• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cảnh báo lừa đảo‼️ Những buổi ăn giản dị của Bác Hồ

(VTC News) - Bác bảo, đánh bằng trấu và cát thì xoong nhanh mòn, lại không bóng, đánh bằng tro bếp, lâu một tí nhưng nồi không bị mòn mà lại bóng.

Ở tuổi ngoài 80, cao lớn, khỏe mạnh nhưng bị nặng tai. Trí nhớ còn khá minh mẫn, ông bồi hồi nhớ lại từng chi tiết thời gian được nấu ăn phục vụ Bác Hồ và cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng trong Phủ Chủ tịch. Tên ông là Đặng Văn Lơ.

Phục vụ việc nấu ăn cho Bác từ năm 1960 đến ngày Bác qua đời (1969) có ông Đinh Văn Cẩn và ông, trong đó ông Cẩn được phân công làm bếp chính của Bác, ông là bếp chính của Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Nhưng vì Bác Hồ và bác Phạm Văn Đồng ở cùng một nơi, ăn cùng một chỗ, ngồi cùng một mâm, nên hai ông thay phiên nhau phục vụ cả hai người.

Ông Lơ kể, nhà ông rất nghèo, chỉ học đến lớp 3 rồi vào bộ đội, trung đoàn 15, đại đội 421 đóng quân ở chợ Chu. Từ năm 1949, có nhiều cố vấn Trung Quốc sang giúp Việt Nam, vì vậy một số bộ đội được chọn đi học nấu món ăn Trung Quốc. Tổng cộng có 150 người, nhưng ông là một trong những học viên xuất sắc nhất, thường xuyên được nấu tiêu chuẩn đặc táo (tức là trên cả trung táo và tiểu táo).

Ông Đặng Văn Lơ
Ông Đặng Văn Lơ

Lý do ông được nhận vinh dự cao quý này là trong thời gian từ năm 1953-1954, Bác Hồ thường sang Đồi cố vấn làm việc với các chuyên gia. Ông Cẩn mượn bếp của ông để nấu cơm cho Bác. Thấy ông là người chăm chỉ, thật thà lại khỏe mạnh, nấu ăn ngon nên ông Cẩn chú ý. Kháng chiến thành công, Trung ương về Hà Nội, ông Cẩn đã giới thiệu ông và được chấp nhận.

Ông kể: “Ông Cẩn được Pháp đào tạo, nấu giỏi cả cơm Tây lẫn cơm Việt, tôi coi là bậc thầy. Anh em thường xuyên trao đổi nên sau này các món ăn Tây, Tàu, Việt cả hai đều thạo cả. Hai chúng tôi thay nhau phục vụ, khi tôi làm thì ông Cẩn nghỉ và ngược lại. Hàng ngày, người phục vụ đứng bên này ao, trông sang nhà sàn của Bác, nếu nghe tiếng chuông leng keng sẽ xuống bếp báo chúng tôi chuẩn bị.

Buổi sáng Bác ăn lúc 6h, trưa ăn lúc 10 rưỡi, còn chiều ăn vào lúc 17h30. Bác Đồng làm việc bên ngoài nếu về kịp thì ăn cùng, còn bận đi tiếp khách thì Bác ăn một mình. Các món ăn thay đổi luôn cho ngon miệng, nhưng thường thì bữa sáng Bác dùng cà phê đen, với bánh ngọt giống như bánh patêsô bây giờ. Có hôm Bác đổi sang xúc xích chấm mù tạt hoặc bánh mì trứng ốp la.

10h Bác uống một ly nước sâm, 10h30 thì ăn trưa. Đến 2h chiều Bác uống một cốc cà phê sữa, 4h lại uống 1 ly nước sâm, rồi 5h30 chiều thì ăn cơm. 8h tối Bác uống thêm một cốc cà phê sữa nữa, chỉ thế thôi.

