• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Quê hương là vàng hoa bí /Là hồng tím giậu mồng tơi

Vài quyển standard từ thời còn sinh viên đi du lịch lung tung. Nó chỉ cho mình biết hệ thống tàu điện thành phố sở tại thế nào, nên thăm những gì, ăn ở đâu. Khong đáng kể ở đây bác ạ :haha:

Trên Xamvn này [MENTION=8711]Beee[/MENTION] mới là người đáng nể, ông lúc nhu lúc cương, khi rất bộc bạch cởi mở, lúc kín bưng; tôi thật.

P/s: Nếu ông làm ở Rose Garden Ngọc Khánh thì có thể tôi và ông đã chạm nhau nhiều lần rồi.
 
Với Mario Puzo tôi không thích The God Father bằng cuốn Omerta. Nếu đọc Bố Già, bạn thử kiếm cuốn do Ngọc Thứ Lang dịch ấy, bác này dịch gần như xuất thần, đọc xong muốn vứt mẹ nó cuốn do NXB Văn học in.

Tôi chưa đọc Omerta, nhưng mà mấy người lớn lớn trong nhà tôi thì ai cũng đọc qua GodFather và Omerta-Luật Im Lặng rồi, và như [MENTION=3195]12h.12h[/MENTION] nói, ai cũng khen cuốn Omerta hơn GodFather .
 
Ý bạn nói cuốn này phải không? . Nếu so với Perfect spy thì cuốn này đọc ít tình tiết hơn, và một số chi tiết có phần lặp lại từ cuốn "Phạm Xuân Ẩn, tên người như cuộc đời".

Tôi thích cuốn của Frank Snepp, người trong cuộc viết có gì đó rất thuyết phục.

Hay quá, sẽ tìm đọc, cám ơn bác
 
Sửa lần cuối:
Trên Xamvn này [MENTION=8711]Beee[/MENTION] mới là người đáng nể, ông lúc nhu lúc cương, khi rất bộc bạch cởi mở, lúc kín bưng; tôi thật.

P/s: Nếu ông làm ở Rose Garden Ngọc Khánh thì có thể tôi và ông đã chạm nhau nhiều lần rồi.

[MENTION=3195]12h.12h[/MENTION] thanks nhiều ;-) Được người như bác đánh giá thì cũng biết rằng mình không đến nỗi tồi lắm :haha:

Nói về sách, tôi thấy sức truyền tải kiến thức khi dịch từ sách tây ra khá kém. Văn học không nói, vì dân ta yêu lãng mạn nhưng sách tài chính, kinh tế, chính tri hầu như không kiếm được sách hay. Đã vài lần dạo qua mấy nhà sách, nhưng cầm lên đọc vài dòng là chán ngấy. Sách kinh tế, tài chính không nêu được cái nhìn tổng quan, hay đánh giá sâu sắc mà tuyền lý thuyết lỗi thời. Sách chính trị thì bêu xấu và lừa lọc thông tin. Nói chung cuối cùng vẫn phải đọc tiếng nước ngoài. :vozvn (37):
 
1) Nhóc nhà tao chắc cũng giống đa số bọn trẻ con bây giờ: cắn miếng thịt bò biết ngay "thịt bò Co be" hay "thịt bò này dai quá, dắt răng" nhưng cho ra ngoại thành thì con trâu với con bò con nào cũng là "con gì đây hả bố?" :smile:

2) Bọn nhóc bây giờ khôn thật, để cái Ipad ở nhà là nhoay nhoáy bấm bấm gạt gạt vèo youtube xem hoạt hình dù chưa hết mẫu giáo. Chả bù tao những năm cuối 80 nhà mua được cái Na-ti-on-na-nờ dạo cháy kho dưới Hải Phòng mãi mới biết dò kênh, chuyển mã, cho dù là cũng học cả Ăng le cả Phờ răng xe từ năm lớp 7.

3) Bọn nhóc bây giờ hình như không thích sách, đa số không thích sách. Tao luyện mãi lũ nhóc nhà tao rảnh cafe là ghé nhà sách cùng bố mà thời gian đầu vất ghê chúng nó mới tập quen. Sách nhiều quá đâm chính mình cũng u u mê mê đếch biết nên định hướng chúng nó đọc cái gì cho phù hợp :amazed:

4) Trong này có bao nhiêu thằng nhà có cái giá sách tử tế độ đôi ba nghìn cuốn nhỉ? Tủ rượu chắc nhiều, tao đoán thế, tủ giày dép túi chắc còn nhiều hơn. Bộ sư tập nước hoa, đồng hồ, điện thoại chắc còn nhiều hơn nữa, tao tin vậy. Tao có dịp đến nhà một số vị cũng to to, giá sách ngất nghểu toàn dày cộp, bìa cứng nhìn đẹp đẽ lắm nhưng tao cũng đôi dịp tò mò lật ra thì ruột còn mới tinh, đôi trang còn chưa rọc vì in dính.

