• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết mang tên bố tôi

Đọc bài của thầy mới biết đéo phải mình nhà tôi, nhà ai cũng có cái khổ, chỉ là người ta ko nói ra.
Giờ ông cũng chẳng còn sống đc bao lâu, coi như mình làm đức làm hiếu, cho ông tự do nốt cuối đời thầy ợ. Nhà tôi cũng vậy
 
Thầy hãy làm 1 ông bố tốt nhé, sugardaddy ấy. Nc là chỉ ko hiểu tại sao thầy lại thấy ko có lối thoát?
 
Thầy hãy làm 1 ông bố tốt nhé, sugardaddy ấy. Nc là chỉ ko hiểu tại sao thầy lại thấy ko có lối thoát?
Thầy làm sup sgbb kiếm tiền thôi. Ko sử dụng sgbb. Ko lối thoát vì lúc trước còn ở HN làm ở trường cao đẳng xa thì đỡ ko sao, giờ về quê mua đất ở gần nhà bố ông gần lửa rát mặt. Xấu hổ với bên ngoại và họ hàng vì bố cư xử như vậy. Nói chung trên đời còn nhiều ông bố đểu hơn nhưng với người làm nghề sư phạm như tôi ông ấy là quá sức chịu đựng.
 
Bố mẹ T cắt đất ( ly hôn) từ năm 1996 khi T đang học lớp 6 nhà có 2 anh em đều theo mẹ sau này lớn lên T làm giảng viên em gái làm công an tỉnh. Bố T là người đểu, ly hôn đòi chia một nửa tài sản trong khi 3 mẹ con T có 1 nửa năm 1996 tài sản chỉ còn ngôi nhà 25 triệu ông ấy đòi 12,5 triệu và tiêu hết trong vài tháng. 3 mẹ con bỏ làng đi lơi khác lập nghiệp sau 8 năm mẹ T mới cho về quê chơi từ năm đó 1 - 2 năm T lại về thăm bà nội ở quê là chính về mà ko tạt qua nhà bố với dì thì cũng ko đc dù khó chịu nhưng vẫn phải qua. Bà nội bảo mỗi năm tết bố T chỉ biếu 500 nghìn bà bảo "500 nghìn 1 năm tao ăn muối ko đủ". Bà nội T rất hiền và chăm chỉ 60 - 65 tuổi vẫn khoẻ đi làm đồng áng giúp gia đình con gái và con trai sau này bà mất vì ung thư bố ko chi tiền kéo dài thời gian cho bà nên từ khi phát bệnh 3 tháng bà mất. Bố T kinh doanh quần áo nên rất giàu mua bộ bàn ghế vài trăm triệu đc mua bể cá kính đúc 50 triệu và đầy đủ đồ đạc vào nhìn như cung vua. Bố lấy dì nhưng ko đẻ đc con tiền kiếm ra chỉ đi đánh đề và sắm đồ. Cho đến bây giờ đã lên chức ông nội của 2 đứa cháu ông cũng ko quan tâm đến cháu, cháu đến chơi ông chỉ lo bẩn nhà Và làm hỏng đồ. Với Bố T chỉ quan tâm 4 vấn đề 1 là ăn vào miệng ngon. 2 là mặc vào người đẹp. 3 là mua gì về nhìn cho đẹp. 4 là lo bị ung thư. Bố có một người em trai vì tranh nhau đất cát nên đã từ mặt nhau. 6 năm nay từ ngày bà nội mất ông ấy ko về quê hôm sang cát cho bà ông chỉ về vỏn vẹn 30 phút ở mộ, kệ cho em trai làm sang cát, cỗ bàn ở quê. Cho đến giờ đã hơn 60 tuổi nhưng vẫn ăn chơi tính thanh niên. Chơi vỏn vẹn với 3 bạn hàng. Ngoài ra ko chơi với bất kì ai là hàng xóm là người thân hai ngày tết mồng 1,2 ông chỉ ở nhà ko đi chúc tết bất kì ai. Tôi đi nhiều lơi gặp nhiều kiểu người, loại người. Nhưng chưa gặp loại người như ông ấy. Tôi có thể khuyên đc cho mn nhưng ông ấy thì chịu ko góp ý dc. Giờ ko tôi có lối thoát tôi phải làm sao? Đời có quá nhiều loại người nhưng loại người chỉ biết bản thân mà ko mảy may nghĩ cho người khác, sự thực ông ấy là 1 kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết.
Mày mới là thằng khốn nạn, đéo có ổng thì mày k có mặt trên cỏi đời, chuyện ông bả ly hôn là chuyện cá nhân mày con cái đéo có quyền ý kiến, tài sản do ổng bả làm ra đéo phải mày làm ra, còn mối quan hệ của ổng đéo liên quan đến mày. Những điều mày nói thấy rằng mày là một thằng tính cách ích kỉ, nhỏ mọn, ghen ăn tức ở, ngu muội, và xạo lol. Tml thiểu năng. =))
 
Ông bà già t cũng li hôn năm 91 hay 92. Chia chác thì ông già lấy 500k, để lại toàn bộ nhà cửa lẫn 2 thằng con cho bà già t. Như thế ông già t ko phải ăn dày đúng ko nhỉ? Nhà bà già t ở bi h giá 2 tầm tỉ, ko biết hồi đó bn?
 
