Tao đưa con về quê, bố nghiện rượu, nói dài, nói tục, nói dai và hay chửi bới vợ con. Chửi k cần lý do ấy.
Mẹ tao vất vả, tần tảo nuôi nấng con ăn học, nhịn bố tao từ ngày tao bé hỏn hon tới giờ như nhịn cơm sống. Mẹ tao thương con và lao động như con trâu. Nhà tao cũng may nhờ mẹ mà không nghèo. Tuổi thơ của t là những ngày bố say rượu đập đồ, những trận đòn tới mức tao gẫy tay đi bó bột. Nhiều năm t lớn đi làm , đi lấy chồng, làm có tiền, cũng không giận bố. Tao vẫn vun vén cho bố mẹ từng cái giấy vệ sinh xịn, mua cái bàn chải đánh răng mềm. Biếu trộm bố tiền tiêu vặt. Tao những tưởng bố biết con cái vẫn yêu thương bố mà thay đổi . Bố chửi bất chấp k ngại hàng xóm , không giữ thể diện cho bạn tn bè con cái, Vậy mà bố vẫn rượu và chửi bới mẹ tao k khác con vật . Tao thấy thất vọng về bố tao.
Tao thương mẹ tao quá !
Tao đã gặp lại cảnh mẹ đan tay vào nhau , run bật bật , mắt đỏ hoe. Mẹ tao bảo mẹ tao sợ lắm . Ngay chính lúc này đấy chúng mày. Mẹ tao vất vả quá cm . Trần đời chưa ai khổ như mẹ tao đâu.