• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có nên đọc sách Tiếng Anh ?

Lotus666

Già trâu
Tao cũng đọc khá nhiều sách phiên dịch nhưng có điều tao luôn băn khoăn, giữa sách Nguyên bản và bản dịch nó có giống nhau không? Tức là đọc sách phiên dịch chẳng là đang đọc lại tư duy của thằng dịch sách? Về cơ bản vốn tiếng anh chỉ được B2 nên tao không đủ khả năng đọc liền mạch cuốn sách về kinh tế, giáo dục, xã hội do gặp vấn đề về ngữ pháp và từ chuyên môn. Thằng nào thông thạo tiếng anh có thể nói cho tao đọc sách nguyên bản có mang chúng mày đến tư duy mới sát thực với tư duy tư niệm của thằng tác giả không và đặc biệt là có khác so với sách phát hành ở VN không ? Để tao có động lực tập đọc làm đứa trẻ con để mở mang tri thức mới !
 
Tao cũng đọc khá nhiều sách phiên dịch nhưng có điều tao luôn băn khoăn, giữa sách Nguyên bản và bản dịch nó có giống nhau không? Tức là đọc sách phiên dịch chẳng là đang đọc lại tư duy của thằng dịch sách? Về cơ bản vốn tiếng anh chỉ được B2 nên tao không đủ khả năng đọc liền mạch cuốn sách về kinh tế, giáo dục, xã hội do gặp vấn đề về ngữ pháp và từ chuyên môn. Thằng nào thông thạo tiếng anh có thể nói cho tao đọc sách nguyên bản có mang chúng mày đến tư duy mới sát thực với tư duy tư niệm của thằng tác giả không và đặc biệt là có khác so với sách phát hành ở VN không ? Để tao có động lực tập đọc làm đứa trẻ con để mở mang tri thức mới !
Đọc chính gốc bao giờ cũng tốt hơn. Mà mày vừa đọc, vửa học thêm tiếng anh luôn. Cứ nghĩ là mày đang luyên tập tiếng anh để còn đi bả gạ gẩm mấy em da trăng dể dãi là có động lực ngay thôi.
 
Nên đọc và thực tế là sau khi đọc bản nguyên gốc xong thì éo muốn đọc phiên dịch, nếu mà m cảm thấy đuối về vốn tiếng anh thì m có thể tham khảo mấy cuốn test như CPE-cam for proficiency english test, hoặc tìm mua mấy cuốn advanced vocab về, đến từ nào khó hiểu có thể check. Ngoài ra cũng nên tìm hiểu tác giả của cuốn sách vì mỗi quốc tịch có cách viết khác nhau, hàm nghĩa đôi khi cũng không hoàn toàn giống nhau giữa các nước :)
 
Mấy sách chuyên ngành khó lắm, chưa đọc đc thì đọc truyện ngắn hoặc mẩu tin về lĩnh vực kinh tế, gduc trc đi.
 
Nếu mày không phải nghiên cứu chuyên môn thì không nên. Nếu mày muốn thì nên bắt đầu từ những mẫu truyện nhỏ vài trang trước, sau đến các cuốn 500 - 1000 trang. Mày còn phải xác định đọc mày đọc loại gì nữa để chuẩn bị sẵn vốn từ. Vừa đọc vừa tra từ điển là khá sai phương pháp.
 
Nội dung khác là chắn chắn, nhưng khác bao nhiêu còn xem mức độ tham sâu của tác phẩm. Nhưng vấn đề là nếu trình độ ngoại ngữ chưa cao mà đọc mấy cuốn nguyên bản cũng không hiểu nổi. Đôi lúc ngoại ngữ khác, văn hóa khác nên dịch giả cũng chuyển thành văn phù hợp hơn với người đọc. Chỉ là sợ dịch giả hiểu không hết ý hoặc dịch không đúng ý tác giả.
Sách ngoại văn trong lĩnh vực này có thể chia làm đọc hiểu và đọc dịch. Đọc hiểu đã khó, mà dich được văn thành ngôn ngữ khác mà vẫn giữ được nghĩa còn khó hơn. Nếu sách dịch mà khó hiểu thì mình có đọc nguyên bản cũng hiểu không nổi thôi.
Đệ đang học chữ hán bằng cách đọc truyện Kim Dung nguyên bản, chỉ là truyện nhưng có vài đoạn dịch không nổi mà truyện dịch hầu như tác giả giản lược không dịch luôn.
 