Mày mới là thằng khốn nạn, đéo có ổng thì mày k có mặt trên cỏi đời, chuyện ông bả ly hôn là chuyện cá nhân mày con cái đéo có quyền ý kiến, tài sản do ổng bả làm ra đéo phải mày làm ra, còn mối quan hệ của ổng đéo liên quan đến mày. Những điều mày nói thấy rằng mày là một thằng tính cách ích kỉ, nhỏ mọn, ghen ăn tức ở, ngu muội, và xạo lol. Tml thiểu năng. =))
Tmb ăn Lồn gà thầy ko chấp. Mày vẫn bám lồn con phò Tiểu my chứ. Giờ thì Cút
 
Tmb ăn lồn gà thầy ko chấp. Mày vẫn bám lồn con phò Tiểu my chứ. Giờ thì Cút
Đi ngang qua thấy chướng mắt quá cho mày mấy lời khuyên thôi tml. K nên xù lông nhím, phải biết tiếp thu ý kiến trái chiều mới lớn được. =)). Ah mà quên nữa con phò Tiểu My là con nào vậy, giá cả, số đo 3 vòng, ngon k mày ? =)))
 
Đi ngang qua thấy chướng mắt quá cho mày mấy lời khuyên thôi tml. K nên xù lông nhím, phải biết tiếp thu ý kiến trái chiều mới lớn được. =)). Ah mà quên nữa con phò Tiểu My là con nào vậy, giá cả, số đo 3 vòng, ngon k mày ? =)))
Dm thầy chém chết kụ mày giờ. Biến cho nước nó trong ko cần mày. Mô phật
 
lìa luôn không phải nghĩ, bác cứ chăm lo cho gia đình của mình, nuôi dạy con cái cho tốt, ông ta đối xử với bác như thế nào thì cuối đời ông ta sẽ phải nhận lại hậu quả, tôi nghĩ luật nhân quả là có đấy. Các cụ có câu trẻ cậy cha, già cậy con, sau này ông ấy không còn sức khỏe nữa lúc đấy mới ân hận.
 
Kiểu như thầy giáo đang lúc cần sự giup đỡ nhất thì gặp ngay quả ông bố có kinh tế nhưng thờ ơ áy nhỉ.chả gi bất hạnh hơn khi phải ns ra những điều đấy vs ng sinh thành ra minh.! Thôi cố lên ông giáo ạ
 
Bố mẹ T cắt đất ( ly hôn) từ năm 1996 khi T đang học lớp 6 nhà có 2 anh em đều theo mẹ sau này lớn lên T làm giảng viên em gái làm công an tỉnh. Bố T là người đểu, ly hôn đòi chia một nửa tài sản trong khi 3 mẹ con T có 1 nửa năm 1996 tài sản chỉ còn ngôi nhà 25 triệu ông ấy đòi 12,5 triệu và tiêu hết trong vài tháng. 3 mẹ con bỏ làng đi lơi khác lập nghiệp sau 8 năm mẹ T mới cho về quê chơi từ năm đó 1 - 2 năm T lại về thăm bà nội ở quê là chính về mà ko tạt qua nhà bố với dì thì cũng ko đc dù khó chịu nhưng vẫn phải qua. Bà nội bảo mỗi năm tết bố T chỉ biếu 500 nghìn bà bảo "500 nghìn 1 năm tao ăn muối ko đủ". Bà nội T rất hiền và chăm chỉ 60 - 65 tuổi vẫn khoẻ đi làm đồng áng giúp gia đình con gái và con trai sau này bà mất vì ung thư bố ko chi tiền kéo dài thời gian cho bà nên từ khi phát bệnh 3 tháng bà mất. Bố T kinh doanh quần áo nên rất giàu mua bộ bàn ghế vài trăm triệu đc mua bể cá kính đúc 50 triệu và đầy đủ đồ đạc vào nhìn như cung vua. Bố lấy dì nhưng ko đẻ đc con tiền kiếm ra chỉ đi đánh đề và sắm đồ. Cho đến bây giờ đã lên chức ông nội của 2 đứa cháu ông cũng ko quan tâm đến cháu, cháu đến chơi ông chỉ lo bẩn nhà Và làm hỏng đồ. Với Bố T chỉ quan tâm 4 vấn đề 1 là ăn vào miệng ngon. 2 là mặc vào người đẹp. 3 là mua gì về nhìn cho đẹp. 4 là lo bị ung thư. Bố có một người em trai vì tranh nhau đất cát nên đã từ mặt nhau. 6 năm nay từ ngày bà nội mất ông ấy ko về quê hôm sang cát cho bà ông chỉ về vỏn vẹn 30 phút ở mộ, kệ cho em trai làm sang cát, cỗ bàn ở quê. Cho đến giờ đã hơn 60 tuổi nhưng vẫn ăn chơi tính thanh niên. Chơi vỏn vẹn với 3 bạn hàng. Ngoài ra ko chơi với bất kì ai là hàng xóm là người thân hai ngày tết mồng 1,2 ông chỉ ở nhà ko đi chúc tết bất kì ai. Tôi đi nhiều lơi gặp nhiều kiểu người, loại người. Nhưng chưa gặp loại người như ông ấy. Tôi có thể khuyên đc cho mn nhưng ông ấy thì chịu ko góp ý dc. Giờ ko tôi có lối thoát tôi phải làm sao? Đời có quá nhiều loại người nhưng loại người chỉ biết bản thân mà ko mảy may nghĩ cho người khác, sự thực ông ấy là 1 kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết.
60 tuổi thì góp ý kiểu gì để thay đổi được, trừ khi có biến cố gì đấy tự sáng mắt ra tự hiểu
 
