• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

CU PỎN TU TIÊN (bịa theo một sự việc có thật trên XamVN)

Nói luôn, sòng phẳng mẹ nó đi, sợ gì. Tao bịa theo chuyện Ku Bon tuyển người đi Phil đấy. Khái quát chuyện có thật diễn ra trên Xàm là thế này:

Ku Bon mua nick Xàm, la liếm sinh hoạt ở thớt Thanh Long Bang, lên tới title Trưởng Lão.

Ku Bon lập thớt tuyển người đi làm sales cờ bạc ở Philipines, công ty Somi gì đó. Hứa hẹn nào là lương tháng 40tr, nuôi bao ăn ở chỗ xịn, vé máy bay đi lại. Trong thớt tuyển người thì cứ tag TracyD vào để lấy uy tín, còn bảo TracyD biết địa chỉ nhà, Facebook các thứ của hắn.

TracyD khi được Rặn mãi mới ra mách, cũng yêu cầu Ku Bon không tag tên mình nữa. Nhưng lại xác nhận về việc có biết thông tin cá nhân của Ku Bon, lại search ra thông tin của công ty Somi, cũng bảo là có thật, không phải công ty ma.

Thằng lồn Nhị Gia, như bao nhiêu lần xuất hiện các thằng lừa đảo khác, liên tục lập thớt tung hô Ku Bon. Còn gào thét chửi cha mắng mẹ là đã sinh ra mình nghèo túng, sẽ sang Phil với Ku Bon để đổi đời.

Những người như Rặn mãi mới ra, Tiêu_Giao (Gã Họ Lê), Châu tinh trùng... đặt nghi vấn, cảnh báo mọi người đừng dễ dàng tin theo cái thứ gọi là "việc nhẹ lương cao", không làm chỉ có ăn đầu buồi ăn cứt thôi. Combat nổ ra, nickname TrancmmThanh cùng HaVyy nhảy vào def cho Ku Bon kịch liệt. HaVyy liên tục thoá mạ những người đặt nghi vấn là ghen ăn tức ở, lời lẽ thì như thường thấy, vô cùng chua ngoa, cả vú lấp miệng em. Có mấy người combat hăng quá bị bay nick. Cũng có người vì chán ghét, tự bỏ nick Trưởng Lão để kiếm nick Trẻ Trâu dùng.

Mấy tháng sau, mấy thằng đi Phil về tố cáo Ku Bon lừa đảo, hiếp dâm con heo đẩy bà già xuống biển, treo đầu dê bán thịt chó. Cụ thể là lương tháng 40tr thì phải bỏ ra chi phí hơn 30tr để hoàn thành chỉ tiêu (mua chỉ tiêu ảo, chạy quảng cáo kiếm khách...), nhà ở thì như chuồng lợn. Lại còn nghi vấn Ku Bon câu kết với bạn mình tên là Azu gì đó bên Phil, gợi ý bốc bát họ cắt cổ.

Nhiều thằng khổ quá không chịu nổi bỏ về, phải đền một số tiền khá lớn. Có thằng Lam09 gì đó, kể về việc mình phải đền 70tr.

Quần hùng lại lôi TracyD, HaVyy, TrancmmThanh ra đấu tố. Combat lại một lần nữa nổ ra.

TracyD bị tố là thông đồng, hoặc để cho người khác lợi dụng uy tín, nhưng cương quyết không nhận là thông đồng. Về sau cũng lên bài xin lỗi.

TrancmmThanh thì lặn từ lâu rồi.

Còn HaVyy, lên một bài vô thưởng vô phạt gọi là "cảnh báo đi Phil làm sales cờ bạc", nhưng vẫn bị quần chúng Xàm ném đá. Vẫn thói quen chua ngoa đanh đá, ả nhảy dựng lên combat kịch liệt. Về sau đuối quá hay sao mà lặn mất tăm.

Còn Ku Bon thì mặt vô cùng dày, cũng lên một bài xin lỗi. Nhưng từ đầu tới cuối vẫn nhơn nhơn comment trên Xàm. Cũng chưa ai làm gì được.

Update ngày 10/09/2022:

Ku Bon và một loạt clone đã bị ManhThuong truy sát, thông đít đến chết. TracyD bị nhốt tù (ban có thời hạn) nhưng xin thuốc độc, cũng đi luôn. HaVyy bị cho một búa, không tỉnh lại nữa.

Chương 1: ĐẠI CƠ DUYÊN

Cu Pỏn tỉnh dậy, thấy mình mẩy toàn vết thương, quần áo rách nát, mồm miệng còn lưu vài vệt máu. Hắn không biết mình đã ngất đi trong bao lâu. Chỉ biết xung quanh tĩnh mịch âm u, cũng không biết đang ở địa phương nào.

Định thần một lát, Cu Pỏn nhớ lại mấy ngày trước, khi đang tiến vào một sơn cốc phía đông Xàm Quốc tìm linh dược, hắn thấy một con cự cầm (chim to) và một con hình thù giống khỉ đang giao chiến kịch liệt. Khí tức toả ra từ hai con thú sâu không lường được. Bằng tu vi Luyện Khí kì tầng 10, hắn lờ mờ đoán hai đối thủ trước mắt không dưới tu vi Trúc Cơ kì.

Cu Pỏn nín thở, quan sát trận chiến từ khoảng cách rất xa, nghĩ sẽ an toàn. Hắn không thể ngờ, hai con thú đang giao chiến, thực lực đã lên tới Kết Đan kì. Kỳ thực, chúng là chân thân của Lôi Bằng và La Hầu, hai tộc có thù truyền kiếp, gặp nhau tất sẽ đại chiến. Hai tồn tại cấp bậc Kết Đan đánh nhau, dường như sắp dùng đến thủ đoạn đồng quy vu tận (tao chết mày cũng ngoẻo), phạm vi ảnh hưởng chợt tăng gấp bội, lên tới ngoài trăm dặm. Lấy tu vi Luyện Khí kì của Cu Pỏn, hắn nhận ra thì đã muộn, bị luồng kình phong do cánh Lôi Bằng toả ra đè tới, văng xa mấy chục dặm rồi ngất đi.

