• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Lan toả giá trị tâm linh , y học phương đông về dục lạc , khoái cảm

  • Tạo bởi Tạo bởi Loc12
  • Start date Start date
DÂM DỤC VÀ NĂNG LƯỢNG
Chúng ta cứ nghiệm lại những lần mình tính làm một việc gì đó như đọc một quyển sách, làm nốt phần hồ sơ còn lại cho hoàn chỉnh, đi dự một cuộc thi, làm một việc thiện giúp người hay đang tính đi tập thể thao rèn luyện sức khỏe… mà trước đó chúng ta hành dâm thì tự nhiên cái ý chí, cái ý muốn hoàn thành công việc tiếp theo nó bị giảm xuống thậm chí mất luôn. Hóa ra cái khoái cảm của dâm dục nó ăn mòn năng lượng tinh thần, gậm nhấm sạch cái ý chí của tất cả chúng ta.
Mà bản lĩnh là điều cực kỳ quan trọng và cần thiết trong cuộc sống. Thiếu đi ý chí, thiếu đi năng lượng tinh thần thì chúng ta cứ lờ đờ, uể oải, nhút nhát không tự tin trong giao tiếp, làm gì cũng không tới nơi, làm gì cũng không thành công, thường rơi vào tâm lý chán nản, tiêu cực không thoát ra được. Và trạng thái này thường xuất hiện ở những người nghiện ngập một cái gì đó trong đó có tình dục.
Có rất nhiều người ta thấy họ sống rất đàng hoàng, tử tế, không làm phiền lòng ai. Nhưng tinh thần họ cực kỳ kém, bạc nhược, dễ tan vỡ, dễ khổ não. Nhiều khi thấy họ sống rất tốt mà sao chưa thấy thành công gì cả. Có khi trong sâu kín, người này có cái sai nào đó và trong nhiều cái sai đó có nặng dâm dục. Chính cái nặng dâm dục nó làm tâm trí chúng ta rơi vào u ám, phiền muộn không ngừng và làm việc kém hiệu quả dần, đầu óc thiếu thông minh dần và cực kỳ dễ xao lãng, dễ nóng giận. Chúng ta xét lại chính mình cũng vậy. Xem mình có đang vướng phải điều này hay không.
Người mà nhẹ dâm dục tức là người không dễ bị động dục từ ngoại cảnh, kiềm chế tốt về chuyện sinh lý nơi bản thân, thường thích sống chung thủy thì tinh thần của họ cũng rất vững vàng. Có nghèo, có khổ gì thì chúng ta cũng sẽ thấy hạng người này họ có sự lạc quan và năng lượng tinh thần mạnh mẽ lạ kỳ. Vì họ ít hưởng thụ cho nên vượt qua tất cả rồi cũng dễ thành công.
Còn người tuyệt đối không hưởng thụ như những vị Thánh giác ngộ hay những vị chân tu đức độ thì ý chí, nghị lực, bản lĩnh của các vị này là cao tột. Nếu đã muốn làm một điều chính nghĩa, nếu muốn cản một điều xấu ác thì có thịt nát xương tan cũng quyết làm cho bằng được. Nhưng chính vì có tu tập thiền định và lòng từ bi sâu đậm nên các vị luôn toát ra cái nét bình thản, nhẹ nhàng như mây như gió như chẳng hề cố gắng gì. Nhưng sự thật sức mạnh và uy đức bên trong là cực kỳ khủng khiếp.
Một trong những nguyên nhân của Bệnh Trầm Cảm nữa là hưởng thụ khoái cảm nhiều quá. Mỗi người chúng ta có một chỉ số khoái cảm khác nhau giống như mỗi người đều có vân tay, mống mắt khác nhau vậy. Nếu chúng ta đốt khoái cảm đó bừa bãi trong dâm dục hay ma túy hay những trò vui đồi bại thì sẽ rơi vào trầm cảm. Người trầm cảm là người cứ buồn vô cớ, khổ vô cớ và cứ muốn đi theo cái buồn, cái khổ đó mãi cho đến khi phải tự tử mà chết. Năng lượng tinh thần của người này gần như cạn kiệt.
Để bảo vệ ý chí lập nghiệp, bản lĩnh đương đầu qua khó khăn thử thách, tinh thần lạc quan mạnh mẽ, đạo đức thánh thiện trong tâm cũng như để bảo vệ một cơ thể khỏe mạnh, thần sắc tinh anh thì việc cai nghiện dâm dục phải được đặt lên hàng đầu. Hãy xem sự tác hại của dâm dục không khác gì nghiện ma túy, rượu chè, cờ bạc vì dâm dục là một loại ma túy nội sinh có sẵn trong tất cả chúng ta.
Trong cuốn sách "13 nguyên tắc nghĩ giàu làm giàu" của Napoleon Hill có đoạn viết:
"Tại sao hầu hết mọi người đều hiếm khi thành công trước tuổi 40
Sau khi phân tích kỹ 25.000 trường hợp, tôi rút ra kết luận rằng ít có ai có được thành công lớn ở độ tuổi dưới 40. Họ thường bắt đầu trên đà thành công khi đã gần 50 tuổi. Thực tế này làm tôi vô cùng kinh ngạc và tôi quyết định nghiên cứu nguyên nhân của nó một cách cẩn thận, vì thế tôi đã thực hiện điều tra hơn 12 năm liền.
Nguyên nhân chủ yếu là do phần lớn những người chưa đạt độ tuổi 40 hoặc 50 thường lạm dụng năng lượng tình dục của mình"
Cổ nhân đã từng nói : Nếu như một người thận khí không đầy đủ, thì tương lai cuộc đời họ sẽ chẳng làm nên chuyện gì to lớn cả" tại sao vậy ? Vì theo lý luận của Đông Y nói rằng, thận thọ nạp tinh hoa của ngũ tạng lục phủ để cất chứa. Cũng chính là nói thận khí của một người giống như ngân hàng vậy, nó đem tinh hoa của ngũ tạng lục phủ trong cơ thể cất chứa vào tủ bảo hiểm, sau đó cung cấp cho bạn sử dụng cả đời, để tạo sự nghiệp, để phục vụ xã hội. Nếu như một người vét sạch số tiền gửi trong tủ bảo hiểm này, thì chất lượng của người đó sẽ giảm sút rất nhanh chóng, cũng chính là xuất hiện tình trạng già yếu sớm.
Xưa nay những người nhiều tham dục và người hiền tài, bậc hiền chí đều có chung đặc điểm là bẩm chất tinh khí rất sung mãn nhưng do dụng tâm khác nhau nên thành quả cuộc đời cũng khác nhau.
Kẻ dâm dục chỉ tìm cầu sắc dục, tiêu hao tinh khí, của cải và thọ mạng vào việc dâm dục nên thể chất suy mòn, tinh thần bạc nhược, chiêu cảm quả báo xấu rồi táng thân bại nghiệp.
Những thiên tài dồn tinh lực vào tìm tòi nghiên cứu, nên trở thành người có công trình, phát minh xuất chúng.
Bậc hiền trí lòng thanh tịnh, dùng tinh lực vào việc tu dưỡng và thực hiện lý tưởng cao thượng nên không ngừng tăng trưởng đạo hạnh thành bậc siêu thế thoát tục, trong kiếp sống ngắn ngủi mà thành tựu được nhiều công đức cho đời.
Cũng được phú cho thiên bẩm như nhau mà thành tựu lại khác nhau, đó là do chỗ dụng tâm khác nhau của mỗi người vậy.
Chính dâm dục đã khiến biết bao nhiêu người thất bại, chính dâm dục đã khiến cho bao người tài đức hoen ô, chính dâm dục đã làm con người chia rẽ chán ghét nhau, chính dâm dục đã khởi đầu cho mọi phiền ưu khổ não, chính dâm dục làm con người ta trở nên ích kỷ và xấu xa hơn, chính dâm dục làm cho thế giới này đen tối dần.
Vì vậy tất cả chúng ta hãy cùng nhau chiến đấu và vượt qua dâm dục.
KIỂM SOÁT ÁI DỤC
 
vừa tuốt lưown xong thấy tội lỗi quá t lên đây lan toar giá trị diệt dục t thu thập được trên fb , mong cs tốt lành hơn :smile::smile:
cho Xin bài gốc đi tml, hoặc post cả đi =)))
 
