khác đéo gì bây giờ bò đỏ mất não chửi anh em 3 que
Tôn lúc đó mới ở Mỹ về Nhật Bản, hiện đương tổ chức hội Trung quốc Đồng minh, nên lưu lại Hoành Tân khá lâu Ông Khuyền-Dưỡng-Nghị nói với tôi rằng : « Quý quốc có độc lập nữa, tất sau Trung-quốc cách mạng thành công, đảng họ với các ngài đồng bệnh tương liên, ông nên gặp mặt người ấy làm địa bộ cho ngày sau.
Qua ngày sau tôi cầm danh thiếp ông Khuyển dưỡng- Nghị và giấy giới thiệu tới Trí hòa-Đường ở Hoành - Tân yết kiến ông Tôn. Lúc đó đã 8 giờ đêm, ông Tôn đem giấy bút ra nói chuyện, Tôn vì đã đọc qua bản VIỆT - NAM VONG - QUỐC - SỬ, ông biết trong óc tôi chưa thoát khỏi quân chủ tư tưởng, nên ông hết sức bài bác đảng quân chủ lập hiến là hư ngụy, mà kết thúc thì cốt muốn đảng-nhân Việt-Nam gia nhập đảng cách mạng Trung quốc; hỗ đến lúc Trung-quốc cách mạng thành công thì đem cả toàn lực kéo đắc hết các nước bị bảo hộ ở Á châu đồng thời được độc lập, mà nước thứ nhất là viện trợ cho Việt- Nam trước. Còn đến lời đáp của tôi thì cũng thừa nhận dân chủ cộng hòa là hoàn mỹ, mà chủ ý lại muốn Trung Quốc cách mạng đảng trước trợ giúp cho Việt Nam, lúc Việt Nam độc lập rồi thì xin lấy Bắc kỳ cho đảng Trung- quốc mượn làm căn cứ địa, sẽ tấn vào lưỡng Quảng mà lấy đến trung-nguyên.
Tôi với ông Tôn biện - bác dằng nhau có hơn vài giờ đồng hồ. Đến 11 giờ, tôi đứng dậy từ biệt, ông Tôn hẹn với tôi hội đàm lần thứ hai.
Qua ngày sau, tôi lại đến Trí hòa Đường, hội kiến Tôn lần nữa, đem những ý hôm trước đã nói lại phân giải lần nữa. Nhưng kết quả hai bên đều nhận lầm cả. Kỳ thực thì tôi chưa biết nội dung Trung quốc cách mạng đảng ra thế nào, mà ông Tôn cũng chưa biết chân tướng Việt Nam cách mạng đảng ra làm sao. Hai bên ve vuốt nhau chỉ là một đám mộng tưởng mà thôi, nhưng về phần tinh thần vẫn là đằm thắm, Ngày sau đảng ta gặp khi cùng khốn, được
nhờ đảng họ giùm giúp cũng nhiều, chính môi giới từ hai hôm hội đàm đó. Đến lúc sau, Tôn tiên-sinh vì bệnh can nham, tạ thế ở Bắc Kinh.