• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Chuyện sếch sủng địt bọp - tự nhiên tao muốn viết ra

Số là tao đang viết dở ở bên này, nhưng chuyện cũ, hồi tưởng thì ký ức nó cứ xuất hiện từng mảng, cái nào ấn tượng thì nhảy ra trước, mà không theo trình tự thời gian nên rất khó trình bày:


Nay tao lập cái thread của riêng tao coi như ký sự, để nhớ ra chuyện gì thì viết vào đấy. Chúng mày vào đọc chơi.

Note: Trước có lần tao có đăng post trong cái topic gì mà những điều bệnh hoạn nhất từng làm, xong rất nhiều tml vào chửi tao ghê tởm các thứ. Giờ tìm lại đéo thấy đâu. Tml nào có thể giúp tao tìm lại topic đó tao cám ơn.
 
Xin lỗi chúng mày, vì ảnh cũ tao không lưu, mà có lưu cũng hạn chế đăng lên lộ info. Nên tao lấy tạm ảnh sex chúng mày dễ hình dung.

Vụ ăn chơi đó kết thúc bằng màn tắm rượu, bơi trong bể rượu cùng các con thỏ, lúc này 5 ông kia mới đè chúng nó ra địt và xuất tinh tùm lum - tao phải chạy mẹ lên bờ trước không nòng nọc của các bố vãi cả xuống bể.

Anh lớn free hết, tao không mất đồng nào, nhưng sau đấy tao mất khoảng 2 củ đi xét nghiệm các bệnh truyền nhiễm vì sợ. ĐCM địt tóe loe không bcsu, đúng là nứng cặc thì não teo.
 
Cám ơn các tml mày quan tâm. Chuyện này có cốt 70% là những gì tao trải qua, 30% tao thêm thắt. Chúng mày nghĩ là thật cũng dc hay bịa cũng được, tao chỉ cố gắng đưa nhiều chi tiết mà tao nhớ được nhất có thể, để cho nó chân thật.

Vụ địt xả đồ này kể ra khá là khó để chúng mày thấy nó như tao đã cảm nhận. Tại vì lúc mình địt thì bọn kia cũng địt, 2 3 đôi cùng địt, cảm xúc nó lẫn lộn, và nhiều tương tác qua lại giữa các đôi nên khó viết. Chứ vd bối cảnh chỉ có 1 2 người, vd như tao với hồng anh, thì tao nhớ đc nhiều chi tiết thật hơn, và viết lại nó cảm xúc hơn nhiều.

Đi họp cái đã, tối tao update tiếp cho chúng mày. Cái số tao đéo giàu, tk chả lúc đéo nào trên 300tr, nhưng mấy vụ địt bọp tình cờ này thì cũng có thể nói là có lộc lá (ít nhất là theo quan điểm của tao).
 
Một vài ngày sau thì thằng Khoa bị can phường gọi lên.

Thực ra từ lúc nó bị gọi lên đến lúc nó vè tao không có gặp gỡ hay liên can gì nó. Chuyện toàn do tao đc nghe kể lại - thằng khoa xác nhận sự thật. Thấy hay ho nên tao kể.

Nguyên do là hôm trước, khi đám can và thằng linh cẩu đứng cửa soi từng khách đi ra một thì không phát hiện ai (vì cả nhóm ẩu đã đã chuồn cmn từ trước - và chính ông Hưng là người gọi 113 trước khi cả nhóm chuồn). Thằng linh cẩu thì thế là thôi, óc chó cũng chỉ có nhu cầu phục thù ngay lúc đấy, và không tìm được ai ngay lúc đấy để trả thù thì cũng thôi. Viết đến đây tự dưng tao muốn chửi nó phát nữa, địt cụ thằng súc vật.

Nhưng đám can thì đéo ngu thế. Tụi nó bắt chủ quán trích cam ra để soi mặt khách. Tất nhiên là xác suất thôi, biết đéo ai với ai, khách thì tứ xứ đổ về, ngày đấy chưa có dữ liệu dân cư (mà tao thách cả bây giờ luôn, nhận diện khuôn mặt qua cái cam mờ, lại còn nhận diện bằng cơm).

Thế mà dính thằng Khoa. Đm, can 2 tội, 1 tội là nó nhà ngay đấy nên đám can biết mặt. 2 là nó đã từng có 1 tiền sự.

(đm không phải tao là dân giang hồ đâu, chả qua đấy là team của anh lớn thì chất màu nó thế, chứ tao là con ngoan trò giỏi)

Thằng Khoa được mời lên đồn bằng xe máy biển xanh có 2 chú dân phòng áp tải. Mà nó bị bớ ngoài đường lúc đang ngồi bắn thuốc lào. Nên người nhà nó chả biết nó đi đâu, mà nó cũng hay đi mất dạng khỏi nhà, nên nhà nó cũng không cho là chuyện lớn.