GIỚI HẠN BÌNH THƯỜNG CỦA ÁI DỤC
Tùy vào trình độ văn minh, tiến bộ của một giống loài mà giới hạn bình thường của Ái dục cũng khác biệt với nhau. Giới hạn bình thường của ái dục là khái niệm chỉ về việc yêu đương, sinh hoạt tình dục nằm ở mức bình thường, trong sự cho phép của luân lý xã hội, không bị lên án bởi pháp luật. Nếu vượt hơn giới hạn này thì ái dục bắt đầu gây ra phiền toái, bắt đầu bị kết tội. Nếu thấp hơn giới hạn này thì con người ấy được đánh giá là có đạo đức trong sạch và nhận được nhiều sự tôn trọng từ cộng đồng.
Ở thế giới loài người hiện nay. Giới hạn bình thường của tình dục được hiểu là: Một người nam hay nữ chung thủy với vợ hay chồng của mình, không sa đọa dục lạc, không ngoại tình. Vẫn có nhu cầu và sự sinh hoạt tình dục nhưng trong tầm kiểm soát, không bị bức bách đòi hỏi. Nếu có yêu đương thì cũng yêu đương đàng hoàng không si mê ngu muội. Không bị tiêm nhiễm những thói hư tật xấu của ái dục. Một người sống ở xã hội có đủ bản lĩnh và đạo đức để giữ mình ở mức bình thường của ái dục cũng đã tạo nên một gia đình ấm cúng, một cuộc sống ổn định. Còn nếu tiết dục hướng về sự trong sạch, thanh tịnh thì thật là tuyệt vời biết bao.
Chúng ta nhìn xuống thế giới của loài thú vật. Dường như rất ít loài vật có giới hạn bình thường của ái dục. Đa số chúng hoang dâm vô độ, quan hệ bừa bãi không có chuẩn mực. Loài gần gũi nhất với con người là loài chó, loài mèo. Đến thời kỳ sinh dục, chúng sẵn sàng chiến đấu, cắn xé với nhau để tìm bạn tình. Con nào quan hệ được thì hả hê, khoái chí. Các con nào không được quan hệ thì bấn loạn, thèm khát. Có khi chúng chia sẽ bạn tình cho nhau để hưởng lạc thú mà tăng khoái cảm. Có khi thì tấn công nhau để thị uy với tình địch và chinh phục bạn tình…. Muôn hình vạn trạng hưởng thụ.
Chúng ta tham khảo qua các tài liệu Phật học nghiên cứu về các cõi giới siêu hình. Trong đó có nói về các cõi trời Dục Giới ( Nơi Chư Thiên còn bản năng ái dục nhưng vi tế hơn loài người ) và các cõi trời Sắc Giới ( Nơi Chư Thiên không còn bản năng ái dục, hoàn toàn trong sạch, thân tướng hoàn mỹ ). Tức là những cõi giới này cao cấp hơn loài người. Chúng ta nói về Chư Thiên ở Dục Giới. Càng lên cao dần thì giới hạn bình thường của ái dục cũng càng khác nhau. Chư Thiên ở cõi trời càng cao thì ái dục càng vi tế, chỉ cần nắm tay nhau, chỉ cần mở lời ngọt ngào với nhau, chỉ cần nhìn nhau trong sự yêu mến là đã thỏa lòng không còn đam mê xác thịt như cõi người và khi bước vào cõi trời Sắc Giới thì giới hạn ái dục lập tức biến mất, tất cả chỉ là ánh sáng của sự thanh tịnh mà thôi, nhu cầu về ái dục yêu đương biến mất.
Như vậy, dựa vào giới hạn tình dục. Chúng ta có thể đánh giá được đẳng cấp của một con người, một chúng sinh trong sự tiến hóa của vũ trụ. Người nào mang thân người mà nặng dục như loài thú thì sẽ dần đi về thế giới của loài thú. Người nào mang thân người mà tâm ái dục được kiểm soát, diệt trừ dần cho vi tế như cõi trời kèm với cả một cuộc đời đầy đạo đức, trách nhiệm thì đang đi về thế giới của Chư Thiên.
Tâm ái dục càng hừng hực, nặng nề thì càng kéo dậy những thói hư tật xấu khác đi theo. Vì ái dục là bản năng tế nhị nhất, cái tế nhị nhất mà đã mãnh liệt thì những cái tính cách bổ bả, thô lỗ khác dễ dàng bộc khởi. Người nặng ái dục thì rất cứng đầu, rất khó tính, rất nóng nảy, rất tiêu cực, rất bạc chí, rất dễ suy nghĩ bậy bạ, rất xuề xòa trong tác phong, rất thiếu kiên nhẫn....
Tâm ái dục được tiết chế chừng nào thì càng vực dậy những hành vi thiện, suy nghĩ thiện khác. Vì tâm trong sạch, định tĩnh tương ưng với những phẩm chất đạo đức cao đẹp. Người nhẹ ái dục thì rất mạnh mẽ, rất ý chí, rất nghị lực, rất khỏe mạnh, rất nhẫn nhục, rất nhẹ nhàng từ ái, rất thông minh...
Nhưng để kiểm soát được ái dục thì không dễ dàng một chút nào. Đa phần, người ta chỉ tỉnh ngộ và bắt đầu kiềm chế ái dục khi đã mắc phải một cái tác hại nghiêm trọng của ái dục như là tán gia bại sản vì si mê yêu đương, mắc phải một căn bệnh tình dục, thất bại sự nghiệp vì yêu đương nhớ nhung, bị xã hội khinh bỉ vì phạm tội tình dục, sức khỏe suy kiệt vì hành dâm quá nhiều... Chúng ta không mong muốn tới khi nhận hậu quả mới giật mình tỉnh ngộ. Chúng ta mong muốn ngay khi hậu quả chưa đến, chính mình và mọi người đã nỗ lực vượt qua ái dục để sống vui, sống khỏe và sống ý nghĩa hơn.
Theo khảo sát. Người nào có đầy đủ kiến thức về an toàn tình dục, về bệnh tình dục, về sự bất tịnh và đau khổ mà ái dục mang đến. Người nào ít chữi tục, ít bàn luận chuyện trai gái với bạn bè, thường thích sống có rèn luyện thể thao, thể chất, thường ham thích chăm chỉ làm việc và học tập, tránh để cho bản thân rãnh rang phí phạm thời gian, hay có lòng kính trọng, hòa hợp với cộng đồng mình gắn bó, hay giữ tâm hiền lành vui vẻ, không chê bai xúc phạm ai, thường lập kế hoạch cho cuộc đời mình, thường tập các phép tĩnh tâm, tâm khiêm tốn tử tế, hay lễ kính Thần Thánh và hay khen ngợi người khác thì ít phạm lỗi, ít lệ thuộc vào ái dục. Và ngược lại thì sẽ rất nặng ái dục.
Chúng ta cùng kiểm tra lại chính mình xem, mình đã làm đầy đủ những điều như trên chưa. Nếu còn thiếu điều gì thì chúng ta cố gắng bổ sung cho bản thân chính mình và mọi người chung quanh nhé.
KIỂM SOÁT ÁI DỤC
 
cho Xin bài gốc đi tml, hoặc post cả đi =)))
Mấy bài post lẻ tẻ t lượm mà , thấy đúng thì t lưu lại thôi , thế mẹ nào cách đây hai năm thề giới dâm mà đến giờ vẫn tuốt lươn tuần 1-2 shot
 
HƯỞNG THỤ TÌNH DỤC SẼ GÂY TỔN PHƯỚC
Mỗi người ta sinh ra trên cõi đời này, ta mang theo một số phước từ quá khứ mà ta đã làm được, cũng như một số tội ở quá khứ mà ta đã lỡ gây tạo nên. Do số tội phước đó chưa tính ra được con số cụ thể nên ta chưa định lượng được.
Chính cái phước đó sẽ khiến ta khỏe mạnh, đầu óc minh mẫn, ta luôn cảm giác sảng khoái. Cái đó sẽ quý hơn những khoái cảm tạm bợ. Ngoài ma túy ra, khoái cảm mà thanh thiếu niên hiện nay thường hưởng thụ chính là tình dục và những sự ăn chơi thác loạn như đi vũ trường, quán bar...
Tất cả những thứ khiến ta cảm thấy khoái cảm đều lấy hết phước của ta dần dần. Do vậy, chúng ta nên hạn chế những gì tạo nên khoái cảm, đặc biệt là lớp trẻ đang trong tuổi dậy thì bắt đầu có những suy nghĩ về tình cảm luyến ái nam nữ, mơ mộng về tình yêu.
Nếu trong giai đoạn này lớp trẻ lại tiếp nhận những thông tin về tình dục nhiều thì sự kích dục rất mạnh sẽ dẫn đến sự tự hưởng thụ sẽ lấy mất cái phước của họ.
Ví dụ như khi bạn bè rủ ta đi chơi, đi ăn, đi nhậu, vào vũ trường, quán bar…thì đó cũng chính là những khoái cảm khiến ta tổn phước. Đặc biệt là đối tình yêu đối với lớp trẻ gây khoái cảm rất lớn. Khi có ai nói lời yêu với ta thì ta phải hiểu rằng họ sắp khiến chúng ta tổn phước.
Giới trẻ phải biết chiến đấu với tâm lý tình dục của tuổi mới lớn và nhớ đừng lệ thuộc, đừng đâm đầu vào, đừng nghiện, đừng nghiên cứu, đừng tơ tưởng, đừng quan tâm đến tình dục. Khi lớp trẻ có trí óc minh mẫn, thân thể khỏe mạnh thì mới có thể đóng góp xây dựng cho đất nước này.
Khi mà lớp trẻ thỏa mãn tình dục thì đất nước này tiêu vì không còn những cái đầu minh mẫn để xây dựng nữa. Vì lao đầu vào tình dục rồi chính là chui vào trong bóng tối. Ta phải bước ra ánh sáng và quay lưng với bóng tối.
Trích bài giảng: Sinh Viên Và Việc Làm - Thượng Tọa Thích Chân Quang
Link bài giảng: https://youtu.be/0GoaLqRrM7M
 
DÂM DỤC VÀ CƠ THỂ

Nhu cầu sinh dục luôn cao hơn khả năng chịu đựng của cơ thể. Giống như nhu cầu ăn uống luôn thừa thải hơn mức mà cơ thể chúng ta cần đủ để hoạt động và phát triển khỏe mạnh. Tại sao lại có điều nghịch lý như vậy? Vì tâm hồn, cái tôi, nhận thức của chúng ta nó linh động và vô hình cho nên nó dễ phình trướng ra khỏi cả thân thể vật lý. Còn cơ thể thì rắn chắc, cố định nên cũng ổn định. Để chứng minh điều này, chúng ta có ví dụ sau đây?

