• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Đồng hồ đeo để làm (cái đéo) gì ?

đm thế fake 4A 4+ thì đm đố tụi m cầm 2 con gần nhau nhìn ra đc đấy , ở đó mà xạo lol nói fake nhìn phát biết ngay
có 1 điều chắc chắn giá làm 1 con đồ fake 4a++++ mà nó bán giá 400 500 thì chất lượng đến độ đẹp đều hơn hẳn mấy con hàng như tissot , mido , nomo này kia , và giá làm ra nó cũng cao hơn hẳn so với bọn kia vẫn là bán thuơg hiệu
 
có 1 điều chắc chắn giá làm 1 con đồ fake 4a++++ mà nó bán giá 400 500 thì chất lượng đến độ đẹp đều hơn hẳn mấy con hàng như tissot , mido , nomo này kia , và giá làm ra nó cũng cao hơn hẳn so với bọn kia vẫn là bán thuơg hiệu
Cái này là chuẩn rồi , tissot cũng chỉ vài trăm đô nhưng lại thương hiệu này nọ nó gánh hết chứ thành phẩm tầm mấy chục đô thôi sao ngon bằng mấy con 4A++++
 
có 1 điều chắc chắn giá làm 1 con đồ fake 4a++++ mà nó bán giá 400 500 thì chất lượng đến độ đẹp đều hơn hẳn mấy con hàng như tissot , mido , nomo này kia , và giá làm ra nó cũng cao hơn hẳn so với bọn kia vẫn là bán thuơg hiệu
Tao ko rành về đồng hồ nhưng tao biết 1 điều là bọn bán hàng fake nó ko bán thương hiệu như hàng auth :vozvn (1):
 

Trịnh Xuân Thanh không chỉ "nổi tiếng", theo một cách nào đó về những việc ăn tàn, phá hại khi ở Tổng công ty Cổ phần Xây lắp Dầu khí (PVC), về vụ trốn chạy sang Đức, những phát ngôn bất thường trước tòa án...Trong giới doanh nghiệp, Thanh từ lâu cũng khét tiếng với những món đồ, cách ăn chơi xa xỉ của mình.​

[IMG alt="
Về chiếc Patek Philippe Sky Moon Tourbillon 6002G lừng danh mà Trịnh Xuân Thanh từng sở hữu 1 chiếc, Larry Pettinelli - chủ tịch Patek Philippe thị trường Mỹ nói: Cho dù bạn trả 6 triệu USD cho chiếc đồng hồ này, chúng tôi vẫn sẽ không bao giờ bán cho bạn trừ khi bạn đủ tiêu chuẩn (Ảnh minh họa)
"]https://icdn.dantri.com.vn/thumb_w/640/2018/7/5/ppp2-1530804966189740097061.jpeg[/IMG]
Về chiếc Patek Philippe Sky Moon Tourbillon 6002G lừng danh mà Trịnh Xuân Thanh từng sở hữu 1 chiếc, Larry Pettinelli - chủ tịch Patek Philippe thị trường Mỹ nói: "Cho dù bạn trả 6 triệu USD cho chiếc đồng hồ này, chúng tôi vẫn sẽ không bao giờ bán cho bạn trừ khi bạn đủ tiêu chuẩn" (Ảnh minh họa)
"Mày đeo cái đồng hồ cho bọn lái xe làm gì?"
Phó tổng giám đốc một tập đoàn tư nhân thuộc loại hàng đầu Việt Nam (trụ sở tại Hà Nội) có qui mô tổng tài sản lên tới hàng tỷ USD, trong một lần nói chuyện với người viết bài này, khi nhắc tới Trịnh Xuân Thanh cũng phải lắc đầu. Ông này kể:
"Có lần ngồi trong một buổi làm việc với Bộ Công Thương, có mặt cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng, Thanh 'loe' (tên do nhiều người quen Trịnh Xuân Thanh hay gọi, do tính hay khoe khoang, bốc đồng của Thanh- PV) trông thấy mình đeo đồng hồ, chỉ tay bảo: Mày đeo cái này (một chiếc Patek Philippe) làm đếch gì. Cái này đưa cho bọn lái xe đeo".
Ông này cho biết, ông cảm thấy "choáng" vì chiếc đồng hồ mình đeo cũng là một sản phẩm rất đắt tiền, có giá lên tới 78.000 USD (tương đương 1,8 tỷ đồng)- là chiếc đồng hồ mà ở Việt Nam ai đeo nó đã thể hiện "đẳng cấp".
Nhưng ông còn choáng hơn khi Trịnh Xuân Thanh cởi chiếc đồng hồ của mình cho xem- đó là chiếc Patek Philippe Sky Moon Tourbillon 6002G. Đây là phiên bản đặc biệt với vỏ bọc làm từ vàng trắng cùng những họa tiết điêu khắc, chạm trổ tinh vi hoàn toàn thủ công. Và ở thời điểm Thanh khoe với ông này (năm 2015), giá nó đã ở mức 1,7 triệu USD (tức là khoảng 39 tỷ đồng, tính theo tỷ giá hiện thời).

