• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Phút cuối: Cái chết của bà Năm Cát Hanh Long ra sao?

Cần méo gì smartphone, đi buôn ngược buôn xuôi được mà buôn có mấy quyển sách LX mà ko mua được chắc ? Ko mua được hàng ngoại thì mấy quyển của Trần Phú, Nguyễn Văn Cừ... thiếu méo gì, thái độ đối xử với Tư bản của ĐCS không hề thay đổi từ lúc sinh ra đến tận bây giờ.
Học tiếng Francais sao biết tiếng Xô?
 
Cái này thì nên xem Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Như Hiên là rỏ. Bởi đây là câu chuyện của người thật, việc thật.
Cái này tao nghe phỏng vấn, đọc sơ bộ rồi.
Vũ thư Hiên viết ra mới biết các đời tổng bí thở mình xuất thân xịn vkl:
@8keo@Phụ bếp lưu vong trốn vé
Trường Chinh thì ông già làm bác sĩ đi theo kongsan
Lê Duẩn thì là thư kí hoả xa.
Đỗ 10 thiến heo =))
 
Cái này tao nghe phỏng vấn, đọc sơ bộ rồi.
Vũ thư Hiên viết ra mới biết các đời tổng bí thở mình xuất thân xịn vkl:
@8keo@Phụ bếp lưu vong trốn vé
Trường Chinh thì ông già làm bác sĩ đi theo kongsan
Lê Duẩn thì là thư kí hoả xa.
Đỗ 10 thiến heo =))
Để thấy giai đoạn đó, có những khai quốc công thần chỉ tham gia cách mạng với tinh thần cao thượng cho đất nước, dân tộc. Nhưng đéo hiểu bản chất của +S là gì. Cứ nghĩ chỉ là phương tiện để kháng chiến. Khi hiểu ra thì mọt gông cmnr. Có thể nói là ngu, cũng có thể nói là ngây thơ.
 
Nguyễn Thị Năm (1906 – 9 tháng 7 năm 1953, quê ở Làng Bưởi, ngoại thành Hà Nội), là một địa chủ có công đóng góp tài sản cho Việt Minh trong kháng chiến chống Pháp. Trong cuộc Cải cách ruộng đất, bà bị nông dân địa phương đấu tố là địa chủ gian ác và bị xử bắn. Bà nguyên là Hội trưởng Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam tỉnh Thái Nguyên.

Bà còn được gọi là Cát Hanh Long vì đây là tên một hiệu buôn do bà làm chủ ở Hải Phòng. Bà vốn giỏi làm ăn trên đất cảng Hải Phòng, và đã làm nhiều nghề khác nhau trong đó có buôn bán sắt vụn, và đã sớm thành đạt trên thương trường, sau đó bà xây nhà tậu ruộng như thói tục của người xưa vừa làm ăn nơi thành thị vừa bám sát với thôn quê.

14269442460_d5c282a5d8_z.jpg
cai-cach-ruong-dat.jpg
Bà Nguyễn thị Năm đã cống hiến rất nhiều tiền, vàng để nuôi nấng, che giấu hàng loạt lãnh đạo của đảng Cộng sản nhưng lại bị họ mang ra đấu tố và giết chết một cách man rợ.

Dưới vỏ bọc chủ thương hiệu Cát Hanh Long ở Hà Nội, Bà Nguyễn Thị Năm là người đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo gồm Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản... trong thời gian ĐCS còn hoạt động bí mật. Hai con trai bà, ông Nguyễn Công và ông Nguyễn Hanh đều theo Việt Minh từ trước 1945.



Khi Cải Cách Ruộng Đất được phát động, ông Nguyễn Công đang làm Chính uỷ Trung đoàn của Quân đội Nhân dân Việt Nam và ông Nguyễn Hanh là Đại đội phó bộ đội thông tin.

Trong thời kháng chiến, bà đã góp 20.000 đồng Ðông Dương, tương đương 700 lượng vàng lúc bấy giờ, và sau đó giúp đỡ nhiều vật dụng, thóc gạo, y tế và nhà cửa cho Việt Minh. Trong "Tuần lễ vàng", bà góp thêm 100 lạng vàng cho chính quyền mới thành lập.

Khi Cuộc cải cách ruộng đất triển khai vào năm 1953, những hành động yêu nước của Nguyễn Thị Năm bị cố vấn Trung Quốc cho là "giả dối nhằm chui sâu, leo cao vào hàng ngũ cách mạng để phá hoại. và bà trở thành địa chủ đầu tiên bị đem ra "xử lý". Bà bị lên án với tội danh "tư sản địa chủ cường hào gian ác".

Bà bị chính chủ tịch HCM với bút danh C.B. đánh đầu tiên về tội "tư sản địa chủ cường hào ác bá" trong bài "Ðịa chủ ác ghê" đã đăng trên báo Nhân Dân vào ngày 21 tháng 7 nãm 1953.

Trong bài viết "Địa chủ ác ghê" của C.B trên báo Nhân dân ngày 21 tháng 7 năm 1953 có kể tội bà như một lời luật sư công tố đọc lời kết án trước khi bồi thẩm đoàn (đám nông dân đấu tố) đi bỏ phiếu 7 ăn 0 cho án tử, nguyên văn:

"Thành hiền dạy rằng: “Vi phú bất nhân”. Ai cũng biết rằng địa chủ thì ác: Như bóc lột nông dân, tô cao lãi nặng, chây lười thuế khóa – thế thôi. Nào ngờ có bọn địa chủ giết người không nháy mắt. Đây là một thí dụ:

Mụ địa chủ Cát Hanh Long cùng 2 đứa con và mấy tên lâu la đã:
- Giết chết 14 nông dân.
- Tra tấn đánh đập hàng chục nông dân, nay còn tàn tật.
- Làm chết 32 gia đình gồm có 200 người - Năm 1944, chúng đưa 37 gia đình về đồn điền phá rừng khai ruộng cho chúng. Chúng bắt làm nhiều mà cho ăn đói. Ít tháng sau, vì cực khổ quá, 32 gia đình đã chết hết, không còn một người.
- Chúng đã hãm chết hơn 30 nông dân - Năm 1945, chúng đưa 65 nông dân bị nạn đói ở Thái Bình về làm ở đồn điền. Cũng vì chúng cho ăn đói, bắt làm nhiều. Ít hôm sau, hơn 30 người đã chết ở xóm Chùa Hang.
- Năm 1944 - 1945, chúng đưa 20 trẻ mồ côi về nuôi. Chúng bắt các em ấy ở dưới hầm, cho ăn đói, mặc rách, bắt làm quá sức, lại đánh đập không ngớt. Chỉ mấy tháng, 15 em đã bỏ mạng.
Thế là ba mẹ con địa chủ Cát Hanh Long đã trực tiếp, gián tiếp giết chết ngót 260 đồng bào!
Còn những cách chúng tra tấn nông dân thiếu tô thiếu nợ, thì tàn nhẫn không kém gì bọn thực dân Pháp. Thí dụ:
- Trời rét, chúng bắt nông dân cởi trần, rồi dội nước lạnh vào người. Hoặc bắt đội thùng nước lạnh có lỗ thủng, nước rỏ từng giọt vào đầu, vào vai, đau buốt tận óc, tận ruột.
- Chúng trói chặt nông dân, treo lên xà nhà, kéo lên kéo xuống.
- Chúng đóng gióng trâu vào mồm nông dân, làm cho gãy răng, hộc máu. Bơm nước vào bụng, rồi giẫm lên bụng cho ọe nước ra.
- Chúng đổ nước cà, nước mắm vào mũi nông dân, làm cho nôn sặc lên.
- Chúng lấy nến đốt vào mình nông dân, làm cho cháy da bỏng thịt.
Đó là chưa kể tội phản cách mạng của chúng. Trước kia, mẹ con chúng đã thông đồng với Pháp và Nhật để bắt bớ cán bộ. Sau Cách mạng Tháng Tám, chúng đã thông đồng với giặc Pháp và Việt gian bù nhìn để phá hoại kháng chiến.
Trong cuộc phát động quần chúng, đồng bào địa phương đã đưa đủ chứng cớ rõ ràng ra tố cáo. Mẹ con mụ Cát Hanh Long không thể chối cãi, đã thú nhận thật cả những tội ác hại nước hại dân. Thật là:
Viết không hết tội, dù chẻ hết tre rừng.

Rửa không sạch ác, dù tát cạn nước bể"

Báo năm 1953 vẫn còn

18506_598228580280087_7516134072268859515_n.jpg


BÀ BỊ ĐEM RA ĐẤU TỐ BA LẦN TRƯỚC KHI BỊ XỬ TỬ.
images

"Bà ta vừa quay người thì mấy loạt tiểu liên nổ ngay sát lưng. Mình được đội phân công ra Chùa Hang mua áo quan, chỉ thị chỉ mua áo tồi nhất. Và không được lộ là mua chôn địa chủ. Sợ như thế sẽ đề cao uy thế uy lực địa chủ mà. Khổ tớ, đi mua cứ bị nhà hàng thắc mắc chưa thấy ai đi mua áo cho người nhà mà cứ đòi cái rẻ tiền nhất. Mua áo quan được thì không cho bà ta vào lọt. Du kích mấy người bèn đặt bà ta nằm trên miệng cỗ áo rồi nhảy lên vừa giẫm vừa hô: "Chết còn ngoan cố này, ngoan cố nổi với các ông nông dân không này?". Nghe xương kêu răng rắc mà tớ không dám chạy, sợ bị quy là thương địa chủ. Cuối cùng bà ta cũng vào lọt, nằm vẹo vọ như con rối gẫy vậy

Theo hồi ký Trần Huy Liệu, lúc đó là uỷ viên Thường trực Quốc hội, thanh tra Cải cách Ruộng đất tại Thái Nguyên, thì cuộc đấu tố bà Năm được tổ chức ngày 22 tháng 5 năm 1953, với sự tham dự của gần 1 vạn người dân địa phương. Cũng theo ông Liệu, hai con trai của bà Năm lúc đó cũng bị đấu tố.

Khi bà Nguyễn Thị Năm bị xử bắn, hai người con đang đi công tác tại Trung Quốc nên không biết (Theo ông Trần Huy Liệu thì hai con trai của bà cũng bị dân địa phương đấu tố vào lần 2, xem ở trên). Mặc dù đi bộ đội và có công với lực lượng Việt Minh, năm 1953 Nguyễn Hanh và Nguyễn Cát bị triệu về và bắt đưa đi cải tạo đến cuối năm 1956 mới được thả về.

Những năm cuối thập niên 50, ông Hanh vào làm trong Văn phòng Ty Kiến trúc Thái Nguyên, rồi dạt về Hà Nội làm ở một xí nghiệp dược phẩm. Vợ ông Hanh thì dạy ở một trường tiểu học. Các cháu của bà Nguyễn Thị Năm vì lý lịch gia đình thuộc thành phần địa chủ nên từng bị trả hồ sơ khi xin việc và cũng không được gia nhập Đảng CS Việt Nam. Người con thứ là ông Nguyễn Cát thì chuyển ngành sang Ty Thương nghiệp rồi sau đó gia đình ông cũng về Hà Nội. Năm 1998 ông Nguyễn Hanh và ông Nguyễn Cát được công nhận là cán bộ hoạt động lâu năm, cán bộ tiền khởi nghĩa.



