• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có Hình Cha mẹ độc hại Khi chữ "hiếu" bị dùng làm công cụ

entrust00

Già trâu
Mọi người thường cho rằng cha mẹ là bến đỗ an toàn nhất của con trẻ, mọi chuyện cha mẹ làm đều là vì yêu thương con. Tuy nhiên có một số bậc cha mẹ có những hành vi tiêu cực và gây tổn thương cho con cái họ. Đó là những bậc cha mẹ độc hại: toxic parents.

Không ai có quyền chọn cha mẹ, nếu bạn không may mắn sinh trưởng trong một gia đình độc hại, bài viết này hy vọng đem đến cho bạn một chút an ủi và tìm thấy chìa khóa cho những nỗi đau của mình.

1. Nỗi đau của những đứa trẻ có cha mẹ độc hại​

Những hành vi độc hại của cha mẹ thường được ngụy trang bằng những lý lẽ: cha mẹ đã nói là đúng, thương cho roi cho vọt, tất cả những gì cha mẹ làm là vì thương con,…

Có thể kể đến một số hành vi độc hại tiêu biểu như:

  • Đề cao ý nguyện của bản thân và không quan tâm đến cảm xúc hay quan điểm của con trẻ.
  • Thường có cảm xúc quá khích, giận dữ, phản ứng thái quá, thất thường.
  • Hà khắc với con cái, đánh đập, chỉ trích, bắt lỗi, ít hoặc không khen ngợi con.
  • Thao túng tinh thần, đổ lỗi, không chịu thừa nhận lỗi lầm của mình và dùng những lý lẽ tốt đẹp để ngụy biện cho những lỗi lầm đó.
  • Không tôn trọng sự riêng tư của con, xâm phạm đời sống cá nhân của con cái, đưa ra những lời khuyên hoặc sự giúp đỡ, mặc cho con cái có cần hay không.
  • Dựa dẫm vào con cái quá mức, thường xuyên áp đặt lên con cái những vai trò vốn dĩ là của cha mẹ.
Cha mẹ mắc sai lầm trong quá trình nuôi dạy con cái là bình thường, nhưng vẫn có sự khác nhau giữa gia đình lành mạnh và gia đình độc hại. Trong những gia đình độc hại, hành vi tiêu cực xảy ra trong thời gian dài và tần suất dày, và những vết thương của con trẻ không được bù đắp đúng cách.

Với những đứa trẻ có cha mẹ độc hại​

Một nghiên cứu cho thấy, những đứa trẻ bị trừng phạt thể xác từ năm 3 tuổi sẽ có xu hướng giận dữ và kích động hơn khi lên 5. Trong một nghiên cứu khác, trẻ em thường xuyên bị đánh đập sẽ có chỉ số IQ sụt giảm hơn những đứa trẻ cùng trang lứa. Những đứa trẻ bị bạo hành thể xác thuở nhỏ khi trở thành cha mẹ cũng sẽ áp dụng phương pháp tương tự đối với con của họ.

Những đứa con được nuôi dạy trong môi trường lơ là, thiếu quan tâm, kỷ luật dễ trở thành những thiếu niên thừa cân. Những thiếu niên này cũng dễ phát triển tính cách thiếu kỷ luật, dễ nổi nóng, vô trách nhiệm, tiêu thụ nhiều rượu bia hơn những người cùng trang lứa.

Những người con bị bậc cha mẹ bảo bọc quá mức sẽ dễ có vấn đề về sức khỏe khi lớn lên. Những sinh viên có cha mẹ kiểu này có tỉ lệ trầm cảm và rối loạn lo âu cao hơn hẳn nhóm khảo sát khác, đồng thời tăng tỉ lệ lệ thuộc vào chất gây nghiện và thuốc giảm đau.

Có nghiên cứu cho hay, sự lạnh nhạt, bất hòa giữa cha mẹ và con cái tạo ảnh hưởng không kém gì một vụ ly hôn.

2. Nỗi đau cần được chữa lành​

Văn hóa Việt Nam đề cao đạo hiếu đối với cha mẹ, nhưng trong vài trường hợp, lạm dụng đạo hiếu lại dung dưỡng cho những hành vi độc hại của bậc phụ huynh. Con cái bị xem là vật sở hữu của cha mẹ, bị áp đặt phải nghe theo ý nguyện của cha mẹ. Việc phản ứng lại những hành vi vô lý của cha mẹ hay chọn rời xa những người thân độc hại để có cuộc sống riêng cho mình có thể bị xem là bất hiếu.

Mô hình gia đình độc hại là một mô hình có hệ thống và có tính di truyền. Hệ thống gia đình thiết lập nên toàn bộ thế giới quan của đứa trẻ. Vết thương thể xác sẽ lành nhưng vết thương tâm lý sẽ luôn âm ỉ và dai dẳng. Hậu quả của những hành vi tiêu cực từ thuở ấu thơ của họ sẽ nối tiếp sang những đời sau.