Bài báo này đúng không mày
Uớc có 39 tỉ để đá phò, PGA
 
00-B2-B904-D368-4352-BC3-E-30-DDC0097508.jpg
12h có cái văn phong rất lạ, biên dài vãi cứt ra nhưng lúc nào cũng bị cuốn theo con chữ chứ k đọc lướt, lược bỏ đc. Vodka.

Từ bé đã mê Omega vì tạp chí có bài về chiếc Speedmaster đc đeo lên mặt trăng - Một bước nhỏ của tôi, một bước lớn của nhân loại. Lớn lên đi làm có tiền cái là nghiến răng ngay 1 e. T k đeo moonwatch vì nó phải cót tay. E này vừa automatic vừa có date. Baonh năm r vẫn thật hài lòng. Bây giờ có tiền r t cũng k mua Daytona, con mà bây giờ bọn nó đang hype, và nó như Speedmaster mọi mặt, hơn mỗi cái giá.
 
Sửa lần cuối:
Haizz, các bác giàu quá. Nhà cháu mê con Grand Seiko snow mà còn nâng lên đặt xuống mãi chưa dám mua. Bái phục.
 
Câu hỏi nghe có vẻ là ngớ ngẩn, nhưng ngẫm từ tao thôi thì thấy nó cũng na ná như là một cô bạn gái xinh xinh, ngoan ngoan với thằng nào đang có cô vợ vợ đèm đẹp ở nhà rồi rồi, không đeo/có thì cảm giác cứ thiếu thiếu, mà đeo thì thật là chả mấy khi dùng (để xem giờ).

Tao đeo đồng hồ lần đầu tiên hình như là đợt thi vào lớp 10, mượn cái đồng hồ của bà chị gái đeo để biết giờ mà làm bài thi, thi xong trả bà chị cái đồng hồ mua phân phối tiêu chuẩn thân phụ (hình như của CCCP). Mãi học lớp 12 mới được đeo cái đồng hồ cũ của ông già để lại, Mido, quà của ông Nội mua tặng ông già hồi lấy được cái tú tài Tây đâu năm 1946/1947 gì đấy mà bao cấp khó khăn quá dây đeo được chế từ cái thắt lưng da bằng nhựa. Đám bạn học cùng lớp cấp 3 thì Poljot nếu người nhà đi Liên Xô, SK thủy quân lục chiến nếu người nhà đi Tiệp. Thằng nào đeo Selko phai (không biết có phải đọc từ Selko 5 không) thì nhất mẹ nó rồi, chắc chắn có người nhà ở Đức. Chả biết cái ông Dư thợ sửa đồng hồ khoe có cả chục cái bằng đíp-lôm các hãng đồng hồ cấp cho thế nào, tao toàn lên Hàng Giấy lau dầu đôi ba năm/bận. Ở nhà mình những năm đấy cứ nghe nói đồng hồ Thụy Sỹ là kinh lắm (trăng Trung quốc tròn hơn trăng nước Mỹ, đồng hồ Liên Xô tốt hơn đồng hồ Thụy Sỹ). Thế rồi tao cũng có dịp được sang bên Phú Lang Sa nhặt chữ, rồi cũng lọ mọ đươc sang hẳn cái đất nước huyền thoại chế tạo đồng hồ và ngã ngửa người ra là Swiss made cũng có dăm bảy trăm loại, và nữa là mấy loại xoàng xoàng nó đéo quý/hiếm đến mức như mọi người ở nhà đang mặc định.

