Chào các mày, chiều nay rảnh rỗi nên cao hứng. Tao chắc nhỏ tuổi nhất cái xam này (sinh năm 2xxx) nhưng xin phép được xưng hô mày tao với các tml cho đúng phong cách của forum.
Link phần 1:
Tâm sự của một thằng 12 năm học trường "quốc tế". Các tml đang định cho f1 học vào đây tham khảo. (Trải nghiệm về 12 năm học trường quốc tế)
Link phần 2:
Tâm sự của một thằng 12 năm học trường "quốc tế". Các tml đang định cho f1 học vào đây tham khảo. (Gái trường quốc tế và chuyện địt bọp)
Thớt trước tao lập ra về trường quốc tế được hưởng ứng của anh em, thực sự tao rất cảm kích. Cũng có nhiều thắc mắc về định hướng tương lai, như du học và định cư xứ giãy chết cho các cháu. Vì vậy tao xin mạn phép chia sẻ trải nghiệm bản thân mình với tư cách là cựu du học sinh du học thử New Zealand. Do lúc sang đó tao còn khá nhỏ (lớp 9), cũng như thời gian ở New không quá dài (1 term tầm 3-4 tháng tính cả vacation, summer break), trải nghiệm của tao có thể chưa thực sự sâu sắc, chúng mày đọc cho vui coi như nghe một thằng nhãi ranh chém gió vậy. Với lại đợt tao sang cũng cách đây khá lâu, mấy năm trước covid, nên tao chỉ có thể dựa vào dòng hồi tưởng, nhớ đến đâu viết đến đấy, hơn nữa qua nhiều năm New Zealand chắc chắn đã đổi khác nên có phần nào tao chưa update kịp bọn mày chỉnh giúp tao nhé.
Ok vào bài.
- New Zealand là nước đéo nào? Sao không sang Mẽo, Úc ,Anh lợn mà sang đấy làm gì?
Lúc mới đăng kí cho tao bố tao còn bị nhầm New Zealand (NZ) nằm ở vùng caribe bên dưới Mỹ mới vl. Tất nhiên tao biết xammer trong này toàn IQ 200, cu 25cm địt 30 phút thì nhầm thế đéo nào được. Nhưng tao cũng xin nói sơ qua về NZ một chút:
Đây là quốc gia nằm ở Nam Bán Cầu, cạnh Úc, nên thời tiết sẽ bị ngược với Việt Nam (bên này hè nóng bên kia đông lạnh và ngược lại). Diện tích bằng khoảng 2/3 VN, dân số có tẹo (hồi tao sang là tầm 4 triệu rưỡi , bây giờ lên 5tr rồi, số cừu còn nhiều hơn người.) Vì vậy đây là một đất nước có nhịp sống tương đối trầm và yên bình, thích hợp cho những ai yêu thích thiên nhiên, lối sống healthy chạy bộ đạp xe leo núi. Mức sống cực cao, thu nhập bình quân hơn VN mười mấy lần,nhà đéo nào cũng 2 ô tô, sân vườn nhà to như biệt thự cả, tao ở bên đó thấy không khí cực kì sạch, không gian xanh nhiều, đi bộ đi học mà thỏ, sóc, vịt đi cùng đường luôn, mùa sinh sản thì không ai săn bắn bắt nhậu bọn này cả.
2. “Trại hè”? “Du học thử” “Trao đổi học sinh” là sao?
Trước khi bàn sâu về New Zealand thì chúng ta cần phân biệt rõ các hình thức sang bên đó học tập.
Một số trường quốc tế có các chương trình cho cháu nhà sang nước ngoài học tập,ăn chơi nhảy múa, các tml
cần phân biệt các hình thức sau để chọn cho con mình trải nghiệm phù hợp nhất.
a. Trại hè: Tao đi thì thấy đây là giống như chương trình thiếu sinh quân (rèn kỷ luật kỹ năng nhóm các thứ), kỹ năng sống và giao lưu kết bạn, một số còn nhồi cả học tiếng Anh vào nữa. Các cháu sẽ đi khoảng 2-3 tuần,cũng có cả học cả đi chơi, hoạt động nhóm teambuilding camping các thứ, sống trong môi trường tập thể với các bạn đa quốc tịch, phải sử dụng tiếng Anh và giao tiếp khéo léo, giải quyết những vấn đề phát sinh. Nhưng vẫn chủ yếu là đi chơi, trải nghiệm và cho tự lập một tí.