Lên đồn thì các chú áo xanh mời nó uống nước lavie rồi xích con mẹ nó tay thằng Khoa vào song cửa sổ. Mặc kệ thằng Khoa ngoạc mồm ra "chú ơi đau cháu".

Nó bị bỏ đói qua đêm, đến sáng hôm sau cũng không ai ngó đến nó. Các chú công an đổi ca đi ngang qua nó như người vô hình. Nó ngủ ngẹo đầu, nước dãi tràn ra mép ướt cả áo. Nó còn kể là nó ngủ mơ được đi bay, vl không.

Cũng đéo có ai phát hiện ra nó mất tích cả. Người đầu tiên được báo tin là anh lớn - vì anh lớn là anh họ xa của thằng Khoa. Câu chuyện rất đơn giản: các chú áo xanh muốn mặc cả. Thằng linh cẩu đã ra về và chấp nhận tự lo liệu cho cái mặt đầm đìa máu của nó, câu chuyện với thằng súc sinh dừng lại ở đấy. Nhưng các chú nặn bằng cứt thì chưa. Các chú có cái camera có trích đoạn thằng Khoa xông vào đám đánh nhau (đéo biết thật không, mà cũng đéo ai nhớ, lúc đấy lộn xộn bỏ mẹ). Nhưng đấy, thằng Khoa đã có tiền sự, lại đi chơi khuya, giờ test ma túy kiểu gì cũng ra, và các chú bảo các chú có video ghi hình nó tham gia ẩu đả đấy, tin được thì tin mà đéo tin thì thôi.

Số tiền tao không rõ bao nhiêu, nhưng đại loại là mất thêm 1 ngày nữa để mặc cả. Nghe bảo chiều tối đó anh lớn (hoặc người của anh nhờ) đi bú riệu với tml trưởng can phường để đàm phán vụ thằng Khoa (mặc cả giá thôi, án vặt).

Nhưng như thế cũng có nghĩa là thằng Khoa bị xích thêm 1 đêm nữa ở cái song cửa sổ. Tay nó đã mỏi và nó đói.

Đéo có một giấy tờ nào ghi lại việc xích nó lên đồn.

Làm anh thì phải thương em, anh lớn nhờ người mang đồ ăn vào cho nó. Nó kể là có bánh giò với chả cốm, ngon lắm (đm cả đêm k ăn gì). Nma nó vẫn phải chửi, địt mẹ địt cha địt cụ các thứ luôn (mà nó là em họ xa của anh lớn nhé). Là đm thằng nào làm nó khổ thế này, bị xích như con chó :))

Vấn đề là thỏa thuận chưa xong nó chưa được thả. Và cũng phải bảo nó bé cái mồm lại không các chú áo xanh bực thì lại ăn các thứ nghiệp vụ vào mõm.

Nên qua lời thằng đưa cơm, anh lớn xoa dịu nó và bảo muốn gì thì anh chiều, khổ thân anh cu (anh lớn gọi tml này là anh cu :)).

Thằng Khoa đéo biết sảng hay điên lúc đó (còn bây giờ thì nó chính thức có vấn đề rồi, tao k biết sao, nhưng phải thuốc thang thường xuyên, và người nhà để mắt, kiểu ăn nói vu vơ và không tự chủ hành vi - hệ quả của nhiều năm đồ đạc - nhưng chưa bị đưa vào mấy chỗ bắt buộc kiểu Trâu Quỳ, có thể do nhà nó thương con thương cháu) nó tuyên bố là nó muốn cái "địt nhau".

"Địt mịe anh em đéo biết đâu, muốn muốn cái địt nhau ý". Trích lời thằng đưa cơm report lại.

Đéo đùa, thật luôn, một con phều được sắp xếp vào phiên người yêu thăm người yêu bị tạm giữ, và trong khi tay bị xích vào song cửa thì chim thằng Khoa phải làm việc.

"địt mẹ em lói cho các anh nghe đến chết cũng chưa chắc các anh được biết thế nào là địt nhau trong đồn công an" trích lời thằng Khoa nghiện.

Trong lúc con phều làm việc thì thằng đưa cơm đứng ngoài canh. Cái buồng nơi có thằng Khoa bị xích thì tạm được khép cửa lại, chú áo xanh ra ngoài trực ban ở cái phòng ngoài. Trấn giữa hai phòng là thằng đưa cơm đứng canh.

Nghe bảo là vì thằng Khoa bị xích tay vào song cửa trong khi vẫn đang ngồi trên ghế, nên về cơ bản con phều chỉ có thể ngồi lên đùi thằng Khoa để nhún. Thế nên lúc xong việc thì sữa chua nhoe nhoét ra ghế, thấm con mẹ xuống đệm (kiểu ghế inox mặt đệm), con phều phải lấy khăn ướt của nó để lau.

Nói chung chuyện vớ vẩn chả có gì, nhưng tao thấy nó khá là vl nên kể lại cho các mày cùng nghe.
 
Chuyện về hồng anh tạm gác lại vì mấy nay tao chưa đủ hứng để hồi tưởng và viết. Viết quấy quá cho nó có post thì loãng, không hết được cảm xúc của tao với em.
 
