• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Đạo lý Hướng dẫn Thiền hơi thở cơ bản

Đề mục niệm hơi thở
Giới thiệu đề mục

Quán niệm hơi thở là đề mục có trong thiền chỉ samatha và thiền quán vipassana.

- Với samatha thì hơi thở là 1 trong 40 đề mục hay 1 trong 10 đề mục tuỳ niệm

- Với vipassana thì nó thuộc thân hành niệm ( quán thân trên thân )

Nhận xét : đây là đề mục đơn giản, dễ thực hiện cho mọi căn cơ, thực hiện được mọi nơi.

Phân biệt thiền chỉ và thiền quán hơi thở:

+ Thiền chỉ thì niệm đặt ở mỗi hơi thở ra vào thôi. Dễ nhất là ở chóp mũi. Chỉ tập trung niệm và định đối với hơi thở và không quan tâm các đối tượng khác. Hay nói theo chuyen môn là cột chặt tâm vào hơi thở.

+ Thiền quán thì đặt niệm tương tự nhưng có gì đó đi qua thì thay đổi đối tượng ghi nhận ( đau lưng, tê chân, buồn ngủ, phóng dật, chán nản … ghi nhận tất cả những gì đang diễn ra tuỳ thuộc vào hiện tại cái gì diễn ra mạnh nhất thì đặt niệm ở đó). Hay nói theo chuyên môn là ghi nhận mọi chuyển động diễn ra trong thân tâm ngay hiện tại.

Chánh kinh

Này các Tỷ kheo, thế nào là Tỷ kheo sống quán thân trên thân?

Này các Tỷ kheo, ở đây Tỷ kheo đi đến khu rừng, đi đến gốc cây, hay đi đến ngôi nhà trống, và ngồi kiết già, lưng thẳng và an trú chánh niệm trước mặt. Tỉnh giác, vị ấy thở vô; tỉnh giác, vị ấy thở ra. Thở vô dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở vô dài"; hay thở ra dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở ra dài"; hay thở vô ngắn, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở vô ngắn"; hay thở ra dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở ra ngắn"; Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập; "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập; "An tịnh thân hành, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập; "An tịnh thân hành, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập.

Này các tỷ kheo, như người thợ quay hay học trò người thợ quay tuệ tri thiện xảo, khi quay dài, tuệ tri rằng: "Tôi quay dài"; hay khi quay ngắn, tuệ tri rằng: "Tôi quay ngắn." Cũng vậy, này các Tỷ kheo, Tỷ kheo thở vô dài, tuệ tri: "Tôi thở vô dài"; hay thở ra dài tuệ tri: "Tôi thở ra dài"; hay thở vô ngắn, tuệ tri: "Tôi thở vô ngắn"; hay thở ra ngắn, tuệ tri: "Tôi thở ra ngắn"; "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập; "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập; "An tịnh thân hành, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập; "An tịnh thân hành, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập.

Như vậy, vị ấy sống, quán thân trên nội thân hay sống quán thân trên ngoại thân; hay sống quán thân trên cả nội thân, ngoại thân; hay vị ấy sống quán tánh sanh khởi trên thân; hay sống quán tánh diệt tận trên thân; hay sống quán tánh sanh diệt trên thân. "Có thân đây", vị ấy an trú chánh niệm như vậy, với hy vọng hướng đến chánh trí, chánh niệm. Và vị ấy sống không nương tựa, không chấp trước vật gì ở trên đời. Này các Tỷ kheo, như vậy Tỷ kheo sống quán thân trên thân.

Giải thích chi tiết các câu Kinh trên : https://xamvn.nl/r/huong-dan-thien-hoi-tho-co-ban.745931/post-17725266

-----------------------------
Kinh nghiệm về hơi thở

Các bạn có thể bắt đầu pháp quán niệm hơi thở (anapana sati, a-na-pa-ná sa-tị) bằng cách định tâm vào hơi thở vào, hơi thở ra tại lỗ mũi hay ở môi trên. Có người hỏi là ta nên định tâm vào hơi thở hay sự chạm xúc của hơi thở ? Câu trả lời là chỉ nên định tâm vào hơi thở. Hơi thở chạm xúc vào lỗ mũi hay môi trên là nơi dễ theo dõi nhất. Sự chạm xúc là một đề tài thiền quán khác biệt, thuộc về pháp môn quán danh (quán danh-sắc). Đó là pháp quán Xúc giới và các tâm sở có liên quan. Ở đây, chúng ta chỉ quán niệm vào hơi thở, hơi thở có chạm xúc, mà không quán vào sự chạm xúc. Quán niệm hơi thở nầy cần có một chánh niệm vững mạnh và tuệ giác tri.

Bây giờ ta đem tâm vào hơi thở, hơi thở vào và hơi thở ra. Nếu thiền sinh không thể chú tâm vào hơi thở sau một vài buổi thiền, thì có thể tập đếm hơi thở. Việc nầy để giúp họ phát triển định lực. Thiền sinh đếm số sau mỗi hơi thở, như sau: "thở vào ... thở ra ... một", "thở vào ... thở ra ... hai", "thở vào ... thở ra ... ba", ... cho đến "thở vào ... thở ra ... tám". Có thể đếm từ năm đến mười, rồi trở lại số một. Tuy nhiên, thiền sinh nên đếm đến số tám rồi trở lại từ đầu. Số tám là để nhắc nhở chúng ta về Con Đường Tám Chánh (Bát Chánh Đạo) mà chúng ta đang cố gắng hành trì để giác ngộ. Các bạn cần phải cương quyết không để phóng tâm, tâm lang thang chỗ nầy chỗ kia, trong khi đếm hơi thở. Chỉ chú tâm theo dõi hơi thở và đếm số, từ 1 đến 8 rồi trở lại 1 ... Qua việc chỉ chú tâm vào đếm hơi thở như thế, tâm sẽ trở nên an định hơn. Thông thường thì cần phải thực hành như thế trong một giờ để tâm được an định và vững chắc.

