View attachment 23674
Như tiêu đề. Lại là chuyện chia tay yêu đương muôn thuở của loài người
T ghi ra cũng k mong bọn m cho t lời khuyên gì. T chỉ nghĩ xam này là cái nơi vô thưởng vô phạt k ai biết ai và t có thể nói ra để nhẹ lòng t hơn. Tml nào vô khẩu nghiệp thì t mong tới lúc nghiệp quật lại m qua được -.-
T và ny quen nhau hơn 1 thập kỉ. 10 ngày nữa Tháng 11 này là kỉ niệm số năm bên nhau chia hết cho 6 ( t k nói rõ vì t sợ vẫn có người có thể biết t )
Quen nhau từ lúc nó còn mặc áo dài đi học, đi qua thời kì đại học, ra đời đi làm đến nay ổn định thu nhập k thua kém bạn bè xung quanh. Mọi giai đoạn tụi t đều cố gắng ở bên nhau và đi qua cùng nhau.
Nyc t là mẫu người tự trọng cao, rất chung thủy nên hơi thụ động trong việc giao thiệp xã hội, lúc nào cũng hướng về gia đình và chăm lo cho t. Gia đình cũng có biến cố rồi cũng tự thân vươn lên đến nay có thể gọi là ổn. Nyc của t chưa hề qua lại với thằng nào - điều nay t cam đoan được vì t đã theo dõi và xác nhận là k có ai. Trai lạ hay trai quen biết nói chuyện vài câu là nyc t lơ luôn. Phần abc thì cũng k có gì trục trặc - biết học hỏi nhưng thật sự thì vẫn k thể làm t nghiện.
Về t thì t có tính trăng hoa mặc dù t đéo đẹp đẽ gì lắm. Chỉ là t biết cải thiện ngoại hình, chăm sóc sức khỏe, k đụng vào rượu bia hay thuốc lá và ráng làm có tiền. T làm nghề liên quan đến con người nên phần ăn nói t có thể tốt hơn, t cũng biết nhìn người và áp đặt được tư tưởng và lấn át tư tưởng người khác. Đặc biệt là nữ giới và nhỏ tuổi hơn t
Tới đây chắc m nghĩ 'dm cuộc sống yên bình biết bao mơ ước còn k biết trân quí mà than thở. Cho m chừa. Đàn ông dám làm dám chịu than thở cc'
t phải nói m nghĩ như vậy nếu có là đúng. T thật sự đang thấy t là con người khốn nạn
Lí do chia tay là vì t k thấy được tương lai của t và nyc. Cuộc sống 2 đứa vẫn đang bình yên nhưng nyc t thỉnh thoảng lại k quên được những lần t lừa dối nó qua lại với gái khác, và những lần như vậy không khí rất căng thẳng. Sau đó t luôn tìm cách bù đắp cho nó vì t biết là do t làm sai và t còn thương nó.
Đến thời gian gần đây thì giống như cảm xúc nó được kiềm nén quá nhiều rồi nó bung ra làm cả 2 cảm thấy k thể chịu nổi nữa.
Thế là ngồi nói chuyện với nhau.
Nó còn thương t rất nhiều. Và cả quãng đời đã qua của nó chỉ có mình t. T lo từ ăn ở cho đến xe cộ cho nó.
T vẫn còn thương chứ k phải là k còn cảm giác gì. Nhưng trong đầu t. Vẫn luôn có cảm giác tụi t k dành cho nhau. Nên cho dù quen nhau lâu như vậy, ở với nhau 4 năm mà vẫn chưa có gì gọi là rục rịt cưới. Rồi t lo sợ 3 năm từ ngày hôm nay, nếu tui t quyết định cố gắng ở bên nhau và chuyện k thành đường ai nấy đi. Thì t sẽ là 1 thằng rất chó vì lúc đó nó đã có tuổi rồi làm sao có thể quen ai hay cưới ai. Nếu như bây giờ đường ai nấy đi thì 3 năm nữa có lẽ t sẽ thấy t làm việc này là đúng đắn bởi có thể nó sẽ tìm được người hợp với nó và ổn định cuộc sống gia đình.
Vậy là quyết định chia tay. Dọn đồ ra đi
Vậy đó. T bị mấy ông anh chửi nhiều lắm. Bạn bè t cũng chửi. T cũng chửi bản thân t. Nhưng t biết nếu t k làm như vậy có thể 3 năm nữa t sẽ rất hận bản thân t. Thật ra t lo cho nó nhiều hơn là t sợ nó buồn vì nó dọn ra ở 1 mình thì thời gian đầu nó sẽ khủng hoảng thần kinh. Rồi t còn lo nhiều thứ nữa. Đầu t bây giờ như 1 mớ hỗn độn mà t k thể suy nghĩ gì được. Cứ hơi chớm lên là mắt t lại ướt. T đéo có bánh bèo đâu. T là 1 thằng ít nói, thể hiện bằng hành động nhiều hơn. Nhưng mà lần này thì đéo thể kiểm soát được cái gì. T hy vọng tương lai sẽ ổn hơn cho nó
Còn những vấn đề nho nhỏ như tôn giáo, gia đình, bất đồng quan điểm thì t k đề cập vì t k quan tâm lắm đến những cái trở ngại nhỏ đó. Chuyện của t chỉ có vậy thôi
T buồn.
Cảm ơn sâu sắc tml đã chịu đọc hết cái threat bánh bèo than thở dài này. Cho dù m tò mò hay phán xét đi nữa
Còn m đưa lời khuyên hay an ủi thì t biết ơn m, dù gì cũng cảm ơn m đọc đến dòng cuối này.
Saigon 15.00 17.11.19