đọc xong truyện của bác thì e chả khuyên gì, e ko phải bác sỹ tâm lý, e chỉ thấy thế này, cuộc sống còn nhiều khó khăn, con cái còn cần ng chăm sóc, ước mơ lý tưởng còn giang dở, vậy cớ gì phải tập trung vào những thứ ko liên quan. cố gắng mà vượt lên đi bác
 
Bố mẹ T cắt đất ( ly hôn) từ năm 1996 khi T đang học lớp 6 nhà có 2 anh em đều theo mẹ sau này lớn lên T làm giảng viên em gái làm công an tỉnh. Bố T là người đểu, ly hôn đòi chia một nửa tài sản trong khi 3 mẹ con T có 1 nửa năm 1996 tài sản chỉ còn ngôi nhà 25 triệu ông ấy đòi 12,5 triệu và tiêu hết trong vài tháng. 3 mẹ con bỏ làng đi lơi khác lập nghiệp sau 8 năm mẹ T mới cho về quê chơi từ năm đó 1 - 2 năm T lại về thăm bà nội ở quê là chính về mà ko tạt qua nhà bố với dì thì cũng ko đc dù khó chịu nhưng vẫn phải qua. Bà nội bảo mỗi năm tết bố T chỉ biếu 500 nghìn bà bảo "500 nghìn 1 năm tao ăn muối ko đủ". Bà nội T rất hiền và chăm chỉ 60 - 65 tuổi vẫn khoẻ đi làm đồng áng giúp gia đình con gái và con trai sau này bà mất vì ung thư bố ko chi tiền kéo dài thời gian cho bà nên từ khi phát bệnh 3 tháng bà mất. Bố T kinh doanh quần áo nên rất giàu mua bộ bàn ghế vài trăm triệu đc mua bể cá kính đúc 50 triệu và đầy đủ đồ đạc vào nhìn như cung vua. Bố lấy dì nhưng ko đẻ đc con tiền kiếm ra chỉ đi đánh đề và sắm đồ. Cho đến bây giờ đã lên chức ông nội của 2 đứa cháu ông cũng ko quan tâm đến cháu, cháu đến chơi ông chỉ lo bẩn nhà Và làm hỏng đồ. Với Bố T chỉ quan tâm 4 vấn đề 1 là ăn vào miệng ngon. 2 là mặc vào người đẹp. 3 là mua gì về nhìn cho đẹp. 4 là lo bị ung thư. Bố có một người em trai vì tranh nhau đất cát nên đã từ mặt nhau. 6 năm nay từ ngày bà nội mất ông ấy ko về quê hôm sang cát cho bà ông chỉ về vỏn vẹn 30 phút ở mộ, kệ cho em trai làm sang cát, cỗ bàn ở quê. Cho đến giờ đã hơn 60 tuổi nhưng vẫn ăn chơi tính thanh niên. Chơi vỏn vẹn với 3 bạn hàng. Ngoài ra ko chơi với bất kì ai là hàng xóm là người thân hai ngày tết mồng 1,2 ông chỉ ở nhà ko đi chúc tết bất kì ai. Tôi đi nhiều lơi gặp nhiều kiểu người, loại người. Nhưng chưa gặp loại người như ông ấy. Tôi có thể khuyên đc cho mn nhưng ông ấy thì chịu ko góp ý dc. Giờ ko tôi có lối thoát tôi phải làm sao? Đời có quá nhiều loại người nhưng loại người chỉ biết bản thân mà ko mảy may nghĩ cho người khác, sự thực ông ấy là 1 kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết.
Chia buồn . Mày gần giống tao
 
