xemay
Thiết Quy Đầu La Hán
Như tiêu đề !! Tụi mày có đồng ý với tao không ?? Tụi mày có công nhận, nếu sinh ra không phải lo nghĩ cơm áo gạo tiền thì đầu óc thoải mái. Tụi mày sẽ nghĩ ra nhiều cái hay ho hơn không ??
Nếu từ nhỏ sinh ra trong gia đình có điều kiện, sẽ được học trường tốt ở nhà to và ăn được nhiều món yêu thích. Tao nhớ lúc nhỏ, đi học đéo có tiền. nhìn tụi bạn ăn bánh kẹo mà mình thèm vãi Lồn nhưng phải chịu. Tụi nó được tổ chức sinh nhật, ở nhà xịn. Còn mình thì không !!
Còn nhiều cái mà con nhà giàu được hơn hẳn nhà nghèo, lớn hơn tí thì tụi nó được đi học bằng xe điện hoặc bố mẹ đưa rước, còn mình thì đi chiếc xe cà tàng. Lên cấp 2 cấp 3, tốt nghiệp thì người ta được thưởng điện thoại xe xịn. Còn mình thì đéo có gì. Lên đại học phải đi xe bus đi học suốt 4 năm, đi làm thì khó khăn nhưng vẫn phải cố. Còn mấy đứa nhà giàu thì được đi du học hoặc gd gửi vào công ty ngon, còn không thì về làm chủ cơ ngơi của gia đình. Không thích nữa thì tụi nó xin 1 số vốn ra làm ăn riêng các kiểu...Tóm lại là tụi nó có quá nhiều lựa chọn. Còn tao thì chả có gì, vẫn phải đi làm thuê hàng ngày. Không thích vẫn phải làm vì không làm thì đéo có ăn. Mà nếu muốn nhảy ra làm ăn riêng cũng đâu có dễ, đối với ngày ta vài trăm củ ko thành vấn đề. Còn đối với tao số tiền đó lớn quá, với lại nếu đủ tiền làm ăn tao cũng không được phép thất bại. Nếu thất bại tao chẳng còn gì, tao chẳng có cơ hội sửa sai
Tao đã gần 30, tao không dám yêu ai, không dám lập gia đình. Vì tao chưa có gì, chưa lo được cho người ta. Tao không muốn con tao sau này sinh ra đã khó khăn như ba nó ngày xưa !!
Hiện giờ tao bi quan quá, tụi mày cho tao vài lời khuyên với !!
Nhiều lúc khó khăn, muốn tìm người chia sẻ mà không biết tìm ai.
Nếu từ nhỏ sinh ra trong gia đình có điều kiện, sẽ được học trường tốt ở nhà to và ăn được nhiều món yêu thích. Tao nhớ lúc nhỏ, đi học đéo có tiền. nhìn tụi bạn ăn bánh kẹo mà mình thèm vãi Lồn nhưng phải chịu. Tụi nó được tổ chức sinh nhật, ở nhà xịn. Còn mình thì không !!
Còn nhiều cái mà con nhà giàu được hơn hẳn nhà nghèo, lớn hơn tí thì tụi nó được đi học bằng xe điện hoặc bố mẹ đưa rước, còn mình thì đi chiếc xe cà tàng. Lên cấp 2 cấp 3, tốt nghiệp thì người ta được thưởng điện thoại xe xịn. Còn mình thì đéo có gì. Lên đại học phải đi xe bus đi học suốt 4 năm, đi làm thì khó khăn nhưng vẫn phải cố. Còn mấy đứa nhà giàu thì được đi du học hoặc gd gửi vào công ty ngon, còn không thì về làm chủ cơ ngơi của gia đình. Không thích nữa thì tụi nó xin 1 số vốn ra làm ăn riêng các kiểu...Tóm lại là tụi nó có quá nhiều lựa chọn. Còn tao thì chả có gì, vẫn phải đi làm thuê hàng ngày. Không thích vẫn phải làm vì không làm thì đéo có ăn. Mà nếu muốn nhảy ra làm ăn riêng cũng đâu có dễ, đối với ngày ta vài trăm củ ko thành vấn đề. Còn đối với tao số tiền đó lớn quá, với lại nếu đủ tiền làm ăn tao cũng không được phép thất bại. Nếu thất bại tao chẳng còn gì, tao chẳng có cơ hội sửa sai

Tao đã gần 30, tao không dám yêu ai, không dám lập gia đình. Vì tao chưa có gì, chưa lo được cho người ta. Tao không muốn con tao sau này sinh ra đã khó khăn như ba nó ngày xưa !!
Hiện giờ tao bi quan quá, tụi mày cho tao vài lời khuyên với !!
Nhiều lúc khó khăn, muốn tìm người chia sẻ mà không biết tìm ai.