Giờ trong đầu tao mấy chuyện ấn tượng nhất mà tao muốn kể thì toàn những chuyện khá bệnh hoạn. Đang nghĩ xem kể ra xong có khi nào chúng mày sẽ hùa vào chửi tao súc vật giống như topic cũ không
 
Tao kể thêm 1 chuyện ngắn nữa, hnay tao không có hứng hồi tưởng lắm, cái nào ngắn dễ viết tao kể trước.

Như chúng mày đọc được ở phần chuyện tao viết dở với Hồng Anh, thì tụi tao có học nhóm, và ở 1 nhóm khác thì có thằng Tuấn và con Hương. Hai đứa yêu nhau và địt nhau, cả lớp biết. Đến cả con chó nhà con Hương cũng biết. Thế mà có vẻ cô giáo và bố mẹ hai đứa đéo biết.

Tao không học chung nhóm với tụi nó, tao học nhóm với nhóm Hồng Anh và mấy đứa ngoan ngoan ở nhà Hồng Anh.

Tuy nhiên sự việc phức tạp lên khi hết kì I của lớp 12, thời điểm mà các cháu phải chốt hạ thi cái gì, trường nào, khối nào.

Nhóm ở nhà Hồng Anh của bọn tao là nhóm khối A, học toán lý hóa. Bọn tao đều là đứa có lực học khá đổ lên, nên đứa nào cũng tham vọng sẽ thi thêm 1 khối nữa. Ngày đấy thi đại học thì khối A thi 1 đợt, B với D thi đợt sau, nên max căng là có thể nộp 2 trường cùng lúc.

Khoe luôn là tao đỗ 2 trường năm đó, NEU (khối A ngành kiểm toán) và ĐH KHTN chỗ ng trãi (khối B ngành công nghệ sinh học) .

Vấn đề nảy sinh là học thêm Văn hay tiếng Anh (khối D) hay Sinh vật (khối B) thì nhóm ở nhà Hồng Anh không thống nhất được số lượng để mời giáo viên. Một phần nữa là theo ý kiến chủ quan của tao thì giáo viên Văn và sinh vật ở trường chỉ đi dạy theo bài trong SGK dc, chứ k dạy luyện thi được.

Hồng Anh cũng chung ý nghĩ với tao. Hồi đấy em vẫn lấy ý kiến mọi người trong nhóm ở nhà em xem có ai muốn học Văn không để tính mời cô giáo trong trường, nhưng bản thân em thì học văn thầy Hưởng, haha. Em rủ tao đi học cùng, ban đầu tao từ chối, nhưng từ sau khi có sự việc khiến tao với em xích lại gần nhau hơn thì tao đã thành tài xế của em.

Có hẳn là tình yêu không - tao không biết. Em có cảm tình với tao không - đến giờ tao vẫn không chắc (chúng mày cố theo dõi, chuyện còn dài). Nhưng cảm giác chở người con gái mình (sắp được) địt bằng chiếc xe đạp Nhật bãi, ngửi mùi hương thơm bay theo gió (chẳng biết là tóc hay gì, mấy em múi mít hình như hay có mùi thơm tự nhiên thì phải) nó là cảm giác tao không bao giờ quên.

Tiếng anh thì 6 đứa chọn thêm khối D trong nhóm của tao và hồng anh (gồm cả hồng anh) đứa nào cũng khăng khăng là giáo viên mà chúng nó đang học là best (đứa học lò, đứa học ng quen, v.v..), tóm lại là không ai nghe ai.

Chỗ học tiếng anh của Hồng Anh thì nó là 3tr/tháng. Thôi đm dẹp. Tao giả vờ cứng cỏi là english tao tốt rồi không cần học lò, để Hồng Anh không nhận ra sự sượng sùng trên mặt tao lúc nghe báo giá.

Vì thế nên mới có chuyện là tao học nhóm toán lý hóa của nhà hồng anh, nhưng từ kì 2 năm lớp 12 tao nhảy vào nhà thằng Tuấn ở Minh Khai để học chung nhóm tiếng anh với bọn nó. Nhóm có thằng Tuấn, con Hương, và 1 vài đứa nữa chưa xuất hiện trong chuyện tao kể.
 
À đoạn vl đầu tiên là học ở nhà thằng Tuấn nhưng riêng tiếng Anh thì thằng tuấn đéo học. Nó bảo nó không thi khối D.

Câu chuyện chỉ là nhà nó giàu, rộng, và bố mẹ nó được các cô nhờ vả trong việc tạo điều kiện này - các cô đi dạy ở nhà thằng Tuấn thì tiền vẫn thu đủ mà không mất tiền thuê phòng, hehe.

Dạy bọn tao là 1 bà cô già là giáo viên tiếng anh của 1 trường c3 khác trong nội thành, mắt xanh mỏ đỏ như con vẹt. Mở mồm ra là anh chị phải thế này thế kia. Ra vẻ rất giáo điều, nhưng tao thấy mụ hiện rõ là loại cưa sừng làm nghé.