Căn bếp nơi phục nấu ăn cho Bác Hồ và cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng trong Phủ Chủ tịch
Căn bếp nơi phục nấu ăn cho Bác Hồ và cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng trong Phủ Chủ tịch

Bữa cơm của Bác giản dị lắm, món ăn chính chỉ có 3 món: canh, rau, thịt (hoặc cá), ăn xong tráng miệng bằng một quả táo nướng. Đây là loại táo Trung Quốc, đem bổ đôi, bỏ ruột, nướng xém, phết một ít đường và bơ, Bác cầm chiếc thìa nhỏ xúc ăn.”

Bác ăn rất đúng giờ, luôn dặn người phục vụ chỉ làm vừa đủ, không được làm thừa, lãng phí. Khi ăn, món nào không ăn hết, Bác trở đầu đũa để riêng, bảo cất đi, đến chiều làm nóng lại cho Bác ăn tiếp.


Ông Lơ kể tiếp: “Chúng tôi muốn Bác ăn được nhiều, nên múc một bát súp lớn, nhưng Bác sẻ lại một nửa. Sau chúng tôi rút xuống 1/3 bát thì Bác ăn hết. Biết thói quen của Bác nên mâm cơm bao giờ chúng tôi cũng bày thêm một miếng cháy nhỏ. Hai anh em thường xuyên trao đổi với nhau, để kịp thời điều chỉnh. Tiêu chuẩn là phải vệ sinh, tinh khiết, chất lượng.”

Thực phẩm hàng ngày được ô tô đưa đến tận nơi, đựng trong một chiếc hòm bằng gỗ, đề số 401. Bên trong có 2 hộp nhôm để riêng hàng chín và hàng tươi sống kèm theo hóa đơn, cuối tháng thì thanh toán một lần.

Cơ bản thì hai bác ăn như nhau, nhưng buổi sáng bác Phạm Văn Đồng thích ăn các món vặt mỗi thứ một tí: 2 quả chà là, cốc nước chè tươi, một ca nhỏ cháo vừng đen. Hôm thì ăn miếng phomat kèm vài miếng đu đủ. Bữa chính thì bác Đồng thường ăn thêm khoai lang, 2 miếng đậu rán non và mấy nhánh tỏi.

Ông Lơ bật mí về công tác an ninh, an toàn thực phẩm phục vụ hai bác. Người phục vụ thường xuyên được kiểm tra sức khỏe, nhắc nhở cắt móng tay, quần áo phải luôn sạch sẽ. Hàng ngày cứ trước giờ ăn 1 tiếng, an ninh đến lấy mẫu thức ăn mang về xét nghiệm. Nếu không vấn đề gì thì thôi, nếu có họ sẽ gọi điện sang. Ông Lơ tự hào nói: “Nhưng trong từng ấy năm, chưa bao giờ chúng tôi bị gọi “gọi điện” cả.”

Để giữ bí mật, trên bảng chấm cơm ở nhà bếp Bác Hồ lấy tên là Cụ Hiền, Thủ tướng Phạm Văn Đồng lấy tên là ông Lành.
Để giữ bí mật, trên bảng chấm cơm ở nhà bếp Bác Hồ lấy tên là Cụ Hiền, Thủ tướng Phạm Văn Đồng lấy tên là ông Lành.

Những hôm Bác có khách là chuyên gia nước ngoài, hay anh hùng, chiến sĩ thi đua thì hai ông khá bận rộn vì chỉ có hai người tự tay nấu tất cả các món ăn. Ông Lơ làm thêm bánh bao, tráng bánh cuốn, ông Cẩn làm bánh mỳ. Khi nào Bác họp với Bộ Chính trị, các ông cũng phục vụ luôn, lúc thì bánh cuốn, bánh giò, lúc thì cháo cá quả, mì vằn thắn, phở… Ngay cả khi có khách, Bác đều dặn kỹ chúng tôi có bao nhiêu người, chỉ làm vừa đủ, không được làm thừa, lãng phí.

