Cà Nông
Giang hồ mạng 5.0
Cho ăn mắm tôm nhiều vào. Shit bao thúi.Chắc phải huy động dân vài tỉnh chỉ có ăn và ỉa may ra đủ
Đúng rồi, chắc cho đồ ăn chuyên dụng để ỉa nhanh ỉa nhiều và thúi nhất

Cho ăn mắm tôm nhiều vào. Shit bao thúi.Chắc phải huy động dân vài tỉnh chỉ có ăn và ỉa may ra đủ
Đúng rồi, chắc cho đồ ăn chuyên dụng để ỉa nhanh ỉa nhiều và thúi nhất
địt mịa, làm tao cười ỉa +))Vậy câu "ô shit ô shit" là từ VN mà ra àh?
Thì t viết trên là cop về cho ae đọc giả trí chứ có phải t nghĩ ra đâuMày lại copy trên fb đem về à
Vl, IS đang đánh bọn sia trã thù cho m kìatụi tao đéo sợ cức nhé. cmm
mày nói lại nhớ trẻ con xưa xưa cũng có bọn chơi bẩn vậyHồi nhỏ tụi t cũng hay chơi kiểu như này. Lúc đấy tụi t hay chơi trốn tìm ở nhà tao. Mục đích là để câu mấy thằng hàng xóm sụp hố. Và thế là địt mẹ tối đó anh em tao đi đào cả đống hố xong ỉa xuống đấy, hố nào ko đủ cứt ỉa thì bọn t đi hốt cứt trâu rồi bỏ xuống, khoảng chừng chục hố, xong! Tụi t ngụy trang bằng cách lấy mấy cái le nhỏ dàn lại cái hố và đem tờ giấy mỏng trải lên mấy cây le, tiếp tục lấy cát đất và cỏ ngụy trang tiếp phần còn lại. ÊM xui và tối đó về ngủ mà nghỉ ngày mai có chuyện hay mà cười sặc xụa cả đêm. Má ơi cuối cùng sáng ra địt mẹ 4 5 con chó nhà t và nhà hàng xóm sụp hố không. Cuối cùng bị ăn đòn nát đít và phải nghe toàn mùi cứt vì phải đi tắm cho mấy con chó. ĐỈ má!
toàn lũ xàm trẻ trâuBạn tao bảo bạn tao nhá đi bộ đội nó lấy cứt tưới rau làm phân bón sau đó ăn rau đó!
Chuẩn rồi mày 1 thằng bị thương sẽ kéo thêm vài thằng chăm sóc , hơn là chết nhiềuTao học công binh, môn bom mìn còn được bảo làm mìn tự chế, cho mảnh gang, thép, đinh, nước tiểu , cứt vào. Khi nổ nó sẽ găm vào người, nhiễm trùng, uốn ván các kiểu.... Không làm mìn to, chỉ làm mìn tự chế bé, nổ chỉ cụt chân, cụt tay, bị thương, làm nó phải chậm chân, gọi cứu trợ , mang vác lẫn nhau.... Đm phải nghĩ ra để làm chậm bước, đánh vào tâm lý chúng nó. Đi ra chiến trường là hoang mang!
Chiến tranh là bất chấp thủ đoạn màChuẩn rồi mày 1 thằng bị thương sẽ kéo thêm vài thằng chăm sóc , hơn là chết nhiều
mày chắc cả đời ở thành phố đéo ở quê bao giờ à ?Bạn tao bảo bạn tao nhá đi bộ đội nó lấy cứt tưới rau làm phân bón sau đó ăn rau đó!
Vãi cả LồnVậy câu "ô shit ô shit" là từ VN mà ra àh?
Cười như điênNhiều nơi cũng đăng rồi, nhiều bạn cũng đã đọc nhưng mình xin phép đăng lại vì nó buồn cười quá...
Cựu binh Mỹ hai mươi năm không dám động tay vào đất vì nỗi ám ảnh MÌN CỨT!
