• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Quê hương là vàng hoa bí /Là hồng tím giậu mồng tơi

12h.12h

Bậc Thầy Kể Chuyện
1) Nhóc nhà tao chắc cũng giống đa số bọn trẻ con bây giờ: cắn miếng thịt bò biết ngay "thịt bò Co be" hay "thịt bò này dai quá, dắt răng" nhưng cho ra ngoại thành thì con trâu với con bò con nào cũng là "con gì đây hả bố?" :smile:

2) Bọn nhóc bây giờ khôn thật, để cái Ipad ở nhà là nhoay nhoáy bấm bấm gạt gạt vèo youtube xem hoạt hình dù chưa hết mẫu giáo. Chả bù tao những năm cuối 80 nhà mua được cái Na-ti-on-na-nờ dạo cháy kho dưới Hải Phòng mãi mới biết dò kênh, chuyển mã, cho dù là cũng học cả Ăng le cả Phờ răng xe từ năm lớp 7.

3) Bọn nhóc bây giờ hình như không thích sách, đa số không thích sách. Tao luyện mãi lũ nhóc nhà tao rảnh cafe là ghé nhà sách cùng bố mà thời gian đầu vất ghê chúng nó mới tập quen. Sách nhiều quá đâm chính mình cũng u u mê mê đếch biết nên định hướng chúng nó đọc cái gì cho phù hợp :amazed:

4) Trong này có bao nhiêu thằng nhà có cái giá sách tử tế độ đôi ba nghìn cuốn nhỉ? Tủ rượu chắc nhiều, tao đoán thế, tủ giày dép túi chắc còn nhiều hơn. Bộ sư tập nước hoa, đồng hồ, điện thoại chắc còn nhiều hơn nữa, tao tin vậy. Tao có dịp đến nhà một số vị cũng to to, giá sách ngất nghểu toàn dày cộp, bìa cứng nhìn đẹp đẽ lắm nhưng tao cũng đôi dịp tò mò lật ra thì ruột còn mới tinh, đôi trang còn chưa rọc vì in dính.

Chưa xong -

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
 
Sách tao hay đọc, nhưng chỉ đọc được ít, được cái là quyển nào đã đọc thì nhớ, có 1 quyển tao khá thích là "Quan trường hủ bại" . Tính ra số sách tao đọc đc chắc chỉ độ 2-30 cuốn nên không dám khoe . Cứ tranh thủ lúc nào trên oto, máy bay đi công tác hay khi rảnh là tao giở sách ra đọc, lúc nhiều thì nửa cuốn, ít thì vài trang xong dấu trang gập lại, sau đọc tiếp. Tại cái công việc nó hối hả nên đọc sách nó cũng xôi thịt.
 
em thì vài ngàn thì không có, nhưng vài trăm đầu sách thì e có thể có trong tủ, dạo này thêm quả kindle reader nữa để hờ trong balo để chờ xe đi làm hay chờ má đi shopping thì lấy ra đoc giết thời gian cũng không đến nỗi, chứ e thấy mấy ông ngồi chờ vợ có 1 tí mà chưa kip dựng chống xe đã rút thuốc ra phì phèo, e chịu k được do bi di ứng mũi, xin lỗi bác nếu có động cham nếu bác có hút thuốc ạ, e lau lâu cũng hút tí cần cho vui hoy, chứ tuyệt nhiên k động đến thuốc lá.

Còn nói về sách thì gu đoc sách thay đổi qua từng thời kỳ trưởng thành, thời đi hoc thì thích đoc mấy quyển style học trò nhẹ nhàng, có chút mùi mẫn tí, e hay đoc sách của Nicholas Spark lúc còn đi hoc vì nó dễ hiểu, nhẹ nhàng, có phong cảnh đồng quê của Mỹ, với lại sách gốc cầm nó đã hơn là sách dịch vì nhiều nxb dịch cũng chuối. Còn nguyễn nhật ánh thì sau này sau khi ra trường DH thì mới mon men đoc thử, thấy vài cuốn cũng hay ( chắc thiếu tuổi thơ nên 22, 24 tuổi mới đoc NNA), trừ bộ Kính Van Hoa ra vì e thấy nó không phù hợp với em, heheh.

Và mãi sau này đến bây giờ thì thich đọc sách lich sử ( Trần trong kim, Nhat ký toàn quyền paul doumer, việt nam thời pháp thuộc) v.v, tiểu thuyết đại loai kiểu Dan Brown, Agatha Christine, james patterson, đoc mấy cái này cũng kích thích não trẻ thơ và ai thích nghĩ ngợi, còn về chính trị thì có mấy quyển cũng hay Animal farm, 1984, vòng tròn ma thuật, mấy cái này trên mạng bác có thể thấy, hên e vớ dc 1 cuốn trc khi Nhã Nam bị thu hồi, heheh.