Nếu mày không phải nghiên cứu chuyên môn thì không nên. Nếu mày muốn thì nên bắt đầu từ những mẫu truyện nhỏ vài trang trước, sau đến các cuốn 500 - 1000 trang. Mày còn phải xác định đọc mày đọc loại gì nữa để chuẩn bị sẵn vốn từ. Vừa đọc vừa tra từ điển là khá sai phương pháp.
Tml này nói đúng đấy. Tao b đầu đọc sách tiếng anh từ 15 năm trưỡ, vì tao học nc ngoài. Ban đầu khoai lắm nản lắm mày. Theo k nghiệm của tao thì mày đọc cái dễ trước, sau đó nâng dần lên. Khi đọc, có 1 vài từ không hiểu thì kệ mẹ nó luôn, lướt qua đọc cả nguyên câu nguyên đoạn và đoán xem cái đó nghĩa là gì. Còn đã tra từ mày phải tra cho tới mới dễ nhớ, tra từ nguyên (etymology) luôn. Mày cứ lên mạng search cái từ mày ko biết và add "etymology" sau đó đọc như wiki.

Ví dụ từ "anthropology" magf tra sẽ biết nó có 2 thành phần là anthropo và logy. Anthropo gốc từ hy lạp, nghĩa là nói về con người, còn logy là hậu tố chỉ các môn học, môn nghiên cứu etc. Học như vậy mày mới nhớ sâu và cũng biết đc luôn ngữ cảnh ra đời của từ, sau đó vận dụng khi thấy các từ liên quan. Ví dụ m đã biết anthro là lquan đến con người, mankind aka nhân chủng, nếu mày biết thêm từ philosphy gồm có philo tức là "love" và sophia tức là "tri thức", thì khi m thấy chứ "philanthropy" m sẽ suy ra nó là Phylo + anthro tức là "yêu con người", như vậy nó là "từ thiện"...

Việc đọc cũng như tập thể dục, mày phải tập nhiều mới quen. Chỉ coa 1 cách để cải thiện là bắt đầu cầm cuôn sách lên và đọc đi. Chúc mày thành công tml.
 
Nội dung khác là chắn chắn, nhưng khác bao nhiêu còn xem mức độ tham sâu của tác phẩm. Nhưng vấn đề là nếu trình độ ngoại ngữ chưa cao mà đọc mấy cuốn nguyên bản cũng không hiểu nổi. Đôi lúc ngoại ngữ khác, văn hóa khác nên dịch giả cũng chuyển thành văn phù hợp hơn với người đọc. Chỉ là sợ dịch giả hiểu không hết ý hoặc dịch không đúng ý tác giả.
Sách ngoại văn trong lĩnh vực này có thể chia làm đọc hiểu và đọc dịch. Đọc hiểu đã khó, mà dich được văn thành ngôn ngữ khác mà vẫn giữ được nghĩa còn khó hơn. Nếu sách dịch mà khó hiểu thì mình có đọc nguyên bản cũng hiểu không nổi thôi.
Đệ đang học chữ hán bằng cách đọc truyện Kim Dung nguyên bản, chỉ là truyện nhưng có vài đoạn dịch không nổi mà truyện dịch hầu như tác giả giản lược không dịch luôn.
Đúng rồi, đọc nguyên bản những đoạn tác giả chơi tiếng lóng hay viết tương đối tối nghĩa thì có mà sml :)). Mấy cuốn khó thì kể cả tụi đọc bằng tiếng mẹ đẻ cũng cần trình độ, kinh nghiệm nhất định may ra mới tham thấu đc ý tưởng tác giả :)). Chưa đến mức chuyên sâu thì chỉ nên đọc những sách kiểu dẫn nhập, giới thiệu trước đã
 
