• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cãi nhau với OBZ - Bàn về khác biệt thế hệ, cách nuôi dạy con cái

T bh ở với ny. Ngoài lương thì cũng có vài khoản vớ vẩn. Nói chung t với ny tháng thu nhập 25-30tr. Đủ sống. Căn bản tính t từ trước đã phủi sẵn r nên kiểu gì chả sống dc. Có mấy lít saving nữa. Nói chung từ khi ra ngoài toàn cơm bình dân 35k thôi mà thoải mái đầu óc sướng lắm. Đ bh muốn quay về như hồi xưa nữa.
Không gì quý bằng tự do tml ạ :d ít nhất là được sống một cuộc sống mà mình mong muốn. :d hehe nhưng bố mẹ vẫn là bố mẹ m ạ. Quan tâm obz một chút nhá
 
Ông bà già vẫn nhìn thấy mày thì mày vẫn chưa to. H mày xin nghỉ cmn việc đi, trốn đi trải nghiệm 1 thời gian như lên tàu đánh cá hay đi lên rừng làm thuê cho ổng bà sợ . Con cái chứ ko phải cái máy
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.

Rất thương cảm cho thằng thớt.

Thế em kia thế nào rồi, nghe mày tả thì rất môn đăng hộ đối với tao, hôm đi ĐL có chịch ko? (Mày thông cảm, mấy câu này nó ngấm vào máu xamer rồi mày ko cần trả lời nhé)
 
Lời cha mẹ nhiều khi bạc bẽo lắm. Đừng có viện lý do 'tao đã từng nghe mấy lời tồi tệ sao tao chịu nổi?', đâu phải ai cũng giống ai? Mình chịu nổi, chắc gì người khác đã chịu nổi? Mỗi người hãy tự ngồi nhớ lại, xem đã bao lần bị chính cha mẹ mình dằn vặt, đày đọa tinh thần tới nỗi phải thốt lên 'không lẽ con chết ba mẹ mới vừa lòng hả dạ?

Như video bên dưới, cậu bé vì quá áp lực khị me chì chiết đã nhảy cầu và nhảy dứt khoát thế kia ắt hẳn suy nghĩ tự tử có trong đầu từ rất lâu rồi.
Người mẹ chỉ biết ân hận. Người lớn đã từng là trẻ con nhưng trẻ con đã từng là người lớn đâu.
View attachment Project_08-29_SD 360p.mp4
 
Lời cha mẹ nhiều khi bạc bẽo lắm. Đừng có viện lý do 'tao đã từng nghe mấy lời tồi tệ sao tao chịu nổi?', đâu phải ai cũng giống ai? Mình chịu nổi, chắc gì người khác đã chịu nổi? Mỗi người hãy tự ngồi nhớ lại, xem đã bao lần bị chính cha mẹ mình dằn vặt, đày đọa tinh thần tới nỗi phải thốt lên 'không lẽ con chết ba mẹ mới vừa lòng hả dạ?

Như video bên dưới, cậu bé vì quá áp lực khị me chì chiết đã nhảy cầu và nhảy dứt khoát thế kia ắt hẳn suy nghĩ tự tử có trong đầu từ rất lâu rồi.
Người mẹ chỉ biết ân hận. Người lớn đã từng là trẻ con nhưng trẻ con đã từng là người lớn đâu.
View attachment 7860
Thời thế đã thay đổi rồi, hồi xưa chưa có fb hay internet thì chỉ biết cái ao làng, anh A chị B gần nhà nhau hợp thì cưới nhau, bây giờ nhìn đâu cũng thấy thằng ngon và giỏi hơn mình, chưa kể lũ ngoại bang tàu hàn nhật xâm lăng, áp lực phải giàu, phải có tiền, phải cho con học gateway, bao nhiêu thứ đổ lên đầu thằng đàn ông, còn bọn đà bà thì vẫn vậy, còn điếm thúi hơn xưa
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.
Nghe mày kể thì xem ra ông bà bô mày cổ hủ quá, lại gặp mày cá tính nhàn nhạt nên ông bà í lại càng lo lắng mà quản chặt mày. Nhưng mày tới giờ mới bật là hơi muộn đấy tml! Tao thì từ hồi mẫu giáo lớn đã tuyên bố với ông bà bô là ý kiến các cụ tao chỉ nghe tham khảo, đừng mong quyết thay tao cái gì, dù ông bà bô tao thuộc diện khó tính có tiếng trong vùng, bạn bè tao đéo thằng nào dám bén mảng đến nhà tao chơi là biết rồi đấy:boss:.
Quan trọng là mày phải nói được làm được thì hẵng bật, đằng đéo nào 1 đôi trăm tỉ kia chả về tay mày:vozvn (23):.
 
