• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tao khinh bỉ đạo thiên chúa

Câu truyện là cuộc đời tao duyên nợ thế đéo nào lại dây dưa vào đạo thiên chúa,lấy vợ đạo đến cuối cùng tao lại trở thành 1 con chiên ngoan đạo.tuần éo nào cũng phải đi lễ nhà thờ
Nhưng khi vào đạo tao mới thấy lắm sự nhiễu nhương.
Con chiên ,buộc phải đi lễ hàng tuần. Và các ngày lễ buộc.
Đi lễ thì lễ nào cũng bị xin tiền.
Vấn đề trọng yếu nhất tao muốn nếu ra ở đây là:
Lễ nào thì trong các câu kinh cầu nguyện ,cũng nguyện cho mọi người được ơn lành của chúa...
Thế mà bố mẹ vợ tao là con chiên ngoan đạo trong người lắm bệnh tật kêu đau đầu nhức óc , đau chân nhức tay đi bệnh viện cầu nguyện sùi bọt mép mãi chưa khỏi.. thế thì hỏi chúa ở đâu chúa chết dẫm ở đâu.
Nghĩ cũng tội cho mấy con chiên mu muội.. đi tin mấy thằng tây bị nó lông nhồi sọ. Nghĩ cay đéo chịu dc
 
Ôi cái này ngày nào tao chả nỏi sỏ bố mẹ đẻ tao... riêng cái thằng a di đà phật là do bọn tàu nó phịa ra chứ có thật đâu
Xưa t cũng trêu, nay t câm r. Ko bình an vật lý thì cũng bình an tâm thần, ko mê tín đi cúng tiền cho tụi thợ tu nó tiêu hộ thì t mặc kệ.
 
Ko ai bắt đi lễ mày nói thế nào , cả nhà vợ tao bắt tao đi lễ. Đóng tiền không ai bắt đóng đâu, chỉ có cuối buổi lễ là có người sách rọ đi quanh nhà thờ, chủ nhật cuối tháng là có người đứng của nhà thờ phát phong bì rỗng. Thì đấy tao nói là bị xin tiền, chứ tao có nói là bị bắt phải đóng tiền đâu
coi nhà vợ m rất là ngoan đạo, vậy trước khi cưới, m vs vợ m chắc chắn phải đi học giáo lý hôn nhân cũng phải 6 tháng, phải hiểu lễ nghi tín ngưỡng, biết cách "tránh thai", học kinh, rửa tội, tiếp xúc nhà vợ trên dưới 1 năm.
đm từ lúc đấy m đã có thể tự khẳng định m hoàn toàn ko hợp vs lối sống của vợ vs nhà vợ m rồi. Vậy mà m vẫn đâm đầu vào, giờ thấy hối hận thì chửi đổng.
thương bố mẹ vợ vs vợ = muốn cho người ta hạnh phúc. ngta đang hạnh phúc bỏ mẹ ra trong cái đức tin của ngta thì m lại tức giận. kì cục vl.
 
Rồi vợ mày quan điểm thế nào? Có ngoan đạo ko?

Như mày từ đầu lấy vợ không đạo/ đạo Phật là khỏe rồi thấy ko
Vợ tao ngoan đạo. Quan điểm thì bt vì tao ở đây nêu quan điểm vậy thôi. Chứ ở nhà thì tao hòa hiếu. Tôn trọng tự do tín ngưỡng của mỗi người. Nên tao không có ý kiến gì chống ,báng cả.
Đạo nào cũng có người này người kia thôi , cái cơ bản thoát ra được sự u mê thì sống khỏe hơn.
Chứ cuộc đời vốn đã lắm sự nhiếu nhương thêm cái bọn này nó nhồi sọ thì vất vả hơn .nghĩ mà tội nhưng cũng kệ. Chỉ giám nên đây mạnh mồm tý thôi, về nhà tao lại trở thành con chiên ngoan đạo cho gia đình hạnh phúc
 