Tml này nói đúng đấy. Tao b đầu đọc sách tiếng anh từ 15 năm trưỡ, vì tao học nc ngoài. Ban đầu khoai lắm nản lắm mày. Theo k nghiệm của tao thì mày đọc cái dễ trước, sau đó nâng dần lên. Khi đọc, có 1 vài từ không hiểu thì kệ mẹ nó luôn, lướt qua đọc cả nguyên câu nguyên đoạn và đoán xem cái đó nghĩa là gì. Còn đã tra từ mày phải tra cho tới mới dễ nhớ, tra từ nguyên (etymology) luôn. Mày cứ lên mạng search cái từ mày ko biết và add "etymology" sau đó đọc như wiki.

Ví dụ từ "anthropology" magf tra sẽ biết nó có 2 thành phần là anthropo và logy. Anthropo gốc từ hy lạp, nghĩa là nói về con người, còn logy là hậu tố chỉ các môn học, môn nghiên cứu etc. Học như vậy mày mới nhớ sâu và cũng biết đc luôn ngữ cảnh ra đời của từ, sau đó vận dụng khi thấy các từ liên quan. Ví dụ m đã biết anthro là lquan đến con người, mankind aka nhân chủng, nếu mày biết thêm từ philosphy gồm có philo tức là "love" và sophia tức là "tri thức", thì khi m thấy chứ "philanthropy" m sẽ suy ra nó là Phylo + anthro tức là "yêu con người", như vậy nó là "từ thiện"...

Việc đọc cũng như tập thể dục, mày phải tập nhiều mới quen. Chỉ coa 1 cách để cải thiện là bắt đầu cầm cuôn sách lên và đọc đi. Chúc mày thành công tml.
Đúng rồi đó, cách tao đọc sách ta gần như vậy. Vừa đọc vừa coi chú thích, vừa sợt google những từ khó hiểu :))
 
Đúng rồi đó, cách tao đọc sách ta gần như vậy. Vừa đọc vừa coi chú thích, vừa sợt google những từ khó hiểu :))
Sau 1 thời gian (khá lâu) thì mày sẽ nắm được văn hóa phong tục âu mỹ và luôn tiếng anh thì mày ít phải tra hơn. Điều này giúp mày đọc nhanh hơn nhưng cũng có hệ lụy: mày bớt cảm thấy tò mò về những khái niệm cơ bản, nên sẽ ko tìm hiểu, từ đó ko mở mang vốn ngôn ngữ học. Nhưng thôi đọc sách lac để lấy kiến thức, còn nếu muốn chuyên sâu ngôn ngữ học lại là chuyện khác.

1 cái hay của đọc tiếng anh là mày sẽ biết đc các thành ngữ hay khi nói chuyện và khi cần dịch. Nếu đọc thấy thành ngữ nên phân tích 1 chút và kiếm 1 thacnh ngữ ở ta tương xứng. Sẽ rất thú vị khi quan sát sự khác biệt của văn hóa 2 nước. Ví dụ như ở tây noa nói "bite the bullet" tức là tương đương với ta nói "chịu đấm ăn xôi". Để ý sẽ thấy 1 số điểm hay: tây chơi bullet hiện đại luôn chứ ko như ta vẫn giữ cái ngàn xưa, tây nó chỉ nhấn mạnh tới cái đau của quả đấm, mặc định là phải có phần thưởng tương xứng, ta thì phải có cái ăn xôi trong đấy luôn. Bàn sâu hơn tại sao lại như vậy về văn hóa ngôn ngữ vân vân mây mây thì nói cả ngày không hết...

