• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Sống không ai thương chết không ai tiếc

làm cc gì phải bi quan thế.
Khi em nhận ra trên đời này không ai cho không ai cái gì. Hay cả cha mẹ sinh ra cũng chỉ vì để lo cho họ lúc già. Anh em thì là vô thần, người hay tính toán và em thì như cục tà vậy.
Nếu có anh chị nào ở đây muốn sinh con đọc được cái này. Thì hãy xem em đây như là con các bác và những suy nghĩ, khao khát của em đây để sau này không có ai khổ hơn em.

Mấy anh mấy chị đẻ con ra là mắc nợ con một cuộc sống tốt đẹp nhất cho con chứ không phải sinh nó ra để phụng sự khi già, để làm vật mua vui...
Đứa con sinh ra có thể nghèo vật chất nhưng tinh thần thì không. Là trí tuệ, là kỷ niệm, là sự quan tâm của người mẹ, sự dạy dỗ của người cha...chứ không phải cái kiểu trời sinh voi thì sinh cỏ.
Về việc phụng sự, anh nào tiếp xúc, chăm sóc người già thì sẽ biết, hay lúc đau ốm sẽ biết. Chết già là cái chết dai dẳng, đau đớn, đi đái, đi ỉa còn không được. Trong khi đó thì có nhiều cách chết nhẹ nhàng hơn. Như uống rượu + thuốc ngủ + đốt than. Hay bắn viên đạn vào đầu. Chỉ đau lớp da bên ngoài thôi. Não không có chức năng cảm nhận đau nên từ hộp sọ trở vào sẽ không đau. Từ cuốn sách của những bác sĩ hay trợ tử viết các bác có thể tìm đọc thêm 2 cuốn sách này để có cái ra đi nhẹ nhàng nhất. Sẽ thêm tên sách sau, tạm tìm không ra
Về cái chết. Nó cũng giống như ngủ thôi. Những đêm ngủ say, khác gì chết? Sắp tới các bác lại "chết", mai "chết"...chỉ là ta sợ những gì mình không biết.
Ví dụ như em. Em sợ ma. Đứng giữa đêm nhìn được mờ mờ thì không sợ, đeo cái kính râm tối thui vào thì lại sợ. Chính xác hơn là sợ bóng tối. Sợ những gì mà mình không biết.
 
Khi em nhận ra trên đời này không ai cho không ai cái gì. Hay cả cha mẹ sinh ra cũng chỉ vì để lo cho họ lúc già. Anh em thì là vô thần, người hay tính toán và em thì như cục tà vậy.
Nếu có anh chị nào ở đây muốn sinh con đọc được cái này. Thì hãy xem em đây như là con các bác và những suy nghĩ, khao khát của em đây để sau này không có ai khổ hơn em.

Mấy anh mấy chị đẻ con ra là mắc nợ con một cuộc sống tốt đẹp nhất cho con chứ không phải sinh nó ra để phụng sự khi già, để làm vật mua vui...
Đứa con sinh ra có thể nghèo vật chất nhưng tinh thần thì không. Là trí tuệ, là kỷ niệm, là sự quan tâm của người mẹ, sự dạy dỗ của người cha...chứ không phải cái kiểu trời sinh voi thì sinh cỏ.
Về việc phụng sự, anh nào tiếp xúc, chăm sóc người già thì sẽ biết, hay lúc đau ốm sẽ biết. Chết già là cái chết dai dẳng, đau đớn, đi đái, đi ỉa còn không được. Trong khi đó thì có nhiều cách chết nhẹ nhàng hơn. Như uống rượu + thuốc ngủ + đốt than. Hay bắn viên đạn vào đầu. Chỉ đau lớp da bên ngoài thôi. Não không có chức năng cảm nhận đau nên từ hộp sọ trở vào sẽ không đau. Từ cuốn sách của những bác sĩ hay trợ tử viết các bác có thể tìm đọc thêm 2 cuốn sách này để có cái ra đi nhẹ nhàng nhất. Sẽ thêm tên sách sau, tạm tìm không ra
Về cái chết. Nó cũng giống như ngủ thôi. Những đêm ngủ say, khác gì chết? Sắp tới các bác lại "chết", mai "chết"...chỉ là ta sợ những gì mình không biết.
Ví dụ như em. Em sợ ma. Đứng giữa đêm nhìn được mờ mờ thì không sợ, đeo cái kính râm tối thui vào thì lại sợ. Chính xác hơn là sợ bóng tối. Sợ những gì mà mình không biết.
Còn trẻ cố mà sống, t cũng có thời gian u ám mà giờ nhìn lại đẽo hiểu mình sống sao qua thời gian đó hàng bao nhiêu năm, đáng tiếc nhất là mất tuổi thanh xuân .
 