Vừa tỉnh, nhớ lại trận đại chiến vừa chứng kiến, Cu Pỏn mồ hôi đầm đìa, trong mắt vẫn còn đầy tia kinh sợ. Hắn thầm cảm thấy may mắn, tồn tại cấp bậc Kết Đan kì, từ lúc bước chân vào con đường tu tiên hắn mới chỉ nghe nói đến chứ đừng nói là thấy họ đánh nhau. Hắn rón rén đứng dậy, đảo mắt nhìn quanh, trong vòng trăm dặm cây cối ngả nghiêng, vài ngọn núi cũng bay mất ngọn. Không cảm thấy khí tức của hai con thú, Cu Pỏn thầm thở phào. Hắn bay quanh một vòng dò xét, chợt kinh hỉ hô lên một tiếng: "A!"

Kia chẳng phải là Lôi Bằng và La Hầu đã hiện hình nhân tộc, trên thân cả hai chằng chịt vết rách nát, không còn khí tức của sự sống.

Cu Pỏn cẩn thận tiến lại gần, lục tìm thu được túi trữ vật trên người hai kẻ tử trận. Hắn vô cùng mừng rỡ, thu hoạch ngoài sức tưởng tượng. Nhặt được túi trữ vật của tu sĩ Kết Đan kì, có nằm mơ hắn cũng không thể nghĩ đến; lại có tận hai cái, vận khí của hắn phen này quá tốt rồi. Hắn nghĩ thầm, phải nhanh chóng rời khỏi địa phương này, kẻo động tĩnh lớn như vậy sẽ có những kẻ khác tìm đến.

--------------
Chương 2: TRÚC CƠ

Chương 3: KUBET HOÁ XÈNG KINH

Chương 4: TRỞ LẠI XÀM QUỐC

Chương 5: NHỊ THỦ GIA KHUYỂN

Chương 6: THANH LONG BANG

Chương 7: THANH LONG PHONG KHỞI

Chương 8: DÃ LANG THỊNH HỘI

Chương 9: KHAI CHIẾN

Chương 10: ÁC ĐẤU

Chương 11: CHẠY TRỐN
--------------

Ngoài lề. Từ điển tu tiên dưới đây giúp Xammers nào chưa bao giờ đọc truyện tiên hiệp. Các khái niệm này lấy từ truyện Phàm Nhân Tu Tiên:

1. Cấp bậc tu tiên giả
- Luyện Khí kì: Có linh căn, có thể tu tiên. Cấp bậc từ tầng 1 đến tầng 13. Thọ nguyên hơn người thường tí xíu, 100-120 năm.
- Trúc Cơ kì: Chân chính bước vào thế giới tu tiên. Đa số phải ăn Trúc Cơ Đan mới Trúc Cơ thành công. Thọ nguyên 200 năm.
- Kết Đan kì: Đan điền (bụng) ngưng kết thành thể. Thọ nguyên 500 năm.
- Nguyên Anh kì: Ngưng kết Nguyên Anh (hình dạng giống mình nhưng như thằng trẻ con) trong đan điền. Thọ nguyên 2000 năm.

Còn nhiều lắm...

Mỗi cấp bậc như Trúc Cơ so với Kết Đan, gọi là một đại cảnh giới. Trong một đại cảnh giới lại chia làm 3 tiểu cảnh giới: sơ kì, trung kì, hậu kì, ví dụ Trúc Cơ trung kì khoẻ hơn Trúc Cơ sơ kì.

2. Tiền bạc
Linh thạch (với ma giới thì là ma thạch), lại có phẩm giai khác nhau: hạ phẩm (thường), trung phẩm/trung giai (bằng 100 hạ phẩm), cao giai (bằng 100 trung giai), cực phẩm (bằng một trăm cao giai).

3. Phù lục
Là những tấm phù được luyện chế có tác dụng khác nhau như bắn ra lửa, tạo thành vũ khí, ẩn nặc... Là vật phẩm tiêu hao.

4. Pháp khí
Đồ vật phụ trợ như vũ khí, pháp khí phi hành (để bay), pháp khí trữ vật (tạo không gian lớn để trữ nhiều đồ vật bên trong)...

5. Đan dược
Luyện chế từ nhiều loại tài liệu, thảo dược, thú đan..., giúp tăng cường tu vi, tiến giai cảnh giới, chữa thương...

6. Công pháp
Sách vở dạy các môn thần thông, công pháp tu luyện..., nôm na như kiểu sách võ công. Được ghi tạc vào một vật gọi là ngọc giản, đọc bằng cách dùng thần thức (ý niệm xuất ra khỏi đầu), không phải mắt.

7. Ăn uống/ỉa đái/tu luyện
Tu tiên giả có thể ích cốc (không ăn) nên không cần ăn uống, theo đó cũng không ỉa đái. Mỗi lần đóng cửa tu luyện, tuỳ theo tu vi cảnh giới mà vài chục năm, vài trăm năm, vài nghìn năm đến trăm vạn năm.
 
Sửa lần cuối:
Chương 8: DÃ LANG THỊNH HỘI

Vào một ngày cuối mùa thu, từng tia nắng cũng đã dịu mát đi, óng ánh như những sợi tơ vàng, Xàm Quốc bỗng chốc náo nhiệt vì một sự kiện vừa mới truyền ra. Khắp các thành trì lớn nhỏ, trong khách điếm, tửu lâu, quán trà, đê giai tu sĩ (tu tiên giả cấp thấp) bàn luận không ngớt về sự kiện gọi là Dã Lang thịnh hội.