Thời thế đã thay đổi rồi, hồi xưa chưa có fb hay internet thì chỉ biết cái ao làng, anh A chị B gần nhà nhau hợp thì cưới nhau, bây giờ nhìn đâu cũng thấy thằng ngon và giỏi hơn mình, chưa kể lũ ngoại bang tàu hàn nhật xâm lăng, áp lực phải giàu, phải có tiền, phải cho con học gateway, bao nhiêu thứ đổ lên đầu thằng đàn ông, còn bọn đà bà thì vẫn vậy, còn điếm thúi hơn xưa
Đúng là làm đàn ông áp lực vl, từ lúc cua gái phải cung phụng, dẫn nó đi ăn chơi đủ thứ, nó còn vòi mua này mua kia. Đám cưới thằng đực cũng lo, con cái thằng đực cũng phải lo, còn phải đưa tiền cho nó. Khi cãi nhau thì thằng đực luôn bị phán xét trước. Từ khi nào cái quần què gì cũng đổ lên đầu đàn ông. Oải vl. Bất công vl.
 
Tao xem video thằng Flying Andrew so sánh gái VN và gái tây, ko biết thật ko chứ gái tây thế thì hoàn hảo quá
 
Obz mày ko liên lạc, hay gợi ý làm hòa gì thì rất có thể mày có 1 hoặc 1 vài thằng em khác để gánh vác giúp mày khối tài sản vài trăm tỏi kia rồi.
Nếu trường hợp này xảy ra, mày chỉ là 1 phiên bản lỗi thôi, he he.
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.
T cũng cố gắng đọc hết câu chuyện của m, t đồng tình với qđinh của m, cứ tự lực làm việc và phấn đấu đi, rút kinh nghiệm sau này giáo dục con cái theo kiểu khác, dần dần obz m sẽ hiểu ra vấn đề thôi
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.
Mày sn 92 hả, tao cũng bằng tuổi mày, đọc câu chuyện mày mà tao thấy y chang tao ở trong đó, ngay bây giờ luôn. Từ xưa giờ tao luôn nghe obz tao từ học hành học đâu, thời đó thì tao cũng còn nhỏ nên ko để ý. Nhưng càng về sau oz tao gần về hưu bắt đầu trở chứng, đụng chuyện gì cũng nói tao được, lúc nào cũng nói là ko áp đặt tao, nhưng mỗi lần nói chuyện là suốt ngày lại bảo là phải chăm lo công việc sự nghiệp búa lua xua, rồi lấy con nhà thằng kia so sánh. Obz tao người bắc, tao đ biết, nhưng tao đi đâu làm gì lúc nào cũng soi mói, hỏi đi đâu khi nào về đi với ai, cảm thấy chưa bao giờ là tự do trong cái nhà. Đỉnh điểm gần đây tao với obz cãi nhau to khủng khiếp trong đt vì obz tao bảo tao suốt ngày đi chơi?! Mà tao đi chơi toàn bộ là tiền của tao, 3 4 tháng tao mới đi 1 lần, đ' đụng tới gì tiền obz, đm còn bảo tao liệu hồn không đi bao gái, bị gái lừa này nọ. 2 ông bà nói chửi thậm tệ nói đã rồi bảo nói vậy thôi, nhắc thôi?! Đm còn mê tín dị đoan, môn đăng hộ đối đòi hỏi đủ kiểu giống mày đấy, bảo quen ai phải dẫn về xem, có cl tao làm, đm, tao chưa bao giờ trong 27 năm tao cãi mà tao kiểu chửi nhau với obz lớn vậy. Giờ cảm giác tao y chang mày tả, tao cảm giác đ' còn cảm xúc mấy về gia đình nữa.
 
nghe riết y chang chuyện ck-vk vl nhỉ.......sống vs nhau lâu năm ông nào h cũng than vs chán ,h toàn sống vì tình nghĩa vs con cái chứ tình cảm ck vs vk thì nó nhạt lém rồi...:vozvn (19):
 
