• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có Hình [Kiến thức]: Giới thiệu hệ thống triết học "Sythanhism - Nhigism"

Tao hai mươi bảy tuổi, làm thợ dạy lương tháng 6 triệu...

làm đủ tháng mới được 6 triệu, một ngày nó bắt tao phải lên văn phòng, đi hầu trà nước cho mấy anh chị bên văn phòng.
rảnh thì tao phải đi mua cà phê + thuốc lá, chạy đi photocopy cho mọi người, rồi cắm đầu vào máy tính chấm bài, kiểm tra công tác học vụ.
tiền trọ tao thì 4 triệu, mà cái phòng được có 10 mét vuông, sơn tường thì loang lổ, bị ẩm thấp.
Hằng đêm tao nằm một mình trong phòng trọ hôi hám không có một lỗ thông gió hay ánh sáng mặt trời, nhìn tường loang lổ ẩm dột, tiếng chuột chạy trên mái nhà, cái ống nước PVC thì cũng bị nứt rồi nó rỉ nước cống nhỏ từng giọt...
mà tao đau đớn không chịu được...
nhìn anh chị em khu vực ba sáu - ba bảy - ba tám đi XKLD về mua đất cất nhà, oto civic mà tao đau đớn tận xương tủy....

bật điện thoại lên mxh để quên đi thực tại nghiệt ngã thì đập vô mắt tao là những thằng trẻ thành công, thu nhập trăm triệu, hằng ngày chạy vespa, SH đèo múi mít quẩy bar, khoe ảnh tốt nghiệp, đi du lịch, ngồi máy bay... mà tao nước mắt tao chảy thành hàng dài... đau đớn khôn nguôi, tao vừa thương vừa hận ba mẹ tao.
Tại sao sinh tao ra làm gì để tao phải sống như một con chó hủi như vầy.... tại saooo... tại.. sao..
 
Hận đời nô lệ, hận đất nước này. Tạo ra một môi trường bóc lột hợp háp

Ngày công nhân tăng ca trong xương 10 giờ tối mơis về, về ăn cơm xong ngủ không có sức đi tắm... Tháng lãnh 6tr bạc, trọ 2trrr5... Bạc bẽo kiiếp nô lệ.

- trích @Ước Gì Có Bồ
Nó cũng là người được chúa Nhigia thức tỉnh nên đã ngoan đạo, có thể làm hồng y dự bị
 
Tao hai mươi bảy tuổi, làm thợ dạy lương tháng 6 triệu...

làm đủ tháng mới được 6 triệu, một ngày nó bắt tao phải lên văn phòng, đi hầu trà nước cho mấy anh chị bên văn phòng.
rảnh thì tao phải đi mua cà phê + thuốc lá, chạy đi photocopy cho mọi người, rồi cắm đầu vào máy tính chấm bài, kiểm tra công tác học vụ.
tiền trọ tao thì 4 triệu, mà cái phòng được có 10 mét vuông, sơn tường thì loang lổ, bị ẩm thấp.
Hằng đêm tao nằm một mình trong phòng trọ hôi hám không có một lỗ thông gió hay ánh sáng mặt trời, nhìn tường loang lổ ẩm dột, tiếng chuột chạy trên mái nhà, cái ống nước PVC thì cũng bị nứt rồi nó rỉ nước cống nhỏ từng giọt...
mà tao đau đớn không chịu được...
nhìn anh chị em khu vực ba sáu - ba bảy - ba tám đi XKLD về mua đất cất nhà, oto civic mà tao đau đớn tận xương tủy....

bật điện thoại lên mxh để quên đi thực tại nghiệt ngã thì đập vô mắt tao là những thằng trẻ thành công, thu nhập trăm triệu, hằng ngày chạy vespa, SH đèo múi mít quẩy bar, khoe ảnh tốt nghiệp, đi du lịch, ngồi máy bay... mà tao nước mắt tao chảy thành hàng dài... đau đớn khôn nguôi, tao vừa thương vừa hận ba mẹ tao.
Tại sao sinh tao ra làm gì để tao phải sống như một con chó hủi như vầy.... tại saooo... tại.. sao..
Đụ má sao 4tr lại chỉ đc 10m2
 