Khi m đã đọc lưu loát rồi nên tìm hiểu thêm các technique về đọc nhanh, hoặc lưu giữ thông tin, cái này có nhiều phg pháp lắm. Tao thấu qtrong nhất lac rèn tập trung, kiểm soát con mắt chạy đều qua trang giấy và đọc lại, note lại những điểm hay, hoặc tóm lược bằng mindmap để ôn lại sau này.
 
Do đặc thù công việc nên tao đọc sách để lấy kiến thức và thỏa đam mê :)). Tao khoái kiểu đọc ghiền gẫm những đoạn khó hơn là đọc lướt. Cầm 1 cuốn sách tao đọc content đầu tiên, sau đó lướt introduce, chọn 1 mục tao thấy hứng thú rồi đọc. Có khi đang đọc mục này lại nhảy ngược lại mục trước đó chứ ko phải đọc theo thứ tự :)) . Quả mindmap tao thấy còn có đôi chút tác dụng chứ quả đọc nhanh thấy chán lắm, thường chỉ với mấy sách vớ vẩn thôi, mà mấy sách đó coi content đã nắm gần hết nội dung cmnr, cần quái gì phải đọc :))
 
Do đặc thù công việc nên tao đọc sách để lấy kiến thức và thỏa đam mê :)). Tao khoái kiểu đọc ghiền gẫm những đoạn khó hơn là đọc lướt. Cầm 1 cuốn sách tao đọc content đầu tiên, sau đó lướt introduce, chọn 1 mục tao thấy hứng thú rồi đọc. Có khi đang đọc mục này lại nhảy ngược lại mục trước đó chứ ko phải đọc theo thứ tự :)) . Quả mindmap tao thấy còn có đôi chút tác dụng chứ quả đọc nhanh thấy chán lắm, thường chỉ với mấy sách vớ vẩn thôi, mà mấy sách đó coi content đã nắm gần hết nội dung cmnr, cần quái gì phải đọc :))
Tùy thôi, theo tao thì sách khó mà đọc thế dễ sập hầm. Đọc cho vui khác, đọc để học lấy kiến thức khác. Còn nếu thằng nào "vui để học" thì tao không có gì để nói :)).
 
Do đặc thù công việc nên tao đọc sách để lấy kiến thức và thỏa đam mê :)). Tao khoái kiểu đọc ghiền gẫm những đoạn khó hơn là đọc lướt. Cầm 1 cuốn sách tao đọc content đầu tiên, sau đó lướt introduce, chọn 1 mục tao thấy hứng thú rồi đọc. Có khi đang đọc mục này lại nhảy ngược lại mục trước đó chứ ko phải đọc theo thứ tự :)) . Quả mindmap tao thấy còn có đôi chút tác dụng chứ quả đọc nhanh thấy chán lắm, thường chỉ với mấy sách vớ vẩn thôi, mà mấy sách đó coi content đã nắm gần hết nội dung cmnr, cần quái gì phải đọc :))
Tao nghĩ do mày đọc rộng nên thế, đọc rộng gặp nhiều cái mới thì phải nghiền ngẫm sâu rồi. Tao cg vậy thôi. Đến khi đọc chuyên sâu 1 lv nào, ví dụ kdoanh đầu tư, thì các khái niệm là tương tự nên phải đọc nhanh để biết điểm khác biệt của tác giả là gì. Đôi khi đọc đến 1 góc nhìn mới mẻ của 1 vde mình đã quen thuộc thấy thú vị lắm, dừng lại nghiền ngẫm cả chục phút.
Tao đọc chậm nhất là Đạo Đức Kinh hay nietzsche :) đọc cuốn đấy mất nhiều thời gian vl.
 
