phucdu_atho
Lồn phải lá han
Nghiệp của m, thì m phải chịu.
Chỉ có tu thân tích đức, thì mới thay đổi được số phận.
Mỗi ngày thức dậy, thấy bầu trời. Đứng lên thấy vững vàng. Nhìn quanh không thấy mắt nổ đom đóm vì bệnh tật...đó là phúc phần của m rồi. Còn những thứ vật chất khác, m gom thì gom, không gom thì thôi, không quan trọng.
Chứ bệnh tật đeo bám, mắt không nhìn rõ, đứng lên thấy chóng mặt phải tìm chỗ ngồi, tay tê chân tê...lúc đấy mới thấy cảnh, là hiện tại mới là những ngày hạnh phúc nhất.
Chỉ có tu thân tích đức, thì mới thay đổi được số phận.
Mỗi ngày thức dậy, thấy bầu trời. Đứng lên thấy vững vàng. Nhìn quanh không thấy mắt nổ đom đóm vì bệnh tật...đó là phúc phần của m rồi. Còn những thứ vật chất khác, m gom thì gom, không gom thì thôi, không quan trọng.
Chứ bệnh tật đeo bám, mắt không nhìn rõ, đứng lên thấy chóng mặt phải tìm chỗ ngồi, tay tê chân tê...lúc đấy mới thấy cảnh, là hiện tại mới là những ngày hạnh phúc nhất.