Sau đó, khi tâm an định, bạn có thể bỏ lối đếm hơi thở và chuyển sang giai đoạn kế. Nếu bạn thở vào một hơi dài, bạn biết đó là một hơi dài. Nếu bạn thở ra một hơi dài, bạn biết đó là một hơi dài. Tương tự, nếu bạn thở vào một hơi ngắn, bạn biết đó là một hơi ngắn. Nếu bạn thở ra một hơi ngắn, bạn biết đó là một hơi ngắn. Ở đây, dài hay ngắn là gì ? Đó là khoảng thời gian. Nếu cần một thời gian dài để thở thì đó là hơi thở dài. Nếu cần một thời gian ngắn để thở thì đó là hơi thở ngắn. Tuy nhiên, phải thở bình thường mà không cố gắng ép hơi thở. Không nên đặt tên nó là "dài" hay "ngắn". Nếu cần phải đặt tên thầm trong tâm, thì đặt tên nó là "thở vào, thở ra" mà thôi. Chỉ cần biết nó là hơi dài hay ngắn, nhưng lúc nào cũng phải chú tâm vào luồng hơi đang chạm xúc vào lỗ mũi hay môi trên. Không nên đem tâm đi theo luồng hơi vào trong thân thể hay chạy ra ngoài thân thể. Nếu thiền sinh để tâm theo dõi luồng vào trong thân hay ra ngoài thân thì sẽ không thể làm hoàn hão sự định tâm. Cần phải chú tâm ghi nhận hơi thở đang chạm xúc lỗ mũi hay môi trên trong một, hai, hoặc ba giờ.


Đến đây, định tướng (nimitta, ni-mít-tá) sẽ phát sinh. Nếu định tướng không phát sinh thì bạn có thể chuyển sang hành trì như sau: thiền sinh để tâm ghi nhận toàn luồng hơi liên tục từ đầu đến cuối. Bạn không nên đặt tên là: "chặng đầu, chặng giữa, chặng cuối". Nếu cần phải đặt tên thầm trong tâm, thì đặt tên nó là "thở vào, thở ra" mà thôi. Trong lúc đó, nhận biết toàn luồng hơi từ đầu đến cuối, đang chạm xúc tại một nơi cố định (lỗ mũi hay môi trên), và tuyệt đối không theo dõi nó vào bên trong thân thể hay ra bên ngoài. Nếu thiền sinh hành trì như thế trong một hay hai giờ thì định tướng có thể sẽ phát sinh.

Bây giờ, cho dù định tướng có hiện ra hay không, thiền sinh tiếp tục sang giai đoạn kế. Trong giai đoạn nầy, bạn tạo một ước nguyện trong tâm: "Nguyện cho hơi thở của tôi được nhu nhuyễn". Từ từ, hơi thở sẽ tự nó trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng, nhu nhuyễn. Bạn không nên cố tình ép hơi thở để nó nhẹ nhàng. Bởi vì nếu làm như thế thì chẳng bao lâu, bạn sẽ bị hụt hơi và tạo mệt nhọc. Khi hơi thở tự nó trở nên nhẹ nhàng và tâm an định theo nó, qua thiền lực, hầu hết các thiền sinh sẽ cảm thấy lâng lâng, như thể là họ không có đầu, không có mũi, không có thân nữa, mà cảm thấy chỉ có hơi thở vào ra nhẹ nhàng và một cái tâm đang theo dõi nó. Lúc nầy, bạn cảm thấy là không có "tôi", mà cũng không có "nó". Bây giờ, chỉ còn có một tâm đang gắn chặt vào hơi thở. Nếu tâm được an định và chăm chú vào đó trong một giờ, thì trong thời gian nầy, tâm không còn liên hệ đến các chuyện thế tục nữa. Tâm đang ở trong trạng thái thiện(kusala), và trạng thái thiện nầy rất gần đến trạng thái cận định (upacara samadhi).


Đến đây, tùy theo giới hạnh của từng cá nhân, định tướng sẽ hiện ra. Mỗi cá nhân khác nhau sẽ có những định tướng khác nhau. Dù đang nhắm mắt, theo dõi hơi thở, dần dần thiền sinh sẽ thấy định tướng hiện ra, có khi như là một làn chỉ trắng, một luồng ánh sáng trắng, một ngôi sao, một cụm mây hoặc một nhúm bông gòn. Nó có thể rất to, trùm cả khuôn mặt, hoặc như mặt trăng, mặt trời, hoặc một viên ngọc thạch, một viên ngọc trai. Nó hiện ra trong các hình sắc khác nhau là vì nó do tưởng uẩn (saññā) tạo ra.

Lúc ban đầu, định tướng có thể giống như có màu khói xám. Dần dần, nếu giữ tâm được an định vào hơi thở, hơi thở và màu khói xám trở thành đồng nhất với nhau, không khác biệt. Sau đó, nếu tâm được an nhẹ và chỉ chú mục vào hơi thở, màu sắc đó trở thành trắng đục. Mặc dù là màu trắng, nhưng nếu bạn chỉ chú mục vào hơi thở, hơi thở sẽ trở thành định tướng và định tướng chính là hơi thở. Nếu hơi thở và định tướng là một, không khác biệt, khi bạn chú mục vào hơi thở thì bạn cũng chú mục vào định tướng, và khi bạn chú mục vào định tướng thì bạn cũng chú mục vào hơi thở. Và như thế, bạn hành thiền tốt và nghiêm túc.


