• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Ngủ thêm đi anh,em phải dậy lấy chồng....

Bài này sáng tác 2013, hồi đó em nó đi ra Hà Nội dự hội thơ văn miếu nên gặp tao. Nó doạ về quê miền tây lấy chồng Đài Loan mà tao ừ nên nó giận. Em nó còn là phóng viên, đợt đó học thêm luật để viết mảng Pháp Luật cho báo.
À em nó mới đi chụp ảnh cưới, có thể năm nay lấy chồng.
Ủa thế bài này viết cho chú à? Nghe xót xa phết ;))
 
Hồi xưa chỉ nắm tay rồi đến giờ là về thôi. Có cô năm lần bảy lượt xin con ông Lam Phương còn không cho, cuối cùng cô kia chết trong cô đơn. Thằng dẩm lồn kia biết đéo gì đâu mà phán bừa lại còn nhân văn giai phẩm cái cl. Còn bài thơ này mới đúng là phát cuối này.
Phút cuối chắc là địt rồi nhé.
Nhưng bài đó là hoàn cảnh lên tàu biển vượt biên. Kiểu đi không giấy tờ không biết khi nào về. Có khi bị chết trên biển luôn không chừng. Các mày đọc Bên thắng cuộc sẽ rõ hơn về giai đoạn này. Người ở lại thì lo bị trả thù, tàn sát, người ra đi thì cướp biển, giết hiếp, nên chia tay coi như đứt. Mà đi theo gia đình, mỗi mạng đi cả chục cây vang, đéo ai dắt người yêu theo được.
Giờ này vẫn còn nhiều việt kiều về quê hương, gặp lại người xưa chia tay năm ấy khóc hết nước mắt, rồi dúi cho người xưa tờ 100$, rồi quày quả gạt nước mắt quay đi.
 
Xót thì xót nhưng m thấy đứa con gái trong bài thơ kia nó ngu ko?
Yêu nhau ko đến đc với nhau vì muôn vàn lý do thì còn thương cảm. Đây nó yêu 1 thằng đ.ô, thằng đ.ô ko muốn cưới nó. Đi hết cả thanh xuân cũng ko cưới nó để nó cuối cùng phải đi lấy người khác. Tự đâm đầu vào tường, tự nhảy xuống vách núi, có bị ai xô đâu.
Đọc cái này làm t nhớ lại những năm 2000, 1 con bạn dẩm yêu thằng bạn thân ko đc vì nó yêu người khác. Con đấy chạy xuống Đồ sơn, lội xuống biển rồi gọi đt cho thằng kia là nó đi chết. Thằng bạn thân phũ luôn là bạn muốn chết thì chết. Cuối cùng dám chết đâu, lại tự bò lên bờ, tự đi về nhà. Kiểu con gái này thì ai nó yêu.
Yêu thì làm gì có ngu với khôn. Nó đéo muốn cưới nhưng lại yêu hết mình. Cảm nhận dc tình yêu của nó nhưng chết nó cũng đéo cưới đấy. Đen thì chịu thôi. Mặc lại xilip và đi lấy chồng. Hoàn cảnh thôi chứ cô gái ko muốn thế đâu. Bài thơ nó ý như vậy đấy
 
Ủa thế bài này viết cho chú à? Nghe xót xa phết ;))
Xót xa là bài thơ thôi. Mày đọc thơ em nó từ thời đấy thì sẽ thấy. Đa phần dân nghệ sĩ miền Nam yêu Hà Nội, thích sự đa dạng, giàu cảm xúc và tính nghệ sĩ miền Bắc. Nhưng đụng phải việc gia giáo,lề thói lễ phép là chịu không nổi. Hồi đó em nó ra Hà Nội một năm tới 4-5lần, lần nào cũng yêu cungz đẹp nhưng rồi cũng thôi.
 