Trong các câu chuyện của bọn họ, thông tin về thịnh hội cũng không có nhiều sai biệt. Một vị Trưởng Lão của Thanh Long Bang muốn chia sẻ những cảm ngộ, bí quyết tu luyện của bản thân. Điều đáng nói là, vị này mới có hơn chục năm đã tiến giai từ Trúc Cơ sơ kì lên Trúc Cơ hậu kì, điều mà tu sĩ thông thường phải mất đến năm sáu mươi năm, thậm chí trăm năm mới đạt được. Đối với cao giai tu sĩ, tu vi Trúc Cơ kì thuyết giảng sẽ không khiến họ để vào trong mắt, nhưng người này tiến giai nhanh như vậy cũng khiến họ cảm thấy có chút hiếu kì. Còn với tu sĩ cấp thấp như Luyện Khí kì, hay thậm chí cả Trúc Cơ sơ kì, được nghe một vị Trúc Cơ hậu kì chia sẻ tâm đắc tu luyện là một cơ duyên không dễ gặp.

Xàm Quốc vốn là một quốc gia tu tiên nhỏ, tài nguyên tu luyện khan hiếm, linh mạch linh khí cũng thưa thớt. Vì thế mà cao giai tu sĩ xuất hiện không nhiều, nếu có thì cũng một mực ẩn thân. Ngoài Thanh Long Bang, môn phái hay gia tộc tu tiên ở Xàm Quốc cực kì thưa thớt, nói gì đến danh môn đại phái. Đa số giới tu sĩ đều là tự mình tu luyện, tán tu đê giai vì thế mà chiếm số lượng chủ yếu.

Núi Dã Lang nằm ở gần trung tâm Xàm Quốc, cách Thanh Long Bang chừng trăm vạn dặm về hướng bắc. Nơi đây sinh trưởng chủ yếu là loại yêu thú họ chó sói. Bất quá tu vi của chúng lại không cao, phần lớn chỉ là yêu thú cấp hai cấp ba. Dã lang yêu thú cấp bốn trở lên, cực kì hiếm gặp. Cu Pỏn tổ chức thịnh hội ở địa phương này chính là vì vị trí thuận lợi, lại không có yêu thú cấp cao, dễ dàng thu hút được nhiều đê giai tu sĩ đến tham dự.

Chỉ còn ba tháng nữa là đến ngày Dã Lang thịnh hội diễn ra, tu sĩ kéo về xung quanh núi Dã Lang đã đông lên trông thấy. Có người trực tiếp khoét núi, mở động phủ tạm thời, tranh thủ tu luyện. Người thân gia phong phú hơn thì thuê khách điếm ở mấy thành trì nhỏ quanh đó nghỉ tạm. Sinh cơ (việc kinh doanh buôn bán) của các thành trì này theo đó mà tốt lên không ít.

Trong Nghị Sự Đường Thanh Long Bang, Cu Pỏn hơi khom người, ôm quyền:

- Trây bang chủ, chư vị Trưởng Lão, ta lần này khởi xướng Dã Lang thịnh hội, tuy hoàn toàn mang chủ ý cá nhân, nhưng thân là Trưởng Lão trong bang lại không bàn bạc gì trước với chư vị. Thật thất lễ, mong mọi người chớ trách.

Các Trưởng Lão Thanh Long Bang không nói gì, đồng thời nhìn về phía nữ bang chủ. Trây Xì không chút do dự, cất tiếng đáp:

- Cu Trưởng Lão có ý tốt, muốn giúp đỡ giới tu tiên Xàm Quốc, việc này nên làm. Ta thậm chí còn rất tò mò, cũng muốn nghe Cu Trưởng Lão thuyết giảng tâm đắc tu luyện. Ta quyết định cũng sẽ đến núi Dã Lang chuyến này.

Nghe thế, các Trưởng Lão Thanh Long Bang nhao nhao đồng tình, vài người cũng ngỏ ý muốn tham dự. Phút chốc đã có gần phân nửa thành viên Trưởng Lão hội muốn cùng đi. Số khác vì bận chuyện trong bang mà không đi được, đều tỏ ra tiếc nuối.

Cu Pỏn làm ra vẻ mặt tươi cười, nhưng bên trong lại có chút ngoài ý muốn. Hắn mưu đồ thịnh hội, rõ ràng là muốn dựa vào danh tiếng Thanh Long Bang để thu hút, nhưng cao tầng của bang cùng tham dự lại không phải là mong muốn thực sự của hắn. Bởi một khi thịnh hội bắt đầu, ý định chiêu mộ đệ tử đi Phi-Xờ-Líp Quốc của hắn sẽ lộ ra, việc trở mặt với Thanh Long Bang là chuyện không thể tránh khỏi. Nghĩ đến viễn cảnh đó, hắn không khỏi chau mày, nhưng rất nhanh đã lấy lại nét tươi cười:

- Để chư vị chê cười rồi. Thời gian từ nay đến thịnh hội không còn nhiều, ta cũng cần nhanh chóng khởi hành đến núi Dã Lang.

Cu Pỏn là kẻ tâm cơ hơn người. Lúc này không thích hợp để hắn can ngăn cao tầng Thanh Long Bang tham dự thịnh hội mà làm lộ ra điều gì khiến họ nghi ngờ. Đối với hắn, thịnh hội lần này là một sự kiện hết sức quan trọng. Hắn đã âm thầm chuẩn bị nhiều năm, bây giờ đã gần đến đích, chỉ có thể đi một bước tính một bước mà thôi.

Bảy ngày trước thịnh hội, núi Dã Lang vô cùng nhộn nhịp, khắp nơi đều có bóng dáng tu sĩ phi hành. Ở đó còn mọc lên những gian hàng do chúng tu sĩ tự phát mở ra để bày bán, trao đổi vật phẩm với nhau. Thậm chí thỉnh thoảng còn thấy xuất hiện một vài đấu giá hội nhỏ. Có nhiều người đã đến đây từ mấy tháng trước, tranh thủ làm một cái sinh cơ nho nhỏ; thật đúng với bản tính của tu sĩ Xàm Quốc, thích tranh thủ, buôn thúng bán mẹt.

Dã Lang thịnh hội cuối cùng cũng đến ngày khai mạc. Mọi hàng quán tạm bợ đều tự nhiên biến mất. Lúc này, chúng tu sĩ đều chọn cho mình một chỗ ngồi. Kẻ đến sớm thì chọn được nơi tốt, kẻ đến chậm thì phải chọn chỗ xa hơn mà ngồi. Tuyệt không xảy ra hiện tượng phân lô bán nền gì ở đây. Tất cả lại đều cùng quay mặt về một hướng.