- Sau khi ăn bữa tối vào lúc 18:00 và ta đã khởi suy nghĩ rằng khuya nay mình sẽ không ăn thêm gì nữa để giữ dáng chứ ăn khuya sẽ mập lắm. Nhưng 19:00 lại có đám bạn rủ ta ra họp mặt và ăn uống linh đình cho vui. Bắt đầu chúng ta do dự giữa cái kỷ luật bản thân và cái vui thích của một cuộc họp mặt. Lúc đó cái tâm hồn của chúng ta đang bị hút về địa chỉ đó, nhóm bạn đó rồi chứ không còn ở nơi thân nữa. Thế là chúng ta lại ăn đêm. Và buổi ăn đó quá cái cơ thể cần lại làm chúng ta béo lên, mất đi cái ý chí giảm cân.

Tâm chúng ta luôn bị thúc đẩy theo bản năng để làm những điều vượt qua khả năng của chính mình. Trong các bản năng đó có cái tốt và cái xấu và dường như cái xấu nhiều hơn. Như có người quyết tâm học bài cho thuộc để yên tâm trong giấc ngủ và tự tin vào buổi kiểm tra ngày mai dù đang rất buồn ngủ. Cái nghị lực này đúng. Hoặc cơ thể người đó chỉ cho phép anh ta xuất tinh 1 lần 1 tuần nhưng anh ta vì dâm dục mà xuất ra 3 lần 1 tuần khiến tâm trí phiền muộn và cơ thể mỏi mệt. Cái bản năng ái dục này là sai.

Sự xuất dịch sinh dục ở nam và nữ là một nguyên lý tự nhiên của cơ thể. Và cơ chế này cũng bị ảnh hưởng bởi tâm hồn, suy nghĩ. Nói theo y học, sự xuất dịch sinh dục là một cơ chế vệ sinh niệu đạo tự nhiên, giúp phóng thích dịch sinh dục đã đầy và tạo cho cơ thể một cảm giác thoải mái khi xuất ra bằng quan hệ tình dục hoặc mộng tinh. Đó là nói với người bình thường.

Còn với những vị xuất gia sống thanh tịnh trong sạch thì cơ thể hình thành một cơ chế mới đó là hấp thụ trọn vẹn tinh khí để nuôi não tủy, nuôi dung sắc dĩ nhiên là chuyển từ cơ chế cũ sang cơ chế mới cũng cần thời gian nhưng cơ chế này do tâm chi phối. Đó là lý do vì sao những vị tu hành thanh tịnh đều có trí tuệ vĩ đại và thần sắc rất sáng và sang như có hào quang vậy. Hoặc những võ sư để có thể giữ gìn khí lực mà luyện công cũng phải hạn chế tối thiểu chuyện sinh lý.

Vì thỏa mãn dâm dục làm hao tổn tinh khí của cơ thể gây bất lợi cho việc rèn luyện võ thuật cần rất nhiều tinh khí kết tinh thành. Hay một người muốn quyết chí làm ăn để thành công thì phải dẹp hết mấy cái yêu đương nhăng nhít, ái tình lụy mị để tạo thành sự tập trung toàn tâm toàn sức mà làm việc. Muốn làm chuyện lớn mà dính tới ái dục thì tỷ lệ thất bại sẽ là rất cao vì nó hút hết ý chí, tâm hồn, sức khỏe, thời gian, của cái của chúng ta. Cho nên vĩ nhân nào cũng “cô đơn” là vậy.

Biết nguyên lý này rồi thì chúng ta phải quay trở lại cải thiện tâm mình trước. Đạo Phật có từ rất hay “ Tu Sửa” tu chính là nhìn ra lỗi mình và sửa tức là khắc phục lỗi đó. Người nào bế tinh, thiểu dục, sống lành mạnh thì đạt được một số thành tựu ở cơ thể như:

- Khuôn mặt rất sáng, đôi mắt trong, da dẻ hồng hào dù da ngâm vẫn nhìn rất đẹp.
- Tóc dày và đẹp.
- Thân thể cường tráng, khỏe khoắn.
- Nhìn lúc nào cũng thấy sức sống tuôn tràn, tươi tắn.
- Ngủ ngon, thức giấc an lành do cơ thể điều tiết đầy đủ các Hormone.
- Nếu có vận động, tập luyện cơ bắp, tập võ, tập yoga… thì cơ thể phát triển vững mạnh và dần thành tựu những năng lực chuyên môn.
- Nếu có tập thiền định thì tâm dễ an tĩnh, ít loạn động.
- Toát ra một vẻ tự tin nhẹ nhàng kỳ lạ khi giao tiếp, làm việc vì ít phạm những lỗi đen tối.
- Sống thọ và ít bệnh tật.
- Sức bền dẻo dai.
- Tinh thần sáng tỏ, lạc quan, tích cực.
- Não bộ mẫn tiệp, thông minh, kiên trì.
- Nếu muốn sinh con thì sẽ sinh ra những đứa con cực kỳ lành lặn, khỏe mạnh. Vì thận khí của cha mẹ không phí phạm bừa bãi đã kết tinh thành sức sống mãnh liệt nơi phôi thai ở thế hệ sau.

Còn nếu, chúng ta buông tuồng trong dâm dục thì cơ thể suy kiệt rất nhanh, mau già mau xấu, dễ bệnh tật và chết sớm, thần sắc tối tâm, tâm cứ bất an lo âu cái gì đó khó tả, cơ thể uể oải, sức bền sức khỏe giảm rõ rệt, ngủ không ngon, thức giấc rất mệt do không đủ Hormone giới tính nuôi dưỡng cơ thể, dễ nóng nảy, khó ăn, khó ở, khó gần, tâm lý bạc nhược, thiếu tự tin và thường mặc cảm.
 
Từ ngày vào cái xàm toàn xàm l h mới đọc dc bài viết hay
Tiếp đi mày
Trong này 100 topic về tình dục có lẽ được 2-3 bài về diệt dục như này :vozvn (19): .
Tao đăng dạo như này mà một thời gian sau xamvn thành ổ nofap diệt dục thì lúc đấy t xin làm bí thư thôn xam:vozvn (7)::vozvn (7):
 
Trong này 100 topic về tình dục có lẽ được 2-3 bài về diệt dục như này :vozvn (19): .
Tao đăng dạo như này mà một thời gian sau xamvn thành ổ nofap diệt dục thì lúc đấy t xin làm bí thư thôn xam:vozvn (7)::vozvn (7):
đăng tiếp hoặc cho xin link gốc
đi đọc đang cuốn
 
DÂM DỤC VÀ CƠ THỂ

Nhu cầu sinh dục luôn cao hơn khả năng chịu đựng của cơ thể. Giống như nhu cầu ăn uống luôn thừa thải hơn mức mà cơ thể chúng ta cần đủ để hoạt động và phát triển khỏe mạnh. Tại sao lại có điều nghịch lý như vậy? Vì tâm hồn, cái tôi, nhận thức của chúng ta nó linh động và vô hình cho nên nó dễ phình trướng ra khỏi cả thân thể vật lý. Còn cơ thể thì rắn chắc, cố định nên cũng ổn định. Để chứng minh điều này, chúng ta có ví dụ sau đây?

- Sau khi ăn bữa tối vào lúc 18:00 và ta đã khởi suy nghĩ rằng khuya nay mình sẽ không ăn thêm gì nữa để giữ dáng chứ ăn khuya sẽ mập lắm. Nhưng 19:00 lại có đám bạn rủ ta ra họp mặt và ăn uống linh đình cho vui. Bắt đầu chúng ta do dự giữa cái kỷ luật bản thân và cái vui thích của một cuộc họp mặt. Lúc đó cái tâm hồn của chúng ta đang bị hút về địa chỉ đó, nhóm bạn đó rồi chứ không còn ở nơi thân nữa. Thế là chúng ta lại ăn đêm. Và buổi ăn đó quá cái cơ thể cần lại làm chúng ta béo lên, mất đi cái ý chí giảm cân.