Phá vỡ hệ thống gia đình độc hại và tự chữa lành như thế nào?​

Bước đầu tiên, bạn cần nhận ra hệ thống đó đã gây ảnh hưởng to lớn như thế nào đến giá trị quan, nhân sinh quan và thế giới quan của bản thân. Sau đó, bạn có thể tự chữa lành bằng cách:

  • Hiểu rằng bạn không bắt buộc phải tha thứ
Tha thứ không giúp bạn giải tỏa những cảm xúc dồn nén của mình. Bạn chỉ nên tha thứ khi đã giải quyết xong những cảm xúc của bản thân.

  • Đừng cố thay đổi cha mẹ
Hãy chỉ tập trung vào những gì bạn có thể kiểm soát: phản ứng của bạn đối với những hành vi của họ.

  • Thiết lập những ranh giới rõ ràng
Thiết lập ranh giới đối với những người độc hại rất khó vì họ sẽ không tôn trọng điều đó. Tuy nhiên, ranh giới là cần thiết cho sự phát triển lành mạnh.

  • Tránh xa họ nếu cần
Nếu việc dành thời gian ở bên họ khiến bạn mệt mỏi, khổ sở, hãy cứ tránh xa họ. Không cần phải cắt hết mọi liên lạc, bạn vẫn có thể quan tâm họ từ xa nếu muốn.

  • Tự chăm sóc cho bản thân
Bắt đầu từ những thói quen rất nhỏ. Hiểu rằng bạn không hề tệ hại, và bạn xứng đáng được yêu thương.

Kết

Việc lớn lên với những ông bố bà mẹ độc hại là vô cùng nặng nề, mệt mỏi và đau đớn. Tuy nhiên, không bao giờ là quá muộn để nhận ra và thay đồi. Kể cả khi bạn đã có một tuổi thơ không hạnh phúc, nhưng bạn vẫn có khả năng phục hồi và tạo ra hạnh phúc cho cuộc đời của mình.
 
thì mục đích của thằng khổng tử tạo ra chữ "hiếu" là công cụ để sử dụng chứ mẹ gì, áp đặt suy nghĩ tư duy từ lúc nhận thức của đứa bé còn đang trang giấy trắng, từ đó trở thành con súc vật nô lệ cho thứ tư duy quái thai bệnh hoạn của thằng loz đó
Tình cảm cảm xúc phải được hình thành qua quá trình tiếp xúc giao tiếp trải nghiệm cuộc sống, nhưng loz đó nói "đéo", m phải bị nhồi nhét mấy thứ tư tưởng của t vào đầu nhé
 
Bố mẹ t luôn ép buộc, áp đặt mọi thứ lên t và cho rằng t sẽ thích. Không hề quan tâm t thật sự thích hay không, hướng mọi ý kiến phải theo bố mẹ, không theo ý kiến bố mẹ thì thôi, ko mua, ko làm nữa, ngày nhỏ t đâu hiểu gì, nghĩ bố mẹ tốt với mình, rồi mẹ cứ tỉ tê bảo làm mọi thứ cũng chỉ là lo cho con, chứ bố mẹ mất đi có đem theo được đâu, nhưng dần t nhận ra là đang nịnh để bố mẹ hướng t theo ý bố mẹ mà thôi, nghe lời hơn thôi. T làm gì cũng cho là chưa được, t luôn dè dặt trong mọi thứ, sợ không đúng ý bố mẹ. Nếu làm không đúng ý thì sẽ bị nói và chê trách, chỉ trích đằng sau, dặn dò không được như thế, rất mệt mỏi, nhiều khi không biết đâu mà lần, nhiều khi mất đi sự tự tin bản thân, không dám hành động.
Miệng bố mẹ nói mua cho t đất, cho t xe, nói với mọi người cũng vậy, kể lể lo cho t, mua cho t, nhưng thật ra là cho vay, cho mượn, đến khi tức giận là chửi, lấy đất, xe ra chửi rủa, rồi đòi lại. T khá mệt mỏi mấy chục năm qua, t đã phải quyết định rời xa, không ở gần bố mẹ, hạn chế về, (trước đấy nếu khoảng 2 - 3 tuần mà không về sẽ bị điện thoại chửi làm gì mà không về, nghe mà bất hiếu đến nơi vậy, t cứ phải mặc định 2 - 3 tuần đem vợ con về) liên tiếp chửi t bất hiếu, bỏ bố mẹ theo vợ, rồi để xem sống như nào, luôn chỉ chích và nhuốc con cai, không vun vén cho con, chỉ có chửi và chửi. Quá khứ mẹ bị chửi bới từ bà nội, rồi một mình tự lo, bị bên nội gây khó dễ mọi thứ, đến giờ mẹ t cũng không khác gì bà nội với con dâu, dù t chỉ nghe kể lại. Mẹ t là người sống cổ hủ, không bao giờ nhìn lại bản thân mẹ, mà chỉ cố lấp liếm đi cái sai của mình, không bao giờ nhận sai, t đã sai lầm khi nói ra rất nhiều nhưng nhận lại là mẹ t vẫn thế, chẳng thể thay đổi được gì.
 