Mụ có non Nokia N72 hay N73 gì đấy màu hồng xịn vl. Thi thoảng chu mỏ lên chụp cái (hình như hồi đấy chưa gọi là selfie). Mà mụ 4x rồi, mặt trát cả tạ phấn để che nếp nhăn. Tao thấy ghê ghê mỗi khi như thế. Sau thời facebook thịnh thì facebook mụ cũng toàn mấy ảnh cute hột me như thế, học sinh vào bão like với bình luận.

Ngày đấy phần lớn bọn tao dùng Nokia cục gạch, và hay đọ nhau xem thằng nào chơi snake (rắn săn mồi) cao điểm hơn.

Hôm đó là hôm đầu tiên sau Tết, là buổi học thứ hai của tao ở cái lớp tiếng anh đấy. Thằng Tuấn đéo có nhà, nhưng bọn tao cứ đến và vào phòng bật đèn bật quạt như bthuong. Bố mẹ thằng Tuấn bảo nó ngủ lại ở nhà anh họ nó từ tối qua, Tết mà. Ông bà ấy còn lịch sự lì xì mỗi bọn tao 50k (đm 50k ngày đấy to vl nhé, nhắc cho chúng mày nhớ bánh mì thổ nhĩ kì hay gọi là donner kebab ngày ấy có mỗi 10k/cái), bảo cho tờ màu đỏ để lấy vía năm mới. Rồi hỏi han bọn tao qua loa về tình hình học hành, dặn năm nay thi ĐH rồi cố gắng lên. Lịch sự, ân cần, chu đáo, đúng là nhà giàu nó khác bọt thật. Sau đó hai ông bà xin phép đi chúc Tết và dặn bọn tao là cứ tự nhiên dùng phòng, trong tủ lạnh có nước ngọt và một số đồ ăn vặt, bọn tao cứ thoải mái (sau tao mới biết là bình thường bọn học ở nhà thằng Tuấn cũng thoải mái vl, hehe, nhóm tao ở nhà Hồng Anh cũng thế, đói là tự giác mở tủ lạnh nhà em lấy đồ ăn).

Được một lúc thì bà giáo đến chúc Tết, dạy qua loa, nói chuyện phiếm, nghe điện thoại, và bảo nay cô có việc cho cả lớp về sớm. Từ lúc bà ý phóng con Spacy vào cổng đến lúc chim cút là khoảng 30 phút. VL cô giáo.

Bọn tao bị mắc kẹt ở đấy vì giờ về thì cửa nả thế nào? Cả lũ thống nhất là đợi 1 tiếng nữa - vì ca học thường là 1h30 phút, nay mới có 30 phút đã tan, chắc bố mẹ thằng Tuấn cũng sẽ về trước khi lớp tan học theo lịch bình thường.

Đợi thì làm gì hả chúng mày? Ngày đấy đéo có smartphone đâu, Nokia có GPRS là xịn rồi. Bọn tao ngồi ngáp ruồi 1 lúc và nói chuyện phiếm thì tự dưng nhìn thấy bộ cá ngựa ở dưới cái tủ tivi. Hồi đấy tivi vẫn là màn lồi và thường các nhà sẽ làm cái tủ trên để tivi dưới tủ chứa các thứ như băng đĩa hay ly cốc gì đó.

Chúng tao bày cá ngựa ra chơi, lúc này tao mới nghĩ ra là chúng tao tức là tao và 6 con vịt khác gồm cả con Hương.

Hay mình đi về nhỉ - tao nghĩ. Tại bình thường tao cũng đéo thân mấy con này lắm.

Tao đang nghĩ dở thì con Thùy xẵng giọng: Ê T đi lấy đồ uống cho các chị đê.

Láo như ranh đm. Tao trêu nó luôn:

- Chị cc. Nhà thằng Tuấn tao biết gì mà lấy.
+ Đm ga lăng tí đê, đàn ông đàn ang đéo gì lười. Kiếm cái gì uống được ý.

Tao đành đứng dậy đi về phia bếp. Con Nhung nói với theo:

- Ê lấy đá nhé, nóng vl.

Công nhận Tết nhất kiểu gì mà mới ra Tết chưa rằm mà trời nắng chang chang. Hoa hoét nở tung toét cmn hết. Tiếng là đi học nhưng là học nhóm thêm, nên nay trời nóng tao mặc áo phông trơn và quần short. 4/6 con vịt kia cũng như thế, áo phông quần short.

Tao mở tủ lạnh lấy đá, mẹ thằng Tuấn chu đáo vc, đã lấy full khay đá để sẵn đáy và châm nước vào lượt mới, tao chỉ việc xúc đá trong cái khay đấy ra một cái cốc inox to - loại cốc giữ nhiệt, để trên kệ ly cốc ở gần tủ bát đũa. Đồ uống thì tao tìm thấy 1 chai coca lít rưỡi đã uống dở, nhưng vẫn còn rất nhiều. Trên đường đi ra thì tao tiện tay vơ thêm chai chivas đang uống dở trên bàn ăn nữa, cũng đéo hiểu sao tao nghĩ thế.

