• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Nếu gia đình có điều kiện sẵn thì việc gì cũng dễ ??

...Tóm lại là tụi nó có quá nhiều lựa chọn. Còn tao thì chả có gì, vẫn phải đi làm thuê hàng ngày. Không thích vẫn phải làm vì không làm thì đéo có ăn. Mà nếu muốn nhảy ra làm ăn riêng cũng đâu có dễ, đối với ngày ta vài trăm củ ko thành vấn đề. Còn đối với tao số tiền đó lớn quá, với lại nếu đủ tiền làm ăn tao cũng không được phép thất bại. Nếu thất bại tao chẳng còn gì, tao chẳng có cơ hội sửa sai :(
Tao đã gần 30, tao không dám yêu ai, không dám lập gia đình. Vì tao chưa có gì, chưa lo được cho người ta. Tao không muốn con tao sau này sinh ra đã khó khăn như ba nó ngày xưa !!
Hiện giờ tao bi quan quá, tụi mày cho tao vài lời khuyên với !!
Nhiều lúc khó khăn, muốn tìm người chia sẻ mà không biết tìm ai.
Nhưng m phải hiểu, vấn đề không phải ở vật chất (m đang có những gì, giá trị là bao nhiêu). T thấy bản thân m có vẻ như đã có câu trả lời: Mọi thứ đều bắt đầu từ sự lạc quan, lạc quan rồi thì m sẽ thấy vấn đề chịu khó chịu khổ nó thoải mái hơn nhiều, rồi sau đó m mới bắt đầu giàu ở cái quan trọng nhất, đó chính là giàu ở tư duy, m xem nhưng đoạn t bôi đên thì m thấy bản thân m tự thuyết phục là m kém cỏi, bao bọc mình bởi 1 giới hạn mãi mãi mà m CHẲNG DÁM vượt qua.
1. Ai ai cũng có nhiều lựa chọn, m cũng thế. Đầu tiên, ngừng hoài nghi và tin tưởng vào bản thân hơn. Với đôi bàn tay trắng, m rõ ràng phải bắt đầu từ những thứ nhỏ bé nhất (chức vụ quèn nhất), t chưa thấy ai chịu khó học hỏi - cầu tiến mà cứ mãi quèn trong vòng 2 năm đầu bao giờ cả. M phải tự tin là có 2 viễn cảnh xảy ra: (i) Cty phát hiện ra tiềm năng và khả năng của m mà đề bạt m lên vị trí cao hơn, (ii) Cty k phát hiện ra tiềm năng và khả năng của m, và m có cơ hội để tìm chỗ tốt hơn (Điều này khả thi khi m tin là m k còn gì để học hỏi ở cty này nữa hoặc bị ngược đãi). M sẽ tiếp tục như này đến bao giờ? Đến khi m thấy đủ để m thực hiện kế hoạch riêng và lưu ý phải có kế hoạch dự phòng (như 1 khoản tiền tiết kiếm dự trữ hoặc 1 công việc dự phòng).
2. Nếu thất bại thì m chẳng còn gì? Bậy, sức dài vai rộng; cộng thêm tư duy giàu có: thể hiện ở tâm nhìn xa hoặc ít nhất, có kế hoạch dự phòng thì sao dám bảo là k còn gì. T tin người có kế hoạch dự phòng k phải ng liều lĩnh Dạng "được ăn cả, mất về không". T thấy m hay so sánh ở việc kết quả, mà k thấy m so sánh ở việc điều gì tạo nên kết quả có. Đối với ng làm thuê thì m xem con ngta họ cần gì: Thâm niên kinh nghiệm, Bằng cấp chuyên môn, kỹ năng mềm liên quan để xử lý vấn đề phát sinh, ngoại ngữ... Đối với ng làm ngoài thì họ cần gì: Mối quan hệ network chằng chịt, hiểu rõ thị trường nội địa, ai sẽ góp vốn/chống lưng cho mình (1 mình đéo làm nổi, thì tính xem có ai cùng chí hướng và tin tương đc k?) <- ví dụ là vậy, bởi t k biết m làm gì và muốn gì.
3. Yêu và lập gia đình: M đang chơi kiểm chậm mà chắc. Về hôn nhân thì có 2 cách, an cư rồi lạc nghiệp; hoặc ngược lại: Lạc nghiệp rồi mới an cư.
Trong khi đó yêu và lập gia đình trước khi có sự nghiệp cũng k hề sai trái. Đến đây thì lại có 2 cách:
- Chọn người đồng cam cộng khổ, cùng phấn đấu đi đến sự ổn định rồi mới sinh con cái.
- Cực may mắn khi lấy được vợ đại gia, t nói luôn phải may mắn nhưng k có chuyện 1 con đại gia lại đi yêu 1 thằng nghèo cả vật chất, lẫn tư duy. Ít ra m phải có 1 cái gì đó khiến bố mẹ nó gật gù công nhận: Thằng này k giàu, nhưng nó yêu thương con tao và nó có học. T thì đã chứng kiến đời thực 2 trường hợp như thế rồi.
Tóm lại: Ông trời k phụ người tốt. Có tâm có tầm, thì tiền khác tìm đến
 