Một thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh ngọn núi cao nhất vùng núi Dã Lang, áo bào cứt ngựa phiêu phù trong gió, khí chất cao cao tại thượng. Người này không ai khác, chính là Cu Pỏn. Hắn lấy ra một tấm bồ đoàn rồi ngồi xuống, đưa mắt nhìn ra xung quanh. Chỉ thấy cả một vùng núi non rộng lớn, lố nhố toàn người là người. Thần thức hắn dò xét xung quanh mấy chục dặm, không phát hiện tu sĩ nào có tu vi cao hơn mình, trong lòng hắn cảm thấy yên tâm.

Cu Pỏn cất giọng, trong lời nói mang theo một luồng khí lực đủ để tất cả mọi người trong núi Dã Lang đều có thể nghe được:

- Chư vị đồng đạo, mọi người đã vất vả rồi! Tại hạ là Cu Pỏn, Trưởng Lão Thanh Long Bang. Mấy năm nay, ta tu luyện gặp được không ít cơ duyên, cũng không dám giữ làm của riêng mà muốn chia sẻ cùng chư vị về con đường tu luyện của bản thân. Nếu chư vị đồng đạo thấy hữu ích, tâm đắc của ta theo đó cũng được lưu truyền. Bằng không, mong chư vị chớ chê cười. Như chư vị đồng đạo đã biết, Xàm Quốc ta tài nguyên tu luyện thiếu thốn, linh khí linh mạch thưa thớt, mặt bằng tu vi tu sĩ vì thế mà không cao. Chư vị ở đây phần lớn lại đều là tán tu, thiếu tông môn chống đỡ. Mò mẫm tu luyện như vậy thật là quá đỗi cực khổ…

Cu Pỏn thường ngày khá kiệm lời, lời nói ra cũng ngắn gọn hàm xúc, vậy mà hôm nay hắn mở đầu lại rất là rườm rà. Đám tu sĩ phía dưới cũng không lấy đó làm bận tâm, vẫn một mực hướng về phía đỉnh núi cao nhất với vẻ chờ đợi.

- Ta mấy năm trước, tình cờ có được một loại công pháp tu luyện, có thể cô đọng linh khí thiên địa thành linh thạch. Duy chỉ có điều, công pháp này cần có tông môn chống lưng, tu luyện tập thể mới có thể tiến bộ. Ta cũng vì tìm hiểu công pháp này mà lặn lội tới Phi-Xờ-Líp Quốc, một quốc gia ở phía đông Xàm Quốc. Nơi đó có Sơ Mi Môn, đệ tử mấy chục vạn người tu luyện công pháp này cùng nhau, thực lực khuếch trương không ngừng. Sơ Mi Môn cũng liên tục chiêu mộ đệ tử, chỉ cần là người tu tiên, bất kể tu vi đều có thể gia nhập. Mỗi tháng đệ tử được cấp 40 linh thạch, sau ba tháng sẽ tăng lên 50 linh thạch. Càng về sau số lượng càng tăng, 100-200 linh thạch mỗi tháng là điều không khó…

Cu Pỏn một hơi nói trắng ra ý đồ dụ dỗ đệ tử theo mình sang Phi-Xờ-Líp Quốc. Hắn không nói tên công pháp tu luyện Kubet Hoá Xèng Kinh, cũng hoàn toàn chỉ nói về những ưu đãi béo bở và những huyễn hoặc tương lai khi gia nhập Sơ Mi Môn; những khó khăn, nhược điểm tu luyện của công pháp này, lẽ dĩ nhiên, hắn hoàn toàn giấu nhẹm.

Tu sĩ trong núi Dã Lang một phen nhao nhao kinh động. Đối với nhiều người, con số linh thạch hứa hẹn đã làm họ hoa mắt chóng mặt, chẳng còn suy nghĩ tới điều gì nữa.

Cách đó không xa, trong mật thất một động phủ bí mật mới kiến tạo cách đây không lâu, một con quái thú hình thù giống con chó đang ngồi xếp bằng, mắt khép hờ. Không phải Nhị Thủ Gia Khuyển thì là cái giống gì nữa đây? Bốn mắt nó chợt mở to nhìn về hai cái đùi gà Lotteria trước mặt, nhoẻn miệng cười: "Hì hì!"
 
Sửa lần cuối:
Chương 8: DÃ LANG THỊNH HỘI

Vào một ngày cuối mùa thu, từng tia nắng cũng đã dịu mát đi, óng ánh như những sợi tơ vàng, Xàm Quốc bỗng chốc náo nhiệt vì một sự kiện vừa mới truyền ra. Khắp các thành trì lớn nhỏ, trong khách điếm, tửu lâu, quán trà, đê giai tu sĩ (tu tiên giả cấp thấp) bàn luận không ngớt về sự kiện gọi là Dã Lang thịnh hội.

Trong các câu chuyện của bọn họ, thông tin về thịnh hội cũng không có nhiều sai biệt. Một vị Trưởng Lão của Thanh Long Bang muốn chia sẻ những cảm ngộ, bí quyết tu luyện của bản thân. Điều đáng nói là, vị này mới có hơn chục năm đã tiến giai từ Trúc Cơ sơ kì lên Trúc Cơ hậu kì, điều mà tu sĩ thông thường phải mất đến năm sáu mươi năm, thậm chí trăm năm mới đạt được. Đối với cao giai tu sĩ, tu vi Trúc Cơ kì thuyết giảng sẽ không khiến họ để vào trong mắt, nhưng người này tiến giai nhanh như vậy cũng khiến họ cảm thấy có chút hiếu kì. Còn với tu sĩ cấp thấp như Luyện Khí kì, hay thậm chí cả Trúc Cơ sơ kì, được nghe một vị Trúc Cơ hậu kì chia sẻ tâm đắc tu luyện là một cơ duyên không dễ gặp.