Tao ngồi xuống cạnh bọn con gái đang tung xúc xắc và hỏi:

- Chúng mày uống gì?

Không đứa nào nhìn tao, chúng nó vẫn chăm chú vào bàn cá ngựa. Con Nhung nói mà đầu không ngoảnh lại:

- Gì cũn được có đá là được.

Tao với tay lấy mấy cái cốc thủy tinh trên kệ để cốc ở dưới chân bàn uống nước, đổ đá vào, xong lấy chai chivas giả vở như chuẩn bị rót:

- Thế uống rượu nhé.

Cả lũ quay lại nhìn tao mắt tròn mắt dẹt:

- Điên à?

Tao cười, nửa đùa nửa thật:

- Điên đéo gì, tết nhất có tí cồn mới vui.

Con Hương thắc mắc:

- Mày lấy đâu ra đấy? Lỡ chai này đắt tiền lắm thì sao?

Tao chột dạ, đm đúng là mình chưa nghĩ đến vấn đề này. Thì con Hương lại chép miệng:

- Mà chắc chả sao đâu, chai vơi uống dở rồi. Kệ đi, bố mẹ nó (ý chỉ bố mẹ thằng Tuấn) không để ý đâu.

Tao thấy nhẹ cả người, nhưng ngay lập tức câu hỏi lại bật ra mồm tao:

- Thế ... ai uống rượu?

Bọn con gái tần ngần, và con Thùy léo nhéo phá vỡ sự im lặng:

- Làm tí cồn mới vui, sợ đell gì.

Nói rồi nó cầm chai chivas trên tay tao đổ đầy ra một cái cốc lùn (kiểu cốc uống cafe) xong dõng dạc:

- Ngựa đứa nào về bét thì bắt nó uống.

Điệu bộ của nó làm tao bật cười. Mấy đứa con gái kia phản ứng luôn:

- Đm uống hết cốc này để chết à?
- Mày bị dở người à?
- ...

Đoạn hội thoại xôn xao đó tao không nhớ chi tiết, nhưng cuối cùng thì cả bọn thống nhất là mix chai chivas đấy với chai coca lít rưỡi kia để "Tết ai cũng có cồn, mà không ai say cả". Con Hoàng Anh thì tìm được 2 lon soda nữa đổ chung vào, tất nhiên cái chai coca có lít rưỡi không chứa nổi ngần ấy nước nên bọn nó lấy cái bình thủy tinh đựng nước uống trên bàn rồi đổ mẹ nước lọc đi để chứa thêm. Tổng kết lại thì bọn tao có 1 chai 1 lít rưỡi và 1 cái bình thủy tinh gần đầy chứa thứ chất lỏng đó.

Vòng cá ngựa đầu tiên kết thúc và về bét là con Diễm. Nó phải uống khoảng 1/3 cốc lùn cái thứ dung dịch đó. Nó chỉ nhăn mặt một chút khi uống, thậm chí uống xong nó còn khen là "khá ngon". Con Thùy bảo ngon thì uống nữa đi :)).

Vòng cá ngựa thứ hai đang diễn ra thì có chuông đthoai của con Hương. Là mẹ thằng Tuấn gọi cho con Hương (vì sao lại là con Hương nhỉ) thông báo là cô chú đi chúc Tết ở tận dưới Nhổn cơ, chắc là về muộn, các cháu tan học xong đi về thì cứ bấm cửa lại là được, khóa nhà cô là khóa bấm, loại khóa mà mở thì cần chìa nhưng khi khóa thì chỉ cần lấy tay bấm tạch cho cái khóa vào chốt là được, không cần chìa. Con Hương sau khi thông báo cho bố mẹ thằng Tuấn là thằng Tuấn vẫn chưa về thì nó "vâng ạ, cháu chào cô" một tiếng rất thảo mai và cúp máy. Không nhắc gì đến chuyện bà giáo tiếng Anh hôm nay ăn bớt giờ dạy.

Con Hương quay sang thông báo nhanh cho cả nhóm và nó phải chống nạnh để hỏi to - vì cả đám đang chúi đầu vào bàn cá ngựa và đéo ai care khi con Hương thông báo:

- Thế đm chúng mày có đi về không?

Cơ bản nhóm này bọn nó láo nháo, hư và học dốt hơn, đéo ngoan như nhóm Hồng Anh của tao. Nên bọn nói xưng hô nhau như thế là bình thường. Tao thì lại thấy con gái chửi bậy thì rất là dâm :))

+ Về đéo gì đang chơi - một con nào đó trong đám nói vọng lại.

Thật sự đéo hiểu là cá ngựa có gì hay mà cuốn thế - nhưng chính tao trong lúc đấy cũng bị thu hút vào cái bàn cá ngựa và chỉ quay lại nhìn con Hương lúc nó chống nạnh và hỏi to.