Sau nhiều năm cố gắng, đến năm 1990, gia đình mới tìm được xác của bà Năm tại Đồng Bẩm.
Chỉ có thể nói là Tám Keo được nuôi giấu và nứng ku gió đòi đụ nhưng bả không chịu. Sợ lộ chuyện thì muối mặt. Tám Keo ra tay trước để bịt đầu mối.
 
Tao viết thêm về sự kiện sau cải cách ruộng đất.
Thì xảy ra sự kiện Stalin chết.

Khrushchev nhanh chóng giành quyền lực từ thủ tướng Malenkov, xử tử trùm Nkvd Beria.
Đại hội 20 1956 xét lại chung sống hoà bình. Không viện trợ cho Bắc Việt về quân sự, yêu cầu không đánh về phía Nam.
Và xảy ra công cuộc "phê và tự phê" để giữ viện trợ.
Mao thì phát hành chiến dịch "bách hoa tề phóng, bách gia tranh minh".
@8keo học theo cả hai.
Và kết cục là xảy ra "vụ án nhân văn-giai phẩm", sửa sai cải cách ruộng đất.
@8keo rất tài năng nhé.
Khéo léo có được viện trợ của cả hai.
Khrushchev nhanh chóng đẩy cao mâu thuẫn với Mao vì hậu Triều Tiên 1953
.
Mao bảo là Khrushchev là lũ xét lại.
Bắc Việt ta đu càng cũng bảo vậy. Và tiện tay đi hai hàng.
 
Thặc là đau lồn với 2 tk con bất hiếu, ngu muội
Gặp tao, vô nam theo anh Diệm liền =((
Có Mũ Nâu: Vương Mộng Long, cha ổng thấy không ổn mà không đi được nên bế con trên tay ở Ga Hàng Cỏ mà nói: "lần này chắc là lần cuối cha con mình thấy nhau". Rồi đưa con theo bà con vào nam lánh nạn. Sau bị đấu tố, Long thù cs giết cha vào Biệt Động Quân đánh cộng
 
Nguyễn Thị Năm (1906 – 9 tháng 7 năm 1953, quê ở Làng Bưởi, ngoại thành Hà Nội), là một địa chủ có công đóng góp tài sản cho Việt Minh trong kháng chiến chống Pháp. Trong cuộc Cải cách ruộng đất, bà bị nông dân địa phương đấu tố là địa chủ gian ác và bị xử bắn. Bà nguyên là Hội trưởng Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam tỉnh Thái Nguyên.

Bà còn được gọi là Cát Hanh Long vì đây là tên một hiệu buôn do bà làm chủ ở Hải Phòng. Bà vốn giỏi làm ăn trên đất cảng Hải Phòng, và đã làm nhiều nghề khác nhau trong đó có buôn bán sắt vụn, và đã sớm thành đạt trên thương trường, sau đó bà xây nhà tậu ruộng như thói tục của người xưa vừa làm ăn nơi thành thị vừa bám sát với thôn quê.

14269442460_d5c282a5d8_z.jpg
cai-cach-ruong-dat.jpg
Bà Nguyễn thị Năm đã cống hiến rất nhiều tiền, vàng để nuôi nấng, che giấu hàng loạt lãnh đạo của đảng Cộng sản nhưng lại bị họ mang ra đấu tố và giết chết một cách man rợ.

Dưới vỏ bọc chủ thương hiệu Cát Hanh Long ở Hà Nội, Bà Nguyễn Thị Năm là người đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo gồm Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản... trong thời gian ĐCS còn hoạt động bí mật. Hai con trai bà, ông Nguyễn Công và ông Nguyễn Hanh đều theo Việt Minh từ trước 1945.



Khi Cải Cách Ruộng Đất được phát động, ông Nguyễn Công đang làm Chính uỷ Trung đoàn của Quân đội Nhân dân Việt Nam và ông Nguyễn Hanh là Đại đội phó bộ đội thông tin.

Trong thời kháng chiến, bà đã góp 20.000 đồng Ðông Dương, tương đương 700 lượng vàng lúc bấy giờ, và sau đó giúp đỡ nhiều vật dụng, thóc gạo, y tế và nhà cửa cho Việt Minh. Trong "Tuần lễ vàng", bà góp thêm 100 lạng vàng cho chính quyền mới thành lập.

Khi Cuộc cải cách ruộng đất triển khai vào năm 1953, những hành động yêu nước của Nguyễn Thị Năm bị cố vấn Trung Quốc cho là "giả dối nhằm chui sâu, leo cao vào hàng ngũ cách mạng để phá hoại. và bà trở thành địa chủ đầu tiên bị đem ra "xử lý". Bà bị lên án với tội danh "tư sản địa chủ cường hào gian ác".

Bà bị chính chủ tịch HCM với bút danh C.B. đánh đầu tiên về tội "tư sản địa chủ cường hào ác bá" trong bài "Ðịa chủ ác ghê" đã đăng trên báo Nhân Dân vào ngày 21 tháng 7 nãm 1953.

Trong bài viết "Địa chủ ác ghê" của C.B trên báo Nhân dân ngày 21 tháng 7 năm 1953 có kể tội bà như một lời luật sư công tố đọc lời kết án trước khi bồi thẩm đoàn (đám nông dân đấu tố) đi bỏ phiếu 7 ăn 0 cho án tử, nguyên văn:

"Thành hiền dạy rằng: “Vi phú bất nhân”. Ai cũng biết rằng địa chủ thì ác: Như bóc lột nông dân, tô cao lãi nặng, chây lười thuế khóa – thế thôi. Nào ngờ có bọn địa chủ giết người không nháy mắt. Đây là một thí dụ:

Mụ địa chủ Cát Hanh Long cùng 2 đứa con và mấy tên lâu la đã:
- Giết chết 14 nông dân.
- Tra tấn đánh đập hàng chục nông dân, nay còn tàn tật.
- Làm chết 32 gia đình gồm có 200 người - Năm 1944, chúng đưa 37 gia đình về đồn điền phá rừng khai ruộng cho chúng. Chúng bắt làm nhiều mà cho ăn đói. Ít tháng sau, vì cực khổ quá, 32 gia đình đã chết hết, không còn một người.
- Chúng đã hãm chết hơn 30 nông dân - Năm 1945, chúng đưa 65 nông dân bị nạn đói ở Thái Bình về làm ở đồn điền. Cũng vì chúng cho ăn đói, bắt làm nhiều. Ít hôm sau, hơn 30 người đã chết ở xóm Chùa Hang.
- Năm 1944 - 1945, chúng đưa 20 trẻ mồ côi về nuôi. Chúng bắt các em ấy ở dưới hầm, cho ăn đói, mặc rách, bắt làm quá sức, lại đánh đập không ngớt. Chỉ mấy tháng, 15 em đã bỏ mạng.
Thế là ba mẹ con địa chủ Cát Hanh Long đã trực tiếp, gián tiếp giết chết ngót 260 đồng bào!
Còn những cách chúng tra tấn nông dân thiếu tô thiếu nợ, thì tàn nhẫn không kém gì bọn thực dân Pháp. Thí dụ:
- Trời rét, chúng bắt nông dân cởi trần, rồi dội nước lạnh vào người. Hoặc bắt đội thùng nước lạnh có lỗ thủng, nước rỏ từng giọt vào đầu, vào vai, đau buốt tận óc, tận ruột.
- Chúng trói chặt nông dân, treo lên xà nhà, kéo lên kéo xuống.
- Chúng đóng gióng trâu vào mồm nông dân, làm cho gãy răng, hộc máu. Bơm nước vào bụng, rồi giẫm lên bụng cho ọe nước ra.
- Chúng đổ nước cà, nước mắm vào mũi nông dân, làm cho nôn sặc lên.
- Chúng lấy nến đốt vào mình nông dân, làm cho cháy da bỏng thịt.
Đó là chưa kể tội phản cách mạng của chúng. Trước kia, mẹ con chúng đã thông đồng với Pháp và Nhật để bắt bớ cán bộ. Sau Cách mạng Tháng Tám, chúng đã thông đồng với giặc Pháp và Việt gian bù nhìn để phá hoại kháng chiến.
Trong cuộc phát động quần chúng, đồng bào địa phương đã đưa đủ chứng cớ rõ ràng ra tố cáo. Mẹ con mụ Cát Hanh Long không thể chối cãi, đã thú nhận thật cả những tội ác hại nước hại dân. Thật là:
Viết không hết tội, dù chẻ hết tre rừng.

Rửa không sạch ác, dù tát cạn nước bể"

Báo năm 1953 vẫn còn

18506_598228580280087_7516134072268859515_n.jpg


BÀ BỊ ĐEM RA ĐẤU TỐ BA LẦN TRƯỚC KHI BỊ XỬ TỬ.
images

"Bà ta vừa quay người thì mấy loạt tiểu liên nổ ngay sát lưng. Mình được đội phân công ra Chùa Hang mua áo quan, chỉ thị chỉ mua áo tồi nhất. Và không được lộ là mua chôn địa chủ. Sợ như thế sẽ đề cao uy thế uy lực địa chủ mà. Khổ tớ, đi mua cứ bị nhà hàng thắc mắc chưa thấy ai đi mua áo cho người nhà mà cứ đòi cái rẻ tiền nhất. Mua áo quan được thì không cho bà ta vào lọt. Du kích mấy người bèn đặt bà ta nằm trên miệng cỗ áo rồi nhảy lên vừa giẫm vừa hô: "Chết còn ngoan cố này, ngoan cố nổi với các ông nông dân không này?". Nghe xương kêu răng rắc mà tớ không dám chạy, sợ bị quy là thương địa chủ. Cuối cùng bà ta cũng vào lọt, nằm vẹo vọ như con rối gẫy vậy

Theo hồi ký Trần Huy Liệu, lúc đó là uỷ viên Thường trực Quốc hội, thanh tra Cải cách Ruộng đất tại Thái Nguyên, thì cuộc đấu tố bà Năm được tổ chức ngày 22 tháng 5 năm 1953, với sự tham dự của gần 1 vạn người dân địa phương. Cũng theo ông Liệu, hai con trai của bà Năm lúc đó cũng bị đấu tố.

Khi bà Nguyễn Thị Năm bị xử bắn, hai người con đang đi công tác tại Trung Quốc nên không biết (Theo ông Trần Huy Liệu thì hai con trai của bà cũng bị dân địa phương đấu tố vào lần 2, xem ở trên). Mặc dù đi bộ đội và có công với lực lượng Việt Minh, năm 1953 Nguyễn Hanh và Nguyễn Cát bị triệu về và bắt đưa đi cải tạo đến cuối năm 1956 mới được thả về.

Những năm cuối thập niên 50, ông Hanh vào làm trong Văn phòng Ty Kiến trúc Thái Nguyên, rồi dạt về Hà Nội làm ở một xí nghiệp dược phẩm. Vợ ông Hanh thì dạy ở một trường tiểu học. Các cháu của bà Nguyễn Thị Năm vì lý lịch gia đình thuộc thành phần địa chủ nên từng bị trả hồ sơ khi xin việc và cũng không được gia nhập Đảng CS Việt Nam. Người con thứ là ông Nguyễn Cát thì chuyển ngành sang Ty Thương nghiệp rồi sau đó gia đình ông cũng về Hà Nội. Năm 1998 ông Nguyễn Hanh và ông Nguyễn Cát được công nhận là cán bộ hoạt động lâu năm, cán bộ tiền khởi nghĩa.