Nếu định tướng trở nên vững bền và nếu bạn chỉ chú tâm vào định tướng của hơi thở (anapana nimitta), mà không chú tâm vào hơi thở nữa, tâm bạn trở nên tập trung vào định tướng lúc đó. Trong giai đoạn nầy, điều quan trọng là thiền sinh không nên tìm cách chuyển hóa định tướng. Bạn không nên tìm cách đẩy nó đi xa, hoặc làm cho nó thay đổi hình dạng. Nếu làm như thế, định lực của bạn sẽ không phát triển, và định tướng có thể sẽ biến mất.

Tuy nhiên, nếu định tướng hiện ra quá xa đối với lỗ mũi thì thiền sinh chưa có đủ lực để chuyển sang mức thiền định hơi thở (anapana jhana samadhi). Tại sao? Bởi vì đây là một nguyên tắc quan trọng trong việc quán niệm hơi thở. Bản luận giải có đề cập rằng việc luyện tâm thiền định niệm hơi thở(anapanasati samadhi bhavana) chỉ hoàn tất khi nào tâm quán niệm được giữ tại nơi mà hơi thở chạm xúc với cơ thể. Khi thiền sinh chú định vào bên ngoài, xa lìa nơi chạm xúc, thì rất khó mà đạt vào tầng thiền định. Do đó, khi định tướng còn ở xa, thì thiền sinh không nên chú tâm vào nó, mà phải chú tâm vào hơi thở tại một nơi cố định. Từ từ, định tướng sẽ đến gần và hòa nhập vào hơi thở.

Khi định tướng có màu khói xám thì đó là sơ tướng (parikamma nimitta) trong trạng thái sơ định (parikamma samadhi). Nếu nó trở thành màu trắng như một nhúm bông gòn, đó là học tướng (uggaha nimitta). Đây là một trạng thái định khá cao. Nếu màu trắng nầy được vững bền, thiền sinh phải an định tâm và chú mục vào đó. Trong giai đoạn nầy, bạn không nên chú ý đến màu sắc của nó, mà chỉ chú tâm vào đó như là một loại định tướng mà thôi.


Thí dụ như một ly nước và có một hạt ngọc trai trong đó. Ta chỉ nhìn hạt trai, như thể đem tâm vào định tướng. Không nên điều tra, trạch vấn về Khổ, Vô thường, Vô ngã. Không cần biết nó nóng hay lạnh, cứng hay mềm, mà cũng không cần phân tích màu sắc của nó. Chỉ cần giữ tâm an định và chú mục vào định tướng. Làm như thế, dần dần định tướng sẽ chuyển từ màu trắng đục sang một màu chói sáng. Đây là tợ tướng (patibhaga nimitta). Nếu tâm vẫn giữ an định và chỉ chú mục vào định tướng khoảng 1 đến 2 giờ, hầu hết các thiền sinh đều có thể nhận rõ 5 thiền chi (jhananga) rất dễ dàng nếu họ phân tích chúng lúc đó. Năm thiền chi đó là:

  1. Tầm (vitakka): đem tâm hướng về định tướng,
  2. Tứ (vicara): bám sát vào định tướng,
  3. Hỷ (pity): ưa thích định tướng,
  4. Lạc (sukha): cảm giác an lạc, sung sướng khi tiếp xúc với định tướng,
  5. Nhất tâm (ekaggata): tập trung tâm về một điểm (đó là định tướng)
Cũng cần biết thêm ở đây là có khi thiền sinh không thể nhận rõ được năm thiền chi trên, là vì lúc đó, thiền sinh vẫn còn bị các triền cái (nivarana) ngăn che. Đó là:

  1. Tham dục (kamachanda)
  2. Sân hận (vyapada)
  3. Hôn trầm (thiramiddha)
  4. Trạo cữ (udhaccakukucca)
  5. Nghi ngờ (vicikiccha)
Thiền sinh phải duyệt xét từng triền cái một, để xem chúng còn vương vấn trong tâm trong lúc hành thiền hay không. Chúng cần phải được loại bỏ thì việc đắc thiền mới thành tựu.

Khi năm thiền chi đều cùng hiện diện đầy đủ, thiền sinh sẽ thấy ngay là mình đang vào tầng thiền thứ nhất (đệ nhất thiền), với tợ tướng là đề mục trong tâm, có tầm, tứ, hỷ, lạc, nhất tâm. Tiếp tục hành trì trong Nhất Thiền như thế khoảng 1 đến 2 giờ, rồi xuất thiền và duyệt lại năm thiền chi cho tường tận.


Trong các buổi thiền kế tiếp, thiền sinh tiếp tục ôn tập, và hành trì thuần thục trong tầng thiền thứ nhất. Có năm loại thuần thục:

  1. Thuần thục phân biệt: phải thuần thục trong việc phân biệt các thiền chi sau khi xuất thiền
  2. Thuần thục nhập định: phải thuần thục nhập thiền bất cứ lúc nào mà mình muốn
  3. Thuần thục quyết tâm: phải thuần thục giữ mức thiền trong suốt thời gian mà mình đã định trước
  4. Thuần thục xuất định: phải thuần thục xuất ra khỏi tầng thiền mỗi khi mình muốn
  5. Thuần thục xét duyệt: phải thuần thục xét duyệt các thiền chi. Tương tự như mục số 1.
Thiền sinh nên nhận thức rằng tầng thiền thứ nhất rất gần với năm triền cái - tham dục, sân hận, hôn trầm, trạo cữ, và nghi ngờ. Thiền sinh cũng nên nhận thức rằng các thiền chi Tầm và Tứ trong tầng thiền thứ nhất làm cho tầng thiền nầy không an định bằng tầng thiền thứ nhì. Vì thế, từ ước muốn rời bỏ hai thiền chi nầy và chỉ còn giữ thiền chi Hỷ, Lạc, Nhất Tâm, thiền sinh tiếp tục đem tâm vào tợ tướng. Làm như thế, thiền sinh sẽ có thể đạt vào tầng thiền thứ nhì, vốn chỉ còn ba thiền chi: Hỷ, Lạc, và Nhất Tâm. Sau khi vào được Nhị Thiền, thiền sinh hành trì năm loại thuần thục tương tự như trên.