Tâm chúng ta luôn bị thúc đẩy theo bản năng để làm những điều vượt qua khả năng của chính mình. Trong các bản năng đó có cái tốt và cái xấu và dường như cái xấu nhiều hơn. Như có người quyết tâm học bài cho thuộc để yên tâm trong giấc ngủ và tự tin vào buổi kiểm tra ngày mai dù đang rất buồn ngủ. Cái nghị lực này đúng. Hoặc cơ thể người đó chỉ cho phép anh ta xuất tinh 1 lần 1 tuần nhưng anh ta vì dâm dục mà xuất ra 3 lần 1 tuần khiến tâm trí phiền muộn và cơ thể mỏi mệt. Cái bản năng ái dục này là sai.

Sự xuất dịch sinh dục ở nam và nữ là một nguyên lý tự nhiên của cơ thể. Và cơ chế này cũng bị ảnh hưởng bởi tâm hồn, suy nghĩ. Nói theo y học, sự xuất dịch sinh dục là một cơ chế vệ sinh niệu đạo tự nhiên, giúp phóng thích dịch sinh dục đã đầy và tạo cho cơ thể một cảm giác thoải mái khi xuất ra bằng quan hệ tình dục hoặc mộng tinh. Đó là nói với người bình thường.

Còn với những vị xuất gia sống thanh tịnh trong sạch thì cơ thể hình thành một cơ chế mới đó là hấp thụ trọn vẹn tinh khí để nuôi não tủy, nuôi dung sắc dĩ nhiên là chuyển từ cơ chế cũ sang cơ chế mới cũng cần thời gian nhưng cơ chế này do tâm chi phối. Đó là lý do vì sao những vị tu hành thanh tịnh đều có trí tuệ vĩ đại và thần sắc rất sáng và sang như có hào quang vậy. Hoặc những võ sư để có thể giữ gìn khí lực mà luyện công cũng phải hạn chế tối thiểu chuyện sinh lý.

Vì thỏa mãn dâm dục làm hao tổn tinh khí của cơ thể gây bất lợi cho việc rèn luyện võ thuật cần rất nhiều tinh khí kết tinh thành. Hay một người muốn quyết chí làm ăn để thành công thì phải dẹp hết mấy cái yêu đương nhăng nhít, ái tình lụy mị để tạo thành sự tập trung toàn tâm toàn sức mà làm việc. Muốn làm chuyện lớn mà dính tới ái dục thì tỷ lệ thất bại sẽ là rất cao vì nó hút hết ý chí, tâm hồn, sức khỏe, thời gian, của cái của chúng ta. Cho nên vĩ nhân nào cũng “cô đơn” là vậy.

Biết nguyên lý này rồi thì chúng ta phải quay trở lại cải thiện tâm mình trước. Đạo Phật có từ rất hay “ Tu Sửa” tu chính là nhìn ra lỗi mình và sửa tức là khắc phục lỗi đó. Người nào bế tinh, thiểu dục, sống lành mạnh thì đạt được một số thành tựu ở cơ thể như:

- Khuôn mặt rất sáng, đôi mắt trong, da dẻ hồng hào dù da ngâm vẫn nhìn rất đẹp.
- Tóc dày và đẹp.
- Thân thể cường tráng, khỏe khoắn.
- Nhìn lúc nào cũng thấy sức sống tuôn tràn, tươi tắn.
- Ngủ ngon, thức giấc an lành do cơ thể điều tiết đầy đủ các Hormone.
- Nếu có vận động, tập luyện cơ bắp, tập võ, tập yoga… thì cơ thể phát triển vững mạnh và dần thành tựu những năng lực chuyên môn.
- Nếu có tập thiền định thì tâm dễ an tĩnh, ít loạn động.
- Toát ra một vẻ tự tin nhẹ nhàng kỳ lạ khi giao tiếp, làm việc vì ít phạm những lỗi đen tối.
- Sống thọ và ít bệnh tật.
- Sức bền dẻo dai.
- Tinh thần sáng tỏ, lạc quan, tích cực.
- Não bộ mẫn tiệp, thông minh, kiên trì.
- Nếu muốn sinh con thì sẽ sinh ra những đứa con cực kỳ lành lặn, khỏe mạnh. Vì thận khí của cha mẹ không phí phạm bừa bãi đã kết tinh thành sức sống mãnh liệt nơi phôi thai ở thế hệ sau.

Còn nếu, chúng ta buông tuồng trong dâm dục thì cơ thể suy kiệt rất nhanh, mau già mau xấu, dễ bệnh tật và chết sớm, thần sắc tối tâm, tâm cứ bất an lo âu cái gì đó khó tả, cơ thể uể oải, sức bền sức khỏe giảm rõ rệt, ngủ không ngon, thức giấc rất mệt do không đủ Hormone giới tính nuôi dưỡng cơ thể, dễ nóng nảy, khó ăn, khó ở, khó gần, tâm lý bạc nhược, thiếu tự tin và thường mặc cảm.
Có bài nào nói về mối quan hệ tương sinh của đôi vợ chồng không? Ví dụ, đôi vợ chồng sống với nhau, sinh hoạt tình dục đủ thì cả hai sẽ càng khoẻ mạnh, tinh tấn, suy nghĩ thấu đáo, làm mọi việc đều thuận lợi
 
35. BÁCH THIỆN HIẾU VI TIÊN, VẠN ÁC VI DÂM THỦ

Qua bao nhiêu nghìn năm. Chúng ta vẫn luôn ca ngợi lòng hiếu thảo. Đó là một đạo đức căn bản nhất của loài người phân định sự khác biệt với loài thú. Vì chỉ trong xã hội loài người mới có khái niệm sâu sắc nhất về tổ ấm, về trách nhiệm, về hiếu đạo. Còn ở thế giới loài thú, dù con vật lớn lên có tách bày hay ở quay quần với đàn thì chúng dần mất đi khái niệm về cha mẹ của chính mình. Trong Đạo Phật cũng có mùa Vu Lan là mùa ca ngợi lòng biết ơn và lòng hiếu để nhắc nhở mỗi con người giữa bộn bề nhân thế, giữa lam lũ sinh nhai, giữa vui buồn hờn ghét hãy dừng lại hãy hướng về nơi ta đã sinh ra, hãy nghĩ về người đã cưu mang ta trưởng thành. Đó là cha là mẹ.

Hiếu thảo là nền tảng của mọi đạo đức. Một người hiếu thảo là người luôn cố gắng sống làm vui lòng cha mẹ mình. Luôn biết vâng lời cha mẹ chỉ dạy, luôn biết nhu thuận khi cha mẹ rày la, luôn biết trân trọng và đền ơn tình yêu thương của cha mẹ dành cho mình. Người con hiếu thảo thì lúc nào cũng muốn lo cho cha mẹ chu toàn vật chất, lo cho cha mẹ từng chút niềm vui và cao thượng nhất chính là dâng lên cha mẹ dòng Chánh Pháp cao siêu của Phật. Chắc chắn hiếm cha mẹ nào thuần thiện hoàn hảo, có lúc cha mẹ chúng ta cũng phạm sai lầm, hiện ra sự phàm phu nhưng là người con hiếu thảo ta vẫn thương vẫn kính và khéo léo độ cho cha mẹ mình. Thời gian thì cứ trôi đi, cha mẹ ngày càng lớn tuổi thì bổn phận của những người con là cố gắng làm sao lo được cho cha mẹ mình bước vào một tuổi già yên ổn và sau tuổi già đó vẫn tiếp tục đươc an vui. Người nào sống trọn vẹn hiếu ân thì được phước lành rất lớn, sống giữa đời hiên ngang, mạnh mẽ.

Vì sao mà trong vạn điều thiện thì hiếu đạo lại đứng đầu? Vì một người dù ăn hay nói giỏi gì, dù làm quyền to chức vọng gì mà bất hiếu thì toàn bộ những gì người này nói lên, hành xử trước mặt cộng đồng chỉ là dối gian.

“ Hãy cho tôi biết cách bạn đối xử với gia đình. Tôi sẽ đánh giá được đạo đức của bạn.”

Đó là quy tắc bất di bất dịch. Nếu không có được lòng hiếu thảo thì mọi đạo đức khác đều phải bị xét lại. Vì gia đình ta là tổ ấm của ta. Và chỉ trong tổ ấm đó ta mới bộc lộ ra được hết bản chất thường ngày của mình. Khi ở với gia đình mà ta vẫn lễ độ, vẫn hiền ngoan, vẫn trách nhiệm thật lòng thì bước ra xã hội ta đỡ phải gượng gạo để tỏ ra làm người tốt. Vì tự cái hiếu thảo nó đã nối theo sau là vô số phẩm chất thiện lành khác. Nếu ta muốn yêu ai. Hãy yêu một người có lòng hiếu. Nếu ta muốn kết thân với ai. Hãy kết thân với người có lòng hiếu. Vì cái gốc thiện của họ vẫn còn đó. Hiếu thảo không nằm trong bản năng sẳn có của loài người. Mà nó nằm trong lý trí của loài người. Nếu không được giáo dục, nếu không được nhắc đi nhắc lại, nếu không được hun đúc thì lòng hiếu thảo cũng tan biến.