- Thế tao cũng ở lại chơi - con Hương said. Nói xong nó gọi đt cho bố mẹ nó xin phép học xong ở lại chơi.
 
À đoạn vl đầu tiên là học ở nhà thằng Tuấn nhưng riêng tiếng Anh thì thằng tuấn đéo học. Nó bảo nó không thi khối D.

Câu chuyện chỉ là nhà nó giàu, rộng, và bố mẹ nó được các cô nhờ vả trong việc tạo điều kiện này - các cô đi dạy ở nhà thằng Tuấn thì tiền vẫn thu đủ mà không mất tiền thuê phòng, hehe.

Dạy bọn tao là 1 bà cô già là giáo viên tiếng anh của 1 trường c3 khác trong nội thành, mắt xanh mỏ đỏ như con vẹt. Mở mồm ra là anh chị phải thế này thế kia. Ra vẻ rất giáo điều, nhưng tao thấy mụ hiện rõ là loại cưa sừng làm nghé.

Mụ có non Nokia N72 hay N73 gì đấy màu hồng xịn vl. Thi thoảng chu mỏ lên chụp cái (hình như hồi đấy chưa gọi là selfie). Mà mụ 4x rồi, mặt trát cả tạ phấn để che nếp nhăn. Tao thấy ghê ghê mỗi khi như thế. Sau thời facebook thịnh thì facebook mụ cũng toàn mấy ảnh cute hột me như thế, học sinh vào bão like với bình luận.

Ngày đấy phần lớn bọn tao dùng Nokia cục gạch, và hay đọ nhau xem thằng nào chơi snake (rắn săn mồi) cao điểm hơn.

Hôm đó là hôm đầu tiên sau Tết, là buổi học thứ hai của tao ở cái lớp tiếng anh đấy. Thằng Tuấn đéo có nhà, nhưng bọn tao cứ đến và vào phòng bật đèn bật quạt như bthuong. Bố mẹ thằng Tuấn bảo nó ngủ lại ở nhà anh họ nó từ tối qua, Tết mà. Ông bà ấy còn lịch sự lì xì mỗi bọn tao 50k (đm 50k ngày đấy to vl nhé, nhắc cho chúng mày nhớ bánh mì thổ nhĩ kì hay gọi là donner kebab ngày ấy có mỗi 10k/cái), bảo cho tờ màu đỏ để lấy vía năm mới. Rồi hỏi han bọn tao qua loa về tình hình học hành, dặn năm nay thi ĐH rồi cố gắng lên. Lịch sự, ân cần, chu đáo, đúng là nhà giàu nó khác bọt thật. Sau đó hai ông bà xin phép đi chúc Tết và dặn bọn tao là cứ tự nhiên dùng phòng, trong tủ lạnh có nước ngọt và một số đồ ăn vặt, bọn tao cứ thoải mái (sau tao mới biết là bình thường bọn học ở nhà thằng Tuấn cũng thoải mái vl, hehe, nhóm tao ở nhà Hồng Anh cũng thế, đói là tự giác mở tủ lạnh nhà em lấy đồ ăn).

Được một lúc thì bà giáo đến chúc Tết, dạy qua loa, nói chuyện phiếm, nghe điện thoại, và bảo nay cô có việc cho cả lớp về sớm. Từ lúc bà ý phóng con Spacy vào cổng đến lúc chim cút là khoảng 30 phút. VL cô giáo.

Bọn tao bị mắc kẹt ở đấy vì giờ về thì cửa nả thế nào? Cả lũ thống nhất là đợi 1 tiếng nữa - vì ca học thường là 1h30 phút, nay mới có 30 phút đã tan, chắc bố mẹ thằng Tuấn cũng sẽ về trước khi lớp tan học theo lịch bình thường.

Đợi thì làm gì hả chúng mày? Ngày đấy đéo có smartphone đâu, Nokia có GPRS là xịn rồi. Bọn tao ngồi ngáp ruồi 1 lúc và nói chuyện phiếm thì tự dưng nhìn thấy bộ cá ngựa ở dưới cái tủ tivi. Hồi đấy tivi vẫn là màn lồi và thường các nhà sẽ làm cái tủ trên để tivi dưới tủ chứa các thứ như băng đĩa hay ly cốc gì đó.

Chúng tao bày cá ngựa ra chơi, lúc này tao mới nghĩ ra là chúng tao tức là tao và 6 con vịt khác gồm cả con Hương.

Hay mình đi về nhỉ - tao nghĩ. Tại bình thường tao cũng đéo thân mấy con này lắm.

Tao đang nghĩ dở thì con Thùy xẵng giọng: Ê T đi lấy đồ uống cho các chị đê.

Láo như ranh đm. Tao trêu nó luôn:

- Chị cc. Nhà thằng Tuấn tao biết gì mà lấy.
+ Đm ga lăng tí đê, đàn ông đàn ang đéo gì lười. Kiếm cái gì uống được ý.