Mày về nhà thờ sợ kiện chủ nhật cuối tháng mà lễ xem có phải không. Tao nói phét tao không làm người
trong đạo nhét tiền vào phong bì mày có hiểu là gì không,Trong đạo đấy là dâng của lễ,ai có tiền,có tâm thì đi,không có tiền thì mày không dâng cũng không ai dè bỉu hay đánh giá mày.Như mấy ae vô thần,làm ăn được cũng mua lễ lên chùa cúng cầu bình an thôi.Có thì dâng không thì thôi,Mày đi lễ cả đời mày không đóng góp một nghìn nào không ai dè bỉu hay chê cười mày cả.Mỗi lần như thế xong các Cha xứ có cầm tiền về để làm việc riêng đâu,đa phần là đóng góp cơ sở hạ tầng của nhà thờ,đi từ thiện,xây trường học,nuôi trẻ HIV,…Các Cha đâu có dạy là phải cúng,phải dâng,phải bỏ tiền ra thì mới xin mới được hay không được đâu.Vậy tao đang hỏi là sai ở đâu??
 
coi nhà vợ m rất là ngoan đạo, vậy trước khi cưới, m vs vợ m chắc chắn phải đi học giáo lý hôn nhân cũng phải 6 tháng, phải hiểu lễ nghi tín ngưỡng, biết cách "tránh thai", học kinh, rửa tội, tiếp xúc nhà vợ trên dưới 1 năm.
đm từ lúc đấy m đã có thể tự khẳng định m hoàn toàn ko hợp vs lối sống của vợ vs nhà vợ m rồi. Vậy mà m vẫn đâm đầu vào, giờ thấy hối hận thì chửi đổng.
thương bố mẹ vợ vs vợ = muốn cho người ta hạnh phúc. ngta đang hạnh phúc bỏ mẹ ra trong cái đức tin của ngta thì m lại tức giận. kì cục vl.
Nói thật Tao thấy con vợ tao rất ngoan ok nên tao lấy. Chứ đạo tao đã rõ trong từng ngón tay. Nên tạo theo cho có hình thức. Nhưng lắm khi lên thăm bố mẹ vợ, suốt ngày đau yếu tao nghĩ lắm lúc thấy nó bất cập. Rõ ràng ông bà ý sốt sắng việc nhà chúa, sống cũng tốt . Thế sao mà khổ vậy đấy.
Tao thì tính trong đầu bàng quang với quan điểm tôn giáo của mỗi người rồi.
Nên mới nên đây phân trần, về nhà tao lại ngoan đạo thôi
 
trong đạo nhét tiền vào phong bì mày có hiểu là gì không,Trong đạo đấy là dâng của lễ,ai có tiền,có tâm thì đi,không có tiền thì mày không dâng cũng không ai dè bỉu hay đánh giá mày.Như mấy ae vô thần,làm ăn được cũng mua lễ lên chùa cúng cầu bình an thôi.Có thì dâng không thì thôi,Mày đi lễ cả đời mày không đóng góp một nghìn nào không ai dè bỉu hay chê cười mày cả.Mỗi lần như thế xong các Cha xứ có cầm tiền về để làm việc riêng đâu,đa phần là đóng góp cơ sở hạ tầng của nhà thờ,đi từ thiện,xây trường học,nuôi trẻ HIV,…Các Cha đâu có dạy là phải cúng,phải dâng,phải bỏ tiền ra thì mới xin mới được hay không được đâu.Vậy tao đang hỏi là sai ở đâu??
Đấy là lý luận như thế. Và tao cũng chỉ viết lại những gì tao thấy, không có quyền bắt ai phải nghĩ thế này thế kia cả. Tao chỉ thắc mắc là được cái gì thôi, hay chỉ được cái bánh vẽ thiên đường
 
Nói chung tôn giáo tính ngưỡng như mày đang thủ dâm tinh thần vậy đó, bản thân mày cảm thấy sướng nhưng nó đéo có thay đổi được hiện tại
Những chuyện mày gặp trong cuộc sống nó là nguyên nhân kết quả chứ đéo phải chịu sự tác động của ai cả
 
M có thể lập miếu tự tu mà, như thầy ông nội đấy
Thực ra tao đã hiểu ra rồi. Gie su hay thích ca bằng cách này hay cách kia cũng chỉ một đường hướng con người sống thiện. Sống không tự hại mình , chơi bời tệ nạn. Sống không hại người tham lam ác độ. Chiệm nghiệm ra thì nếu mình sống được như thế thì cuộc đời tao sẽ thành thiên đường rồi. Chứ cần gì tu gì cho nó mệt ...
 