Trên này nhiều thằng chơi đồng hồ khét lèn lẹt, tao phục lắm vì nhìn bộ sưu tập thấy chơi có chất riêng chứ đéo phải kiểu khè-tiền hay dốt-lại-sính-chữ kiểu thằng Thái Công (Công) “chỉ xài Rolex vì Rolex chỉ sản xuất đồng hồ” bố tiên sư nhà anh 8 vía. Đi làm, đi chơi tao thường chỉ nhìn xem họ đeo đồng hồ gì, đi giày gì (với nam giới) hay túi xách hiệu nào (với nữ) là có thể đoán được gần đúng tính cách và đẳng cấp của họ rồi. Rolex vàng chóe 18k, mặt số đầy kim cương chắc đéo thể nào có tính cách kín đáo như Vacheron Constantin Overseas. Đeo Breguet chắc chắn dân chơi đồng hồ thứ thiệt chứ đéo phải dạng amateur. Mấy cái dòng Perpetual hay Complications thì sành và kỹ tính lắm rồi, đại loại thế. Đi làm, phòng máy lạnh thì dây da hay dây kim loại đều đéo sao, chứ đi nghỉ vùng biển hay chạy nhảy cuốc đất ngoài trời mùa hè Hà Nội mà cổ tay Patek Philippe dây da cá sấu thì cũng chỉ mới giầu thôi.

Lâu lâu rồi tao có đọc cuốn The Cult of The Luxury Brands của Radha Chadha có câu đại loại “nếu ai hiểu về đồng hồ thì sẽ đéo mua Rolex đâu”, ở gần cuối sách ấy, đoạn phỏng vấn một anh chàng quản lý, dân chơi đồng hồ khét mù. Ông thầy hướng dẫn tao học bên kia thì nói hơi khác chút là người mua Rolex thường có ý quan tâm đến its secondhand value, đại ý xem nó như một khoản đầu tư nếu có bấn quá đem đi bán thì cũng đéo lỗ nhiều so với giá mua đập hộp brandnew B&P. Nhân tiện nói thêm là nhiều thằng cứ băn khoăn có tiền làm sao mua được Rolex vì các boutique nó chỉ bày cho vui thôi, đéo bán. Xin thưa chúng mày là có thể hàng mới tinh thì hiếm chứ pre-owned dạng like new in box B&P thì sợ chúng mày đéo có đủ lực mà mua, và cũng đéo chỉ riêng với Rolex đâu.

Tao có một kỷ niệm buồn với đồng hồ, ấy là mùa hè 2006 tao tham gia tư vấn cho một dự án nghỉ dưỡng khá lớn ở miền Trung, mà nói dễ hiểu là làm-cò đi chứ hoa mỹ consultant hay counsel làm cái đéo gì. Vì đã xác định đi biển có bơi nên đeo cái Omega Seamaster Professional 300m đi. Đắt đéo gì cái đồng hồ này đâu, lúc đấy khoảng độ 4k Mỹ thôi, giờ mua mới tinh chắc cũng đéo quá 10k. Hình như James Bond nó đeo cái này trong mấy films về 007 nên mọi người thần thánh hóa cái mẫu này. Họp với các bên bộ-ban-sở cũng hòm hòm, chia vai cũng ổn ổn đại loại là “lợi ích hài hòa, rủi ro chia sẻ”xong xuôi anh em rủ nhau đi nhậu thì cu thư ký bí thư ra cụng ly vòng vo tam quốc một hồi rồi khen cái đồng hồ anh đeo đẹp quá, không biết mua ở đâu được vì bọn em thủ tục xuất cảnh nước ngoài nhiêu khê khó khăn vô cùng lắm… Cái Omega giá độ 4k chỉ bằng phần rất nhỏ trong số tao được chia từ deal này thôi, khổ cái nó lại là cái đồng hồ kỷ niệm cho một chuyện riêng tư, mà đéo rút ra lồng vào tay thằng cu thư ký kia thì khéo cái sảy nảy cái ung, thế là thôi (hèn vãi cả người) đổi kỷ niệm lấy cái đảm bảo cho mớ giấy bạc xanh.