Bố mẹ t luôn ép buộc, áp đặt mọi thứ lên t và cho rằng t sẽ thích. Không hề quan tâm t thật sự thích hay không, hướng mọi ý kiến phải theo bố mẹ, không theo ý kiến bố mẹ thì thôi, ko mua, ko làm nữa, ngày nhỏ t đâu hiểu gì, nghĩ bố mẹ tốt với mình, rồi mẹ cứ tỉ tê bảo làm mọi thứ cũng chỉ là lo cho con, chứ bố mẹ mất đi có đem theo được đâu, nhưng dần t nhận ra là đang nịnh để bố mẹ hướng t theo ý bố mẹ mà thôi, nghe lời hơn thôi. T làm gì cũng cho là chưa được, t luôn dè dặt trong mọi thứ, sợ không đúng ý bố mẹ. Nếu làm không đúng ý thì sẽ bị nói và chê trách, chỉ trích đằng sau, dặn dò không được như thế, rất mệt mỏi, nhiều khi không biết đâu mà lần, nhiều khi mất đi sự tự tin bản thân, không dám hành động.
Miệng bố mẹ nói mua cho t đất, cho t xe, nói với mọi người cũng vậy, kể lể lo cho t, mua cho t, nhưng thật ra là cho vay, cho mượn, đến khi tức giận là chửi, lấy đất, xe ra chửi rủa, rồi đòi lại. T khá mệt mỏi mấy chục năm qua, t đã phải quyết định rời xa, không ở gần bố mẹ, hạn chế về, (trước đấy nếu khoảng 2 - 3 tuần mà không về sẽ bị điện thoại chửi làm gì mà không về, nghe mà bất hiếu đến nơi vậy, t cứ phải mặc định 2 - 3 tuần đem vợ con về) liên tiếp chửi t bất hiếu, bỏ bố mẹ theo vợ, rồi để xem sống như nào, luôn chỉ chích và nhuốc con cai, không vun vén cho con, chỉ có chửi và chửi. Quá khứ mẹ bị chửi bới từ bà nội, rồi một mình tự lo, bị bên nội gây khó dễ mọi thứ, đến giờ mẹ t cũng không khác gì bà nội với con dâu, dù t chỉ nghe kể lại. Mẹ t là người sống cổ hủ, không bao giờ nhìn lại bản thân mẹ, mà chỉ cố lấp liếm đi cái sai của mình, không bao giờ nhận sai, t đã sai lầm khi nói ra rất nhiều nhưng nhận lại là mẹ t vẫn thế, chẳng thể thay đổi được gì.
hoàn cảnh m giống t vailone , đến mức mà muốn ăn gì cũng ko được chọn , sống như 1 con chó bị xích cổ , muốn vùng ra thì bị vả chữ "hiếu" vô mặt :)
 
Bố mẹ t luôn ép buộc, áp đặt mọi thứ lên t và cho rằng t sẽ thích. Không hề quan tâm t thật sự thích hay không, hướng mọi ý kiến phải theo bố mẹ, không theo ý kiến bố mẹ thì thôi, ko mua, ko làm nữa, ngày nhỏ t đâu hiểu gì, nghĩ bố mẹ tốt với mình, rồi mẹ cứ tỉ tê bảo làm mọi thứ cũng chỉ là lo cho con, chứ bố mẹ mất đi có đem theo được đâu, nhưng dần t nhận ra là đang nịnh để bố mẹ hướng t theo ý bố mẹ mà thôi, nghe lời hơn thôi. T làm gì cũng cho là chưa được, t luôn dè dặt trong mọi thứ, sợ không đúng ý bố mẹ. Nếu làm không đúng ý thì sẽ bị nói và chê trách, chỉ trích đằng sau, dặn dò không được như thế, rất mệt mỏi, nhiều khi không biết đâu mà lần, nhiều khi mất đi sự tự tin bản thân, không dám hành động.
Miệng bố mẹ nói mua cho t đất, cho t xe, nói với mọi người cũng vậy, kể lể lo cho t, mua cho t, nhưng thật ra là cho vay, cho mượn, đến khi tức giận là chửi, lấy đất, xe ra chửi rủa, rồi đòi lại. T khá mệt mỏi mấy chục năm qua, t đã phải quyết định rời xa, không ở gần bố mẹ, hạn chế về, (trước đấy nếu khoảng 2 - 3 tuần mà không về sẽ bị điện thoại chửi làm gì mà không về, nghe mà bất hiếu đến nơi vậy, t cứ phải mặc định 2 - 3 tuần đem vợ con về) liên tiếp chửi t bất hiếu, bỏ bố mẹ theo vợ, rồi để xem sống như nào, luôn chỉ chích và nhuốc con cai, không vun vén cho con, chỉ có chửi và chửi. Quá khứ mẹ bị chửi bới từ bà nội, rồi một mình tự lo, bị bên nội gây khó dễ mọi thứ, đến giờ mẹ t cũng không khác gì bà nội với con dâu, dù t chỉ nghe kể lại. Mẹ t là người sống cổ hủ, không bao giờ nhìn lại bản thân mẹ, mà chỉ cố lấp liếm đi cái sai của mình, không bao giờ nhận sai, t đã sai lầm khi nói ra rất nhiều nhưng nhận lại là mẹ t vẫn thế, chẳng thể thay đổi được gì.
nghe m kể t thấy cx thương cảm. Bà già t cx có cái kiểu con cái là tài sản của bố mẹ, bố mẹ bảo gì phải nghe đấy. Nhưng được cái càng nói t càng làm ngược lại, vậy nên bây giờ 1m t 1 đường t đã chọn. Dù có thành công hay không thì t vẫn thấy không hối hận. Ngược lại ông cụ nhà t rất thúc đẩy việc con cái đi xa để xây dựng sự nghiệp, bản thân t thấy rất may mắn vì điều đó. Sau khi lấy vợ vợ t cx thuộc tips ng khôn khéo xử lý vấn đề mẹ chồng nàng dâu rất ổn. Bà già t dù có muốn can thiệp vào gia đình t đi nữa thì cx đéo thể can thiệp được một phần vì nói cl gì t cx đéo nghe. T cx nghe nhiều về cái chữ hiếu từ mồm mẹ t mà ra, cx có lần t bảo thẳng vs bà già t là con k chọn được sinh ra vậy nên mẹ đừng gán ghép bất cứ một trách nhiệm ràng buộc nào cho con cả. Nói cho cùng đều muốn điều khiển con cái dựa trên cái sự ép buộc con cái phải theo ý mình. Một đứa con ngoan luôn là một đứa phải biết nghe lời :vozvn (22):
 