Cho nên ai còn giữ được trong tim mình lòng hiếu, ai còn giữ được trách nhiệm đối với gia đình mình thì người này còn xứng đáng trở thành người có giá trị trong cuộc đời. Nếu ta là người siêng năng chăm sóc gia đình thì bước ra cuộc đời ta sẽ là người cần cù, gánh vác để thành công. Nếu ta là người biết phụng dưỡng mẹ cha, biết tạo niềm vui cho gia đình thì bước ra cuộc đời ta sẽ trở thành người tài ba, đức độ để gặt hái được hạnh phúc. Nếu ta biết ơn và chịu đựng được sự rày la, quở phạt của cha mẹ mà lòng vẫn yêu kính thì bước ra cuộc đời dù phong ba, bão táp trù dập ta thế nào thì ta vẫn mạnh mẽ, bản lĩnh để ngẩng cao đầu làm nên đại sự. Có nhân thì có quả. Hiếu thảo thấy như chẳng là gì nhưng nó là khởi đầu cho tất cả. Hiểu thảo thấy như chẳng là gì nhưng cái đạo đức đó được Chư Thánh, được bao vĩ nhân của thế giới này tán thán từ nghìn xưa mãi đến tận nghìn sau. Có thể chúng ta sinh ra trong một thân phận thấp kém, trong một gia đình nghèo khó. Nhưng hễ trong tim còn có lòng hiếu, còn có nghĩa có ân thì mọi tình yêu thương của xã hội, của xóm giềng, của quyến thuộc, của thần thánh sẽ kéo về đỡ đần ta vượt qua tất cả.

Vậy tại sao trong muôn cái ác thì tội lỗi về ái dục lại đứng đầu? Chỉ vì bản năng tình dục trong chúng ta quá mạnh. Nếu không kiềm chế được thì lập tức nó sẽ biến tướng, biến thái thành muôn hình vạn trạng với tốc độ khủng khiếp và kết thúc trong thống khổ, trong điên loạn. Chúng ta lật lại lịch sử của các quốc gia trên khắp hành tinh, có những sử liệu về những vị vua dâm loàn, nghĩ ra đủ cách để hưởng dục lạc làm suy hóa cả một triều đình dẫn đến dân tình loạn lạc rồi suy thoái mọi nguồn lực dẫn đến sụp đổ cả triều đại. Hay đọc qua các bài báo trong thời đại hôm nay. Những vụ án cướp của, giết người vì động cơ tình dục là tràn ngập. Rồi tỷ lệ bệnh tình dục ngày càng gia tăng, tỷ lệ nạo phá thai chưa hề thuyên giảm, tỷ lệ ly hôn còn ở mức báo động ở các quốc gia. Chúng ta đủ thấy sức phá hoại khủng khiếp của tình dục trên mọi phương diện.

Tham Dục tự nó đã sinh ra sân hận, đố kỵ, ích kỷ, ghét ganh, thủ đoạn… Chẳng hạn, một chàng trai vì đeo đuổi mãi cô gái mình thích không thành bèn nghĩ ra cách để hãm hiếp khiến cô có thai để ràng buộc mối quan hệ với mình. Hay vì ghen tuông vô cớ, người vợ có thể dày xẻo chồng làm gia đình bất hòa suốt có khi đến đỉnh điểm là đánh đập lẫn nhau. Rồi những tên cuồng dâm bắt cóc các trẻ chưa vị thành niên để hãm hiếp rồi giết chết. Hay để trả thù đời, cô gái nhiễm HIV quan hệ không an toàn với hàng chục người đàn ông để lây bệnh nhằm tìm thú vui. Rồi có khi để thỏa mãn tình dục, người ta tổ chức những buổi hoang lạc tập thể để tăng khoái cảm…

Ái Dục, cái mà chúng ta gọi là mang đến hạnh phúc thật sự nó ẩn chứa bên trong là vô số thảm họa, vô số loạn động và khổ đau. Ai đã từng nghiện dục hay đã từng si mê yêu điên cuồng thì đều hiểu được cái đau khổ tột cùng mà Ái Dục mang đến. Có những người bằng ý chí, bằng đạo đức và bằng phước của mình đã vượt qua được giai đoạn đó để làm chủ lại tâm hồn và cách sống thì mới giật mình kinh sợ hiểu ra bản chất của Ái Dục quá khiếp đảm. Còn những ai đang bị nó chi phối mê hoặc thì chiềm đắm mãi trong sự động loạn, hư ảo và tăng liều chẳng khác gì ma túy cho đến khi phước cạn, thân thể hư hao, sự nghiệp sụp đỗ, bệnh tật đeo mang… thì mới ăn năn, hối hận muộn màng. Và đáng sợ hơn là có những người, khi quả báo nhãn tiến hiện ra rồi mà vẫn tiếp tục tìm cách để hưởng thụ, tìm cách để đạt được khoái cảm không từ mọi thủ đoạn nào thì tù tội là không tránh khỏi. Sau khi chết tỷ lệ đọa vào ác đạo là rất lớn.

Ngày nào chúng ta còn biết Ái Dục là bất ổn để biết kiềm chế, biết giữ mình, biết áp dụng nhiều phương pháp để giảm nó thì ngày đó ta còn là con người có giá trị, có tư cách trong cuộc đời và ta còn được phép tiến bộ, được phép hạnh phúc. Cứ mỗi khi chúng ta tính ngoại tình để đổi gió hãy nghĩ đến những lúc tâm ta bất an vô cớ, lo âu sầu muộn hay trong gia đình sẽ xuất hiện nhiều sự xung đột ở khoảng thời gian tiếp theo để mà dừng cái muốn nhất thời lại. Cứ mỗi khi chúng ta tính chiều chuộng những nhu cầu dục lạc tạm bợ của mình hãy nghĩ đến việc nó sẽ tăng liều, nó sẽ làm ta bị mất đạo đức và trí tuệ và đau khổ nhiều hơn gấp trăm lần là vài phút sung sướng ngất trời. Cứ mỗi khi chúng ta tính đeo đuổi một mối tình vô vọng hãy nghĩ đến lúc đạt được rồi liệu có còn hạnh phúc hay không để mà dành thời gian, tâm trí yêu thương cả trời đất bao la ngoài kia thay vì dành hết trái tim cho một phạm phu đầy ích kỷ.

Khi ta thấm thía được Ái Dục là tội lỗi là đau khổ rồi thì thật ra chính ta cũng chưa hề vượt qua nó được cho đến khi chứng được tâm linh sâu dày trong thiền định. Mà chỉ là bớt đến đâu hay đến đó. Nếu đã có gia đình thì từ ngày ta ngộ ra Ái Dục là tội lỗi thì chúng ta phải có bổn phận dựng xây một gia đình hạnh phúc, an vui, chung thủy. Thật là lạ rằng chung thủy trong hôn nhân cũng là đạo đức. Nếu không có chung thủy thì đừng hòng chứng Thánh ở mai sau để đạt được thanh tịnh. Cái lo bây giờ là ta làm sao mà giúp cho người bạn đời của mình cũng sống lành mạnh dần, an lạc dần, thanh tịnh dần chứ không phải là hất hủi người bạn đời của mình để họ đau khổ rồi ta ra vẻ cao siêu thì không lâu sau ta lại bị động dục trở lại.

Giúp nhau thanh tịnh là cả một nghệ thuật. Và người làm nên sự thanh tịnh cũng chẳng khác một nghệ nhân. Còn nếu xuất gia tu hành thì ta nhanh chóng hòa nhập được vào giới luật cao quý của Bậc Thánh. Khi tâm ta lắng được Ái Dục thì Từ Bi xuất hiện. Tình cảm này nó vi diệu, lạ lùng khó mà diễn tả được. Ngày trước ta chỉ yêu nổi một người và lo nổi vài người nào đó, khi ta nhẹ Ái Dục tự nhiên ta yêu được vô số chúng sinh một cách an nhiên, trong lành mà không đau khổ. Yêu thương rất nhiều, trách nhiệm rất nhiều mà không đau khổ, mà không ràng buộc cái đó mới thật là hạnh phúc cho ta đi tìm.
 
Có bài nào nói về mối quan hệ tương sinh của đôi vợ chồng không? Ví dụ, đôi vợ chồng sống với nhau, sinh hoạt tình dục đủ thì cả hai sẽ càng khoẻ mạnh, tinh tấn, suy nghĩ thấu đáo, làm mọi việc đều thuận lợi
Có bài nào nói về mối quan hệ tương sinh của đôi vợ chồng không? Ví dụ, đôi vợ chồng sống với nhau, sinh hoạt tình dục đủ thì cả hai sẽ càng khoẻ mạnh, tinh tấn, suy nghĩ thấu đáo, làm mọi việc đều thuận lợi
có lần t đọc qua mà lạc rồi , nào hữu duyên t share lại cho
mà chuyện vợ choong shtd điều độ đương nhiên là có lợi rồi , trước mắt là cái lợi sức khoẻ , rồi từ đó kéo theo vạn cái lợi khác
vdu mấy đôi gian phu dâm phụ trên thiendia dắt vợ đi làm đĩ nọ kia thì làm gì có sự nghiệp:vozvn (19): , nếu có thì sự nghiep công danh khó rộng mở thăng tiến:haha:
 
ĐIỀU CHỈNH VÀ HÓA GIẢI ÁI DỤC

HỎI: Tình dục có phải là như cầu bức thiết của con người không, vì tình dục là bản năng tự nhiên? Nếu một con người không quan hệ tình dục trong nhiều năm, nhiều tháng thì người đó sẽ như thế nào?

