• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Sài Gòn Vỡ Trận Vì Khó Khăn, Khủng Hoảng - Mọi Thứ Gần Như Sụp Đổ kể Cả Niềm Tin

Thứ nhất, sức mua trong nước yếu đi rõ. Dân chúng giờ không còn chi tiêu thoải mái như trước, nhất là sau mấy năm đứt gãy vì dịch. Thu nhập thực tế của người lao động, đặc biệt ở khu vực phi chính thức – chiếm hơn nửa lực lượng lao động – bị bào mòn bởi lạm phát, dù chính thức CPI không tăng kinh khủng. Giá cả hàng hóa thiết yếu như gạo, thịt, rau xanh leo thang, nhưng lương thì không theo kịp. Nhiều người làm công ăn lương hoặc buôn bán nhỏ giờ phải thắt lưng buộc bụng, thậm chí vay mượn để cầm cự.

Thứ hai, doanh nghiệp, nhất là mấy công ty vừa và nhỏ, đang ngắc ngoải. Xuất khẩu – xương sống kinh tế Việt Nam – chững lại vì cầu thế giới giảm, đặc biệt ở các thị trường lớn như Mỹ, EU. Đơn hàng dệt may, da giày, đồ gỗ giảm mạnh, nhiều nhà máy phải cắt giảm công suất, sa thải lao động. Chưa kể, mấy vụ điều tra chống bán phá giá từ EU với thép hay Mỹ với tôm, cá gần đây làm doanh nghiệp xuất khẩu thêm lao đao. Chi phí sản xuất thì tăng vì nguyên liệu nhập khẩu đắt đỏ, trong khi vốn vay ngân hàng khó tiếp cận, lãi suất tuy có giảm nhưng vẫn cao so với sức chịu đựng của nhiều công ty.

Thứ ba, nợ nần là vấn đề lớn. Không chỉ nợ công – mà cái này thì mày biết rồi, nó luôn được báo cáo ở mức "an toàn" – mà nợ doanh nghiệp và nợ hộ gia đình mới đáng lo. Trái phiếu doanh nghiệp, nhất là mấy ông bất động sản, đáo hạn hàng loạt mà không có tiền trả, đẩy rủi ro sang ngân hàng. Dân chúng vay tiêu dùng, vay mua nhà cũng nhiều, giờ lãi suất biến động làm họ khốn đốn, phá sản cá nhân không hiếm.

Cuối cùng, chênh lệch giàu nghèo ngày càng rõ. Khu vực thành thị, nhất là mấy thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội, vẫn có vẻ nhộn nhịp, nhưng ra vùng sâu vùng xa hay ngay cả ngoại ô, mày sẽ thấy cảnh khó khăn chồng chất. Nông dân thì khổ vì giá nông sản bấp bênh, công nhân mất việc thì về quê không biết làm gì. Trong khi đó, một nhóm nhỏ vẫn giàu lên nhờ đầu cơ đất, chứng khoán, hoặc quan hệ.

Tóm lại, kinh tế Việt Nam thực tế đang trong giai đoạn giằng co: không sụp hẳn, nhưng cũng không khá lên được. Nó giống như người bệnh vừa qua cơn nguy kịch, giờ cố gắng thở để sống, nhưng chưa biết bao giờ mới khỏe lại.
 
Vàng sẽ lên ít nhất 11tr nhưng mà bán đi cầm tiền vnđ chùi đít thì cũng chả để làm gì

Thực ra kinh tế nó phải nát từ từ, chứ không phải cứ in tiền bơm ra thị trường thì ngay hôm sau đã nát đâu...

Tao cũng biết là việc mua vàng của tao cũng chỉ là làm mọi chuyện bớt tệ hơn, nhưng thà thế còn hơn là đéo mua vàng, giữ VNĐ thì giờ cuộc sống còn chả bằng đầu buồi rẻ rách đúng không?
 
Cũng liều. Giờ thời buổi loạn lạc. Trộm vào nhà như rươi. Biết éo đâu mà lần
Nhà tao chắc trông vẻ bên ngoài phèn phèn (18 năm nay không sơn ngoại thất) nên trộm cướp chắc nó cũng chả nghĩ trong nhà có tiền gì. Ngoài ra tao sống cũng kín tiếng, bao năm qua vẫn đi con Future II cũ của bố để đi làm chứ không khoe mẽ gì. Lên xamvn tao mới dám nói chuyện tao có cái nọ cái kia chứ ngoài đời tao sống khiêm tốn ít nói lắm, đến vợ tao giờ còn chưa biết tao có 12 cây vàng (vì cái mồm nó rất hay tâm sự với mẹ và em ruột nó, tao sợ nó nói nhiều nên tao chờ xong chuyện tao mới nói).
 
sụp ccc, chiều nay tao vẫn thấy quán nhậu đông nghịt! bàn bên mấy thằng cali về chơi Tết đi nhậu, e PG rót bia à ơi mãi mà k móc đc xu nào ra bo, nghĩ nó chán!
 
