• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Bàn về số phận! Giải quyết thắc mắc, như thế nào là coi số.

Đó là chữ Hiếu. Phải biết hiếu kính mẹ cha, hiếu kính ông bà, thầy cô. Rộng hơn thì phải luôn luôn ghi nhớ và biết ơn những người đã cho mình cuộc sống ngày hôm nay.
Bản thân em thì thấy là chữ Tâm. Nhờ Tâm mà em hữu duyên biết đến Đạo và từ Đạo học cách rèn Đức.

Cả hai bạn đều đúng. Mình chỉ vẽ nên một vài nét và đưa chúng vào 1 cái chung như thế này:

Chúng ta khi còn ở trong trường học, chúng ta thấy cứ học giỏi là ngon. Sau này ra ngoài, thấy quan điểm mới là quan trọng và cần phải tu dưỡng nhất, vì sao như vậy:

Là bởi vì, giỏi sẽ có người giỏi hơn. Chúng ta tranh luận với đồng nghiệp về tính kỹ thuật, nhưng đừng quên đường lối. Kỹ thuật này sẽ có kỹ thuật khác thay thế và tốt hơn, nhưng quan điểm và đường lối thì chỉ có 1.

Chúng ta sai lầm về quan điểm, thì mọi đường đi sau này chúng ta đều sai.

V/d: Chúng ta phân biệt vùng miền, phân biệt giới tính, trình độ...vậy thì chúng ta sẽ có cái nhìn không mấy thiện cảm về người vùng X và người vùng Y, người Nam và người Nữ, trình độ thấp và cao.

Vì người có người this người that, nam và nữ là 2 giới tính khác nhau, nhưng có những việc nữ làm được nam không làm được và ngược lại. Hay trình độ nào đi chăng nữa, cái quan trọng nhất vẫn là họ có năng lực để làm được việc hay không. Nhưng bởi vì quan điểm chúng ta đã sai ngay từ đầu, nên chúng ta cứ rối như tơ vò, tin hay không tin, theo hay không theo...

Nặng nề hơn, chúng ta quá chú trọng vào một thứ, mà quên đi mất những thứ xung quanh. Chúng ta mải mê kiếm tiền, để rồi bỏ bê người thân, con cái. Chúng ta mải mê theo đuổi những thứ ở tương lai, để rồi quên mất thực tại chúng ta đang có gì.

Chúng ta mải mê kiếm tiền, nhưng quan điểm coi tiền bạc là tất cả. Để rồi con cái bỏ bê, vợ chồng xa cách, người thân lúc cần không có mặt hay lúc chúng ta ốm đau bệnh tật chỉ vì ngày xưa, chúng ta thức khuya, nhậu nhẹt để ký hợp đồng. Nếu quan điểm của chúng ta, ngày kiếm 8 tiếng, còn lại chúng ta cần phải nghỉ ngơi, cần phải ở bên gia đình. Tự khắc, chúng ta sẽ phải sắp xếp lại, quy hoạch lại timeline của mình. Đừng thờ ơ với kiếm tiền, nhưng cũng đừng bán mạng vì nó, đó k phải là cuộc sống. Cuộc sống cần phải ăn chơi ngủ nghỉ và làm việc. Và quan điểm của chúng ta sẽ làm cho chúng ta phải suy nghĩ để thay đổi cách làm việc. Mọi người có thấy tỉ phú không, công việc họ nhiều hơn chúng ta rất nhiều. Nhưng họ vẫn có thời gian đi đánh gôn, thể thao và vui chơi với gia đình.

Chúng ta chăm chăm vào việc tương lai. Tương lai là thứ mù mờ không rõ. Nhưng thực tại lại là cái chúng ta cần quan tâm nhất. Chúng ta ở hiện tại có gì, cần gì, muốn gì và làm thế nào để thay đổi điều đó. Nó cũng như là người đi hỏi số, lúc nào cũng hỏi khi nào tôi giàu. Nhưng ở hiện tại, thì công việc bấp bệnh, tay nghề k vững, chuyên môn èo uột, kiến thức k đủ, tiền bạc thì chi tiêu mạnh tay, mục tiêu không có...vậy thì làm sao mà giàu nổi. Nếu có giàu, thì cũng chỉ nhất thời, giàu mà không bền vì nhờ vận mà giàu, hết vận thì với cái nền không vững thì sao mà giữ được của.

Chúng ta nhìn thấy có rất nhiều người giỏi. Đinh La Thăng có giỏi không, quá giỏi, k giỏi sao làm đến Chức vậy được. Nhưng giỏi với cái tâm phá và giỏi với cái tâm xây dựng nó khác nhau hoàn toàn. Phá công ty thì dễ. Nhưng xây dựng công ty thì khó vô cùng.

Chúng ta ra mở công ty, chúng ta yếu sức chúng ta thuê công nhân để làm, yếu khoản kế toán, kỹ thuật chúng ta thuê kế toán, kỹ sư về làm. Nó đều là tính kỹ thuật và xử lý cần phải có kỹ thuật. Nhưng quan điểm mới là cái trường tồn với công ty của mình. Nó ngày ngày lún sâu, thâm căn khố đế vào từng phòng ban, vào từng tư duy của mỗi người. Quan điểm khi tốt thì nó là văn hóa, khi xấu thì nó thành văn vật.

Chúng ta có quan điểm xét lại, đối với đồng nghiệp, bạn bè, gia đình và con cái. Hễ ai làm sai, chúng ta đều quy vào việc họ k làm được gì. Nhân vô thập toàn, con người có lúc đúng và cũng có lúc phải sai và bị sai. Bởi vậy, nếu quan điểm bao dung và vị tha không tồn tại mà chỉ tồn tại quan điểm xét lại, thì chúng ta phải mệt mỏi, xù lông xù cánh đến lúc nào.

Và Quan điểm là thứ Quan trọng nhất và cần phải tu dưỡng nhất. Bởi vì k có quan điểm đúng sai nào mạch lạc như 1 và 2. Cũng k phải ai sinh ra cũng mang trong mình một quan điểm tốt sẵn, nó phải qua trải nghiệm đầy đủ để hiểu được lẽ đúng và sai của vấn đề.