Yêu thì làm gì có ngu với khôn. Nó đéo muốn cưới nhưng lại yêu hết mình. Cảm nhận dc tình yêu của nó nhưng chết nó cũng đéo cưới đấy. Đen thì chịu thôi. Mặc lại xilip và đi lấy chồng. Hoàn cảnh thôi chứ cô gái ko muốn thế đâu. Bài thơ nó ý như vậy đấy
Thằng đ.ô nào yêu hết mình mà nhất quyết ko chịu cưới mà để người yêu đi lấy chồng? Chỉ có đứa con gái yêu thôi, thằng kia ko yêu hoặc 1 trường hợp nữa là thằng kia ko thể cưới và hát bài ca anh có vợ ở nhà.
Yêu đương hết mình hay yêu đương giữ mình còn tỉnh táo là lựa chọn. Đã lựa chọn thấy vực sâu vẫn nhẩy xuống thì đừng thở dài hắt hiu.
 
Dume giờ đọc lại vấn xót xa trong lòng. Chục năm nữa gặp lại những người từng đi qua đời mình, không biết có dừng lại nói lời chào không hay liếc nhìn rồi làm như không thấy :embarrassed: :embarrassed:
Gặp lại thì nháy địa chỉ hotel vào mà ôn lại kỉ niệm đã cũ
 
Phút cuối chắc là địt rồi nhé.
Nhưng bài đó là hoàn cảnh lên tàu biển vượt biên. Kiểu đi không giấy tờ không biết khi nào về. Có khi bị chết trên biển luôn không chừng. Các mày đọc Bên thắng cuộc sẽ rõ hơn về giai đoạn này. Người ở lại thì lo bị trả thù, tàn sát, người ra đi thì cướp biển, giết hiếp, nên chia tay coi như đứt. Mà đi theo gia đình, mỗi mạng đi cả chục cây vang, đéo ai dắt người yêu theo được.
Giờ này vẫn còn nhiều việt kiều về quê hương, gặp lại người xưa chia tay năm ấy khóc hết nước mắt, rồi dúi cho người xưa tờ 100$, rồi quày quả gạt nước mắt quay đi.
Lại phải google, thôi nên tập trung vào bài phát cuối này nhé. Thế nào m lại so sánh con phò dở kể chuyện nó với ông Nhạc sĩ đáng kính này nhỉ. Có nói gì thì đêm tân hôn thằng chồng nó cũng uống tinh trùng của thằng kia thôi, thương cảm là việc của bọn mày. Chỉ bất bình là cô giáo Thảo không được xuất bản như bài thơ thôi, trai 17, gái phòng không hơn vạn lần bài kia, lại không nói đạo lý.
Còn Phút cuối sáng tác năm 1971, cả Group đi chia tay nhé, ông nào chứ ông Lam Phương này đẹp trai và hiền khô:
"Với bài Phút cuối mà quá nhiều người yêu mến, nhạc sĩ bảo đó là lúc ông ra công tác ngoài Côn Đảo (Bà Rịa-Vũng Tàu). Vào một đêm cuối cùng mọi người họp mặt nhau để chia tay nhóm ca sĩ về Sài Gòn, trong đó có Hạnh Dung. Giây phút lưu luyến ấy đã làm ông viết lên: “Chỉ còn gần nhau một giây phút thôi/Một giây nữa thôi là xa nhau rồi”. Viết cho Hạnh Dung còn có bài Chuyện buồn ngày xuân khi ông phải chia tay người yêu đến Mỹ. "
 
Fen bình tĩnh, nguồn đây:

Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang đông.

Đừng cười và đừng khóc
Đừng tin và đừng nghi
Hãy bình thường mà sống
Em lấy… kẻo lỡ thì

Anh bảo rằng rất yêu
Rất thương và rất nhớ
Rất cần nhưng không thể
Cưới em? Chuyện trong thơ

Chẳng cần phải lí do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa

Ừ! Thôi em lấy chồng
Chẳng còn gì luyến tiếc
Ừ! Thôi lên xe hoa
Bên chồng mà câm điếc

Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi

Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em - đàn bà yếu đuối
…Muốn đời mình duyên lành

Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?

