• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tại sao chúng ta lại tin tưởng một điều gì đó ?

Việc tìm ra một định nghĩa nhất quán và mạch lạc về “niềm tin” hóa ra lại khó hơn chúng ta tưởng.

Từ điển Merriam-Webster định nghĩa nó là :
Một điều gì đó được chấp nhận, coi là đúng, hoặc được giữ như một ý kiến” “sự tin tưởng vào tính đúng đắn của một tuyên bố hoặc sự tồn tại của một thực thể hay hiện tượng, đặc biệt khi dựa trên việc kiểm tra bằng chứng.”

Nhưng liệu niềm tin có thực sự giống với ý kiến không? Chúng chắc chắn không phải lúc nào cũng chỉ là những ý kiến đơn thuần.

Nhiều khi, chúng được chúng ta nắm giữ với sự chắc chắn tuyệt đối. Và niềm tin có thực sự dựa trên bằng chứng không?
Điều đó phụ thuộc vào cách chúng ta định nghĩa “bằng chứng.”

Có ít nhất bốn loại bằng chứng mà chúng ta sử dụng để biện minh cho niềm tin của mình, mỗi loại đều có những điểm yếu riêng:

1. Trực giác (Intuition)​

Nhiều điều chúng ta tin tưởng xuất phát từ bản năng, linh cảm, hoặc “cảm giác ruột gan” về một điều gì đó. Danh hài Stephen Colbert đã tạo ra thuật ngữ “truthiness” (sự có vẻ đúng) để mô tả loại bằng chứng này. Năm 2006, từ này được Merriam-Webster chọn là Từ của Năm, định nghĩa nó là “sự thật đến từ cảm giác, chứ không phải từ sách vở; xu hướng ưa thích những khái niệm hoặc sự thật mà người ta muốn là đúng, hơn là những khái niệm hoặc sự thật đã được chứng minh là đúng.”

Không cần nói cũng biết, mặc dù chúng ta thường dựa vào trực giác để đánh giá người khác, chẳng hạn như bạn đời, đối tác kinh doanh hoặc chính trị gia, nhưng đây không phải lúc nào cũng là cách đáng tin cậy để xác định sự thật hoặc đưa ra quyết định tốt nhất. Tỷ lệ ly hôn cao và kết quả đầu tư tệ hại chính là minh chứng cho điều đó.

2. Niềm tin (Faith)

Kinh Thánh mô tả đức tin là “bản chất của những điều hy vọng, bằng chứng của những điều không thấy.” Nói cách khác, đức tin là niềm tin không dựa trên bằng chứng. Dù có liên quan đến trực giác, nhưng niềm tin là một quá trình chủ động hơn. Tuy nhiên, giống như trực giác, nó cũng có thể dễ dàng dẫn chúng ta đi lạc lối.

Trên thực tế, “nghịch lý của niềm tin” là chúng ta có xu hướng tin tưởng mãnh liệt nhất vào những điều ít có bằng chứng nhất.

3. Trải nghiệm cá nhân (Personal experience)

Đúng như câu nói “nhìn thấy mới tin,” không thể phủ nhận rằng trải nghiệm cá nhân có ảnh hưởng lớn đến niềm tin của chúng ta. Nhà văn và nhà thần học C.S. Lewis từng được trích dẫn rằng: “Trải nghiệm là người thầy khắc nghiệt nhất. Nhưng bạn học được từ nó, Chúa tôi ơi, bạn học được thật.”

Tuy nhiên, dù có thể là một người thầy khắc nghiệt, trải nghiệm cá nhân vẫn đầy rẫy sai sót: chỉ vì chúng ta nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một bóng ma không có nghĩa là chúng ta thực sự thấy nó, cũng giống như việc chúng ta nhìn thấy đường chân trời phẳng không có nghĩa là Trái Đất thực sự phẳng. (Nhân tiện, dựa trên bộ phim Shadowlands, tôi từng nghĩ rằng C.S. Lewis đã nói câu trên, nhưng thực ra ông ấy chưa từng nói như vậy!)

Mặc dù chúng ta thường rất coi trọng nó, nhưng “sự thật cá nhân” dựa trên trải nghiệm chủ quan không giống với sự thật khách quan.