Sau nhiều năm cố gắng, đến năm 1990, gia đình mới tìm được xác của bà Năm tại Đồng Bẩm.
Bà 5 chết cũng đáng
Vì bà tiếp tay cho quỷ
Giúp người ác tức là làm việc ác. Ko oan đâu
Có điều cô thấy để đám nông dân ngu dốt lên nắm quyền chán thật
Vụ CCRĐ nj là dịp tốt để thanh trừng phe đối lập
Nên ốp tội cho những gia đình chống + hoặc đối thủ 9 chị để loại bỏ
Hết khôn r hay sao lại chọn mẹ của 2 + con đi bắn, lại có ơn với tụi nó, rồi còn là phụ nữ --> ngu đéo để đâu cho hết
 
Nguyễn Thị Năm (1906 – 9 tháng 7 năm 1953, quê ở Làng Bưởi, ngoại thành Hà Nội), là một địa chủ có công đóng góp tài sản cho Việt Minh trong kháng chiến chống Pháp. Trong cuộc Cải cách ruộng đất, bà bị nông dân địa phương đấu tố là địa chủ gian ác và bị xử bắn. Bà nguyên là Hội trưởng Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam tỉnh Thái Nguyên.

Bà còn được gọi là Cát Hanh Long vì đây là tên một hiệu buôn do bà làm chủ ở Hải Phòng. Bà vốn giỏi làm ăn trên đất cảng Hải Phòng, và đã làm nhiều nghề khác nhau trong đó có buôn bán sắt vụn, và đã sớm thành đạt trên thương trường, sau đó bà xây nhà tậu ruộng như thói tục của người xưa vừa làm ăn nơi thành thị vừa bám sát với thôn quê.

14269442460_d5c282a5d8_z.jpg
cai-cach-ruong-dat.jpg
Bà Nguyễn thị Năm đã cống hiến rất nhiều tiền, vàng để nuôi nấng, che giấu hàng loạt lãnh đạo của đảng Cộng sản nhưng lại bị họ mang ra đấu tố và giết chết một cách man rợ.

Dưới vỏ bọc chủ thương hiệu Cát Hanh Long ở Hà Nội, Bà Nguyễn Thị Năm là người đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo gồm Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản... trong thời gian ĐCS còn hoạt động bí mật. Hai con trai bà, ông Nguyễn Công và ông Nguyễn Hanh đều theo Việt Minh từ trước 1945.



Khi Cải Cách Ruộng Đất được phát động, ông Nguyễn Công đang làm Chính uỷ Trung đoàn của Quân đội Nhân dân Việt Nam và ông Nguyễn Hanh là Đại đội phó bộ đội thông tin.

Trong thời kháng chiến, bà đã góp 20.000 đồng Ðông Dương, tương đương 700 lượng vàng lúc bấy giờ, và sau đó giúp đỡ nhiều vật dụng, thóc gạo, y tế và nhà cửa cho Việt Minh. Trong "Tuần lễ vàng", bà góp thêm 100 lạng vàng cho chính quyền mới thành lập.

Khi Cuộc cải cách ruộng đất triển khai vào năm 1953, những hành động yêu nước của Nguyễn Thị Năm bị cố vấn Trung Quốc cho là "giả dối nhằm chui sâu, leo cao vào hàng ngũ cách mạng để phá hoại. và bà trở thành địa chủ đầu tiên bị đem ra "xử lý". Bà bị lên án với tội danh "tư sản địa chủ cường hào gian ác".

Bà bị chính chủ tịch HCM với bút danh C.B. đánh đầu tiên về tội "tư sản địa chủ cường hào ác bá" trong bài "Ðịa chủ ác ghê" đã đăng trên báo Nhân Dân vào ngày 21 tháng 7 nãm 1953.

Trong bài viết "Địa chủ ác ghê" của C.B trên báo Nhân dân ngày 21 tháng 7 năm 1953 có kể tội bà như một lời luật sư công tố đọc lời kết án trước khi bồi thẩm đoàn (đám nông dân đấu tố) đi bỏ phiếu 7 ăn 0 cho án tử, nguyên văn:

"Thành hiền dạy rằng: “Vi phú bất nhân”. Ai cũng biết rằng địa chủ thì ác: Như bóc lột nông dân, tô cao lãi nặng, chây lười thuế khóa – thế thôi. Nào ngờ có bọn địa chủ giết người không nháy mắt. Đây là một thí dụ:

Mụ địa chủ Cát Hanh Long cùng 2 đứa con và mấy tên lâu la đã:
- Giết chết 14 nông dân.
- Tra tấn đánh đập hàng chục nông dân, nay còn tàn tật.
- Làm chết 32 gia đình gồm có 200 người - Năm 1944, chúng đưa 37 gia đình về đồn điền phá rừng khai ruộng cho chúng. Chúng bắt làm nhiều mà cho ăn đói. Ít tháng sau, vì cực khổ quá, 32 gia đình đã chết hết, không còn một người.
- Chúng đã hãm chết hơn 30 nông dân - Năm 1945, chúng đưa 65 nông dân bị nạn đói ở Thái Bình về làm ở đồn điền. Cũng vì chúng cho ăn đói, bắt làm nhiều. Ít hôm sau, hơn 30 người đã chết ở xóm Chùa Hang.
- Năm 1944 - 1945, chúng đưa 20 trẻ mồ côi về nuôi. Chúng bắt các em ấy ở dưới hầm, cho ăn đói, mặc rách, bắt làm quá sức, lại đánh đập không ngớt. Chỉ mấy tháng, 15 em đã bỏ mạng.
Thế là ba mẹ con địa chủ Cát Hanh Long đã trực tiếp, gián tiếp giết chết ngót 260 đồng bào!
Còn những cách chúng tra tấn nông dân thiếu tô thiếu nợ, thì tàn nhẫn không kém gì bọn thực dân Pháp. Thí dụ:
- Trời rét, chúng bắt nông dân cởi trần, rồi dội nước lạnh vào người. Hoặc bắt đội thùng nước lạnh có lỗ thủng, nước rỏ từng giọt vào đầu, vào vai, đau buốt tận óc, tận ruột.
- Chúng trói chặt nông dân, treo lên xà nhà, kéo lên kéo xuống.
- Chúng đóng gióng trâu vào mồm nông dân, làm cho gãy răng, hộc máu. Bơm nước vào bụng, rồi giẫm lên bụng cho ọe nước ra.
- Chúng đổ nước cà, nước mắm vào mũi nông dân, làm cho nôn sặc lên.
- Chúng lấy nến đốt vào mình nông dân, làm cho cháy da bỏng thịt.
Đó là chưa kể tội phản cách mạng của chúng. Trước kia, mẹ con chúng đã thông đồng với Pháp và Nhật để bắt bớ cán bộ. Sau Cách mạng Tháng Tám, chúng đã thông đồng với giặc Pháp và Việt gian bù nhìn để phá hoại kháng chiến.
Trong cuộc phát động quần chúng, đồng bào địa phương đã đưa đủ chứng cớ rõ ràng ra tố cáo. Mẹ con mụ Cát Hanh Long không thể chối cãi, đã thú nhận thật cả những tội ác hại nước hại dân. Thật là:
Viết không hết tội, dù chẻ hết tre rừng.

