Hồi ở Nam Định, Xuân Son sống rất chan hòa với mọi người. Một hôm được tin Son đi lên tuyển, một trong những em bé thường ngày quấn quýt bên Son chạy đến cầm tay Son thưa:
– Bác ơi, Bác đi công tác về nhớ mua cho cháu một nồi lẩu Thái nhé!
Son cúi xuống nhìn em bé âu yếm, xoa đầu em khẽ nói:
– Cháu ở nhà nhớ ngoan ngoãn, khi nào Bác về Bác sẽ mua tặng cháu.
Nói xong Son vẫy chào mọi người ra đi.
Hơn hai tháng sau Son quay trở về, mọi người mừng rỡ ra đón Son. Ai cũng vui mừng xúm xít hỏi thăm sức khỏe Son, không một ai còn nhớ đến chuyện hai tháng trước. Bỗng Son mở cốp lấy ra một nồi lẩu Thái thơm lừng trao tận tay em bé . Cô bé và mọi người cảm động đến rơi nước mắt. Son nói:
– Cháu nó nhờ mua tức là nó thích lắm, mình là người lớn đã hứa thì phải làm được, đó là “chữ tín”. Chúng ta cần phải giữ trọn niềm tin với mọi người.