Chia buồn với mày bố tao cũng khốn nạn, nhièu lúc tao ko hiểu tao là con nuôi hay con đẻ, có khi tao cũng viết cho nhẹ lòng
 
Bố mẹ T cắt đất ( ly hôn) từ năm 1996 khi T đang học lớp 6 nhà có 2 anh em đều theo mẹ sau này lớn lên T làm giảng viên em gái làm công an tỉnh. Bố T là người đểu, ly hôn đòi chia một nửa tài sản trong khi 3 mẹ con T có 1 nửa năm 1996 tài sản chỉ còn ngôi nhà 25 triệu ông ấy đòi 12,5 triệu và tiêu hết trong vài tháng. 3 mẹ con bỏ làng đi lơi khác lập nghiệp sau 8 năm mẹ T mới cho về quê chơi từ năm đó 1 - 2 năm T lại về thăm bà nội ở quê là chính về mà ko tạt qua nhà bố với dì thì cũng ko đc dù khó chịu nhưng vẫn phải qua. Bà nội bảo mỗi năm tết bố T chỉ biếu 500 nghìn bà bảo "500 nghìn 1 năm tao ăn muối ko đủ". Bà nội T rất hiền và chăm chỉ 60 - 65 tuổi vẫn khoẻ đi làm đồng áng giúp gia đình con gái và con trai sau này bà mất vì ung thư bố ko chi tiền kéo dài thời gian cho bà nên từ khi phát bệnh 3 tháng bà mất. Bố T kinh doanh quần áo nên rất giàu mua bộ bàn ghế vài trăm triệu đc mua bể cá kính đúc 50 triệu và đầy đủ đồ đạc vào nhìn như cung vua. Bố lấy dì nhưng ko đẻ đc con tiền kiếm ra chỉ đi đánh đề và sắm đồ. Cho đến bây giờ đã lên chức ông nội của 2 đứa cháu ông cũng ko quan tâm đến cháu, cháu đến chơi ông chỉ lo bẩn nhà Và làm hỏng đồ. Với Bố T chỉ quan tâm 4 vấn đề 1 là ăn vào miệng ngon. 2 là mặc vào người đẹp. 3 là mua gì về nhìn cho đẹp. 4 là lo bị ung thư. Bố có một người em trai vì tranh nhau đất cát nên đã từ mặt nhau. 6 năm nay từ ngày bà nội mất ông ấy ko về quê hôm sang cát cho bà ông chỉ về vỏn vẹn 30 phút ở mộ, kệ cho em trai làm sang cát, cỗ bàn ở quê. Cho đến giờ đã hơn 60 tuổi nhưng vẫn ăn chơi tính thanh niên. Chơi vỏn vẹn với 3 bạn hàng. Ngoài ra ko chơi với bất kì ai là hàng xóm là người thân hai ngày tết mồng 1,2 ông chỉ ở nhà ko đi chúc tết bất kì ai. Tôi đi nhiều lơi gặp nhiều kiểu người, loại người. Nhưng chưa gặp loại người như ông ấy. Tôi có thể khuyên đc cho mn nhưng ông ấy thì chịu ko góp ý dc. Giờ ko tôi có lối thoát tôi phải làm sao? Đời có quá nhiều loại người nhưng loại người chỉ biết bản thân mà ko mảy may nghĩ cho người khác, sự thực ông ấy là 1 kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết.
Theo tao mày cũng có vẻ thích tiền của lão. Thật đấy.
 
đọc xong truyện của bác thì e chả khuyên gì, e ko phải bác sỹ tâm lý, e chỉ thấy thế này, cuộc sống còn nhiều khó khăn, con cái còn cần ng chăm sóc, ước mơ lý tưởng còn giang dở, vậy cớ gì phải tập trung vào những thứ ko liên quan. cố gắng mà vượt lên đi bác
Tôi thấy xấu hổ với bên đằng vợ và mn trong họ. 9 năm làm thông gia chưa bao giờ tết ông ấy đến chúc tết thông gia. Có năm Dì đi có năm Dì nhờ tôi mang hộp bánh sang. Cá biệt có năm quên luôn cho dù bố mẹ vợ tôi năm nào cũng sang chúc tết. Bố mẹ vợ thì đầy đủ đa lễ.
 
Top