Ông Lơ tự hào kể, phục vụ Bác 9 năm trời, có 2 lần ông được Bác hỏi chuyện riêng. “Một lần tôi đi chăn bò về thì gặp Bác. Bác ra hiệu cho tôi dừng lại hỏi, chú đông con lắm phải không? Tôi thưa vâng. Bác hỏi thăm hoàn cảnh gia đình thế nào, tôi không dám thưa kỹ, nhưng Bác biết. Vài hôm sau thấy ông Vũ Kỳ mang chăn, áo len xuống bảo Bác cho tôi để gửi về nhà.

Lần khác tôi ngồi ở bờ ao, bấy giờ chưa kè đẹp như bây giờ đâu, đánh xoong nồi bằng trấu và cát. Bác đi bộ qua thấy, dừng lại hỏi chú đánh nồi bằng cái gì thế? Tôi thật thà thưa. Bác bảo, đánh bằng trấu và cát thì xoong nhanh mòn, lại không bóng, chú chịu khó đánh bằng tro bếp, nó lâu một tí nhưng nồi không bị mòn mà lại bóng. Ấy là Bác dạy tôi đức tính tiết kiệm.”

Ông Đặng Văn Lơ đã biểu diễn lại những món ăn từng phục vụ Bác Hồ. Bên cạnh là thiếu tướng Phạm Sơn Dương, con trai cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng
Ông Đặng Văn Lơ đã "biểu diễn" lại những món ăn từng phục vụ Bác Hồ. Bên cạnh là thiếu tướng Phạm Sơn Dương, con trai cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng

Những khi Bác đi công tác, hai ông xếp sẵn thức ăn vào cặp lồng. Đến trưa thì trải một tấm ni lông ra bày thức ăn lên. Bác không cho địa phương làm cơm, vì Bác bảo tiếp một mình Bác mà bày cỗ bàn linh đình sẽ tốn kém của dân của nước!

Món ăn Bác thích là thịt mỡ kho, nhưng vì tuổi Bác đã cao, nên các bác sĩ không đồng ý. Hai ông chỉ dám lọc thịt mỡ ra, cho vào miếng vải màn, ép thành nước, tẩm ướp với thịt nạc rồi đem kho, nhưng mỗi bữa cũng chỉ 2 miếng nhỏ thôi. Mỗi khi ăn xong, Bác đều xếp lại bát đũa gọn gàng, phục vụ chỉ việc bê đi.

Vui nhất là bữa cơm tất niên, mỗi năm hai bác ăn với anh em phục vụ vào ngày 28 hoặc 29 Tết. Bác ân cần bảo, anh em vất vả quanh năm, bữa cơm này phải ăn thật khỏe, thật nhiều, ăn cho hết nhé.

Chúng tôi hỏi, được phục vụ gần Bác lâu như vậy, điều gì ông rút ra cho mình từ tấm gương của Bác? Ông Lơ nói ngay: thường xuyên vận động. Bác Hồ đi bộ rất đều, ăn uống điều độ, đúng giờ. Bác luôn quan tâm đến mọi người, sống giản dị, tình cảm chân thật. “Những hôm trời mưa, chúng tôi định mang cơm lên nhà sàn, Bác trông thấy bắt bê về, rồi Bác tự xắn quần đi xuống nhà ăn.” Ông Lơ xúc động nhớ lại.

Sau ngày Bác mất một thời gian, ông Đinh Văn Cẩn cũng qua đời. Ông Lơ tiếp tục phục vụ Thủ tướng Phạm Văn Đồng đến năm 1988 thì hết tuổi, tổng cộng ông nấu ăn trong Phủ Chủ tịch 28 năm 6 tháng. Ông được ưu tiên sang Trung Quốc làm đầu bếp tại Đại sứ quán Việt Nam 3 năm nữa thì về hưu. Hiện ông đang sống tại Hà Nội.