Bác sĩ chỉ định xét nghiệm tổng quát máu, nước tiểu, rồi nội soi đại tràng, tao chọn đéo gây mê. Rồi ra quầy thuốc mua thuốc số về uống, ỉa chán chê cả đêm rồi sáng 5h lên viện lấy số nội soi. Vào phòng y tá bảo tao thay quần thủng lỗ, rồi nằm trên giường quay qua 1 bên. Bác sĩ nội soi bôi chất lỏng vào, rồi bắt đầu đưa vòi vào, mỗi 1 đoạn lại bơm khí vào ruột. Có màn hình để nhìn hình ảnh bên trong ruột, ngoáy chán chê tầm 20, thốn bụng đít kinh khủng. Ra ngoài chờ thì cả tiếng sau vẫn thốn đít, căng bụng vì bơm khí vào ruột. Đến trưa có kết quả bác sĩ gọi tao vào, ngoài trĩ nội thì còn bị viêm loét đại tràng nặng, ỉa cứt nát lẫn máu. Tổng mất hơn 5 triệu tiền khám với thuốc. Không khí trong bệnh viện nó khó chịu, ra ngoài về như 1 thế giới hoàn toàn khác. Người khỏe mạnh có vạn điều ước, còn người bệnh chỉ ước một điều. Đi đường về nhìn tụi học sinh tan học, đèo nhau về mà tao đau đớn, ghen tị, căm tức,... Bao nhiêu tiêu cực, bùng nổ. Chúng nó khỏe mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần. Địt mẹ tao lay ông trời. Cả đời này tao chỉ cầu xin 1 điều, được là người bình thường. Sống 1 cuộc đời bình yên, khỏe mạnh như bao người.
 
Tao hai mươi bảy tuổi, làm thợ dạy lương tháng 6 triệu...

làm đủ tháng mới được 6 triệu, một ngày nó bắt tao phải lên văn phòng, đi hầu trà nước cho mấy anh chị bên văn phòng.
rảnh thì tao phải đi mua cà phê + thuốc lá, chạy đi photocopy cho mọi người, rồi cắm đầu vào máy tính chấm bài, kiểm tra công tác học vụ.
tiền trọ tao thì 4 triệu, mà cái phòng được có 10 mét vuông, sơn tường thì loang lổ, bị ẩm thấp.
Hằng đêm tao nằm một mình trong phòng trọ hôi hám không có một lỗ thông gió hay ánh sáng mặt trời, nhìn tường loang lổ ẩm dột, tiếng chuột chạy trên mái nhà, cái ống nước PVC thì cũng bị nứt rồi nó rỉ nước cống nhỏ từng giọt...
mà tao đau đớn không chịu được...
nhìn anh chị em khu vực ba sáu - ba bảy - ba tám đi XKLD về mua đất cất nhà, oto civic mà tao đau đớn tận xương tủy....

bật điện thoại lên mxh để quên đi thực tại nghiệt ngã thì đập vô mắt tao là những thằng trẻ thành công, thu nhập trăm triệu, hằng ngày chạy vespa, SH đèo múi mít quẩy bar, khoe ảnh tốt nghiệp, đi du lịch, ngồi máy bay... mà tao nước mắt tao chảy thành hàng dài... đau đớn khôn nguôi, tao vừa thương vừa hận ba mẹ tao.
Tại sao sinh tao ra làm gì để tao phải sống như một con chó hủi như vầy.... tại saooo... tại.. sao..
dân Việt ai cũng có cuộc sống sung túc rồi, người nước ngoài nhìn chỉ số GDP còn ghen tị đấy.
 
Nó nói cái gì có ai hiểu gì không

Ye kiểu như mình đọc nghiền ngẫm từng câu chữ các câu chữ gợi nên hình ảnh ý niệm trong đầu mình có hình có khối có thực tại bên trong một thực tại khác sự thấu hiểu đến từ bên trong đi ra bên ngoài vì bên ngoài với bên trong không có quá nhiều sự khác biệt về căn nguyên vì căn nguyên là ảo ảnh không có căn nguyên chỉ có căn nguyên tạm thời trong thời điểm đó mọi thứ là vô thường và đó chính là lẽ bình thường
 
