• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Thay đổi cuộc sống

  • Tạo bởi Tạo bởi 160mm
  • Start date Start date
Nó sung lên đốt phòng triển lãm tranh thì sao?
Thì mày ở Hà Nội cũng dc hưởng ké không khí nóng bỏng :vozvn (23):. Nói chứ sung thường là do bật nhạc quẩy mạnh, trong không gian đằm đằm, tĩnh lặng sẽ thấy phiêu diêu, tĩnh lặng
 
bố thằng mồm los cái loai may ngoài dời có vẹo los gì !
Già đời còn ngu, mới bị chọc tức đã đéo kiểm soát đc, lôi dẫn chứng ngụy biện ngoài đời bô lô ba la. Qua ngôn từ tao đánh giá mày là loại sáo rỗng, lối mòn, đéo có chiều sâu
 
Thì mày ở Hà Nội cũng dc hưởng ké không khí nóng bỏng :vozvn (23):. Nói chứ sung thường là do bật nhạc quẩy mạnh, trong không gian đằm đằm, tĩnh lặng sẽ thấy phiêu diêu, tĩnh lặng
Hà Nội vừa cháy nhà máy rạng đông có mấy chục cân thủy ngân bay lơ lửng. Dự hít vô sẽ có nhiều vụ đốt nhà nữa =))
 
Già đời còn ngu, mới bị chọc tức đã đéo kiểm soát đc, lôi dẫn chứng ngụy biện ngoài đời bô lô ba la. Qua ngôn từ tao đánh giá mày là loại sáo rỗng, lối mòn, đéo có chiều sâu
haha đúng rồi cái đó với mấy thằng mọt sách đeo biết ăn choi gì như bon mày, tuổi los. mấy thằng rẻ rách!
 
Càng thể hiện sự đần thôi, ko có lý tưởng, ko ưu tư, tiêu sài cuộc sống ngắn ngủi phóng túng và nhạt nhẽo. Loại tư duy này là của bọn đéo có nhiều sáng kiến đần độn theo lối mòn, đéo có khát khao chinh phục hủy hoại và xây dựng
Mỗi người một quan điểm, một cách sống thôi, t do tính chất công việc nên giờ đi quá nhiều rồi, thấy mỏi chân, chỉ muốn ở gần gia đình. Gần đây t đang tìm hiểu phật giáo, nói chung ai thích gì thì làm cái đấy, cứ vui là dc.
 
Mỗi người một quan điểm, một cách sống thôi, t do tính chất công việc nên giờ đi quá nhiều rồi, thấy mỏi chân, chỉ muốn ở gần gia đình. Gần đây t đang tìm hiểu phật giáo, nói chung ai thích gì thì làm cái đấy, cứ vui là dc.
Trẻ ở nhà, già ở chùa =))
 
Mỗi người một quan điểm, một cách sống thôi, t do tính chất công việc nên giờ đi quá nhiều rồi, thấy mỏi chân, chỉ muốn ở gần gia đình. Gần đây t đang tìm hiểu phật giáo, nói chung ai thích gì thì làm cái đấy, cứ vui là dc.
Con người chỉ là phần lều phều nhỏ bé của thế dái to lớn. Khi thấy nó to thật to chính là ưu tư của sự tồn tại có ý nghĩa đéo gì? hehe.
1 tml nào đó nói: đéo tồn tại đéo cần phải sợ. Nhưng mày đã tồn tại thì hãy sợ đi
 