Xàm Quốc vốn là một quốc gia tu tiên nhỏ, tài nguyên tu luyện khan hiếm, linh mạch linh khí cũng thưa thớt. Vì thế mà cao giai tu sĩ xuất hiện không nhiều, nếu có thì cũng một mực ẩn thân. Ngoài Thanh Long Bang, môn phái hay gia tộc tu tiên ở Xàm Quốc cực kì thưa thớt, nói gì đến danh môn đại phái. Đa số giới tu sĩ đều là tự mình tu luyện, tán tu đê giai vì thế mà chiếm số lượng chủ yếu.

Núi Dã Lang nằm ở gần trung tâm Xàm Quốc, cách Thanh Long Bang chừng trăm vạn dặm về hướng bắc. Nơi đây sinh trưởng chủ yếu là loại yêu thú họ chó sói. Bất quá tu vi của chúng lại không cao, phần lớn chỉ là yêu thú cấp hai cấp ba. Dã lang yêu thú cấp bốn trở lên, cực kì hiếm gặp. Cu Pỏn tổ chức thịnh hội ở địa phương này, chính là vì vị trí thuận lợi, lại không có yêu thú cấp cao, dễ dàng thu hút được nhiều đê giai tu sĩ đến tham dự.

Chỉ còn ba tháng nữa là đến ngày Dã Lang thịnh hội diễn ra, tu sĩ kéo về xung quanh núi Dã Lang đã đông lên trông thấy. Có người trực tiếp khoét núi, mở động phủ tạm thời, tranh thủ tu luyện. Người thân gia phong phú hơn thì thuê khách điếm ở mấy thành trì nhỏ quanh đó đó nghỉ tạm. Sinh cơ (việc kinh doanh buôn bán) của các thành trì này theo đó mà tốt lên không ít.

Trong Nghị Sự Đường Thanh Long Bang, Cu Pỏn hơi khom người, ôm quyền:

- Trây bang chủ, chư vị Trưởng Lão, ta lần này khởi xướng Dã Lang thịnh hội, tuy hoàn toàn mang chủ ý cá nhân, nhưng thân là Trưởng Lão trong bang lại không bàn bạc gì trước với chư vị. Thật thất lễ, mong mọi người chớ trách.

Các Trưởng Lão Thanh Long Bang không nói gì, đồng thời nhìn về phía nữ bang chủ. Trây Xì không chút do dự, cất tiếng đáp:

- Cu Trưởng Lão có ý tốt, muốn giúp đỡ giới tu tiên Xàm Quốc, việc này nên làm. Ta thậm chí còn rất tò mò, cũng muốn nghe Cu Trưởng Lão thuyết giảng tâm đắc tu luyện. Ta quyết định cũng sẽ đến núi Dã Lang chuyến này.

Nghe thế, các Trưởng Lão Thanh Long Bang nhao nhao đồng tình, vài người cũng ngỏ ý muốn tham dự. Phút chốc đã có gần phân nửa thành viên Trưởng Lão hội muốn cùng đi. Số khác vì bận chuyện trong bang mà không đi được, đều tỏ ra tiếc nuối.

Cu Pỏn làm ra vẻ mặt tươi cười, nhưng bên trong lại có chút ngoài ý muốn. Hắn mưu đồ thịnh hội, rõ ràng là muốn dựa vào danh tiếng Thanh Long Bang để thu hút, nhưng cao tầng của bang cùng tham dự lại không phải là mong muốn thực sự của hắn. Bởi một khi thịnh hội bắt đầu, ý định chiêu mộ đệ tử đi Phi-Xờ-Líp Quốc của hắn sẽ lộ ra, việc trở mặt với Thanh Long Bang là chuyện không thể tránh khỏi. Nghĩ đến viễn cảnh đó, hắn không khỏi chau mày, nhưng rất nhanh, đã lấy lại nét tươi cười:

- Để chư vì chê cười rồi. Thời gian từ nay đến thịnh hội không còn nhiều, ta cũng cần nhanh chóng khởi hành đến núi Dã Lang.

Cu Pỏn là kẻ tâm cơ hơn người. Lúc này không thích hợp để hắn can ngăn cao tầng Thanh Long Bang tham dự thịnh hội, mà làm lộ ra điều gì khiến họ nghi ngờ. Đối với hắn, thịnh hội lần này là một sự kiện hết sức quan trọng. Hắn đã âm thầm chuẩn bị nhiều năm, bây giờ đã gần đến đích, chỉ có thể đi một bước tính một bước mà thôi.

Bảy ngày trước thịnh hội, núi Dã Lang vô cùng nhộn nhịp, khắp nơi đều có bóng dáng tu sĩ phi hành. Ở đó còn mọc lên những gian hàng do chúng tu sĩ tự phát mở ra để bày bán, trao đổi vật phẩm với nhau. Thậm chí thỉnh thoảng còn thấy xuất hiện một vài đấu giá hội nhỏ. Có nhiều người đã đến đây từ mấy tháng trước, tranh thủ làm một cái sinh cơ nho nhỏ; thật đúng với bản tính của tu sĩ Xàm Quốc, thích tranh thủ, buôn thúng bán mẹt.

Dã Lang thịnh hội cuối cùng cũng đến ngày khai mạc. Mọi hàng quán tạm bợ đều tự nhiên biến mất. Lúc này, chúng tu sĩ đều chọn cho mình một chỗ ngồi. Kẻ đến sớm thì chọn được nơi tốt, kẻ đến chậm thì phải chọn chỗ xa hơn mà ngồi. Tuyệt không xảy ra hiện tượng phân lô bán nền gì ở đây. Tất cả lại đều cùng quay mặt về một hướng.

Một thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh ngọn núi cao nhất vùng núi Dã Lang, áo bào cứt ngựa phiêu phù trong gió, khí chất cao cao tại thượng. Người này không ai khác, chính là Cu Pỏn. Hắn lấy ra một tấm bồ đoàn rồi ngồi xuống, đưa mắt nhìn ra xung quanh. Chỉ thấy cả một vùng núi non rộng lớn, lố nhố toàn người là người. Thần thức hắn dò xét xung quanh mấy chục dặm, không phát hiện tu sĩ nào có tu vi cao hơn mình, trong lòng hắn cảm thấy yên tâm.