Cách đây không lâu, ông đã “biểu diễn” lại một số món ăn mình từng phục vụ Bác Hồ cho một nhóm cán bộ chiến sĩ, trong đó có thiếu tướng Phạm Sơn Dương là con trai cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng.

Cách làm một số món ăn phục vụ Bác Hồ của ông Đặng Văn Lơ

Gà rán Quảng Đông: Gà nhỏ 7-8 lạng, pha nước 3 sôi 2 lạnh, rửa sạch gà, thả vào nồi rồi mới vặt lông. Để ráo, ướp xì dầu trong ngoài đầy đủ. Trước khi ăn, cho vào chảo mỡ ngập, rán vàng hết hai mặt, khi chặt ra trong xương gà còn hơi hồng hồng.

Gà luộc Quảng Đông: Gà nhỏ 7-8 lạng, rửa gà, cho vào nước 3 sôi 2 lạnh. Vặt lông, để ráo, rắc muối gia vị lên con gà sau đó luộc đến độ sôi khoảng 80 độ thì bắc ra, để nguyên trong nồi 15 phút. Sau đó cho con gà đã luộc vào nồi nước thật lạnh, để 15 phút nữa. Khi chặt thịt bên trong vẫn còn nước hơi hồng hồng, như thế khi ăn thịt sẽ mềm và da gà vẫn giòn. Thái vát, bỏ xương, lấy nước dùng, pha thêm ít mì chính là ăn.

Cá bống kho tộ: bống sông rửa sạch, lấy khăn thấm khô, ướp gia vị, rồi tưới nước màu (nước hàng) lên. Sau đó cho vào nồi đất, có nước dùng gà xâm xấp, đun sôi đến chín, rồi để nhỏ lửa, khoảng 60 độ, chờ cá săn lại là được.

https://vtcnews.vn/nguoi-dau-bep-va-nhung-chuyen-thu-vi-ve-bua-an-cua-bac-ho-ar220540.html

Đây là comment:
jjLIOD3.png
 
Nhưng cứ tuyên truyền về việc ổng ăn cơm cà pháo, trong khi dân thời đó ăn rau muống thay thịt thấy giả tạo quá, thà là đừng nói đi.
Có dưa cà đậu phụ mà 😆, cả một đất nước, nghèo mấy thì nghèo, nguyên thủ cuốc da bữa đớp có vài ba món chế biến cũng chả cầu kỳ mấy. Vậy là được rồi, cả 2 ông đầu bếp được đào tạo kỹ càng mà chỉ làm mỗi dưa cà thì tự các ông ý cũng phải cầu kỳ các món ấy thôi.
Nhà tao thời ấy ông bà phe phẩy chợ đen mà ăn uống còn hơn thế rồi, mỗi tội phải kín đáo thôi.
 
Cụ kỵ thằng 3 que tưởng tiếp xúc với tây nhiều phải sống thoáng chứ đéo ai con cháu lại cứ săm soi những thứ nhỏ nhặt như lũ đàn bà dỗi việc ngồi buôn với nhau vậy :)))))
Vì thằng chó HCM sống dơ, ăn uống sang trọng trong khi dân ăn bobo, nhưng luôn lên bài sống đạo đức. ĐM đạo đức giả.
 
Gà rán Quảng Đông: Gà nhỏ 7-8 lạng, pha nước 3 sôi 2 lạnh, rửa sạch gà, thả vào nồi rồi mới vặt lông. Để ráo, ướp xì dầu trong ngoài đầy đủ. Trước khi ăn, cho vào chảo mỡ ngập, rán vàng hết hai mặt, khi chặt ra trong xương gà còn hơi hồng hồng.
Gà luộc Quảng Đông: Gà nhỏ 7-8 lạng, rửa gà, cho vào nước 3 sôi 2 lạnh. Vặt lông, để ráo, rắc muối gia vị lên con gà sau đó luộc đến độ sôi khoảng 80 độ thì bắc ra, để nguyên trong nồi 15 phút. Sau đó cho con gà đã luộc vào nồi nước thật lạnh, để 15 phút nữa. Khi chặt thịt bên trong vẫn còn nước hơi hồng hồng, như thế khi ăn thịt sẽ mềm và da gà vẫn giòn. Thái vát, bỏ xương, lấy nước dùng, pha thêm ít mì chính là ăn.
Lỵt pẹ