Sau đó, thiền sinh nhận thức rằng Hỷ cũng không đem lại an định, nên có ước muốn bỏ Hỷ, chỉ còn giữ lại Lạc và Nhất Tâm, thiền sinh tiếp tục đem tâm vào tợ tướng. Làm như thế, thiền sinh sẽ có thể đạt vào tầng thiền thứ ba, vốn chỉ còn hai thiền chi: Lạc, và Nhất Tâm. Sau khi vào được Tam Thiền, thiền sinh hành trì năm loại thuần thục tương tự như trên.

Sau đó, thiện sinh nhận thức rằng nếu cứ duy trì Lạc thì lại là một hình thức tham thủ vào cảm giác vui sướng. Cho nên, với ý định bỏ Lạc, thiền sinh tiếp tục đem tâm vào tợ tướng. Làm như thế, thiền sinh sẽ có thể đạt vào tầng thiền thứ tư. Lúc đó, hai thiền chi mới sẽ sinh ra: Xả và Niệm, thay thế Nhất Tâm. Lúc bấy giờ, thiền sinh ở trong trạng thái "xả niệm thanh tịnh", không còn câu chấp vào các cảm giác, và hơi thở trở nên nhẹ nhàng, hầu như tan biến. Tợ tướng trở nên rõ ràng, tròn sáng, quen thuộc, gần gũi, không xa lạ, và thiền sinh chú mục vào đó một cách nhẹ nhàng, bình thản. Sau khi vào được Tứ Thiền, thiền sinh hành trì năm loại thuần thục tương tự như trên.


Thiền sinh nên tìm đọc bộ Thanh Tịnh Ðạo (Visuddhi Magga) của Ngài Buddhaghosa, nhất là phần Niệm Hơi Thở trong chương VIII. Sau cùng, thiền sinh cũng cần nên biết rằng công phu hành thiền để đắc bốn tầng thiền như trên chỉ là một giai đoạn sơ khởi, tạo định lực bền vững, dùng đó để làm cơ sở phát triễn tuệ minh sát và tiến đến giải thoát. Trong tiến trình tu học, thiền sinh không nên dừng ở đó, mà cần phải tiếp tục nỗ lực hành trì các giai đoạn kế tiếp, như quán từ bi, quán niệm ân đức Phật, quán tứ đại, quán các sắc pháp, quán thân thể (32 bộ phận), quán các danh pháp, quán lý duyên sinh và các giai đoạn thanh lọc tâm.

Tóm tắt :

9X3kXD4.jpeg



Không có mô tả ảnh.
 
Sửa lần cuối:
Tôi đã ngồi lại để đọc tất cả những gì huynh chỉ dẫn từ chiều, tôi hiểu được thấy đúng và rất logic. Nhưng phải công nhận để hiểu đc thì không quá khó nhưng thực hiện được theo những gì mình hiểu thì cực khó. Cảm ơn huynh đã rất nhiệt tình. Mong huynh khai sáng thêm nếu tôi còn lấn cấn điều gì, tôi rất nghiêm túc tiếp thu mong huynh tiếp tục chỉ dẫn.
Trí có 3 : Văn - Tư - Tu.
Văn là những gì mình nghe, đọc được
Tư là suy tư dựa trên nền tảng nghe và đọc
Tu là từ 2 cái kia rồi hành trì.

Để thực hành thì không khó, quan trọng lòng lòng mình có quyết tâm hay không 🙏
 
Trí có 3 : Văn - Tư - Tu.
Văn là những gì mình nghe, đọc được
Tư là suy tư dựa trên nền tảng nghe và đọc
Tu là từ 2 cái kia rồi hành trì.

Để thực hành thì không khó, quan trọng lòng lòng mình có quyết tâm hay không 🙏
Tôi hiểu huynh ạ, tôi hiểu được nhưng thực hành được đúng và đủ theo cách hiểu là cực khó vì chúng ta ko sống 1 mình, con người khi ra đời là đã phải gánh trên vai bao trách nhiệm. Cái mình hiểu và mình làm theo đúng theo chánh niệm của mình ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến người khác, huynh hiểu ý tôi không??
 
Tôi hiểu huynh ạ, tôi hiểu được nhưng thực hành được đúng và đủ theo cách hiểu là cực khó vì chúng ta ko sống 1 mình, con người khi ra đời là đã phải gánh trên vai bao trách nhiệm. Cái mình hiểu và mình làm theo đúng theo chánh niệm của mình ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến người khác, huynh hiểu ý tôi không??
Bác tham khảo sơ lược về chánh niệm nhé. Nói đơn giản nó chỉ là ghi nhận hoạt động hiện tại.


https://xamvn.nl/r/thien-vipassana-tu-niem-xu.746767/
 
Bác tham khảo sơ lược về chánh niệm nhé. Nói đơn giản nó chỉ là ghi nhận hoạt động hiện tại.


https://xamvn.nl/r/thien-vipassana-tu-niem-xu.746767/
Thiền Chỉ (Samatha) : dùng để tu định và đắc định. Nếu đủ duyên thì chứng các tầng thiền. Có được thần thông nếu tu đúng ( ngũ thông trừ cái lậu tận thông). Thiền Chỉ trong PG chỉ có được tu tập để trợ duyên dễ dàng để chuyển qua Thiền Quán do năng lực đè nén 5 triền cái.