Nói chung tôn giáo tính ngưỡng như mày đang thủ dâm tinh thần vậy đó, bản thân mày cảm thấy sướng nhưng nó đéo có thay đổi được hiện tại
Những chuyện mày gặp trong cuộc sống nó là nguyên nhân kết quả chứ đéo phải chịu sự tác động của ai cả
Chuẩn luôn.
 
Nói thật Tao thấy con vợ tao rất ngoan ok nên tao lấy. Chứ đạo tao đã rõ trong từng ngón tay. Nên tạo theo cho có hình thức. Nhưng lắm khi lên thăm bố mẹ vợ, suốt ngày đau yếu tao nghĩ lắm lúc thấy nó bất cập. Rõ ràng ông bà ý sốt sắng việc nhà chúa, sống cũng tốt . Thế sao mà khổ vậy đấy.
Tao thì tính trong đầu bàng quang với quan điểm tôn giáo của mỗi người rồi.
Nên mới nên đây phân trần, về nhà tao lại ngoan đạo thôi
sống khổ thì một phần thằng rể như m thương mồm thương mõm đó =))), sao m trách chúa được, vì theo m thì chúa có thật và có quyền năng ảnh hưởng đến cuộc sống được đâu.
thế nên ấy, cha mẹ có "bệnh", con cái tìm đường chạy chữa, "không thể chữa được" thì lo việc nâng cao chất lượng cuộc sống hiện tại của cha mẹ, ngăn cản "bệnh" "trở nặng", lây lan. cớ gì đi chửi cái "bệnh" là "hiểm nghèo vl" "khốn nạn hết sức" "khinh bỉ" nó, chởi ba mẹ tự nhiên đang yên đang lành đi mắc "bệnh".
 
Tao cũng theo đạo đây. Đi lễ, xin tiền là do mày chứ ai ép được mày đâu. Đừng nặng nề đạo giáo quá là sẽ nhẹ đâu thôi và tao cũng bận làm nên cũng ít đi nhà thờ dù nhà tao đạo gốc rễ nhé :)
 
Thực ra tao đã hiểu ra rồi. Gie su hay thích ca bằng cách này hay cách kia cũng chỉ một đường hướng con người sống thiện. Sống không tự hại mình , chơi bời tệ nạn. Sống không hại người tham lam ác độ. Chiệm nghiệm ra thì nếu mình sống được như thế thì cuộc đời tao sẽ thành thiên đường rồi. Chứ cần gì tu gì cho nó mệt ...
Chính xác, bạn tới đây thưởng thức cuộc sống mà tạo hóa đã ban cho. Sướng khổ, vui buồn đều được trải nghiệm hết . Bạn được nhận tất cả . Chỉ có ảo tưởng của bảng ngã mới lòi ra 1 cái tôi bất hạnh, 1 cái tôi ganh ghét, hơn thua với đời, mà thật sự là bạn toàn được nhận k à 😃
 
Đấy là lý luận như thế. Và tao cũng chỉ viết lại những gì tao thấy, không có quyền bắt ai phải nghĩ thế này thế kia cả. Tao chỉ thắc mắc là được cái gì thôi, hay chỉ được cái bánh vẽ thiên đường
Cái l gì mà bánh vẽ thiên đường
Mày ăn ở tốt,giúp đỡ người khác đâu phải để mày được cái nọ cái kia,để lên thiên đàng….Trong công giáo mày phải hiểu chỉ có một kiếp để sống .Nên sống sao cho tốt một kiếp người mà mày được sinh ra .Mày chết là hết cmmr .
 