4. Niềm tin vào người khác (Trust)​

Có rất nhiều điều mà chúng ta thiếu cả trực giác lẫn kinh nghiệm để hiểu, chẳng hạn như cách sửa một thiết bị gia dụng hay nhiệt độ hiện tại ở Kolkata. Đối với những vấn đề như vậy, chúng ta phải dựa vào kiến thức và lời chứng của người khác, đặc biệt là những người mà ta cho là chuyên gia trong một lĩnh vực nhất định.

Tuy nhiên, như đã đề cập ở trên, sự đánh giá của chúng ta về chuyên gia thường dựa trên trực giác, và đôi khi điều này mang lại kết quả tốt, nhưng đôi khi thì không. Ngày nay, khi có quá nhiều người phủ nhận các chuyên gia và tự nhận mình là chuyên gia, chúng ta có nguy cơ đặt niềm tin vào những nguồn sai lệch.

Bối cảnh thông tin hiện nay, với thông tin đáng tin cậy và thông tin sai lệch cùng tồn tại song song, khiến chúng ta dễ rơi vào tình trạng “hai thế giới quan đối lập,” trong đó nguồn thông tin mà chúng ta tin tưởng có thể đặt chúng ta vào thế đối đầu với những người tin vào các nguồn thông tin hoàn toàn trái ngược.
 

Khoa học – Cách để tìm kiếm sự thật khách quan

Phương pháp khoa học được phát triển để xác định sự thật khách quan thông qua việc thu thập bằng chứng khách quan bằng cách quan sát lặp lại và thực hiện các thí nghiệm có kiểm soát, giúp chúng ta tránh rơi vào cạm bẫy của trực giác, niềm tin, trải nghiệm chủ quan và niềm tin sai lầm vào người khác.

Tuy nhiên, con người không sinh ra đã biết cách thu thập bằng chứng thực nghiệm theo cách này. Đây là một phương pháp cần được học, thực hành và lặp lại vô số lần với những kết luận được điều chỉnh – tức là, thay đổi niềm tin của chúng ta dựa trên dữ liệu mới.

Ngay cả những nhà khoa học giỏi nhất cũng không sử dụng phương pháp khoa học để xác định tất cả niềm tin của mình, chẳng hạn như quyết định nên kết hôn với ai hay liệu có tồn tại Thượng Đế hay không.

Vì chúng ta dựa vào trực giác, niềm tin, trải nghiệm cá nhân và sự tin tưởng vào người khác để xác định phần lớn những gì mình tin tưởng, nên không có gì lạ khi rất nhiều niềm tin của chúng ta có thể sai lầm.
 
Trực giác-Đức tin là bản thể nguyên bản.
Trải nghiệm: là chủ thể thu được theo thời gian
Vậy hãy chuẩn bị cho những gì tồi tệ nhất (trải nghiệm), và hy vọng ở những điều tốt đẹp nhất (trực giác) vì khi đó niềm tin sẽ dẫn đường.
 
Trực giác-Đức tin là bản thể nguyên bản.
Trải nghiệm: là chủ thể thu được theo thời gian
Vậy hãy chuẩn bị cho những gì tồi tệ nhất (trải nghiệm), và hy vọng ở những điều tốt đẹp nhất (trực giác) vì khi đó niềm tin sẽ dẫn đường.
Xammers - Niềm tin vào người khác (Trust)
 
Trực giác chỉ có ở:
- còn nhỏ, tức chưa có nhiều trải nghiệm
- người có trực giác mạnh bẩm sinh
Câu chuyện học đàn là trường hợp người yếu đuối không tự tin vào mình
 
Trực giác chỉ có ở:
- còn nhỏ, tức chưa có nhiều trải nghiệm
- người có trực giác mạnh bẩm sinh
Câu chuyện học đàn là trường hợp người yếu đuối không tự tin vào mình
Nhiều lắm, còn nhỏ thì thiếu trải nghiệm nên học từ gia đình, thầy cô, sách vở ... gọi là Niềm tin vào người khác (Trust)
Từ nền tảng vay mượn đó mà mỗi cá nhân trong đời sống hình thành những Trải nghiệm cá nhân (Personal experience) sai biệt.

Như bạn ở từ nhỏ đến lớn ở SG thì sẽ quen vị phở SG, bún bò SG. Nếu đi du lịch ăn phở HN hay bún bò Huế nhiều khi không quen miệng. Cái gì lặp đi lặp lại nhiều, cái đó hình thành nên Trải nghiệm cá nhân (Personal experience)
 

Có thể bạn quan tâm

Top