Ye kiểu như mình đọc nghiền ngẫm từng câu chữ các câu chữ gợi nên hình ảnh ý niệm trong đầu mình có hình có khối có thực tại bên trong một thực tại khác sự thấu hiểu đến từ bên trong đi ra bên ngoài vì bên ngoài với bên trong không có quá nhiều sự khác biệt về căn nguyên vì căn nguyên là ảo ảnh không có căn nguyên chỉ có căn nguyên tạm thời trong thời điểm đó mọi thứ là vô thường và đó chính là lẽ bình thường
Vãi Lồn tỳ kheo @dungdamchemnhau
 
Phát hiện @Olineasdf Gã Chất ở quận Cầu Giấy, Hà Nội.
qO0G6gl.jpg
 
Tôi là nam giới 25 tuổi, béo, xấu, thể chất yếu do mắc các bệnh mãn tính về hô hấp và bị đầy hơi do Hội chứng ruột kích thích. Tôi còn trinh, chưa từng yêu ai, hầu như không có bạn bè, chỉ quen biết và vẫn sống với bố mẹ. Cha mẹ tôi thuộc diện nghèo và chúng tôi sống trong tiền thuê nhà. Tôi không thể tìm được việc làm vì những người phỏng vấn luôn nói rằng tôi không đủ giỏi.

Điều tệ hơn nữa là tuổi thơ của tôi như địa ngục. Khi tôi 7 tuổi, tôi đã bị cưỡng hiếp ba lần. Tôi đã bị bắt nạt suốt thời thơ ấu/thời thiếu niên vì tôi là học sinh yếu nhất lớp. Rất nhiều người ghét tôi vì kỹ năng giao tiếp kém của tôi và những người khác cứ trêu chọc tôi (thật là một kẻ thất bại, một người 25 tuổi không có việc làm hay cuộc sống).

Tôi không biết phải làm gì?? Tôi đang bị trầm cảm nặng.
Tình trạng của mày thật sự khó khăn và đau đớn, và tao hiểu điều này không dễ dàng chút nào. Nhưng mày không cần phải đối mặt với tất cả một mình. Trước hết, trầm cảm và những trải nghiệm đau buồn trong quá khứ có thể ám ảnh mày, nhưng chúng không định nghĩa mày là ai hay mày có thể làm được gì.

Mày đã trải qua nhiều thứ đau đớn hơn nhiều người khác, nhưng điều đó cũng có nghĩa là mày có một sức mạnh mà mày chưa nhận ra. Bây giờ, mày cần phải chăm sóc sức khỏe tinh thần của mình trước, và điều này có thể cần sự giúp đỡ từ chuyên gia, như bác sĩ tâm lý hoặc các tổ chức hỗ trợ tâm lý. Không có gì đáng xấu hổ khi tìm kiếm sự giúp đỡ.

Thứ hai, không có gì là vĩnh viễn. Cơ hội việc làm không có bây giờ không có nghĩa là không có mãi mãi. Mày có thể bắt đầu từ những việc nhỏ, tập trung vào những kỹ năng mà mày có thể phát triển. Dù nhỏ bé đến đâu, mỗi bước tiến đều là một chiến thắng.

Cuối cùng, mày đừng tự trách bản thân vì những gì đã xảy ra trong quá khứ. Những kẻ làm hại mày là sai, và mày không đáng phải chịu những điều đó. Tương lai của mày vẫn còn đó, và nó có thể tốt đẹp hơn mày tưởng.

Cứ bình tĩnh, mày có thể vượt qua. Mày không phải một mình trong chuyện này.
 
Khái quát về hệ thống tư tưởng triết học Sythanhism - Nhigism

Đây là 2 triết gia trẻ tuổi t đánh giá là nổi tiếng nhất nhì của các nền tảng mxh, diễn đàn !

Trong tất cả những loser - bất mãner t đã từng tiếp xúc thì chưa ai gây ấn tượng mạnh, gây chấn động với ngôn từ xúc tích, chân thật, đi vào lòng người như 2 triết gia : Sythanh và Nhigia



Sau đây là 1 số định nghĩa cơ bản hay còn gọi là "Điều Răn" của hệ tư tưởng này :

1. Sao cứ có cảm giác đéo ai hận cái thế giới này bằng tao


Kể cả đội tật nguyền, bệnh hiểm nghèo, nợ nần, cặn bã xã hội. Bế tắc lắm thì tự sát.