Em thì sau này có con cũng tập cho nó thói quen đoc sách từ nhỏ, để chúng hình thành thói quen đó, chứ e thấy con nít bây giờ toàn chúi vào ipad, iphone nhiều hơn là sách , đó cũng nguy hiểm cho chúng nó lắm chứ anh, mà cũng không trách được ông bố bà mẹ bây giờ vì ho ít dành thời gian cho con cái quá nên quăng cái ipad để họ được rảnh rang làm việc ở nhà. Em thì có suy nghĩ khác nên cũng ý thức được điều đó dành cho con em sau này, dù việc đoc không ai tập em cả, chỉ là e đoc vì sở thích và vì thấy không có gì làm trong quá trình chờ đợi thì lấy sách ra đoc là cách tối ưu nhất để thời gian không bị chết.

Đôi điều em comment, có gì sai mong anh bỏ qua, hehehe
 
em thì vài ngàn thì không có, nhưng vài trăm đầu sách thì e có thể có trong tủ, dạo này thêm quả kindle reader nữa để hờ trong balo để chờ xe đi làm hay chờ má đi shopping thì lấy ra đoc giết thời gian cũng không đến nỗi, chứ e thấy mấy ông ngồi chờ vợ có 1 tí mà chưa kip dựng chống xe đã rút thuốc ra phì phèo, e chịu k được do bi di ứng mũi, xin lỗi bác nếu có động cham nếu bác có hút thuốc ạ, e lau lâu cũng hút tí cần cho vui hoy, chứ tuyệt nhiên k động đến thuốc lá.

Còn nói về sách thì gu đoc sách thay đổi qua từng thời kỳ trưởng thành, thời đi hoc thì thích đoc mấy quyển style học trò nhẹ nhàng, có chút mùi mẫn tí, e hay đoc sách của Nicholas Spark lúc còn đi hoc vì nó dễ hiểu, nhẹ nhàng, có phong cảnh đồng quê của Mỹ, với lại sách gốc cầm nó đã hơn là sách dịch vì nhiều nxb dịch cũng chuối. Còn nguyễn nhật ánh thì sau này sau khi ra trường DH thì mới mon men đoc thử, thấy vài cuốn cũng hay ( chắc thiếu tuổi thơ nên 22, 24 tuổi mới đoc NNA), trừ bộ Kính Van Hoa ra vì e thấy nó không phù hợp với em, heheh.

Và mãi sau này đến bây giờ thì thich đọc sách lich sử ( Trần trong kim, Nhat ký toàn quyền paul doumer, việt nam thời pháp thuộc) v.v, tiểu thuyết đại loai kiểu Dan Brown, Agatha Christine, james patterson, đoc mấy cái này cũng kích thích não trẻ thơ và ai thích nghĩ ngợi, còn về chính trị thì có mấy quyển cũng hay Animal farm, 1984, vòng tròn ma thuật, mấy cái này trên mạng bác có thể thấy, hên e vớ dc 1 cuốn trc khi Nhã Nam bị thu hồi, heheh.

Em thì sau này có con cũng tập cho nó thói quen đoc sách từ nhỏ, để chúng hình thành thói quen đó, chứ e thấy con nít bây giờ toàn chúi vào ipad, iphone nhiều hơn là sách , đó cũng nguy hiểm cho chúng nó lắm chứ anh, mà cũng không trách được ông bố bà mẹ bây giờ vì ho ít dành thời gian cho con cái quá nên quăng cái ipad để họ được rảnh rang làm việc ở nhà. Em thì có suy nghĩ khác nên cũng ý thức được điều đó dành cho con em sau này, dù việc đoc không ai tập em cả, chỉ là e đoc vì sở thích và vì thấy không có gì làm trong quá trình chờ đợi thì lấy sách ra đoc là cách tối ưu nhất để thời gian không bị chết.

Đôi điều em comment, có gì sai mong anh bỏ qua, hehehe

ku này giống mình, thích đọc sách giấy nhưng thường sau này là đọc trên Kindle thôi, vì nhiều quá. Đang me upgrade lên cái Kindle mới sắp ra.
Mình thì cũng chỉ thích đọc sách gốc chứ ko thích dịch. Mà cuốn Nhật ký toàn quyền Paul Doumer hay đấy, biết thêm về lịch sử SG và Vn cũng như góc nhìn của ngừoi Pháp
 
bác đoc cuốn A spy who loved us bản gốc ấy, sách thâm lắm, sách dịch có mà chắc bi kiểm thảo rồi nên khỏi mua đỡ phí, heheh.