ĐÁP: Người đó sẽ rất đẹp trai. Không sao cả!

Thật ra, người ta bị cái tình dục dằn vặt quá, người ta đành nói nó là cái nhu cầu căn bản, tất yếu phải được thỏa mãn. Nhưng thật sự trên đời có những người nhu cầu tình dục họ rất thấp và thậm chí có những người không có nhu cầu tình dục luôn. Thầy chưa nói người đắc đạo. Người đắc đạo đương nhiên họ không có nhu cầu tình dục. Nhưng rất nhiều người trên đời này không có nhu cầu tình dục, mặc dù họ chưa chứng Thánh. Ví dụ như ai? - Các Thầy tu. Họ tu, họ sống trong môi trường lành mạnh, mỗi ngày tu tập đều đặn, thật sự họ không còn nhu cầu tình dục là có thật.

Đó là điều hoàn toàn có thật, nên nhu cầu tình dục là nhu cầu có thể điều chỉnh được. Nhưng nếu mình không hiểu điều đó, mình cứ muốn thỏa mãn, thì nó càng lúc càng tăng cao. Nó càng tăng liều, tăng đô giống như ma túy vậy.

Cho nên cứ nói vì đây là nhu cầu phải thỏa mãn, thì nó cứ tăng hoài cho tới khi mình thành thú luôn. Vì hễ thỏa mãn nó, mình bắt đầu gieo nhân thú vật từ từ. Còn mình kiềm chế nó thì mình gieo nhân con người, kiềm chế thôi, hết thì chưa hết. Còn nếu hết thì thành Thánh luôn.

Nên tình dục là cái thước đo giữa thú, người và Thánh. Có một bác sĩ mới nói với Thầy: "Dạ, con là bác sĩ nên con mới khổ sở cái chuyện mà bệnh nhân bị tình dục thế này. Như vào trong bệnh viện tâm thần, người tâm thần họ không kiểm soát, tất cả họ đều nặng dâm dục, ảo tưởng về dâm dục đủ thứ chuyện." Bác sĩ rất là khổ sở tiếp xúc với những bệnh nhân này, tại vì họ như điên cuồng vì tình dục. Mà ta biết người tâm thần cái nghiệp của họ với súc sinh là bằng nhau, rất đáng sợ.

Nên người nào mà kiềm chế được tình dục là con người. Kiềm chế có cái khổ sở của nó, nhưng họ được là người, còn người thỏa mãn tình dục là đang đi về hướng thú rõ ràng. Còn người mà thoát khỏi tình dục họ làm Thánh.

Nên các Thầy, các Cô mình tu hành giữ giới, thì có một số người mới tu vẫn còn vất vả, nhưng mà họ tu lâu rồi mất luôn, hoàn toàn sống thanh tịnh, đó là điều rất bình thường. Nên tình dục không phải là một nhu cầu bức xúc, bức thiết gì. Không có đâu! Điều chỉnh được, hóa giải được!

( TT Thích Chân Quang giải đáp)
Nguồn: Thiền Tôn Phật Quang
Bài giảng "Ái và Dục":
 
T dân ngành điện tử kỹ thuật số. Mỗi lần mà sex hoặc thủ dâm xong là thua thông 3 4 ngày. H tin rồi. Rất hạn chế tà dâm.
M thủ dâm xong dính vận đen thua lô đề à ¿ , giờ m thoát dục xem vận đỏ hơn không :vozvn (21): , đỏ nhiều nhiều thì t theo m:vozvn (13):
 
Hầu như ai rồi cũng phải lập gia đình. Chúng ta lập gia đình vì một vài lý do sau:
- Cần một người bạn đời để chia sẻ ngọt bùi.
- Duy trì nòi giống của gia tộc.
- Thoát khỏi cảm giác cô đơn, lạc lõng trên đường đời.
- Có ai đó để tin tưởng và cùng mình làm nên chuyện lớn.
- Thỏa mãn nhu cầu sinh lý và tâm lý của con người...

Nói theo Tâm Lý Học thì mỗi con người đều có một xu hướng, quan điểm, gu thẩm mỹ và ánh nhìn khác nhau. Có khi ban đầu người ta yêu nhau chỉ vì nụ cười đẹp, vì giọng nói hay hay vì thân hình cao lớn... Hoặc họ vô tình gặp nhau ở đâu đó, có một sự kiện gì đó khiến cả 2 gặp nhau, vô tình khớp gu của nhau để rồi yêu nhau và tiến tới hôn nhân. Tức là theo thường lệ. Chúng ta sẽ yêu, sẽ thích một người hợp gu với ta ở một điểm nào đó.

Nhưng nếu nói theo Nhân Quả. Thì quả thật 2 người mà đủ duyên để cùng nhau vượt qua mọi sóng gió để thành lập một gia đình thì phải có ân nghĩa nhiều kiếp xưa lắm. Có khi kiếp này gặp lại phát ghét, thấy phiền nhau vậy mà sau vài năm lại quấn quít thương nhau.

Đời sống hôn nhân thì rất phức tạp. Nếu cả 2 vợ chồng cùng chung chí hướng, có chung đam mê, ước mơ để cứ nỗ lực thì đời sống hôn nhân đó tạm an vui và bền bỉ. Còn nếu chỉ cưới nhau cho thỏa mãn cái muốn của bố mẹ, cho có đại một gia đình thì những tính cách phàm phu trong 2 vợ chồng sẽ trỗi dậy theo năm tháng để xích mích, làm khổ phiền nhau. Cho nên người ta hay nói:
" Cưới ổng ( bả ) xong tui mới biết thật con người này. "

Vợ chồng mà không có mục đích chung để làm, không tu dưỡng đạo đức, không có phân chia trách nhiệm hay sự nể trọng nhau thì gia đình thật sự không hạnh phúc. Và hiện trạng chung của hôn nhân thời nay là vậy. Cưới nhau một thời gian sau bắt đầu chán nhau dần. Vì sao? Duyên lành cạn kiệt. Và nếu cạn quá thì ly hôn.

Trước khi chiến thắng được Ái Dục thì bất cứ ai cũng từng là những con người sắc son, chung thủy mẫu mực. Vì Chung Thủy là Nhân ban đầu của Vô Nhiễm. Nếu không chung thủy được thì đừng hòng có ngày thoát khỏi Ái Dục tầm thường của thế gian để có được nội tâm thanh tịnh cao quý.

Duyên lành của 2 vợ chồng thường cạn do rất nhiều nguyên nhân. Chúng ta cùng liệt kê để mọi người khắc phục:
- Dâm dục nhiều quá, hưởng khoái cảm với nhau nhiều quá mà không tạo phước bù lại hay tu dưỡng kiểm chề bớt thì sẽ rất dễ xung đột, hỷ nộ với nhau.
- Lợi dụng nhau nhiều quá. Ví dụ, vợ chỉ ở nhà hưởng tiền chồng làm về và cũng không biết làm gì ra phước, làm gì có ích cho đời nữa. Ngày nào còn duyên chồng còn thương đến khi hết duyên thì bỏ nhau. Có thể chính ông chồng là người muốn vợ chỉ ở nhà thôi. Nhưng chính điều đó cũng làm gia đình rạn vỡ. Người vợ nào có đức hạnh thì luôn tìm cách tạo phước, luôn vận dụng cái mình đang có để làm lợi ích cho chúng sinh thêm để giữ gìn thiện duyên cho gia đình.
- Sân hận, chửi bới nhau nhiều quá làm mất hết duyên lành. Ai cũng cần biết kiềm chế.
- Tài chính sụp đổ.
- Quan điểm dạy con, quan điểm ứng xử trong đời sống quá khác nhau....

Người ta cứ nghĩ để cho Hôn Nhân hạnh phúc. Hai vợ chồng cứ bám víu, quyện chặt vào nhau say đắm thì mới hạnh phúc lâu dài. Nhưng càng bám víu, cuồng say với nhau trong Ái Dục thì càng mau chia tay, càng mau đau khổ vì hết phước. Mọi người nghiệm lại thử xem. Ví như, khi chưa lập gia đình, anh chồng lo công tác xã hội, làm ăn với đối tác rất tốt nhưng từ khi cưới anh tập trung vào gia đình nhiều quá mà bỏ bê hết mọi thứ đến mức cực đoan. Hay cô vợ từ ngày cưới chồng thì đóng mình với thế giới, không đi làm nữa, không từ thiện nữa, không chăm sóc cha mẹ mình nữa dù điều đó trong tầm tay mình. Tức 2 vợ chồng đang tập cho nhau sống ích kỷ và đắm đuối dần trong Ái Dục. Thì đau khổ tới ngay.