Khi chúng ta có 1 quan điểm đúng, chúng ta sẽ tìm cho mình một cách làm đúng, bằng cách suy nghĩ, học hỏi và trải nghiệm đầy đủ qua thực tế, sách vở. Chúng ta muốn có lửa để sưởi ấm, chúng ta có thể đốt củi, nhưng cũng có người đốt sách để sưởi...

Ở Tứ trụ có 1 câu: Tài là nguồn dưỡng mệnh. Quan là gốc phù thân. Tứ trụ đẹp là có Tài, Quan, Ấn và thân mạnh.

Tài là tiền tài, k có tiền thì lấy gì mà sống. Tài là tài năng, k có tài năng thì lấy gì để kiếm ra tiền. Tài là thứ ta đi khắc. Nó biểu hiện cho khả năng ứng phó với sự việc của ta.

Quan là quan điểm là đường lối đúng đắn. K có quan điểm đường lối, ta như một con người chỉ biết miệt mài làm những thứ ng khác chỉ. Người ta bảo làm A, ta cũng chỉ biết có A. Quan là cái khiến ta phải nhìn sự việc bằng 2 mặt của một vấn đề: mặt trái và mặt phải, mặt tốt và mặt xấu. Quan, tượng trưng cho sự việc khắc chế ta.

Tứ trụ có 10 thần: Thực Thương, Tỷ Kiên, Tài Thiên tài, Quan Sát, Ấn Kiêu. Tất cả đều là những quan điểm nhân sinh quan mà ng xưa truyền lại. Hoàn toàn k có một chút gì thần bí ở đây cả, việc của chúng ta, là lý giải nó cho sát với thực tế nhất có thể chứ đừng thần thánh hóa nó.
 
Số phận an bài rồi xem lá số để biết trước vậy thôi diễn viên thì phải diễn theo kịch bản. Đi lệch tý là vỡ mồm vs đạo diễn ngay, trong này tôi biết có thầy tinh1dem khán hạn và phán số cực chính xác ko hiểu dạo này thầy ấy ở đâu rồi ko thấy online xam nữa. Chắc bọn thầy zalo bị ổng bóc phốt mất chén cơm nên thi nhau report rồi, khá tiếc cho một nhân tài, ai có thông tin thầy 1demsay ở đâu tôi hậu tạ card viettel 200k có việc muốn hỏi tý
 

Cả hai bạn đều đúng. Mình chỉ vẽ nên một vài nét và đưa chúng vào 1 cái chung như thế này:

Chúng ta khi còn ở trong trường học, chúng ta thấy cứ học giỏi là ngon. Sau này ra ngoài, thấy quan điểm mới là quan trọng và cần phải tu dưỡng nhất, vì sao như vậy:

Là bởi vì, giỏi sẽ có người giỏi hơn. Chúng ta tranh luận với đồng nghiệp về tính kỹ thuật, nhưng đừng quên đường lối. Kỹ thuật này sẽ có kỹ thuật khác thay thế và tốt hơn, nhưng quan điểm và đường lối thì chỉ có 1.

Chúng ta sai lầm về quan điểm, thì mọi đường đi sau này chúng ta đều sai.

V/d: Chúng ta phân biệt vùng miền, phân biệt giới tính, trình độ...vậy thì chúng ta sẽ có cái nhìn không mấy thiện cảm về người vùng X và người vùng Y, người Nam và người Nữ, trình độ thấp và cao.

Vì người có người this người that, nam và nữ là 2 giới tính khác nhau, nhưng có những việc nữ làm được nam không làm được và ngược lại. Hay trình độ nào đi chăng nữa, cái quan trọng nhất vẫn là họ có năng lực để làm được việc hay không. Nhưng bởi vì quan điểm chúng ta đã sai ngay từ đầu, nên chúng ta cứ rối như tơ vò, tin hay không tin, theo hay không theo...

Nặng nề hơn, chúng ta quá chú trọng vào một thứ, mà quên đi mất những thứ xung quanh. Chúng ta mải mê kiếm tiền, để rồi bỏ bê người thân, con cái. Chúng ta mải mê theo đuổi những thứ ở tương lai, để rồi quên mất thực tại chúng ta đang có gì.

Chúng ta mải mê kiếm tiền, nhưng quan điểm coi tiền bạc là tất cả. Để rồi con cái bỏ bê, vợ chồng xa cách, người thân lúc cần không có mặt hay lúc chúng ta ốm đau bệnh tật chỉ vì ngày xưa, chúng ta thức khuya, nhậu nhẹt để ký hợp đồng. Nếu quan điểm của chúng ta, ngày kiếm 8 tiếng, còn lại chúng ta cần phải nghỉ ngơi, cần phải ở bên gia đình. Tự khắc, chúng ta sẽ phải sắp xếp lại, quy hoạch lại timeline của mình. Đừng thờ ơ với kiếm tiền, nhưng cũng đừng bán mạng vì nó, đó k phải là cuộc sống. Cuộc sống cần phải ăn chơi ngủ nghỉ và làm việc. Và quan điểm của chúng ta sẽ làm cho chúng ta phải suy nghĩ để thay đổi cách làm việc. Mọi người có thấy tỉ phú không, công việc họ nhiều hơn chúng ta rất nhiều. Nhưng họ vẫn có thời gian đi đánh gôn, thể thao và vui chơi với gia đình.

Chúng ta chăm chăm vào việc tương lai. Tương lai là thứ mù mờ không rõ. Nhưng thực tại lại là cái chúng ta cần quan tâm nhất. Chúng ta ở hiện tại có gì, cần gì, muốn gì và làm thế nào để thay đổi điều đó. Nó cũng như là người đi hỏi số, lúc nào cũng hỏi khi nào tôi giàu. Nhưng ở hiện tại, thì công việc bấp bệnh, tay nghề k vững, chuyên môn èo uột, kiến thức k đủ, tiền bạc thì chi tiêu mạnh tay, mục tiêu không có...vậy thì làm sao mà giàu nổi. Nếu có giàu, thì cũng chỉ nhất thời, giàu mà không bền vì nhờ vận mà giàu, hết vận thì với cái nền không vững thì sao mà giữ được của.