Cu Pỏn cất giọng, trong lời nói mang theo một luồng khí lực, đủ để tất cả mọi người trong núi Dã Lang đều có thể nghe được:

- Chư vị đồng đạo, mọi người đã vất vả rồi! Tại hạ là Cu Pỏn, Trưởng Lão Thanh Long Bang. Mấy năm nay, ta tu luyện gặp được không ít cơ duyên, cũng không dám giữ làm của riêng mà muốn chia sẻ cùng chư vị về con đường tu luyện của bản thân. Nếu chư vị đồng đạo thấy hữu ích, tâm đắc của ta theo đó cũng được lưu truyền. Bằng không, mong chư vị chớ chê cười. Như chư vị đồng đạo đã biết, Xàm Quốc ta tài nguyên tu luyện thiếu thốn, linh khí linh mạch thưa thớt, mặt bằng tu vi tu sĩ vì thế mà không cao. Chư vị ở đây, phần lớn lại đều là tán tu, thiếu tông môn chống đỡ. Mò mẫm tu luyện như vậy thật là quá đỗi cực khổ…

Cu Pỏn thường ngày khá kiệm lời, lời nói ra cũng ngắn gọn hàm xúc, vậy mà hôm nay, hắn mở đầu lại rất là rườm rà. Đám tu sĩ phía dưới cũng không lấy đó làm bận tâm, vẫn một mực hướng về phía đỉnh núi cao nhất với vẻ chờ đợi.

- Ta mấy năm trước, tình cờ có được một loại công pháp tu luyện, có thể cô đọng linh khí thiên địa thành linh thạch. Duy chỉ có điều, công pháp này cần có tông môn chống lưng, tu luyện tập thể mới có thể tiến bộ. Ta cũng vì tìm hiểu công pháp này mà lặn lội tới Phi-Xờ-Líp Quốc, một quốc gia ở phía đông Xàm Quốc. Nơi đó có Sơ Mi Môn, đệ tử mấy chục vạn người tu luyện công pháp này cùng nhau, thực lực khuếch trương không ngừng. Sơ Mi Môn cũng liên tục chiêu mộ đệ tử, chỉ cần là người tu tiên, bất kể tu vi đều có thể gia nhập. Mỗi tháng đệ tử được cấp 40 linh thạch, sau ba tháng sẽ tăng lên 50 linh thạch. Càng về sau, số lượng càng tăng, 100-200 linh thạch mỗi tháng là điều không khó…

Cu Pỏn một hơi nói trắng ra ý đồ dụ dỗ đệ tử theo mình sang Phi-Xờ-Líp Quốc. Hắn không nói tên công pháp tu luyện Kubet Hoá Xèng Kinh, cũng hoàn toàn chỉ nói về những ưu đãi béo bở và những huyễn hoặc tương lai khi gia nhập Sơ Mi Môn; những khó khăn, nhược điểm tu luyện của công pháp này, lẽ dĩ nhiên, hắn hoàn toàn giấu nhẹm.

Tu sĩ trong núi Dã Lang một phen nhao nhao kinh động. Đối với nhiều người, con số linh thạch hứa hẹn đã làm họ hoa mắt chóng mặt, chẳng còn suy nghĩ tới điều gì nữa.

Cách đó không xa, trong mật thất một động phủ bí mật mới kiến tạo cách đây không lâu, một con quái thú hình thù giống con chó đang ngồi xếp bằng, mắt khép hờ. Không phải Nhị Thủ Gia Khuyển thì là cái giống gì nữa chứ? Bốn mắt nó chợt mở to, nhìn về hai cái đùi gà Lotteria trước mặt, nhoẻn miệng cười "Hì hì!"
Vl Nhị Thủ Gia Khuyển =))
 
Thật là sảng khoái.

Thiếu chủ có lo sợ bỏ sót tình tiết nào thì đừng ngại mà mật thư cho tại hạ. Kẻ ăn mày này huynh đệ khắp chốn, có thể nói việc trong thiên hạ ko có gì là bí mật với huynh đệ ta.
Nghe có mùi người quen :vozvn (14):
 
Chương 9: KHAI CHIẾN

Không đợi chúng tu sĩ phía dưới yên ổn, Cu Pỏn lại tiếp:

- Ta thực lòng muốn giúp đỡ giới tu tiên Xàm Quốc, sẽ lấy thân phận ta ở Sơ Mi Môn cùng Thanh Long Bang mà đảm bảo cho chư vị đạo hữu. Cơ hội tốt như thế, các ngươi chớ nên bỏ qua.

- Câm mồm! Cu Pỏn, ngươi chớ có xảo ngôn lừa người!

Cu Pỏn vừa dứt lời, một thanh âm chói tai vang lên làm đám đê giai tu sĩ phía dưới thất kinh. Một thân ảnh bay vụt lên, lơ lửng trên không, hiện ra thanh niên tuổi chừng 30, dung mạo khôi ngô, mày rậm mắt đen. Người này vậy mà tu vi cũng đạt tới Trúc Cơ hậu kì. Nhiều tu sĩ phía dưới đã nhận ra thân phận thanh niên, ồ nhẹ một tiếng: "Châu Tinh Trùng!" Đám tu sĩ khác thì xôn xao bàn tán: "Chuyện gì đã xảy ra?", "Nơi đây lại xuất hiện một tu sĩ Trúc Cơ hậu kì nữa?"

Cu Pỏn khẽ giật mình, hắn không ngờ, nhanh như vậy đã có kẻ đến phá đám. Nhưng rất nhanh, hắn lấy lại vẻ tự nhiên, hướng Châu Trung Tình ôn tồn:

- Thì ra là Châu đạo hữu. Chuyện ta nói hoàn toàn là sự thật. Vì duyên cớ gì mà ngươi cho rằng ta lừa người? Ngươi có chứng cớ gì không?

Châu Trung Tình khẽ cười nhạt, không nhìn về phía Cu Pỏn mà đảo mắt một vòng xuống đám tu sĩ phía dưới, ánh mắt như thương hại:

- Ta nói các ngươi biết, trên đời này không có gì là dễ dàng. Phàm những thứ từ trên trời rơi xuống, chỉ có nước mưa và cứt chim thôi. Các ngươi đừng có mà mơ tưởng!