Sách lạch sử thì ghi cơm trắng rau muống mà

Giản dị như pác hù củ các tml mày. Đến giờ. Dân cá ngựa cũng phải cự phú mới được giản dị

Chớ chưa từng so ngày đó dân đen ăn bo bo thay gạo đâu.

Tung hô. Muôn năm

Hố hố
 
Nói chung là với cs thì phân tích vào bản chất mới ra vấn đề:
1. Lãnh tụ thì đéo bao giờ có chuyện khổ như (chứ đừng nói hơn) dân đen.
2. Tính tiết kiệm được bọn tuyên giáo tung hô mị dân sẽ mâu thuẫn với các chi tiết được đông đảo thừa nhận: tất cả lãnh đạo của vndc có đầu bếp xịn riêng hoặc thói quen hút bastos của ông Hồ. Cứ cho là chi tiêu so với lãnh tụ khác thì ông ấy kém (đéo biết đúng sai vì ông Hồ ăn chơi gì cũng qua mồm bọn tuyên láo), nhưng chắc chắn ông Hồ sài sang chứ ko phải tiết kiệm từng chút như bọn nó tuyên truyền.
2. Giản dị gần gũi cũng đéo đúng. Như có thằng đã chỉ ra, đầu bếp cho bác cả đời gặp được 2 lần nhớ như in. Vậy bác gần gũi đéo ai đấy chứ có gần gũi lính đâu. Giản dị càng không, ví dụ thuốc lá hay táo nướng kiểu Trung là chi tiết được tiết lộ. Nếu ông Hồ là nông dân chân đất mắt toét lên lãnh đạo thì tao còn tin ông ấy giản dị vì đéo biết gì. Nhưng bản thân ông ấy lăn lê Âu Mỹ Á đủ hết, nên đéo có chuyện giản dị. Tất cả từ mồm bọn tuyên giáo.
3. Hình ảnh ông Hồ bị tuyên giáo kiểm soát chặt để tuyên truyền. Chết cũng đéo được hoả táng rải tro như di ước mà bị đem nhồi bông làm xác ướp cho bọn nó tuyên truyền. Bản chất ông Hồ là người có nhu cầu ăn uống sinh hoạt bình thường như mọi người khác.
4. Giờ bọn tuyên giáo còn ngu nên các chi tiết chúng nó đưa ra rất ohi lý và sơ hở. Nếu đứa nào đi học còn nhớ thì rất nhiều mẩu chuyện về ông Hồ được viết trong sách tiểu học ngày trước (một số vẫn còn đến giờ): tặng kẹo cho bạn trung thực, dạy chiến sĩ làm đồ chơi cho con nít, dạy tính tiết kiệm và ân cần… đều là những chuyện bịa đặt vụng về và phi logic hoặc cóp nhặt từ mô típ ca ngợi lãnh tụ của bọn TQ, LX.

Nên ông Hồ thành công với sự nghiệp của ông ấy là một chuyện không thể chối cãi, còn những thứ khác thì chỉ thằng ngu mới tin. Điều tệ hại trong cách tuyên truyền ngu dân của bọn tuyên giáo và giáo dục Việt Nam là làm mất tư duy đa chiều của người dân. Chúng nó nhồi sọ để dân đen chỉ tư duy nhị nguyên, tức là một người hay một việc chỉ tốt hoặc xấu. Người tốt (như ông Hồ) cái gì cũng tốt còn người xấu (như ông Diệm) thì cái gì cũng xấu. Tư duy như thế thì đỡ phải nghĩ, chúng nó bảo gì nghe nấy làm trâu lợn. Và đấy cũng là lý do dù hàng chục năm trôi qua thì những ngày lễ kiểu chiến thắng ĐB, thống nhất vẫn được tổ chức ngày càng hoành tráng và tốn kém hơn.
 