con cái nó không lựa chọn được sinh ra (và nếu biết sinh ra để sống trong cái bể khổ mang tên cuộc đời thì đéo đứa nào muốn bị sinh ra đâu) nên cái tư duy "hiếu thảo" , "cha mẹ đẻ ra m thì đặt đâu m phải ngồi đó" là cái tư duy chó đẻ , lạc hậu .
 
Càng ngày rồi con cái càng phải lệ thuộc vào cha mẹ thôi...

Như thời bố mẹ tao 20 tuổi lấy nhau, cùng nhau làm lụng thì 35 tuổi 2 ông bà đã mua được nhà riêng thoát cảnh khổ phải ở chung với bố mẹ.

Như thời tao đảm bảo nghèo thì đéo con nào muốn lấy, con mà chịu lấy thì chắc chắn cũng là con có giá trị thấp còn hơn tao. Mà cố gắng cày vãi cả Lồn đéo hiểu 55 tuổi mua nổi cái nhà không (giá nhà 2022-2024 là tăng gấp đôi rồi nhé, tao biết vì bạn tao làm bất động sản, cái nhà 3,7 tỷ giờ đéo có ít nhất 6,5 tỷ người ta đánh cho to đầu). Thế nên tương lai trừ khi bản thân quá giỏi, 10-15 năm tự mua được nhà thì may ra mới được ở riêng, còn cái loại con cái ở chung bố mẹ kìm kẹp, bảo gì nghe nấy chứ tuổi lồn phản kháng nói thế cho nhanh.

Ra ngoài xã hội ai mà nghe con cái cãi lời cha mẹ thì auto bất hiếu, kể cả bố mẹ có sai nhé.
 
Càng ngày rồi con cái càng phải lệ thuộc vào cha mẹ thôi...

Như thời bố mẹ tao 20 tuổi lấy nhau, cùng nhau làm lụng thì 35 tuổi 2 ông bà đã mua được nhà riêng thoát cảnh khổ phải ở chung với bố mẹ.

Như thời tao đảm bảo nghèo thì đéo con nào muốn lấy, con mà chịu lấy thì chắc chắn cũng là con có giá trị thấp còn hơn tao. Mà cố gắng cày vãi cả lồn đéo hiểu 55 tuổi mua nổi cái nhà không (giá nhà 2022-2024 là tăng gấp đôi rồi nhé, tao biết vì bạn tao làm bất động sản, cái nhà 3,7 tỷ giờ đéo có ít nhất 6,5 tỷ người ta đánh cho to đầu). Thế nên tương lai trừ khi bản thân quá giỏi, 10-15 năm tự mua được nhà thì may ra mới được ở riêng, còn cái loại con cái ở chung bố mẹ kìm kẹp, bảo gì nghe nấy chứ tuổi lồn phản kháng nói thế cho nhanh.