Chưa xong -

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Nhà em éo có gì ngoài cái tủ sách em tự tay lựa và chọn lọc. Sách từ những năm cách đây 20 năm mà hay như văn học và khoa học cơ bản em vẫn giữ và mua đều đặn. hiện giờ ở xa em vẫn thế. :ah:
 
1) Nhóc nhà tao chắc cũng giống đa số bọn trẻ con bây giờ: cắn miếng thịt bò biết ngay "thịt bò Co be" hay "thịt bò này dai quá, dắt răng" nhưng cho ra ngoại thành thì con trâu với con bò con nào cũng là "con gì đây hả bố?" :smile:

2) Bọn nhóc bây giờ khôn thật, để cái Ipad ở nhà là nhoay nhoáy bấm bấm gạt gạt vèo youtube xem hoạt hình dù chưa hết mẫu giáo. Chả bù tao những năm cuối 80 nhà mua được cái Na-ti-on-na-nờ dạo cháy kho dưới Hải Phòng mãi mới biết dò kênh, chuyển mã, cho dù là cũng học cả Ăng le cả Phờ răng xe từ năm lớp 7.

3) Bọn nhóc bây giờ hình như không thích sách, đa số không thích sách. Tao luyện mãi lũ nhóc nhà tao rảnh cafe là ghé nhà sách cùng bố mà thời gian đầu vất ghê chúng nó mới tập quen. Sách nhiều quá đâm chính mình cũng u u mê mê đếch biết nên định hướng chúng nó đọc cái gì cho phù hợp :amazed:

4) Trong này có bao nhiêu thằng nhà có cái giá sách tử tế độ đôi ba nghìn cuốn nhỉ? Tủ rượu chắc nhiều, tao đoán thế, tủ giày dép túi chắc còn nhiều hơn. Bộ sư tập nước hoa, đồng hồ, điện thoại chắc còn nhiều hơn nữa, tao tin vậy. Tao có dịp đến nhà một số vị cũng to to, giá sách ngất nghểu toàn dày cộp, bìa cứng nhìn đẹp đẽ lắm nhưng tao cũng đôi dịp tò mò lật ra thì ruột còn mới tinh, đôi trang còn chưa rọc vì in dính.

Chưa xong -

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Sách suy cho cùng là đúc kết của tinh hoa, nếu là sách hay. Sách văn học là tinh hoa ngôn từ. Sách kĩ thuật, tài chính là tinh hoa kiến thức. Sách của những người thành đạt là đúc kết tinh hoa của cuộc đời họ, cách nhìn cuộc sống, thế giới không giống người thường.

Larry Page, CEO của google, khi 14 tuổi đã đọc một cuốn sách về kiếm tiền nhờ IT.

Warren buffett đã thừa nhận thành nhà đầu tư giỏi như hiện nay nhờ được khai sáng bởi cuốn sách của benjamin graham.

Đấy chỉ là 2 ví dụ nhỏ.

Nếu sách văn học đưa ta vào thế giới không thực, thì sách của những người thành đạt đưa ta thành công với thế giới thực.
 
ô quyển paul domuer ông cũng mua ah, tôi mua đọc được 1 ít từ lâu rồi nhưng bản này dịch có vấn đề, bọn nhà xb hứa đổi mà mãi ko thấy j, cũng 3 năm rồi.

tui mua bản đã chỉnh sửa rùi ấy, mua hồi hom tết 2017, đoc dc 1/2, chưa có time đoc tiếp
 
Ý bạn nói cuốn này phải không? . Nếu so với Perfect spy thì cuốn này đọc ít tình tiết hơn, và một số chi tiết có phần lặp lại từ cuốn "Phạm Xuân Ẩn, tên người như cuộc đời".

Tôi thích cuốn của Frank Snepp, người trong cuộc viết có gì đó rất thuyết phục.

Vâng ạ, quào, chú có cả bản hard cover ạ, có lần cháu nhờ e kia mang về mà nó k dám , sợ bị hải quan tịch thu, để cháu kiếm cuốn của Frank đoc thử, coi ổng viết ntn về ông Ẩn
 
Với Mario Puzo tôi không thích The God Father bằng cuốn Omerta. Nếu đọc Bố Già, bạn thử kiếm cuốn do Ngọc Thứ Lang dịch ấy, bác này dịch gần như xuất thần, đọc xong muốn vứt mẹ nó cuốn do NXB Văn học in.

bác đọc dữ thật, cả nguyên tác, hehe, cháu chỉ mới xem film Bố Già thôi và cực thích, để cháu kiếm xem cuốn Omerta ở VN có xuất bản chưa ạ để đọc luôn.
Nhờ bác nhắc nên cháu phải đoc Bố Già của Ngoc Thử Lang dich quá:vozvn (21)::vozvn (21):
 
Tôi nghĩ đọc sách nên chia ra mấy giai đoạn trong cuộc đời: Lúc đi học, lúc đi làm và lúc về già.