"Khi hành loại thiền này hành giả chỉ chú tâm vào đề mục mà thôi. Đủ duyên thì chứng thiền và có tâm thiền. Nếu giữ được tâm thiền cho đến lúc chết chắc chắn sẽ sinh về cõi Phạm Thiên ( do đã đè nén 5 triền) nên nhàm chán 5 dục".

Vậy theo sơ kiến của tôi thì kể cả hành thiền đúng cách vẫn có thể thất bại nếu không đủ duyên hả huynh, vậy khác gì mua xổ số đỏ thì ăn chứ không ai chắc chắn trúng số phải không ạ.

"Sau đây là những lời vấn đạo của một thiền sinh Tây phương với ngài Ajahn Chah.
Hỏi: Thưa thầy, tôi đã cố gắng hết sức để hành thiền, nhưng dường như tôi chẳng đạt được chút kết quả nào. Tôi phải làm sao đây?
Đáp: Điều quan trọng trong lúc hành thiền là đừng mong muốn đạt được cái gì. Lòng mong mỏi giải thoát hay giác ngộ là một chướng ngại cho sự giải thoát. Dù bạn có nỗ lực hành thiền đến mức độ nào đi nữa, hoặc hành thiền suốt ngày đêm mà vẫn còn ôm ấp tư tưởng là sẽ đạt được cái gì đó, tâm bạn sẽ không bao giờ bình an, tĩnh lặng".

Vậy khác gì mình ra đường muốn đi đâu đó nhưng chả biết bao giờ đến đích vì mục đích đi là để mong đến đích chứ lòng mong muốn đến đích lại là chướng ngại trên đương đến đích thì ta có nên toàn tam toàn ý tập trung vào hành thiền không.
Vài ý thắc mắc hỏi huynh để tôi thêm vững tâm thôi ạ.
 
Thiền Chỉ (Samatha) : dùng để tu định và đắc định. Nếu đủ duyên thì chứng các tầng thiền. Có được thần thông nếu tu đúng ( ngũ thông trừ cái lậu tận thông). Thiền Chỉ trong PG chỉ có được tu tập để trợ duyên dễ dàng để chuyển qua Thiền Quán do năng lực đè nén 5 triền cái.

"Khi hành loại thiền này hành giả chỉ chú tâm vào đề mục mà thôi. Đủ duyên thì chứng thiền và có tâm thiền. Nếu giữ được tâm thiền cho đến lúc chết chắc chắn sẽ sinh về cõi Phạm Thiên ( do đã đè nén 5 triền) nên nhàm chán 5 dục".

Vậy theo sơ kiến của tôi thì kể cả hành thiền đúng cách vẫn có thể thất bại nếu không đủ duyên hả huynh, vậy khác gì mua xổ số đỏ thì ăn chứ không ai chắc chắn trúng số phải không ạ.

"Sau đây là những lời vấn đạo của một thiền sinh Tây phương với ngài Ajahn Chah.
Hỏi: Thưa thầy, tôi đã cố gắng hết sức để hành thiền, nhưng dường như tôi chẳng đạt được chút kết quả nào. Tôi phải làm sao đây?
Đáp: Điều quan trọng trong lúc hành thiền là đừng mong muốn đạt được cái gì. Lòng mong mỏi giải thoát hay giác ngộ là một chướng ngại cho sự giải thoát. Dù bạn có nỗ lực hành thiền đến mức độ nào đi nữa, hoặc hành thiền suốt ngày đêm mà vẫn còn ôm ấp tư tưởng là sẽ đạt được cái gì đó, tâm bạn sẽ không bao giờ bình an, tĩnh lặng".

Vậy khác gì mình ra đường muốn đi đâu đó nhưng chả biết bao giờ đến đích vì mục đích đi là để mong đến đích chứ lòng mong muốn đến đích lại là chướng ngại trên đương đến đích thì ta có nên toàn tam toàn ý tập trung vào hành thiền không.
Vài ý thắc mắc hỏi huynh để tôi thêm vững tâm thôi ạ.
Đủ duyên là một cách nói gọn. Chứ chữ duyên phân tích ra tận 24 Duyên hệ trong đó.

1hvGtIV.jpeg


Vì người không đủ duyên không thể tu đúng được. Còn có khả năng tu đúng thì quá tốt. Người có khả năng tu đúng là người có parami sẵn trong người rồi. Nên việc tu hành là họ dùng cái parami cũ để vun bồi parami mới. Đến khi tròn đầy thì tự động đắc đạo.

Còn cái vế của Ajahn Chah nói ở trên là khi hành thiền là hành thiền, không quan tâm cái khác. Khi đang hành đề mục này mà quan tâm chuyện khác tức là đang bị phóng dật rồi.
 
Đủ duyên là một cách nói gọn. Chứ chữ duyên phân tích ra tận 24 Duyên hệ trong đó.

1hvGtIV.jpeg


Vì người không đủ duyên không thể tu đúng được. Còn có khả năng tu đúng thì quá tốt. Người có khả năng tu đúng là người có parami sẵn trong người rồi. Nên việc tu hành là họ dùng cái parami cũ để vun bồi parami mới. Đến khi tròn đầy thì tự động đắc đạo.