Thank, Hay quá. níu giữ do người.
Nói tiếc nuối lại làm tao suy nghĩ. Hồi đi học phổ thông tao thích 1 đứa cùng lớp lắm nhưng không dám nói nó học giỏi là ban cán sự lớp còn tao thì ngược lại thuộc thành phần hay vi phạm kỷ luật ghi sổ đầu bài như cơm bữa. Ngồi gần nhau hay tròng nhau đúng kiểu tình yêu học trò ( tao thích thôi còn đéo biết nó có thích tao không ) trẻ em thời nay thì tao đéo biết (bởi bọn 2k giờ địt nhau như gà ) chứ thời 8x 9x đời đầu đi học ngây ngô bẽn lẽn bỏ mẹ thằng nào 8x 9x đầu sẽ hiểu hồi xưa đi học để ý những đứa nào thích nhau sẽ luôn tròng nhau. Thời gian trôi đi đến khi lên cấp 3 nó học giỏi thi đậu trường chuyên, còn tao ngu học chỉ trường làng. Xa mặt cách lòng ( đúng ra là đéo biết lòng ) Nhiều năm trôi đi tao cũng chẳng quên được nhưng có thể làm gì ngoài im lặng, chả lẽ mấy năm không gặp giờ dở hơi sang nhà nó tỏ tình ah. Thời gian chả chờ đợi ai cả từng mốc của cuộc đời cứ trôi đi chúng tao hết cấp 3 rồi vào đại học. Tao cũng nhớ nó lắm đợt đấy là năm 2010 FB bắt đầu du nhập tao âm thầm tìm FB của nó dựa vào tính năng bạn chung từ mấy đứa bạn chung lớp mà tao có FB chả có gì khó tao đã tìm được và xem nó bây giờ ra sao, Tao cũng chẳng vội add friend mà kéo hết dòng thời gian trên FB để xem đời tư nó ra sao thì buồn quá 14/2 vừa rồi có đứa bạn của nó tag tên nó vào kêu nhận socola đi kìa với bức ảnh hộp socola của 1 thằng nào đó tặng. Tao nghĩ thôi mình chẳng còn cơ hội nữa với lại mình cũng có là cái vẹo gì đâu mà giận nó chắc đéo gì nó còn nhớ mình là ai buồn bã tắt máy tính mà cũng chả thèm add friend nó nữa. Từ đấy trở đi những dịp 20/11 đi thăm cô giáo cũ hay 1/5 họp lớp tao cũng chả có ý định gì nữa cố tỏ ra chỉ là những người bạn bth. Năm tháng trôi qua chúng tao lần lượt tốt nghiệp đh rồi đi làm tao cũng chả dỗi hơi theo dõi FB nó nữa làm gì. Nhân sinh kiếp số cái gì đến cũng phải đến tao có bạn gái, yêu đương 1 thời gian thì bác sĩ bắt cưới ngày viết thiếp cưới tao đắn đo lắm có nên mời không nhỉ, mời thì mình khóc mất mà không mời thì cũng dở cả đám chơi với nhau chẳng hiềm khích gì mời bạn nó không mời nó là đéo ổn rồi. Nghĩ bụng chắc đéo nó thích mình mà nó có socola có bạn trai cmnr còn gì, quyết định là mời. Đám cưới vui vẻ nó còn chụp hình chung với vk ck tao cười đùa vô tư bình thường như bọn bạn cứt kia chả có vẻ gì khác thường cả. Được hơn 1 năm sau thì nó cưới nghe nói ck nó hơn 3 tuổi làm cùng cơ quan cỗ bàn xong xuôi tao xin phép ra về mà không ở lại chiều đưa dâu về nhà chồng với lý do chiều cty có việc gấp thật ra đau bỏ mẹ chả lẽ đi đưa người mình thích về nhà thằng khác chờ nó phịch ah. Tao chở 1 con bạn thân trong nhóm về ( con này gần nhà tao nên đi cùng luôn cho tiện ) cỗ bàn no nê rồi tụi tao không về luôn mà cafe chém gió tí cho vui rồi chốc nữa về. Bi kịch khiến tao tiếc nuối bắt đầu mới được hé lộ. Con bạn tiết lộ rằng ngày tao cưới sau khi từ đám cưới tao về con bé kia nó khóc mày ạ nó thích tao. Dm tao ngệt mặt cảm giác đau khổ vl tao mới bảo con bạn là mày chém vớ vẩn nó có ny rồi còn gì tao còn thấy valentin socola các kiểu cơ mà. Thì con bạn này mới bảo hồi học đh cũng có thằng cùng trường nó đơn phương 1 thời gian socola rồi hoa hoét gấu bông thằng kia cứ tặng chứ nó có thích đéo đâu nó chưa yêu ai cả. Dm đau đớn vl chả biết nói gì, cuộc tàn về nhà chỉ biết nằm vắt tay lên trán.
Cho nên tao muốn nói với mày cơ hội đến thì cứ nắm lấy, cái gì chỉ cần mày thích thì mày nên làm còn hơn ôm hận tiếc nuối 1 đời .
 