Rửa không sạch ác, dù tát cạn nước bể"

Báo năm 1953 vẫn còn

18506_598228580280087_7516134072268859515_n.jpg


BÀ BỊ ĐEM RA ĐẤU TỐ BA LẦN TRƯỚC KHI BỊ XỬ TỬ.
images

"Bà ta vừa quay người thì mấy loạt tiểu liên nổ ngay sát lưng. Mình được đội phân công ra Chùa Hang mua áo quan, chỉ thị chỉ mua áo tồi nhất. Và không được lộ là mua chôn địa chủ. Sợ như thế sẽ đề cao uy thế uy lực địa chủ mà. Khổ tớ, đi mua cứ bị nhà hàng thắc mắc chưa thấy ai đi mua áo cho người nhà mà cứ đòi cái rẻ tiền nhất. Mua áo quan được thì không cho bà ta vào lọt. Du kích mấy người bèn đặt bà ta nằm trên miệng cỗ áo rồi nhảy lên vừa giẫm vừa hô: "Chết còn ngoan cố này, ngoan cố nổi với các ông nông dân không này?". Nghe xương kêu răng rắc mà tớ không dám chạy, sợ bị quy là thương địa chủ. Cuối cùng bà ta cũng vào lọt, nằm vẹo vọ như con rối gẫy vậy

Theo hồi ký Trần Huy Liệu, lúc đó là uỷ viên Thường trực Quốc hội, thanh tra Cải cách Ruộng đất tại Thái Nguyên, thì cuộc đấu tố bà Năm được tổ chức ngày 22 tháng 5 năm 1953, với sự tham dự của gần 1 vạn người dân địa phương. Cũng theo ông Liệu, hai con trai của bà Năm lúc đó cũng bị đấu tố.

Khi bà Nguyễn Thị Năm bị xử bắn, hai người con đang đi công tác tại Trung Quốc nên không biết (Theo ông Trần Huy Liệu thì hai con trai của bà cũng bị dân địa phương đấu tố vào lần 2, xem ở trên). Mặc dù đi bộ đội và có công với lực lượng Việt Minh, năm 1953 Nguyễn Hanh và Nguyễn Cát bị triệu về và bắt đưa đi cải tạo đến cuối năm 1956 mới được thả về.

Những năm cuối thập niên 50, ông Hanh vào làm trong Văn phòng Ty Kiến trúc Thái Nguyên, rồi dạt về Hà Nội làm ở một xí nghiệp dược phẩm. Vợ ông Hanh thì dạy ở một trường tiểu học. Các cháu của bà Nguyễn Thị Năm vì lý lịch gia đình thuộc thành phần địa chủ nên từng bị trả hồ sơ khi xin việc và cũng không được gia nhập Đảng CS Việt Nam. Người con thứ là ông Nguyễn Cát thì chuyển ngành sang Ty Thương nghiệp rồi sau đó gia đình ông cũng về Hà Nội. Năm 1998 ông Nguyễn Hanh và ông Nguyễn Cát được công nhận là cán bộ hoạt động lâu năm, cán bộ tiền khởi nghĩa.



Sau nhiều năm cố gắng, đến năm 1990, gia đình mới tìm được xác của bà Năm tại Đồng Bẩm.
Bút danh C.B là cái bòi à hay j
 