Lỵt pẹ

Sách lạch sử thì ghi cơm trắng rau muống mà

Giản dị như pác hù củ các tml mày. Đến giờ. Dân cá ngựa cũng phải cự phú mới được giản dị

Chớ chưa từng so ngày đó dân đen ăn bo bo thay gạo đâu.

Tung hô. Muôn năm

Hố hố
Chà là bây giờ vẫn đắt mà pác Đồng đéo biết kiếm đâu ra để ăn mỗi ngày
 
Nói chung là với cs thì phân tích vào bản chất mới ra vấn đề:
1. Lãnh tụ thì đéo bao giờ có chuyện khổ như (chứ đừng nói hơn) dân đen.
2. Tính tiết kiệm được bọn tuyên giáo tung hô mị dân sẽ mâu thuẫn với các chi tiết được đông đảo thừa nhận: tất cả lãnh đạo của vndc có đầu bếp xịn riêng hoặc thói quen hút bastos của ông Hồ. Cứ cho là chi tiêu so với lãnh tụ khác thì ông ấy kém (đéo biết đúng sai vì ông Hồ ăn chơi gì cũng qua mồm bọn tuyên láo), nhưng chắc chắn ông Hồ sài sang chứ ko phải tiết kiệm từng chút như bọn nó tuyên truyền.
2. Giản dị gần gũi cũng đéo đúng. Như có thằng đã chỉ ra, đầu bếp cho bác cả đời gặp được 2 lần nhớ như in. Vậy bác gần gũi đéo ai đấy chứ có gần gũi lính đâu. Giản dị càng không, ví dụ thuốc lá hay táo nướng kiểu Trung là chi tiết được tiết lộ. Nếu ông Hồ là nông dân chân đất mắt toét lên lãnh đạo thì tao còn tin ông ấy giản dị vì đéo biết gì. Nhưng bản thân ông ấy lăn lê Âu Mỹ Á đủ hết, nên đéo có chuyện giản dị. Tất cả từ mồm bọn tuyên giáo.
3. Hình ảnh ông Hồ bị tuyên giáo kiểm soát chặt để tuyên truyền. Chết cũng đéo được hoả táng rải tro như di ước mà bị đem nhồi bông làm xác ướp cho bọn nó tuyên truyền. Bản chất ông Hồ là người có nhu cầu ăn uống sinh hoạt bình thường như mọi người khác.
4. Giờ bọn tuyên giáo còn ngu nên các chi tiết chúng nó đưa ra rất ohi lý và sơ hở. Nếu đứa nào đi học còn nhớ thì rất nhiều mẩu chuyện về ông Hồ được viết trong sách tiểu học ngày trước (một số vẫn còn đến giờ): tặng kẹo cho bạn trung thực, dạy chiến sĩ làm đồ chơi cho con nít, dạy tính tiết kiệm và ân cần… đều là những chuyện bịa đặt vụng về và phi logic hoặc cóp nhặt từ mô típ ca ngợi lãnh tụ của bọn TQ, LX.