Mày nên đi du lịch châu phi chơi với khỉ đầu chó. Chúc m vui vẻ
 
Nói tiếc nuối lại làm tao suy nghĩ. Hồi đi học phổ thông tao thích 1 đứa cùng lớp lắm nhưng không dám nói nó học giỏi là ban cán sự lớp còn tao thì ngược lại thuộc thành phần hay vi phạm kỷ luật ghi sổ đầu bài như cơm bữa. Ngồi gần nhau hay tròng nhau đúng kiểu tình yêu học trò ( tao thích thôi còn đéo biết nó có thích tao không ) trẻ em thời nay thì tao đéo biết (bởi bọn 2k giờ địt nhau như gà ) chứ thời 8x 9x đời đầu đi học ngây ngô bẽn lẽn bỏ mẹ thằng nào 8x 9x đầu sẽ hiểu hồi xưa đi học để ý những đứa nào thích nhau sẽ luôn tròng nhau. Thời gian trôi đi đến khi lên cấp 3 nó học giỏi thi đậu trường chuyên, còn tao ngu học chỉ trường làng. Xa mặt cách lòng ( đúng ra là đéo biết lòng ) Nhiều năm trôi đi tao cũng chẳng quên được nhưng có thể làm gì ngoài im lặng, chả lẽ mấy năm không gặp giờ dở hơi sang nhà nó tỏ tình ah. Thời gian chả chờ đợi ai cả từng mốc của cuộc đời cứ trôi đi chúng tao hết cấp 3 rồi vào đại học. Tao cũng nhớ nó lắm đợt đấy là năm 2010 FB bắt đầu du nhập tao âm thầm tìm FB của nó dựa vào tính năng bạn chung từ mấy đứa bạn chung lớp mà tao có FB chả có gì khó tao đã tìm được và xem nó bây giờ ra sao, Tao cũng chẳng vội add friend mà kéo hết dòng thời gian trên FB để xem đời tư nó ra sao thì buồn quá 14/2 vừa rồi có đứa bạn của nó tag tên nó vào kêu nhận socola đi kìa với bức ảnh hộp socola của 1 thằng nào đó tặng. Tao nghĩ thôi mình chẳng còn cơ hội nữa với lại mình cũng có là cái vẹo gì đâu mà giận nó chắc đéo gì nó còn nhớ mình là ai buồn bã tắt máy tính mà cũng chả thèm add friend nó nữa. Từ đấy trở đi những dịp 20/11 đi thăm cô giáo cũ hay 1/5 họp lớp tao cũng chả có ý định gì nữa cố tỏ ra chỉ là những người bạn bth. Năm tháng trôi qua chúng tao lần lượt tốt nghiệp đh rồi đi