Tùn Em
Địt mẹ đau lòng
Nhưng m phải hiểu, vấn đề không phải ở vật chất (m đang có những gì, giá trị là bao nhiêu). T thấy bản thân m có vẻ như đã có câu trả lời: Mọi thứ đều bắt đầu từ sự lạc quan, lạc quan rồi thì m sẽ thấy vấn đề chịu khó chịu khổ nó thoải mái hơn nhiều, rồi sau đó m mới bắt đầu giàu ở cái quan trọng nhất, đó chính là giàu ở tư duy, m xem nhưng đoạn t bôi đên thì m thấy bản thân m tự thuyết phục là m kém cỏi, bao bọc mình bởi 1 giới hạn mãi mãi mà m CHẲNG DÁM vượt qua....Tóm lại là tụi nó có quá nhiều lựa chọn. Còn tao thì chả có gì, vẫn phải đi làm thuê hàng ngày. Không thích vẫn phải làm vì không làm thì đéo có ăn. Mà nếu muốn nhảy ra làm ăn riêng cũng đâu có dễ, đối với ngày ta vài trăm củ ko thành vấn đề. Còn đối với tao số tiền đó lớn quá, với lại nếu đủ tiền làm ăn tao cũng không được phép thất bại. Nếu thất bại tao chẳng còn gì, tao chẳng có cơ hội sửa sai
Tao đã gần 30, tao không dám yêu ai, không dám lập gia đình. Vì tao chưa có gì, chưa lo được cho người ta. Tao không muốn con tao sau này sinh ra đã khó khăn như ba nó ngày xưa !!
Hiện giờ tao bi quan quá, tụi mày cho tao vài lời khuyên với !!
Nhiều lúc khó khăn, muốn tìm người chia sẻ mà không biết tìm ai.
1. Ai ai cũng có nhiều lựa chọn, m cũng thế. Đầu tiên, ngừng hoài nghi và tin tưởng vào bản thân hơn. Với đôi bàn tay trắng, m rõ ràng phải bắt đầu từ những thứ nhỏ bé nhất (chức vụ quèn nhất), t chưa thấy ai chịu khó học hỏi - cầu tiến mà cứ mãi quèn trong vòng 2 năm đầu bao giờ cả. M phải tự tin là có 2 viễn cảnh xảy ra: (i) Cty phát hiện ra tiềm năng và khả năng của m mà đề bạt m lên vị trí cao hơn, (ii) Cty k phát hiện ra tiềm năng và khả năng của m, và m có cơ hội để tìm chỗ tốt hơn (Điều này khả thi khi m tin là m k còn gì để học hỏi ở cty này nữa hoặc bị ngược đãi). M sẽ tiếp tục như này đến bao giờ? Đến khi m thấy đủ để m thực hiện kế hoạch riêng và lưu ý phải có kế hoạch dự phòng (như 1 khoản tiền tiết kiếm dự trữ hoặc 1 công việc dự phòng).
2. Nếu thất bại thì m chẳng còn gì? Bậy, sức dài vai rộng; cộng thêm tư duy giàu có: thể hiện ở tâm nhìn xa hoặc ít nhất, có kế hoạch dự phòng thì sao dám bảo là k còn gì. T tin người có kế hoạch dự phòng k phải ng liều lĩnh Dạng "được ăn cả, mất về không". T thấy m hay so sánh ở việc kết quả, mà k thấy m so sánh ở việc điều gì tạo nên kết quả có. Đối với ng làm thuê thì m xem con ngta họ cần gì: Thâm niên kinh nghiệm, Bằng cấp chuyên môn, kỹ năng mềm liên quan để xử lý vấn đề phát sinh, ngoại ngữ... Đối với ng làm ngoài thì họ cần gì: Mối quan hệ network chằng chịt, hiểu rõ thị trường nội địa, ai sẽ góp vốn/chống lưng cho mình (1 mình đéo làm nổi, thì tính xem có ai cùng chí hướng và tin tương đc k?) <- ví dụ là vậy, bởi t k biết m làm gì và muốn gì.
3. Yêu và lập gia đình: M đang chơi kiểm chậm mà chắc. Về hôn nhân thì có 2 cách, an cư rồi lạc nghiệp; hoặc ngược lại: Lạc nghiệp rồi mới an cư.
Trong khi đó yêu và lập gia đình trước khi có sự nghiệp cũng k hề sai trái. Đến đây thì lại có 2 cách:
- Chọn người đồng cam cộng khổ, cùng phấn đấu đi đến sự ổn định rồi mới sinh con cái.
- Cực may mắn khi lấy được vợ đại gia, t nói luôn phải may mắn nhưng k có chuyện 1 con đại gia lại đi yêu 1 thằng nghèo cả vật chất, lẫn tư duy. Ít ra m phải có 1 cái gì đó khiến bố mẹ nó gật gù công nhận: Thằng này k giàu, nhưng nó yêu thương con tao và nó có học. T thì đã chứng kiến đời thực 2 trường hợp như thế rồi.
Tóm lại: Ông trời k phụ người tốt. Có tâm có tầm, thì tiền khác tìm đến