• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Con người có thể đau quá mà chết không tụi mày? Bà tao vừa mất :(

đêm ngủ có ai nâng đầu dậy cho số không
Có dạo tao còn mơ ông hiện về rủ tao đi xem ông với paul scholes đá bóng.
Hôm sau tao tỉnh dậy, chiều vẫn nhớ ghi con lô 18 (số áo của scholes) ở quán bia chỗ gần ngõ 98 kim ngưu. Ăn được 30 điểm lô.
Dm hài đéo chịu được.
Nói phét làm chó.
Phải nói ông nội tao qua cơn thập tử mấy lần, nên thiêng vl.
 
Chia buồn nhé...

Tâm sự chút,
Hồi bà t đột quỵ, liệt nửa người, đi khám ra rất nhiều bệnh. Hai tháng sau bà t mất, t không khóc. Hai ngày đám t cứ thẫn thờ mãi, không phải vì buồn, t chỉ không hiểu nổi sao bản thân t lại có thể vô cảm như thế...
Bẵng cái qua một tháng, t có qua nhà bác ăn cơm. Bên đó t có đứa cháu ba tuổi nghiện xem TV, nó ăn cơm là phải mở mấy cái hoạt hình dị dị trên YT mới chịu ăn. T vẫn nhớ lúc ấy t bảo nó: "Ngày xưa cậu làm gì có TV mà xem, cụ toàn kể truyện...", dứt câu là t khóc m ạ, t nhớ lại bà t từng kể những truyện gì cho t nghe, đưa đón t đi học thế nào, phần đồ ăn cho t ra sao,... những kỹ ức về bà t lúc ấy chạy một lượt trong não t. Sau đấy t về luôn, t chạy xe mà t khóc từ lúc ở nhà bác đến lúc về. T cứ như thế phải gần hai tuần mới ổn lại. Bất kể ở đâu, cứ nhớ về bà là t khóc ngon lành... Qua mấy năm rồi nhưng đến hiện tại đang viết những dòng này t cũng hơi rưng rưng.

T thấy như vậy không có gì xấu cả, nó là ký ức đẹp để mình thấy được bản thân đã may mắn, hạnh phúc thế nào khi được yêu thương. Chúc m sớm ổn định lại cảm xúc! :vozvn (1):
 
Có dạo tao còn mơ ông hiện về rủ tao đi xem ông với paul scholes đá bóng.
Hôm sau tao tỉnh dậy, chiều vẫn nhớ ghi con lô 18 (số áo của scholes) ở quán bia chỗ gần ngõ 98 kim ngưu. Ăn được 30 điểm lô.
Dm hài đéo chịu được.
Nói phét làm chó.
Phải nói ông nội tao qua cơn thập tử mấy lần, nên thiêng vl.
mấy thằng cháu đích tôn số hưởng vcl, có gì ông nội cũng dấm dúi cho riêng
Tao cháu đít nhôm, chán vcl
 
Cảm ơn mày và các ace xamer.

Bà tao cũng hơn 80t rồi. Cách đây vài tháng đau quá đi khám mới phát hiện ra bệnh tình. Trước đó bà tuổi cao nhưng còn khoẻ lắm và minh mẫn.


Chia buồn . Bà m bao nhiêu tuổi rồi
 
Chia buồn nhé...

Tâm sự chút,
Hồi bà t đột quỵ, liệt nửa người, đi khám ra rất nhiều bệnh. Hai tháng sau bà t mất, t không khóc. Hai ngày đám t cứ thẫn thờ mãi, không phải vì buồn, t chỉ không hiểu nổi sao bản thân t lại có thể vô cảm như thế...
Bẵng cái qua một tháng, t có qua nhà bác ăn cơm. Bên đó t có đứa cháu ba tuổi nghiện xem TV, nó ăn cơm là phải mở mấy cái hoạt hình dị dị trên YT mới chịu ăn. T vẫn nhớ lúc ấy t bảo nó: "Ngày xưa cậu làm gì có TV mà xem, cụ toàn kể truyện...", dứt câu là t khóc m ạ, t nhớ lại bà t từng kể những truyện gì cho t nghe, đưa đón t đi học thế nào, phần đồ ăn cho t ra sao,... những kỹ ức về bà t lúc ấy chạy một lượt trong não t. Sau đấy t về luôn, t chạy xe mà t khóc từ lúc ở nhà bác đến lúc về. T cứ như thế phải gần hai tuần mới ổn lại. Bất kể ở đâu, cứ nhớ về bà là t khóc ngon lành... Qua mấy năm rồi nhưng đến hiện tại đang viết những dòng này t cũng hơi rưng rưng.

T thấy như vậy không có gì xấu cả, nó là ký ức đẹp để mình thấy được bản thân đã may mắn, hạnh phúc thế nào khi được yêu thương. Chúc m sớm ổn định lại cảm xúc! :vozvn (1):
Công nhận là lúc còn sống thì rất dễ có suy nghĩ ko dịp này thì dịp khác vội gì.

Đến lúc người đi rồi mới thấy tiếc giá như…
 

Có thể bạn quan tâm

Top