gà chạy nhưng thấy lão vẫn không thèm nhìn lại phía chúng tôi. Lão đi đến chiếc Land Rover màu đen đỗ trước cổng, lão mở cửa sau.
Lần đầu tiên tôi thấy cặp đùi ngon như vậy của một con nhóc, mái tóc màu đen hơi xoăn chút xíu thả ngang bờ vai trần, chiếc ao thun 2 giây màu vàng nhạt và cái quần xóc bò bạc màu có rách chút xíu ở mông lòi cái ren quần lót màu đỏ làm quyến rũ vô cùng, gương mặt trái xoan như búp bê đang lóng ngóng như lần đầu bước vào quán bar vây. Lão Đại lại ghé tai con nhóc nói mấy câu gì đó rồi cả 2 bước vào trong.
Tôi đang định bước theo cái bóng con nhóc nhưng tiếng thằng Gà làm tôi tỉnh lại.
- Bọn mày biết tao là ai không?
- Dạ biết a! Hình sự ạ!
Chút xíu nữa tôi bế thằng bé chạy lại Bà triệu cấp cứu mắt cho nó mất. Ngoài trừ khẩu súng ra, tôi thấy thằng Gà giống nhất là thằng tổ lái về hưu ngồi ngoài quán trà đá hút thuốc lào, chẳng thấy nó anh em mẹ gì với máy thằng bên số 7, số 8 Thuyền Quang gì hết.
- Chúng mày đi lại đây. Thằng Gà quát.
Bắt hai thằng chọi ngồi vào quán nước cạnh quán Bar, thằng Gà hất hàm.
- Chúng mày ở đâu? Băng nào?
- Dạ! bon em ở Nam Định ạ.
- Nam Định? Tạo gọi thằng Thắng “chập” ra đây đưa chúng mày về nhé, Biết nó không?
- Dạ không a!
Thằng Gà này được cái đọc báo hay nghe ai kể chuyện giang hồ là nó nhớ dai lắm.
Cái tên Thắng “ chập” gì đó chắc nó đọc trong Dân trí hay VNnet đây. Tí nữa vãi đãi với thằng này. Bà béo bán nước với tay khều kều vào vai thằng Gà:
- Thôi, bọn nó biết lỗi rồi, cho nó về đi Gà. Mà chúng mày dám đến đây đánh nhau là sai rồi đấy.
Thằng Gà này có tính hễ cứ chơi “kẹo” vào là muốn cho lên hàng là phải ra ngoài ngồi trà đá chút xíu mới vào nghe nhạc nên bà này chắc là bạn thân nó rồi. Chắc toàn buôn dưa lê với nó khi phê thuốc đây. Hồi trước, đi Bar lúc nào nó cũng mang theo ít hàng để nghe nhạc. Thằng Gà nghe Bà béo nói thì chậm rãi nói như một bậc đàn anh thực thụ:
- Bây giờ bọn mày mua bao thuốc ở đây vào mời bên bàn tao xin lôi rồi biến. Để tao gặp lại 1 lần nữa là tao chở chúng mày về Nam Định luôn nghe chưa? Phắn.
Thằng Gà quay lại nhìn bộ dạng tôi cười một cái rồi thò tay vào trong túi tối lấy chia khoá xe, án nút.
Đầu bãi xe đèn chiếc BMW X6 chớp đỏ, nó chạy lại mở cốp sau lây cái áo sơ my Louis Vuitton của nó đưa cho tôi mặc vào và quảng chiếc áo rách cho bà bàn nước rồi chúng tôi bước vào Bar uống rượu tiếp.
Bước vào tôi chui thẳng vào WC. Thằng cha lau chùi WC vừa đưa tay mở cánh cửa thì tôi bước vào định rửa tay. Nghe tiếng xoẹt, chiếc Iphone màu trắng của con bé nào rơi tỏm xuống sàn nhà, trượt xuống vũng nước cuối phòng rửa tay nhìn thấy thảm.
- A..aaaaa. Đui hả?
Ngước mắt lên định táng cho nó 1 cái, nhìn khuôn mặt trái xoan, mũi cao, đôi mắt sắc lẹm và gò má hồng hào làm tôi như điện giật. Nếu không có tiếng nhạc chắc tiếng tim trong ***g ngực tôi còn hay hơn thứ bản nonstop nào từng nghe. Bây giờ mà bàn DJ trong bar bị hỏng thì chỉ cần lấy cái dây cắm của hệ thống loa nhét vào cái lỗ sau mông tôi chắc cũng hay không kém những bản Nonstop bất hủ.
Ngoảnh lại nhìn chiếc iphone con bé mới biết mình va vào con bé mới được lão Đại đưa vào, làm văng chiếc Iphone vào vũng nước, chạy lại nhặt lên cho con nhóc, ấn cái nút hôm, máy có vẻ chập chà chập chờn. Ngày hôm nay toàn thứ chuyện đâu đâu. Hôm nay chắc bước chân ra khỏi nhà, chắc có con nào mới bị hiếp dâm đi qua là cái chắc luôn. Mẹ kiếp, khốn nạn thật.
Con bé giật cái điện thoại từ tay tôi, bật lên xem.
- Đen thế.
Cái môi con bé cong lên, hất hàm sang phía Tôi.
- Đi đứng kiểu gì vậy, hỏng máy rồi, có mắt cho chật mặt à.
Con bé lẩm bẩm trong miệng mấy câu, tuy nhạc đang đập phía ngoài nhưng tôi vẫn nghe rõ.
Không lẽ táng nó một cái vào mỏm, nhìn xuống dưới thấy mình có con ku to đùng thế mà oánh con bé này chắc tí ra ngoài kia bằng cửa sổ chắc luôn. Con bé này được đấy, chưa có ai bảo tôi xấu trai, từ khuôn mặt đến hình thể không thấy thừa bộ phận nào. Cao 1.72, người vừa phải. Ông Đàm Vĩnh Hưng trong miên nam, nó chỉ hơn tôi cái cổ họng là cùng, à tiền nữa. Thế mà con bé này chọc vào cái tự ái của tôi.
- Đưa đây.
Giựt cái điện thoại từ tay con bé, rút trong túi ra con TAG Heuer mua gần 5.000 bên Sing đưa cho con nhóc (cả cái sim ở trong máy luôn, tôi lúc nào cũng dùng 2 máy nên không phải lo). Vì cái Iphone của nó bây giờ trong Toilet nếu muốn lấy sim ra chi có cách chạy ra chợ mua cái búa. Sau đó làm gì chắc anh em hiểu rồi. Tôi không đến nỗi nào ngu như vậy.
- Xin lỗi, cầm dùng tạm, chút xíu nữa tôi trả lại. Tôi ngồi bàn đối diện bàn kia kìa.
Mở hé cánh cửa WC chỉ tay về phía bàn tôi đang ngôi cho con nhóc.
Lúc này nhìn nó có vẻ hơi lo lắng, nhìn kiểu tiểu thư như nó chắc không phải lo chiếc điện thoại. Chắc nó lo thông tin trong cái máy chăng? Mà cũng chẳng biết đường nào mà lần, vào đây mấy con bán ve chai có khi cũng thành hót girl ấy chứ. Con bé đang lớ ngớ, tôi bước thẳng vào cái buồng vệ sinh không phải cho nữ, rút con Ku ra xả nước xuống cái phễu có mấy hòn long não mùi bốc lên tận mũi.
