Tao đi phim toàn ăn cơm hộp. Trước đi cùng hãng phim truyện quay rừng toàn dựng bếp nấu. Cũng do đặc thù tao làm tài liệu với phim độc lập khác phim thương mại. Làm đoàn phim truyện thì có ngày vất ngày rảnh, phim tao đi chỉ có vất thôi. Nói chung đi phim ăn tạp số 2 đéo ai số 1, trước tao cũng khảnh ăn thấy mẹ rôid sau khi đi mấy phim thì ngoài cứt ra châc hốc được hết. Mới đi làm ăn ít đễn chiều đói anh em nó hạ mâm cỗ cúng máy, con gà dính đống tàn hươ g đéo rửa rây gì hết vì đéo tìm thấy vòi nươc, lau lau thổi thổi bỏ mồm ăn luôn. Hay có bữa đi ăn cơm của dân địa phương cho,cả đoàn ăn đéo sao riêng tao với thằng em đi ỉa gần chết, đéo điêu ỉa xong phải nhờ thằng cha họa sĩ đục thêm lỗ trên thắt lưng mới mặc được. Hoa quả dại bên đường thấy gì vặt nấy, quệt quệt áo rồi đớp, lúc đấy thì thuốc sâu thuốc bọ gì cũng là cái đầu buồi hết. Sau này kinh nghiệm hơn thì thủ lươ g khô, ngũ cốc riêng mình, đi đến đâu mà cảm thấy đồ ăn đéo ổn thì ăn ít thôi để bụng ăn đồ mình mang đi hoặc cứ cơm rang trứng, lên vùng cao tao cứ gọi cơm rang trứng muối, đéo ăngif khác
.
Đi phim tuy vất vả nhưng được cái.. nghèo![]()
Mày đang kể cảnh súc vật sanh quạt à