Vd một chi tiết nhỏ:
Lúc ấy, Bồ tát mở lòng từ bi quảng đại, pháp lực vô biên, ức vạn hóa thân, lấy tâm hội ý, lấy ý hội thân, trong giây lát biên ngay thành Lăng Hư Tử:
Phấp phới tà áo bạc
Phiêu diêu nhẹ bước chân.
Quắc thước như tùng bách
Thanh tú mấy ai bằng.
Đi đi không cố định
Đến đến cũng tùy mình.
Đều là một pháp[113] cả,
Nhưng vẫn khác yêu tinh.
Hành Giả nhìn, nói:
– Tuyệt quá, tuyệt quá! Ngài là Bồ tát yêu tinh, hay là yêu tinh Bồ tát đấy?
Bồ tát cười, nói:
– Ngộ Không, Bồ tát, yêu tinh đều là ý niệm cả. Nếu bàn cho đến gốc, thảy đều không có.
[113] Đạo phật cho rằng vạn sự, vạn vật đều là một Pháp thân Chân thể mà ra cả, nhưng tùy theo nhân duyên hội hợp khác nhau mà thành những hiện tượng khác nhau.