Mỗi lần ra đường nhìn người khác tại sao chúng nó vẫn có thể bình thản mà đéo sục sôi phẫn nộ thù hận.

Cứ sống để chết dần trong đau đớn bất hạnh chứ đéo bao giờ dám mơ rằng nếu 1 ngày có sức mạnh thì có thể tước đi hết hạnh phúc của người
khác.

2. Đéo cam tâm làm lá xanh trong thiên hạ


Chúng nó iq chắc đéo gì đã bằng tao đâu. Ăn may đầu thai, môi trường sống, giáo dục tốt có tí thành tựu đã khoe khoang, hết mác trường, bằng cấp, mác công ty, lương thưởng, quan hệ xã hội...

Địt con mẹ nó tài nguyên mà dồn vào tao dù chỉ bằng 1/10 chúng nó thì đời tao đã khác. Đặt 1 ăn 10, đéo cam tâm kiếp tầm thường.

Đời này tao chỉ xin được bình thường, làm điều kiện tiên quyết để phát triển sau này mà sao khó đến vậy. Bao trải nghiệm sống cứ tự nhiên mà đến với chúng nó sao chỉ trừ tao.

Là do tao vốn sinh ra đã khiếm khuyết méo mó, sai lầm thất bại tạo hóa. Hơn mười năm chạy trốn vào thế giới ảo đánh mất cuộc đời trong thực tại. Giá như tao đéo bị thiểu năng ngu độn tự hủy hoại giá như chưa từng biết đến voz, xamvn, 4chan /r9k, sai quá, quá sai lầm làm sao để sửa chữa. Phải làm sao để trở lại làm người.


3. Ông trời ơi đĩ mẹ mày bất công

Kiếp này thất bại đau đớn sao còn bắt tao phải chứng kiến cuộc đời rực rỡ chúng nó sống. Hơn 10 năm sống ảo biệt lập, mất kết nối con người giờ đây trở về thực tại đời tao chẳng còn lại gì.

Tuổi học trò, thời thanh xuân chúng nó được trải nghiệm, sống tự do trọn vẹn còn tao kẹt trong 4 bức tường ngồi trước màn hình ngày qua ngày, tháng thành năm, 10 năm tuổi trẻ vụt qua. Mỗi khoảnh khắc thức dậy là đau đớn dằn vặt vì 1 cuộc đời chẳng thể có. Sợ hãi phải ra ngoài vì mỗi lần nhìn cuộc sống bình thường của người khác tao bị nuốt chửng bởi ghen tức thù hận.

Ông trời ơi đĩ mẹ mày bất công, đời đau khổ triền miên 3 ngày 1 cơn nặng tao biết phải sống sao.


4.Giờ tao ban cho bọn hr mỗi đứa 1 liều thuốc chuột

Thù chúng nó có chịu dành ra vài phút báo sớm kết quả cho ứng viên hay cứ để ngâm đấy làm dự phòng cho thằng trước.


5.Ra đời ngu đụt khổ thật chúng mày

1 năm toang mẹ 2 chỗ thực tập duy nhất thèm nhận tao. Rải cv đéo thấy gì khả năng lại nằm nhà tới hết tháng. Lồn má nó cả đời này tao hận mấy tụi hướng ngoại mồm mép.


6.Địt mẹ chán kiếp chó lợn

Nếu tao đéo bị ngu đần tâm thần thì có lẽ đéo chó như giờ. Stress triền miên, địt mẹ có sức mạnh tao phải thịt hết mấy con chó ăn cứt. Lôi hết họ hàng chúng nó ra bắt địt nhau đến chết.


7.Tao ngu đần như 1 con súc vật vậy

Óc vật làm đéo gì cũng hỏng, sai lầm nối tiếp sai lầm. Có lẽ sai lầm lớn nhất là đã sống kiếp con người.

Tao hối tiếc mọi thứ trong kiếp sống này.


8. Sinh ra mang giống gen ngu, iq thấp uổng phí 1 kiếp người

Vừa test iq mensa mà tạo trầm cảm, đéo nổi 3 chữ số. Có lẽ đây là thế hệ cuối cùng, tao sẽ kết thúc cái vòng lặp bi kịch này.