Kindle thì tui xài quả ppw hoy, chứ con j mới mới k ham, vì hơm 300 đồng, mắc quá, mà cũng chỉ đọc hoy nen vậy là đủ, còn lai thì ipad, càng già càng ngán trò quẹt zalo của mấy trẻ trâu 1 thời , giờ toàn làm người " tử tế", hehe
 
bác đoc cuốn A spy who loved us bản gốc ấy, sách thâm lắm, sách dịch có mà chắc bi kiểm thảo rồi nên khỏi mua đỡ phí, heheh.

Kindle thì tui xài quả ppw hoy, chứ con j mới mới k ham, vì hơm 300 đồng, mắc quá, mà cũng chỉ đọc hoy nen vậy là đủ, còn lai thì ipad, càng già càng ngán trò quẹt zalo của mấy trẻ trâu 1 thời , giờ toàn làm người " tử tế", hehe

nhớ hồi mười mấy năm trước, tiếng Anh còn ngu, đọc Harry Potter dịch bởi Lý Lan gì đó, chuối vãi. Sau mua sách gốc, vừa đọc vừa lật từ điển .Chứ ko chịu nổi cách dịch : "Máu bùn" hay "Tử thần thực tử" , nghe sao sao.
 
1) Nhóc nhà tao chắc cũng giống đa số bọn trẻ con bây giờ: cắn miếng thịt bò biết ngay "thịt bò Co be" hay "thịt bò này dai quá, dắt răng" nhưng cho ra ngoại thành thì con trâu với con bò con nào cũng là "con gì đây hả bố?" :smile:

2) Bọn nhóc bây giờ khôn thật, để cái Ipad ở nhà là nhoay nhoáy bấm bấm gạt gạt vèo youtube xem hoạt hình dù chưa hết mẫu giáo. Chả bù tao những năm cuối 80 nhà mua được cái Na-ti-on-na-nờ dạo cháy kho dưới Hải Phòng mãi mới biết dò kênh, chuyển mã, cho dù là cũng học cả Ăng le cả Phờ răng xe từ năm lớp 7.

3) Bọn nhóc bây giờ hình như không thích sách, đa số không thích sách. Tao luyện mãi lũ nhóc nhà tao rảnh cafe là ghé nhà sách cùng bố mà thời gian đầu vất ghê chúng nó mới tập quen. Sách nhiều quá đâm chính mình cũng u u mê mê đếch biết nên định hướng chúng nó đọc cái gì cho phù hợp :amazed:

4) Trong này có bao nhiêu thằng nhà có cái giá sách tử tế độ đôi ba nghìn cuốn nhỉ? Tủ rượu chắc nhiều, tao đoán thế, tủ giày dép túi chắc còn nhiều hơn. Bộ sư tập nước hoa, đồng hồ, điện thoại chắc còn nhiều hơn nữa, tao tin vậy. Tao có dịp đến nhà một số vị cũng to to, giá sách ngất nghểu toàn dày cộp, bìa cứng nhìn đẹp đẽ lắm nhưng tao cũng đôi dịp tò mò lật ra thì ruột còn mới tinh, đôi trang còn chưa rọc vì in dính.

Chưa xong -

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Hehe bài nào đọc của bác cũng có vương vấn chút hoài niệm cũ, rất hay và đáng để học hỏi :haha:mỗi tội em cũng lười đọc sách, nhưng h hay thích xem phim thời xưa. Trước còn xem lại cái phim L'amant năm 92 :vozvn (36):
 
sách nhà tôi ko nhiều nhưng mấy tác phẩm hay từ ngày trc vẫn giữ và thỉnh thoảng trốn vợ con lên phòng đọc một mình. Đọc mãi ko chán chiến tranh và hòa bình, tiếng chim hót trong bụi mận gai, tam quốc, toàn bộ truyện mario puzo, gần đây đọc mấy bộ điều tra vụ án cũng hay. Bọn trẻ bây giờ sử dụng công nghệ nhiều quá nên ko thích đọc sách giấy nhưng có đk nên hướng vào việc đọc sách
 
nhớ hồi mười mấy năm trước, tiếng Anh còn ngu, đọc Harry Potter dịch bởi Lý Lan gì đó, chuối vãi. Sau mua sách gốc, vừa đọc vừa lật từ điển .Chứ ko chịu nổi cách dịch : "Máu bùn" hay "Tử thần thực tử" , nghe sao sao.
he he bà í dịch sát nghĩa còn j, vậy theo ông dịch kiểu j cho hay với từ máu bùn
 
ku này giống mình, thích đọc sách giấy nhưng thường sau này là đọc trên Kindle thôi, vì nhiều quá. Đang me upgrade lên cái Kindle mới sắp ra.
Mình thì cũng chỉ thích đọc sách gốc chứ ko thích dịch. Mà cuốn Nhật ký toàn quyền Paul Doumer hay đấy, biết thêm về lịch sử SG và Vn cũng như góc nhìn của ngừoi Pháp
ô quyển paul domuer ông cũng mua ah, tôi mua đọc được 1 ít từ lâu rồi nhưng bản này dịch có vấn đề, bọn nhà xb hứa đổi mà mãi ko thấy j, cũng 3 năm rồi.
 