Tao nghĩ do mày đọc rộng nên thế, đọc rộng gặp nhiều cái mới thì phải nghiền ngẫm sâu rồi. Tao cg vậy thôi. Đến khi đọc chuyên sâu 1 lv nào, ví dụ kdoanh đầu tư, thì các khái niệm là tương tự nên phải đọc nhanh để biết điểm khác biệt của tác giả là gì. Đôi khi đọc đến 1 góc nhìn mới mẻ của 1 vde mình đã quen thuộc thấy thú vị lắm, dừng lại nghiền ngẫm cả chục phút.
Tao đọc chậm nhất là Đạo Đức Kinh hay nietzsche :) đọc cuốn đấy mất nhiều thời gian vl.
@titoe nó cũng đọc nietzsche hiện sinh kìa mày :look_down:
 
Tiểu đệ cũng chia sẻ về quá trình hấp thụ từ sách của mình để huynh đệ thảo luận, cũng có thể gọi là cơ sở lý luận cho việc đọc sách.
Tiểu đệ trước đây trẻ trâu đọc rất nhiều loại sách. Còn hiện tại hầu như đọc rất ít và chọn lọc.
Lấy mốc 18 làm căn bản, từ tuổi này là tuổi bắt đầu trải đời và nhận thức được sự đời. Giai đoạn này thường gọi là bồng bột trẻ trâu do ta chưa có thứ gọi là bản sắc nên hay học theo một nhân vật từ tính cách, phong thái với mong muốn được như họ và thay đổi liên tục. Đệ cũng từng trải qua và đọc sách do muốn được cái mà đệ vừa nói, tìm một hình mẫu để bắt chước. Các sách giai đoạn này chủ yếu là kỹ thuật sống, đại loại là kỹ thuật để sống hiệu quả như các loại mà các bạn sinh viên hay đọc bây giờ.

Sau này, khi đệ khoảng 22, 23 tuổi, có lẽ đã đủ lượng nên biến chất, suy ngẫm về vấn đề tốt, phân tích được nên chín chắn hơn đã bỏ được cái bắt chước trên và tạo cho mình cái gọi là bản sắc. Mình là mình chứ không phải ai và không cần bắt chước ai. Nhưng đó chỉ là khởi đầu, đệ bắt đầu tò mò về tư tưởng, tuổi này đệ đọc sách về tư tưởng, toàn bộ là sách tư tưởng triết lý hay gọi là nghệ thuật sống. Các tư tưởng có thể giống hoặc khác nhau. Nhưng đọc là đệ quên, thứ trong sách không phải của mình, chính cái đọng lại mới là thứ mình cần và tạo nên riêng ta. Ta là ta, phải có tư duy, ta nói từ tư duy mình chứ không nói từ cuốn sách.

Hiện tại đệ 28 tuổi và ít đọc sách hẳn, do nhận thấy sách kiến thức đọc sẽ quên, sách tư tưởng không dám nói đệ đọc hết nhưng tạm đầy đủ chính yếu của các tư tưởng, chủ yếu là tư tưởng phương Đông. Đệ bây giờ phát triển mình bằng cách suy ngẫm, hệ thống hóa và đưa ra cơ sở lý luận căn bản cho vấn đề chứ không đọc sách nữa. Và phát hiện hiện tại là cách này có khuyến điểm là theo thói quen cứ suy luận làm mình tự nghĩ là đúng do hợp lý nên nhiều lúc bị hố. Hiện tại đệ đang tự học chữ Hán để phát triển khả năng sử dụng tiếng Việt tinh vi hơn và tiếp cận với những tư tưởng, văn hóa ở các nước xài chữ hán.
 