Mày có con chưa, có thì phải giáo dục, không nó đánh tư sản là chết con mẹ mày
Mấy ngày sau tiếng trống ở trường Trần Khai Nguyên quận 5, vang lên, như trống trận. Đó là nơi tập trung của 1.200 thanh niên học sinh người Hoa xuống đường ủng hộ chính sách cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, người dẫn đầu là cô học sinh lớp 11, có gương mặt búp bê, mái tóc cắt ngắn: Lý Mỹ.
Lý Mỹ là con gái một gia đình kinh doanh buôn bán, có một cửa hàng ở đường Cách mạng Tháng Tám, quận 10.
Khi X-3 nổ ra, Lý Mỹ mới 17 tuổi, được tổ chức đoàn tuyên truyền giáo dục lý tưởng ******** chủ nghĩa, được kết nạp đoàn khóa 26-3, được nghe đích thân ông Đỗ Mười nói chuyện về chính sách cải tạo công thương nghiệp. Trái tim non trẻ của cô học sinh mười bảy tuổi như sôi sục bầu máu nóng đấu tranh giai cấp, cô đã chọn đối tượng để đấu tranh, đó chính là cha mẹ mình.
Lý Mỹ vận động thuyết phục cha mẹ kê khai tài sản, cha mẹ chần chừ, cô trực tiếp đứng ra kê khai. Cô theo dõi bố mẹ cất giấu vàng bạc, của cải, báo cho tổ kê khai moi móc ra bằng hết. Lý Mỹ phát biểu trên báo: “Tinh thần Pavel Corsaghin sáng chói trong trái tim tôi! Tôi không cần vàng bạc, của cải, cha mẹ tôi bóc lột của nhân dân. Từ hôm nay tôi từ bỏ giai cấp bóc lột, bước sang cuộc sống mới, hòa vào dòng người lao động vinh quang xây dựng xã hội chủ nghĩa” (Báo Tiền Phong số 40 ,1978).
Khi cha mẹ vật vã than khóc, và dọa ra nước ngoài, Lý Mỹ tuyên bố nếu cha mẹ xuất cảnh, cô sẽ ở lại một mình, chấp nhận cuộc sống cô đơn để cống hiến cho lý tưởng ********!
Không phải chỉ có một Lý Mỹ, mà hàng trăm “Lý Mỹ” như vậy. Những “Lý Mỹ” được sinh ra nóng hổi dưới lá cờ Đoàn thanh niên CS Hồ Chí Minh.
@ChuNhaChoThue đại tư bản thấy sợ chưa
Nhà tao bản chất chỉ là dạng trung bình khá thôi, con cháu trong nhà tao thì tao luôn dạy chúng nó là nhà mình rất nghèo (dù thực tế chỉ là hơi hơi nghèo thôi) nên cũng chả lo mấy cái mày nói. Cháu nhà tao có 1 cháu năm nay 5 tuổi thì mày nghĩ tao đi nói với nó là tao mua vàng làm gì mà lo nó đấu tố?
 
Trữ vàng chống lạm phát là cách hay nhất nhỉ tiền mất giá nhưng vàng thì không
Ừm, chứ giờ mà tao giữ mấy trăm triệu tiền mặt thì xác mẹ định chả nở ra thêm được cái gì, mua vàng cất xong vẫn đi làm bình thường, để không đấy cũng có lời rồi
 
Nhà tao chắc trông vẻ bên ngoài phèn phèn (18 năm nay không sơn ngoại thất) nên trộm cướp chắc nó cũng chả nghĩ trong nhà có tiền gì. Ngoài ra tao sống cũng kín tiếng, bao năm qua vẫn đi con Future II cũ của bố để đi làm chứ không khoe mẽ gì. Lên xamvn tao mới dám nói chuyện tao có cái nọ cái kia chứ ngoài đời tao sống khiêm tốn ít nói lắm, đến vợ tao giờ còn chưa biết tao có 12 cây vàng (vì cái mồm nó rất hay tâm sự với mẹ và em ruột nó, tao sợ nó nói nhiều nên tao chờ xong chuyện tao mới nói).
mé cái avatar kìa kk :vozvn (22):
 
Nhà tao chắc trông vẻ bên ngoài phèn phèn (18 năm nay không sơn ngoại thất) nên trộm cướp chắc nó cũng chả nghĩ trong nhà có tiền gì. Ngoài ra tao sống cũng kín tiếng, bao năm qua vẫn đi con Future II cũ của bố để đi làm chứ không khoe mẽ gì. Lên xamvn tao mới dám nói chuyện tao có cái nọ cái kia chứ ngoài đời tao sống khiêm tốn ít nói lắm, đến vợ tao giờ còn chưa biết tao có 12 cây vàng (vì cái mồm nó rất hay tâm sự với mẹ và em ruột nó, tao sợ nó nói nhiều nên tao chờ xong chuyện tao mới nói).
Haha. Thằng Lồn kín kẽ chắc cú đó. Mà quỷ đen k mua đủ 12 cây vàng mà con vợ kb. Mày chém nó cũng vừa phải thôi. Dm :))
 
Thế nên từ 2021 lúc mới mở phong toả là tao đi mua vàng về nhà cất, cứ có tiền là hùng hục đi mua, mua liên tục tới tầm giữa 2024 lúc xếp hàng là thôi tao ngừng. Giờ cầm trong tay 12 cây vàng tao cảm thấy yên tâm hẳn, căn bản tao hết mẹ tiền để mua thêm rồi, mua từ hồi nó còn rẻ rẻ cỡ 58tr/lượng, lượng vàng cuối cùng tao mua tao chỉ nhớ là 7x triệu.