1) Nhóc nhà tao chắc cũng giống đa số bọn trẻ con bây giờ: cắn miếng thịt bò biết ngay "thịt bò Co be" hay "thịt bò này dai quá, dắt răng" nhưng cho ra ngoại thành thì con trâu với con bò con nào cũng là "con gì đây hả bố?" :smile:

2) Bọn nhóc bây giờ khôn thật, để cái Ipad ở nhà là nhoay nhoáy bấm bấm gạt gạt vèo youtube xem hoạt hình dù chưa hết mẫu giáo. Chả bù tao những năm cuối 80 nhà mua được cái Na-ti-on-na-nờ dạo cháy kho dưới Hải Phòng mãi mới biết dò kênh, chuyển mã, cho dù là cũng học cả Ăng le cả Phờ răng xe từ năm lớp 7.

3) Bọn nhóc bây giờ hình như không thích sách, đa số không thích sách. Tao luyện mãi lũ nhóc nhà tao rảnh cafe là ghé nhà sách cùng bố mà thời gian đầu vất ghê chúng nó mới tập quen. Sách nhiều quá đâm chính mình cũng u u mê mê đếch biết nên định hướng chúng nó đọc cái gì cho phù hợp :amazed:

4) Trong này có bao nhiêu thằng nhà có cái giá sách tử tế độ đôi ba nghìn cuốn nhỉ? Tủ rượu chắc nhiều, tao đoán thế, tủ giày dép túi chắc còn nhiều hơn. Bộ sư tập nước hoa, đồng hồ, điện thoại chắc còn nhiều hơn nữa, tao tin vậy. Tao có dịp đến nhà một số vị cũng to to, giá sách ngất nghểu toàn dày cộp, bìa cứng nhìn đẹp đẽ lắm nhưng tao cũng đôi dịp tò mò lật ra thì ruột còn mới tinh, đôi trang còn chưa rọc vì in dính.

Chưa xong -

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Tôi có vài quyển hướng dẫn du lịch :haha:

Sách vứt hết rồi, vì tôi ghét tiểu thuyết, truyện linh tinh hay sách răn dạy đạo đức. Hiện đang đọc Dream Big của Cristiane Correa :vozvn (37):
 
Em cũng thích đọc sách lắm! Mà chỉ thích đọc sách cũ, giấy vàng ố cả rồi, cầm cuốn sách mà cảm thấy rưng rưng luôn ạ! Thép đã tôi thế đấy - Ruồi trâu - Trăm năm cô đơn - Người tù thành Papylon - Thủy Hử - Tam Quốc Chí - Cổ học tinh hoa - Truyện cổ nhà Grims - Hòn Đất - Đất rừng Phương Nam - Tắt đèn..... Kinh Dịch em cũng có đọc qua nhưng không có duyên, vì lúc đọc em mới lớp 5. Không đủ trình độ để cảm nhận được...
 