Thì thôi anh ngủ đi
Nhắm mắt và câm điếc
Em cười nụ cuối cùng
Giễu đời này quá nghiệt

Nồng Nàn Phố. (Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng, NXB Văn học, 2014)
Anh vẫn nằm ở đây
Giả ngủ vờ câm điếc
E cứ đi lấy chồng
Chẳng việc gì phải tiếc

Tình mình chỉ đến thế
Anh đã có vợ con
Tranh thủ hay còn son
Đi lấy chồng em nhé

Dù chồng e dé bé
Chẳng thồ lồ như anh
Em chịu khó đá banh
Mà dỗ dành nó lớn
 
Anh vẫn nằm ở đây
Giả ngủ vờ câm điếc
E cứ đi lấy chồng
Chẳng việc gì phải tiếc

Tình mình chỉ đến thế
Anh đã có vợ con
Tranh thủ hay còn son
Đi lấy chồng em nhé

Dù chồng e dé bé
Chẳng thồ lồ như anh
Em chịu khó đá banh
Mà dỗ dành nó lớn
Haha
 
Thì bố mày đang ngủ đây,
Cml dậy sớm lại cứ quấy rầy
Cả đêm méo cho ai ngủ
Cứ dựng dậy bắt ấy hây.

Tình duyên ta chỉ có thế
Trách với móc cái đùi bầu.
Lấy chồng thì cho tử tế

Không nó oánh cho lại kêu.
Thơ mới chả văn =))
 
Nó kể với tao thằng nyc suốt ngày chỉ liếm láp với sờ ti đã mệt lăn ra ngủ. Già yếu quá có làm được gì đâu. Nên nó bỏ, quay sang lấy tao. Cho thằng kia ngủ đến kiếp sau cũng được. Chuyện là như thế thôi. Có gì đâu mà anh em phải tranh luận.

Định mệnh tml kia đúng là vô dụng quá
Mới chỉ liếm láp sờ ti đã lăn ra chết lâm sàng
Méo thể đưa con vợ mơ màng lên đỉnh được
Thảo nào nó bảo mày đi chết đi đi là phải ,

Chúc bác Ftm tỉnh táo đừng ngủ nghen.
 
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác
Gom những mảnh tình yêu vỡ nát
Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm

Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình
Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ
Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế
Người vợ nào cũng đáng được yêu thương

Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường
Chọn cho mình một người đàn ông khác
Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc
Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa

Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha
Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích
Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch..
Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh

Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh
Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ?
Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở
Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu

Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau
Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng
Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống
Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương

Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường
Liệu ta có thản nhiên quay mặt
Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt
Bọn mình sẽ thế nào? Nếu mình chẳng cưới nhau
Bài này bên Voz thằng nào viết hả mày, nghe hay phết
 
Lại phải google, thôi nên tập trung vào bài phát cuối này nhé. Thế nào m lại so sánh con phò dở kể chuyện nó với ông Nhạc sĩ đáng kính này nhỉ. Có nói gì thì đêm tân hôn thằng chồng nó cũng uống tinh trùng của thằng kia thôi, thương cảm là việc của bọn mày. Chỉ bất bình là cô giáo Thảo không được xuất bản như bài thơ thôi, trai 17, gái phòng không hơn vạn lần bài kia, lại không nói đạo lý.
Còn Phút cuối sáng tác năm 1971, cả Group đi chia tay nhé, ông nào chứ ông Lam Phương này đẹp trai và hiền khô:
"Với bài Phút cuối mà quá nhiều người yêu mến, nhạc sĩ bảo đó là lúc ông ra công tác ngoài Côn Đảo (Bà Rịa-Vũng Tàu). Vào một đêm cuối cùng mọi người họp mặt nhau để chia tay nhóm ca sĩ về Sài Gòn, trong đó có Hạnh Dung. Giây phút lưu luyến ấy đã làm ông viết lên: “Chỉ còn gần nhau một giây phút thôi/Một giây nữa thôi là xa nhau rồi”. Viết cho Hạnh Dung còn có bài Chuyện buồn ngày xuân khi ông phải chia tay người yêu đến Mỹ. "
m lại lôi hoàn cảnh sáng tác ra rồi, cái này thì t cũng biết :)))))
ý t là bài Phút cuối mới gọi là cú địt chót còn bài thơ thì chỉ là tcảm, yêu mà ko lấy đc nhau
cú địt chấm dứt ân tình: "Biết chi 1 đêm tha thiết chi 1 đêm rồi xa nhau nghìn trùng"...hãy địt như ngày mai đéo địt đc :))))))
 