Tiểu đệ cũng chia sẻ về quá trình hấp thụ từ sách của mình để huynh đệ thảo luận, cũng có thể gọi là cơ sở lý luận cho việc đọc sách.
Tiểu đệ trước đây trẻ trâu đọc rất nhiều loại sách. Còn hiện tại hầu như đọc rất ít và chọn lọc.
Lấy mốc 18 làm căn bản, từ tuổi này là tuổi bắt đầu trải đời và nhận thức được sự đời. Giai đoạn này thường gọi là bồng bột trẻ trâu do ta chưa có thứ gọi là bản sắc nên hay học theo một nhân vật từ tính cách, phong thái với mong muốn được như họ và thay đổi liên tục. Đệ cũng từng trải qua và đọc sách do muốn được cái mà đệ vừa nói, tìm một hình mẫu để bắt chước. Các sách giai đoạn này chủ yếu là kỹ thuật sống, đại loại là kỹ thuật để sống hiệu quả như các loại mà các bạn sinh viên hay đọc bây giờ.

Sau này, khi đệ khoảng 22, 23 tuổi, có lẽ đã đủ lượng nên biến chất, suy ngẫm về vấn đề tốt, phân tích được nên chín chắn hơn đã bỏ được cái bắt chước trên và tạo cho mình cái gọi là bản sắc. Mình là mình chứ không phải ai và không cần bắt chước ai. Nhưng đó chỉ là khởi đầu, đệ bắt đầu tò mò về tư tưởng, tuổi này đệ đọc sách về tư tưởng, toàn bộ là sách tư tưởng triết lý hay gọi là nghệ thuật sống. Các tư tưởng có thể giống hoặc khác nhau. Nhưng đọc là đệ quên, thứ trong sách không phải của mình, chính cái đọng lại mới là thứ mình cần và tạo nên riêng ta. Ta là ta, phải có tư duy, ta nói từ tư duy mình chứ không nói từ cuốn sách.

Hiện tại đệ 28 tuổi và ít đọc sách hẳn, do nhận thấy sách kiến thức đọc sẽ quên, sách tư tưởng không dám nói đệ đọc hết nhưng tạm đầy đủ chính yếu của các tư tưởng, chủ yếu là tư tưởng phương Đông. Đệ bây giờ phát triển mình bằng cách suy ngẫm, hệ thống hóa và đưa ra cơ sở lý luận căn bản cho vấn đề chứ không đọc sách nữa. Và phát hiện hiện tại là cách này có khuyến điểm là theo thói quen cứ suy luận làm mình tự nghĩ là đúng do hợp lý nên nhiều lúc bị hố. Hiện tại đệ đang tự học chữ Hán để phát triển khả năng sử dụng tiếng Việt tinh vi hơn và tiếp cận với những tư tưởng, văn hóa ở các nước xài chữ hán.
Bản thân cũng nghĩ thế. Càng đọc nhiều thì càng không thể lan man, khi ta đọc đến một lúc nào đó cần rút gọn vào một vấn đề mình muốn, có chọn lọc. Còn những cái khác thì chỉ nên cưỡi ngựa xem hoa, nếu không muốn bị "bá nghệ vi, chi bá láp".
 
Học tiếng Anh là học ngôn ngữ của bọn Tây, nó là thứ có tính phân loại rõ ràng. Ví dụ tiếng Anh Anh so với Anh Mỹ khác nhau nói chung ở chỗ Anh Mỹ giản lược tính cấu trúc hơn, đơn giản hơn, điều này thể hiện ngay cả từ chính tả từ vựng. Nói về tính phân loại, tiếng Anh học thuật sẽ rất khác với tiếng Anh đời sống. Nên biết mình muốn cái gì mà định hướng học. Luyện xem phim hành động nâng cao Eng để đi học PhD thì hỏng to, ví dụ vậy. Nói chung là ng Việt ở trong nc không có cơ hội dùng thì học tiếng Anh sẽ không hiệu quả và k khá lên được, giỏi lắm cũng chỉ là nhại tiếng Anh thôi không hơn.
 