Nên ông Hồ thành công với sự nghiệp của ông ấy là một chuyện không thể chối cãi, còn những thứ khác thì chỉ thằng ngu mới tin. Điều tệ hại trong cách tuyên truyền ngu dân của bọn tuyên giáo và giáo dục Việt Nam là làm mất tư duy đa chiều của người dân. Chúng nó nhồi sọ để dân đen chỉ tư duy nhị nguyên, tức là một người hay một việc chỉ tốt hoặc xấu. Người tốt (như ông Hồ) cái gì cũng tốt còn người xấu (như ông Diệm) thì cái gì cũng xấu. Tư duy như thế thì đỡ phải nghĩ, chúng nó bảo gì nghe nấy làm trâu lợn. Và đấy cũng là lý do dù hàng chục năm trôi qua thì những ngày lễ kiểu chiến thắng ĐB, thống nhất vẫn được tổ chức ngày càng hoành tráng và tốn kém hơn.
Hồi anh Minh râu ở Nga Xô, anh đã biết ăn diện ngon lành, khen thuốc lá và thịt rán ở khách sạn rất ngon. Sách tuyên láo Mẩu chuyện về chủ tịch viết nhé. À thêm cả quả Vừa đi đường vừa xạo Lồn nữa, có cả vụ anh Minh phông bạt thuê xe sang, ở hotel xịn để che mắt mật thám đến cháy cả tiền được các đồng chí cơm sườn donate cho
 
Bác con nhà quan lại , ở kinh thành Huế , bôn ba khắp xứ người . Câu chuyện này thể hiện sự tinh tế trong ẩm thực . Hồi đó việc ăn uống nó theo tiêu chuẩn cấp bậc chứ có gì hơn đâu .
Những đứa lấy câu chuyện này ra cười hả hê đa phần xuất thân bần hàn , ti tiện
 
Hồi anh Minh râu ở Nga Xô, anh đã biết ăn diện ngon lành, khen thuốc lá và thịt rán ở khách sạn rất ngon. Sách tuyên láo Mẩu chuyện về chủ tịch viết nhé. À thêm cả quả Vừa đi đường vừa xạo lồn nữa, có cả vụ anh Minh phông bạt thuê xe sang, ở hotel xịn để che mắt mật thám đến cháy cả tiền được các đồng chí cơm sườn donate cho
Tụi an ninh bao giờ cũng bắt đầu dò từ các tổ chức, rồi đi theo đường dây liên lạc, theo dõi các điểm gặp mặt chứ có đéo bao giờ nó đi theo dõi dân nghèo vì dân nghèo bao giờ chả đông. Nên anh Hồ tranh thủ ăn chơi thì có, sau đó tuyên láo bịa chuyện che mắt mật thám cho dân nghe. Mẹ cứ làm như vào khách sạn sang thì bọn an ninh nó sợ :))
Thời buổi này lẽ ra chúng nó nên thôi mấy trò tuyên truyền nhảm đó mới phải. Gần 100 năm rồi mà vẫn diễn trò cũ đéo có gì đổi mới cả.
 
Tây nội địa đời đầu dkm
Các đồng chí khi đón đoàn OSS the Deer rất bối rối vì đâu có ai biết nấu đồ Tây đâu. Lại còn chẳng có bát đĩa sang xịn gì. Bác mới bày cho làm 1 bữa tiệc nướng bê thui giữa rừng, kê 2 hàng ghế tre. Ở giữa có cái bàn bày xôi và đĩa muối gừng chấm. Ai thích ăn gì thì tự cắt lấy (phía Mỹ đều có dao nĩa). Đoàn Mỹ rất thích bữa tiệc kiểu này (Suốt đời học Bác).

Anh Minh rất am hiểu tâm lý thích phượt thủ, trải nghiệm của lũ Tây lông
Tụi an ninh bao giờ cũng bắt đầu dò từ các tổ chức, rồi đi theo đường dây liên lạc, theo dõi các điểm gặp mặt chứ có đéo bao giờ nó đi theo dõi dân nghèo vì dân nghèo bao giờ chả đông. Nên anh Hồ tranh thủ ăn chơi thì có, sau đó tuyên láo bịa chuyện che mắt mật thám cho dân nghe. Mẹ cứ làm như vào khách sạn sang thì bọn an ninh nó sợ :))
"Lúc nào Bác xuống tàu ở 1 bến cảng mới là Bác đều tranh thủ đi thăm thú khắp thành phố để học hỏi cái hay cái lạ" (kể chuyện Bác Hồ). Không có tiền thì thăm thú đâu được, với cả ở thời nay cầm thêm cái máy quay là thành zootuber/tiktarker.