b. Trao đổi học sinh: Tao đi thì thấy đây là hình thức giao lưu văn hóa, nên gọi đây là
chương trình giao lưu văn hoá thì đúng hơn. Đại loại thì cháu Tây sẽ sang Việt Nam vài tuần, ăn ngủ đu ỉa cùng cháu Việt, đi học cùng nhau luôn, xong cháu Việt cũng lại sang nhà cháu Tây vài tuần như vậy. (hình thức host). Học hành thì là phụ thôi (tao đi exchange bên châu Âu còn bị ngồi mẹ vào lớp tiếng Latin của bọn nó thì học hành gì), chủ yếu là đi du lịch (đoàn thường gồm 30-40 cháu VN và Tây), nhưng khác với đi tour bình thường vốn chỉ thưởng thức được văn hoá nước sở tại ở mức cưỡi ngựa xem hoa, chỉ được đi đến những nơi hoa lệ hào nhoáng, thì bên cạnh đó đi kiểu host thế này cháu nhà sẽ sinh hoạt trực tiếp cùng người bản xứ, thấy được cái dở ở xứ tư bản, những bất cập trong cuộc sống hằng ngày cũng như tinh hoa văn hoá và tính cách hay cần học hỏi của họ. Đồng thời có nhà host bao nuôi nên chi phí cũng rẻ hơn đi tour một chút.
c. Du học thử: Tao đi thì thấy nó gần như không khác gì du học thật, chẳng qua mình biết trước rằng sẽ đến hạn về VN sớm nên tâm lý thoải mái không tham sân si, học hành cũng không áp lực trên tinh thần vui là chính, điểm số là phụ. Các cháu sẽ phải tự lo từ A tới Z, ở nhà host (bên kia một số gia đình có dịch vụ vừa homestay vừa hỗ trợ giám sát, quản lý các cháu như bố mẹ Tây). Nhưng cũng có trường hợp thử rồi bị nghiện, cháu nó thích môi trường quá xin ở lại rồi
thành du học thật luôn. (đoàn của tao có vài người như thế)
=> Tóm lại sau khi đã trải nghiệm hết thì tao thấy thế này: Nếu dư tiền muốn cho cháu nhà dạn dĩ, tự tin kết bạn, giao tiếp và làm việc nhóm tốt hơn (ví dụ hè cháu nó ở nhà toàn đánh điện tử đụt người quá) thì chọn trại hè. Còn nếu vẫn dư tiền nhưng muốn cháu nhà uyên bác, hiểu biết hơn, kiểu vừa giàu vừa sang sang học thức, thì chọn đi trao đổi văn hoá. Còn nếu muốn cho cháu nhà thử thách cuộc sống du học sinh tự lập nơi đất khách quê người để xem môi trường, đất nước đó có phù hợp với định hướng tương lai của cháu nó không, thì chọn du học thử.
Tao sẽ tập trung nói về
trải nghiệm du học thử của tao ở New Zealand, vì thời gian tao ở đây cũng gọi là lâu hơn các nước khác, đồng thời tao cũng muốn chỉ ra rằng chúng ta nên nhìn cuộc sống ở các xứ tư bản như NZ bằng một lăng kính không màu, không ngập tràn màu hồng cái đéo gì cũng tươi đẹp thiên đường cũng không ngập tràn sắc đen nào là tư bản bóc lột kì thị châu Á ching chong. Qua đó bọn mày có một góc nhìn tổng quan hơn để trang bị kỹ năng, kiến thức cho f1 trên lộ trình du học, nhập cư.
3. Môi trường giáo dục ở NZ. Chuyện học hành.
Xin phép được giấu tên trường, tại vì tao cũng may mắn được học ở một ngôi trường khá nổi (một trong 5 trường tốt nhất New Zealand, hay được bọn tạp chí PR thế), nên nói ra có thể một số thằng biết rồi lại lộ info. Vậy cấp 2-cấp 3 của New Zealand thì học như thế nào?
Trường tao có 2 chương trình: chương trình của New Zealand (NCEA) và chương trình của Đại học Cambridge, khá giống trường quốc tế tao học ở VN. Thường sẽ có 4 môn bắt buộc là Maths, Science, English và PE (physical education- giáo dục thể chất). Thêm 3-4 môn tự chọn nữa là cháu nhà tự build được thời khoá biểu. Lớp bảo là chia tuổi theo ngày sinh mà thế đéo này tao lại toàn học với bọn hơn 1-2 tuổi, lại có thằng già 17 tuổi người Nam Phi cao như cây sào học cùng lớp Sci với tao nữa chứ, vl thật.
Maths với Science ở đây dễ lắm, học sinh Việt Nam mình cày toán lý hoá như trâu sang đây toàn làm trùm thôi. Như tao đây, ở lớp cũng chỉ thuộc dạng bình thường thôi (làm đề thi trường chuyên thì tầm 6đ Toán, tại trường quốc tế bọn tao học Toán VN vớ vẩn lắm), sang đây phát các môn STEM làm trùm trường con mẹ nó luôn, bà giáo còn gạ đi thi Maths Oympic dell gì của Auckland. Thế dell nào year mười mấy rồi mà các cháu Tây vẫn còn nhân ba chữ số? Maths thì có mấy cái transition hình 2D là cần dùng não tí thôi chứ nói thật các cháu Việt vừa sóc lọ vừa làm bài thi cũng dư sức pass with high merit.