Rút kinh nghiệm, cứ đi gặp quân ta là tao đeo đồng hồ mấy cái loại vua đéo biết mặt, chúa đéo biết tên và đám đệ tử cận thần chắc chưa bao giờ nghe tiếng. Tuyệt đối đéo có vàng đúc 18k, đéo kim cương lấp lánh, đéo Rolex, đéo Omega và tất nhiên ĐÉO Patek bao giờ. Thi thoảng đá đoảng mấy em chân dài lột áo cởi quần thì cũng vứt con mẹ nó cái đồng hồ ra bàn chua thêm câu “anh đéo đồng hồ rẻ tiền ấy mà”, yên tâm đéo bao giờ gợi lòng tham của cả các em chân dài, cả các anh quan chức. Nó là những brand nào, thì đây: Blancpain, Jaeger LeCoultre



P/s: thằng nào tinh mắt nhìn hộ tao trong link ảnh phía dưới này có bao nhiêu con PP nhỉ? Tổng thống Mỹ Biden đeo cái con Rolex Datejust là mẫu rẻ tiền nhất của Rolex giá chưa đến 8k Mỹ mà dân Mỹ đã như lên đồng rồi, giá mà xứ Đông Lào cái món quyền lực thứ 5 cũng tự do như ở bên bển thì bao nhiêu qu-a-n sẽ phải khăn áo ra đi bởi những tấm ảnh có độ phân giải cao này, nhỉ?

https://noichinh.vn/thu-vien-anh/20...ng-ve-phong-chong-tham-nhung-tieu-cuc-311459/
Rất hay, rất nhiều trải nghiệm. Mong có cơ hội thường xuyên nghe chuyện của bác nhiều hơn nữa.

Nếu mà bác đi miền Trung năm 2006, có phải là Vinpearl Nha Trang?

Còn đi France những năm đó, có phải bác đi theo diện học bổng của ĐH Xây Dựng.
 
Sửa lần cuối:
Đeo riết thành quen. Ko đeo thấy tay bị trống, nhẹ tay. Dù t đeo có con casio 650k thôi. Đeo xem giờ đỡ mất công móc đt ra xem
 
Hì hì hì, có những cái coi vậy mà không phải vậy. Mình kể bạn nghe chuyện này nhé:

-Lúc mình tập tọe mua được gần chục cái đồng hồ thì bắt đầu tinh tướng khoe mẽ, thời đấy Internet còn phải dùng Modem cắm cái dây điện thoại vào kết nối cành cạch cành cạch nên kiến thức về đồng hồ còn thô sơ lắm, chủ yếu là qua sách, mà sách thì từ khi in đến lúc mình đọc nhanh cũng đôi ba năm rồi.