Chúng ta nhìn thấy có rất nhiều người giỏi. Đinh La Thăng có giỏi không, quá giỏi, k giỏi sao làm đến Chức vậy được. Nhưng giỏi với cái tâm phá và giỏi với cái tâm xây dựng nó khác nhau hoàn toàn. Phá công ty thì dễ. Nhưng xây dựng công ty thì khó vô cùng.

Chúng ta ra mở công ty, chúng ta yếu sức chúng ta thuê công nhân để làm, yếu khoản kế toán, kỹ thuật chúng ta thuê kế toán, kỹ sư về làm. Nó đều là tính kỹ thuật và xử lý cần phải có kỹ thuật. Nhưng quan điểm mới là cái trường tồn với công ty của mình. Nó ngày ngày lún sâu, thâm căn khố đế vào từng phòng ban, vào từng tư duy của mỗi người. Quan điểm khi tốt thì nó là văn hóa, khi xấu thì nó thành văn vật.

Chúng ta có quan điểm xét lại, đối với đồng nghiệp, bạn bè, gia đình và con cái. Hễ ai làm sai, chúng ta đều quy vào việc họ k làm được gì. Nhân vô thập toàn, con người có lúc đúng và cũng có lúc phải sai và bị sai. Bởi vậy, nếu quan điểm bao dung và vị tha không tồn tại mà chỉ tồn tại quan điểm xét lại, thì chúng ta phải mệt mỏi, xù lông xù cánh đến lúc nào.

Và Quan điểm là thứ Quan trọng nhất và cần phải tu dưỡng nhất. Bởi vì k có quan điểm đúng sai nào mạch lạc như 1 và 2. Cũng k phải ai sinh ra cũng mang trong mình một quan điểm tốt sẵn, nó phải qua trải nghiệm đầy đủ để hiểu được lẽ đúng và sai của vấn đề.

Khi chúng ta có 1 quan điểm đúng, chúng ta sẽ tìm cho mình một cách làm đúng, bằng cách suy nghĩ, học hỏi và trải nghiệm đầy đủ qua thực tế, sách vở. Chúng ta muốn có lửa để sưởi ấm, chúng ta có thể đốt củi, nhưng cũng có người đốt sách để sưởi...

Ở Tứ trụ có 1 câu: Tài là nguồn dưỡng mệnh. Quan là gốc phù thân. Tứ trụ đẹp là có Tài, Quan, Ấn và thân mạnh.

Tài là tiền tài, k có tiền thì lấy gì mà sống. Tài là tài năng, k có tài năng thì lấy gì để kiếm ra tiền. Tài là thứ ta đi khắc. Nó biểu hiện cho khả năng ứng phó với sự việc của ta.

Quan là quan điểm là đường lối đúng đắn. K có quan điểm đường lối, ta như một con người chỉ biết miệt mài làm những thứ ng khác chỉ. Người ta bảo làm A, ta cũng chỉ biết có A. Quan là cái khiến ta phải nhìn sự việc bằng 2 mặt của một vấn đề: mặt trái và mặt phải, mặt tốt và mặt xấu. Quan, tượng trưng cho sự việc khắc chế ta.

Tứ trụ có 10 thần: Thực Thương, Tỷ Kiên, Tài Thiên tài, Quan Sát, Ấn Kiêu. Tất cả đều là những quan điểm nhân sinh quan mà ng xưa truyền lại. Hoàn toàn k có một chút gì thần bí ở đây cả, việc của chúng ta, là lý giải nó cho sát với thực tế nhất có thể chứ đừng thần thánh hóa nó.
Hay quá anh @Thaidui. Đúng là gia đình là nền tảng của xã hội, cuộc sống không như ý thì phải cố gắng thôi. Tứ trụ của em toàn Kiếp tài, vậy là xấu lắm à anh? Em thấy cuộc sống khó khăn quá, toàn tự mình cố gắng, chẳng biết bao giờ khá lên được.
 

Attachments

  • IMG_20211103_144426.jpg
    IMG_20211103_144426.jpg
    210.1 KB · Lượt xem: 12
Hay quá anh @Thaidui. Đúng là gia đình là nền tảng của xã hội, cuộc sống không như ý thì phải cố gắng thôi. Tứ trụ của em toàn Kiếp tài, vậy là xấu lắm à anh? Em thấy cuộc sống khó khăn quá, toàn tự mình cố gắng, chẳng biết bao giờ khá lên được.

Kiếp tài là gì. Kiếp có nghĩa là đoạt. Kiếp tài là đoạt tài, là người thì nó tượng trưng cho người khác giới, bạn bè, đồng nghiệp, anh chị em.

Có nhiều loại Kiếp tài. Loại nào cũng có mặt tốt và mặt xấu riêng. Lúc nó tốt, là nó giúp mình vượng, mình vượng là gì, là nó giúp mình phát triển công việc, quản lý được sự việc, ví dụ như sếp thì ở dưới có nhân viên. Nhân viên giúp sếp làm việc, kinh doanh. Khi mình yếu chuyển thành vượng, thì lúc đó nó mới đoạt lại tài. Như công ty làm ăn khấm khá, mọi người sẽ quan tâm đến vấn đề lương bổng, sao năm nay làm ăn tốt mà lương thưởng k tăng...lúc này là lúc nó bắt đầu phát huy tính phá hoại.

Loại kiếp tài thứ hai, là với nhật chủ can dương, Kiếp tài hợp Sát, ở thế Quan Sát hỗn tạp. Làm cho đường lối thanh thuần.

Muốn chế kiếp tài thì có hai điều phải nhớ. Một là dùng Quy củ, nề nếp để chơi với ngta. Anh và Tôi chơi với nhau, có luật lệ và quy củ rõ ràng. Ví dụ như ký tá đầy đủ, k ký bừa. Nếu vi phạm pháp luật và nội quy, quy định thì miễn bàn tiếp, tôi k chơi được. Thứ hai, là chơi với họ bằng tình đồng chí, thân thiết, sẵn sàng giúp họ khi họ gặp vấn đề, sòng phẳng, có qua có lại, chơi với họ vì nghĩa, bỏ qua phần lợi.