Ra ngoài xã hội ai mà nghe con cái cãi lời cha mẹ thì auto bất hiếu, kể cả bố mẹ có sai nhé.
dùng tiền dùng vật chất để kìm kẹp con cái thì là toxic cmnr bàn cãi gì nữa
 
nghe m kể t thấy cx thương cảm. Bà già t cx có cái kiểu con cái là tài sản của bố mẹ, bố mẹ bảo gì phải nghe đấy. Nhưng được cái càng nói t càng làm ngược lại, vậy nên bây giờ 1m t 1 đường t đã chọn. Dù có thành công hay không thì t vẫn thấy không hối hận. Ngược lại ông cụ nhà t rất thúc đẩy việc con cái đi xa để xây dựng sự nghiệp, bản thân t thấy rất may mắn vì điều đó. Sau khi lấy vợ vợ t cx thuộc tips ng khôn khéo xử lý vấn đề mẹ chồng nàng dâu rất ổn. Bà già t dù có muốn can thiệp vào gia đình t đi nữa thì cx đéo thể can thiệp được một phần vì nói cl gì t cx đéo nghe. T cx nghe nhiều về cái chữ hiếu từ mồm mẹ t mà ra, cx có lần t bảo thẳng vs bà già t là con k chọn được sinh ra vậy nên mẹ đừng gán ghép bất cứ một trách nhiệm ràng buộc nào cho con cả. Nói cho cùng đều muốn điều khiển con cái dựa trên cái sự ép buộc con cái phải theo ý mình. Một đứa con ngoan luôn là một đứa phải biết nghe lời :vozvn (22):
Cuộc đời t khổ tâm cực kỳ, làm trái ý là bị dỗi, bị mắng, bị chửi, riết t như thằng bù nhìn, nói gì làm đấy, không có suy nghĩ riêng của bản thân, không dám hành động, sợ làm không đúng ý là bị chửi. Bố mẹ t coi t là con gì chứ có phải con người đâu. Cảm tưởng t được sinh ra trên cõi đời này là may mắn bố mẹ t ban cho, chứ không còn lâu t được sinh ra trên cõi đời này vậy. Làm gì cũng phải đúng ý, mua đất, mua xe ô tô cho t để điều khiển t. Đất thì t trả lại được rồi, còn cái ô tô là t chưa trả lại được thôi. Miệng nói mua cho con mà hở ra cái là đòi, đéo hiểu kiểu gì.
 
Bố mẹ t luôn ép buộc, áp đặt mọi thứ lên t và cho rằng t sẽ thích. Không hề quan tâm t thật sự thích hay không, hướng mọi ý kiến phải theo bố mẹ, không theo ý kiến bố mẹ thì thôi, ko mua, ko làm nữa, ngày nhỏ t đâu hiểu gì, nghĩ bố mẹ tốt với mình, rồi mẹ cứ tỉ tê bảo làm mọi thứ cũng chỉ là lo cho con, chứ bố mẹ mất đi có đem theo được đâu, nhưng dần t nhận ra là đang nịnh để bố mẹ hướng t theo ý bố mẹ mà thôi, nghe lời hơn thôi. T làm gì cũng cho là chưa được, t luôn dè dặt trong mọi thứ, sợ không đúng ý bố mẹ. Nếu làm không đúng ý thì sẽ bị nói và chê trách, chỉ trích đằng sau, dặn dò không được như thế, rất mệt mỏi, nhiều khi không biết đâu mà lần, nhiều khi mất đi sự tự tin bản thân, không dám hành động.
Miệng bố mẹ nói mua cho t đất, cho t xe, nói với mọi người cũng vậy, kể lể lo cho t, mua cho t, nhưng thật ra là cho vay, cho mượn, đến khi tức giận là chửi, lấy đất, xe ra chửi rủa, rồi đòi lại. T khá mệt mỏi mấy chục năm qua, t đã phải quyết định rời xa, không ở gần bố mẹ, hạn chế về, (trước đấy nếu khoảng 2 - 3 tuần mà không về sẽ bị điện thoại chửi làm gì mà không về, nghe mà bất hiếu đến nơi vậy, t cứ phải mặc định 2 - 3 tuần đem vợ con về) liên tiếp chửi t bất hiếu, bỏ bố mẹ theo vợ, rồi để xem sống như nào, luôn chỉ chích và nhuốc con cai, không vun vén cho con, chỉ có chửi và chửi. Quá khứ mẹ bị chửi bới từ bà nội, rồi một mình tự lo, bị bên nội gây khó dễ mọi thứ, đến giờ mẹ t cũng không khác gì bà nội với con dâu, dù t chỉ nghe kể lại. Mẹ t là người sống cổ hủ, không bao giờ nhìn lại bản thân mẹ, mà chỉ cố lấp liếm đi cái sai của mình, không bao giờ nhận sai, t đã sai lầm khi nói ra rất nhiều nhưng nhận lại là mẹ t vẫn thế, chẳng thể thay đổi được gì.
con cái nó không lựa chọn được sinh ra (và nếu biết sinh ra để sống trong cái bể khổ mang tên cuộc đời thì đéo đứa nào muốn bị sinh ra đâu) nên cái tư duy "hiếu thảo" , "cha mẹ đẻ ra m thì đặt đâu m phải ngồi đó" là cái tư duy chó đẻ , lạc hậu .
Tại sao chúng mày phải cam phận chấp nhận? Dứt hẳn ra, sống riêng, khi nào thay đổi, hoặc khi nào nằm liệt đéo chửi đc nữa thì mới thăm nom. Ai chửi kệ cmn đi. Sống đc độc lập là giỏi lắm rồi. Ai bảo đẻ ra rồi kể công kể xá cl ấy.
 