Câu truyện là cuộc đời tao duyên nợ thế đéo nào lại dây dưa vào đạo thiên chúa,lấy vợ đạo đến cuối cùng tao lại trở thành 1 con chiên ngoan đạo.tuần éo nào cũng phải đi lễ nhà thờ
Nhưng khi vào đạo tao mới thấy lắm sự nhiễu nhương.
Con chiên ,buộc phải đi lễ hàng tuần. Và các ngày lễ buộc.
Đi lễ thì lễ nào cũng bị xin tiền.
Vấn đề trọng yếu nhất tao muốn nếu ra ở đây là:
Lễ nào thì trong các câu kinh cầu nguyện ,cũng nguyện cho mọi người được ơn lành của chúa...
Thế mà bố mẹ vợ tao là con chiên ngoan đạo trong người lắm bệnh tật kêu đau đầu nhức óc , đau chân nhức tay đi bệnh viện cầu nguyện sùi bọt mép mãi chưa khỏi.. thế thì hỏi chúa ở đâu chúa chết dẫm ở đâu.
Nghĩ cũng tội cho mấy con chiên mu muội.. đi tin mấy thằng tây bị nó lông nhồi sọ. Nghĩ cay đéo chịu dc
Thế mấy đạo khác như phật, hồi, hindu, do thái nó không thế à?
Tôn giáo nó là như vậy. Mày chửi cái gì. Không thích thì không đi, thậm chí ra khỏi đạo luôn cũng chả ai làm gì mày.
Trên đời này tao ghét nhất những thằng ngồi chửi nhưng đéo dám làm gì để thay đổi.
 
Câu truyện là cuộc đời tao duyên nợ thế đéo nào lại dây dưa vào đạo thiên chúa,lấy vợ đạo đến cuối cùng tao lại trở thành 1 con chiên ngoan đạo.tuần éo nào cũng phải đi lễ nhà thờ
Nhưng khi vào đạo tao mới thấy lắm sự nhiễu nhương.
Con chiên ,buộc phải đi lễ hàng tuần. Và các ngày lễ buộc.
Đi lễ thì lễ nào cũng bị xin tiền.
Vấn đề trọng yếu nhất tao muốn nếu ra ở đây là:
Lễ nào thì trong các câu kinh cầu nguyện ,cũng nguyện cho mọi người được ơn lành của chúa...
Thế mà bố mẹ vợ tao là con chiên ngoan đạo trong người lắm bệnh tật kêu đau đầu nhức óc , đau chân nhức tay đi bệnh viện cầu nguyện sùi bọt mép mãi chưa khỏi.. thế thì hỏi chúa ở đâu chúa chết dẫm ở đâu.
Nghĩ cũng tội cho mấy con chiên mu muội.. đi tin mấy thằng tây bị nó lông nhồi sọ. Nghĩ cay đéo chịu dc
đạo Lồn nào cũng thế thôi, gặp phải ngữ ngu dân cuồng tín thì lại càng nguy hiểm. Như ở nước phát triển bọn nó cũng đạo thiên chúa nhiều nhưng đéo cực đoan đần độn như ở VN đâu.
 
Thế mấy đạo khác như phật, hồi, hindu, do thái nó không thế à?
Tôn giáo nó là như vậy. Mày chửi cái gì. Không thích thì không đi, thậm chí ra khỏi đạo luôn cũng chả ai làm gì mày.
Trên đời này tao ghét nhất những thằng ngồi chửi nhưng đéo dám làm gì để thay đổi.
Theo lịch trình tấn hóa của nhân loại thì không thể thay đổi được dòng chảy của tự nhiên. Cái mà tao có thể thay đổi được chính là tao thôi. Viết như mày thà đừng viết.
 
