• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cãi nhau với OBZ - Bàn về khác biệt thế hệ, cách nuôi dạy con cái

cuocsongbuon

Trâu lái đò
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.
 
mày lớn rồi mà. đến cái quyền cơ bản nhất của con người là quyền tự quyết mà mày cũng đéo có. Chắc mày lăm le chỗ tài sản của ông bà đấy chứ gì. Tao chắc đéo khôn hơn mày đâu. Nhưng tao lấy được quyền tự quyết khi học xong câp ba rồi. Cái gì tao muốn làm chỉ có hai cách một là thích thì tao thông báo xong hỏi bàn tý chuyện. Nghe xong thấy hợp lý thì theo không thì tự làm. Hai là tao đưa chuyện vào sự đã rồi lôi ông bà ra thông báo. Khi đó ông bà một là chấp nhận trong im lặng hai là chửi toáng lên rồi chấp nhận. Kiểu gì cũng chấp nhận. Với mày tao chỉ khuyên mày rằng hãy dứt tất cả những gì mày bấu víu với ông bà đi. Hãy độc lập tự do hạnh phúc. Xuất phát điểm của mày hơn khối người nhưng suy nghĩ của mày thì thua khối người. Mày yêu ai, lấy ai đó là quyền của mày. Nếu đã là thằng đàn ông thì tự gây dựng sự nghiệp đi. Làm đứa cháu nội tự ông bà sẽ mò mặt đến thôi mà. Nguyên tắc nhận nghé phải nhận Trâu mẹ. không thì không cho gặp vậy thôi. Còn tao nói cho mày biết bố mẹ sao bảo được con. May ra có thằng con nó bỏ được bố mẹ thồi. tốt nhất là mày đi một nơi thật xa vào. tốt nhất là ra nước ngoài. Cho ông bà ấy biết sự dứt khoát của mình!
 
Đồng cảm vc, nhà t y chang tuy chỉ một mình ông già t là gia trưởng thôi nhưng đẳng cấp thì hơn hẳn gd m, ông còn có cả chế độ ngu dân ko cho học tử tế, ko cho chơi thể thao, t làm cái gì cũng phá, còn đứa e nữa nên nếu t mà bật thì nó phải chịu mà nó thì chịu ko nổi. T đi thi đh mà ôn đúng trong sách chỉ học thêm ở trường vì gd éo cấp vốn cũng như kiếm chỗ cho đi, t kiếm cũng kêu này nọ, trong khi từ lớp 10 chưa xin 1 đồng nào tiền học từ gd, t thi trượt chịu đủ mọi tủi nhục chửi bới, đéo hiểu nghĩ clg. 2 năm tự làm, tự học, cuối cùng vẫn đéo thoát dc phải vào nhà nước, vào chỗ ông làm, dm có cái tính đem t ra làm trò cười cho bọn đấy để thể hiện ông chí công vô tư đại nghĩa diệt thân. T quen dc 2 đứa nhưng bị chửi là cave nên éo dẫn về.
P/s t khâm phục ý chí của m, làm dc những điều t đéo dám.
 
Đồng cảm vc, nhà t y chang tuy chỉ một mình ông già t là gia trưởng thôi nhưng đẳng cấp thì hơn hẳn gd m, ông còn có cả chế độ ngu dân ko cho học tử tế, ko cho chơi thể thao, t làm cái gì cũng phá, còn đứa e nữa nên nếu t mà bật thì nó phải chịu mà nó thì chịu ko nổi. T đi thi đh mà ôn đúng trong sách chỉ học thêm ở trường vì gd éo cấp vốn cũng như kiếm chỗ cho đi, t kiếm cũng kêu này nọ, trong khi từ lớp 10 chưa xin 1 đồng nào tiền học từ gd, t thi trượt chịu đủ mọi tủi nhục chửi bới, đéo hiểu nghĩ clg. 2 năm tự làm, tự học, cuối cùng vẫn đéo thoát dc phải vào nhà nước, vào chỗ ông làm, dm có cái tính đem t ra làm trò cười cho bọn đấy để thể hiện ông chí công vô tư đại nghĩa diệt thân. T quen dc 2 đứa nhưng bị chửi là cave nên éo dẫn về.
P/s t khâm phục ý chí của m, làm dc những điều t đéo dám.
nghe thảm hại vậy! đều là con người với nhau xét về nhận thực thì chỉ còn tự mình vươn lên thôi. Hãy cho ông bà mày biết tay đi. Thiếu gì cách. Tao nghĩ cách hay nhất là ra đi âm thầm. Để lại cho ông ấy bức thư. Nói rõ những gì mày muốn nói. Hãy đi một nơi thật xa mà làm lại cuộc đời đi. Đến khi ông ấy nhận ra tự sẽ có cách tìm mày thôi!!!
 