- Hôm đấy có ông anh rủ đi cafe bàn tí chuyện; mốt những năm 1997/1998 là đi đâu cũng có 1 em thư ký đi cùng hoặc 1 thằng Tây cho nó Xang-Chọng. Mình thì vừa bóp mồm bóp miệng mua được cái Cartier tank nên đeo vung vẩy cố ý khoe hàng. Được ông anh khen "em có cái đồng hồ đẹp quá" là nở con mẹ nó mũi ra, ba hoa chích chòe khoe mấy cái mớ kiến thức còi về Swiss watch. Chắc CÔ thương nên ông anh kia trúng quả đậm, vừa lời từ thương vụ kinh doanh vừa lời do tỷ giá VNĐ vs USD trong có tuần lễ đâu đồng giảm giá 2% hay 3% gì đấy không nhớ nữa. Mình thì chả nhận tiền từ đối tác bao giờ, quy định chỗ làm cấm tiệt, lơ mơ là đi tong khỏi có cơ tìm việc luôn; ông anh kia cũng tế nhị nhờ qua một ông anh khác gửi cho mình 1 cái đồng hồ mặt trơn tuồn tuột không số, không cọc/vạch cũng chả có chữ Swiss hay Swiss made; cái tên nghe lạ hoắc. Vì mặt sau của cái đồng hồ ấy có dòng chữ khắc đề tặng mình nên nói thật là không thấy nó đẹp (lúc đấy) nhưng cũng chẳng dám cho/tặng ai. Vứt lăn vứt lóc lẫn với mớ bút mực St Dupont, Montegrappa, Waterman, Omas, Visconti, Montblanc, Cartier có dễ đến dăm bay năm, hộp đựng bọc da (thật) còn mốc thếch lên chắc do trong tủ ẩm quá.

- Năm 2006 Việt Nam đăng cai APEC, dàn lãnh đạo cấp cao chủ động xin nghỉ cả 4 cụ trước hạn. Sau khoảng 7-8 năm anh em bắt đầu thân hơn, vừa công việc vừa tình cảm cá nhân vì loanh quanh cũng có tí họ hàng. Ông anh rủ mình cùng vài người nữa "mấy anh em đi nghỉ ít ngày" bên Pháp, rồi chạy xe sang Geneve mua quà tặng cho mấy ông-anh-lớn mỗi người một cặp đồng hồ Senator của GO 18k white gold. Mình (vẫn ngây ngô) hỏi sao không mua ở Champs-Élysées cho nhanh thì mới biết các qu-a-n chỉ thích đồ mua có hóa đơn+bảo hành đóng dấu Geneve boutiques. Ông anh đột nhiên hỏi đại ý sao không thấy đeo cái đồng hồ anh tặng bao giờ. Chả nhớ mình đáp lại thế nào, ông anh lôi mình đi một chặng nữa, vào cái boutique này thì mình biết rồi, thẻ tín dụng của mình chắc hạn mức không đủ cho 1 lần quẹt: "anh tặng thằng em", lại 1 cái mặt trơn tuột, xanh lơ, lại cũng vẫn chả thấy dòng chữ Swiss hay Swiss made đâu cả.

- Nếu ngoài đời bạn có gặp 1 bác trung niên tầm 60, cuối tuần hay giày lười quần kaki áo pull ngồi lặng lẽ cafe ngắm phố ở Continental Saigon góc nhìn chếch sang Nhà hát Thành phố, tay đeo cái đồng hồ giống-i-xì-Apple watch thì... đừng vội chê cái đồng hồ đấy là loại rẻ tiền, bạn nhé. Họ đang đeo 1 cái xe sedan hạng A đấy, vì nó là:

H. Moser & Cie​

Khi nào mày thấy lão đầu đinh tóc bạc ghế gần đó móc đồng hồ quả quýt ra xem giờ thì đừng chê nhé. T ko định giá được nhưng nó là:

Patek Philippe Henry Graves​

 

Trịnh Xuân Thanh không chỉ "nổi tiếng", theo một cách nào đó về những việc ăn tàn, phá hại khi ở Tổng công ty Cổ phần Xây lắp Dầu khí (PVC), về vụ trốn chạy sang Đức, những phát ngôn bất thường trước tòa án...Trong giới doanh nghiệp, Thanh từ lâu cũng khét tiếng với những món đồ, cách ăn chơi xa xỉ của mình.​