Ma
Tiểu đệ cũng chia sẻ về quá trình hấp thụ từ sách của mình để huynh đệ thảo luận, cũng có thể gọi là cơ sở lý luận cho việc đọc sách.
Tiểu đệ trước đây trẻ trâu đọc rất nhiều loại sách. Còn hiện tại hầu như đọc rất ít và chọn lọc.
Lấy mốc 18 làm căn bản, từ tuổi này là tuổi bắt đầu trải đời và nhận thức được sự đời. Giai đoạn này thường gọi là bồng bột trẻ trâu do ta chưa có thứ gọi là bản sắc nên hay học theo một nhân vật từ tính cách, phong thái với mong muốn được như họ và thay đổi liên tục. Đệ cũng từng trải qua và đọc sách do muốn được cái mà đệ vừa nói, tìm một hình mẫu để bắt chước. Các sách giai đoạn này chủ yếu là kỹ thuật sống, đại loại là kỹ thuật để sống hiệu quả như các loại mà các bạn sinh viên hay đọc bây giờ.

Sau này, khi đệ khoảng 22, 23 tuổi, có lẽ đã đủ lượng nên biến chất, suy ngẫm về vấn đề tốt, phân tích được nên chín chắn hơn đã bỏ được cái bắt chước trên và tạo cho mình cái gọi là bản sắc. Mình là mình chứ không phải ai và không cần bắt chước ai. Nhưng đó chỉ là khởi đầu, đệ bắt đầu tò mò về tư tưởng, tuổi này đệ đọc sách về tư tưởng, toàn bộ là sách tư tưởng triết lý hay gọi là nghệ thuật sống. Các tư tưởng có thể giống hoặc khác nhau. Nhưng đọc là đệ quên, thứ trong sách không phải của mình, chính cái đọng lại mới là thứ mình cần và tạo nên riêng ta. Ta là ta, phải có tư duy, ta nói từ tư duy mình chứ không nói từ cuốn sách.

Hiện tại đệ 28 tuổi và ít đọc sách hẳn, do nhận thấy sách kiến thức đọc sẽ quên, sách tư tưởng không dám nói đệ đọc hết nhưng tạm đầy đủ chính yếu của các tư tưởng, chủ yếu là tư tưởng phương Đông. Đệ bây giờ phát triển mình bằng cách suy ngẫm, hệ thống hóa và đưa ra cơ sở lý luận căn bản cho vấn đề chứ không đọc sách nữa. Và phát hiện hiện tại là cách này có khuyến điểm là theo thói quen cứ suy luận làm mình tự nghĩ là đúng do hợp lý nên nhiều lúc bị hố. Hiện tại đệ đang tự học chữ Hán để phát triển khả năng sử dụng tiếng Việt tinh vi hơn và tiếp cận với những tư tưởng, văn hóa ở các nước xài chữ hán.
Mày nói chuyện như vừa bước ra từ một cuốn sách, mày đọc nhiều quá. Hỏng rồi, bớt đọc lại. Làm nhiều hơn sẽ thấy đời chả thể như sách. Tao cũng thích đọc nhưng là do thói quen từ bé và chỉ cho vui thôi. Nghiền ngẫm mãi thấy sách nó khác xã hội bên ngoài nhiều quá. Ý tao vậy, còn sách nâng cao chuyên môn mang tính hàn lâm tao không bàn.
 
Ma

Mày nói chuyện như vừa bước ra từ một cuốn sách, mày đọc nhiều quá. Hỏng rồi, bớt đọc lại. Làm nhiều hơn sẽ thấy đời chả thể như sách. Tao cũng thích đọc nhưng là do thói quen từ bé và chỉ cho vui thôi. Nghiền ngẫm mãi thấy sách nó khác xã hội bên ngoài nhiều quá. Ý tao vậy, còn sách nâng cao chuyên môn mang tính hàn lâm tao không bàn.
Có thể đệ đang bị ngáo sách, không loại trừ khả năng này. :vozvn (3)::vozvn (3):
 