Mày suy nghĩ vậy thì thực hiện đi chứ lên đây than vãn làm gì, cái ý thức quyết định tới mọi việc mày hành động nhé . Sống mà nghĩ tự tử, bố thằng dở.
 
Em năm nay 19 tuổi. Sức khỏe yếu có được m6. Không đi học, bố mất sớm, mẹ già. Anh em thân ai nấy lo. Bà quen chẳng nhiêu. Bố là độc tôn, lúc xưa cả họ chết chùm khi đi thuyền đi đám cưới.
Âu thì cũng là quay vào ô mất lượt. Có nên tự tử quất đi cho nó thoát khỏi cái nổi thống khổ này không nhỉ? Treo cổ thì có đau không
Mong muốn của em là mua được cho con ny của em là cái đàn và bộ máy tính, xa hơn lo cho mấy đứa em họ có cuộc sống tốt hơn. Nhưng mà chắc chẳng thành được.
Mày kêu khổ thì lên vùng sâu vùng xa xem ai khổ hơn, ra đường xem người ta ngủ ngoài đường, vào trung tâm dạy nghề cho người tàn tật xem ai khổ hơn dmm thằng ml .
 
Mày nói mày ko hẳn vô dụng nhưng có lẽ mày đúng là vô dụng đấy. Trách bản thân chả khác đ gì m trách bố mẹ m, nvay thì nói thẳng mẹ m đau lol đẻ m là để m mở miệng là chết à. M xem hiến đc cái ji hiến mẹ đi. Ko có ji hiến đc thì về nói vs mẹ m là mẹ bất hạnh khi đẻ ra thằng bất hiếu.
Ngta mài mặt ngoài đg kiếm tiền, tật nguyền cungz ko ngại sống từng ngày kiếm vài đồng lẻ nuôi mình nuôi ng thân
Mày cao M6 thì hoá ra đứa đ nào M6 cungz như m à. Chỉ biết đi đổ lỗi thì m ra cho xe tải nó cán đi. Chắc như m nói mẹ m vs anh m sẽ bớt nợ đấy
 
Em năm nay 19 tuổi. Sức khỏe yếu có được m6. Không đi học, bố mất sớm, mẹ già. Anh em thân ai nấy lo. Bà quen chẳng nhiêu. Bố là độc tôn, lúc xưa cả họ chết chùm khi đi thuyền đi đám cưới.
Âu thì cũng là quay vào ô mất lượt. Có nên tự tử quất đi cho nó thoát khỏi cái nổi thống khổ này không nhỉ? Treo cổ thì có đau không
Mong muốn của em là mua được cho con ny của em là cái đàn và bộ máy tính, xa hơn lo cho mấy đứa em họ có cuộc sống tốt hơn. Nhưng mà chắc chẳng thành được.

Thằng Lồn yếu đuối và bất hiếu như mày chết mẹ đi cho xong. Mẹ mày già mà mày ước mua đàn cho con ny? Đéo mẹ nhiều thằng sao ngu nhỉ?
 

Có thể bạn quan tâm

Top