làm tao cũng chả dỗi hơi theo dõi FB nó nữa làm gì. Nhân sinh kiếp số cái gì đến cũng phải đến tao có bạn gái, yêu đương 1 thời gian thì bác sĩ bắt cưới ngày viết thiếp cưới tao đắn đo lắm có nên mời không nhỉ, mời thì mình khóc mất mà không mời thì cũng dở cả đám chơi với nhau chẳng hiềm khích gì mời bạn nó không mời nó là đéo ổn rồi. Nghĩ bụng chắc đéo nó thích mình mà nó có socola có bạn trai cmnr còn gì, quyết định là mời. Đám cưới vui vẻ nó còn chụp hình chung với vk ck tao cười đùa vô tư bình thường như bọn bạn cứt kia chả có vẻ gì khác thường cả. Được hơn 1 năm sau thì nó cưới nghe nói ck nó hơn 3 tuổi làm cùng cơ quan cỗ bàn xong xuôi tao xin phép ra về mà không ở lại chiều đưa dâu về nhà chồng với lý do chiều cty có việc gấp thật ra đau bỏ mẹ chả lẽ đi đưa người mình thích về nhà thằng khác chờ nó phịch ah. Tao chở 1 con bạn thân trong nhóm về ( con này gần nhà tao nên đi cùng luôn cho tiện ) cỗ bàn no nê rồi tụi tao không về luôn mà cafe chém gió tí cho vui rồi chốc nữa về. Bi kịch khiến tao tiếc nuối bắt đầu mới được hé lộ. Con bạn tiết lộ rằng ngày tao cưới sau khi từ đám cưới tao về con bé kia nó khóc mày ạ nó thích tao. Dm tao ngệt mặt cảm giác đau khổ vl tao mới bảo con bạn là mày chém vớ vẩn nó có ny rồi còn gì tao còn thấy valentin socola các kiểu cơ mà. Thì con bạn này mới bảo hồi học đh cũng có thằng cùng trường nó đơn phương 1 thời gian socola rồi hoa hoét gấu bông thằng kia cứ tặng chứ nó có thích đéo đâu nó chưa yêu ai cả. Dm đau đớn vl chả biết nói gì, cuộc tàn về nhà chỉ biết nằm vắt tay lên trán.
Cho nên tao muốn nói với mày cơ hội đến thì cứ nắm lấy, cái gì chỉ cần mày thích thì mày nên làm còn hơn ôm hận tiếc nuối 1 đời .
Day dứt mày ạ, tình đẹp khi còn dở dang. Mở lòng rồi chỉ toàn nước mắt
Mày nghe bài “chia cách bình yên” với tao, :(
 