Còn cái vế của Ajahn Chah nói ở trên là khi hành thiền là hành thiền, không quan tâm cái khác. Khi đang hành đề mục này mà quan tâm chuyện khác tức là đang bị phóng dật rồi.
Sao không học thì thấy mọi thứ cực đơn giản, như kinh doanh thì mục đích cao nhất là lợi nhuận nhưng học vào thì thấy sao những cái mình biết nó quá nông cạn huynh ạ. Có khi chỉ để hiểu chưa cần hành thì dùng cả thời gian của 1 đời cũng chưa chắc đã đủ.
 
Sao không học thì thấy mọi thứ cực đơn giản, như kinh doanh thì mục đích cao nhất là lợi nhuận nhưng học vào thì thấy sao những cái mình biết nó quá nông cạn huynh ạ. Có khi chỉ để hiểu chưa cần hành thì dùng cả thời gian của 1 đời cũng chưa chắc đã đủ.
Nào có time ngước nhìn bầu trời đầy sao. Ngắm nhìn 1 cây cỏ. Quan sát 1 cái lá rụng từ cái cây.

Gượng ép quá cũng đâu có tốt. Không đường này thì đi đường khác, có thể xa hơn lâu hơn.

Nhưng mọi thứ âu cũng là trải nghiệm mà thôi. Hehehe
 
Nào có time ngước nhìn bầu trời đầy sao. Ngắm nhìn 1 cây cỏ. Quan sát 1 cái lá rụng từ cái cây.

Gượng ép quá cũng đâu có tốt. Không đường này thì đi đường khác, có thể xa hơn lâu hơn.

Nhưng mọi thứ âu cũng là trải nghiệm mà thôi. Hehehe
Vâng tất cả chỉ là trải nghiệm. Nghề chơi thôi cũng lắm công phu mà huynh.
 
Sao không học thì thấy mọi thứ cực đơn giản, như kinh doanh thì mục đích cao nhất là lợi nhuận nhưng học vào thì thấy sao những cái mình biết nó quá nông cạn huynh ạ. Có khi chỉ để hiểu chưa cần hành thì dùng cả thời gian của 1 đời cũng chưa chắc đã đủ.
Vậy mà Phật chỉ chứng ngộ toàn bộ điều này trong 3 canh đồng hồ. Nếu có điều kiện đọc trực tiếp vào Kinh điển nguyên thuỷ mới thấy lời Phật trong 45 năm hoằng pháp nội dung không có sự sai biệt.

Phần Duyên Hệ ở trên là nằm trong bộ Vị Trí( Pantthana) - phần cuối cùng của tạng Abhidhamma ( Vi Diệu Pháp). Đây là nội dung khó nhất. Tài liệu giải thích để học phần này nhiều vô số và không ai dám nói là lĩnh hội nổi toàn bộ phần này dù đã học thuộc lòng.
 
Vậy mà Phật chỉ chứng ngộ toàn bộ điều này trong 3 canh đồng hồ. Nếu có điều kiện đọc trực tiếp vào Kinh điển nguyên thuỷ mới thấy lời Phật trong 45 năm hoằng pháp nội dung không có sự sai biệt.

Phần Duyên Hệ ở trên là nằm trong bộ Vị Trí( Pantthana) - phần cuối cùng của tạng Abhidhamma ( Vi Diệu Pháp). Đây là nội dung khó nhất. Tài liệu giải thích để học phần này nhiều vô số và không ai dám nói là lĩnh hội nổi toàn bộ phần này dù đã học thuộc lòng.
Vậy những cái loại người phàm nằm mơ trúng số như tôi thì bao giờ mới có cơ hội lĩnh ngộ hay lại trong giấc mơ.
 
Sơ lược về toàn bộ Tam Tạng( tipitaka).
Ở Miến Điện ghi nhận rất nhiều cao tăng thuộc lòng toàn bộ tam tạng lẫn chú giải (commentary). Thuộc lòng là vậy nhưng để hiểu rốt ráo toàn bộ thì rất khó, chỉ có thánh nhân.

Là một người tu học thì nên học những cái cốt lõi và đi vào thực hành. Vì toàn bộ là quá nhiều.

2l7uPt9.jpeg
 
Vậy mà Phật chỉ chứng ngộ toàn bộ điều này trong 3 canh đồng hồ. Nếu có điều kiện đọc trực tiếp vào Kinh điển nguyên thuỷ mới thấy lời Phật trong 45 năm hoằng pháp nội dung không có sự sai biệt.

Phần Duyên Hệ ở trên là nằm trong bộ Vị Trí( Pantthana) - phần cuối cùng của tạng Abhidhamma ( Vi Diệu Pháp). Đây là nội dung khó nhất. Tài liệu giải thích để học phần này nhiều vô số và không ai dám nói là lĩnh hội nổi toàn bộ phần này dù đã học thuộc lòng.
Vậy để hành thiền có kết quả thì ngoài chú ý đề mục thì có cần thiết phải có 1 minh sư chỉ dẫn không hay để trí tuệ phát triển tự nhiên, nếu để phát triển tự nhiên rất dễ dẫn tới mê lộ.
 
Vậy những cái loại người phàm nằm mơ trúng số như tôi thì bao giờ mới có cơ hội lĩnh ngộ hay lại trong giấc mơ.
Ở Miến Điện đã ghi nhận 1 vị A La Hán thời cận đại - Sunlun Sayadaw. Ông nổi tiếng là một vị A La Hán mù chữ - tức là không biết chữ luôn. Và chứng đắc những quả vị đầu khi còn tại gia.
 
Vậy để hành thiền có kết quả thì ngoài chú ý đề mục thì có cần thiết phải có 1 minh sư chỉ dẫn không hay để trí tuệ phát triển tự nhiên, nếu để phát triển tự nhiên rất dễ dẫn tới mê lộ.
Nói chung là cần có nền tảng căn bản - không quá khó để có nền tảng. Sau đó có thể tự tra cứu để tu tập.