Mày sn 92 hả, tao cũng bằng tuổi mày, đọc câu chuyện mày mà tao thấy y chang tao ở trong đó, ngay bây giờ luôn. Từ xưa giờ tao luôn nghe obz tao từ học hành học đâu, thời đó thì tao cũng còn nhỏ nên ko để ý. Nhưng càng về sau oz tao gần về hưu bắt đầu trở chứng, đụng chuyện gì cũng nói tao được, lúc nào cũng nói là ko áp đặt tao, nhưng mỗi lần nói chuyện là suốt ngày lại bảo là phải chăm lo công việc sự nghiệp búa lua xua, rồi lấy con nhà thằng kia so sánh. Obz tao người bắc, tao đ biết, nhưng tao đi đâu làm gì lúc nào cũng soi mói, hỏi đi đâu khi nào về đi với ai, cảm thấy chưa bao giờ là tự do trong cái nhà. Đỉnh điểm gần đây tao với obz cãi nhau to khủng khiếp trong đt vì obz tao bảo tao suốt ngày đi chơi?! Mà tao đi chơi toàn bộ là tiền của tao, 3 4 tháng tao mới đi 1 lần, đ' đụng tới gì tiền obz, đm còn bảo tao liệu hồn không đi bao gái, bị gái lừa này nọ. 2 ông bà nói chửi thậm tệ nói đã rồi bảo nói vậy thôi, nhắc thôi?! Đm còn mê tín dị đoan, môn đăng hộ đối đòi hỏi đủ kiểu giống mày đấy, bảo quen ai phải dẫn về xem, có cl tao làm, đm, tao chưa bao giờ trong 27 năm tao cãi mà tao kiểu chửi nhau với obz lớn vậy. Giờ cảm giác tao y chang mày tả, tao cảm giác đ' còn cảm xúc mấy về gia đình nữa.
Tml giống t thế thôi tiếp bước t ra đi đi m
 
Tml giống t thế thôi tiếp bước t ra đi đi m
Tao đang ở nước ngoài nên ở 1 mình tự do vkl, đm thế mà 2 obz vẫn cố gọi đt để giáo điều, đ' biết khi nào về VN phải ra ở riêng thật thôi.
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t

obz mày nên đọc những dòng này. đúng là mỗi nhà mỗi cảnh nhỉ, giàu cũng có cái khổ của giàu. nhà tao thì chẳng có đk kinh tế nên cũng buồn. tao buồn, chán nản và bất lực vì đéo nuôi được thầy u.
 
Mày mà có đứa con xong không cho ông bà già chơi với cháu xem :)) Lúc đấy xem ai sợ ai.
Đã ra được ngoài rồi thì cứ tiếp tục đi. Làm thằng đàn ông việc đéo gì phải quỵ luỵ ai, kể cả bố mẹ đẻ. Cái này tao thấy bọn tây nó hơn hẳn châu Á mình. Bọn nó biết cách giáo dục cho con cái biết tự lập.
 
M cũng học hành đàng hoàng thì năng động 1 tý để kiếm thêm thu nhập, đỡ bị phụ thuộc, thời gian này cũng coi như thử thách bản thân đi, tốt nhất là càng phải tốt lên cho obz sáng mắt ra, và đừng có dính dáng gì đến tệ nạn gì.
 
tao thấy obz mày nên đeo bcs

đẻ loại con như mày đau Lồn đéo được tích sự gì
 
Chào chúng mày. Tàu ngầm xem xàm đã lâu nhưng còn chả buồn lập nick. Thấy mấy ae trên này nhiều thằng cũng thuộc dạng làm được chơi được, hiểu biết chín chắn nên hôm nay làm cái nick, lập thớt tâm sự với chúng m. Thằng nào rảnh thì vào chia sẻ cho ý kiến nhé.

Như title, t chia bài này thành 2 phần.

1. Chuyện của t
T năm nay 27 tuổi, nhà con 1, học xong cao học nc ngoài r, đang làm cơ quan nhà nước lương 5 triệu. Oz t làm cấp trưởng 1 cơ quan nhà nước quản lý 1k người, nói chung cũng có tí chức tước, 5 năm nữa về hưu, bz t kinh doanh. Tổng tài sản chắc cũng đôi ba trăm tỉ. T muốn nói ra để chúng m hiểu gia cảnh nhà t tnao vì nó có liên quan đến chuyện t kể chứ cũng chả phải khoe khoang gì (t thấy trên xàm này nhiều thằng giàu vãi lòn). Về bản thân thì t tự nhận thấy từ xưa đến giờ mình cũng là thằng lành, cờ bạc rượu chè gái gú đều chỉ dừng ở mức biết, chưa phá của obz đồng nào. Ngoài những lúc đi làm văn phòng thì trang phục chính của t là adidas 300k cả bộ, tông con khỉ 70k mua Hàng Giấy. Nói chung là t phủi và giản dị vl so với hoàn cảnh gia đình.