Nếu muốn giữ gìn hạnh phúc thì cái Nhân phải là Vị Tha. Hai vợ chồng bớt say đắm nhau mà hãy nắm tay nhau nhìn về, cùng hướng về mục đích nào đó để cố gắng và nổ lực. Chẳng hạn. Từ nay anh và em sẽ quyết tâm hằng tháng tổ chức 2 ngày đi phát bánh bao từ thiện cho bà con nghèo. Anh với em sẽ cố gắng tận tụy, trách nhiệm với công ty để đạt năng suất mà có thêm thu nhập sau này mình lo cho con cái. Anh với em dù ra ở riêng rồi nhưng ít nhất trong tuần phải 2-3 lần về phụng dưỡng bố mẹ và thăm hỏi anh chị em trong dòng họ. Anh với em nếu biết ở đâu có vị Minh Sư thuyết pháp mình cùng đến tu tập, học hỏi... Tức là họ cùng nhau tạo phước, cùng nhau nâng cấp bản thân, cùng nhau hướng thiện từng ngày, cùng nhau lo cho mọi xung quanh được hạnh phúc. Thì kỳ lạ là gia đình đó, tổ ấm đó cực kỳ hân hoan hạnh phúc.

Vì sao hai vợ chồng gần nhau xuất hiện sự khó chịu. Vì một trong hai người mất sự tôn trọng với người kia. Có nghĩa cái đức, cái duyên bị giảm. Còn khi hai vợ chồng nhìn nhau, gặp nhau mà tràn ngập sự tôn trọng trong tâm thì còn gì hạnh phúc bằng. Mà muốn vợ mình, chồng mình tôn trọng mình thì trước tiên đạo đức, phước mình phải lớn.

Hôn nhân như bàn tay và hạnh phúc như nắm cát. Nếu càng ráng siết chặt chồng mình, vợ mình lại với mình thì Hạnh Phúc chảy mất hết vì họ bị ngộp, bị chính cái Ái Dục trói buộc. Mà hãy tung bay họ về nơi cao thượng. Vậy mà gió sẽ thổi họ ngược về với mình.

Để bớt Dâm Dục, để bớt tội phạm tình dục. Thì sự ổn định trong hôn nhân, sự chung thủy và quý trọng nhau giữa vợ chồng là điều cần được xây đắp và gìn giữ.
 
DÂM DỤC VÀ TƯỚNG MẠO

Mỗi bộ phận bên dưới thân thể đều được điều khiển bởi não bộ. Mỗi nét đẹp trên khuôn mặt đều ứng với một nét đẹp nơi tâm hồn và thân thể. Ngược lại, khi phần cơ thể bên dưới bị chấn thương, bị mất đi thì tín hiệu đó cũng báo lên não bộ làm tổn hại não bộ. Rồi khi thân thể tứ chi có những hành động sai lầm, thô xấu thì nó cũng phản chiếu lên khuôn mặt trở lại. Sự tương quan chặt chẽ của cơ thể là như vậy.

Ví dụ như khi chúng ta khởi ý muốn đứng dậy bước đi thì ngay lập tức cái ý nghĩ đó được não truyền tín hiệu xuống chân tích tắc qua mạng lưới dây thần kinh chạy khắp cơ thể để kích thích các cơ ở chân vận động. Có người có nụ cười rất đẹp, rất sáng thì cũng biểu hiện cho một nội tâm có tình yêu thương, có sự hoan hỷ và một thân thể khỏe mạnh vì khi ta bệnh tật yếu ớt ta cười không tươi nỗi. Ngược lại, người bị tai nạn phải cưa mất ½ chân cũng sẽ phản xạ lại trong bộ não một khuyết điểm nào đó. Rồi khi tay ta hay làm những hành động sai lầm như đánh đấm, giết chóc thì bắt đầu mặt ta xấu đi, ác đi dần dần.

Coi vậy chứ cái sắc đẹp, tướng mạo của chúng ta nó thay đổi liên tục chứ không cố định hoài. Có khi một tuần sau nó đã khác một tuần trước, có khi ngày hôm sau ta lại thấy ta đẹp hơn ngày hôm trước… Việc hành dâm cũng ảnh hưởng rất nhiều đến sắc đẹp của chúng ta. Người nghiện sex thì thường nhìn sẽ già nua, cằn cỏi hơn người sống lành mạnh hoặc người thanh tịnh diệt dục. Đó là điềm báo cho một cái chết sớm hoặc một chuỗi ngày tuổi xế chiều u ám, cô độc. Người già nua, cằn cỏi khác với người nhìn chính chắn hơn tuổi.

Chúng ta thấy có nhiều thần đồng chỉ tầm 15 tuổi thôi mà đã có nét mặt của vị giáo sư hay những người suy nghĩ những chuyện lớn lao cũng thường hiện ra tướng đĩnh đạc, chính chắn hơn tuổi thật trên khuôn mặt.

Những người hay dùng chất kích thích như ma túy, thuốc lắc hay những người làm trong ngành mại dâm, người nghiện tình dục lâu ngày thì khuôn mặt xuống sắc dần, đôi mắt trợn trọc đầy sự kích động, da dẻ tiều tụy do sức khỏe suy kém cùng với một nội tâm đầy bất an do nghiện ngập. Những người này nếu không biết ăn năn, khắc phục thì thế nào cũng sẽ làm tiếp những chuyện phạm pháp, sai lầm để phải bị bắt giam, để phải bị bệnh tật đày đọa hoặc mất hết danh dự.

Những người nghiện sex cũng thường hiện ra tướng bần hàn do trí thông minh suy giảm, nhân cách suy giảm và phúc báo suy giảm. Ngày trước chưa nhuộm bẩn tình dục thì tướng mạo đi đứng vững vàng, ổn định. Nghiện sex rồi thì ăn nói bổ bã, tính khí xấu ác dần, đi đứng lom khom vụt chạc, khuôn mặt mất tự tin, đôi mắt đục ngầu. Đó là điềm báo cho một loạt thất bại, khổ đau đang chực chờ phía sau. Vì không có cái nghiện gì mang đến kết thúc có hậu cả.

Ma túy tàn phá cơ thể và cuộc đời một người ra sao thì dâm dục cũng tàn phá cơ thể y như vậy chỉ là dâm dục tác hại của nó kín đáo, chậm rãi hơn nên người ta ít khi ý thức mà kiêng cử hay kiểm soát. Thường đợi đến khi hậu quả rất nặng thì chúng ta mới tỉnh ngộ lúc đó cũng rất khó khắc phục.

Người kiêng dâm, sống thanh sạch, nuôi dưỡng những ý niệm thiện của tình yêu thương của sự tử tế của sự khiêm tốn trong lòng thành thục lâu ngày thì bắt đầu đẹp trai, đẹp gái lên từ từ. Cái nét đẹp này nhìn vô tràn đầy sức sống, tươi tắn và cũng rất có thiện cảm. Có nhiều người đi đến đâu ai cũng thấy thiện cảm, quý mến ngay ánh nhìn đầu tiên là do đâu vậy? Vì tâm người này thường chân thật, yêu thương và thanh sạch.

Có những người mà đi đến đâu ai cũng phát ghét, muốn mắng muốn chữi là tại sao vậy? Vì tâm người này có cái gì đó xấu xa lẫn sót lại có khi người này cũng không nhận ra như là việc nghiện sex, hay tâm thường có những ý niệm chê bai xúc phạm mọi người sâu kín quá. Tâm của mỗi chúng ta như cái ăng-ten, chúng ta phát ra sóng và cũng thu lại sóng. Tâm ta có cái gì thì mọi người chung quanh cũng dần dần cảm nhận được và ngược lại tâm ta càng thanh tịnh, trong sạch chừng nào thì cái ăng-ten trong tâm càng nhạy chừng đó, ta sẽ cảm nhận đúng đắn và hiểu về mọi người nhiều hơn.

Người càng thanh tịnh thì cơ thể càng thanh sạch cho đến tỏa ra hương thơm tự nhiên. Người càng bất tịnh thì cơ thể càng dễ hôi hám cho đến khi thành mùi cơ thể nồng nặc khó trị. Chúng ta thử chụp một tấm hình bản thân mình trước và sau khi kiêng sex 1-2 tháng sẽ thấy cơ thể khác biệt hẳn. Người kiêng sex thì sẽ ngày càng đẹp lên, ngày càng sang trọng lên, ngày càng tự tin và khỏe mạnh lên cũng như thân tướng sẽ chỉnh tề, đoan chính, vững vàng lên từ từ. Đây là điều chắc chắn. Còn ai cai nghiện được tình dục, sống thanh tịnh luôn thì ta sẽ thấy họ rất chậm lão hóa, càng về già càng sáng suốt, càng về già càng đẹp.