[IMG alt="
Về chiếc Patek Philippe Sky Moon Tourbillon 6002G lừng danh mà Trịnh Xuân Thanh từng sở hữu 1 chiếc, Larry Pettinelli - chủ tịch Patek Philippe thị trường Mỹ nói: Cho dù bạn trả 6 triệu USD cho chiếc đồng hồ này, chúng tôi vẫn sẽ không bao giờ bán cho bạn trừ khi bạn đủ tiêu chuẩn (Ảnh minh họa)
"]https://icdn.dantri.com.vn/thumb_w/640/2018/7/5/ppp2-1530804966189740097061.jpeg[/IMG]
Về chiếc Patek Philippe Sky Moon Tourbillon 6002G lừng danh mà Trịnh Xuân Thanh từng sở hữu 1 chiếc, Larry Pettinelli - chủ tịch Patek Philippe thị trường Mỹ nói: "Cho dù bạn trả 6 triệu USD cho chiếc đồng hồ này, chúng tôi vẫn sẽ không bao giờ bán cho bạn trừ khi bạn đủ tiêu chuẩn" (Ảnh minh họa)
"Mày đeo cái đồng hồ cho bọn lái xe làm gì?"
Phó tổng giám đốc một tập đoàn tư nhân thuộc loại hàng đầu Việt Nam (trụ sở tại Hà Nội) có qui mô tổng tài sản lên tới hàng tỷ USD, trong một lần nói chuyện với người viết bài này, khi nhắc tới Trịnh Xuân Thanh cũng phải lắc đầu. Ông này kể:
"Có lần ngồi trong một buổi làm việc với Bộ Công Thương, có mặt cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng, Thanh 'loe' (tên do nhiều người quen Trịnh Xuân Thanh hay gọi, do tính hay khoe khoang, bốc đồng của Thanh- PV) trông thấy mình đeo đồng hồ, chỉ tay bảo: Mày đeo cái này (một chiếc Patek Philippe) làm đếch gì. Cái này đưa cho bọn lái xe đeo".
Ông này cho biết, ông cảm thấy "choáng" vì chiếc đồng hồ mình đeo cũng là một sản phẩm rất đắt tiền, có giá lên tới 78.000 USD (tương đương 1,8 tỷ đồng)- là chiếc đồng hồ mà ở Việt Nam ai đeo nó đã thể hiện "đẳng cấp".
Nhưng ông còn choáng hơn khi Trịnh Xuân Thanh cởi chiếc đồng hồ của mình cho xem- đó là chiếc Patek Philippe Sky Moon Tourbillon 6002G. Đây là phiên bản đặc biệt với vỏ bọc làm từ vàng trắng cùng những họa tiết điêu khắc, chạm trổ tinh vi hoàn toàn thủ công. Và ở thời điểm Thanh khoe với ông này (năm 2015), giá nó đã ở mức 1,7 triệu USD (tức là khoảng 39 tỷ đồng, tính theo tỷ giá hiện thời).

Bài báo này đúng không mày
Đúng mà! TXT ở tù nhưng con trai nó giờ sướng vl! Chỉ ăn chơi! Gái bú cả đàn hot girl 1 đêm, cỏ xịn hút như mấy ông HP hút thuốc lào! Đéo biết làm gì cho hết tiền!
 
Haizz, các bác giàu quá. Nhà cháu mê con Grand Seiko snow mà còn nâng lên đặt xuống mãi chưa dám mua. Bái phục.

Seiko hay đấy. Mày định mua grand thì cũng là bắt đầu dám chơi rồi đấy

Grandseiko có con springdrive, mặt cánh hoa đào. Có thêm chip để tránh sai giờ - cái này nhiều đứa ko thích. Nhưng tao thấy nó quá đẹp và hay. Lãng tử vãi cứt.

Tao thích mỗi con Captain willard lừng danh của seiko, phong cách mix thế đéo nào cũng được mà còn suy nghĩ.
 
Seiko hay đấy. Mày định mua grand thì cũng là bắt đầu dám chơi rồi đấy

Grandseiko có con springdrive, mặt cánh hoa đào. Có thêm chip để tránh sai giờ - cái này nhiều đứa ko thích. Nhưng tao thấy nó quá đẹp và hay. Lãng tử vãi cứt.