English: Tao khẳng định với các cháu nào mà nền tiếng Anh ở Việt Nam chưa vững thì đây sẽ là một môn khó, vì nó không chỉ nằm ở mức độ tiếng Anh giao tiếp, mà nó thành Anh Văn rồi, giống như các môn Ngữ Văn của các cháu Tây ấy: viết luận, thuyết trình nhiều, yêu cầu ngôn ngữ cao hơn phải dùng từ có sắc thái. Tao vì may mắn có nền vững nên thấy cũng theo được, các cháu nào vào mà bị đuối thì nên liên hệ với bộ phận SAS (hỗ trợ học sinh) của trường để tìm người phụ đạo bởi học sinh trong trường. (thường không mất tiền vì một số đứa học sinh bên này tình nguyện phụ đạo để bọn nó được cộng điểm, làm đẹp hồ sơ này nọ, tao thấy đây là một chính sách khá hay các trường của ta nên học tập)
Physical Education tao thấy hay hơn thể dục ở đa số trường VN, thậm chí hay hơn cả trường tao. Tuần 2-3 buổi, ông thầy thường có trò chia cả lớp đấy (đông phết chắc phải 30-40 người) thành các đội, rồi chơi các trò vừa luyện thể lực vừa luyện khả năng thương thuyết và phối hợp với đồng đội, bọn tao chơi xong ai cũng vừa mệt toát hết mồ hôi, vừa vui vl.
Có nhiều trò lắm. Ví dụ dodgeball (bóng ném, ném trúng bị loại, team nào hết người trước thua), trò chơi chém nhau bằng gậy xốp (vứt 4 gậy xốp vào sân, chém trúng loại, hết người là thua, các team phải biết phối hợp bảo kê), trò húc nhau bằng bao tải, team nào kéo được bao tải của mình sang cuối sân đối phương là win (đéo phải cứ hùng hục là được đâu tao chơi nhiều rồi, phải phối hợp bảo kê với nhau hết đéo khác gì dàn cảnh cướp điện thoại ở VN, thằng chắn hai bên, thằng lao vào húc, thằng chặn hậu)
Ngoài ra còn có phòng gym, chia nhóm ra cùng nhau tập. Theo dõi cả progress và tiến bộ của nhau. Hôm thì ra sân cỏ đá bóng, bóng rổ, frisbee, rugby, đéo có bơi thôi tại lạnh quá hồ bơi đóng cửa.
Đấy là hôm vận động, còn thêm 1-2 buổi học kỹ năng sống nữa, vd như kỹ năng nhận biết sóng cuốn dữ, cách lướt sóng, cứu hộ người đuối nước, hô hấp nhân tạo các thứ, chủ yếu học lí thuyết .. (vì chỗ tao học gần vịnh, biển).
Nói chung Tây lông rất coi trọng phát triển thể chất, nên không bất ngờ khi trẻ con tụi nó cao lớn hơn trẻ con Ta. Tao thì thấy học thế này mới phát triển toàn diện được một con người.
Các môn tự chọn thì đa dạng vô cùng. Tại vì bên này có một điểm khá khác biệt so với VN là không phải tất cả các cháu học hết c3 sẽ đều cố đấm ăn xôi vào cho bằng được ĐH. Như tao phân tích ở trên, New Zealand đất rộng người thưa,dân số ít nên nguồn nhân lực lao động cũng khá khan hiếm, không như VN dân đông lại còn dân số vàng, lao động được đào tạo chất lượng cao thấp, shitty jobs culi mày đéo làm cũng có thằng khác sẵn sàng nhảy vào làm. Nên người lao động phổ thông có trình độ ở bên này được trả lương khá tốt và học nghề cũng là một lựa chọn ổn. Đây là hồi trước tao đi thấy vậy chứ bây giờ hậu covid có khi suy thoái kinh tế unemployment thất nghiệp thấy mẹ rồi. Vậy nên các môn tự chọn sẽ bảo gồm cả
học nghề (tml nào muốn cho con định cư nên nghiên cứu rõ cái học nghề và chính sách ưu tiên thừa thiếu của từng vùng): vd như carpenter (thợ mộc), mechanics (cơ khí), electricians (điện tử, kỹ thuật điện), vân vân. Tao thì chọn môn nấu ăn làm bánh (hospitality) vì lớp đấy có nhiều em xinh, múp với lại làm xong được ăn thoải mái. Vào lớp học nấu ăn thì tao làm bánh ngu bỏ mẹ, làm đổ nửa lọ muối vào scones làm bà giáo ăn sặc mẹ mất thế là demerit, xong từ đó bị bà ấy ghét.