Ông bà Trịnh Văn Bô và căn nhà niềm tin trao cho Cách mạng​

Vợ chồng nhà tư sản Trịnh Văn Bô - Hoàng Thị Minh Hồ

Nguồn hình ảnh,Other
Chụp lại hình ảnh,Vợ chồng nhà tư sản Trịnh Văn Bô - Hoàng Thị Minh Hồ đã hiến nhà cửa và tài sản ủng hộ cách mạng và chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa từ trên bày thập niên trước.
Vợ chồng nhà tư sản Trịnh Văn Bô đã hiến tặng tài sản, nhiều nhà cho cuộc cách mạng dân tộc nhưng một biệt thự họ chỉ 'cho chính quyền mượn' từ năm 1945 vẫn còn chưa được trả chính thức, gây ra nhiều tranh cãi cho tới nay.
Tham gia thảo luận Bàn tròn của BBC hôm 16/11/2017, các nhà văn, nhà báo ở hải ngoại và trong nước nói rằng việc đầu tiên là cần đánh giá đúng hơn về đóng góp của gia đình ông bà Trịnh Văn Bô với cách mạng và chính quyền ở Việt Nam.
Theo đó, ông bà Trịnh Văn Bô không phải "tư sản đi theo Cách mạng Tháng 8/1945" mà thực ra đã tham gia ủng hộ cho Việt Minh từ trước đó.
Từ Paris, Pháp, nhà văn Vũ Thư Hiên, con trai bà Phạm Thị Tề và ông Vũ Đình Huỳnh, cựu bí thư của cố Chủ tịch Việt Nam, Hồ Chí Minh, nêu quan điểm:
"Có nhiều nguồn tin nói rằng dường như có một sự vận động để cho hai bác Trịnh Văn Bô đã hiến tặng vàng bạc và nhà cửa tại Hà Nội, tôi chỉ muốn nói việc đó không đúng là như vậy. Vì gia đình tôi và gia đình bác Trịnh Văn Bô là hai gia đình thân mật, không những thế chúng tôi cùng quê, còn có họ nữa, nên mẹ tôi và bác Bô là hai người bạn rất thân.
"Theo chỗ tôi biết như là người ở trong gia đình, bác Bô đã theo cách mạng từ trước khi có cuộc Cách mạng Tháng Tám, chứ không phải đến lúc được người ta vận động thì mới có những hành động hiến tặng vàng bạc, cũng như là các ngôi nhà.
"Như chuyện từ trước, những cuộc tiếp tế cho tù nhân ở Sơn La, thì đều có phần của bác Bô góp vào đấy rồi và tất nhiên đó là những điều phải giữ bí mật trước, nên không ai nói tới. Thứ hai, việc ngôi nhà 48 Hàng Ngang, thực sự ra ngay ngày đầu tiên của cướp chính quyền ở Hà Nội, gia đình bác đã dành ngôi nhà ấy để cho cách mạng dùng, chứ không phải là về sau này có những người nói đấy là do ông A hay bà B vận động mới có chuyện đó...
"Theo chỗ tôi biết và tôi cũng là người sống ở trong giai đoạn đó, không một người Việt Nam nào theo tôi nghĩ là không sung sướng được thấy mình thoát khỏi ách nô lệ của người Pháp và vì thế nên của cải người ta dâng hiến rất nhiều, đến xương máu người ta cũng không tiếc, nữa là của cải."
Biệt thự 34 phố Hoàng Diệu

Nguồn hình ảnh,Bao Dan Tri
Chụp lại hình ảnh,Một góc căn biệt thự tại 34 phố Hoàng Diệu từng được gia đình ông Trịnh Văn Bô cho quân đội và chính quyền mượn từ năm 1954.
"Không chỉ có ngôi nhà 48 Hàng Ngang hay là về sau này, ngôi nhà 34 Hoàng Diệu, là lớn đâu, bác Bô còn có nhiều nhà khác và đều đưa cho các cán bộ Cách mạng về ở hết."

Mượn hay tịch thu?​

Cũng từ Paris, nhà báo tự do Bùi Tín, con trai của ông Bùi Bằng Đoàn - cựu Trưởng ban Thanh tra đặc biệt của chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Trưởng Ban Thường trực Quốc hội, đưa ra bình luận về biệt thự 34 phố Hoàng Diệu ở Hà Nội.
Đây là biệt thự mà vợ chồng nhà tư sản Trịnh Văn Bô nói là Quân đội và chính quyền Việt Nam 'mượn' của họ.
Ông Bùi Tín nói:
"Theo tôi được biết có việc ông Hoàng Văn Thái ký tên và lấy danh nghĩa là Bộ Quốc phòng để mà mượn trong hai năm [1954-1956], thế nhưng đây chỉ là bề nổi thôi, còn theo tôi được biết lúc bấy giờ trong Bộ Quốc phòng và sau này kể cả ông Lê Đức Anh, Chủ tịch nước, cũng như ông Phạm Văn Trà là Bộ Trưởng Quốc phòng, đều coi nhà đó là nhà của tư sản, đã bị cải tạo và bị tịch thu.
"Họ nghĩ như thế và họ nói với nhau như thế, nhưng đối với bà Trịnh Văn Bô, vẫn lấy bề ngoài nói đây là mượn tạm trong hai năm, đây là một kiểu giả dối muốn nói như thế nào [cũng được], nên đến bây giờ người ta vẫn muốn coi như việc bà Bô nhảy dù vào chiếm lại nhà của mình là bất hợp pháp, bên Bộ Quốc phòng vẫn có người nói là đấy là nhà của Bộ Quốc phòng.
"Nhưng do bị dư luận lên án quá nhiều là 'vô ơn bạc nghĩa' cho nên chính quyền đã phải có những bước lùi, bước lùi đó là ông Hoàng Trung Hải, Bí thư thành ủy Hà Nội đã để ngỏ ra là sẽ cấp sổ đỏ chính thức cho gia đình hiện nay."
"Hai là hứa hẹn là sẽ lấy một phố của Hà Nội đặt tên Trịnh Văn Bô, ba là sẽ làm tang lễ cao cấp của nhà nước cho bà Trịnh Văn Bô và sẽ đưa bà Bô vào an táng ở nghĩa trang Mai Dịch là nghĩa trang nhà nước, mà toàn cán bộ cao cấp ******** đặc biệt mới được vào nằm ở đó."