Đi học đọc càng nhiều càng tốt, tất nhiên đọc những gì cần cho mình chứ đéo phải loại cuồng sách vớ cái gì cũng đọc. Thằng nào học master tử tế nói thử xem có đọc ít nhất đôi trăm cuốn sách để lấy Literature Review không? Bọn làm PhD đéo tính, luôn kể mấy ông giáo Thứ vì sách là nguyên liệu để sản xuất ra bài giảng + các nghiên cứu.

Lúc đi làm tao nghĩ sẽ đọc khôn mắt hơn, phần vì time đéo còn dư dả, phần nữa cái gì cần mới đọc. Thôi bỏ nhỏ tuần/quyển đi. 1 năm không đọc nổi 40 quyển? Đời 1 thằng đi làm ít nhất 30 năm đúng không? Tính ra đã suýt soát đôi nghìn quyển chưa?

Lúc già rảnh rỗi hơn sao lại không đọc nữa? Tao thấy não teo đi do bia rượu với mưu hèn kế bẩn phần đa chứ đéo phải do đọc sách. Link đây: http://wass.edu.vn/vi/6-thoi-quen-tot-giup-ban-ren-luyen-tri-nho-hieu-qua.html http://suckhoedoisong.vn/nhung-bien-chung-than-kinh-do-ruou-n14470.html

Nói luôn bằng trực quan sinh động: lúc nào rảnh ghé nhà sách cũ 180 Bà Triệu gặp lão Dư chủ cửa hàng đấy, thử xem lão đấy lú hay đa phần anh em ta kém tri thức + cả tiền bạc hơn lão đấy?

À mà chủ nhà sách Thái Hà Books, anh Nguyễn Mạnh Hùng cũng là người nghiện sách nặng đấy. Bao nhiêu thằng trên này có 10 triệu Mỹ như anh Hùng nhỉ?

Ở sân bay chúng mày để ý mấy thằng Tây cả trẻ cả già nó đọc báo hay đọc sách?

cháu đi nước ngoài, thấy tây trẻ transit chờ bay toàn ôm 1 sách nhỏ để đọc, tư thế rất ư khoan thai, và hiện giờ cháu lúc nào cung có 1 quyển để giết thời gian lúc chờ gì đó. Còn đa phần giới trẻ VN cháu thấy khi chờ đợi toàn chúi mặt vào dt, đây chỉ là ý kiến của cháu
 
Tôi chưa đọc Omerta, nhưng mà mấy người lớn lớn trong nhà tôi thì ai cũng đọc qua GodFather và Omerta-Luật Im Lặng rồi, và như [MENTION=3195]12h.12h[/MENTION] nói, ai cũng khen cuốn Omerta hơn GodFather .

Cuốn Ormeta nên đoc của ai dịch bác, bác có link hem, hay nen mua bản gôc nhỉ, hehe
 
Với Mario Puzo tôi không thích The God Father bằng cuốn Omerta. Nếu đọc Bố Già, bạn thử kiếm cuốn do Ngọc Thứ Lang dịch ấy, bác này dịch gần như xuất thần, đọc xong muốn vứt mẹ nó cuốn do NXB Văn học in.

Ôi bác đọc bằng sách tiếng anh ah, tôi thì chưa đủ trình đọc sách dài bằng tiếng anh. Mỗi người thích 1 gu, đọc bố già thì thấy cái mắt xích giữa các thế lực xã hội đen, cuốn luật im lặng cũng hay nhưng tình tiết nhanh quá, cuốn nào mình cũng thấy hay nhưng lại thiên về cuốn sicilia miền đất dữ hơn
 
[MENTION=3195]12h.12h[/MENTION] thanks nhiều ;-) Được người như bác đánh giá thì cũng biết rằng mình không đến nỗi tồi lắm :haha:

Nói về sách, tôi thấy sức truyền tải kiến thức khi dịch từ sách tây ra khá kém. Văn học không nói, vì dân ta yêu lãng mạn nhưng sách tài chính, kinh tế, chính tri hầu như không kiếm được sách hay. Đã vài lần dạo qua mấy nhà sách, nhưng cầm lên đọc vài dòng là chán ngấy. Sách kinh tế, tài chính không nêu được cái nhìn tổng quan, hay đánh giá sâu sắc mà tuyền lý thuyết lỗi thời. Sách chính trị thì bêu xấu và lừa lọc thông tin. Nói chung cuối cùng vẫn phải đọc tiếng nước ngoài. :vozvn (37):

Hi bác Beee, hình như nxb Tri Thức có cuốn dịch từ cuốn nền dân chủ Mỹ ấy, cuốn dịch lấy tên là Nền dân trị Mỹ, nghe cái tên dịch là muốn quẳng quyển sách rồi vì từ Democracy mà dịch là dân trị thì...
 