Còn
những môn tự chọn mang tính học thuật như của Cambridge như Accounting (kiểm toán/kế toán), History (lịch sử), Economics (Kinh tế), Commerce (thương mại), Mathematics Additional (toán cao cấp) thì xác định là khoai, mấy lớp đầu cao toàn dân ching chong đầu đen học chứ Tây nó dropout gần hết . Môn tự chọn học thuật thì NCEA (môn của bộ giáo dục NZ soạn) cũng có mà dễ hơn, bằng cấp ít được công nhận toàn cầu như Cam.
Nói chung học hành thì bố mẹ không cần lo liệu cháu có bị nặng kiến thức hay áp lực điểm số lắm đâu (trừ khi cháu chọn những môn xôi thịt của Cambridge tao nêu trên). Vấn đề lớn nhất của một du học sinh xa nhà từ nhỏ sẽ là cách quản lý các mối quan hệ xã hội (chọn bạn mà phang, tình yêu tình báo, đối phó racism, mâu thuẫn với chủ nhà, host), cũng như kỹ năng quản lý, sắp xếp cuộc sống cá nhân (đối phó cô đơn, khủng hoảng tâm lý, trầm cảm,shock văn hoá,quản lý thời gian, routine kỷ luật, quản lý chi tiêu cá nhân) . Một vài vấn đề tao sẽ bàn đến ngay sau đây.
4. Chuyện bạn bè, thầy cô. Có hay không việc kỳ thị, phân biệt chủng tộc (racism)?
Một trong những mối lo ngại lớn nhất của du học sinh Việt là tình trạng phân biệt chủng tộc, bắt nạt liên quan tới chủng tộc. Cảm nhận của tao là như thế này: trên bề mặt nổi thì gần như không có, không ai dám thể hiện ra (vì luật xử khá nghiêm). Ngoại trừ một số thành phần cực đoan không đáng kể, thì đa phần sẽ ko đến nỗi racism mà nó sẽ nằm ở định kiến (value judgement). Định kiến sẽ đến từ những trải nghiệm trong quá khứ hay hình thành do mức độ phổ biến của hiện tượng đó trong xã hội. Ví dụ định kiến về người Đông Á da vàng thường sẽ là thể chất kém (kém hơn so với Tây trắng), nerd (bị áp lực từ gia đình nên học chăm), tán gái giao tiếp như buoi (do nhiều đứa tiếng Anh kém, accent phèn nên ngại giao tiếp, đồng thời bị lệch pha văn hoá, cộng sẵn tích cách đụt nữa), nhiều tiền, hoặc hay mang nhiều tiền mặt (nên tại sao đợt Covid bọn mày mà đọc tin thấy một số đứa da đen bên Mỹ mà đi cướp giật toàn chọn đối tượng châu Á vì còi cọc thấp bé lại còn mang nhiều tiền mặt, con mồi hoàn hảo). Để vượt qua được định kiến này thì cháu nhà phải thể hiện được phẩm chất của mình cho bọn bạn nó thấy. Tao tự lấy bản thân mình làm ví dụ luôn. Về vấn đề thể chất, trước đó ở VN tao đã tập gym muay thai được kha khá rồi, lại con HIIT (thể lực) nữa, nên dù không to con bằng một số đứa New, nhưng vẫn hoàn toàn tự tin về độ dẻo giai, tốc độ và thể lực khi chơi dodgeball hay basketball giờ PE(Physical Education). Tóm lại nếu cháu nhà muốn tự tin vượt qua racism, giảm thiểu tối đa ảnh hưởng của nó (đéo giảm hết được vẫn có một bộ phận racist ngầm thôi), thì nên tập trung cải thiện hai điểm yếu cố hữu của người Á Đông chúng ta, đó là thể chất (tập tành thể thao, ăn ngủ cho cao lớn, nếu được nữa tập võ, những môn dùng chân nhiều như kick boxing hay Muay Thai ấy, tao học rồi thấy một điều là thân- tâm có mqh mật thiết, chân khỏe vững tự nhiên tâm cũng vững hơn, thần thái đĩnh đạc cứng hơn, bọn Tây nó ngửi được cái nét mặt aura nó cũng đỡ gây sự hơn. Và tiếp theo nữa là sự dạn dĩ trong giao tiếp, cái này học từ từ, phải chấp nhận bị quê, sửa sai và cải thiện, cứ bắt chuyện, cứ chủ động kiểu gì cũng có cả một đống bạn mà chơi (và đặc biệt phải biết lọc bạn tốt bạn xấu đừng để bị như tao). Đặc biệt tiếng Anh với giọng accent chuẩn cũng là một lợi thế khá lớn.
Em pornstar Lyli Rae người NZ - ảnh kéo view