Giải quyết thế nào?​

Ngôi nhà 48 Hàng Ngang

Nguồn hình ảnh,Vietnammoi.vn
Chụp lại hình ảnh,Ngôi nhà 48 Hàng Ngang của ông Trịnh Văn Bô là nơi bản Tuyên ngôn Độc lập được cố Chủ tịch VN Hồ Chí Minh soạn thảo.
Từ Hà Nội, nhà báo tự do Trần Tiến Đức, con trai thứ của ông Trần Duy Hưng - cựu Thị trưởng đầu tiên của Hà Nội thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, đưa ra bình luận thêm:
"Về việc nhà 34 Hoàng Diệu, tôi xin nói thêm là vào đầu những năm 1990, tôi có dịp thỉnh thoảng gặp ông Võ Văn Kiệt, ông có nói với tôi về ngôi nhà đó và ông nói rất rõ ràng rằng phải trả lại ngôi nhà đó cho gia đình cụ Trịnh Văn Bô, không phải là tặng, hay là gần như một cái để mà đánh đổi gì đó và qua những thông tin tôi được biết, người ta đã nhiều lần thuyết phục cụ đổi ngôi nhà này lấy những ngôi nhà khác thuộc quyền quản lý của Ban Quản trị Tài chính Trung ương, nhưng cụ nhất quyết không đồng ý.
"Và tôi còn được anh Trịnh Cần Chính, là con trai của cụ kể rằng thậm chí trước khi chính thức bà Bô "nhảy dù" vào ngôi nhà đó vào đêm 10/10/2010, tức là kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, thì trước đó, sau khi có được quyết định vào mà do ông Phó Thủ tướng ký vào năm 1994, mãi đến năm 1997, 1998, thì cụ bà Trịnh Văn Bô mới thuyết phục được đám cảnh vệ cho cụ đặt ban thờ của ông Trịnh Văn Bô vào ngôi nhà đó.
"Nhưng ngôi nhà đó vẫn thuộc quyền quản lý của quân đội và sau này mới có chuyện nhảy dù. Và cho đến khi cụ bà Trịnh Văn Bô tức là cụ Hoàng Thị Minh Hồ qua đời, thì vẫn chưa có một giấy tờ nào."
Bình luận về cách giải quyết ngôi nhà ở 34 phố Hoàng Diệu, Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam, nói:
"Nếu đặt vấn đề trả ngôi nhà của ông Trịnh Văn Bô thì ông Trịnh Văn Bô không có quyết định thu hồi, không có quyết định cải tạo [tư sản, tư doanh, công thương nghiệp], thì cái nhà đó nằm lửng lơ, cho nên việc trả đó không liên quan.
Kỷ niệm Cách mạng Tháng 8 năm 1945

Nguồn hình ảnh,HOANG DINH NAM
Chụp lại hình ảnh,Vào năm 1945, "đến xương máu người ta cũng không tiếc, nữa là của cải", theo nhà văn Vũ Thư Hiên
"Nếu những nhà khác thì liên quan đến Nghị quyết của Quốc hội là không giải quyết hậu quả của những ngôi nhà qua cải tạo công thương nghiệp vừa qua," Luật sư Thuận nói với BBC từ Sài Gòn.
Còn theo truyền thông Việt Nam, mới đây, một nhà nghiên cứu lịch sử Việt Nam từ Đại học Quốc gia Hà Nội trong dịp này cũng lên tiếng trên báo Dân Việt về ngôi nhà 34 Hoàng Diệu:
"Tôi cho rằng cái hợp thức nhất là việc mình đã trưng dụng ngôi nhà 48 Hàng Ngang của ông bà Trịnh Văn Bô để làm nơi tưởng niệm, lưu niệm về Chủ tịch Hồ Chí Minh, về bản Tuyên ngôn Độc lập thì phải trả lại cho gia đình ông Trịnh Văn Bô một ngôi nhà tương tự như vậy,
"Mà hay nhất, theo tôi là trả lại chính tòa nhà ông bà Trịnh Văn Bô đã sinh sống và sử dụng trước đây. Chính là tòa nhà ở số 34 Hoàng Diệu bây giờ," PGS. TS. Phạm Xanh, nguyên Chủ nhiệm Bộ môn Lịch sử Việt Nam cận hiện đại, Khoa Lịch sử, ĐHKHXH và Nhân văn, được dẫn lời nói hôm 11/11/2017.
Nhà tư sản Trịnh Văn Bô (1914-1988) là một thương nhân Việt Nam ở giữa thế kỷ 20, từng ủng hộ cho chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa 5.147 lượng vàng.
Hiệu buôn tơ lụa Phúc Lợi, số 48 Hàng Ngang là nhà riêng của ông Bô, trở thành nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh ở cuối tháng 8 đầu tháng 9/1945 và là nơi ra đời bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh ra nước VNDCCH.
Mới đây, bà Trịnh Văn Bô (tức Hoàng Thị Minh Hồ) qua đời, chính quyền Việt Nam đã quyết định tổ chức đám tang cao cấp cấp nhà nước dành cho bà và công bố lấy tên ông Trịnh Văn Bô đặt cho một con đường ở Hà Nội.
Đáng lắm
Giúp chó, chó cắn cho
 
Cần méo gì smartphone, đi buôn ngược buôn xuôi được mà buôn có mấy quyển sách LX mà ko mua được chắc ? Ko mua được hàng ngoại thì mấy quyển của Trần Phú, Nguyễn Văn Cừ... thiếu méo gì, thái độ đối xử với Tư bản của ĐCS không hề thay đổi từ lúc sinh ra đến tận bây giờ.
Ngây thơ quá, hồi đấy ai giàu cũng có học thức, giao du với Pháp.
Bọn “địa chủ ngu” m nói là bọn nuôi giấu cách mạng với tâm thế lật chính quyền và chúng nó được hưởng lợi nhờ chính quyền mới chứ có gì. Đã kinh doanh thành đạt như thế thì não có sạn cả, chả qua không ngờ bọn cộng lại cắn chủ vậy thôi :doubt:
 
Bao nuôi ai ko nuôi. Nuôi Đặng Xuân Khu cùng đồng bọn là dở rồi.
Bố mẹ dứt ruột đẻ ra còn mang ra đấu tố, thì bà Five đã là cái gì.

Bà Five quay vào ô mất lượt.

Bà cựu thủ tướng Đức Angela Merkel nói về chế độ này ko sai lấy một từ.
 

Có thể bạn quan tâm

Top