Con cái thì nên nghe cha mẹ tư vấn, khi mày nói thì tao cũng mới nghe một chiều. Không biết mày có khắc khẩu với cha mẹ không, hay là mày khi yêu ai đó mày chỉ thấy màu hồng.

Dù sao cha mẹ cũng là người đã trải qua sóng gió nhiều, nên họ muốn cho con cái tốt. Mặc dù đôi khi hơi thái quá và áp đặt, mày nên cân bằng sự góp ý của cha mẹ với cuộc sống của mày.

Em kia thì mày để ý xem có cái gì chưa được tốt mà mày nhìn không ra không.

Cha mẹ mày kiểu người gia trưởng nên tao nghĩ mày nên bày tỏ ý kiến mày trước, vi dụ mày nói con sẽ yêu người gu thế này thế kia. Để mày và cha mẹ cùng bổ sung và đi đến sự thống nhất, đỡ xảy ra rắc rối
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.
Mày mở thớt khác đi tao muốn vào giao lưu
 
Hổ dữ ko ăn thịt con. Nhà m nhiều tiền, quyền v. M hãy tìm cách gây dựng cơ đồ của riêng mình. Khi đó m mới tự quyết dc :feel_good:
 
Tính t ngang bướng nên đéo ai nói đc gì tao? Nhẹ nhàng còn nghe chứ kiểu áp đặt thì say goodbai hết
Ủng hộ chủ thớt. Hãy tạo nên cơ nghiệp và là 1 thăng đàn ông đầu đội mũ, chân đeo dép. À nhầm: đầu đội trời chân đạp đất@@
 
M viết nhức đầu quá. Tao nghi mày từ tinder or voz qua đây. Sao tạo acc trùng hợp vậy.
PEACEE!!
 
Tính t ngang bướng nên đéo ai nói đc gì tao? Nhẹ nhàng còn nghe chứ kiểu áp đặt thì say goodbai hết
Ủng hộ chủ thớt. Hãy tạo nên cơ nghiệp và là 1 thăng đàn ông đầu đội mũ, chân đeo dép. À nhầm: đầu đội trời chân đạp đất@@
Người anh em nên nói là "Đàu đội sừng chân đạp vỏ" cho nó hợp hoàn cảnh
 
Chắc mày cách m sống khiến obz m yên tâm về m . Nên họ muốn m cưới 1 người vợ mà gia đình cô ta có thể kéo m khi cần.
Mày lên nói chuyện tìm hiểu cái thực sự obz m quan tâm là gì. Rồi thuyết phục họ làm theo mong muốn của m. Chứ bỏ ra ngoài không phải là cách giải quyêt vấn đề.
 
mày lớn rồi mà. đến cái quyền cơ bản nhất của con người là quyền tự quyết mà mày cũng đéo có. Chắc mày lăm le chỗ tài sản của ông bà đấy chứ gì. Tao chắc đéo khôn hơn mày đâu. Nhưng tao lấy được quyền tự quyết khi học xong câp ba rồi. Cái gì tao muốn làm chỉ có hai cách một là thích thì tao thông báo xong hỏi bàn tý chuyện. Nghe xong thấy hợp lý thì theo không thì tự làm. Hai là tao đưa chuyện vào sự đã rồi lôi ông bà ra thông báo. Khi đó ông bà một là chấp nhận trong im lặng hai là chửi toáng lên rồi chấp nhận. Kiểu gì cũng chấp nhận. Với mày tao chỉ khuyên mày rằng hãy dứt tất cả những gì mày bấu víu với ông bà đi. Hãy độc lập tự do hạnh phúc. Xuất phát điểm của mày hơn khối người nhưng suy nghĩ của mày thì thua khối người. Mày yêu ai, lấy ai đó là quyền của mày. Nếu đã là thằng đàn ông thì tự gây dựng sự nghiệp đi. Làm đứa cháu nội tự ông bà sẽ mò mặt đến thôi mà. Nguyên tắc nhận nghé phải nhận Trâu mẹ. không thì không cho gặp vậy thôi. Còn tao nói cho mày biết bố mẹ sao bảo được con. May ra có thằng con nó bỏ được bố mẹ thồi. tốt nhất là mày đi một nơi thật xa vào. tốt nhất là ra nước ngoài. Cho ông bà ấy biết sự dứt khoát của mình!
Nếu m nghĩ việc t nghe lời obz từ xưa là vì t nhòm ngó tài sản thì m lại nhầm. Như t nói ở trên từ xưa t đã bị tiêm nhiễm tư tưởng con cái nghe lời bme r, phần nữa là vì t cũng muốn yên ấm cửa nhà, chứ trăm lần t ức chế bỏ con mẹ ra nhưng t vẫn nhún cho xong. Từ lúc bỏ đi là obz đã đ còn tiếng nói gì với t nữa r. Bh có đưa t trăm tỷ xong bảo nghe lời obz làm j đấy t cũng dí buồi cần.
 