Tao đành đứng dậy đi về phia bếp. Con Nhung nói với theo:

- Ê lấy đá nhé, nóng vl.

Công nhận Tết nhất kiểu gì mà mới ra Tết chưa rằm mà trời nắng chang chang. Hoa hoét nở tung toét cmn hết. Tiếng là đi học nhưng là học nhóm thêm, nên nay trời nóng tao mặc áo phông trơn và quần short. 4/6 con vịt kia cũng như thế, áo phông quần short.

Tao mở tủ lạnh lấy đá, mẹ thằng Tuấn chu đáo vc, đã lấy full khay đá để sẵn đáy và châm nước vào lượt mới, tao chỉ việc xúc đá trong cái khay đấy ra một cái cốc inox to - loại cốc giữ nhiệt, để trên kệ ly cốc ở gần tủ bát đũa. Đồ uống thì tao tìm thấy 1 chai coca lít rưỡi đã uống dở, nhưng vẫn còn rất nhiều. Trên đường đi ra thì tao tiện tay vơ thêm chai chivas đang uống dở trên bàn ăn nữa, cũng đéo hiểu sao tao nghĩ thế.

Tao ngồi xuống cạnh bọn con gái đang tung xúc xắc và hỏi:

- Chúng mày uống gì?

Không đứa nào nhìn tao, chúng nó vẫn chăm chú vào bàn cá ngựa. Con Nhung nói mà đầu không ngoảnh lại:

- Gì cũn được có đá là được.

Tao với tay lấy mấy cái cốc thủy tinh trên kệ để cốc ở dưới chân bàn uống nước, đổ đá vào, xong lấy chai chivas giả vở như chuẩn bị rót:

- Thế uống rượu nhé.

Cả lũ quay lại nhìn tao mắt tròn mắt dẹt:

- Điên à?

Tao cười, nửa đùa nửa thật:

- Điên đéo gì, tết nhất có tí cồn mới vui.

Con Hương thắc mắc:

- Mày lấy đâu ra đấy? Lỡ chai này đắt tiền lắm thì sao?

Tao chột dạ, đm đúng là mình chưa nghĩ đến vấn đề này. Thì con Hương lại chép miệng:

- Mà chắc chả sao đâu, chai vơi uống dở rồi. Kệ đi, bố mẹ nó (ý chỉ bố mẹ thằng Tuấn) không để ý đâu.

Tao thấy nhẹ cả người, nhưng ngay lập tức câu hỏi lại bật ra mồm tao:

- Thế ... ai uống rượu?

Bọn con gái tần ngần, và con Thùy léo nhéo phá vỡ sự im lặng:

- Làm tí cồn mới vui, sợ đell gì.

Nói rồi nó cầm chai chivas trên tay tao đổ đầy ra một cái cốc lùn (kiểu cốc uống cafe) xong dõng dạc:

- Ngựa đứa nào về bét thì bắt nó uống.

Điệu bộ của nó làm tao bật cười. Mấy đứa con gái kia phản ứng luôn:

- Đm uống hết cốc này để chết à?
- Mày bị dở người à?
- ...

Đoạn hội thoại xôn xao đó tao không nhớ chi tiết, nhưng cuối cùng thì cả bọn thống nhất là mix chai chivas đấy với chai coca lít rưỡi kia để "Tết ai cũng có cồn, mà không ai say cả". Con Hoàng Anh thì tìm được 2 lon soda nữa đổ chung vào, tất nhiên cái chai coca có lít rưỡi không chứa nổi ngần ấy nước nên bọn nó lấy cái bình thủy tinh đựng nước uống trên bàn rồi đổ mẹ nước lọc đi để chứa thêm. Tổng kết lại thì bọn tao có 1 chai 1 lít rưỡi và 1 cái bình thủy tinh gần đầy chứa thứ chất lỏng đó.

Vòng cá ngựa đầu tiên kết thúc và về bét là con Diễm. Nó phải uống khoảng 1/3 cốc lùn cái thứ dung dịch đó. Nó chỉ nhăn mặt một chút khi uống, thậm chí uống xong nó còn khen là "khá ngon". Con Thùy bảo ngon thì uống nữa đi :)).

Vòng cá ngựa thứ hai đang diễn ra thì có chuông đthoai của con Hương. Là mẹ thằng Tuấn gọi cho con Hương (vì sao lại là con Hương nhỉ) thông báo là cô chú đi chúc Tết ở tận dưới Nhổn cơ, chắc là về muộn, các cháu tan học xong đi về thì cứ bấm cửa lại là được, khóa nhà cô là khóa bấm, loại khóa mà mở thì cần chìa nhưng khi khóa thì chỉ cần lấy tay bấm tạch cho cái khóa vào chốt là được, không cần chìa. Con Hương sau khi thông báo cho bố mẹ thằng Tuấn là thằng Tuấn vẫn chưa về thì nó "vâng ạ, cháu chào cô" một tiếng rất thảo mai và cúp máy. Không nhắc gì đến chuyện bà giáo tiếng Anh hôm nay ăn bớt giờ dạy.