Sửa lần cuối:
Nói tiếc nuối lại làm tao suy nghĩ. Hồi đi học phổ thông tao thích 1 đứa cùng lớp lắm nhưng không dám nói nó học giỏi là ban cán sự lớp còn tao thì ngược lại thuộc thành phần hay vi phạm kỷ luật ghi sổ đầu bài như cơm bữa. Ngồi gần nhau hay tròng nhau đúng kiểu tình yêu học trò ( tao thích thôi còn đéo biết nó có thích tao không ) trẻ em thời nay thì tao đéo biết (bởi bọn 2k giờ địt nhau như gà ) chứ thời 8x 9x đời đầu đi học ngây ngô bẽn lẽn bỏ mẹ thằng nào 8x 9x đầu sẽ hiểu hồi xưa đi học để ý những đứa nào thích nhau sẽ luôn tròng nhau. Thời gian trôi đi đến khi lên cấp 3 nó học giỏi thi đậu trường chuyên, còn tao ngu học chỉ trường làng. Xa mặt cách lòng ( đúng ra là đéo biết lòng ) Nhiều năm trôi đi tao cũng chẳng quên được nhưng có thể làm gì ngoài im lặng, chả lẽ mấy năm không gặp giờ dở hơi sang nhà nó tỏ tình ah. Thời gian chả chờ đợi ai cả từng mốc của cuộc đời cứ trôi đi chúng tao hết cấp 3 rồi vào đại học. Tao cũng nhớ nó lắm đợt đấy là năm 2010 FB bắt đầu du nhập tao âm thầm tìm FB của nó dựa vào tính năng bạn chung từ mấy đứa bạn chung lớp mà tao có FB chả có gì khó tao đã tìm được và xem nó bây giờ ra sao, Tao cũng chẳng vội add friend mà kéo hết dòng thời gian trên FB để xem đời tư nó ra sao thì buồn quá 14/2 vừa rồi có đứa bạn của nó tag tên nó vào kêu nhận socola đi kìa với bức ảnh hộp socola của 1 thằng nào đó tặng. Tao nghĩ thôi mình chẳng còn cơ hội nữa với lại mình cũng có là cái vẹo gì đâu mà giận nó chắc đéo gì nó còn nhớ mình là ai buồn bã tắt máy tính mà cũng chả thèm add friend nó nữa. Từ đấy trở đi những dịp 20/11 đi thăm cô giáo cũ hay 1/5 họp lớp tao cũng chả có ý định gì nữa cố tỏ ra chỉ là những người bạn bth. Năm tháng trôi qua chúng tao lần lượt tốt nghiệp đh rồi đi làm tao cũng chả dỗi hơi theo dõi FB nó nữa làm gì. Nhân sinh kiếp số cái gì đến cũng phải đến tao có bạn gái, yêu đương 1 thời gian thì bác sĩ bắt cưới ngày viết thiếp cưới tao đắn đo lắm có nên mời không nhỉ, mời thì mình khóc mất mà không mời thì cũng dở cả đám chơi với nhau chẳng hiềm khích gì mời bạn nó không mời nó là đéo ổn rồi. Nghĩ bụng chắc đéo nó thích mình mà nó có socola có bạn trai cmnr còn gì, quyết định là mời. Đám cưới vui vẻ nó còn chụp hình chung với vk ck tao cười đùa vô tư bình thường như bọn bạn cứt kia chả có vẻ gì khác thường cả. Được hơn 1 năm sau thì nó cưới nghe nói ck nó hơn 3 tuổi làm cùng cơ quan cỗ bàn xong xuôi tao xin phép ra về mà không ở lại chiều đưa dâu về nhà chồng với lý do chiều cty có việc gấp thật ra đau bỏ mẹ chả lẽ đi đưa người mình thích về nhà thằng khác chờ nó phịch ah. Tao chở 1 con bạn thân trong nhóm về ( con này gần nhà tao nên đi cùng luôn cho tiện ) cỗ bàn no nê rồi tụi tao không về luôn mà cafe chém gió tí cho vui rồi chốc nữa về. Bi kịch khiến tao tiếc nuối bắt đầu mới được hé lộ. Con bạn tiết lộ rằng ngày tao cưới sau khi từ đám cưới tao về con bé kia nó khóc mày ạ nó thích tao. Dm tao ngệt mặt cảm giác đau khổ vl tao mới bảo con bạn là mày chém vớ vẩn nó có ny rồi còn gì tao còn thấy valentin socola các kiểu cơ mà. Thì con bạn này mới bảo hồi học đh cũng có thằng cùng trường nó đơn phương 1 thời gian socola rồi hoa hoét gấu bông thằng kia cứ tặng chứ nó có thích đéo đâu nó chưa yêu ai cả. Dm đau đớn vl chả biết nói gì, cuộc tàn về nhà chỉ biết nằm vắt tay lên trán.
Cho nên tao muốn nói với mày cơ hội đến thì cứ nắm lấy, cái gì chỉ cần mày thích thì mày nên làm còn hơn ôm hận tiếc nuối 1 đời .
Không hổ là nhân viên móc cống của chùa. Lâm li bi đát quá
 