Vâng ạ, quào, chú có cả bản hard cover ạ, có lần cháu nhờ e kia mang về mà nó k dám , sợ bị hải quan tịch thu, để cháu kiếm cuốn của Frank đoc thử, coi ổng viết ntn về ông Ẩn

Cuốn đó không dày lắm, nếu cháu thích chú copy rồi gửi cháu đọc.
 
Cuốn đó không dày lắm, nếu cháu thích chú copy rồi gửi cháu đọc.

dạ, sợ phiền chú thôi, vì cháu thấy chú cũng trăm công ngàn việc ở cái vị trí của chú, hehe, nếu chú có bản mềm thì gửi cháu cũng được ạ, chứ chú copy thì sao cháu nhận dc vì chú ở Hà nội mà, dù sao thì cầm sách đoc vẫn thú vị hơn, heheh
Cháu cảm ơn chú trước

P.s: cháu inbox chú chú đoc được chưa ạ
 
Có bác nào biết ông Tony buổi sáng là ai ngoài đời không, ông ấy thành công thật hay giỏi chém gió thôi?

Hồi đầu đọc tút của ông ấy thấy truyền lửa, càng về sau càng thổi phồng ảo tưởng quá.
 
Tony buổi sáng, Lê Thẩm Dương là dạng Motivation Coach, cóp nhặt những triết lý khắp nơi, bán nước bọt kiếm tiền. Motivation Coach có thể kích thích người nghe trong một thời gian ngắn, sau đó mọi chuyện lại đâu vào đấy. Tony buoi sáng không biết, nhưng phong cách của Lê Thẩm Dương như thằng hề, không phải người thành công.
 
=)) Nghe Tony như thủ dâm tự sướng. Mớ kiến thức bậy bạ góp nhặt :) Thôi, tự trải nghiệm trong cuộc sống, ngộ ra vẫn thích hơn ạ.
 
Đọc xong mấy post của bác 12h.12h thấm ghê :amazed:

3 năm sv vừa qua đọc được nửa cuốn "Đừng bao giờ đi ăn một mình" " Đắc nhân tâm"

Lát ra cf đọc nốt vậy :vozvn (21):
 
Có bác nào biết ông Tony buổi sáng là ai ngoài đời không, ông ấy thành công thật hay giỏi chém gió thôi?

Hồi đầu đọc tút của ông ấy thấy truyền lửa, càng về sau càng thổi phồng ảo tưởng quá.

Tony buổi sáng thì cũng gọi là thành đạt, làm chủ một công ty xnk hóa chất nguyên liệu phân bón, có cái nhà bên Q9 khu The Garland.
Ban đầu thì cũng ổn, nhưng từ khi ra sách bản đầu, nhuận bút được hơn tỷ và đám đông tung hô thì bắt đầu có dấu hiệu vĩ cuồng giống Vũ trọc. Tiền nhuận bút bơm ra để kinh doanh nhãn nước thanh long, trái cây, với mấy cái hostel, và nhãn cà phê, lớp tiếng Anh nhưng đều kiểu kinh doanh chộp giật, hớt váng.
Sau đó thêm vụ đau lưng do đi Cuba về nên càng nhảm.
 
Tao ko biêt tao có bao nhiêu sách, nhưng tao rất hay mua sách, đủ thể loại, hay là mua thôi.
Có lẽ tao thừa thưởng cái gen của bà già tao, tao đọc sách từ khi còn nhỏ xíu. Đến bây giờ tao vẫn thích cầm cuốn sách hơn là cầm điện thoại.
Người ta nói tao là già trước tuổi, đệch..
 
Tony buổi sáng thì cũng gọi là thành đạt, làm chủ một công ty xnk hóa chất nguyên liệu phân bón, có cái nhà bên Q9 khu The Garland.
Ban đầu thì cũng ổn, nhưng từ khi ra sách bản đầu, nhuận bút được hơn tỷ và đám đông tung hô thì bắt đầu có dấu hiệu vĩ cuồng giống Vũ trọc. Tiền nhuận bút bơm ra để kinh doanh nhãn nước thanh long, trái cây, với mấy cái hostel, và nhãn cà phê, lớp tiếng Anh nhưng đều kiểu kinh doanh chộp giật, hớt váng.
Sau đó thêm vụ đau lưng do đi Cuba về nên càng nhảm.

Tao thấy đọc cuốn Chuyện nhỏ Saigon thì hay hơn, nó rất nhân văn đấy mày ạ.
Còn thằng Tony, nó chỉ dành cho những thằng mới tập đọc sách thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top