Theo lịch trình tấn hóa của nhân loại thì không thể thay đổi được dòng chảy của tự nhiên. Cái mà tao có thể thay đổi được chính là tao thôi. Viết như mày thà đừng viết.
Ừ đúng rồi. Tốt nhất là đừng viết. Lo thay đổi bản thân đi. Mày viết có giải quyết được cái quái gì đâu
 
Cái l gì mà bánh vẽ thiên đường
Mày ăn ở tốt,giúp đỡ người khác đâu phải để mày được cái nọ cái kia,để lên thiên đàng….Trong công giáo mày phải hiểu chỉ có một kiếp để sống .Nên sống sao cho tốt một kiếp người mà mày được sinh ra .Mày chết là hết cmmr .
Không phải công giáo chỉ có một kiếp để sống. Mà là trong kinh tin kính có đoạn chép. " Tôi tin loài người ngày sau sống lại, tôi tin hằng sống vậy" . Như mày nói tao ăn ở tốt , giúp đỡ người khác đâu phải được cái nọ cái kia,để lên thiên đàng.... cái này thì đúng còn vế sau thi sai rồi nhá. Nếu mà công giáo thực sự dạy như mày vừa chép lên thì tao ko có gì phải nói cả.
 
Chính xác, bạn tới đây thưởng thức cuộc sống mà tạo hóa đã ban cho. Sướng khổ, vui buồn đều được trải nghiệm hết . Bạn được nhận tất cả . Chỉ có ảo tưởng của bảng ngã mới lòi ra 1 cái tôi bất hạnh, 1 cái tôi ganh ghét, hơn thua với đời, mà thật sự là bạn toàn được nhận k à 😃
Mày đừng có nhồi sọ tao rằng có tạo đấng tạo hóa nào sinh ra hay tạo ra cuộc đời này. Tao ganh ghét ai? Hơn thua với ai? . Cuộc đời này có vui buồn hay bất hạnh bởi nó tự nhiên là có rồi. Bởi vì có cái vật này, con này, vợ kia. Thì theo quy luật vô thường của nó . Nên khi gặp cảnh chia ly , mất vật là đau khổ. Cho nên cái khổ vui ở đời là tự nó có. Chứ không phải tại ai cả . Nếu muốn không khổ thì lúc được đừng vui lúc mất mới ko buồn.

Cho nên lý luận của mày là lý luận nhồi sọ, lý luận đổ lỗi cho rằng người ta có lỗi nên phải hối lỗi với chúa. Con chiên chúa ạ.
 
Ừ đúng rồi. Tốt nhất là đừng viết. Lo thay đổi bản thân đi. Mày viết có giải quyết được cái quái gì đâu
Tao viết nên để trải lòng thôi. Tự bản thân tao biết khắc phục tao để cuộc sống tôt hơn là dc
 
Tao cũng theo đạo đây. Đi lễ, xin tiền là do mày chứ ai ép được mày đâu. Đừng nặng nề đạo giáo quá là sẽ nhẹ đâu thôi và tao cũng bận làm nên cũng ít đi nhà thờ dù nhà tao đạo gốc rễ nhé :)
Tao viết rõ là bị xin tiền đúng không. Trọng tâm là đạo mang lại cái quần què gì thì ko trả lời dc
 
sống khổ thì một phần thằng rể như m thương mồm thương mõm đó =))), sao m trách chúa được, vì theo m thì chúa có thật và có quyền năng ảnh hưởng đến cuộc sống được đâu.
thế nên ấy, cha mẹ có "bệnh", con cái tìm đường chạy chữa, "không thể chữa được" thì lo việc nâng cao chất lượng cuộc sống hiện tại của cha mẹ, ngăn cản "bệnh" "trở nặng", lây lan. cớ gì đi chửi cái "bệnh" là "hiểm nghèo vl" "khốn nạn hết sức" "khinh bỉ" nó, chởi ba mẹ tự nhiên đang yên đang lành đi mắc "bệnh".
Vâng em , vâng đang chở mẹ em đi chữa đấy ạ. Em vẫn trích tiền là làm bốn phần phần lo bên nội , phần lo bên ngoại, phần lo vợ chồng con cái, phần tiết kiệm. En tính kiêm tốn không muốn khoe thôi bác
 
Top