Con cái thì nên nghe cha mẹ tư vấn, khi mày nói thì tao cũng mới nghe một chiều. Không biết mày có khắc khẩu với cha mẹ không, hay là mày khi yêu ai đó mày chỉ thấy màu hồng.

Dù sao cha mẹ cũng là người đã trải qua sóng gió nhiều, nên họ muốn cho con cái tốt. Mặc dù đôi khi hơi thái quá và áp đặt, mày nên cân bằng sự góp ý của cha mẹ với cuộc sống của mày.

Em kia thì mày để ý xem có cái gì chưa được tốt mà mày nhìn không ra không.

Cha mẹ mày kiểu người gia trưởng nên tao nghĩ mày nên bày tỏ ý kiến mày trước, vi dụ mày nói con sẽ yêu người gu thế này thế kia. Để mày và cha mẹ cùng bổ sung và đi đến sự thống nhất, đỡ xảy ra rắc rối
Chắc những th k rơi vào hcanh của t nên k hiểu. Chứ t nhận ra một điều là khác biệt suy nghĩ của những thế hệ gần như là đ bh có thể san lấp được. Từ lúc t bắt đầu bật lại obz phải có chục cuộc nói chuyện kiểu bày tỏ quan điểm r, ok ậm ừ lúc đấy thôi tưởng ngon xong cuối cùng đâu lại vào đấy, đ thay đổi dc cái gì hết. Nên bh t chốt lại là tốt nhất đéo có nghĩa vụ phải giải thích nữa. Thik làm đ j thì làm.
 
Tư tưởng nó ăn sâu vào máu obz mày rồi, mày đéo cần phí sức làm gì đâu. Cuộc sống của mày nên mày cứ sống và hưởng thụ nó thôi. Trừ khi có 1 biến cố gì đấy cực lớn thì may ra obz mày mới thay đổi suy nghĩ. Cố gắng lên chàng trai trẻ :)
 
mỗi người chỉ được sống 1 lần, vậy nên nếu được hãy sống trọn vẹn. Nhưng tốt nhất tao nghĩ mày nên dung hòa cuộc sống của bản thân mày với gia đình, giải thích nói năng thế nào đó cho các cụ hiểu thay vì mâu thuẫn xung đột. Bởi vì bố mẹ cũng chỉ có 1 mà thôi, rồi mất đi hối hận k kịp đâu. Tao chỉ khuyên mày đc chừng đó thôi
 
Sao bỗng nhiên tao thấy obg tao tốt thế nhỉ, phải qua kia xoá thớt thôi
 
gặp mấy sếp tham vọng càng cao thì con cái càng khổ thôi..thèn nào bản lĩnh cao nhận thức sớm thì tách ra riêng liền...còn ngược lại thì an phận mà nghe đi....:vozvn (19):
 
Cho dù là chuyện bịa hay thật T chỉ có 1 câu nói với thằng thớt và ae đã CMT ở thớt này " NƯỚC MẮT CHẢY XUÔI CHỨ KHÔNG BAO GIỜ CHẢY NGƯỢC" . Rồi tất cả ae ở đây đang và đều sẽ là cha mẹ, nhiều khi mình phải đặt mình vào vị trí của CM.
 
Chuyện nayd gặp rất nhiều, ngay từ đầu phải nói rõ với ông bà già về quan điểm nôi dạy con cái của mày
 
Tao đoán mày ở bắc, nhà tao thì nghèo hơn nhà m nhiều nhưng ông già tính éo khác gì, tao đến tận 2012 lúc đó 17t rồi mới đc sử dụng đt di động, mà lúc đó dt cũ k dùng nữa của ông bà già vứt đầy nhà k dùng mà éo cho lấy 1 cái dùng.

Xe máy đéo cho đi đến tận năm 24t
 

Có thể bạn quan tâm

Top