Nói tiếc nuối lại làm tao suy nghĩ. Hồi đi học phổ thông tao thích 1 đứa cùng lớp lắm nhưng không dám nói nó học giỏi là ban cán sự lớp còn tao thì ngược lại thuộc thành phần hay vi phạm kỷ luật ghi sổ đầu bài như cơm bữa. Ngồi gần nhau hay tròng nhau đúng kiểu tình yêu học trò ( tao thích thôi còn đéo biết nó có thích tao không ) trẻ em thời nay thì tao đéo biết (bởi bọn 2k giờ địt nhau như gà ) chứ thời 8x 9x đời đầu đi học ngây ngô bẽn lẽn bỏ mẹ thằng nào 8x 9x đầu sẽ hiểu hồi xưa đi học để ý những đứa nào thích nhau sẽ luôn tròng nhau. Thời gian trôi đi đến khi lên cấp 3 nó học giỏi thi đậu trường chuyên, còn tao ngu học chỉ trường làng. Xa mặt cách lòng ( đúng ra là đéo biết lòng ) Nhiều năm trôi đi tao cũng chẳng quên được nhưng có thể làm gì ngoài im lặng, chả lẽ mấy năm không gặp giờ dở hơi sang nhà nó tỏ tình ah. Thời gian chả chờ đợi ai cả từng mốc của cuộc đời cứ trôi đi chúng tao hết cấp 3 rồi vào đại học. Tao cũng nhớ nó lắm đợt đấy là năm 2010 FB bắt đầu du nhập tao âm thầm tìm FB của nó dựa vào tính năng bạn chung từ mấy đứa bạn chung lớp mà tao có FB chả có gì khó tao đã tìm được và xem nó bây giờ ra sao, Tao cũng chẳng vội add friend mà kéo hết dòng thời gian trên FB để xem đời tư nó ra sao thì buồn quá 14/2 vừa rồi có đứa bạn của nó tag tên nó vào kêu nhận socola đi kìa với bức ảnh hộp socola của 1 thằng nào đó tặng. Tao nghĩ thôi mình chẳng còn cơ hội nữa với lại mình cũng có là cái vẹo gì đâu mà giận nó chắc đéo gì nó còn nhớ mình là ai buồn bã tắt máy tính mà cũng chả thèm add friend nó nữa. Từ đấy trở đi những dịp 20/11 đi thăm cô giáo cũ hay 1/5 họp lớp tao cũng chả có ý định gì nữa cố tỏ ra chỉ là những người bạn bth. Năm tháng trôi qua chúng tao lần lượt tốt nghiệp đh rồi đi làm tao cũng chả dỗi hơi theo dõi FB nó nữa làm gì. Nhân sinh kiếp số cái gì đến cũng phải đến tao có bạn gái, yêu đương 1 thời gian thì bác sĩ bắt cưới ngày viết thiếp cưới tao đắn đo lắm có nên mời không nhỉ, mời thì mình khóc mất mà không mời thì cũng dở cả đám chơi với nhau chẳng hiềm khích gì mời bạn nó không mời nó là đéo ổn rồi. Nghĩ bụng chắc đéo nó thích mình mà nó có socola có bạn trai cmnr còn gì, quyết định là mời. Đám cưới vui vẻ nó còn chụp hình chung với vk ck tao cười đùa vô tư bình thường như bọn bạn cứt kia chả có vẻ gì khác thường cả. Được hơn 1 năm sau thì nó cưới nghe nói ck nó hơn 3 tuổi làm cùng cơ quan cỗ bàn xong xuôi tao xin phép ra về mà không ở lại chiều đưa dâu về nhà chồng với lý do chiều cty có việc gấp thật ra đau bỏ mẹ chả lẽ đi đưa người mình thích về nhà thằng khác chờ nó phịch ah. Tao chở 1 con bạn thân trong nhóm về ( con này gần nhà tao nên đi cùng luôn cho tiện ) cỗ bàn no nê rồi tụi tao không về luôn mà cafe chém gió tí cho vui rồi chốc nữa về. Bi kịch khiến tao tiếc nuối bắt đầu mới được hé lộ. Con bạn tiết lộ rằng ngày tao cưới sau khi từ đám cưới tao về con bé kia nó khóc mày ạ nó thích tao. Dm tao ngệt mặt cảm giác đau khổ vl tao mới bảo con bạn là mày chém vớ vẩn nó có ny rồi còn gì tao còn thấy valentin socola các kiểu cơ mà. Thì con bạn này mới bảo hồi học đh cũng có thằng cùng trường nó đơn phương 1 thời gian socola rồi hoa hoét gấu bông thằng kia cứ tặng chứ nó có thích đéo đâu nó chưa yêu ai cả. Dm đau đớn vl chả biết nói gì, cuộc tàn về nhà chỉ biết nằm vắt tay lên trán.
Cho nên tao muốn nói với mày cơ hội đến thì cứ nắm lấy, cái gì chỉ cần mày thích thì mày nên làm còn hơn ôm hận tiếc nuối 1 đời .
Giờ gạ nó đi địt ôn lại kỷ niệm xưa
 