Con Hương quay sang thông báo nhanh cho cả nhóm và nó phải chống nạnh để hỏi to - vì cả đám đang chúi đầu vào bàn cá ngựa và đéo ai care khi con Hương thông báo:

- Thế đm chúng mày có đi về không?

Cơ bản nhóm này bọn nó láo nháo, hư và học dốt hơn, đéo ngoan như nhóm Hồng Anh của tao. Nên bọn nói xưng hô nhau như thế là bình thường. Tao thì lại thấy con gái chửi bậy thì rất là dâm :))

+ Về đéo gì đang chơi - một con nào đó trong đám nói vọng lại.

Thật sự đéo hiểu là cá ngựa có gì hay mà cuốn thế - nhưng chính tao trong lúc đấy cũng bị thu hút vào cái bàn cá ngựa và chỉ quay lại nhìn con Hương lúc nó chống nạnh và hỏi to.

- Thế tao cũng ở lại chơi - con Hương said. Nói xong nó gọi đt cho bố mẹ nó xin phép học xong ở lại chơi.
M viết đi t đọc cả đêm 😅 mai t làm event truyện cho ae tham gia cùng
 
Sau 15 phút thì vòng cá ngựa thứ hai kết thúc. Về bét là con Hà. Nó cũng nuốt hết 1/3 cốc đồ uống mà không gặp trở ngại gì.

Con Thùy lấy tay gõ vào cái bình thủy tinh cho kêu "coong coong" xong tặc lưỡi:

- Nhiều nhỉ. Thế này bao giờ mới uống hết để về?
+ Bao giờ hết thì hết - con Hà bật lại. Giọng nói rõ ra vẻ là tao uống rồi thì chúng mày cũng phải uống.
- Mẹ một ván hết xừ nửa tiếng thì đến tối. Xong ông bà ý về (ý chỉ bố mẹ thằng Tuấn) tháy nhà cửa như bãi chiến trường, thêm 1 đám con gái say rượu.
+ Mày đã uống đéo đâu mà say - con Hà lại bật tiếp.
- Hay đm chơi trò khác đi, cho nhanh.
+ Chơi cái gì?
- Kiểu gì chả có đồ chơi khác. Con Hương đi kiếm xem có tú lơ khơ hay cái gì không - con Thùy ra lệnh.
+ Có luôn - con Hương lôi luôn bộ bài 52 quân ở dưới tủ tivi ra. Có vẻ như nó đã khá thông thuộc đồ đạc trong nhà này cái gì để đâu.
- Thằng này mày có chơi không? - con Hà quay sang hỏi tao?
+ Ơ có, tại cá ngựa có 4 đứa chơi 1 lúc nên tao phải ngồi nhìn thôi chứ.
- Thế mày chia bài đi - con Hà ra lệnh?
+ Chơi gì, chia bao nhiêu người?
- Tiến lên nhé, tất cả chúng mày biết chơi tiến lên đúng không?
+ Đm sao lại tiến lên mà không phải tá lả hay tấn hay gì đấy - con Nhung thắc mắc.
- Tại tao chỉ biết chơi mỗi tiến lên - con Hà trả lời xong tự lăn ra cười như phá mả.
+ Chia mấy đây - tao hỏi chúng nó.
- Chia 4 đi, chứ nhiều hơn bài bé quá.

Thế là tao chia bài thành 4 phần và bọn tao bắt đầu lượt đầu tiên, mà đứa nào về bét sẽ phải uống thứ nước pha chế kia.

==

P/S: Câu chuyện này lúc đấy nó diễn ra thì tao thấy rất bình thường, và vì tao cũng tham gia vào trong các đoạn hội thoại với chúng nó (lấy nước, chia bài, v.v..) nên bản thân tao cũng tự cảm nhận thấy rất bình thường chứ không thấy gì bất thường cả. Nhưng sau này khi nghĩ lại thì rõ ràng là chúng nó có thể đơn giản chỉ cần đổ mẹ chỗ nước đấy đi rồi rửa bình nước và đi về? Tại sao lại cố ngồi lại mà uống cho hết để rồi say cả lũ?

Có thể là ham chơi một tí, muốn vui một tí, (học sinh mà, lại là ngày tết nữa, đi học xong về luôn thì chỉ có về nhà), gato nhau một tí (tao uống rồi mày cũng phải uống), mỗi thứ một tí đấy, thêm một tí tình cờ hoặc may mắn của bối cảnh nữa (bà giáo cắt tiết, bố mẹ Tuấn đi vắng, v.v..), cuộc đời có nhiều thứ bất ngờ bắt đầu chỉ bằng những thứ "một tí" rất bình thường như thế.
 
Đm bảo ngắn nhưng viết ra mới thấy dài vl. Truyện này không có Hồng Anh nhé các mày. Nói trước thế.
 
Top