Để tôi kể cho các bạn về câu chuyện của 1 ng bạn thân của tôi. Hơi dài nên mn cố gắng đọc nếu thích.
"Nó là con trai sinh ra trong 1 gia đình có bố là công nhân, mẹ bán hàng ( cũng ko biết là bán cái gì vì ít t ít quan tâm đến đời tư của họ). Cuối c2 t nghe dc tin mn trong khu phố và bạn bè đồn là nó là con của "Phò". T cũng chả cần xác nhận để làm gì. Rồi đến 1 ngày đang trong lớp mẹ nó v 1 ng đàn ông ( nhận là "chú nó" dù gần nhà nhg t chưa gặp bao giờ) đến đón nó về nhà vì nội nó qua đời. Nó nghỉ học 3 ngày. Sau 3 ngày nó trở lại đi học, tâm trạng rất buồn nhg bề ngoài nó vẫn cố tỏ ra vui vẻ.
Bẵng đi một thời gian vùi đầu vào học, nó ngồi cạnh t suốt cả năm cuối cấp nên nhiều chuyện 2 đứa hay chia sẻ với nhau. Hôm ra chơi nó kể mẹ nó bỏ nhà đi từ lâu rồi, đi cùng ng đàn ông hôm trc. T nghĩ trg đầu: mẹ nó đúng là loại ng đó mà tổ dân phố vs bạn bè đồn. Định chửi thề rồi t nghĩ để nó giãi bày hết cho lòng nó dc nhẹ nhàng. Nó nói là mẹ t trc làm Gái, chắc m nghe ng ta nói rồi, t cũng chỉ bảo là nghe đồn thế chứ ko quan tâm lắm. Rồi tiếp tục, mẹ t gặp dc bố t rồi bà bỏ nghề đó, về sống vớ bố t mà ko có đám cưới, chỉ đăng ký kết hôn. Bà đi làm thuê, bán hàng ở chợ rồi tạp hóa. Sinh ra 2 chị e t, bố mẹ t nuôi 2 ce ăn học = tiền ông bà làm lụng vất vả, bà đi bán thêm hoa quả ngoài chợ. Bố t già đi trông thấy vì làm công nhân cơ khí vất vả. Chưa kể bố t còn hơn mẹ t 10t. Rồi dần dần dân khu phố họ biết dc quá khứ của mẹ t, họ thấy mẹ t vẫn giữ nét đẹp của phụ nữ trung niên 4x, thỉnh thoảng thấy bà đi đâu đó với một số khách ( đa số là nam) họ quy chụp cho là bà quay lại nghề cũ. Người nhà t đay nghiến bà, bố t ko nói gì cả, ko quát mắng, ông tin mẹ t hoàn lương ko bao giờ trở lại nghề đó. Mẹ t về tới nhà là bị hàng xóm rồi bố mẹ ck lườm huýt, nói những lời khó nghe. Bà biết rằng cố giải thích thì cũng ko ai tin mình cả vì quá khứ của mình, nhất là thời điểm đó những năm 2k xã hội còn chưa tiên tiến, internet còn là thứ gì đó xa xỉ. Rồi cái gì đến cũng phải đến, bà ko chịu nổi sự đay nghiến của ng đời, của gia đình ck, bà bỏ đi và gửi lại cái đơn ly hôn. Bà chào tạm biệt 2 ce t, dù bà rất muốn đưa t đi theo nhg nghĩ tới tương lai của t bà đành để t lại cho nhà ck. Nhiều lần bà đến trường chỉ dám đứng từ xa nhìn t, t biết mà định đạp xe tới bà lại bỏ đi. Rồi 6 tháng sau, cái thời điểm bà v ng đang ông đó đến trường đón t về nhà, m cũng đã thấy. Bà về để thắp hương cho nội t, và muốn đón t đi về ở với bà. Bà bị ng nhà ck giuồng bỏ và chính ng đàn ông kia đã cưu mang và trân trọng bà dù biết quá khứ của bà ra sao. Nhưng t quyết định vẫn ở với bố và chị gái. Bố t đã già, chị rồi cũng đi lấy ck, bố chỉ còn mình t, t biết ông chắc chắn sẽ ko đi bước nữa, t thương ông. Tuy ông nhu nhược ko bảo vệ đc mẹ t nhg ông có nỗi khổ khổ của mình, vừa là con trưởng, vừa là trụ cột kiếm tiền nuôi gia đình.
Câu chuyện là như vậy. Tôi nghe mà lòng cũng buồn, đôi khi miệng thiên hạ có thể giết chết cả một tổ ấm gia đình".
=> xã hôi có ng này ng kia, đừng nên quy chụp hay kết tội 1 ai đó, đứng vào hoàn cảnh của ng đó xem sẽ ra sao rồi hãy lên tiếng nhé!