Bát tự này là 1 là theo đường Kiếp tài, 2 là theo đường Quan. Kỷ sinh tháng Dần, thấu Mậu là Kiếp tài cách. Nhưng Dần có Giáp Quan chế Kiếp tài rồi. K sợ quá nhiều.

Bát tự này sợ nhất là Thương Quan trụ năm. Giáp Quan hiện lên ở vận là Thương Quan nó khắc ngay. Với nữ thì k tốt đường hôn nhân một chút nào, kèm thêm vào đó là tình cảm của cha mẹ không được tốt. Vì Quan là chồng đối với nữ.

Như vậy, thì phải có tâm niệm, nhìn vào thực chất vấn đề của cha và mẹ mình, để rút kinh nghiệm cho hôn nhân của mình sau này. Thứ nữa là cố mà đưa cho mình 1 quan điểm để sống, mình cần một người chồng như thế nào, gia đình tương lai của mình sẽ ra sao, bản thân mình phải làm gì để giữ được hạnh phúc đấy. Và gặp dc ng như thế thì phải thử thách nhiều hơn. Tuyệt đối k được nhắm mắt đưa tay lên giường. Kệ mịa mày, bà mày cần phải thử cái đã, xem tính cách, quan điểm sống, con đường nó chọn và gia đình nó như thế nào. Quan trọng nhất là thay đổi ở chính bạn, bạn phải thay đổi ra sao để có được mối quan hệ bền chặt, gia đình hạnh phúc, chứ Quan điểm lệch lạc thì không gặp dc ng tốt đâu.
 
Chủ thớt nghiệm ra nhiều điều quá nhỉ. Trước giờ t nghĩ mấy món tử vi, tướng số này kiểu mê tín dị đoan lừa người là nhiều cơ mà mấy bữa này vào mục này đọc cũng thấy có nhiều điều thú vị phết.
Bản thân t thấy kiểu như con người t có số phục vụ người khác nói đúng hơn là chăm sóc người khác thì phải, từ bé tới giờ thấy toàn chăm sóc từ người già tới trẻ nhỏ và cũng mất mát khá nhiều người thân mà không biết lí do tại sao luôn.
 
Theo mọi người, điều gì là quan trọng và cần phải tu dưỡng nhất của một người.
Câu hỏi này rộng quá, một đời người mà tu dưỡng thì cần tu dưỡng nhiều thứ lắm xét cái nào nhất cái nào nhì quả thực rất khó.
 
Em đang bế tắc trong cuộc sống, tương lai mịt mờ quá, bác xem cho em 1 quẻ được ko?
 
@Thaidui Anh nghĩ sao về nhân tướng học, nó có đánh giá khái quát được tính cách con người không anh ?

Về lý thuyết, nhân tướng không sai. Nhưng về mặt thực hành, nhân tướng có một vài cạm bẫy:

1. Về mặt tâm lý, con người thường trông mặt bắt hình dong. Người xấu xí thường khó có sự thiện cảm của người khác dành cho. Người hay nói tục chửi thể thì khó thể nào nghe lọt tai nổi, ngược lại thì người nói lời hay ý đẹp, cơ mà bụng rỗng tuếch hoặc ác độc cũng có.
Tâm lý yêu và thích quá rõ ràng thường sẽ bị thiên kiến cá nhân đánh vào.
2. Nhân tướng thường nhìn trực tiếp, nghĩa là thấy A thì bảo A, thấy B thì bảo B. Tuy nhiên, con người quý nhất là ẩn tướng, phần này thì hiếm khi bị lộ ra bên ngoài. Phải người thân quen hoặc đương số nói mới biết. Còn không thì mù tịt.
3. Tâm sinh tướng, vì vậy nên tướng diện thay đổi theo tâm tư. Người mà ích kỷ, gian manh thì một thời gian nó sẽ hiện lên khuôn mặt, đặc biệt là đôi mắt. Ngược lại nếu họ ích kỷ từ trước nhưng họ thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn, thì những điều trên nó vẫn hiện nhưng ít hơn. Vì vậy mà coi tướng chỉ đúng trong 1 thời điểm nhất định, không phải cả đời.

Bỏ được 3 điều trên thì hãy học coi tướng. K thì tốt nhất đừng nên học. Kẻo nghĩ sai về người và tâm lý thì cứ ràng buộc mình trong định kiến với họ khó mà thoát ra được.

Coi số cũng thế, tốt nhất k nên biết ng coi là ai.
 
Về lý thuyết, nhân tướng không sai. Nhưng về mặt thực hành, nhân tướng có một vài cạm bẫy:

1. Về mặt tâm lý, con người thường trông mặt bắt hình dong. Người xấu xí thường khó có sự thiện cảm của người khác dành cho. Người hay nói tục chửi thể thì khó thể nào nghe lọt tai nổi, ngược lại thì người nói lời hay ý đẹp, cơ mà bụng rỗng tuếch hoặc ác độc cũng có.
Tâm lý yêu và thích quá rõ ràng thường sẽ bị thiên kiến cá nhân đánh vào.
2. Nhân tướng thường nhìn trực tiếp, nghĩa là thấy A thì bảo A, thấy B thì bảo B. Tuy nhiên, con người quý nhất là ẩn tướng, phần này thì hiếm khi bị lộ ra bên ngoài. Phải người thân quen hoặc đương số nói mới biết. Còn không thì mù tịt.
3. Tâm sinh tướng, vì vậy nên tướng diện thay đổi theo tâm tư. Người mà ích kỷ, gian manh thì một thời gian nó sẽ hiện lên khuôn mặt, đặc biệt là đôi mắt. Ngược lại nếu họ ích kỷ từ trước nhưng họ thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn, thì những điều trên nó vẫn hiện nhưng ít hơn. Vì vậy mà coi tướng chỉ đúng trong 1 thời điểm nhất định, không phải cả đời.

Bỏ được 3 điều trên thì hãy học coi tướng. K thì tốt nhất đừng nên học. Kẻo nghĩ sai về người và tâm lý thì cứ ràng buộc mình trong định kiến với họ khó mà thoát ra được.