Mỗi người 1 góc nhìn. M không sống ở gia đình ngta không hiểu được đâu. 30t còn nói mấy câu nhảm :vozvn (15):
 
Như tiêu đề !! Tụi mày có đồng ý với tao không ?? Tụi mày có công nhận, nếu sinh ra không phải lo nghĩ cơm áo gạo tiền thì đầu óc thoải mái. Tụi mày sẽ nghĩ ra nhiều cái hay ho hơn không ??
Nếu từ nhỏ sinh ra trong gia đình có điều kiện, sẽ được học trường tốt ở nhà to và ăn được nhiều món yêu thích. Tao nhớ lúc nhỏ, đi học đéo có tiền. nhìn tụi bạn ăn bánh kẹo mà mình thèm vãi lồn nhưng phải chịu. Tụi nó được tổ chức sinh nhật, ở nhà xịn. Còn mình thì không !!
Còn nhiều cái mà con nhà giàu được hơn hẳn nhà nghèo, lớn hơn tí thì tụi nó được đi học bằng xe điện hoặc bố mẹ đưa rước, còn mình thì đi chiếc xe cà tàng. Lên cấp 2 cấp 3, tốt nghiệp thì người ta được thưởng điện thoại xe xịn. Còn mình thì đéo có gì. Lên đại học phải đi xe bus đi học suốt 4 năm, đi làm thì khó khăn nhưng vẫn phải cố. Còn mấy đứa nhà giàu thì được đi du học hoặc gd gửi vào công ty ngon, còn không thì về làm chủ cơ ngơi của gia đình. Không thích nữa thì tụi nó xin 1 số vốn ra làm ăn riêng các kiểu...Tóm lại là tụi nó có quá nhiều lựa chọn. Còn tao thì chả có gì, vẫn phải đi làm thuê hàng ngày. Không thích vẫn phải làm vì không làm thì đéo có ăn. Mà nếu muốn nhảy ra làm ăn riêng cũng đâu có dễ, đối với ngày ta vài trăm củ ko thành vấn đề. Còn đối với tao số tiền đó lớn quá, với lại nếu đủ tiền làm ăn tao cũng không được phép thất bại. Nếu thất bại tao chẳng còn gì, tao chẳng có cơ hội sửa sai :(
Tao đã gần 30, tao không dám yêu ai, không dám lập gia đình. Vì tao chưa có gì, chưa lo được cho người ta. Tao không muốn con tao sau này sinh ra đã khó khăn như ba nó ngày xưa !!
Hiện giờ tao bi quan quá, tụi mày cho tao vài lời khuyên với !!
Nhiều lúc khó khăn, muốn tìm người chia sẻ mà không biết tìm ai.
Chú sai ngay từ suy nghĩ rồi thì đíu ổn.
Anh cũng xuất phát thấp, rất thấp. 10 năm trước, anh cũng thèm bữa cơm có miếng thịt, từ quê ra phố, cái gì cũng thích. Nhưng thích thì phải làm. Ở phố có cái hay là rất nhiều cơ hội, cứ cố gắng làm hết mình, làm tích cực là ổn.
Chúc chú may mắn
 
