Chuyện là tao có thằng bạn năm nay nó 27 tuổi rồi mà đéo có nổi mối tình vắt vai. Muốn giúp nó có người yêu để còn có cơ hội lấy vợ mà tao và mấy thằng bạn tao chơi cùng nó thực sự hết cách rồi chúng m ạ. Thế đéo nào hnay tao lại nảy sinh ra ý định viết lên đây có khi lại có những con đường cho nó.
Thằng bạn tao thì hoàn toàn người ngợm bình thường, có công việc cũng ổn định lương 8 tr tháng đều nhưng khổ nỗi nó nhát gái, đặc biệt là chưa có nổi mối tình vắt vai nào, tao khuyên nó đi học khuyên nó này kia phải thay đổi bản thân thay đổi cách nói chuyện... nó ậm ờ rồi lại đéo biết làm gì khi gặp gái. Đại loại nó giao tiếp cực kém, hễ nói chuyện xen vào là câu chuyện nhạt như nước ốc và nó dập tắt được cuộc trò chuyện luôn đéo ai muốn nói gì nữa, thanh niên nhạt vkl lắm.
Tao kêu nó đi học kỹ năng giao tiếp đi, kỹ năng nói chuyện mà nó cũng ậm ờ nhưng đéo đi, mấy thằng khác khuyên nói đủ kiểu cũng đéo đi ậm ờ về đọc sách rồi cầm đàn hát, sáo thổi rồi lại kêu chán éo yêu đc ai.
Riêng về sách vở hay phim ảnh, ca nhạc diễn viên, doanh nhân trên mạng nó sành lắm nói như ông tướng nhưng đéo áp dụng được, nói như tiến sĩ. Chưa có người yêu mà nhiều lúc nó còn khuyên nhủ mấy thằng có vợ là phải thế này thế kia, con gái nó thế này như mấy ông đa cấp, đéo làm nhưng cứ nói như đúng rồi.
Nó là thằng bạn thân của tao và vài đứa nữa, t đã dùng nhiều cách từ động viên cho đến lăng mạ, chửi, nói đểu mà nó lì éo chịu thay đổi gì cả. Con gái nói phũ nó mà nó chỉ biết buồn đéo biết cay cú. Đéo có người yêu ko dám tán gái nó lại tự nhủ đời là vô thường, với lại tùy duyên như mấy thầy trong chùa...
Thực sự tao giờ bó tay nhưng cũng thương thằng bạn không biết làm sao để giúp nó được.
Các cao nhân có ý kiến gì hay cho tao xin để tao có thêm những ý tưởng mới tác động vào ông nội này với.
Nó có đi chịch choạc kave rồi nhưng có vẻ cũng éo phải máu me gì đi có vài lần, ở nhà đéo biết có quay tay ko nữa