Coi số cũng thế, tốt nhất k nên biết ng coi là ai.
Anh nói không sai, nhưng nếu bỏ 1 trong 3 cái thì vẫn được chứ anh. Vì con người ta thường ấn tượng lần đầu gặp nhau nếu muốn nắm bắt được tâm lí của đối phương thường đập vào mắt là hình tướng trước, để có được cái nền tảng cơ bản người nói chuyện với mình là ai chứ anh.
 
Về lý thuyết, nhân tướng không sai. Nhưng về mặt thực hành, nhân tướng có một vài cạm bẫy:

1. Về mặt tâm lý, con người thường trông mặt bắt hình dong. Người xấu xí thường khó có sự thiện cảm của người khác dành cho. Người hay nói tục chửi thể thì khó thể nào nghe lọt tai nổi, ngược lại thì người nói lời hay ý đẹp, cơ mà bụng rỗng tuếch hoặc ác độc cũng có.
Tâm lý yêu và thích quá rõ ràng thường sẽ bị thiên kiến cá nhân đánh vào.
2. Nhân tướng thường nhìn trực tiếp, nghĩa là thấy A thì bảo A, thấy B thì bảo B. Tuy nhiên, con người quý nhất là ẩn tướng, phần này thì hiếm khi bị lộ ra bên ngoài. Phải người thân quen hoặc đương số nói mới biết. Còn không thì mù tịt.
3. Tâm sinh tướng, vì vậy nên tướng diện thay đổi theo tâm tư. Người mà ích kỷ, gian manh thì một thời gian nó sẽ hiện lên khuôn mặt, đặc biệt là đôi mắt. Ngược lại nếu họ ích kỷ từ trước nhưng họ thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn, thì những điều trên nó vẫn hiện nhưng ít hơn. Vì vậy mà coi tướng chỉ đúng trong 1 thời điểm nhất định, không phải cả đời.

Bỏ được 3 điều trên thì hãy học coi tướng. K thì tốt nhất đừng nên học. Kẻo nghĩ sai về người và tâm lý thì cứ ràng buộc mình trong định kiến với họ khó mà thoát ra được.

Coi số cũng thế, tốt nhất k nên biết ng coi là ai.
theo m thì tại sao thần số học, tử vi , cung hoàng đạo nó lại nói đúng chung chung theo tích cách từng nhóm đối tượng mặc giù số phận mỗi người là khác nhau môi trường khác nhau
 
Câu hỏi này rộng quá, một đời người mà tu dưỡng thì cần tu dưỡng nhiều thứ lắm xét cái nào nhất cái nào nhì quả thực rất khó.

Các môn đều có các tiên đề và định nghĩa cơ bản. Những cái này là điểm chung của một môn học, sau này có đi nghiên cứu sâu các môn đến đâu, thì bắt đầu từ những vấn đề cơ bản của các môn đó mà nghiên cứu, thành các lĩnh vực con, chuyên ngành hẹp.

Bạn nào Kinh tế đều phải học Toán, xác suất thống kê, kinh tế lượng và kinh tế học, thị trường tài chính, tiền tệ, quản trị học. Là các môn cơ bản mà tất cả các sinh viên kinh tế đều phải nắm chắc. Từ cơ bản thì mới tiến đến nghiên cứu sâu hơn được. Mặc dù chỉ là vài môn, nhưng hổng nó thì còn lâu mới mong học tốt các môn còn lại được.

... tương tự như vậy cho các trường hợp còn lại.

Như vậy, luôn có những cái chung bên cạnh những cái riêng. Đứng trước một vấn đề, ví dụ như kinh doanh, ngta luôn chia làm 2 phần: Phần ngta bắt buộc phải tự mình quản lý, quản trị, vì nó là trọng yếu. Phần còn lại thì giao lại cho ng khác để họ hoàn thành, ng này k hoàn thành thì đổi ng khác. Miễn sao nó k ảnh hưởng gì đến phần trọng yếu kia là được. Người ta cũng chia làm 2 phần khác, phần mình có thể kiểm soát được và phần nằm ngoài khả năng của mình. Họ chia như vậy, để tập trung vào giải quyết bài toán bằng cách khai thác hết nguồn lực tiềm năng mà họ kiểm soát. Có như vậy, làm việc mới có hiệu suất và hiệu quả.
 
Anh nói không sai, nhưng nếu bỏ 1 trong 3 cái thì vẫn được chứ anh. Vì con người ta thường ấn tượng lần đầu gặp nhau nếu muốn nắm bắt được tâm lí của đối phương thường đập vào mắt là hình tướng trước, để có được cái nền tảng cơ bản người nói chuyện với mình là ai chứ anh.

K phải là được hay không được, mà nó là nếu và thì. Mình lấy ví dụ, nếu cả ba cái bạn làm tốt thì bạn có khả năng chính xác được 90%. Nhưng nếu bạn bỏ cái 1 bạn chỉ còn được 50%, bỏ thêm cái hai, còn lại được 30%.

Như vậy, k đủ ý nghĩa để tin. Chấp nhận coi nó là 1 yếu tố ngoài lề để tăng thêm ràng buộc cho quyết định của mình thì được.

Nhưng, bây giờ, nếu đưa thêm một vài dữ kiện để biết được, vì sao cần phải chính xác nhiều hơn:

- Trường hợp 1. Ng đó k quan trọng cho lắm, thì việc đúng sai đôi khi ý nghĩa nó k nhiều. Vì nó không có quá nhiều ảnh hưởng, k có họ thì có người khác.
- Trường hợp 2. Người đó vô cùng quan trọng, ảnh hưởng đến sự nghiệp và tương lai của mình. Lúc này, thì việc tăng thêm nó cực kỳ có ý nghĩa.

Con ngta thường hay gặp trường hợp 1, ít khi gặp trường hợp 2. Đến khi gặp trường hợp 2 thì vì đã quen với cách nhìn và cách nghĩ của trường hợp 1 rồi nên kết quả lại thành ra năm ăn năm thua. Vậy theo nó có ích gì nếu k ráng hoàn thành tốt từ đầu.