Pháp học bổ trợ cho pháp hành. Tuỳ vào độ tuổi mà ta chú trọng như thế nào.
 
Nói chung là cần có nền tảng căn bản - không quá khó để có nền tảng. Sau đó có thể tự tra cứu để tu tập.

Pháp học bổ trợ cho pháp hành. Tuỳ vào độ tuổi mà ta chú trọng như thế nào.
Cảm ơn huynh đã rất nhiệt tình, tôi chả dám dấu gì huynh tôi là một đứa rất ham chơi, và đam mê rất nhiều thứ nhưng gần đây mọi cái đam mê với tôi hình như không còn ý nghĩa gì nữa, có những thứ trước đây bằng mọi giá phải có thì khi có lại cảm thấy rất tầm thường, tôi chán cả việc kiếm tiền cho đến việc tiêu tiền...Tôi cần một cái gì đó có ý nghĩa mà chả lý giải được. Cảm ơn huynh nhé.
 
Vậy để hành thiền có kết quả thì ngoài chú ý đề mục thì có cần thiết phải có 1 minh sư chỉ dẫn không hay để trí tuệ phát triển tự nhiên, nếu để phát triển tự nhiên rất dễ dẫn tới mê lộ.
Sợ mê lộ, thì chỉ còn cách bám chặt vào giáo lý nền tảng mà tự thực chứng thôi. Kể cả có minh sư chỉ điểm, thì họ cũng chỉ hướng dẫn mà tự thực hành, tự giải quyết những vấn đề trong đầu mình.
... tuy nhiên thì, có minh sư dẫn dắt thì vẫn là điều tốt nhất. Cái này do duyên, quá trình tu tập từ nhiều kiếp. Đức tin là kim chỉ nam cho mọi hành giả. Nhưng để kiên định vs đức tin đó, thì cũng phải là cả quá trình tu tập trong nhiều kiếp...
.... tao hồi xưa bập vào Thiền Tông đầu tiên, dù học Theravada trước. Nhưng có điều rất lạ, những trang lứa học cùng t thì mê đắm vào kinh văn Đại Thừa, còn t ko hiểu sao bản thân mình chỉ muốn học những gì đc cho là gốc rễ.... chắc do duyên nhiều đời nhiều kiếp, và cũng đc sự giúp đỡ từ Ơn Trên chỉ lối..
nếu có duyên, t có thể mách nước..
 
Cảm ơn huynh đã rất nhiệt tình, tôi chả dám dấu gì huynh tôi là một đứa rất ham chơi, và đam mê rất nhiều thứ nhưng gần đây mọi cái đam mê với tôi hình như không còn ý nghĩa gì nữa, có những thứ trước đây bằng mọi giá phải có thì khi có lại cảm thấy rất tầm thường, tôi chán cả việc kiếm tiền cho đến việc tiêu tiền...Tôi cần một cái gì đó có ý nghĩa mà chả lý giải được. Cảm ơn huynh nhé.
Duyên - đức tin - thày dạy
 
Sợ mê lộ, thì chỉ còn cách bám chặt vào giáo lý nền tảng mà tự thực chứng thôi. Kể cả có minh sư chỉ điểm, thì họ cũng chỉ hướng dẫn mà tự thực hành, tự giải quyết những vấn đề trong đầu mình.
... tuy nhiên thì, có minh sư dẫn dắt thì vẫn là điều tốt nhất. Cái này do duyên, quá trình tu tập từ nhiều kiếp. Đức tin là kim chỉ nam cho mọi hành giả. Nhưng để kiên định vs đức tin đó, thì cũng phải là cả quá trình tu tập trong nhiều kiếp...
.... tao hồi xưa bập vào Thiền Tông đầu tiên, dù học Theravada trước. Nhưng có điều rất lạ, những trang lứa học cùng t thì mê đắm vào kinh văn Đại Thừa, còn t ko hiểu sao bản thân mình chỉ muốn học những gì đc cho là gốc rễ.... chắc do duyên nhiều đời nhiều kiếp, và cũng đc sự giúp đỡ từ Ơn Trên chỉ lối..
nếu có duyên, t có thể mách nước..
Cảm ơn huynh, nếu ko ngại huynh có thể chỉ dẫn cho 1 newbie chưa biết gì như tôi là nên bắt đầu từ đâu, từ bước đơn giản nào và làm thế nào để biết mình đã qua được 1 level nào đó.
 
Sợ mê lộ, thì chỉ còn cách bám chặt vào giáo lý nền tảng mà tự thực chứng thôi. Kể cả có minh sư chỉ điểm, thì họ cũng chỉ hướng dẫn mà tự thực hành, tự giải quyết những vấn đề trong đầu mình.
... tuy nhiên thì, có minh sư dẫn dắt thì vẫn là điều tốt nhất. Cái này do duyên, quá trình tu tập từ nhiều kiếp. Đức tin là kim chỉ nam cho mọi hành giả. Nhưng để kiên định vs đức tin đó, thì cũng phải là cả quá trình tu tập trong nhiều kiếp...
.... tao hồi xưa bập vào Thiền Tông đầu tiên, dù học Theravada trước. Nhưng có điều rất lạ, những trang lứa học cùng t thì mê đắm vào kinh văn Đại Thừa, còn t ko hiểu sao bản thân mình chỉ muốn học những gì đc cho là gốc rễ.... chắc do duyên nhiều đời nhiều kiếp, và cũng đc sự giúp đỡ từ Ơn Trên chỉ lối..
nếu có duyên, t có thể mách nước..
m ít chửi thanh niên tieuthiensu99 lại là đắc đạo đấy bro
 