Có thể tao và em không cùng quan điểm sống và em có định kiến với anh thành ra chúng ta chưa hòa hợp. Thôi, điều ấy không quan trọng. Anh muốn em biết là anh nể cái tài viết của em. Mặc dù tiêu đề đéo ăn nhặp gì với nội dung nhưng đọc thế đéo nào nó vẫn rất xuôi tai. Phải nói đấy là một cái tài. Nhiêu người đọc mà đéo biết đọccái gì, thích cái hành văn thôi. Anh thấy thực ra lũ đấy là đéo được. Đọc thế là đéo có văn hóa. Anh đọc bài của em thấy các mục 1,2,3,4 đéo có liên quan Lồn gì, nó phải nói đúng ra là lảm nhảm của một thằng mắc chứng rối lọan tập trung. Em liên tục mất trục và anh chả hiểu nói với mục đích gì. Tản văn không phải, tùy bút cũng không phải. Em chỉ giỏi khoe. Anh tạm gọi là nhặt ý tứ của em vào một chỗ. Cu con e còn bé mà đã biết hưởng, thích bò mềm, ipad, mà đéo biết đọc, trong khi em thì đọc cả tây đọc cả ta, từ hồi bảy tuổi. Hỏi là có thằng nào có tủ sách 2000 cuốn không?
Ok, thôi, chuyện khoe hay tâm sự cũng lại bỏ qua một bên, nhưng quay qua chuyện đọc sách. Anh ngại nói nhiều nên đơn giản anh cũng khoe thế này. Tủ sách nhà anh 2000 cuốn thì không được nhưng 1000 thì dư. Anh không phải loại quý tộc mê sách, anh là thích kiến thức thôi, có quyển nào nội dung hay anh sẽ mua. Anh không cầu kì bìa cứng bìa mềm, cũng không câu nệ kích thước.
Nhưng anh đọc sách rât giữ, anh rửa tay đàng hoàng nên sách không bi ố vàng. Anh coi sách là tài sản, nhiều cuốn mua nhưng cũng chưa đọc, đó là cái hay của sách, nó luôn chờ mình. Anh giữ lại cho các con, các cháu. Điều này anh nhận ra nhờ tủ sách của cha anh. Trước ông cụ dạy học, sau đi lào làm cách mạng, nhiều sách từ ngày xưa để lại tao cũng là người phá zin. Nhiều đầu sách hay, giơ tìm lại cũng khó. Chạy sơ tán sách nặng nhất nên bị vứt lại đầu tiên. Anh mua sách để đọc chứ không để bày. Tủ sách lởm chởm cái cao cái thấp, cái dày cái mỏng. ( anh cũng cố để sắp xếp cho nó đẹp nhưng đéo thể nào dung hòa cả đẹp lẫn cùng chủ đề nội dung). Nói chung là anh có cỡ hơn nghìn đầu sách, anh để trong văn phòng. Chắc đọc được một nửa. Có cuốn đéo đọc, để dành. Có những tiểu thuyết hay quá, tao lại đéo đọc đoạn kết
 
Có thể tao và em không cùng quan điểm sống và em có định kiến với anh thành ra chúng ta chưa hòa hợp. Thôi, điều ấy không quan trọng. Anh muốn em biết là anh nể cái tài viết của em. Mặc dù tiêu đề đéo ăn nhặp gì với nội dung nhưng đọc thế đéo nào nó vẫn rất xuôi tai. Phải nói đấy là một cái tài. Nhiêu người đọc mà đéo biết đọccái gì, thích cái hành văn thôi. Anh thấy thực ra lũ đấy là đéo được. Đọc thế là đéo có văn hóa. Anh đọc bài của em thấy các mục 1,2,3,4 đéo có liên quan lồn gì, nó phải nói đúng ra là lảm nhảm của một thằng mắc chứng rối lọan tập trung. Em liên tục mất trục và anh chả hiểu nói với mục đích gì. Tản văn không phải, tùy bút cũng không phải. Em chỉ giỏi khoe. Anh tạm gọi là nhặt ý tứ của em vào một chỗ. Cu con e còn bé mà đã biết hưởng, thích bò mềm, ipad, mà đéo biết đọc, trong khi em thì đọc cả tây đọc cả ta, từ hồi bảy tuổi. Hỏi là có thằng nào có tủ sách 2000 cuốn không?
Ok, thôi, chuyện khoe hay tâm sự cũng lại bỏ qua một bên, nhưng quay qua chuyện đọc sách. Anh ngại nói nhiều nên đơn giản anh cũng khoe thế này. Tủ sách nhà anh 2000 cuốn thì không được nhưng 1000 thì dư. Anh không phải loại quý tộc mê sách, anh là thích kiến thức thôi, có quyển nào nội dung hay anh sẽ mua. Anh không cầu kì bìa cứng bìa mềm, cũng không câu nệ kích thước.
Nhưng anh đọc sách rât giữ, anh rửa tay đàng hoàng nên sách không bi ố vàng. Anh coi sách là tài sản, nhiều cuốn mua nhưng cũng chưa đọc, đó là cái hay của sách, nó luôn chờ mình. Anh giữ lại cho các con, các cháu. Điều này anh nhận ra nhờ tủ sách của cha anh. Trước ông cụ dạy học, sau đi lào làm cách mạng, nhiều sách từ ngày xưa để lại tao cũng là người phá zin. Nhiều đầu sách hay, giơ tìm lại cũng khó. Chạy sơ tán sách nặng nhất nên bị vứt lại đầu tiên. Anh mua sách để đọc chứ không để bày. Tủ sách lởm chởm cái cao cái thấp, cái dày cái mỏng. ( anh cũng cố để sắp xếp cho nó đẹp nhưng đéo thể nào dung hòa cả đẹp lẫn cùng chủ đề nội dung). Nói chung là anh có cỡ hơn nghìn đầu sách, anh để trong văn phòng. Chắc đọc được một nửa. Có cuốn đéo đọc, để dành. Có những tiểu thuyết hay quá, tao lại đéo đọc đoạn kết