Nhìn người xưa nay chuẩn nhất vẫn là 2 câu: Xem cách họ đối xử với cha mẹ, anh em, người thân họ như thế nào và Xem cách họ đối xử với người "dưới" ra sao. Áp dụng 2 câu này là đủ. Cho mọi vấn đề.
 
Nhìn người xưa nay chuẩn nhất vẫn là 2 câu: Xem cách họ đối xử với cha mẹ, anh em, người thân họ như thế nào và Xem cách họ đối xử với người "dưới" ra sao. Áp dụng 2 câu này là đủ. Cho mọi vấn đề.
Đúng là ông bà ta nói những câu mà truyền từ đời này sang đời sau nó vẫn đúng không thể nào mai mọt được luôn anh nhỉ.

Dạ hơi phiền anh xíu, cho em hỏi thêm một câu. Tại sao các thấy bói nếu đi ngang hay lướt ngang qua nhau, nếu vô tình được hữu duyên thì người ta thường đánh giá cuộc đời sướng khổ qua đôi mắt, và vòng đời ví dụ sức khỏe, công việc và hôn nhân đều qua chỉ tay mà không phải chỗ nào khác trên cơ thể chúng ta. Vậy anh nghĩ như nào về đường chỉ tay của mỗi người, nó có phản ánh hêt đúng vòng vận cả một đời người không anh.

Dạ khi em hỏi anh câu trên thì do vô tính em được một cô coi cho em, cô đó chỉ coi chỉ tay và đôi mắt có ấy nói gần như đúng 80% ạ. Và điều đặc biệt nữa người đó giúp em tin vào số mệnh của mỗi người đều là sự sắp đặt hoàn hảo.
 
Đúng là ông bà ta nói những câu mà truyền từ đời này sang đời sau nó vẫn đúng không thể nào mai mọt được luôn anh nhỉ.

Dạ hơi phiền anh xíu, cho em hỏi thêm một câu. Tại sao các thấy bói nếu đi ngang hay lướt ngang qua nhau, nếu vô tình được hữu duyên thì người ta thường đánh giá cuộc đời sướng khổ qua đôi mắt, và vòng đời ví dụ sức khỏe, công việc và hôn nhân đều qua chỉ tay mà không phải chỗ nào khác trên cơ thể chúng ta. Vậy anh nghĩ như nào về đường chỉ tay của mỗi người, nó có phản ánh hêt đúng vòng vận cả một đời người không anh.

Dạ khi em hỏi anh câu trên thì do vô tính em được một cô coi cho em, cô đó chỉ coi chỉ tay và đôi mắt có ấy nói gần như đúng 80% ạ. Và điều đặc biệt nữa người đó giúp em tin vào số mệnh của mỗi người đều là sự sắp đặt hoàn hảo.

Chỉ tay thường vài tháng thay đổi, có trường hợp thì vài năm.

Có điều, nó k đổi nhiều, đường như thế nào nó cũng gần gần như vậy. K có khác biệt quá lớn như trước dài sau ngắn hay trước thẳng sau cong, trước 1 đường sau ra 2 đường. K khác biệt lớn thì dễ tin tưởng hơn. Chứ nó thay đổi xoành xoạch thì ai biết mà theo nổi.
Tĩnh chế động là như vậy. Giống như đi học hay làm việc, mình phải nhắm và chỉ nhắm vào cái nào trọng yếu, quan trọng nhất để thực hiện và giải quyết nó cho thật tốt. Những thứ khác thì mình thêm hoa lá cành vào cho nó sinh động thêm thôi.

Như ngta đi sinh trắc vân tay, vân tay cũng là một dạng chỉ. K thay đổi, nếu có thì chỉ có do lao động mà mất luôn vân, nhưng nếu để một thời gian, nó lại hồi lại như lúc ban đầu. Cái này nghiên cứu khoa học đã chỉ rõ. K phải mà tự dưng, chứng minh thư lại có chỉ tay hai ngón trỏ, nó đều có nghiên cứu khoa học cả.

Đôi mắt là dễ thấy nhất, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Sướng hay khổ, theo quan điểm của họ, lưu ý là theo quan điểm của người có đôi mắt đó nha. Nó cũng theo mắt mà bộc lộ ra ngoài. Người mắt buồn thì dẫu có sướng thế nào thì thâm tâm họ cũng luôn có điều phiền muộn.
 
theo m thì tại sao thần số học, tử vi , cung hoàng đạo nó lại nói đúng chung chung theo tích cách từng nhóm đối tượng mặc giù số phận mỗi người là khác nhau môi trường khác nhau

Trong 1 vấn đề, luôn có cái chung và cái riêng. - - - Cái chung của người xưa, là do họ lập luận từ hiện tượng thiên văn, sự hiểu biết về tự nhiên và con người mà ra. Ngày nay thì giải thích cái chung đó một cách trực tiếp hơn qua con đường lấy mẫu và thông kê.

Cho đến bây giờ tao vẫn k thể hiểu nổi, ng xưa dùng tư duy kiểu gì và như thế nào mà có thể lập luận ra được như vậy. Từ không thành có, nó là một cái gì đó rất trừu tượng.

Ng xưa giỏi hơn người nay rất nhiều.

 
Chỉ tay thường vài tháng thay đổi, có trường hợp thì vài năm.

Có điều, nó k đổi nhiều, đường như thế nào nó cũng gần gần như vậy. K có khác biệt quá lớn như trước dài sau ngắn hay trước thẳng sau cong, trước 1 đường sau ra 2 đường. K khác biệt lớn thì dễ tin tưởng hơn. Chứ nó thay đổi xoành xoạch thì ai biết mà theo nổi.
Tĩnh chế động là như vậy. Giống như đi học hay làm việc, mình phải nhắm và chỉ nhắm vào cái nào trọng yếu, quan trọng nhất để thực hiện và giải quyết nó cho thật tốt. Những thứ khác thì mình thêm hoa lá cành vào cho nó sinh động thêm thôi.

Như ngta đi sinh trắc vân tay, vân tay cũng là một dạng chỉ. K thay đổi, nếu có thì chỉ có do lao động mà mất luôn vân, nhưng nếu để một thời gian, nó lại hồi lại như lúc ban đầu. Cái này nghiên cứu khoa học đã chỉ rõ. K phải mà tự dưng, chứng minh thư lại có chỉ tay hai ngón trỏ, nó đều có nghiên cứu khoa học cả.