Anh Minh như James Bond mẹ nó rồi, nên bị dò suốt
 
Bác con nhà quan lại , ở kinh thành Huế , bôn ba khắp xứ người . Câu chuyện này thể hiện sự tinh tế trong ẩm thực . Hồi đó việc ăn uống nó theo tiêu chuẩn cấp bậc chứ có gì hơn đâu .
Những đứa lấy câu chuyện này ra cười hả hê đa phần xuất thân bần hàn , ti tiện
M nói một phát thông con mẹ nó não t luôn.
Nhưng m nên bơ đi cho nó nhẹ đầu, mấy thằng Lồn này đá cái báo lên chục lần hơn rồi. Mỗi lần bị phản đối nhiều thì bọn này lại im im vài tháng rồi lại đá lên như chưa có gì xảy ra, xong vẫn những lập luận cũ rích y như chưa từng có ai thông não cho tụi nó vậy.
 
M nói một phát thông con mẹ nó não t luôn.
Nhưng m nên bơ đi cho nó nhẹ đầu, mấy thằng lồn này đá cái báo lên chục lần hơn rồi. Mỗi lần bị phản đối nhiều thì bọn này lại im im vài tháng rồi lại đá lên như chưa có gì xảy ra, xong vẫn những lập luận cũ rích y như chưa từng có ai thông não cho tụi nó vậy.
Tại chưa thông não đúng chỗ cần thông đấy.
Bạn vào đây thông não cho tụi nó hiểu là bác Hồ vĩ đại thì cũng có nhu cầu ăn uống tiêu xài tiêu chuẩn cao hơn người thường, đừng ca mãi bài ca “bác tiết kiệm và giản dị” như hồi 100 năm trước nữa:
 
Ông Lơ tự hào kể, phục vụ Bác 9 năm trời, có 2 lần ông được Bác hỏi chuyện riêng. “Một lần tôi đi chăn bò về thì gặp Bác. Bác ra hiệu cho tôi dừng lại hỏi, chú đông con lắm phải không? Tôi thưa vâng. Bác hỏi thăm hoàn cảnh gia đình thế nào, tôi không dám thưa kỹ, nhưng Bác biết. Vài hôm sau thấy ông Vũ Kỳ mang chăn, áo len xuống bảo Bác cho tôi để gửi về nhà.

Lần khác tôi ngồi ở bờ ao, bấy giờ chưa kè đẹp như bây giờ đâu, đánh xoong nồi bằng trấu và cát. Bác đi bộ qua thấy, dừng lại hỏi chú đánh nồi bằng cái gì thế? Tôi thật thà thưa. Bác bảo, đánh bằng trấu và cát thì xoong nhanh mòn, lại không bóng, chú chịu khó đánh bằng tro bếp, nó lâu một tí nhưng nồi không bị mòn mà lại bóng. Ấy là Bác dạy tôi đức tính tiết kiệm.”

Tướng và lính, 9 năm bên nhau nói chuyện đúng 2 lần
Phân roc chủ tớ đàng hoàng nha mày
Đéo đồng chí gì hết
 
Đến 70t rồi ăn uống ko cầu kì, thanh đạm, chứ lãnh tụ thế là giản dị rồi, cũng ko có sức mà ăn nhiều ăn đồ nh đạm được
 
Bác con nhà quan lại , ở kinh thành Huế , bôn ba khắp xứ người . Câu chuyện này thể hiện sự tinh tế trong ẩm thực . Hồi đó việc ăn uống nó theo tiêu chuẩn cấp bậc chứ có gì hơn đâu .
Những đứa lấy câu chuyện này ra cười hả hê đa phần xuất thân bần hàn , ti tiện
Mấy đang viên toàn xuất thân bần nông cố nông mày tây nội địa à hay tàu nội địa
 

Có thể bạn quan tâm

Top