@titoe nó cũng đọc nietzsche hiện sinh kìa mày :look_down:
Tao thích analytic, tao thích anh mỹ, không khoái bọn âu lục như pháp đức, hehe. Hiện sinh mang màu mè huyền bí dễ dụ bọn lạc lối chứ tao từ đầu đã thấy nó tăm tối. Con tao ghét nhất là Sartre, đánh giá cao nhất là Heidegger :)). Topic này cũng ko rảnh nói thêm =))
Thằng @titoe thì cái gì chả đọc, nó tẩu hỏa nhập ma cmnr :smile:.
Ê @titoe, cái truyện mày đăng có phải lúc cuối anh chồng đã có "xô xát" với chị 315 ah?
Kiếm sách coi đi mày, tuyển tập truyện ngắn Hồ anh thái, hoặc gg tiếp cũng có 1 vài bản tụi nó đăng đó, hehe, tiết lộ mất hay.
Tao nghĩ do mày đọc rộng nên thế, đọc rộng gặp nhiều cái mới thì phải nghiền ngẫm sâu rồi. Tao cg vậy thôi. Đến khi đọc chuyên sâu 1 lv nào, ví dụ kdoanh đầu tư, thì các khái niệm là tương tự nên phải đọc nhanh để biết điểm khác biệt của tác giả là gì. Đôi khi đọc đến 1 góc nhìn mới mẻ của 1 vde mình đã quen thuộc thấy thú vị lắm, dừng lại nghiền ngẫm cả chục phút.
Tao đọc chậm nhất là Đạo Đức Kinh hay nietzsche :) đọc cuốn đấy mất nhiều thời gian vl.
Tao đang đọc cuốn này, cả 3 tháng nay mà mới đc gần nửa :(. Do cả bận, cả thiếu kiến thức nên vừa đọc vừa đi gg các nơi khổ vl. Mấy cuốn khó cứ nhai từ từ, nản thì lại sang nhai mấy tản văn, truyện ngắn, hoặc đi chém gió các diễn đàn :))
Amazon product ASIN 067402771X
 
Tao thích analytic, tao thích anh mỹ, không khoái bọn âu lục như pháp đức, hehe. Hiện sinh mang màu mè huyền bí dễ dụ bọn lạc lối chứ tao từ đầu đã thấy nó tăm tối. Con tao ghét nhất là Sartre, đánh giá cao nhất là Heidegger :)). Topic này cũng ko rảnh nói thêm =))

Kiếm sách coi đi mày, tuyển tập truyện ngắn Hồ anh thái, hoặc gg tiếp cũng có 1 vài bản tụi nó đăng đó, hehe, tiết lộ mất hay.

Tao đang đọc cuốn này, cả 3 tháng nay mà mới đc gần nửa :(. Do cả bận, cả thiếu kiến thức nên vừa đọc vừa đi gg các nơi khổ vl. Mấy cuốn khó cứ nhai từ từ, nản thì lại sang nhai mấy tản văn, truyện ngắn, hoặc đi chém gió các diễn đàn :))
Amazon product ASIN 067402771X

Tao thấy mấy cái phân loại như kiểu hiện sinh bla bla chắc để cho mấy thằng lười đọc mà muốn sổ nho chém gió thôi. Đọc để biết trong đó nói gì để tự suy ngẫm cho mình, chứ đọc để lấy le thì thì tao ko thích. Tao đọc hiện sinh vì mấy lão trí thức thời xưa cứ nhắc suốt, dạng như bùi giáng, tcs, hàn mặc tử etc. Muốn đọc để xem nó ghê gớm như thế nào mà hầu hết trí giả VN xưa đều bị ảnh hưởng. Đọc xong thì... thấy cũng được... bàn về cách sống tao thích trường phái stoic hơn.

Tác giả VN có một người tao muốn đọc vẫn chưa đọc được là Phạm Công Thiện. Tao thích 1 bài thơ gì "10 Năm gió thổi đồi thông" của ổng trong tập ngày sinh của rắn lắm, muốn đọc thêm tpham của ổng mà kiếm chưa ra.
 
Top