Chú thay đổi văn phong của mình nhanh thật ! Cháu cũng thấy nể ! Nhiều khi đọc bài này, rồi nhớ lại những bài trước, cứ tưởng là hai người viết :haha:
 
Có thể tao và em không cùng quan điểm sống và em có định kiến với anh thành ra chúng ta chưa hòa hợp. Thôi, điều ấy không quan trọng. Anh muốn em biết là anh nể cái tài viết của em. Mặc dù tiêu đề đéo ăn nhặp gì với nội dung nhưng đọc thế đéo nào nó vẫn rất xuôi tai. Phải nói đấy là một cái tài. Nhiêu người đọc mà đéo biết đọccái gì, thích cái hành văn thôi. Anh thấy thực ra lũ đấy là đéo được. Đọc thế là đéo có văn hóa. Anh đọc bài của em thấy các mục 1,2,3,4 đéo có liên quan lồn gì, nó phải nói đúng ra là lảm nhảm của một thằng mắc chứng rối lọan tập trung. Em liên tục mất trục và anh chả hiểu nói với mục đích gì. Tản văn không phải, tùy bút cũng không phải. Em chỉ giỏi khoe. Anh tạm gọi là nhặt ý tứ của em vào một chỗ. Cu con e còn bé mà đã biết hưởng, thích bò mềm, ipad, mà đéo biết đọc, trong khi em thì đọc cả tây đọc cả ta, từ hồi bảy tuổi. Hỏi là có thằng nào có tủ sách 2000 cuốn không?
Ok, thôi, chuyện khoe hay tâm sự cũng lại bỏ qua một bên, nhưng quay qua chuyện đọc sách. Anh ngại nói nhiều nên đơn giản anh cũng khoe thế này. Tủ sách nhà anh 2000 cuốn thì không được nhưng 1000 thì dư. Anh không phải loại quý tộc mê sách, anh là thích kiến thức thôi, có quyển nào nội dung hay anh sẽ mua. Anh không cầu kì bìa cứng bìa mềm, cũng không câu nệ kích thước.
Nhưng anh đọc sách rât giữ, anh rửa tay đàng hoàng nên sách không bi ố vàng. Anh coi sách là tài sản, nhiều cuốn mua nhưng cũng chưa đọc, đó là cái hay của sách, nó luôn chờ mình. Anh giữ lại cho các con, các cháu. Điều này anh nhận ra nhờ tủ sách của cha anh. Trước ông cụ dạy học, sau đi lào làm cách mạng, nhiều sách từ ngày xưa để lại tao cũng là người phá zin. Nhiều đầu sách hay, giơ tìm lại cũng khó. Chạy sơ tán sách nặng nhất nên bị vứt lại đầu tiên. Anh mua sách để đọc chứ không để bày. Tủ sách lởm chởm cái cao cái thấp, cái dày cái mỏng. ( anh cũng cố để sắp xếp cho nó đẹp nhưng đéo thể nào dung hòa cả đẹp lẫn cùng chủ đề nội dung). Nói chung là anh có cỡ hơn nghìn đầu sách, anh để trong văn phòng. Chắc đọc được một nửa. Có cuốn đéo đọc, để dành. Có những tiểu thuyết hay quá, tao lại đéo đọc đoạn kết

kính a 1 ly vodka, ngày trước nhà e cũng nhiều sách sau xây lại nhà bán lại đống sách truyện cho con mẹ bán thịt hàng xóm nó gói thịt
 
Chú thay đổi văn phong của mình nhanh thật ! Cháu cũng thấy nể ! Nhiều khi đọc bài này, rồi nhớ lại những bài trước, cứ tưởng là hai người viết :haha:

Hề, tiện mày nói thế tao cũng khoe tiếp luôn. Tao viết được bằng cả hai tay. Nét chữ có 5 nét. Chữ kí hơn mười mẫu. Hehe
 
he he bà í dịch sát nghĩa còn j, vậy theo ông dịch kiểu j cho hay với từ máu bùn

Biết là dịch sát, ko phải lỗi bà ý. Chỉ là ko hợp với tôi, và thường những truyện, tiểu thuyết tôi sẽ cố đọc bản gốc vì tác giả ng ta sáng tạo ra một thế giới mới, với nhiều từ mới , khái niệm mới, nên đọc sẽ thấy hay vì có thể tác giả chơi chữ nữa.