Một ông bạn cựu binh Mỹ kể lại cho tôi chuyện về mìn của Việt Cộng như thế này: tao được đào tạo là lính công binh dò mìn. Mỗi lần đội tuần tra rời căn cứ, đám dò mìn chúng tao phải đi đầu. Mày hỏi 1 năm ở VN của tao là gì á? Là toàn cứt! Cái bọn VC đó nghĩ ra một cái trò vô cùng khốn nạn. Đó là chúng nó ỉa hoặc cho cứt vào các vị trí chôn mìn rồi đắp đất lên. Và thế là sáng nào cũng vậy, tao sẽ nghe thấy máy báo là có kim loại. Thế là cả đoàn dừng lại. Thế là tao sẽ phải đào bằng tay quanh cái chỗ nghi là mìn đó. Đào sâu xuống một chút, tay tao sẽ chạm vào một đống cứt người. Móc hết chỗ đó lên, đào tiếp xuống phía dưới, tao sẽ đụng phải một cái vỏ lon hay đôi khi là một mảnh bom hay kim loại gì đó. Những thứ đó rất sắc và nếu mày đứt tay thì sẽ phải tiêm phòng uốn ván vì những thứ cứt đái mà bọn nó phủ lên trên.
Lần nào cũng như lần nào, sau cái màn móc cứt đó thì tao vẫy tay ra hiệu là an toàn. Đám tuần tra tiến lên, cố đi xa tao vì mùi cứt trên tay tao. Mày hỏi tại sao tao lại không rửa tay hả? Một thằng bạn tao đã làm như thế. Sau khi móc cứt xong, nó thấy một cái ao nhỏ gần đó và mò ra đó rửa tay. Bùm! VC cài lựu đạn ngay chỗ bờ ao. Sau đó thì không ai muốn dò dẫm suốt chặng đường ra chỗ rửa tay nữa vì ở phía trước sẽ còn hai hố cứt nữa. Thường xuyên là ba hố cứt như vậy trên đường bọn tao đi. Tao đoán, đám VC theo dõi căn cứ bọn tao có 3 người, và đêm đến chúng nó mang cứt của mình ra để trêu đùa bọn tao vào sáng hôm sau. Tao có thể tưởng tượng được khuôn mặt sung sướng của mấy tay khốn nạn khi chúng nó đi ỉa và nghĩ về việc hôm sau bọn tao sẽ phải moi móc chỗ đó.
Mày hỏi tại sao tao cứ phải moi cứt? Vì trong thời gian tao ở đó có 2 quả mìn thật đã nổ khiến đội tuần tra mất 3 người và bọn tao gỡ được khoảng chục quả mìn thật. Bọn tao tổ chức phục kích nhiều lần nhưng không bắt được chúng. Sau cả đêm bị muỗi cắn thì hôm sau đường không có mìn và cứt. Thế nhưng điều đó có nghĩa là bọn tao bị muỗi đốt tới chết cho đám khác được an toàn (vì ca đi tuần buổi sáng sẽ là đám khác). Rõ ràng đám VC đó theo dõi bọn tao rất kỹ. Cho đến khi tao về nước, tao vẫn không nhìn thấy tên nào hay một lần chạm súng với chúng. Và bây giờ mày hỏi tao là thời gian phục vụ của tao tại VN như thế nào, tao nói với mày là nó toàn mùi cứt. Hai mươi năm sau khi từ VN về, tao mới trồng rau lại trong vườn nhà mình. Trước đó, mỗi lần chạm tay vào đất, tao lại thấy nguyên si lại mùi cứt mà tao từng ngửi ở VN. Đó là lý do suốt 20 năm sau đó tao không sờ vào đất.
Nguồn: sưu tầm từ Viện Chiến lược...
hay đéo gì trò ngu muộ cổ hủ lạc hậu mà khoemày chắc cả đời ở thành phố đéo ở quê bao giờ à ?
Tao từ bé tí đã biết bốc cứt bón rau , nhà xí có ngăn bên dưới chưa cứt . Ngồi ỉa bên trên thì ông nội tao thò xẻng hốt bên dưới rồi ủ để bón ruộng .
