Miasnaer
Xamer mới lớn
Bài nầy làm tau nhớ tới lúc hồi tau còn ở quê, hay ra con kinh ngồi nhìn trời mây, nhìn con người giống những cánh bèo trôi xuôi theo dòng nước. Ngẫm lại những con người đã qua, người đi, người ở lại, rồi còn có ai bên ta là mãi mãi. Bèo dạt, mây trôi, tan hợp là lẽ thường tình, kệ mẹ nó mà sống.Sông dài sóng vỗ mái chèo.
Bến mơ còn đó, lòng sầu chơi vơi.
Kiếp người như lá giữa trời,
Bay đi theo gió, rụng rơi vô thường.
Bèo trôi, nước chảy không màng
Mặc cho dòng xoáy, tạo vần thế gian
Kiếp người như gió mây tan
Mặc cho trần thế hợp tan luân hồi