Còn những tác phẩm về cuộc sống hiện đại mà chúng ta đang sống , hay hồi ký thì đọc bản dịch cũng không sao.
 
3) Bọn nhóc bây giờ hình như không thích sách, đa số không thích sách. Tao luyện mãi lũ nhóc nhà tao rảnh cafe là ghé nhà sách cùng bố mà thời gian đầu vất ghê chúng nó mới tập quen. Sách nhiều quá đâm chính mình cũng u u mê mê đếch biết nên định hướng chúng nó đọc cái gì cho phù hợp :amazed:

4) Trong này có bao nhiêu thằng nhà có cái giá sách tử tế độ đôi ba nghìn cuốn nhỉ? Tủ rượu chắc nhiều, tao đoán thế, tủ giày dép túi chắc còn nhiều hơn. Bộ sư tập nước hoa, đồng hồ, điện thoại chắc còn nhiều hơn nữa, tao tin vậy. Tao có dịp đến nhà một số vị cũng to to, giá sách ngất nghểu toàn dày cộp, bìa cứng nhìn đẹp đẽ lắm nhưng tao cũng đôi dịp tò mò lật ra thì ruột còn mới tinh, đôi trang còn chưa rọc vì in dính.

Chưa xong -

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

:haha::haha::haha: tủ sách nhà e thì mỏng thôi, nhưng em ạ mấy bác luyện ngàn quyển sách lắm :)) đầu óc con người có giới hạn, tiếp nạp quá nhiều thông tin vào sẽ dễ bị mau quên, lú lẫn, nhầm cái nọ với cái kia *khoa học gọi là tạo ký ức ảo*. Do não bộ lưu trữ thông tin phân tán hoàn toàn nên càng dùng nhiều thì càng dễ suy nhược thần kinh :))
Cái cần đọc thì nên đọc, cái nào ngôn lù quá thì dẹp, với trẻ con nó cần phải có thế giới quan duy vật, am hiểu khoa học tự nhiên trước khi đi vào xã hội thì khi gặp vấn để nó mới có cái suy nghĩ logic. Nhiều thằng trên mạng nhìn ra dáng đọc nhiều hiểu rông nhưng logic như lol, đích thị là bọn ban C, chúng nó đọc nhiều lắm nhưng đéo có phương pháp luận, cuối cùng dễ dàng bị đám lái bút nó lừa như lừa vịt :ah::ah::ah:
 
bác đoc cuốn A spy who loved us bản gốc ấy, sách thâm lắm, sách dịch có mà chắc bi kiểm thảo rồi nên khỏi mua đỡ phí, heheh.

Kindle thì tui xài quả ppw hoy, chứ con j mới mới k ham, vì hơm 300 đồng, mắc quá, mà cũng chỉ đọc hoy nen vậy là đủ, còn lai thì ipad, càng già càng ngán trò quẹt zalo của mấy trẻ trâu 1 thời , giờ toàn làm người " tử tế", hehe

Ý bạn nói cuốn này phải không? . Nếu so với Perfect spy thì cuốn này đọc ít tình tiết hơn, và một số chi tiết có phần lặp lại từ cuốn "Phạm Xuân Ẩn, tên người như cuộc đời".

Tôi thích cuốn của Frank Snepp, người trong cuộc viết có gì đó rất thuyết phục.
 
sách nhà tôi ko nhiều nhưng mấy tác phẩm hay từ ngày trc vẫn giữ và thỉnh thoảng trốn vợ con lên phòng đọc một mình. Đọc mãi ko chán chiến tranh và hòa bình, tiếng chim hót trong bụi mận gai, tam quốc, toàn bộ truyện mario puzo, gần đây đọc mấy bộ điều tra vụ án cũng hay. Bọn trẻ bây giờ sử dụng công nghệ nhiều quá nên ko thích đọc sách giấy nhưng có đk nên hướng vào việc đọc sách

Với Mario Puzo tôi không thích The God Father bằng cuốn Omerta. Nếu đọc Bố Già, bạn thử kiếm cuốn do Ngọc Thứ Lang dịch ấy, bác này dịch gần như xuất thần, đọc xong muốn vứt mẹ nó cuốn do NXB Văn học in.
 
Tôi có vài quyển hướng dẫn du lịch :haha:

Sách vứt hết rồi, vì tôi ghét tiểu thuyết, truyện linh tinh hay sách răn dạy đạo đức. Hiện đang đọc Dream Big của Cristiane Correa :vozvn (37):

Travel Planet hay Rough Guide? Tôi thấy những cuốn Culture Shock cũng đáng đọc đấy chứ?
 