Đi đái thì đái vào 1 cái thùng để ở gốc chuối để dành tưới rau
đm bọn lớn lên ở thành phố cái lồn gì cũng lạ lẫm
Lạc hậu cái Lồnhay đéo gì trò ngu muộ cổ hủ lạc hậu mà khoe
tao thành phố vẫn biết bọn nhà quê Cổ Nhuế đi móc cứt
vấn đề xam loz toàn lũ ranh con bố láo ăn cắp, giống 'các cụ' của chúng mày
Thank màyNhiều nơi cũng đăng rồi, nhiều bạn cũng đã đọc nhưng mình xin phép đăng lại vì nó buồn cười quá...
Cựu binh Mỹ hai mươi năm không dám động tay vào đất vì nỗi ám ảnh MÌN CỨT!
Một ông bạn cựu binh Mỹ kể lại cho tôi chuyện về mìn của Việt Cộng như thế này: tao được đào tạo là lính công binh dò mìn. Mỗi lần đội tuần tra rời căn cứ, đám dò mìn chúng tao phải đi đầu. Mày hỏi 1 năm ở VN của tao là gì á? Là toàn cứt! Cái bọn VC đó nghĩ ra một cái trò vô cùng khốn nạn. Đó là chúng nó ỉa hoặc cho cứt vào các vị trí chôn mìn rồi đắp đất lên. Và thế là sáng nào cũng vậy, tao sẽ nghe thấy máy báo là có kim loại. Thế là cả đoàn dừng lại. Thế là tao sẽ phải đào bằng tay quanh cái chỗ nghi là mìn đó. Đào sâu xuống một chút, tay tao sẽ chạm vào một đống cứt người. Móc hết chỗ đó lên, đào tiếp xuống phía dưới, tao sẽ đụng phải một cái vỏ lon hay đôi khi là một mảnh bom hay kim loại gì đó. Những thứ đó rất sắc và nếu mày đứt tay thì sẽ phải tiêm phòng uốn ván vì những thứ cứt đái mà bọn nó phủ lên trên.
Lần nào cũng như lần nào, sau cái màn móc cứt đó thì tao vẫy tay ra hiệu là an toàn. Đám tuần tra tiến lên, cố đi xa tao vì mùi cứt trên tay tao. Mày hỏi tại sao tao lại không rửa tay hả? Một thằng bạn tao đã làm như thế. Sau khi móc cứt xong, nó thấy một cái ao nhỏ gần đó và mò ra đó rửa tay. Bùm! VC cài lựu đạn ngay chỗ bờ ao. Sau đó thì không ai muốn dò dẫm suốt chặng đường ra chỗ rửa tay nữa vì ở phía trước sẽ còn hai hố cứt nữa. Thường xuyên là ba hố cứt như vậy trên đường bọn tao đi. Tao đoán, đám VC theo dõi căn cứ bọn tao có 3 người, và đêm đến chúng nó mang cứt của mình ra để trêu đùa bọn tao vào sáng hôm sau. Tao có thể tưởng tượng được khuôn mặt sung sướng của mấy tay khốn nạn khi chúng nó đi ỉa và nghĩ về việc hôm sau bọn tao sẽ phải moi móc chỗ đó.
Mày hỏi tại sao tao cứ phải moi cứt? Vì trong thời gian tao ở đó có 2 quả mìn thật đã nổ khiến đội tuần tra mất 3 người và bọn tao gỡ được khoảng chục quả mìn thật. Bọn tao tổ chức phục kích nhiều lần nhưng không bắt được chúng. Sau cả đêm bị muỗi cắn thì hôm sau đường không có mìn và cứt. Thế nhưng điều đó có nghĩa là bọn tao bị muỗi đốt tới chết cho đám khác được an toàn (vì ca đi tuần buổi sáng sẽ là đám khác). Rõ ràng đám VC đó theo dõi bọn tao rất kỹ. Cho đến khi tao về nước, tao vẫn không nhìn thấy tên nào hay một lần chạm súng với chúng. Và bây giờ mày hỏi tao là thời gian phục vụ của tao tại VN như thế nào, tao nói với mày là nó toàn mùi cứt. Hai mươi năm sau khi từ VN về, tao mới trồng rau lại trong vườn nhà mình. Trước đó, mỗi lần chạm tay vào đất, tao lại thấy nguyên si lại mùi cứt mà tao từng ngửi ở VN. Đó là lý do suốt 20 năm sau đó tao không sờ vào đất.
Nguồn: sưu tầm từ Viện Chiến lược...