Tao thích mỗi con Captain willard lừng danh của seiko, phong cách mix thế đéo nào cũng được mà còn suy nghĩ.

Grand-Seiko-Heritage-Four-Seasons-Shunbun-Pink-Dial-Spring-Drive-SBGA413-review-4-copie.jpg

Tao rất thích con này
 
đm hublot fake mua loại 30-50tr có lol tụi nó nhìn ra , chắc mấy bố mua fake lởm vài triệu
Tầm 30-50 triệu cũng theo được mấy em Longines mới cứng hoặc mấy em Omega già như con Seamaster Diver đời có ô ngày ở góc 3h rồi mà sao nhất thiết phải mua một cái đồng hồ fake nhỉ, lí do tao thấy hợp lí để một thằng Xamer trẻ nào đó đâm đầu vào cái Hublot fake này thì chỉ để chăn rau thôi vì mấy con nhóc gen Z đú đởn có vẻ kết cái brand Hublot này lắm.
 
Hì hì hì, có những cái coi vậy mà không phải vậy. Mình kể bạn nghe chuyện này nhé:

-Lúc mình tập tọe mua được gần chục cái đồng hồ thì bắt đầu tinh tướng khoe mẽ, thời đấy Internet còn phải dùng Modem cắm cái dây điện thoại vào kết nối cành cạch cành cạch nên kiến thức về đồng hồ còn thô sơ lắm, chủ yếu là qua sách, mà sách thì từ khi in đến lúc mình đọc nhanh cũng đôi ba năm rồi.

- Hôm đấy có ông anh rủ đi cafe bàn tí chuyện; mốt những năm 1997/1998 là đi đâu cũng có 1 em thư ký đi cùng hoặc 1 thằng Tây cho nó Xang-Chọng. Mình thì vừa bóp mồm bóp miệng mua được cái Cartier tank nên đeo vung vẩy cố ý khoe hàng. Được ông anh khen "em có cái đồng hồ đẹp quá" là nở con mẹ nó mũi ra, ba hoa chích chòe khoe mấy cái mớ kiến thức còi về Swiss watch. Chắc CÔ thương nên ông anh kia trúng quả đậm, vừa lời từ thương vụ kinh doanh vừa lời do tỷ giá VNĐ vs USD trong có tuần lễ đâu đồng giảm giá 2% hay 3% gì đấy không nhớ nữa. Mình thì chả nhận tiền từ đối tác bao giờ, quy định chỗ làm cấm tiệt, lơ mơ là đi tong khỏi có cơ tìm việc luôn; ông anh kia cũng tế nhị nhờ qua một ông anh khác gửi cho mình 1 cái đồng hồ mặt trơn tuồn tuột không số, không cọc/vạch cũng chả có chữ Swiss hay Swiss made; cái tên nghe lạ hoắc. Vì mặt sau của cái đồng hồ ấy có dòng chữ khắc đề tặng mình nên nói thật là không thấy nó đẹp (lúc đấy) nhưng cũng chẳng dám cho/tặng ai. Vứt lăn vứt lóc lẫn với mớ bút mực St Dupont, Montegrappa, Waterman, Omas, Visconti, Montblanc, Cartier có dễ đến dăm bay năm, hộp đựng bọc da (thật) còn mốc thếch lên chắc do trong tủ ẩm quá.