9. Nhìn tụi nó lớn lên khỏe mạnh, thông minh mà tao đau đớn

Sao tao chỉ mãi là súc vật ngu lồn. Nhìn tụi nó đạt được những cột mốc, thành tựu trên đường đời mà lòng tao đau như cắt. Những thứ bình thường với người khác dù có mất cả đời tao cũng chẳng thể có được. Ngu lồn thì sau cùng chẳng thể đạt được 1 điều gì trong kiếp sống này.


10.Tao đau quá, không thể chịu đựng nổi

Sinh ra là người nhưng sống kiếp con vật. Sao tao đéo thể có trí tuệ như người bình thường mà mãi chỉ là súc sinh thiểu năng ngu độn. Mỗi tương tác với người khác là 1 sự tra tấn.

Mỗi ngày sống trong địa ngục đau khổ không hồi kêt.


11. Nhìn những tấm ảnh hồi nhỏ mà tạo đau đớn

Ngày ấy tao cũng bình thường như bao đứa trẻ khác mà sao lớn lên lại loser đến vậy. Nó đâu biết tương lai chỉ có đau khổ, tuyệt vọng chờ đợi. Ai rồi cũng khôn lớn, trưởng thành còn tạo chỉ mãi là đứa trẻ khờ dại.

Chỉ cần được là 1 người bình thường sao cũng thật quá xa vời.


12. Sai lầm lớn nhất

Tao là 1 sản phẩm lỗi, mãi chỉ là thứ méo mó biến dạng, khiếm khuyết nhân cách. Ngày tao chào đời là 1 bi kịch. Đáng ra ngay từ đầu tao không nên được sinh ra trên thế giới này.

-------

Sơ lược về nhận định của 2 ngài về 1 vấn đề mà qua đó, ta thấy được rõ nét của hệ tư tưởng triết học này :


1. Nhận định về bất công xã hội :

Sythanh :

Nhìn tụ nó ôm ấp dưới ktx, còn tạo núp trong phòng waitai, Mà tao đau đớn
nhìn tụ 2k khác ở dưới ktx, ôm ấp sờ mó nhau, ngoài cổng thì cả chục thằng ngồi trên chiếc xe máy chờ cailol của tụ nó đi ra, còn tao thì đau đớn núp trong phòng wc waitai, Mà tao đau đớn, chỉ ước có cuộc sống như 1 người bình thường mà khó đến vậy


Nhigia :

Nhìn mấy con 2k5 trong ký túc xá mà em khóc hết nước mắt
Má tụi nó đẹp quá, con thì ốm nhôm thanh mãnh, con thì có da thịt đeo khẩu trang đeo kính, con thì nhuộm tóc sytel đường phố, không biết 1 ngày bao nhiêu thiên thần lướt qua em.
Nhìn cảnh tụi nó với mấy thằng k3 k4 cao to đẹp trai khác bên nhau ôm hôn, trao cho nhau thời thanh xuân tươi đẹp nhìn lại em m65 77kg mà em đau đớn khóc không còn nước mắt, Em hận cái ktx b làng đại học này.


2. Nhận định về kiếp sống Hikikomori :

Sythanh :


Kiếp sống neet, hikimori không lối thoát

10 năm nay đéo có thêm 1 mối quan hệ nào mới ngoài xã hội. Từ hồi cấp 2 lớp 6, lớp 7 đi học xong là về ngồi cày game, chán game thì xem anime, manga. Cứ vậy cho tới giờ là hết đại học rồi vẫn thế.

Người khác ra ngoài xã hội, còn tao chỉ nhìn thế giới qua màn hình máy tính. Ai cũng có trải nghiệm sống, lớn lên trưởng thành còn tao đéo có gì hết.

Tao chưa hề được sống đúng nghĩa 1 ngày nào trong cuộc đời này. Có lẽ mọi thứ còn chưa từng được bắt đầu.


Nhigia :

Quyết định sống cuộc đời Hikikomori và mèo.

Tết năm nay kiếm việc làm ở sg xong rồi về quê các bác à, sống trong phòng biệt lập với xã hội, bên cạnh máy tính, buồn nên chắc kiếm con mèo nuôi cho vui.

Mấy bác biết chỗ nào ở sg người ta hay cho mèo không, vì em phải bắt nó từ lúc nhỏ nhất để tập cho nó ăn cơm, chứ mấy con mèo hoang hồi xưa em quăng cơm tụi nó chê ko thèm ăn, ko đi làm gì mà ngày nào cũng lấy cá cho mèo ăn thì nhìn phế vật lắm.