Mọi người thường cho rằng cha mẹ là bến đỗ an toàn nhất của con trẻ, mọi chuyện cha mẹ làm đều là vì yêu thương con. Tuy nhiên có một số bậc cha mẹ có những hành vi tiêu cực và gây tổn thương cho con cái họ. Đó là những bậc cha mẹ độc hại: toxic parents.

Không ai có quyền chọn cha mẹ, nếu bạn không may mắn sinh trưởng trong một gia đình độc hại, bài viết này hy vọng đem đến cho bạn một chút an ủi và tìm thấy chìa khóa cho những nỗi đau của mình.

1. Nỗi đau của những đứa trẻ có cha mẹ độc hại​

Những hành vi độc hại của cha mẹ thường được ngụy trang bằng những lý lẽ: cha mẹ đã nói là đúng, thương cho roi cho vọt, tất cả những gì cha mẹ làm là vì thương con,…

Có thể kể đến một số hành vi độc hại tiêu biểu như:

  • Đề cao ý nguyện của bản thân và không quan tâm đến cảm xúc hay quan điểm của con trẻ.
  • Thường có cảm xúc quá khích, giận dữ, phản ứng thái quá, thất thường.
  • Hà khắc với con cái, đánh đập, chỉ trích, bắt lỗi, ít hoặc không khen ngợi con.
  • Thao túng tinh thần, đổ lỗi, không chịu thừa nhận lỗi lầm của mình và dùng những lý lẽ tốt đẹp để ngụy biện cho những lỗi lầm đó.
  • Không tôn trọng sự riêng tư của con, xâm phạm đời sống cá nhân của con cái, đưa ra những lời khuyên hoặc sự giúp đỡ, mặc cho con cái có cần hay không.
  • Dựa dẫm vào con cái quá mức, thường xuyên áp đặt lên con cái những vai trò vốn dĩ là của cha mẹ.
Cha mẹ mắc sai lầm trong quá trình nuôi dạy con cái là bình thường, nhưng vẫn có sự khác nhau giữa gia đình lành mạnh và gia đình độc hại. Trong những gia đình độc hại, hành vi tiêu cực xảy ra trong thời gian dài và tần suất dày, và những vết thương của con trẻ không được bù đắp đúng cách.

Với những đứa trẻ có cha mẹ độc hại​

Một nghiên cứu cho thấy, những đứa trẻ bị trừng phạt thể xác từ năm 3 tuổi sẽ có xu hướng giận dữ và kích động hơn khi lên 5. Trong một nghiên cứu khác, trẻ em thường xuyên bị đánh đập sẽ có chỉ số IQ sụt giảm hơn những đứa trẻ cùng trang lứa. Những đứa trẻ bị bạo hành thể xác thuở nhỏ khi trở thành cha mẹ cũng sẽ áp dụng phương pháp tương tự đối với con của họ.

Những đứa con được nuôi dạy trong môi trường lơ là, thiếu quan tâm, kỷ luật dễ trở thành những thiếu niên thừa cân. Những thiếu niên này cũng dễ phát triển tính cách thiếu kỷ luật, dễ nổi nóng, vô trách nhiệm, tiêu thụ nhiều rượu bia hơn những người cùng trang lứa.

Những người con bị bậc cha mẹ bảo bọc quá mức sẽ dễ có vấn đề về sức khỏe khi lớn lên. Những sinh viên có cha mẹ kiểu này có tỉ lệ trầm cảm và rối loạn lo âu cao hơn hẳn nhóm khảo sát khác, đồng thời tăng tỉ lệ lệ thuộc vào chất gây nghiện và thuốc giảm đau.

Có nghiên cứu cho hay, sự lạnh nhạt, bất hòa giữa cha mẹ và con cái tạo ảnh hưởng không kém gì một vụ ly hôn.

2. Nỗi đau cần được chữa lành​

Văn hóa Việt Nam đề cao đạo hiếu đối với cha mẹ, nhưng trong vài trường hợp, lạm dụng đạo hiếu lại dung dưỡng cho những hành vi độc hại của bậc phụ huynh. Con cái bị xem là vật sở hữu của cha mẹ, bị áp đặt phải nghe theo ý nguyện của cha mẹ. Việc phản ứng lại những hành vi vô lý của cha mẹ hay chọn rời xa những người thân độc hại để có cuộc sống riêng cho mình có thể bị xem là bất hiếu.

Mô hình gia đình độc hại là một mô hình có hệ thống và có tính di truyền. Hệ thống gia đình thiết lập nên toàn bộ thế giới quan của đứa trẻ. Vết thương thể xác sẽ lành nhưng vết thương tâm lý sẽ luôn âm ỉ và dai dẳng. Hậu quả của những hành vi tiêu cực từ thuở ấu thơ của họ sẽ nối tiếp sang những đời sau.