Chắc chờ lên 100tr/lượng là tao bán chốt lời
nhamh nhạy vl
 
Thứ nhất, sức mua trong nước yếu đi rõ. Dân chúng giờ không còn chi tiêu thoải mái như trước, nhất là sau mấy năm đứt gãy vì dịch. Thu nhập thực tế của người lao động, đặc biệt ở khu vực phi chính thức – chiếm hơn nửa lực lượng lao động – bị bào mòn bởi lạm phát, dù chính thức CPI không tăng kinh khủng. Giá cả hàng hóa thiết yếu như gạo, thịt, rau xanh leo thang, nhưng lương thì không theo kịp. Nhiều người làm công ăn lương hoặc buôn bán nhỏ giờ phải thắt lưng buộc bụng, thậm chí vay mượn để cầm cự.

Thứ hai, doanh nghiệp, nhất là mấy công ty vừa và nhỏ, đang ngắc ngoải. Xuất khẩu – xương sống kinh tế Việt Nam – chững lại vì cầu thế giới giảm, đặc biệt ở các thị trường lớn như Mỹ, EU. Đơn hàng dệt may, da giày, đồ gỗ giảm mạnh, nhiều nhà máy phải cắt giảm công suất, sa thải lao động. Chưa kể, mấy vụ điều tra chống bán phá giá từ EU với thép hay Mỹ với tôm, cá gần đây làm doanh nghiệp xuất khẩu thêm lao đao. Chi phí sản xuất thì tăng vì nguyên liệu nhập khẩu đắt đỏ, trong khi vốn vay ngân hàng khó tiếp cận, lãi suất tuy có giảm nhưng vẫn cao so với sức chịu đựng của nhiều công ty.

Thứ ba, nợ nần là vấn đề lớn. Không chỉ nợ công – mà cái này thì mày biết rồi, nó luôn được báo cáo ở mức "an toàn" – mà nợ doanh nghiệp và nợ hộ gia đình mới đáng lo. Trái phiếu doanh nghiệp, nhất là mấy ông bất động sản, đáo hạn hàng loạt mà không có tiền trả, đẩy rủi ro sang ngân hàng. Dân chúng vay tiêu dùng, vay mua nhà cũng nhiều, giờ lãi suất biến động làm họ khốn đốn, phá sản cá nhân không hiếm.

Cuối cùng, chênh lệch giàu nghèo ngày càng rõ. Khu vực thành thị, nhất là mấy thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội, vẫn có vẻ nhộn nhịp, nhưng ra vùng sâu vùng xa hay ngay cả ngoại ô, mày sẽ thấy cảnh khó khăn chồng chất. Nông dân thì khổ vì giá nông sản bấp bênh, công nhân mất việc thì về quê không biết làm gì. Trong khi đó, một nhóm nhỏ vẫn giàu lên nhờ đầu cơ đất, chứng khoán, hoặc quan hệ.

Tóm lại, kinh tế Việt Nam thực tế đang trong giai đoạn giằng co: không sụp hẳn, nhưng cũng không khá lên được. Nó giống như người bệnh vừa qua cơn nguy kịch, giờ cố gắng thở để sống, nhưng chưa biết bao giờ mới khỏe lại.
Bóng già phân tích hay mậy
 
Tao nói lại 1 lần nữa, thân còn ở VN thì việc gom vàng ngoại tệ ko có tác dụng gì, NN chỉ cần tăng thuế hàng thiết yếu, in tiền, siết chặt mua bán vàng ngoại tệ là chúng mày cũng phải ói ra hết thôi
 
Tóm lại, kinh tế Việt Nam thực tế đang trong giai đoạn giằng co: không sụp hẳn, nhưng cũng không khá lên được. Nó giống như người bệnh vừa qua cơn nguy kịch, giờ cố gắng thở để sống, nhưng chưa biết bao giờ mới khỏe lại.
Đồng ý với chuỵ toàn bộ trừ phần trên. Quả bom bds do thổi giá quá lâu + với việc kinh tế ăn Lồn thì đây là hồi quang phản chiếu, những cú giãy cuối cùng trước khi sập.
Cộng với việc côn đồ cuân đụ tăng cường truy thu thuế + tăng phạt thì khác đéo gì tận thu những j cuối cùng còn sót lại? Triệt tiêu động lực phát triển??????
 
Từ tết h buôn bán chán quá chừng, ngoài đường thì vắng tanh. Tao ở tỉnh, khu tao toàn dân địa phương chứ ko có dân ngoại tỉnh nhiều mà còn chán vậy.
Chán từ năm ngoái đến năm nay kd bán buôn chậm vl, t bán hàng thực phẩm còn bị chậm
 

Có thể bạn quan tâm

Top