Với Mario Puzo tôi không thích The God Father bằng cuốn Omerta. Nếu đọc Bố Già, bạn thử kiếm cuốn do Ngọc Thứ Lang dịch ấy, bác này dịch gần như xuất thần, đọc xong muốn vứt mẹ nó cuốn do NXB Văn học in.

đọc Bố già tiếng Việt mà không đọc bản của Ngọc Thứ Lang coi như giảm mất nửa giá trị :haha:

tủ sách nhà em (chủ yếu em cóp nhặt, thêm của bố mẹ và con em 1 ít) chắc được tầm trăm rưỡi cuốn, mà về việc đọc/lưu sách thì đồng quan điểm với bác [MENTION=6885]tuvantamlinh[/MENTION], em nhiều khi coi nó như tài sản, lưu lại làm tài sản quý chứ chắc 1/3 số sách của mình em chưa đọc được 1 nửa :haha:
 
:haha::haha::haha: tủ sách nhà e thì mỏng thôi, nhưng em ạ mấy bác luyện ngàn quyển sách lắm :)) đầu óc con người có giới hạn, tiếp nạp quá nhiều thông tin vào sẽ dễ bị mau quên, lú lẫn, nhầm cái nọ với cái kia *khoa học gọi là tạo ký ức ảo*. Do não bộ lưu trữ thông tin phân tán hoàn toàn nên càng dùng nhiều thì càng dễ suy nhược thần kinh :))
Cái cần đọc thì nên đọc, cái nào ngôn lù quá thì dẹp, với trẻ con nó cần phải có thế giới quan duy vật, am hiểu khoa học tự nhiên trước khi đi vào xã hội thì khi gặp vấn để nó mới có cái suy nghĩ logic. Nhiều thằng trên mạng nhìn ra dáng đọc nhiều hiểu rông nhưng logic như lol, đích thị là bọn ban C, chúng nó đọc nhiều lắm nhưng đéo có phương pháp luận, cuối cùng dễ dàng bị đám lái bút nó lừa như lừa vịt :ah::ah::ah:

Tôi nghĩ đọc sách nên chia ra mấy giai đoạn trong cuộc đời: Lúc đi học, lúc đi làm và lúc về già.

Đi học đọc càng nhiều càng tốt, tất nhiên đọc những gì cần cho mình chứ đéo phải loại cuồng sách vớ cái gì cũng đọc. Thằng nào học master tử tế nói thử xem có đọc ít nhất đôi trăm cuốn sách để lấy Literature Review không? Bọn làm PhD đéo tính, luôn kể mấy ông giáo Thứ vì sách là nguyên liệu để sản xuất ra bài giảng + các nghiên cứu.

Lúc đi làm tao nghĩ sẽ đọc khôn mắt hơn, phần vì time đéo còn dư dả, phần nữa cái gì cần mới đọc. Thôi bỏ nhỏ tuần/quyển đi. 1 năm không đọc nổi 40 quyển? Đời 1 thằng đi làm ít nhất 30 năm đúng không? Tính ra đã suýt soát đôi nghìn quyển chưa?

Lúc già rảnh rỗi hơn sao lại không đọc nữa? Tao thấy não teo đi do bia rượu với mưu hèn kế bẩn phần đa chứ đéo phải do đọc sách. Link đây: http://wass.edu.vn/vi/6-thoi-quen-tot-giup-ban-ren-luyen-tri-nho-hieu-qua.html http://suckhoedoisong.vn/nhung-bien-chung-than-kinh-do-ruou-n14470.html

Nói luôn bằng trực quan sinh động: lúc nào rảnh ghé nhà sách cũ 180 Bà Triệu gặp lão Dư chủ cửa hàng đấy, thử xem lão đấy lú hay đa phần anh em ta kém tri thức + cả tiền bạc hơn lão đấy?

À mà chủ nhà sách Thái Hà Books, anh Nguyễn Mạnh Hùng cũng là người nghiện sách nặng đấy. Bao nhiêu thằng trên này có 10 triệu Mỹ như anh Hùng nhỉ?

Ở sân bay chúng mày để ý mấy thằng Tây cả trẻ cả già nó đọc báo hay đọc sách?
 
Travel Planet hay Rough Guide? Tôi thấy những cuốn Culture Shock cũng đáng đọc đấy chứ?

Vài quyển standard từ thời còn sinh viên đi du lịch lung tung. Nó chỉ cho mình biết hệ thống tàu điện thành phố sở tại thế nào, nên thăm những gì, ăn ở đâu. Khong đáng kể ở đây bác ạ :haha:
 

Có thể bạn quan tâm

Top