Chuyện chả có gì nói nếu như obz t là một người cực kỳ gia trưởng. T từ lúc đẻ ra đến lớn đã được obz nuôi dạy theo tư tưởng đó, tức là bố mẹ nói 1 là 1 2 là 2. Obz t bảo cục cứt nó là thơm thì nó phải là thơm, t mà bảo lại nó là thối thì obz kêu t là thằng bố láo, cãi cha cãi mẹ. Oz t suốt ngày kể hồi xưa tao bị ông nội mày đánh thậm tệ suốt nhưng t k để tâm. Vì thế oz t luôn có cái suy nghĩ, expect con cái mình cũng phải như thế với ông í. Nói chung từ bé đến lúc t học đại học xong không bao giờ có chuyện t và obz ngồi tranh luận với nhau được cái gì vì cái tư tưởng áp đặt đấy (sau đại học t bắt đầu bật căng nên obz cũng mới bắt đầu nhún nhường và chịu ngồi lắng nghe). Ví dụ như hồi cuối lớp 12, bz t quay sang hỏi thế bây giờ con thik học ngành gì, t bảo trường đấy có 2 ngành con đang phân vân là kinh tế và công nghệ, hay là con học công nghệ? Vừa dứt câu bz t quay sang chửi t 1 tràng dài bất tận, nào là sao m ngu thế học cái đấy thì sau ra làm gì ai xin việc cho,... T cay quá quay sang bảo thế mẹ hỏi con làm gì tự quyết đi cho nhanh thì bz t bảo t hỏi thử m thế thôi... Đm t chán đéo thèm nói. Những cái tình huống như phía trên nó xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của t và gia đình. Và 1 lý do duy nhất mà obz luôn dùng cho cái việc áp đặt t đấy là Bố mẹ chỉ muốn tốt cho mày thôi. Công việc của t bh cũng là do obz hướng vào. Thực ra t ok với công việc này căn bản vì thứ nhất t thấy tính cách của t khá hợp với nhà nước, thứ hai cũng là thằng đ có đam mê gì khác cộng với t nhận thức được nhà t cũng có chút cơ cấu, nên nếu k theo thì khá phí. Mà thực ra nếu t có thích công việc gì khác thì t biết chắc obz t cũng đ đồng ý luôn. Mà chúng m cũng biết, làm nhà nước phải mất thời gian đầu, thằng nào nhanh cũng phải 5-7 năm mới bắt đầu có tí chức tước màu mè, mới bắt đầu tự lực được. Còn như t mới làm hơn năm lương 5 củ thì sống thế buồi dc nên vẫn phải phụ thuộc kinh tế gia đình. Và obz t dựa vào điều đó mà vẫn đ coi t ra gì, xen vào, quyết định mọi thứ trong cuộc sống của t. Về chuyện yêu đương thì t cứ quen con nào là muốn phải dẫn về ngay lâp tức cho gặp mặt, và sau khi gặp mặt nếu đ ưng là ngay lập tức ý kiến bắt t next, t mà k next thì tìm cách phá. Cũng giống như chúng m vuốt tinder í, swipe left đến khi nào gặp đúng con ưng thì thôi, đ quan tâm xem tình cảm của t với con bé đấy tnao. Dần dần t bị ức chế.

Đỉnh điểm câu chuyện là đợt giữa năm ngoái t có quen 1 em. E này quê bắc kan, nghề nghiệp tự do, gia đình thì cũng trung bình, nói thẳng ra là không môn đăng hậu đối với nhà t, t cũng nhận thấy điều đó, tuy nhiên bé này t thấy xinh xắn và ngoan ngoãn, với t lúc đó thế là đủ. T cũng chưa xác định gì nhiều, chỉ nghĩ yêu thì cứ yêu thôi (T xác định phải ngoài 30 mới lấy vợ). Từ lúc bắt đầu quen bé này t đã nghĩ trong đầu obz mà biết kiểu gì cũng lại phá. Lý do thì vì nhà xa, nghề nghiệp không ổn định, gia đình không xứng,... nên t xác định luôn từ đầu là k cho gặp. Tuy nhiên thời gian sau obz biết t có ny vì thấy tối nào cũng đi, rồi nài nỉ đem về đây bme nói chuyện tí thôi, k hỏi han j đâu,... nên t cũng ok. Trước khi dẫn về t đã phải rào trước là chỉ gặp nói chuyện bt, k đc hỏi dò xét thông tin các thứ. Và r t đoán đéo sai. Sau buổi gặp nó đầu tiên obz bắt đầu tỏ thái độ k thik, mặc dù con bé rất ngoan ngoãn lễ phép. Lý do k thích thì t cũng biết thừa là như ở trên t đã nói ở trên. Tuy nhiên ngay lúc đó thì obz vẫn chưa làm gì được vì chưa tìm được cớ, chỉ là tỏ thái độ, vì với những cái cớ ở trên mà nói ra với t thì t phập lại ngay. Rồi 1 hôm t với ny rủ nhau đi đà lạt. T có bảo thôi biết bme r thì a dẫn e qua xin phép 1 câu, k bme lại bảo k có phép tắc. Thực ra lúc đấy là t ức chế và cùn lắm r, việc xin phep chỉ là cho có thôi chứ t đ quan tâm obz có cho đi hay k nữa. Dẫn con bé sang, t giả vờ đi vệ sịnh cho nó ngồi nc với bz xin, và nó kể là bz tỏ ý k muốn 2 đứa đi. Rồi sau đấy trong lúc đang ở đà lat, oz t gọi chửi t, bảo t cấm nó bước chân vào cái nhà này, đơn giản vì t k cho chúng m đi mà chúng m vẫn đi với nhau. T cay quá đ nói gì dập máy luôn.