Mày nhầm, mấy thg nhà giàu tao quen ở hn thì thằng đéo nào cx giỏi cả. Ielts của chúng nó toàn 7.0-8.0, đi du học chúng nó có thể ko có học bổng nhg bọn này quyết tâm ở lại định cư chứ đéo về vn nhờ bm xin xỏ này nọ, mấy thg ở quê đi du học tao thấy thg nào ielts cx kém, sang đấy toàn phải học esl đến cả năm trời. Còn mấy thg mày nói ở trên thì tao nghĩ chỉ thuộc dạng trung lưu thôi chứ giàu hẳn thì nó khác bọt lắm
Quê m là ở đâu?. Nói chung kém 1 phần cũng do hoàn cảnh và tư duy của bố mẹ bọn nó.
Hồi trước t học với rất nhiều nhóm bạn (Chủ yếu nghèo khó và khá giả, giàu cũng có), Nói thật, khởi điểm của họ thì nghèo rớt mồng tơi từ đời bố mẹ rồi. Nhưng bố mẹ bọn này và bố tao đều học ở Đại học Tổng hợp, và đều có suất được sang Liên-Xô để học tập và làm việc.
Hồi đó, VN còn bao cấp và khắc khổ, nên trải nghiệm ở Liên- Xô gần như đã thay đổi toàn bộ tư duy của nhóm người đó, t còn nhớ đi chơi với bạn của bố, họ chỉ ước cuộc đời mình kiếm được 20 tr VND. Hồi đó, sinh viên VN chủ yếu làm ở nhà máy, 1 sự việc rõ ràng là ai có ít học thực thì làm công nhân, ai có học thức thì được làm chức đội trưởng (Phiên dịch) với nhiều phúc lợi khác. Sau này, khi quay lại VN, thì họ bắt đầu hào phóng hơn trong việc đầu tư vào giáo dục cho con cái (Đặc biệt là ngoại ngữ).
Quay trở lại vấn đề, m phải hiểu là "giỏi" ở đây có 2 loại: Giỏi thông thường (Sách vở); Giỏi xuất sắc (học thông, thạo đời - Điển hình như Nghệ An, Thanh Hóa - đổi đời hoàn toàn nhờ học vấn mà ra).
- Chuyện bọn nhà giàu thì muôn thuở, vì lực nhà nó mạnh nên du học hay định cư là chuyện cỏn con, m thử kể cho t có việc nào mà k làm được khi có cực kỳ nhiều tiền xem (mà việc nó ở định cư ở nước ngoài nhờ tiền của bố mẹ nó, nó có xin xỏ hay k tội gì nó lại nói - Điều t muốn nói ở đâu là, chắc gì việc định cư của tụi nó là thành quả của nó?)? Hơn nữa, các em từ 1996 trở đi là t đã thấy được đầu tư ngoại ngữ từ năm lớp 1 mẹ rồi, k học giỏi hơi phí. Nhà giàu có lợi thế là cơ hội thuận tiện hơn. Và bọn này thì giỏi thông thường, còn bố mẹ nó may ra giỏi xuất sắc.
- Còn những đứa giỏi xuất sắc t biết, nó k chỉ cố gắng học hành, mà cũng k ngại khổ va chạm nhiều nghề ngoài xã hội. Bọn này t khẳng định luôn, là nó cũng định cư được ở nước ngoài, Khởi điểm từ việc đc học bổng 100% (Đi học không mất đồng nào, trong quá trình đi học thì chỉ được làm những việc vụn vặt đủ sống, vì thành tích quá xuất chúng - Trong top của trường nên, đích thân giáo sư, giáo viên chủ nhiệm viết thư giới thiệu với công ty danh tiếng (phù hợp với chuyên ngành học của tụi nó) về việc những đứa đó là ứng cử viên có tiềm năng và đề nghị nhận thực tập), bọn này gây ấn tượng với thành tích học tập hơn cả sinh viên bản địa, cộng với đóng góp cho xã hội to lớn trong quá khứ (bao gồm cả việc từ thiện: Ví dụ dạy tiếng anh miễn phí đối với ng dân tộc ở vùng sâu vùng xa, mở quán miễn phí phục vụ người khuyết tật...). Sau quá trình thực tập thì bọn này được nhận làm chính thức, và lâu dài thì đủ điều kiện để định cư. Và nói thẳng luôn, bọn này cũng đéo có xin xỏ gì bố mẹ, chính vì thế t mới bảo là xuất sắc.
Cho t hỏi m đã bao giờ đọc được thư giới thiệu nào như thế chưa? T thì đọc cả tá rồi, trong tá đó thì có cả thư dành cho a trai t nữa, nói vậy để cho m biết t k chém.
T đang cố khuyên thằng thớt thôi. Cái mà t muốn thông não thằng thớt là hãy so sánh để tiến lên. Chứ đừng so đo, phàn nàn để giậm chân tại chỗ.
 
Sửa lần cuối:

Có thể bạn quan tâm

Top