Đôi mắt là dễ thấy nhất, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Sướng hay khổ, theo quan điểm của họ, lưu ý là theo quan điểm của người có đôi mắt đó nha. Nó cũng theo mắt mà bộc lộ ra ngoài. Người mắt buồn thì dẫu có sướng thế nào thì thâm tâm họ cũng luôn có điều phiền muộn.
Đúng như anh nói người có đôi mắt buồn dường mọi chuyện có xảy theo chiều hướng nào thì mình vẫn có gì đó thoáng buồn, chẳng có lúc nào hài lòng hay vui vẽ về những điều vừa xảy ra cả.

Anh tính ra củng nghiên cứu về khoa học tương đối, và khoa học tuyệt đối ấy chứ.

Anh có nghĩ con người đều là năng lượng ?
 
Đúng như anh nói người có đôi mắt buồn dường mọi chuyện có xảy theo chiều hướng nào thì mình vẫn có gì đó thoáng buồn, chẳng có lúc nào hài lòng hay vui vẽ về những điều vừa xảy ra cả.

Anh tính ra củng nghiên cứu về khoa học tương đối, và khoa học tuyệt đối ấy chứ.

Anh có nghĩ con người đều là năng lượng ?

Mình k đủ hiểu biết để khẳng định con ng là năng lượng. Thứ nhất là k phải chuyên môn của mình, thứ hai là chưa chết để biết được nó.

Nhưng mình tin, con ng nói chung và vật chất nói riêng có bản chất là sóng - hạt. Năng lượng sinh ra là do chúng tương tác với vào nhau mà thành.

Khoa học với mình luôn là bất định, k có tuyệt đối, chỉ có tương đối. Có nghĩa là nó chỉ đúng trong một trường hợp (mẫu) nhất định. Nó giải thích được 1 phần, cho dù phần đó lớn hay nhỏ thì nó vẫn có sai số.

Mình tìm hiểu lý số phương đông theo khoa học của cả tây và đông. Cố gắng để giải thích nó theo ngôn ngữ đời thường nhất, bình dân nhất có thể. Nhằm xóa bó cái suy nghĩ rằng môn này là một môn bói toán hủ bại. Ngày xưa các cụ dạy rất thực tế, nhìn tự nhiên để hiểu rõ lý luận, k hiểu sao càng về sau càng trừu tượng hóa nó, làm cho ng dân mãi u mê.
 
Mình tìm hiểu lý số phương đông theo khoa học của cả tây và đông. Cố gắng để giải thích nó theo ngôn ngữ đời thường nhất, bình dân nhất có thể. Nhằm xóa bó cái suy nghĩ rằng môn này là một môn bói toán hủ bại. Ngày xưa các cụ dạy rất thực tế, nhìn tự nhiên để hiểu rõ lý luận, k hiểu sao càng về sau càng trừu tượng hóa nó, làm cho ng dân mãi u mê.
Con người bản tính là tò mò mà anh, ngày xưa muốn tò mò về lá số của mình thì phải tìm hiểu về nhiều đầu sách khác nhau. Nhưng ngày nay có các công cụ tìm kiếm nên con người ta thường tiếp cận với nó dễ dàng và kiến thức trên mạng thì chỉ cần nhấn cái là ra và càng làm con ngta bị sai lệch về kiến thức cơ bản. Ngay cả bản thân em củng bị sai lêch nên củng hay hỏi các cao nhân và rút kinh nghiềm dần.

Còn ly vodka này mời anh cho những kiến thức khoa học lẫn lý số của anh.
 
Mình k đủ hiểu biết để khẳng định con ng là năng lượng. Thứ nhất là k phải chuyên môn của mình, thứ hai là chưa chết để biết được nó.

Nhưng mình tin, con ng nói chung và vật chất nói riêng có bản chất là sóng - hạt. Năng lượng sinh ra là do chúng tương tác với vào nhau mà thành.

Khoa học với mình luôn là bất định, k có tuyệt đối, chỉ có tương đối. Có nghĩa là nó chỉ đúng trong một trường hợp (mẫu) nhất định. Nó giải thích được 1 phần, cho dù phần đó lớn hay nhỏ thì nó vẫn có sai số.

Mình tìm hiểu lý số phương đông theo khoa học của cả tây và đông. Cố gắng để giải thích nó theo ngôn ngữ đời thường nhất, bình dân nhất có thể. Nhằm xóa bó cái suy nghĩ rằng môn này là một môn bói toán hủ bại. Ngày xưa các cụ dạy rất thực tế, nhìn tự nhiên để hiểu rõ lý luận, k hiểu sao càng về sau càng trừu tượng hóa nó, làm cho ng dân mãi u mê.
Hơi ngoài lề t thấy triết học phương đông như cuốn đạo đức kinh thâm thúy vô cùng ngẫm có khi trải một đời mới hiếu được một phần của đạo đức kinh của Lão Tử, t thấy những điều trong đấy thế là tốt mà sao giờ dân TQ nới bắt nguồn từ nhiều lý luận hay mà sao từ hơn nghìn năm nay nó chưa tác dụng được gì nhiều nhỉ vẫn là tham , sân si, dụng vọng nhiều bao gồm cả t cũng không ngoại lệ =)))) mày thấy sao về vấn đề này:vozvn (21)::vozvn (19):
 
Con người bản tính là tò mò mà anh, ngày xưa muốn tò mò về lá số của mình thì phải tìm hiểu về nhiều đầu sách khác nhau. Nhưng ngày nay có các công cụ tìm kiếm nên con người ta thường tiếp cận với nó dễ dàng và kiến thức trên mạng thì chỉ cần nhấn cái là ra và càng làm con ngta bị sai lệch về kiến thức cơ bản. Ngay cả bản thân em củng bị sai lêch nên củng hay hỏi các cao nhân và rút kinh nghiềm dần.