Giờ gạ nó đi địt ôn lại kỷ niệm xưa
Dm thú thật tim đen của 1 xamer thì tao đã nghĩ đến cái ý nghĩ dâm dục này nhưng cái giá phải trả là quá đắt nếu để con cu làm mù con mắt. 6 gia đình tan nát, khổ những đứa trẻ ( cả tao và nó đều đã có con ), điều quan trọng nhất là với tính của nó chỉ cần 1 câu gạ thôi là răng đéo còn + combo nó ra tận nhà chửi thẳng mặt làm um lên ngay
 
Dm thú thật tim đen của 1 xamer thì tao đã nghĩ đến cái ý nghĩ dâm dục này nhưng cái giá phải trả là quá đắt nếu để con cu làm mù con mắt. 6 gia đình tan nát, khổ những đứa trẻ ( cả tao và nó đều đã có con ), điều quan trọng nhất là với tính của nó chỉ cần 1 câu gạ thôi là răng đéo còn + combo nó ra tận nhà chửi thẳng mặt làm um lên ngay
Bài của bọn xàm Lồn là ôn lại kỷ niệm xưa lúc họp lớp hoặc khơi chuyện xưa cũ khi có cơ hội :D. Tml còn sến vkl vậy sao gái lại đéo có lúc yếu lòng, mò mẫm đc lúc nào nó vậy là đớp đc thôi. Cuộc sống lúc đéo lào chả đầy khó khăn và cám dỗ, chỉ cần lựa lúc nó yếu mà xộc vô tấn công ẻm là đc =))
 
Bài của bọn xàm lồn là ôn lại kỷ niệm xưa lúc họp lớp hoặc khơi chuyện xưa cũ khi có cơ hội :d. Tml còn sến vkl vậy sao gái lại đéo có lúc yếu lòng, mò mẫm đc lúc nào nó vậy là đớp đc thôi. Cuộc sống lúc đéo lào chả đầy khó khăn và cám dỗ, chỉ cần lựa lúc nó yếu mà xộc vô tấn công ẻm là đc =))
Mày khỏi phải mô kích tao đủ tỉnh táo để tự quyết định được cái gì nên cái gì không nên nhé. Chén được thì không cần mày phải giục =))
 
Thôi dkm, tao nghe nhạc, bài này hay vkl trong 1 bộ phim cũng hay vkl cũng

Nhạc hay nhưng theo tao đoạn hay nhất là cảnh đấu súng.
The good the bad and the ugly duel

 
Sửa lần cuối:
Chủ tịch công đoàn mà phát biểu chán thế
Xin lỗi đồng xàm! Tôi năm nay sẽ không tranh giành chiến sỹ thy đua mà nhường cho các anh em để:
"-đi bơi
- đạp xe hồ tây.
- đi triển lãm tranh ảnh ( chưa tìm được group để xem lịch )
- nghe nhạc sống
- đánh bia
- tennis ( cái này tao không biết gì luôn )
- golf
- học ngoại ngữ
- coctailk các quán ở quanh hà nội
- tinder ( cái này thôi. Chán rồi ) "
 
Già đời còn ngu, mới bị chọc tức đã đéo kiểm soát đc, lôi dẫn chứng ngụy biện ngoài đời bô lô ba la. Qua ngôn từ tao đánh giá mày là loại sáo rỗng, lối mòn, đéo có chiều sâu
Mày chơi nó ác quá
 

Có thể bạn quan tâm

Top