- Năm 2006 Việt Nam đăng cai APEC, dàn lãnh đạo cấp cao chủ động xin nghỉ cả 4 cụ trước hạn. Sau khoảng 7-8 năm anh em bắt đầu thân hơn, vừa công việc vừa tình cảm cá nhân vì loanh quanh cũng có tí họ hàng. Ông anh rủ mình cùng vài người nữa "mấy anh em đi nghỉ ít ngày" bên Pháp, rồi chạy xe sang Geneve mua quà tặng cho mấy ông-anh-lớn mỗi người một cặp đồng hồ Senator của GO 18k white gold. Mình (vẫn ngây ngô) hỏi sao không mua ở Champs-Élysées cho nhanh thì mới biết các qu-a-n chỉ thích đồ mua có hóa đơn+bảo hành đóng dấu Geneve boutiques. Ông anh đột nhiên hỏi đại ý sao không thấy đeo cái đồng hồ anh tặng bao giờ. Chả nhớ mình đáp lại thế nào, ông anh lôi mình đi một chặng nữa, vào cái boutique này thì mình biết rồi, thẻ tín dụng của mình chắc hạn mức không đủ cho 1 lần quẹt: "anh tặng thằng em", lại 1 cái mặt trơn tuột, xanh lơ, lại cũng vẫn chả thấy dòng chữ Swiss hay Swiss made đâu cả.

- Nếu ngoài đời bạn có gặp 1 bác trung niên tầm 60, cuối tuần hay giày lười quần kaki áo pull ngồi lặng lẽ cafe ngắm phố ở Continental Saigon góc nhìn chếch sang Nhà hát Thành phố, tay đeo cái đồng hồ giống-i-xì-Apple watch thì... đừng vội chê cái đồng hồ đấy là loại rẻ tiền, bạn nhé. Họ đang đeo 1 cái xe sedan hạng A đấy, vì nó là:

H. Moser & Cie​

Tao vẫn ấn tượng cái con endeavour perpetual của Moser & Company, kim tháng rất tinh tế và đặc biệt là mode đầu tiên quay ngược được ngày của dòng automatique.
 
cái máy của hublot classic dễ fake mà, cơ mà trình độ của các papa tung của chấp entrupy, phải bung máy ra ms biết kk
Thằng Hublot cái bộ máy của nó tao thấy chả hơn gì con Tissot cho lắm, độ hoàn thiện thì như hạch nhất là mấy con Classic Fusion; được mỗi việc gắn mấy viên kim cương lấp lánh cộng thêm cái độ nhận diện thương hiệu cao và tựu chung lại ta có một cái giá trên trời:vozvn (19):
 
Tao thì theo trường phái tối giản, cái gì đéo có tính ứng dụng thì chả đeo lên người làm gì cho nặng. Cần làm gì mà mình thấy thoải mái nhất. Lịch sự thì tao mặc áo polo, quần bò còn bình thường chỉ áo phông không cổ, không hoạ tiết gì.
Tao chưa thấy bị coi thường ở đâu với kiểu ăn mặc này nên đéo hiểu chúng mày đóng bộ, đeo 1 đống đồ phụ kiện làm gì, khổ vãi nồi =)))))
 
Tao thì theo trường phái tối giản, cái gì đéo có tính ứng dụng thì chả đeo lên người làm gì cho nặng. Cần làm gì mà mình thấy thoải mái nhất. Lịch sự thì tao mặc áo polo, quần bò còn bình thường chỉ áo phông không cổ, không hoạ tiết gì.
Tao chưa thấy bị coi thường ở đâu với kiểu ăn mặc này nên đéo hiểu chúng mày đóng bộ, đeo 1 đống đồ phụ kiện làm gì, khổ vãi nồi =)))))
Classsic là chân ái qua thời gian, cùng gu b ei
 
@Hungcakho đây là 1 vd xếp hạng này, PP nó là 1 hãng, k phải chỉ là 1 vài chiếc đồng hồ, nên k thể vì hãng có 1 vài chiếc giá cao, mà coi nó là số 1 đc. Thêm nữa tao biết chắc chắn mày k phải dân chơi đh, cũng k phải người hiểu về đh. Nên chỉ đọc tham khảo thôi.
Tao thấy bảng xếp hạng này tham khảo xem chơi cho vui thôi mày chứ nó xếp cứ ảo ảo như nào ấy; thằng Hublot, thằng Franck Muller, Glashutte Original ở chiếu dưới ngang với lũ Rolex hay Omega thôi chứ không nằm chung mâm với Holy Trinity PP, VC hay AP và mấy brand kia được.
 

Có thể bạn quan tâm

Top