Phá vỡ hệ thống gia đình độc hại và tự chữa lành như thế nào?​

Bước đầu tiên, bạn cần nhận ra hệ thống đó đã gây ảnh hưởng to lớn như thế nào đến giá trị quan, nhân sinh quan và thế giới quan của bản thân. Sau đó, bạn có thể tự chữa lành bằng cách:

  • Hiểu rằng bạn không bắt buộc phải tha thứ
Tha thứ không giúp bạn giải tỏa những cảm xúc dồn nén của mình. Bạn chỉ nên tha thứ khi đã giải quyết xong những cảm xúc của bản thân.

  • Đừng cố thay đổi cha mẹ
Hãy chỉ tập trung vào những gì bạn có thể kiểm soát: phản ứng của bạn đối với những hành vi của họ.

  • Thiết lập những ranh giới rõ ràng
Thiết lập ranh giới đối với những người độc hại rất khó vì họ sẽ không tôn trọng điều đó. Tuy nhiên, ranh giới là cần thiết cho sự phát triển lành mạnh.

  • Tránh xa họ nếu cần
Nếu việc dành thời gian ở bên họ khiến bạn mệt mỏi, khổ sở, hãy cứ tránh xa họ. Không cần phải cắt hết mọi liên lạc, bạn vẫn có thể quan tâm họ từ xa nếu muốn.

  • Tự chăm sóc cho bản thân
Bắt đầu từ những thói quen rất nhỏ. Hiểu rằng bạn không hề tệ hại, và bạn xứng đáng được yêu thương.

Kết

Việc lớn lên với những ông bố bà mẹ độc hại là vô cùng nặng nề, mệt mỏi và đau đớn. Tuy nhiên, không bao giờ là quá muộn để nhận ra và thay đồi. Kể cả khi bạn đã có một tuổi thơ không hạnh phúc, nhưng bạn vẫn có khả năng phục hồi và tạo ra hạnh phúc cho cuộc đời của mình.
Làm cha làm mẹ nên nhẫn nhịn lắng nghe , yêu thương con cái vô điều kiện như nha mấy tml. Đừng làm tổn thương đứa trẻ , nếu nó sai thì hãy dùng yêu thương mà dạy dỗ , đừng làm tổn thương con cái cả về thể chất lẫn tinh thần . Còn cái địt tổ thằng Lồn nào sửa cho câu thương cho roi cho vọt nhé. Địt lồn mẹ chúng m tính chúng m ác ôn đánh đập người khác thì sẽ tạo ra 1 ác ôn khác trong tương lai chính là con cái của chúng m đấy. Địt tổ toàn bọn chó thú tính tính nhẫn nhịn địt có mà đòi dạy dỗ người khác . Có ngày về già con cái nó lại đánh lại cho lại bảo nó bất hiếu. Nhân quả đấy
 
Bml cứ đòi rời obz, bỏ chữ hiếu, đòi tự do... Còn tiền của, nhà đất thì vẫn muốn bú :vozvn (19):. Khôn như chó.
Thằng xamer nào dứt áo đi biệt xứ, tay không lập nghiệp đéo cần nhờ obz thì mới đáng mặt nam nhi
 
Cuộc đời t khổ tâm cực kỳ, làm trái ý là bị dỗi, bị mắng, bị chửi, riết t như thằng bù nhìn, nói gì làm đấy, không có suy nghĩ riêng của bản thân, không dám hành động, sợ làm không đúng ý là bị chửi. Bố mẹ t coi t là con gì chứ có phải con người đâu. Cảm tưởng t được sinh ra trên cõi đời này là may mắn bố mẹ t ban cho, chứ không còn lâu t được sinh ra trên cõi đời này vậy. Làm gì cũng phải đúng ý, mua đất, mua xe ô tô cho t để điều khiển t. Đất thì t trả lại được rồi, còn cái ô tô là t chưa trả lại được thôi. Miệng nói mua cho con mà hở ra cái là đòi, đéo hiểu kiểu gì.
Tự do là tự lo thôi tml ạ. 2 vk ck t đơn thương độc mã nơi xứ ng. Làm cái gì cx tự túc hết. Hơi khổ tí nhưng đéo phụ thuộc gì vào obz nên đbh bắt bẻ t phải lm gì đk. T biết thừa bà già t cay lắm nhưng t kệ. Đời t t tự quyết. Sướng khổ t chịu đéo cần ai chịu thay hay can thiệp cả
 