Hôm về nhà, t ở trên phòng, obz gọi xuống ăn cơm t đ nghe máy. Obz lên phòng t, chửi một tràng dài, nào là mày ngu như chó như bò các kiểu, m cút khỏi nhà t. T cay quá, bnhieu ức chế dồn lên. T cầm ghế lăng 1 phát, obz sợ quá né ra im bặt. Rồi đêm hôm đấy t dọn vali ra ngoài ở, đến bây giờ cũng dc nửa năm rồi. 2 bên không có liên lạc động tĩnh gì. Bh ngồi nghĩ lại t k thấy hối hận 1 tí nào. Nếu cho quay lại hôm đấy t vẫn sẽ làm thế. Và có 1 điều là bây giờ t thấy mình không còn 1 chút cảm xúc nào nữa về gia đình. T nghĩ nếu như chuyện này cứ thế kéo dài cả đời chắc t cũng đ nhớ gì đến obz nữa. Nó như 1 cái lò xo vậy, nếu kéo ra đến mức nào đấy xong thả ra thì nó có thể quay về hình dạng cũ, còn kéo căng quá đứt rồi thì sẽ k bh như cũ được nữa. T cũng chưa hình dung ra viễn cảnh tốt đẹp nhất xảy ra sắp tới là gì, nếu có thì chắc chỉ là hai bên bằng mặt đéo bằng lòng, tuần t về ăn cơm với obz 1 lần r té, chứ chắc chắn t đ bao giờ quay về ở trong nhà nữa. Nhiều thằng nếu đọc xong chắc sẽ khuyên t mấy thứ đại ý giống cái câu của ông phan quân. Nhưng t nghĩ cái đấy nó là cảm xúc, bh t chai sạn mẹ r thì có nói gì nữa nó cũng k quay lại được như cũ, có chăng chỉ được 1 phần.

Dài quá đ muốn viết phần sau nữa. Th nào thích thì t mở thread khác ae tranh luận trao đổi. Vì cuộc đời t nthe nên t thik tìm hiểu các phương pháp giáo dục văn minh tiên tiến để sau này bù lại cho con t lắm.
Khi mày có con cái chắc m sẽ hiểu thông cảm hơn, chỉ là bố mẹ mày mong muốn gì đó ở mày lớn hơn thôi. Còn đàn ông thì nên tự lập t nghĩ m nên ra ngoài từ sớm hơn
 
Bố mày đẻ ra mày đúng là đen, nhận thức được gia thế như vậy thì phải biết chiều lòng obz, khéo léo sẽ giúp mày bá chủ!
 
nhưng tao thấy nhà nào cũng chỉ đc 1 ng mất 1ng. sao nhà m lại dính cả obg thế :)) ít ra ông già ác thì bà già phải hiền vs chiều chứ. đm nhà t ông già t quân phiệt vl nhg đc cái bà già lại thương mình
 
Cho dù là chuyện bịa hay thật T chỉ có 1 câu nói với thằng thớt và ae đã CMT ở thớt này " NƯỚC MẮT CHẢY XUÔI CHỨ KHÔNG BAO GIỜ CHẢY NGƯỢC" . Rồi tất cả ae ở đây đang và đều sẽ là cha mẹ, nhiều khi mình phải đặt mình vào vị trí của CM.
 
Sửa lần cuối:
M nên nghĩ lại. T mất ông bà già rồi. Nên t khuyên m nên nghĩ lại đừng để phải hối hận. Ô già t ngày xưa cực kì gia trưởng. Và t đâu có nghe, bây giờ khổ rồi mới thấy đúng. Lẽ phải đi đằng sau ko đi đằng trước đâu.
 

Có thể bạn quan tâm

Top