ô, nhiều thằng viết về "buồn của anh" nhỉ? T cũng góp chút chút vậy
---
Hồi sinh viên năm 2, t có thích 1 em khóa dưới. T k giỏi nấu ăn, nhưng vẫn cố học nấu ăn qua chị Google.
T tự nấu một bữa sáng đơn giản. Đại khái là 1 chiếc bánh gối khoét ruột thành hình trái tim (Tạo khuôn Để đổ trứng vào), miếng bánh mỳ bị khoét ra cũng có hình trái tim, t trang trí xung quanh = dâu tây, phết một nước sốt và mật ong lên. Gói cẩn thận vào cái hộp nhỏ.
Rút kinh nghiêm lần trước t cũng nhét 1 con gấu bông vào ngăn bàn e, và bị bà lao công "tưởng ai làm quên" nên cất ở phòng nghỉ giữa giờ của giáo viên. Thì lần này t quyết định đưa trực tiếp cho e. Ngồi trước của tòa nhà từ 6h30-8h45 ntn đéo thấy em đâu. Phải đi xin sđt e qua các bạn e.
9h30 gặp được e, thì t như bị thụt lưỡi, ngại quá k dám đưa luôn mà hỏi: "Ơ e à, đã ăn sáng chưa?" - Em nó cười trừ rồi bảo "Dạ, e không hay ăn sáng ạ, e đang có tiết học nên vội tý, e đi đây, bb" rồi chui vào thang máy luôn.
Lâu lắm rồi, t mới có cảm giác muốn theo đuổi ai đó như e, nên t lại quyết nhét bánh mỳ vào mồm e bằng được. T cũng bấm thang máy lên đến tầng e đang học. Nhưng đang trong giờ học thì t phải chờ đến 10h07 thì lớp e mới tan. 10h11 bạn e ra hết mà chưa thấy e ra, t ngó vô lớp định tìm e, thì thấy e đang được thằng bạn cùng lớp nâng má hôn môi nhẹ nhàng.
T lại lủi thủi xuống tầng, mở hộp bánh ra, vo tròn tờ giấy t đã viết sẵn "Đồ ăn không dành cho phàm nhân, chỉ dành cho thiên thần ở hạ giới, ví dụ như em gái tên xxx chẳng hạn :''3.... ", rồi quang sọt, cảm thấy mình ngu vcl. Bánh t làm, hơi mặn... nhưng đéo phải mặn vị nước mắt đâu nhé.... có vẻ như ông trời muốn t là thiên thần chứ k phải e ấy...