Chủ đề hay và xamer nhiều thằng quá hay, mới chỉ thấy 1 thằng ngược dòng ngu:vozvn (21):
 
mệt mỏi lắm. Trước tao tưởng bé thì bị hành thôi giờ lớn rồi, ông bà già vẫn hành y vậy. Cuộc sống bế tắc vồ cùng. Nói thì đéo nghe câu trước câu sau là là cứ theo suy nghĩ cá nhân thôi đéo tôn trọng Tao 1 tý nào luôn. Trong khi cuộc sống của tao việc liên quan đến bản thân tao. Chúng mày đã gặp cảnh bị bà già đem chuyện cá nhân ra kể tâm sự với người ngoài chưa? Thậm chí còn đi kể hết chuyện này chuyện nọ cá nhân của tao cho bọn làm cùng cơ quan cơ. "Xin phép Bà Già tao Ngu đéo tả được". Và không có gì lạ bọn chó đẻ ở cơ quan lấy mấy chuyện đó cắn ngược lại tao luôn. Làm cái đéo gì cũng chõ mõm vào giúp thì đéo giúp được chỉ tăng thêm đau đầu thậm chí còn phá cơ ( rất hay xỉa xói, hạ nhục tao). Cái nào mình làm ngon có thành tựu thì vào tranh công cứ như do Bả ấy mà nên ấy, còn cái đéo gì xấu hay hỏng thì đổ hết lên đầu tao luôn. Đúng cái công thức CS bọn mày hay share "Tranh Công, Chối Tội, Đổ Lỗi, Thanh Minh". Trước tao còn nể tình ruột thì thì cho qua, giờ nhiều quá rồi cuộc sống phải nói là bất hạnh mnl nên tao đéo care nữa, cứ bơ đi mà sống thôi, thích làm gì thì đi mà làm 1 mình ấy tao đéo tham gia nữa, việc của tao tao cũng im im tự làm thôi (thì may ra còn thành). Thi thoảng vẫn tìm cách lôi vào việc linh tinh, hay có vấn đề là tính đổ lên đầu tao (Thành thói quen mấy chục năm rồi) nhưng đéo dễ như trước nữa, Tao từ đầu đã đéo tham gia nên cũng đéo liên quan rồi. Bả ấy khó chịu lắm nhưng Tao thì nhẹ đầu.
 
k hẳn có câu cá k ăn muối cá ươn, nhưng lại có tục bắn cung 4 hướng cho con
nên đến khi trưởng thành lạp thất thì lúc này bố mẹ sẽ k can thiệp nhiều vào chuyện con cái nữa, đi ra ngoài rồi quản sao
 
mệt mỏi lắm. Trước tao tưởng bé thì bị hành thôi giờ lớn rồi, ông bà già vẫn hành y vậy. Cuộc sống bế tắc vồ cùng. Nói thì đéo nghe câu trước câu sau là là cứ theo suy nghĩ cá nhân thôi đéo tôn trọng Tao 1 tý nào luôn. Trong khi cuộc sống của tao việc liên quan đến bản thân tao. Chúng mày đã gặp cảnh bị bà già đem chuyện cá nhân ra kể tâm sự với người ngoài chưa? Thậm chí còn đi kể hết chuyện này chuyện nọ cá nhân của tao cho bọn làm cùng cơ quan cơ. "Xin phép Bà Già tao Ngu đéo tả được". Và không có gì lạ bọn chó đẻ ở cơ quan lấy mấy chuyện đó cắn ngược lại tao luôn. Làm cái đéo gì cũng chõ mõm vào giúp thì đéo giúp được chỉ tăng thêm đau đầu thậm chí còn phá cơ ( rất hay xỉa xói, hạ nhục tao). Cái nào mình làm ngon có thành tựu thì vào tranh công cứ như do Bả ấy mà nên ấy, còn cái đéo gì xấu hay hỏng thì đổ hết lên đầu tao luôn. Đúng cái công thức CS bọn mày hay share "Tranh Công, Chối Tội, Đổ Lỗi, Thanh Minh". Trước tao còn nể tình ruột thì thì cho qua, giờ nhiều quá rồi cuộc sống phải nói là bất hạnh mnl nên tao đéo care nữa, cứ bơ đi mà sống thôi, thích làm gì thì đi mà làm 1 mình ấy tao đéo tham gia nữa, việc của tao tao cũng im im tự làm thôi (thì may ra còn thành). Thi thoảng vẫn tìm cách lôi vào việc linh tinh, hay có vấn đề là tính đổ lên đầu tao (Thành thói quen mấy chục năm rồi) nhưng đéo dễ như trước nữa, Tao từ đầu đã đéo tham gia nên cũng đéo liên quan rồi. Bả ấy khó chịu lắm nhưng Tao thì nhẹ đầu.
m muốn sự tôn trọng từ những người đấy k hay muốn họ phải tôn trọng k
 
m nói mẹ m thế là sai rồi nhận lỗi trước đi, m nghĩ thế là sai rồi nhận lỗi trước đi
t hỏi m muốn có sự tôn trọng của mọi người k
Tao đéo có nhu cầu "xin" nhận xét của mày. Cuộc sống của tao đủ khốn khổ vì vần đề Toxic Parents rồi nên mấy cái đạo lý linh tinh của mày chả xi nhê gì đâu.
 

Có thể bạn quan tâm

Top