Gã vậy mà chẳng coi Cu Pỏn ra gì, từ lúc xuất hiện còn không nhìn về phía hắn một lần; hành động cùng lời nói, đối nghịch không chút e dè. Châu Trung Tình là một tán tu, gã thường ngao du thiên hạ, thích rượu ngon mê gái đẹp, cũng không tỏ ra là kẻ quân tử đạo mạo gì. Hôm nay đột nhiên xuất hiện ở đây, không biết là vô tình mà có mặt hay có chủ đích gì khác. Chỉ biết rằng, mấy lời của gã đã làm dấy lên nghi hoặc trong đám tu sĩ. Bỗng chốc lại rộ lên từng tràng nghị luận.

Cu Pỏn trong lòng tức giận, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì một vẻ bình tĩnh, đưa tay trước người làm điệu bộ yêu cầu phía dưới trật tự:

- Các vị đạo hữu chớ vọng động. Sơ Mi Môn là một bang phái có tiếng tăm ở Phi-Xờ-Líp Quốc, việc tuyển môn đệ với đãi ngộ như ta đã nói là thật. Ta là thành viên Trưởng Lão hội Thanh Long Bang, bản mệnh nguyên bài còn lưu tại trong bang, lại có thâm tình với các Trưởng Lão cùng bang chủ. Lẽ nào lại lừa các ngươi? Không tin, có bang chủ Thanh Long Bang Trây Xì cùng vài vị Trưởng Lão ở đây làm chứng, lời ta nói có đúng hay không?

Cu Pỏn lúc này tận dụng triệt để uy tín của Thanh Long Bang, không còn kiêng nể gì nữa. Hắn cũng liên tục nhắc tới Trây Xì, vị nữ bang chủ danh tiếng Xàm Quốc, như là một người rất gần gũi với hắn. Điều này khiến cho không ít kẻ phía dưới cảm thấy tin tưởng.

Trên một ngọn núi khác, Thanh Long Bang chủ lông mày nhíu chặt. Mấy vị Trưởng Lão, khuôn mặt cũng rất khó coi.

- Bang chủ, tên Cu Pỏn này đang làm gì vậy? Hắn cả gan lợi dụng danh tiếng Thanh Long Bang chúng ta hay sao?

Một vị Trưởng Lão không nhịn được cất tiếng. Người này tên là Rặn Khó. Gã bình thường cũng không có hiềm khích gì với Cu Pỏn, nhưng cũng không kết giao thân thiết như những người khác. Trong thâm tâm, gã vẫn cảm giác cần phải đề phòng với người này. Khi gã thấy Cu Pỏn lấy Trây Xì ra làm con bài thì vô cùng tức giận.

Trây Xì vẫn không nói gì, thân hình khẽ nhúc nhích, đột nhiên bay vụt lên không. Nàng đảo mắt nhìn về phía Cu Pỏn, dưới lớp vải che mặt, ánh mắt nàng âm tình bất định. Phía dưới lại nhao lên những tiếng "Ô!" "A!" không ngớt.

- Các vị đạo hữu, ta có mấy lời cần nói rõ trước khi rời đi.

Trây Xì cất giọng. Phía dưới, những tiếng xôn xao bỗng im bặt. Không gian bỗng chốc trở nên yên tĩnh lạ thường.

- Cu đạo hữu khởi xướng chuyện này hoàn toàn là chủ ý cá nhân, Thanh Long Bang không hề dính dáng. Như các vị đã biết, Thanh Long Bang chúng ta thu nhận đệ tử rất ít ràng buộc, chuyện cá nhân của mỗi người, trong bang không quản. Lần này, ta và mấy vị Trưởng Lão đến đây tham dự với tư cách cá nhân, hoàn toàn không phải là đại diện Thanh Long Bang mà tới. Về chuyện Cu đạo hữu đã nói, Sơ Mi Môn ở Phi-Xờ-Líp Quốc ta từng nghe qua, nhưng nội tình tông môn cùng phương pháp tu luyện, ta cũng không nắm chắc. Về sau, quyết định như thế nào là chuyện giữa các vị với nhau, ta cũng không còn chuyện gì để làm ở đây nữa. Xin cáo từ!

Lời vừa dứt, Trây Xì hoá thành một đạo cầu vồng bay vụt đi, phút chốc không còn dấu vết. Nàng quyết định rất nhanh, không thể ở lại nơi đây để làm vật cho Cu Pỏn lợi dụng. Trong lòng nàng không khỏi có chút thất vọng, nhưng không vì thế mà nàng phản đối việc làm của hắn. Với nàng, chuyện mưu đồ cá nhân của hắn không phải là điều khiến nàng bận tâm. Kể cả sau này, hắn rời Thanh Long Bang mà lập môn phái riêng, nàng cũng không quản. Trây Xì không biết rằng, vì chuyện này mà sau đó thanh danh Thanh Long Bang cùng danh tiếng bản thân nàng bị ảnh hưởng không ít.

Lúc này, Rặn Khó cũng không nhịn được nữa, bay vụt lên tiến về phía Châu Trung Tình, đứng cách mấy chục trượng. Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt thoáng hiện lên một vẻ đồng tình. Cả hai cùng nhìn về phía Cu Pỏn với vẻ chán ghét. Rặn Khó lên tiếng trước:

- Cu Pỏn, ngươi tốt nhất là dừng cái trò mèo này lại đi. Kẻo mai này lộ ra, ngươi không còn mặt mũi nào lưu lại Xàm Quốc nữa đâu.

Cu Pỏn khẽ nhếch mép, truyền âm (nói bằng thần thức, không phải âm thanh) với hai người Rặn Khó, Châu Trung Tình:

- Nhị vị đạo hữu với ta không thù không oán. Bằng vào hai vị, định đập nồi cơm của ta sao? Chi bằng cùng ta hợp tác, mưu đồ lớn một phen. Sau này thành công ta sẽ không bạc đãi hai vị. Bằng không, ta cũng không còn cách nào khác, đành tiễn hai vị một đoạn.