Người hay nghĩ những điều đen tối thì tướng mạo cũng sẽ lùn thấp, thô xấu xuống dần. Và cái thấp đầu tiên đó là giá trị trong mắt mọi người đã thấp xuống. Ta nghiện sex một thời gian bắt đầu ta sẽ thấy mọi người dường như giảm sự tôn trọng mình, bắt đầu có những sự chê bai, thị phi xuất hiện ngày càng nhiều hơn. Danh dự thấp xuống thì thành công cũng thấp xuống theo rồi tướng mạo cũng sẽ xuống cấp theo dần. Người hay nghĩ những điều trong sáng, cao cả, thánh thiện thì tướng mạo sẽ cao lớn, đẹp đẽ lên dần. Và cũng vậy, cái cao lên đầu tiên là giá trị của mình trong mắt mọi người rồi cơ hội, thành công mở ra rồi nhiều điều nữa…

Người có tâm hồn đầy đạo đức và tình yêu thương thì sắc mặt cũng đẹp lên từ từ. Và người có đạo đức thì không bao giờ có cái tật đi rình đi canh lỗi người khác để sát phạt, đi lấy một vài kiến thức tướng số để phán xét, soi mói người khác mà người có đạo đức là người luôn mong cho ai cũng tốt lên, cũng thanh tịnh hơn, cũng tài giỏi lên dù đôi khi biết rằng mọi người quanh mình có sự khác biệt nhưng điều đó không quan trọng vì ai cũng sẽ thay đổi mà. Lúc nào cũng giữ gìn cái sự yêu thương, bao dung kỹ lưỡng bên cạnh việc giữ gìn tâm hồn trong sạch.

Sự nóng nảy, sự kiêu ngạo, sự khinh bỉ, sự xem thường, sự đố kỵ… đều kích động tâm dâm dục lên. Cho nên việc giữ gìn đạo đức cho chính mình và mọi người là điều hết sức quan trọng. Mà tâm dâm dục dày đặc rồi thì thế nào tướng mạo, cuộc đời cũng xuống cấp nghiêm trọng. Cho nên, chúng ta có một bí quyết để làm đẹp và để thành công nữa là kiểm soát ái dục.

Người nào làm trong lĩnh vực kinh doanh, giải trí thường tiếp xúc với khách hàng, quần chúng thì phải hết sức giữ gìn dung mạo của chính mình cho tự tin và đẹp ngời để tạo nên niềm tin trong giao tiếp, trong làm ăn thì mới dễ gặt hái thành công. Mà muốn có sự tự tin và đẹp ngời thì phải kiêng dâm và rèn luyện tâm trong điều thiện, điều trong sạch, điều tử tế. Khi tâm ta nó nghĩ sai thì lập tức phải chấn chỉnh lại ngay, không trượt dài đi theo những ý niệm sai lầm, xấu xa.

Để giúp cho thế hệ con em mai sau vượt trôi hơn về dung mạo, tài năng thì ngay bây giờ tất cả chúng ta phải cùng nổ lực phấn đấu nuôi dưỡng đạo đức, những lý tưởng cao đẹp và một đời sống lành mạnh cho chính mình và truyền đạt đến những thế hệ sau.

Vậy những Bậc Thánh hoàn toàn thanh tịnh, trong sạch thì sao? Thì cực kỳ đẹp đẽ, cực kỳ sang trọng, cực kỳ chói sáng, cực kỳ đạo đức, cực kỳ hoàn hảo đến cấp độ tế bào.

Mong cho tất cả mọi người ai cũng xinh đẹp, sang trọng, khỏe mạnh, tài đức, thành công, hạnh phúc và thanh tịnh.
 
CƯỜNG ĐỘ CỦA ÁI DỤC

Mỗi người chúng ta đều mang trong mình cường độ ái dục rất khác biệt. Nhưng bất cứ ai cũng có nhu cầu yêu đương và nhu cầu quan hệ tình dục cả. Có người thì bị Ái Dục bức bách liên tục ( nhớ thương, khổ sở vì tình suốt hoặc cứ muốn hành dâm ). Có người thì tạm làm chủ được những tư tưởng của mình, có tính kiềm chế tốt khi ái dục đòi hỏi.

Tất cả đều có Nhân Quả. Bài này, chúng ta chưa phân tích Nhân Quả chi tiết mà chỉ nói sơ bộ. Người nào sống trong môi trường bất tịnh, va chạm thân thể nhiều, tiếp xúc nhiều loại nhạc tình, tranh ảnh hở hang... thì dễ bị động dục. Người nào sống trong môi trường thanh tịnh, nề nếp, được dạy về lối sống thuần phong mỹ tục, biết giữ khoảng cách giữa nam nữ, hiểu về giá trị của chung thủy và hạnh phúc... thì tâm nhẹ Ái Dục. Đó là yếu tố ngoại sinh, nhân quả của môi trường bên ngoài tác động vào.

Còn yếu tố nội sinh. Người nào thường sống với tâm sân hận, kiêu ngạo, căng thẳng làm lực chạy lên đầu gây bức bách thì chắc chắn nặng dâm dục. Người nào kiếp trước hay mai mốt ái luyến, hay kích dục chúng sinh bằng ngôn ngữ, tranh ảnh hay ủng hộ lối sống phóng khoáng... thì kiếp này bị Ái Dục đeo bám làm tâm trí rất nặng nề. Người nào thường sống với tâm khiêm tốn, tôn trọng yêu thương, giữ được tinh thần lạc quan an nhiên thì nhẹ dâm dục. Người nào kiếp trước hay cản ngăn, khuyên bảo chúng sinh kiềm chế dâm dục hay tập sống chung thủy không sai lầm hay lễ kính các Bậc Thánh thanh tịnh... thì kiếp này nhẹ Ái Dục. Đó là yếu tố nội sinh, nhân quả của nội tâm mà tạo thành.

Ái Dục bản chất là không có biên giới. Nó lấy phước và trí làm thức ăn. Người nào cứ bị cuốn trôi theo Ái Dục thì phước cạn dần sinh ra bệnh tật, thất bại, xui rủi, nghèo khổ, trầm cảm. Với trí tuệ cũng vậy, càng hưởng dục nhiều thì càng dễ nóng nảy, càng dễ ngu si, càng dễ tham lam.

Ái Dục tự nó háo sự tăng liều như ma túy. Tức nếu cứ để tự nhiên không kiềm chế. Người ta sẽ muốn tìm cảm giác mới mẻ trong Ái bằng cách ngoại tình, vụng trộm bừa bãi, bắt cá hai ba tay và người ta sẽ cần tăng đô trong Dục bằng cách quan hệ tập thể, hành dâm bạo lực, đồng tính luyến ái, ái lão ái nhi để thỏa mãn cơn khát dục bức bách. Vì cái gì càng mới mẻ, càng độc càng lạ thì càng làm tăng thêm khoái cảm và càng tổn phước. Rất đáng sợ.

Có những người bị lụy tình liên tục. Họ luôn khát khao tìm người để yêu rồi cung phụng người yêu như nô lệ rồi bị hất hủi đau khổ rồi lại cô độc rồi lại tìm tình mới. Tâm trí họ bị trói buộc trong sự mệt mỏi, đau khổ. Vì sao vậy? Vì rất nhiều lý do:
- Có thể kiếp trước, người này lừa tình trục lợi gây đau khổ nhiều người quá.
- Có thể kiếp trước, người này khinh miệt và sử xự không đúng làm nhiều người thương mến mình phải buồn lòng.
- Có thể kiếp này họ bị thiếu thốn tình cảm từ gia đình, bè bạn, cộng đồng nên mù quáng đi tìm một nơi ẩn náu ấm áp.
- Có thể kiếp này họ không có định hướng sống, không có lý tưởng sống nên thả trôi theo bản năng nhưng tiếc là phước ít chẳng ai thương yêu họ thật lòng.

Để tránh rơi vào cảnh lụy tình hay yêu đơn phương ngớ ngẩn. Thì chúng ta hãy sống tử tế, tôn trọng bình đẳng mọi người quanh mình. Đừng bao giờ ỷ có nhiều người thương mình rồi mình lợi dụng, chiếm cảm tình vì mục đích xấu hay hứa hẹn yêu đương rồi bỏ rơi người khác làm họ đau khổ. Tâm lúc nào cũng mong mọi người sống lành mạnh, an vui, hòa hợp. Lúc nào cũng sám hối tha thiết nghiệp xưa đã tạo. Nguyện lòng lúc nào cũng thương mọi người bằng tâm từ bi thanh sạch. Và phải biết tạo phước, biết tìm lý tưởng sống cho đời mình để nâng giá trị của chính mình lên, nâng phước của mình lên, nâng đức của mình lên. Ái Dục sẽ bị khống chế nếu cả phước và đức đồng loạt tăng lên. Còn nếu chỉ có phước lớn mà đức kém có khi còn dễ quậy hơn. Đạo Đức luôn là điều quan trọng nhất.

Cực điểm của Ái Dục chắc chắn là tội ác chẳng hạn như hiếp dâm rồi giết người, tra tấn tình dục đến chết... để rồi đọa địa ngục. Và cực tiểu của Ái Dục chắc chắn là một sự chứng ngộ nào đó trong thiền định như một vị chuẩn bị chứng Sơ Thiền diệt dục để rồi sinh lên cõi trời Sắc Giới.

Chúng ta sống trên cuộc đời là sống trong rất nhiều nhu cầu. Nào là nhu cầu ăn uống, nhu cầu may mặc, nhu cầu giao tiếp và cả nhu cầu tình dục. Vì vậy là người Phật tử chúng ta phải hết sức nép mình trong Giới Luật, trong thuần phong mỹ tục đẹp ngời để giữ gìn một tâm hồn thanh cao, phóng khoáng, an vui.
 
Top