Còn ly vodka này mời anh cho những kiến thức khoa học lẫn lý số của anh.
Cảm ơn bạn nhiều! Mình chỉ bảo như này: Khi bạn bắt đầu tìm hiểu về số nói riêng và triết học nói chung. Thì bạn đã bắt đầu nhảy một bước tiến mới về con đường phát triển trong công việc lẫn cuộc sống của mình rồi.

K phải tự nhiên mà các nhà khoa học, tầng lớp e lít tơ hay tầng lớp doanh nhân quản lý lại hay đọc và tìm hiểu sách, mà sách toàn về Lịch sử, Địa lý, Kinh Phật, Thiên chúa...(Kinh kệ), hay văn hóa nghệ thuật. Các sách chuyên môn thì thỉnh thoảng. Đó là vì họ đang biến đổi. Những cái này tốt cho tư duy và giữ được tính nhân văn của con người. Bạn đang thay đổi đấy, cố lên.

Muốn tìm hiểu nhiều thì cứ lên trang này, gõ tên đầu sách để tải về. Free hết. Nó là thư viện online của thế giới, sách nào cũng có, kể cả mới nhất. Đọc rồi thay đổi, giàu rồi thì nhớ mua ủng hộ tác giả.


Trước khi đọc, muốn k mất thời gian thì cứ lên amazon xem reviews.
 
Muốn tìm hiểu nhiều thì cứ lên trang này, gõ tên đầu sách để tải về. Free hết. Nó là thư viện online của thế giới, sách nào cũng có, kể cả mới nhất. Đọc rồi thay đổi, giàu rồi thì nhớ mua ủng hộ tác giả.


Trước khi đọc, muốn k mất thời gian thì cứ lên amazon xem reviews.
Cảm ơn anh vì những gì anh mang lại trong tối hôm nay. Một lần nữa chân thành cảm ơn anh
 
"Đạo của trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu,
Đạo của người bớt chỗ thiếu bù chỗ dư."
"Trời đất bất nhân, coi vạn vật như chó rơm."

"Binh khí tốt là vật chẳng lành,
Vật nào cũng ghét nó.
Nên chi, người có Đạo, không dùng.
Quân tử thì trọng bên trái,
Dụng binh thì quí bên phải.
Binh là việc chẳng lành,
Không phải đồ của người quân tử.
Bắt buộc mà dùng đến,
Điềm đạm là hơn.
Thắng trận, đâu có tốt,
Mà cho là tốt,
Là vui giết người,
Phàm vui giết người,
Không thể vừa ý muốn thiên hạ
Việc tốt chuộng bên trái,
Việc dữ chuộng bên phải.
Phó tướng ở bên trái,
Thượng tướng ở bên phải:
Là chỗ đứng trong khi tang lễ.
Kẻ giết người nhiều
Thảm thương khóc đó,
Kẻ chiến thắng, lấy tang lễ mà xử đấy."

Đạo trời k quan tâm đến nhà Hán hay nhà Ngụy. Đạo trời là đói thì ăn, rét thì mặc. Đánh thắng trận thì không ăn mừng mà thay vào đó là lập đàn tế lễ cho quân mình và quân bạn. Vì nếu ăn mừng thì khác gì coi việc chém giết là niềm vui. Đạo trời giản dị như vậy thôi.

Bạn hay mình tu tập, điều kiện đầu tiên là phải hiểu thế nào là Đạo, thế nào là Đức. Đạo đức của người xưa nhiều cái khác với quan điểm của bản thân rất nhiều.


Bạn đọc quyển này và hiểu nó tường tận, thì bạn cũng chẳng cần lăn tăn chuyện nghịch đạo hay theo đạo của Khổng Minh.

"Biết người là trí, biết mình là minh".

Hayyyy
 
Hơi ngoài lề t thấy triết học phương đông như cuốn đạo đức kinh thâm thúy vô cùng ngẫm có khi trải một đời mới hiếu được một phần của đạo đức kinh của Lão Tử, t thấy những điều trong đấy thế là tốt mà sao giờ dân TQ nới bắt nguồn từ nhiều lý luận hay mà sao từ hơn nghìn năm nay nó chưa tác dụng được gì nhiều nhỉ vẫn là tham , sân si, dụng vọng nhiều bao gồm cả t cũng không ngoại lệ =)))) mày thấy sao về vấn đề này:vozvn (21)::vozvn (19):

Có 2 vấn đề:
1 là có thực mới vực được đạo.
2 là trung quốc vẫn là nước đông dân, số đông nghèo khó chiếm ưu thế. Cộng thêm áp đặt của chính quyền các thời sau đời Tần - Hán. Chứ như thời Xuân Thu - Chiến Quốc thì trăm hoa đua nở. Vua trọng A thì nên học A, chứ học B thì k làm quan được.

Các học thuyết của Trung vẫn xoay quanh 2 vấn đề:
- Con người sinh ra đã hiền lành - tiêu biểu là Nho Giáo, nhưng Nho giáo này bị cải biến đi nhiều cho phù hợp với sự cai trị của chính quyền, khác với Nho Giáo mà Khổng tử tạo ra.
- Con người sinh ra vốn ác, cần pháp luật trừng trị - tiêu biểu là Pháp Trị, Binh trị.

Lão tử k nằm ở bên nào. Lão tử coi con người là con người của tự nhiên. Học thuyết của Lão tử giống quay về thời Nguyên thủy, con người hòa mình vào thiên nhiên nhiều hơn. Cái này, k phù hợp với văn hóa cai trị của chính quyền. Nên không bên nào theo cả.

Lịch sử thì k thể thay đổi. Ng Việt ảnh hưởng từ TQ nhiều.

Thường mấy ng giỏi hay theo Đạo của Lão tử nhiều hơn. Nhưng chóng tàn, vì k hợp với phong cách của Vua và Triều đình.

Tham, sân, si là do vua. Vua thích tiền, thì bề tôi nghĩ cách thu tiền thuế của dân để nịnh vua. Từ trên xuống dưới như vậy thì ng dân cũng phải vậy, đó là sống lựa thời thế phù hợp với hoàn cảnh. Ở TQ có văn hóa, ông Chủ tịch thích uống riệu Mao Đài thì lần lượt mọi cấp đều lấy riệu Mao đài để biếu.
 

Có thể bạn quan tâm

Top