3. Nhận định về khó khăn của thực tại, thấy rõ điều kiện sống tác động rất lớn vào thành công của 1 người :

Sythanh :


Thằng già nhà tao, sống thua 1 con chó

Lô đề vay nặng lãi nợ hơn trăm triệu, ngày đéo nào cũng có mấy thằng xã hội đến đòi. Mẹ tao khóc hết nước mắt rồi mà nó vẫn chứng nào tật nấy. Hồi trẻ nợ nần báo ông bà nội, giờ ông bà mất cả rồi tiếp tục đày đoạ vợ con.

Thằng cha tao đớn hèn, rượu chè về chửi rủa vợ con còn ra xã hội thì khúm núm như con cún.

Gia đình người khác sắm sửa, dọn nhà đón tết còn thằng già nhà tao bú rượu, rống keraoke tối ngày. Tao nhìn mà rơi nước mắt. Địt mẹ, đúng nghiệp chướng của đời này.


Nhigia :

Em đau lòng lắm mấy bác, nhìn giá cả vật chất tăng từng ngày trong khi mẹ em làm 1 ngày có 50 60k mà em bất lực, ko giúp dc gì, cũng thanh niên rồi mà em cứ chán nản cuộc sống ko chịu lao động, như hikikomori ở nhật vậy.

Nhà em hay mua dầu ăn chai nhỏ, mấy nay em thấy ko mua nữa, thì hỏi sao vậy thì thấy bảo giá dầu ăn tăng, em lên shopee tra giá dầu ăn thử thì thấy mắc quá.

em đã phá của mẹ em hơn 100 triệu đem vô sg cúng r, ăn học 12 năm bỏ phí, sách vở áo quần học cua, giờ lại nằm nhà ăn bám như này,

Em thật sự bất lực, mẹ em 1 mình nuôi 3 người con khổ cực lắm, em chán em quá, chỉ muốn tự tử cho xong, đỡ mẹ em ko phải khổ vì miệng ăn của em nữa.

Em thì ko có xe máy đi lại luôn, nên chẳng muốn làm gì hết, vì thời nay đi bộ sống sao dc



r/TroChuyenLinhTinh - Phong cách anh Sỹ Thành sẽ lật đổ lũ ********
https://xamvn.nl/attachments/screenshot_2021-07-07-21-38-22-23-jpg.430022/
Những lời ca tụng, tán thán của tín đồ chủ nghĩa này !

sythanhism.png
Tạm xong bản sơ thảo !
 
Tình trạng của mày thật sự khó khăn và đau đớn, và tao hiểu điều này không dễ dàng chút nào. Nhưng mày không cần phải đối mặt với tất cả một mình. Trước hết, trầm cảm và những trải nghiệm đau buồn trong quá khứ có thể ám ảnh mày, nhưng chúng không định nghĩa mày là ai hay mày có thể làm được gì.

Mày đã trải qua nhiều thứ đau đớn hơn nhiều người khác, nhưng điều đó cũng có nghĩa là mày có một sức mạnh mà mày chưa nhận ra. Bây giờ, mày cần phải chăm sóc sức khỏe tinh thần của mình trước, và điều này có thể cần sự giúp đỡ từ chuyên gia, như bác sĩ tâm lý hoặc các tổ chức hỗ trợ tâm lý. Không có gì đáng xấu hổ khi tìm kiếm sự giúp đỡ.

Thứ hai, không có gì là vĩnh viễn. Cơ hội việc làm không có bây giờ không có nghĩa là không có mãi mãi. Mày có thể bắt đầu từ những việc nhỏ, tập trung vào những kỹ năng mà mày có thể phát triển. Dù nhỏ bé đến đâu, mỗi bước tiến đều là một chiến thắng.

Cuối cùng, mày đừng tự trách bản thân vì những gì đã xảy ra trong quá khứ. Những kẻ làm hại mày là sai, và mày không đáng phải chịu những điều đó. Tương lai của mày vẫn còn đó, và nó có thể tốt đẹp hơn mày tưởng.

Cứ bình tĩnh, mày có thể vượt qua. Mày không phải một mình trong chuyện này.
nói nhảm nữa rồi
 

Có thể bạn quan tâm

Top