Cảm ơn huynh đã rất nhiệt tình, tôi chả dám dấu gì huynh tôi là một đứa rất ham chơi, và đam mê rất nhiều thứ nhưng gần đây mọi cái đam mê với tôi hình như không còn ý nghĩa gì nữa, có những thứ trước đây bằng mọi giá phải có thì khi có lại cảm thấy rất tầm thường, tôi chán cả việc kiếm tiền cho đến việc tiêu tiền...Tôi cần một cái gì đó có ý nghĩa mà chả lý giải được. Cảm ơn huynh nhé.
VỀ ĐỜI SỐNG

Đời sống này chỉ là sự tiếp nối liên tục của những giây phút buồn vui, thiện ác trong tâm lý. Đời sống này chỉ là sự tiếp nối liên tục của những bữa ăn, của nắng sớm mưa chiều, của những lần xuân hạ thu đông, của những lần mưa nắng, là những mùa nước lớn nước ròng, là nóng lạnh, là khỏe và bịnh ...và trên hết đời sống này chỉ là sự lắp ráp, sự kết nối tương tục của từng giây phút khó chịu và dễ chịu, của hơi thở vào ra trong kiếp người mà thôi.

Đời sống không xáo trộn thì rất buồn chán. Đời sống phải có sự kiện, có sóng gió nó mới thú vị. Chiếc thuyền nằm ở bến an toàn nhưng sự an toàn đó không phải là lý do để người ta đóng thuyền

Đời sống mỗi người luôn gắn liền với ý niệm so sánh

Đời sống đẹp nhất là đời sống có thể ra đi bất cứ lúc nào.

Toàn bộ đời sống của mình chỉ là những lâu đài trên cát, là vì bản thân nỗi khổ niềm đau, thương, thích, ghét, sợ chỉ là những cảm giác, những cảm xúc, những tâm trạng rất là phù du, lúc có lúc không

Đời sống này chỉ là một sự quẩn quanh giữa các cảm giác dễ chịu và khó chịu hay là sự hờ hững lạt thếch, chán phèo.

Đời sống là một hành trình kiếm tìm, lựa chọn, trốn chạy, ôm ấp, cái nào ghét thì đẩy ra, cái nào thích thì giữ lại, ôm ấp, giống như một con khỉ: buông – bắt; bắt – buông

Đời sống của mình chỉ gói gọn trong hai vấn đề lớn nhất là thích và ghét, trốn chạy và kiếm tìm, bất mãn và toại ý, tham ưu, là toàn bộ chuỗi ngày đối diện với cái thích và không thích

Toàn bộ đời sống là một dòng chảy của những nỗi khổ niềm đau.
Cái mà chúng ta gọi là hạnh phúc thật ra là những giải pháp cho đau khổ mà thôi.

Đời sống là một sự vay mượn qua lại, tôi ăn gạo của anh, anh xài củi của tôi. Đời sống là chợ đời, kẻ mua người bán mới sống với nhau được chứ làm gì có thứ hàng hóa tối thượng.

Đời sống này giống như một cội cây cần nhựa sống mà ước vọng chính là chất nhựa.

Trong đời sống còn quá nhiều đam mê thì sẽ còn quá nhiều bất mãn, còn quá nhiều thứ để sợ mất. Khi có quá nhiều thứ sợ mất thì chúng ta sẽ còn sợ chết.

Đời sống của mình toàn là sự lựa chọn, có sự lựa chọn là do có thích và ghét. Toàn bộ đời sống chúng ta từ lúc nằm nôi đến khi nằm trong áo quan chỉ có hai thứ: thích và ghét

Đời sống này, tất cả những cái mình có chỉ là bỏ lại sau lưng chớ không phải để cầm. Vì cầm được bao lâu mà cầm?

Đời sống chỉ là một sự lựa chọn, có người nói hạnh phúc là phải được cái gì đó (nhan sắc, tiền bạc, quyền lực..), còn có người nói hạnh phúc là không có cái gì đó (không nợ, không oán thù, không vướng pháp luật…).

Đời sống này là toàn bộ thế giới của suy diễn và liên tưởng hay là thế giới của cảm giác cảm thọ

Đời sống nhiều lúc cần phải tháo gỡ những mặt nạ của thần tượng. Mình cứ trùm lên nó một bức màn sương khói mờ ảo rồi tự mình làm khó mình thôi. Nếu như nó thế nào mình nhìn thấy thế ấy thì mọi sự đơn giản hơn nhiều.

Đời sống là phải có sự gạn lọc, chọn lựa, trân quý thời gian, tùy thời hành xử.

Chúng ta phải nhìn nhận rằng toàn bộ đời sống của mình chỉ là một hành trình gồng gánh và cưu mang. Ghét ai hay thương ai thì cũng đặt lên vai một gánh nặng. Thường trong đời sống cái làm khổ mình nhiều nhất là cái mình thương. Ghét thì ngoảnh mặt quay lưng rất nhẹ nhàng, nhưng thương thì nó đè mình cưu mang nó cả đời
 
Làm sao để biết rằng vị đó chứng bro.
Trust me bro hả??
Có rất nhiều vị Tam Tạng Pháp Sư về check giáo lý bro. Đó là một sự kiện lớn của Miến Điện - có keyword có thể tra cứu thêm tài liệu Tiếng Anh và Tiếng Miến để đọc thêm. Vị đó thuộc toàn bộ Phật Ngôn dù không biết chữ. Và diễn giải giáo lý theo kiểu giác ngộ rất khác phàm nhân.

Có lẽ sau khi chứng đạo Ngài đã dùng Thiên Nhãn Minh để nhìn lại hơn 2500 trước Đức Phật đã dạy cái gì. Hiện nay có thể chứng đắc La Hán từ 3 Minh đến 1 Minh
 
Top