T thấy bài này cũng hay

Thôi anh cút mẹ nhà anh đi
Chót lưỡi đầu môi lạ đéo gì
Vợ anh bó gối bên mâm đợi
Anh còn vương vãi khối tình si
Thôi anh biến cụ nhà anh đi
Nhớ nhớ mong mong cái đéo gì
Con gái chờ cha về dạy học
Còn đòi vét máng với sờ ti
Hay là anh chết cụ luôn đi
Đắm đắm mê mê nữa làm gì
Phận chồng, phận bố vai chưa trọn
Lẽ nào khao khát với cuồng si?
Thôi kìa…có cút cụ đi không
Còn đứng làm chi …nẫu cả lòng

Người vừa quay lưng là tôi đã
Cắn chặt bờ môi lệ ròng ròng.
 
m lại lôi hoàn cảnh sáng tác ra rồi, cái này thì t cũng biết :)))))
ý t là bài Phút cuối mới gọi là cú địt chót còn bài thơ thì chỉ là tcảm, yêu mà ko lấy đc nhau
cú địt chấm dứt ân tình: "Biết chi 1 đêm tha thiết chi 1 đêm rồi xa nhau nghìn trùng"...hãy địt như ngày mai đéo địt đc :))))))
Thằng lol ăn suốt ngày địt pọp
 
Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi

Ôi giời đất ơi. Lấy chồng mà cứ như làm đám tang đời mình, dù là tưởng tượng cũng đủ thấy vớ vẩn rồi. Tại sao lại cho mình cái quyền được không hạnh phúc nhỉ? Cô nào còn nhọn mồm bênh vực cho là áng văn bất hủ nữa đi. Thơ thẩn sến nẫu giả dối
 
Sao nhiều thằng đọc thơ nhìn nhận theo nghĩa đen vậy. Một cô gái dành tuổi trẻ để yêu một người đần ông nhưmg lại không nhận được niềm hamhj phúc cuối cùng là được mặc áo cưới. Gái thì có thì, tuổi xuân cứ trôi đi đến một lúc nào đó nhận ra mối quan hệ chẳng đi về đâu nên đành lòng chia tay để tìm một bến đỗ hạnh phúc. T nghĩ hình ảnh anh cứ ngủ đi em dậy đi lấy chồng ẩn dụ cho sự chia tay mà hai bên cứ im lặng, không cần nói, không giải thích, cứ thế mà xa nhau để cho lòng nhẹ nhàng hơn. Chứ thấy bọn mày chưa gì cứ địt phát cuối xong khổ anh chồng tương lai thì đọc thơ làm lol gì.
 
T thấy bài này cũng hay

Thôi anh cút mẹ nhà anh đi
Chót lưỡi đầu môi lạ đéo gì
Vợ anh bó gối bên mâm đợi
Anh còn vương vãi khối tình si
Thôi anh biến cụ nhà anh đi
Nhớ nhớ mong mong cái đéo gì
Con gái chờ cha về dạy học
Còn đòi vét máng với sờ ti
Hay là anh chết cụ luôn đi
Đắm đắm mê mê nữa làm gì
Phận chồng, phận bố vai chưa trọn
Lẽ nào khao khát với cuồng si?
Thôi kìa…có cút cụ đi không
Còn đứng làm chi …nẫu cả lòng

Người vừa quay lưng là tôi đã
Cắn chặt bờ môi lệ ròng ròng.
CMN hay thật :)))
 
Rồi một ngày em sẽ là cô dâu
Anh cũng đến nhưng không là chú rể
Nụ cười em bao lâu nay vẫn thế
Vẫn hiền hòa bao trọn trái tim anh

Rồi một ngày nhớ lại tuổi xuân xanh
Có bao giờ em thấy anh trong đó
Đi bên nhau đôi tay trần bé nhỏ
Chẳng thể nào níu giữ bước chân em

Rồi một ngày em thử ngẫm lại xem
Trong đời người có mấy ai như thế
Có mấy người từng khiến ta rơi lệ
Vì chẳng thể sánh bước được bên nhau

Liệu ngày ấy trái tim em có đau
Có thổn thức khi rời xa không nhỉ
Nhìn lại mình hóa ra anh cũng chỉ
Là một người đã cũ đã rất xa....

Mấy TML thẩm hộ t bài thơ này xem nào :sweet_kiss:
 
Top