Châu Trung Tình nghe, hét lên một tiếng "Mất dạy!", phất tay về phía Cu Pỏn. Một luồng kiếm quang màu xanh, tốc độ kinh người bay về phía hắn. Người này vậy mà không nhiều lời đã động chân động tay, xem ra gã rất ác cảm với Cu Pỏn.

Cu Pỏn trong lòng cười lạnh, tay bấm pháp quyết. Một vòng kim quang loé lên bao phủ lấy hắn. Kiếm quang màu xanh vừa lao tới, đụng phải tầm kim quang, chỉ nghe "Keng" một tiếng rồi biến mất.

Châu Trung Tình không dừng lại, lật tay lấy ra một hộp gỗ, bên trong là một bộ phi trâm màu xanh biếc, cả thảy có 18 chiếc. Gã rót linh lực vào phi trâm, toàn lực thúc giục, bay về phía Cu Pỏn. Gã vừa động thủ đã dùng đến toàn lực, muốn một chiêu này giết chết Cu Pỏn.

Cu Pỏn sắc mặt hơi đổi, hắn không ngờ, tên Châu Trung Tình này chỉ vì vài lời chọc giận bình thường mà đã ra tay mạnh mẽ như vậy. Mỗi chiêu đều như muốn lấy mạng người khác. Hắn tiếp tục tay bấm pháp quyết, miệng lầm rầm, tầng kim quang quanh thân một lần nữa sáng lên, lấp lánh như được đúc từ vàng ròng. Đây chính là Kubet Kim Cương Tráo, một môn thần thông phòng thủ lợi hại trong Kubet Hoá Xèng Kinh mà hắn tu luyện. Hắn trước nay chỉ một mực khổ tu, chưa có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Đối mặt với Châu Trung Tình, một tên giang hồ kinh nghiệm lịch lãm không ít, quả thật là rất khó lường. Vì vậy mà hắn cũng vận dụng toàn lực đón đỡ chiêu này, tuyệt không dám khinh thường.

Sự việc nói ra thì dài dòng, quả thật diễn ra chỉ trong vài hơi thở. Đám tu sĩ thấp giai bên dưới chưa kịp hiểu ra chuyện gì, không biết tại sao hai người phía trên chưa nói chuyện đã đánh nhau.

Phía trên, phi trâm chạm đến tầng quang tráo thì bị chặn lại. Châu Trung Tình vẻ mặt ngưng trọng, hét lên một tiếng "Phá!", 18 chiếc phi trâm đại phóng ánh sáng xanh, tiếp tục tiến lên, dường như sắp xuyên thủng màn sáng màu vàng. Cu Pỏn sắc mặt đại biến, hắn không ngờ, phi trâm do Châu Trung Tình điều khiển lại mạnh mẽ như vậy, cứ thế này sẽ đâm thủng cơ thể hắn. Trong lúc nguy cấp, Cu Pỏn lật tay, chỉ kịp lấy ra một tấm thuẫn màu đen dâng lên trước ngực, điên cuồng rót linh lực vào.

Một tiếng nổ ầm vang rung chuyển cả một vùng, đỉnh núi nơi Cu Pỏn ngồi bị đánh bay, đất đá tung lên. Cu Pỏn bị chấn lui về sau mấy trăm trượng, hắn loạng choạng một lúc mới đứng lại được, trên người quần áo rách nát, phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt tràn đầy kinh sợ.

Châu Trung Tình thu lại phi trâm, hừ lạnh một tiếng. Gã lấy ra một viên đan dược, bỏ vào miệng, trên tay kết pháp quyết, dường như chưa có dấu hiệu dừng lại.

Cu Pỏn thấy vậy cả kinh, hét lên:

- Trấn Thành, ngươi còn đợi gì nữa?
 
Sửa lần cuối:
:vozvn (3):, phải thêm vài dòng là Trây Xì có hỏi là có ai có giải pháp gì khum mới đúng. Rồi sau đó mới run away nha.
Topic quá dài, tại hạ hóng được gì thì bịa thế đó thôi. Có gì mong bang chủ thứ cho.
 
Topic quá dài, tại hạ hóng được gì thì bịa thế đó thôi. Có gì mong bang chủ thứ cho.
Thoải mái mà anh, troll thôi, đã là sáng tác thì cứ viết thoải mái.

Không có gì đâu nè.
:sweat::sweat::sweat::choler:
 
Thoải mái mà anh, troll thôi, đã là sáng tác thì cứ viết thoải mái.

Không có gì đâu nè.
:sweat::sweat::sweat::choler:
Truyện này còn là vũ khí trả thú cá nhân. Phần sau cho yêu thú xuất hiện, chỉ sợ bị chửi to đầu.
 
Topic quá dài, tại hạ hóng được gì thì bịa thế đó thôi. Có gì mong bang chủ thứ cho.
Trộm nghĩ, cái tít xanh kia không dễ mà có được, đừng viết gì động phạm quá nhiều kẻo một đao đoạt xá.

Mộ kia cỏ đã lưa thưa phún.
Hai mạng nằm oan cảnh tỉnh chưa ?!
 
Trộm nghĩ, cái tít xanh kia không dễ mà có được, đừng viết gì động phạm quá nhiều kẻo một đao đoạt xá.

Mộ kia cỏ đã lưa thưa phún.
Hai mạng nằm oan cảnh tỉnh chưa ?!
Tiếc gì dăm ba cái hư danh đâu bạn. Viết truyện mà táng thân thì mới đáng mừng chứ. Mừng vì nó có ảnh hưởng =))
 
Tiếc gì dăm ba cái hư danh đâu bạn. Viết truyện mà táng thân thì mới đáng mừng chứ. Mừng vì nó có ảnh hưởng =))
Cái thời ngu dân vẩn còn đó, bút bạn cũng chẳng khai mở được đâu.

Mai ra chap nữa nhé, à có link truyện tu tiên cho tôi xin cho qua tháng ngày chay tịnh nào.
 
Top